Chương 470: Ngô Vương muốn gặp mặt

[HIDE-THANKS]Đối với Nhị Cáp tôi thật sự có tự tin, bởi vì Huyên Nhi đối với Nhị Cáp rất tốt, bây giờ Nhị Cáp chỉ nghe lời Huyên Nhi.

Khi tôi nói xong, Nhị Cáp vội vàng hướng về những người Yêu Tộc gầm nhẹ lên một tiếng, thấy thần sắc của những Yêu Tộc đó, tôi đã biết, Nhị Cáp là muốn đi với Huyên Nhi, dĩ nhiên chính là muốn theo chúng tôi rời khỏi nơi này.

Trong lúc đó, những người Yêu Tộc đó không tìm được cái cớ gì để đáp lại chúng tôi, nhưng vừa lúc đó, sắc mặt Viên Trọng Vượn Tộc đột nhiên trở nên nặng nè, sau khi thấy Viên Trọng, hình như là có chuyện gì đó khẩn cấp.

Thấy bộ dạng này, trong lòng tôi khẽ trầm xuống, tên này sẽ không mạnh bạo với chúng tôi chứ?

Bởi vì tôi thấy sắc mặt tên này có chút nghiêm trọng, đột nhiên lại bắt đầu trở nên vui vẻ.

"Ha ha.."

Sau đó tên Viên Trọng nở một nụ cười như vậy, sau một hồi, Viên Trọng đi qua phía sau chúng tôi, hơi hí mắt lên tiếng: "Tiểu huynh đệ, chỉ e rằng mọi người không thể rời khỏi núi Yêu Tộc này rồi, coi như là đi ra ngoài, nhưng bây giờ rõ ràng là không phải lúc."

Nghe thấy những lời này của Viên Trọng, người tôi lui về hai bước, cảnh giác nhìn người trước mặt.

"Viên Trọng huynh, anh như vậy, hình như có chút không thích hợp."

Lúc này, khí tức trên người Huyên Nhi và Nhị Cáp tăng lên, sau đó đi đến bên cạnh tôi, thấy một màn như vậy, Viên Trọng có chút sửng sốt, bất đắc dĩ cười.

"Tiểu huynh đệ có lẽ đã hiểu nhầm ý của tôi, bây giờ các người không thể rời khỏi núi Yêu Tộc."

"Bởi vì ngay vừa mới nãy, Tứ đại gia tộc hướng về phía núi Yêu Tộc tôi phát tín hiệu, kêu chúng tôi giao anh cho bọn họ, xem ra mọi người đắc tội Tứ đại gia tộc không nhẹ!"

Giọng Viên Trọng truyền đến, lúc này tôi mới tỉnh ngộ, Tứ đại gia tộc đương nhiên đuổi đến bên ngoài núi Yêu Tộc.

"Không sai, vừa rồi tôi nhận được tin tức của nữ vương Hồ Tộc, bên ngoài Tứ đại gia tộc đáng gắt gao hỏi tung tích các người, nói sống phải thấy người, chết phải thấy xác."

Hồ Miêu Nhi ở bên cạnh vội vã lên tiếng, sau đó là đám người Lang Sơn, khi tôi nghe được những lời này, có chút mơ màng, Tứ đại gia tộc này thật sự chính là không có thiện chí, có thiện chí đã không đến, cái này nhất định là người thánh điện bên trong quấy phá.

Nếu không, Tứ đại gia tộc đã không đến núi Yêu Tộc tạo áp lực.

"Sau đó thì sao, Yêu Tộc bên này nói như thế nào?"

Tôi thấy đám người Viên Trọng, dù sao Tứ đại gia tộc tạo áp lực, tôi cũng muốn biết thái độ Yêu Tộc bên này như thế nào. Đối mặt với vấn đề của tôi, Viên Trọng mỉm cười, đi tới trước mặt vỗ vỗ vai tôi lên tiếng: "Tiểu huynh đệ anh cứ yên tâm đi, người Yêu Tộc chúng tôi sẽ thỏa hiệp sao?"

"Hơn nữa, mọi người là bạn của Nhị Cáp, dĩ nhiên chính là bạn của núi Yêu Tộc chúng tôi, đừng nói Tứ đại gia tộc vào, cho dù là cả Nhân Tộc, chúng tôi cũng không để vô mắt."

Trên mặt Viên Trọng mang một tinh thần vững chắc, mà Miêu Nhi bên cạnh cũng mỉm cười: "Không sai, về phần các người, cũng sớm đã chết ở núi Yêu Tộc, muốn chết phải thấy xác, thi thể của các người cũng sớm bị Yêu Tộc tôi đem cho yêu thú ăn rồi."

Hồ Miêu Nhi nói xong, tôi cũng sờ sờ mũi một cái, lý do này thật ra rất tốt, Tứ đại gia tộc muốn thấy xác, Yêu Tộc bên này lấy đại cái lý do lấp liếm qua.

Còn Tứ đại gia tộc, nói trắng ra, là không dám đến thật, hiện tại cục diện này, không phải tất cả đều muốn phát sinh cái gì đó không vui vẻ với Yêu Tộc bên này.

Trong tình huống này, bọn họ không dám tiến vào núi Yêu Tộc, một số người thánh điện đó không tra ra manh mối gì, trong Tứ đại gia tộc cũng không phải là toàn bộ đều là người thánh điện, chỉ là một bộ phận mà thôi.

Kế hoạch bọn họ bây giờ là âm thầm hành động, chứng minh bọn họ cũng không chắc chắn triệt để lật đổ Tứ đại gia tộc.

"Đa tạ các vị."

Tôi ôm quyền với những tên Yêu Tộc trước mặt, và lên tiếng, cái này đới với bọn họ chỉ là cái nhấc tay, nhưng đối với tôi mà nói chính là ân cứu mạng, bọn họ hoàn toàn có thể giao tôi và Huyên Nhi ra, dù sao bọn họ chỉ để ý đến Nhị Cáp.

"Chúng ta đều là người mình, tiểu huynh đệ cũng không cần khách khí như vậy."

"Nếu như vậy, tiểu huynh đệ tạm thời có thể an tâm ở lại trên núi Yêu Tộc chứ?"

Lúc này, trong mắt Viên Trọng mỉm cười nhìn về phía tôi, sau đó lên tiếng, chớp mắt nghe nói như vậy, tôi cũng lâm vào trầm mặc, trong tình huống như vậy, trong lòng tôi lo lắng những người Yêu Tộc này đối với Nhị Cáp có mưu đồ gì.

"Các vị, đã như vậy, Trần mỗ cũng sẽ không vòng vo nữa, tôi tuy là cảm nhận mọi người không có ác ý gì, đương nhiên, tôi cũng rõ, tôi không có bản lãnh lớn như vậy, đây hết thảy hoàn toàn là bởi vì Nhị Cáp."

"Nhưng tôi nghĩ các vị như vậy, không thể không có bất kỳ mục đích gì?"

Tôi đem ý nghĩ trong lòng nói ra, lại nói tiếp một cách ngu ngốc, tôi không biết những người trước mắt có ẩn ý quá sâu xa hay không, nhưng tôi đích thực không cảm nhận được địch ý tồn tại.

Đơn giản, không bằng nói ra, quả thật những Yêu Tộc ở núi Yêu Tộc không có ý gì xấu, tôi đây xem như là ở núi Yêu Tộc tu luyện một khoảng thời gian, trong lòng tự nhiên cũng là yên tâm.

Sau khi tôi nói xong lời này, sắc mặt đám người Viên Trọng đột nhiên trở nên thâm trầm, sau đó liếc mắt nhìn nhau.

"Trần tiểu huynh đệ, vấn đề này của anh chắc chúng tôi không có cách nào trả lời anh, nêu không như vậy, chúng tôi hỏi thăm vua trên, xem những ngài ấy nói như thế nào?"

Trước mặt đám người Viên Trọng có chút khó khăn, nhìn ra được, bọn họ biết một chút thứ gì trong này, nhưng bọn họ không có cách trực tiếp nói cho tôi biết, trong này có thể liên quan đến một thứ trong Yêu Tộc. "

Phương diện này thậm chí là bí mật Yêu Tộc, đối với lần này, tôi chỉ có thể gật đầu bằng lòng, bởi vì trừ cái đó ra, tôi cũng không có biện pháp khác.

Thời gian kế tiếp, đám người Viên Trọng bắt đầu truyền tin lẫn nhau, chắc là truyền tin cho vương tộc mỗi bên, chỉ có yêu vương xác nhận, bọn họ mới dám nói cho tôi biết.

" Trần tiểu ca, Ngô Vương muốn gặp anh. "

" Nữ vương chúng ta cũng muốn gặp anh. "

" Lang tộc tôi cũng.."

Từng đạo giọng nói truyền tới, nghe vậy tôi đây cũng là ngây tại chỗ, cái này gọi là chuyện gì?

Sao tôi được nghênh đón như vậy, đột nhiên vài yêu vương muốn gặp tôi, điều này khiến trong nội tâm tôi có cảm giác Alexander[/HIDE-THANKS]
 
Chương 471: Yêu Vương có lời mời

[HIDE-THANKS]Vốn là chỗ chúng tôi đang nói chuyện vui vẻ, bây giờ mấy vị Vương của Yêu tộc đều muốn gặp tôi, điều này khiến tôi cảm thấy hơi lúng túng, thật ra tôi cũng không phải sợ, nếu như nói người của Yêu tộc muốn giết tôi, vốn là không phải lãng phí nhiều thời gian như vậy.

Chỉ là đột nhiên mấy vị Vương này đều muốn gặp tôi, đều này khiến tôi có chút mơ hồ.

"Vậy thì, từng người từng người gặp? Hay là cùng nhau gặp vậy?"

Tôi nhìn nhóm người Viên Trọng, mở miệng hỏi thăm, nói chung là, những người của Yêu tộc này không hề có địch ý gì với tôi, nhưng tôi có thể cảm nhân được, giữa bọn họ dường như tồn tại một loại cạnh tranh lẫn nhau.

Mà mấu chốt của sự cạnh tranh này chính là ở trên người của Nhị Cáp.

"Tất cả mọi người cùng một chỗ gặp."

Viên Trọng trực tiếp lên tiếng, nghe được lời của Viên Trọng, tôi hít sâu một hơi, tình huống bây giờ, gặp thì chắc chắn là phải gặp rồi, trốn không thoát, mà sau khi gặp mặt, tôi cũng muốn biết được, rốt cuộc thì mấy vị đại lão này muốn làm gì, nếu không có gì thay đổi thì lần này tôi gặp được mấy vị đại lão này, bọn hắn hẳn là cũng sẽ nói cho tôi biết mục đích mà họ tiếp cận Nhị Cáp như vậy.

"Được rồi, thời gian do các người sắp xếp, chỗ của tôi thì lúc nào cũng được."

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía đám người Viên Trọng nói luôn, bây giờ nếu trong thời gian ngắn đã không thể rời khỏi chỗ này, tôi chỉ có thể trước ở lại đây tu luyện, cách ước hẹn nửa năm đi thượng giới còn khoảng 4 đến 5 tháng nữa.

Dù sao thì ở bên ngoài tu luyện cũng là tu luyện, cho dù tôi có rời đi, cũng phải chờ sau khi tôi ở chỗ này tăng lên thêm một chút thực lực, ít nhất thì lúc đi ra khỏi đây cũng có chút sức lực để tự bảo vệ mình, mới có thể rời khỏi Yêu tộc Đại Sơn này.

"Vương của ta nói, bây giờ liền mang ngươi đến Yêu Hoàng điện."

Trước mắt Viên Trọng đơn giản giao lưu một hai câu sau đó, liền nói với tôi, trong lòng giật mình, thế này cũng nhanh quá đi chứ?

Nhưng mà gặp mặt cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi, chí ít tôi ở trong Yêu tộc Đại Sơn này, trong lòng cũng sẽ không có thêm những gánh nặng gì khác.

Khẽ gật đầu, tôi ra hiệu Viên Trọng mang tôi đi Yêu Hoàng điện gì đó.

Huyên Nhi đòi đi cùng với tôi, tôi nhìn Huyên Nhi an ủi một chút, để cô ấy ở đây chờ tôi trở về, nếu như người của Yêu tộc mà muốn thì đã trực tiếp giết tôi rồi, không cần thiết phải làm nhiều trò như vậy.

Cho nên, chuyến này tôi không có nguy hiểm gì hết.

Dưới sự trấn an của tôi, Huyên Nhi mới đồng ý, tôi đi theo đám người Viên Trọng rời đi, đi về Yêu Hoàng điện kia.

Trên đường, Hồ Miêu Nhi nói cho tôi, Yêu Hoàng điện này vốn là chỗ ở của Yêu Vương, nhưng Yêu tộc đã rất nhiều năm không có Yêu Vương, nhưng Yêu tộc Đại Sơn có chuyện trọng đại gì cần thương nghị, cũng sẽ lựa chọn tiến hành ở Yêu Hoàng điện.

Nghe Hồ Miêu Nhi nói như vậy, tôi cảm giác được Yêu tộc Đại Sơn này đối với chuyện của Nhị Cáp hình như cũng rất là coi trọng.

Chưa đến nửa giờ, tôi đến trước một cái thạch điện to lớn, cái thạch điện này mặc dù cũng là kiến trúc do đá tạo thành, nhưng rõ ràng là nhìn trông tinh sảo hơn rất nhiều, thậm chí phía trên của điện, còn mang lại cho người khác cảm giác cổ lão tang thương, loại cảm giác ấy, giống như trước mặt tôi đang có một con mãnh thú vô cùng to lớn đang ngủ say.

Cảm giác này khiến trong lòng tôi chấn kinh, đứng trước tòa thạch điện này, rất lâu cũng vẫn chưa thể tỉnh lại.

Một lúc lâu sau, Hồ Miêu Nhi đứng bên cạnh tôi hô một tiếng: "Trần tiểu ca, nghĩ gì thế?"

Nghe thấy lời Hồ Miêu Nhi, tôi lấy lại tinh thần, sau đó lộ ra một nụ cười xấu hổ mà không mất lịch sự.

"Không có chuyện gì, chỉ là bị Yêu Hoàng điện này của các người làm cho rung động, chỗ này, chắc là đã tồn tại lâu lắm rồi nhỉ?"

Tôi cũng cảm thấy chuyện này nói ra không hề mất mặt, bởi vì thực lực của tôi bây giờ nói là quá yếu thì cũng không đúng, món đồ mà có thể khiến tôi vừa nhìn đã cảm thấy rung động, vậy thì chắc chắn không phải là vật phàm.

"Đó là đương nhiên, Yêu Hoàng đại điện, chính là Yêu Vương đời thứ nhất của chúng ta xuất hiện xây dựng lên, sau đó, mỗi một đời Yêu Vương của Yêu tộc ta đều ở bên trong, nơi này trước không nói là đã tồn tại bao nhiêu năm, có thể nói nơi tín ngưỡng của Yêu tộc Đại Sơn chúng ta."

Bên người, Viên Trọng cũng mỉm cười, giải thích với tôi.

"Trần huynh đệ, chũng ta trước vào bên trong đợi đi, các vị Vương của Yêu tộc ta rất nhanh sẽ đến."

Nói xong, Viên Trọng đưa tay ra, tôi gật gật đầu, dưới sự dẫn dắt của bọn họ bước vào Yêu Hoàng điện, bên ngoài là một toàn đại điện vô cùng đơn giản, đúng là Yêu Hoàng điện, tòa đại điện này thậm chí đến cửa cũng không có, trực tiếp rộng mở, nhưng không hề ảnh hưởng đến khí thế của cả tòa đại điện.

Bên trong đại điện, tôi cồn nhìn thấy một chút pho tượng Yêu thú, nhìn thì càng làm cho trong lúc vô hình tăng thêm khí thế hung mãnh.

Tôi vừa đánh giá Yêu Hoàng điện cũng chưa được bao lâu, thì cảm nhận được bên ngoài đột nhiên có một luồng khí thế đang lại gần đây, cảm nhận được được tình hình này trong lòng tôi hơi hơi tóm lại, xem ra mấy vị vương của Yêu tộc đến rồi.

"Trần tiểu ca, mấy vị Vương đến."

Bên người Viên Trọng nhắc nhở tôi, sau một lát, một thân ảnh từ bên ngoài Yêu Hoàng đại điện đi vào, người này mặc một bộ quần áo hoa lệ, khuôn mặt lạnh lùng, toàn thân tản ra một loại khí tức không giận tự uy.

"Trần tiểu ca, vị này là Vương thượng của Lang tộc ta."

Người này vào trong, Lang Sơn ở bên cạnh vội vàng nhắc nhở tôi, nghe vậy tôi cũng vội vàng ôm quyền hành lễ.

"Vãn bối Trần Vô Kị, gặp qua Yêu Vương tiền bối."

Vừa nói xong, lại là một thân ảnh đi vào Yêu Hoàng đại điện, nhưng mà đạo thân ảnh này đi vào, trong nháy mắt khiến cho cả người tôi hai mắt tỏa sáng, kia cơ thể nổi bật dáng người ngạo nhân, một vài chỗ như ẩn như hiện, làm cho huyết dịch trên người ta dường như đều chảy nhanh hơn.

Phát giác được tình huống này tôi tranh thủ thời gian ổn định tâm thần, nhưng trong lòng thì chấn kinh, khá lắm, vị này cái loại trên thân tự mang mị thuật, tưởng chừng như có loại cảm giác làm cho không người nào có thể tự điều khiển, vị này cho dù không giới thiệu, tôi cũng biết chắc chắn là vị Yêu Vương của Hồ tộc.

Hồ Miêu Nhi bên cạnh vẫn là giới thiệu cho tôi một chút, tôi vội vàng hành lễ.

"Ha ha, rất lâu không nhìn thấy tiểu ca đẹp trai như vậy rồi."

Trên mặt của vị Hồ tộc Yêu Vương này trên mặt lúc nào cũng mang theo một nụ cười kiều mị, lúc này cũng vẫn không quên trêu chọc tôi hai câu, nhưng tôi cũng rất rõ ràng, vị trước mắt này, nhưng là Yêu Vương của một tộc, cũng không phải đơn giản như trên miệng nói như thế.

Lần lượt từng thân ảnh từ bên ngoài đi vào.

Yêu Vương của Hồ tộc, Cổ Viên tộc lần lượt đến, sau đó, bên người Viên Trọng mấy người cũng rời đi khỏi Yêu Hoàng đại điện, lập tức trong Yêu Hoàng điện này cũng chỉ còn lại tôi và mấy vị Yêu Vương.

Yêu Hoàng điện rơi vào ngắn ngủi yên lặng, làm tôi có chút không được tự nhiên, sờ lên mũi, sau đó nhìn về phía các vị Yêu Vương trước mắt, lên tiếng hỏi dò: "Không biết các vị Yêu Vương tiền bối tới tìm ta, là có chuyện gì?"

Là bọn hắn tới tìm tôi, như vậy tự nhiên hẳn là để tôi đưa ra vấn đề này.

Mà ngay trong nháy mắt tôi vừa nói xong, tôi liền cảm nhận được trên người của tôi, lại có từng đạo khí tức bao phủ xuống.

Sắc mặt của tôi hơi trầm xuống, cỗ khí tức này, đây là đang thăm dò tôi.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 472: Mục đích thật sự

[HIDE-THANKS]Những đạo khí tức này, cũng không phải là muốn ra tay với tôi, mà chỉ đơn giản là muốn nhìn thấu tôi mà thôi, loại cảm giác này đương nhiên là khiến tôi cảm thấy không được thoải mái, nhưng tôi có thể làm gì được?

Mấy vị Yêu Vương trước mặt này đừng nói 4 người, một người tôi cũng không chọc nổi, tôi có thể làm gì? Tôi cũng rất tuyệt vọng mà!

Nhưng mà cũng may là, lúc mà mấy đạo khí tức kia muốn rơi vào trên người tôi, muốn dò xét tất cả mọi thứ trên người tôi lúc, tôi cảm nhận được tấm bia đá trong cơ thể tôi động đậy một chút, giống như có một đạo khí tức đem cả người tôi vây lại.

Tôi cũng không biết là có ý gì, có lẽ khí tức trên tấm bia đá này có thể ngăn lại dò xét của vị này.

Sau một lát, tôi phát hiện mấy đạo khí tức đó lần lượt rời khỏi người tôi, cũng không biết bọn họ có thăm dò được thứ gì ở trên người tôi không.

"Tiểu tử, ngươi biết mối quan hệ của Nhân tộc và Yêu tộc bây giờ, ngươi có thể bình yên đứng ở trước mặt bọn ta, đã là một kỳ tích rồi không?"

Ngay lúc này, một đạo âm thanh trầm thấp truyền tới, nghe tiếng trong lòng tôi dâng lên một trận đắng chát, vẫn là muốn vừa đến đã cho tôi một cái hạ mã uy, nhưng mà đây cũng là đương nhiên, không phải là tôi chưa nghĩ đến vấn đề này, mà là cảm thấy tình hình trước mắt này, vốn là không cần thiết phải làm như thế này.

"Các vị tiền bối hẳn là rõ ràng, chúng tôi đối với Yêu tộc cũng không có bất kỳ ác ý gì, cũng có thể cảm nhận được Yêu tộc đối với chúng tôi không có ác ý."

Tôi chỉ có thể là câu được câu không ứng phó.

"Nhưng ta nghe nói, trước đó ngươi muốn rời khỏi Yêu tộc Đại Sơn, còn muốn mang theo thượng cổ huyết mạch Cùng Kỳ của tộc ta cùng rời đi."

Ngay lúc này, Lang tộc Yêu Vương ở bên cạnh cũng mang theo một đôi mắt sáng lạnh nhìn chằm chằm tôi, trầm giọng hỏi dò.

Nghe như thế, tôi không khỏi cười khổ:

"Đúng vậy, trước đó tôi đúng là dự định rời khỏi Yêu tộc, không muốn ở lại đây làm phiền đến Yêu tộc."

"Về phần Nhị Cáp đi hay ở, chúng ta đều là dựa theo ý kiến của cậu ấy, chúng tôi và cậu ấy là quan hệ bạn bè, tôi trọng tất cả những quyết định của cậu ấy."

Chuyện này còn phải nói lập lờ một chút, dù sao thì nói rõ quá cũng không chắc đã là chuyện tốt, tuy nói trước mắt Yêu tộc không có bất kỳ ác ý nào với tôi, nhưng thứ như là lật mặt ấy mà, có khi là vô cùng nhanh chóng, tôi cũng không dám chắc chắn mọi thứ đều là tuyệt đối.

"Tiểu tử, ta thấy ngươi là muốn mang thượng cổ huyết mạch của chúng ta mang đi đúng không?"

Lại là một đạo âm thanh lạnh lùng truyền đến, nghe được âm thanh này trong nháy mắt, tôi ngẩng đầu nhìn, nói lời này chính là Hổ tộc Yêu Vương, nhưng mà ngay ở lúc vị Hổ tộc Yêu Vương này vừa mới nói xong, cũng truyền ra một tiếng tiếng hừ lạnh đầy kiêu ngạo.

"Ta nói mấy tên đàn ông thô lỗ các người, có thể đừng dùng dáng vẻ hung dữ đấy hay không? Dọa đến soái ca của chúng ta rồi."

"Lại nói nếu không phải tiểu gia hỏa này mang Cùng Kỳ đưa đến bên ngoài Yêu tộc Đại Sơn chúng ta, chúng ta có thể phát giác được sao? Hắn hẳn là phúc tinh của Yêu tộc Đại Sơn chúng ta mới đúng."

Nói xong, Hồ tộc Yêu Vương trực tiếp từ trên ghế đứng dậy, chậm rãi đi về phía tôi, một bàn tay ngọc hất hất tóc ở bên tai, từng cái nhăn mày từng nụ cười, đều làm cho người không thể tự kềm chế.

Nói thật, cảm giác mà người phụ nữ này cho người khác, tôi đúng là có chút không khống chế được, chỉ có thể cố gắng hết sức hạn chế không nhìn vào mắt của cô ta, trong đôi mắt của cô ta đầy ắp một loại năng lực câu dẫn hồn phách.

"Đa tạ tiền bối hiểu cho." Tôi vội vàng ôm quyền, lên tiếng nói với vị nữ vương Hồ tộc ở trước mặt, nghe thấy lời của tôi, cô ta lại cười lên sau đó đi đến trước mặt tôi.

"Tiểu gia hỏa, ta biết ngươi sợ chúng ta gây bất lợi cho Cùng Kỳ, không giấu gì ngươi, chúng ta đúng là cần sự giúp đỡ của hắn, nhưng chúng ta tuyệt đối sẽ không làm hại hắn, hôm nay gọi ngươi đến, chính là muốn nói rõ cho ngươi hiểu."

"Chúng ta cần Cùng Kỳ hỗ trợ, nhưng thực lực bây giờ của Cùng Kỳ vẫn còn tương đối thấp, hắn ít nhất phải trưởng thành đến loại tình trạng này của chúng ta, mới có thể giúp được chúng ta, mà hắn đi theo các ngươi tốc độ trưởng thành sẽ rất chậm, chỉ cần ở trong Yêu tộc Đại Sơn, hắn mới có thể trưởng thành với tốc độ nhanh nhất."

Kỳ thật trong lòng của tôi cũng rất rõ ràng, bộn vị Yêu Vương này có thể đã thương lượng xong từ trước rồi, trong đó 3 người hát mặt đen (*) sau đó Yêu Vương của Hồ tộc làm mặt trắng (*), như thế sẽ khiến cho tâm lý của tôi cảm thấy thoải mái, sau đấy Yêu Vương của Hồ tộc nói với tôi cái gì cũng đều sẽ dễ dàng thương lượng hơn.

(*) 3 người làm người xấu.

(*) làm người hòa giải, người tốt

"Tiền bối, thứ cho sự mạo muội của tôi, có thể nói một chút rốt cuộc thì Cùng Kỳ có thể giúp cho các vị được gì hay không?"

Tôi nhìn về phía Hồ tộc Yêu Vương ở trước mắt, nếu như đã nói đến mức như này rồi, vậy thì tôi hiểu thêm một chút về những thứ trong đó, chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu nhỉ?

Sau khi tôi hỏi xong vấn đề này, Hồ tộc Yêu Vương trước mặt chần chờ một lát, sau đó mới tiếp tục lên tiếng.

"Điều này nói cho ngươi biết cũng không sao, chúng ta cần Cùng Kỳ giúp chúng ta kích phát lực lượng huyết mạch trong cơ thể của chúng ta."

Hồ tộc Yêu Vương trước mặt nói cho tôi, Yêu tộc bọn họ, thật ra tự trong cơ thể đã có lực lượng huyết mạch, loại khí tức của huyết mạch này có khả năng là một loại lực lượng, đại đâ số là đều có thể đề cao thực lực, dù sao thì lực lượng huyết mạch vốn cũng là một tấm át chủ bài lớn của Yêu tộc.

Nhưng là nhiều năm trước, cùng với Yêu Hoàng cuối cùng vẫn lạc, lực lượng huyết mạch trong cơ thể của Yêu tộc dần dần trầm lắng xuống, đến cuối cùng vậy mà không thể nào khích phát được nữa, mà bọn họ cũng thử rất nhiều cách, đều không thể làm sống lại lực lượng huyết mạch trong cơ thể, nhưng dựa theo ghi chép của các vị hiền triết đời trước, nếu như có sự giúp đỡ của dị thú mang thượng cổ huyết mạch, tỷ lệ làm sống lại lực lượng huyết mạch có thể cao đến 90%.

Nói cách khác, chỉ cần Nhị Cáp hỗ trợ, bọn hắn có 9 phần có thể kích hoạt lực lượng huyết mạch trong cơ thể.

Mặc dù tôi không bết rốt cuộc thì lực lượng huyết mạch này là gì, nhưng tôi rất rõ ràng, nếu như toàn bộ tộc nhân của Yêu tộc đều kích phát lực lượng huyết mạch gì đó, vậy thì lực lượng của toàn bộ Yêu tộc rất có khả năng sẽ được đề cao lên rất nhiều, cụ thể là tăng lên bao nhiêu thì tôi cũng không dám đảm bảo.

"Nhưng mà chúng ta đối với Cùng Kỳ, cũng không có một chút ý xấu gì, thậm chí chúng ta còn muốn bồi dưỡng hắn thành Yêu Hoàng đời tiếp theo của chúng ta."

Nhìn thấy tôi trầm mặc không nói, Hồ tộc nữ vương ở trước mặt tiếp tục nhìn tôi giải thích, nghe như thế, tôi lại có chút sửng xốt.

Yêu Hoàng?

Bọn họ bồi dưỡng Nhị Cáp thành Yêu Hoàng?

Kỳ thật phản ứng đầu tiên trong lòng tôi chính là nghi ngờ, tôi cảm thấy khả năng này không lớn, Yêu Hoàng, nếu là có thể trở thành Yêu Hoàng, vậy là có thể mệnh lệnh toàn bộ Yêu tộc, chẳng lẽ bốn vị Yêu Vương này không có hứng thú sao?

Muốn nói bốn người bọn họ không có hứng thú, vậy tôi chắc chắn sẽ không tin, vậy nên bọn hắn sẽ tốt bụng như vậy bồi dưỡng Nhị Cáp thành Yêu Hoàng đời tiếp theo sao?

"Ta biết có lẽ ngươi không tin tưởng chúng ta, nhưng Yêu tộc chúng ta đúng là không có nhiều mưu mô tính toán như Nhân tộc các ngươi, Yêu tộc trước kia, xưng bá thiên hạ, nhưng nội tâm cũng khá là đơn thuần, vốn là Nhân tộc các ngươi thế yếu, chỉ chẳng qua là giỏi về công tâm mà thôi."

"Dẫn đến nội bộ Yêu tộc ta có chút vỡ tan, mới khiến cho Nhân tộc các ngươi có cơ hội vực dậy, bây giờ chúng ta, chỉ nghĩ muốn khôi phục lại huy hoàng của trước kia, cũng không muốn công kích Nhân tộc."

Hồ tộc Yêu Vương trước mắt tôi nói với tôi, vẻ mặt của cô ta lúc này bắt đầu có chút nghiêm túc, hình như đối với chuyện này cũng là vô cùng nghiêm túc.

Nhưng mà những lời này, tôi cũng chỉ là nghe mà thôi, cái gọi là đạo lý lòng hại người không thể có, nhưng lòng phòng bị người không thể không có.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 473: Quyết định của Nhị Cáp

[HIDE-THANKS]Đến lúc đó nếu như thực lực của Yêu tộc thật sự mạnh đến mức có thể đè ép Nhân tộc, bọn họ sẽ không có ý gì khác sao?

Phải biết, bọn hắn sinh hoạt ở Yêu tộc Đại Sơn này, cũng không phải là tự nguyện, lúc đầu hình như trong cuộc chiến đấu của Yêu tộc và Nhân tộc, coi như là hai tộc lưỡng bại câu thương, sau đó hai bên thương nghị, mới khiến Yêu tộc ở bên trong Yêu tộc Đại Sơn.

"Chư vị tiền bối Yêu Vương, chính như tôi vừa mới nói, Nhị Cáp nếu như tự mình muốn lưu lại Yêu tộc Đại Sơn này, như vậy tôi tuyệt đối sẽ tôn trọng quyết định của cậu ấy, tầm quan trọng của chuyện này ở chỗ Nhị Cáp, thân là bạn bè, tôi sẽ không bắt buộc Nhị Cáp đi làm bất luận chuyện gì mà cậu ấy không muốn làm."

"Tiểu tử, ngươi đây là đang muốn tránh né câu hỏi đúng không? Ngươi biết rõ là Cùng Kỳ đã có được tình cảm với các ngươi, hắn đương nhiên sẽ nghe lời của ngươi và con bé kia."

Tôi vừa nói xong, Lang tộc Yêu Vương đứng dậy, trên người bao trùm một luồng khí phẫn nộ, đối với sự uy hiếp của Yêu Vương, tôi đương nhiên là không thể nào chống cự được, trên mặt hiện lên bất đắt dĩ.

Lúc này Hồ tộc Yêu Vương vội vàng vung tay lên, sau đó tôi liền cảm nhận được cỗ khí tức ở trên người kia cũng đã hoàn toàn biến mất, rất rõ ràng là bị Hồ tộc Yêu Vương ngăn cản được.

"Trần tiểu ca, ngươi đừng để ý đến những tên thô lỗ này, là thế này, Cùng Kỳ thân là Thượng Cổ Dị Thú, linh thức của bọn hắn phát triển chậm hơn những Yêu thú khác một chút, Cùng Kỳ bây giờ vẫn còn rất đơn thuần, đã có được tình cảm với các người rồi, vậy nên chắc chắn sẽ nghe theo lời của các người."

"Ta tin, chỉ cần ngươi và cô bé kia khuyên Cùng Kỳ ở lại, vậy thì hắn nhất định sẽ không từ chối."

"Kỳ thật ngươi cũng rõ ràng, nếu như chúng ta thật sự muốn gây bất lợi cho các ngươi, hoàn toàn có thể sử dụng thủ đoạn cưỡng chế, sở dĩ bình yên thương lượng với ngươi như vậy, chính là nói rõ chúng ta không hề có chút ác ý nào."

"Về phần trong khoảng thời gian này, ngươi và cô bé kia cũng không thể rời khỏi Yêu tộc Đại Sơn, tứ đại gia tộc người chắc chắn sẽ luôn ở bên ngoài chờ đợi, các ngươi có thể ở Yêu tộc Đại Sơn của chúng ta tu luyện một đoạn thời gian, chờ sau khi tăng lên thực lực rồi, chúng ta mới dùng cách khác đưa hai người rời đi."

"Đến lúc đó, cam đoan sẽ không để cho các ngươi bị người của tứ đại gia tộc phát hiện."

Vẫn là chiêu ban nãy, một người hát mặt đen một người hát mặt trắng, đối với những lời mà Hồ tộc Yêu Vương nói, tôi cũng đồng ý, thật ra nếu như bây giờ người của Yêu tộc thật sự cho chúng tôi rời đi, tôi cũng không biết đi từ đâu.

Đi vào bên trong, chắc chắn là chỗ sâu trong của Yêu tộc Đại Sơn, mà nếu như đi ra bên ngoài, thì bên ngoài chắc chắn sẽ bị người của tứ đại gia tộc vây chặt như nêm cối.

Nếu như không có sự hỗ trợ của Yêu tộc đại năng, chúng tôi đúng là không thể đi ra nơi này dễ dàng như vậy, đây là điều dĩ nhiên.

"Tiểu gia hỏa, nếu như ta không nhìn nhầm thì, chắc ngươi là người luyện thể đúng không? Yêu tộc Đại Sơn chúng ta có một cái Luyện Yêu trì, cái Luyện Yêu trì này vô cùng có lợi với người luyện thể."

"Nếu như ngươi có thể giúp chúng ta việc này, vậy thì đến lúc đó chúng ta có thể đảm bảo là ngươi có thể vào được Luyện Yêu trì."

Hồ tộc nữ vương trên mặt mang theo nụ cười nhìn tôi, mà sau khi tôi nghe được chỗ tốt này, trong lòng có chút dao động, thân là Yêu Vương chắc chắn không có khả năng nói ra một điều kiện không thực tế, đã Hồ tộc Yêu Vương đều đã nói như vậy, vậy chắc chắn là có tồn tại một cái Luyện Yêu trì.

Nhưng mà nếu như tôi cứ thế này mà đồng ý, thì không phải là tôi đã mang Nhị Cáp ra làm hàng hóa để trao đổi lợi ít rồi hay sao?

Cho nên, tôi không thể trực tiếp đồng ý.

"Chư vị tiền bối, thế này vậy, tôi về sẽ nói với Nhị Cáp ý nghĩ và cách làm của các vị tiền bối, nếu như Nhị Cáp đồng ý, vậy thì tôi cũng không có vấn đề gì hết."

"Về phần Luyện Yêu trì gì đó, đến lúc ấy nếu như chuyện có thể làm được thì đương nhiên là tốt, nhưng nếu như không được, vậy thì cũng chỉ có thể nói duyên của tôi với Luyện Yêu trì vẫn chưa đến."

Tôi mỉm cười, nói ra ý nghĩ trong lòng tôi, dựa theo những lời mà ban nãy Hồ tộc Yêu Vương nói với tôi, bọn hắn đối với Nhị Cáp chắc cũng đúng là có ý tốt cũng không hề có ý xấu gì.

Nếu như bọn hắn thật là muốn đưa Nhị Cáp lên làm Yêu Hoàng, đến lúc đó với tình nghĩa của Huyên Nhi và Nhị Cáp, cũng không đến mức nói muốn công đánh tu sĩ Nhân tộc.

Nhưng mà chuyện này vẫn là nên dựa theo những lời tôi vừa nói, tôi nhất định phải thương lượng chuyện này với Huyên Nhi và Nhị Cáp, nhưng mà bốn vị Yêu Vương này sở dĩ tìm tôi đến, tôi cũng hiểu rõ nguyên nhân, mặc dù quan hệ của Huyên Nhi và Nhị Cáp rất tốt, nhưng thời gian của mấy ngày này, bọn hắn chắc chắn là biết được, trong đó, tôi vẫn là người làm chủ.

Chí ít Huyên Nhi nghe tôi, cho nên cuối cùng, chỉ cần giải quyết xong bên của tôi rồi, vậy thì cũng có thể giải quyết được hết chuyện này.

"Được, vậy chúng ta sẽ chờ tin tốt của ngươi."

Nhìn thấy tôi nói như vậy, Hồ tộc Yêu Vương cũng cười một nụ cười thật xin đẹp với tôi, sau đó quay người đi về vị trí của mình.

Đám người Viên Trọng đưa tôi về chỗ ở trước, chỗ đó ở cũng khá được, trước đó tứ đại Yêu Vương hỏi tôi có muốn đổi chỗ ở hay không, tôi cũng đã từ chối, chỗ này thật ra cũng khá tốt.

Sau khi tôi trở về, Huyên Nhi liền ngay lập tức chạy đến, gấp gáp hỏi tôi xem mấy vị Yêu Vương kia có làm khó tôi hay không?

"Nha đầu ngốc, bọn hắn nếu là khó xử tôi, tôi còn có thể bình yên vô sự trở về sao?"

Tôi sờ đầu Huyên Nhi nói, đám người Viên Trọng ở lại một lúc rồi rời đi, đưa cho tôi một tấm Truyền Âm phù, nói khi có việc cần, thì lúc nào cũng có thể báo cho bọn hắn.

Nhìn đám người Viên Trọng rời đi, tôi hít sâu một hơi.

Buổi tối tôi gọi Huyên Nhi và Nhị Cáp vào trong phòng, sau đó truyền lại ý của mấy vị Yêu Vương kia cho Nhị Cáp, sau khi nghe xong lời của ta Nhị Cáp cũng không biểu hiện ra gì cả, mà nhìn về phía Huyên Nhi.

Rất hiển nhiên, ý của Nhị Cáp rất rõ ràng, nó nghe Huyên Nhi.

"Nhị Cáp, ngươi nói cho ta biết, trong lòng ngươi có muốn ở lại trong núi này hay không?"

Huyên Nhi nhìn Nhị Cáp, thử dò hỏi một câu, mặc dù Nhị Cáp nghe lời của Huyên Nhi, nhưng trong lòng Nhị Cáp chắc chắn là có ý nghĩ của riêng mình, đối với vấn đề này Nhị Cáp chần chừ một lúc.

Lúc này Huyên Nhi thần sắc trở nên hơi đau lòng, nhìn Nhị Cáp nói: "Ta đã biết, nói thế nào đi chăng nữa, bọn hắn mới là đồng loại của ngươi."

Nhìn thấy dáng vẻ đó của Huyên Nhi, Nhị Cáp liền vội vàng tiến lên hai bước, sau đó gầm nhẹ hai tiếng với Huyên Nhi, giống như là đang biểu đạt điều gì đó, tôi đứng ở một bên, không phát biểu ý kiến của mình.

Sau một lát, Huyên Nhi sờ đầu của Nhị Cáp nói: "Nhị Cáp, ta tôn trọng sự lựa chọn của ngươi, nhưng mà để ngươi ở lại tòa núi này cũng được, nhưng mà ta cần đám Yêu Vương ấy đồng ý mấy điều kiện của ta."

Huyên Nhi rất nhanh liền phản ứng lại, sau đó nhìn ta, để ta nói với mấy vị Yêu Vương, muốn Nhị Cáp ở lại cũng được thôi, nhưng nhất định phải đồng ý điều kiện của cô ấy.

Tôi nhìn Huyên Nhi, hỏi cô ấy muốn đưa ra điều kiện gì?

Lập tức, Huyên Nhi nói với tôi, điều kiện rất đơn giản, đó chính là nếu như cô ấy muốn gặp Nhị Cáp thì bắt buộc lúc nào cũng có thể gặp được, thứ hai mặc dù Nhị Cáp phải ở lại Yêu tộc Đại Sơn lâu dài nhưng Nhị Cáp nhất định phải có được sự tự do của chính mình, cũng chính là nói nếu như Nhị Cáp muốn đi chơi thì người của Yêu tộc không thể ngăn cản.

"Được, anh nói yêu cần của em cho bọn họ biết, chắc là cũng không có vấn đề gì."

Nghe xong lời của Huyên Nhi, tôi dở khóc dở cười gật đầu, nha đầu này, vẫn là lo lắng Nhị Cáp ở Yêu tộc Đại Sơn sống không được tốt.

Nhưng mà bây giờ chuyện Nhị Cáp ở Yêu tộc Đại Sơn coi như là đã giải quyết xong, vậy chuyện của Luyện Yêu trì kia, chắc cũng không có vấn đề gì.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 474: Phá Linh Đan

[HIDE-THANKS]Ngày hôm sau, tôi liền nói yêu cần của Huyên Nhi nói cho mấy vị Yêu Vương, đối với những yêu cầu này của Huyên Nhi mấy vị Yêu Vương cũng rất dứt khoát đồng ý, nói nếu như chúng tôi muốn vào Yêu tộc Đại Sơn sẽ không có bất kỳ hạn chế nào.

Điều này đương nhiên là chuyện tốt, mà tôi cũng biết, Luyện Yêu trì ở bên trong Yêu tộc Đại Sơn kia tôi có thể dùng, chẳng những là tôi có thể dùng, đến lúc đó Nhị Cáp và Huyên Nhi cũng có thể dùng, nhưng Huyên Nhi cũng không phải lấy luyện thể làm chủ, cho nên Huyên Nhi không tiến vào bên trong Luyện Yêu trì.

Ngược lại là tôi và Nhị Cáp rất chờ mong, nhưng mà thời gian là hai tháng sau, thời gian hai tháng này, tôi tạm thời chỉ có thể ở trong Yêu tộc Đại Sơn.

Bây giờ nếu như Nhị Cáp đã đồng ý với các vị Yêu Vương là ở lại trong Yêu tộc Đại Sơn, cho nên Nhị Cáp bị mấy vị Yêu Vương trực tiếp mang đi, muốn lợi dụng phương pháp của Yêu tộc Đại Sơn, để tang thực lực cho Nhị Cáp.

Bây giờ Nhị Cáp đã rất mạnh, cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, mà tiến thêm một bước nữa, thực lực của Nhị Cáp sẽ là cảnh giới Thần Hợp.

Sau cảnh giới Thần Hợp là Vực Cảnh, mà bây giờ trong giới tu đạo của hạ giới người mạnh nhất thực lực hình như cũng mới chỉ là nửa bước Vực Cảnh, thực lực của mấy vị Yêu Vương kia hình như cũng là nửa bước Vực Cảnh. Trong tình hình này tôi cũng tạm thời tĩnh tâm lại, ở bên trong Yêu tộc Đại Sơn này chờ đợi, nhưng chuyện của tôi cũng còn rất nhiều, mỗi ngày tôi trừ tu luyện ra, thì còn nghiên cứu những truyền thừa luyện đan trên người tôi, bắt đầu nghiên cứu từ những truyền thừa của Đan Thần tông, tiêu hóa từng chút một, từ từ nghiên cứu.

Đồng thời, tôi cũng sẽ dành chút thời gian để nghiên cứu Cửu Châu Đỉnh, vị tiền bối của Dược Vương cung kia nói cho tôi biết, bên trong Cửu Châu Đỉnh này có bí mật rất lớn, mà chỉ cần có được sự thừa nhận của Cửu Châu Đỉnh, Cửu Châu Đỉnh này sẽ còn là một kiện đại sát khí, nhưng trong đó tôi cũng nghiên cứu qua rất nhiều lần, cũng không tìm được huyền cơ gì từ trong Cửu Châu Đỉnh này.

Còn có Dịch Long kinh trên người ta, thứ này tôi luôn muốn tu luyện thật tốt, bởi vì tôi biết Dịch Long kinh này chắc chắn không phải là vật phàm, nhưng luôn không có cơ hội, bởi vì tu luyện Dịch Long kinh này khá là đặc thù, trong đó vậy mà lại cần long huyết, thứ này thật sự là quá khó tìm, thậm chí bây giờ trên đời này có còn thứ này hay không tôi cũng không dám khẳng định.

Bây giờ tôi ở trong Yêu tộc Đại Sơn, mấy vị Yêu Vương ở đây cũng nói là thượng cổ huyết mạch của Yêu tộc đã rất lâu chưa từng xuất hiện, đừng nói là long huyết.

Bản thân của rồng đã là thượng cổ Thần thú, tôi thật không biết rốt cuộc thì bây giờ trên đời này còn có rồng hay không.

Trong thạch điện, linh hỏa ở trong tay tôi bập bùng ở dưới cổ đỉnh, chiếc cổ đỉnh này là chiếc cổ đỉnh mà tôi có được từ chỗ của Đan Thần tông, bởi vì chiếc cổ đỉnh này trước kia tôi cũng đã dung qua một đoạn thời gian, vậy nên cũng cảm thấy khá là thuận tay.

Trong truyền thừa mà tôi đạt được của Dược Vương cung, có rất nhiều thứ cũng có thể trợ giúp Chước Thần khôi phục, Chước Thần trước kia cũng là linh hỏa biểu tượng của Dược Vương cung cung chủ, nhưng ở trong cuộc chiến đấu mà Dược Vương cung bị Dược Cốc diệt kia, Chước Thần cũng bị thương, vì không để Chước Thần bị người của Dược Cốc đạt được, cho nên Chước Thần bị giấu đi, đại giới chính là Chước Thần trở về trạng thái ban đầu của linh hỏa, sau đó bị giấu đi.

Cuối cùng qua nhiều năm như vậy, Chước Thần lại lần nữa khôi phục một chút lực lượng, sau đó liền xuất hiện ở trong hang núi mà chúng ta gặp được Chước Thần kia.

Sau đó sau khi đi vào Dược Vương cung, Chước Thần dần dần bắt đầu khôi phục một chút trí nhớ của trước kia, bây giờ uy lực của Chước Thần đã mạnh hơn nhiều so với lúc tôi vừa có được nó.

Mà, Chước Thần là thiên địa linh hỏa, không gian trưởng thành của nó to lớn vô cùng, chỉ cần có đủ năng lực kỳ ngộ năng này, Chước Thần có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Bởi vì Chước Thần là thiên địa linh hỏa, tôi có thể thông qua Chước Thần cảm nhận được một rõ ràng khống chế lượng thuốc, đề cao rất nhiều xác xuất luyện đan thành công của tôi. Sau một lát, trong cổ đỉnh, hình như có một viên đan dược màu vàng nhạt ẩn hiện, sau khi đan dược này xuất hiện, trong cả tòa thạch điện này đều ẩn hiện từng trận đang hương thanh u (*), cảm nhận được điều này trong long tôi có chút vui mừng.

(*) nhẹ nhàng mà thanh mát.

Đây là hiện tượng đan thành sao?

Tôi nhìn trong chiếc cổ đỉnh kia, trong lòng ta kích động, phải biết, Phá Linh đan này tôi thế nhưng nghiên cứu hơn một tháng, trong hơn một tháng này tôi thất bại 2 lần, cũng may là tôi có được truyền thừa của Dược Vương cung, bởi vì chỉ cần không phải là dược liệu cực kỳ quý hiếm, trong truyền thừa của Dược Vương cung đều có. Nếu không tôi muốn luyện chế Phá Linh đan, đoán chừng dược liệu của lần đầu tiên cũng phải phí khá nhiều sức lực.

Nhưng bây giờ tôi không thể phân tâm, mắt nhìn chằm chằm vào đan trong đỉnh, lúc này tôi cần nhất là ngưng tâm ngưng thần, phải biết rằng đan dược này đang ở bước cuối cùng, cũng là bước quan trọng nhất, hơi phân tâm một chút thời, thì rất dễ khiến cho đan dược này bị hỏng.

Trong lòng tôi hơi trầm xuống, thu hết những suy nghĩ lung tung ban nãy lại, ấn kết trong tay biến hóa, lúc này viên đan dược trong cổ đỉnh bắt đầu xoay nhanh, dường như làm bước ngưng tụ cuối cùng vậy.

Sau một lát, tôi cảm nhận dáng vẻ của đan dược kia không còn là mơ hồ, mà là trở nên cực kỳ mượt mà, mà lúc này Chước Thần cũng tự động đem hỏa diễm rút đi, đây cũng chính là sự khác nhau của thiên địa linh hỏa và hỏa diễm do bản thân mình khống chế, bởi vì Chước Thần là thiên địa linh hỏa, đã cảm giác được đan dược xong rồi.

Cho nên liền tự động thu hồi hỏa diễm.

"Chúc mừng chủ nhân, luyện chế thành công viên thượng phẩm Phá Linh đan đầu tiên."

Trong đầu của tôi truyền đến giọng nói của Chước Thần, nghe như vậy trên mặt tôi không khỏi thở ra một hơi, vẫy tay một cái, đem viên đan dược ở trong cổ đỉnh kia chiêu vào trong tay, cầm lấy viên đan dược trong tay trong lòng tôi cũng ngạc nhiên.

Thượng phẩm, vậy mà là thượng phẩm?

"Chước Thần, ở trong đó thế nhưng là có không ít công lao của ngươi."

Trong lòng tôi vẫn hiểu, trình độ của tôi cũng không phải là mạnh mẽ như vậy, đầu tiên trong tay tôi có hai lợi khí, một loại là Cửu Châu Đỉnh, một loại khác chính là Chước Thần, hai loại này, bất kỳ cái gì trong đó đưa ra, tuyệt đối đều là tồn tại làm cho người kinh hãi.

Dưới sự trợ giúp của hai đồ vật, đan dược tôi luyện chế ra là thượng phẩm, điểm này cũng không coi là quá đáng.

"Hà, lần này tiến vào cảnh giới Thông Linh có nắm chắc rồi."

Tôi phun ra một ngụm trọc khí, bây giơ thực lực của tôi ổn định ở cảnh giới Thiên Sư đỉnh phong, nếu là có sự trợ giúp của Phá Linh đan, như vậy tôi tự nhiên có thể tiến vào cảnh giới Thông Linh.

Cảnh giới Thông Linh, đây cũng là tiêu chuẩn thấp nhất để tôi đi vào Chiến Thần điện, điểm này cũng không phải là nói đùa, Chiến Thần điện, lần trước tùy tiện xuất hiện một mặt hàng (*), tên đó thực lực đều là cảnh giới Thiên Sư trung kỳ, hắn rất khẳng định nói với tôi, thiên phú của hắn ở Chiến Thần điện, cũng chỉ là trung đẳng vớt vát.

(*) ý chỉ tầm thường không đáng nhắc đến)

Tôi nếu là ngay cả cảnh giới Thông Linh cũng không phải mà đi vào Chiến Thần điện, vậy thì đoán rằng tôi là đi chịu chết. Khoảng cách thời gian mà lần trước Yêu Vương nói cho tôi biết Luyện Yêu trì mở ra còn tầm mười ngày, mà 10 ngày này, tôi vừa hay có thể dùng để đột phá, tiến vào cảnh giới Thông Linh.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 475: Thông linh là gì?

[HIDE-THANKS]Bây giờ tôi ở cảnh giới Thiên Sư đỉnh phong, nếu như nói không có sự trợ giúp của Phá Linh đan này, đoán chừng cũng còn cần một chút thời gian mới có thể tiến vào cảnh giới Thông Linh, nhưng tôi không chờ được nữa, bây giờ tôi tiến vào cảnh giới Thông Linh, có lẽ mấy tháng sau, thực lực của tôi còn có thể tăng lên.

Muốn đi vào Chiến Thần điện, mà lại muốn chiếm vị trí thủ tịch đệ tử của Chiến Thần điện, cho dù là cảnh giới Thông Linh cũng chưa chắc có niềm tin tuyệt đối, điều này tôi rất rõ ràng.

Có thể tại trước khi tiến vào Chiến Thần điện tăng lên một chút thực lực của mình, là điều cần thiết.

Tôi đi ra khỏi thạch điện, bởi vì mấy ngày nay Nhị Cáp bị mang đi, cho nên Hồ tộc Hồ Miêu Nhi mang theo mấy cái Hồ tộc Yêu tộc đến đây chơi với Huyên Nhi, Yêu tộc dưới tình huống bình thường nhất định phải sau khi đến cảnh giới Thần Hợp mới có thể hóa thành nhân hình.

Đương nhiên, cũng có một chút đặc thù, đó chính là dùng Hóa Hình đan, nhưng mà Hóa Hình đan thứ này trên trên lý thuyết là có cấp bậc cao hơn Phá Linh đan, tương đương với cấp bậc của Dung Thần đan, Dung Thần đan, thứ kia thế nhưng là cảnh giới Thần Hợp mới dùng.

Tôi nếu là tiến vào cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, đến lúc đó liền có thể dùng Dung Thần đan này, thử đột phá vào cảnh giới Thần Hợp, đương nhiên, hiện tại thời gian còn có chút hơi sớm.

"Đại ca ca, thế nào? Thành công không?"

Nhìn thấy tôi đi ra khỏi thạch điện, Huyên Nhi cũng vội vàng đi đến trước mặt tôi, nhìn tôi hỏi, nhìn thấy dáng vẻ mong đợi của Huyên Nhi, tôi khẽ gật đầu.

Lúc này, Hồ tộc Hồ Miêu Nhi uốn éo dáng người đầy đặn đi đến trước mặt tôi, tôi chú ý trong ánh mắt mà Hồ Miêu Nhi nhìn tôi, có một chút kinh ngạc.

"Không ngờ rằng, anh lại còn biết luyện đan."

Hồ Miêu Nhi lại không thăm dò, trực tiếp hỏi tôi, trước đó tôi luyện đan ít nhiều gì cũng sẽ có một chút động tĩnh, mà sau khi thành đan, nếu không có trận pháp che giấu, chắc chắn sẽ có khí tức truyền ra.

Hồ Miêu Nhi thân là cường giả cảnh giới Thần Hợp, không có khả năng ngay cả cái này đều không phát hiện.

"May mắn mà thôi." Tôi sờ mũi, cũng không xoắn xuýt vấn đề này nhiều.

Nhưng mà Hồ Miêu Nhi rõ ràng là không định buông tha tôi như vậy, lộ ra một nụ cười nhạt đi đến trước mặt tôi: "Tiểu ca, có hứng thú tìm bạn lữ (*) ở Hồ tộc ta hay không?"

(*) bạn gái.

"Công pháp của Hồ tộc chúng ta đặc thù, nếu là song tu, có rất nhiều chỗ tốt cho bạn trai đấy nhé."

Lúc nói đến đoạn sau, tôi rõ ràng cảm giác được giọng của Hồ Miêu Nhi trước mặt đều trở nên có chút mị hoặc, thậm chí tôi cảm giác được Hồ Miêu Nhi nữ nhân này lại lặng yên không tiếng động sử dụng mị thuật với tôi, khí tức trên người tôi thoáng có chút lưu động, nhưng mà lại nhanh chóng bị tôi bình ổn lại.

"Khụ khụ, cái kia, thật ra tôi đã có vợ." Ho khan hai tiếng tôi tranh thủ thời gian nhìn Hồ Miêu Nhi nói, tôi đúng là đã có vợ, mà bây giờ Ân Đình Đình vẫn còn đang ở trong nguy hiểm, tôi nhất định phải mau chóng đi giúp Ân Đình Đình thoát khỏi khốn cảnh kia mới được.

Nào có dư thừa tâm tư suy nghĩ nhiều thứ như vậy.

Đối với lời của tôi, Hồ Miêu Nhi lại che miệng cười, cũng không định tiếp tục đùa tôi.

Sau đó, tôi nhìn Huyên Nhi ở bên cạnh, nói cho cô ấy biết tôi sau đó còn muốn bế quan, dù sao sau khi tiến vào Yêu tộc Đại Sơn, tôi phát hiện tôi cũng không có bao nhiêu thời gian chơi cùng với Huyên Nhi, nha đầu này tuổi còn nhỏ, tâm tình vẫn còn khá là thích chơi, khoảng khắc mà Hoàng Phủ Xuyên tiền bối giao cô ấy cho ta, tôi đã coi Huyên Nhi như là em gái ruột của tôi.

Có chuyện gì, tự nhiên là cũng muốn nói cho cô ấy, mặc kệ là muốn bế quan hay là làm gì, tôi đều sẽ nói trước với Huyên Nhi.

"Đại ca ca anh đi đi, các vị tỷ tỷ chơi cùng với em cũng rất vui."

Nha đầu Huyên Nhi này cũng rất hiểu chuyện, biết chuyện tôi tăng thực lực lên là vô cùng quan trọng, kỳ thật Huyên Nhi từ nhỏ lớn lên ở trong loại thế lực như Phù Không Thành, cho dù cô ấy tuổi còn nhỏ, những thứ hiểu được chắc chắn là không ít.

Trước kia lúc mà chúng tôi trải qua những chuyện kia, tôi cũng chưa từng thấy trên mặt Huyên Nhi hiện lên một chút vẻ mặt hoang mang nào, cho dù là đối mặt với tình cảnh nào, cô ấy đều thể hiện ra là vô cùng trầm ổn.

Đây là điểm mà tôi bội phục Huyên Nhi, có đôi khi người đại ca ca là tôi này ở trước mặt cô ấy, đều có chút cảm giác mặc cảm.

"Tiểu ca anh muốn làm gì thì cứ yên tâm đi làm đi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho Huyên Nhi muội muội."

Hồ Miêu Nhi ở bên cạnh vội vàng đi đến bên cạnh Huyên Nhi, sau đó lộ ra nụ cười khiến tôi yên tâm, nhìn nụ cười trên mặt Hồ Miêu Nhi, tôi không khỏi cảm thán, đây mới thật sự là yêu tinh mà!

Quay trở về trong thạch điện, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân.

Lập tức, tôi cầm viên Phá Linh đan trên người ra, nhìn viên Phá Linh đan trước mặt, đây là chính tôi luyện chế, ăn vào cũng coi như là yên tâm, nuốt vào Phá Linh đan, trong lúc đó, tôi cảm nhận được Phá Linh đan vào miệng là tan, trong nháy mắt hóa thành một cỗ năng lượng tinh thuần, sau đó chạy khắp toàn thân tôi.

Bên trong Khí Phủ của tôi, lúc này chín luồng khí xoáy bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, nhưng lực lượng của Phá Linh đan, cực kì khủng bố, cho dù ở tình huống mà chín luồng khí xoáy đều đang xoay nhanh, vẫn như cũ không cách nào triệt để tiêu hóa cỗ lực lượng này.

Dưới loại hấp thu lớn này, tôi nhanh chóng khống chế luồng khí xoáy, muốn đem Phá Linh đan này toàn bộ hấp thu.

Nhưng mà, theo càng ngày càng nhiều năng lượng tiến vào bên trong chín luồng khí xoáy kia, tôi lại cảm nhận được luồng khí xoáy trong cơ thể tôi trở nên có chút bành trướng, loại cảm giác này, khiến trong lòng tôi giật mình, bởi vì đây là cảm giác mà tôi chưa bao giờ cảm nhận được, ở tình huống này, tôi hơi khống chế tốc độ mà chín luồng khí xoáy hấp thu năng lượng.

Theo sự khống chế lại tốc độ của tôi, tôi đột nhiên cảm nhận được loại cảm giác này biến mất rồi.

"Không đúng, theo lý thuyết luồng khí xoáy vốn là thuộc về tồn tại quan trọng ở bên trong Khí Phủ tôi, cũng không thể ngay cả năng lực cơ bản là bảo vệ bản thân cũng không có đấy chứ?"

Trong lòng tôi nghĩ như vậy, như thế này, chẳng phải là nói luồng khí xoáy của tôi gân gà như vậy sao?

Không có loại đạo lý này.

Cảnh giới Thông Linh, trước đó tôi tim hiểu qua, cái gọi là cảnh giới Thông Linh, chính là muốn khiến con đường tu luyện của mình di chuyển sang một hướng khác, trước cảnh giới Thông Linh, chúng ta tu luyện vẫn luôn là linh khí, linh khí tăng lên, như vậy thực lực bản thân cũng tăng lên.

Nhưng sau khi đến cảnh giới Thiên Sư đỉnh phong, muốn tăng lên, liền không chỉ đơn giản là muốn tu luyện linh khí của bản thân, còn muốn tu luyện thần hồn của mình.

Trong thân thể, tồn tại một chỗ huyền diệu, tên là Nê Hoàn Cung, kỳ thật Nê Hoàn Cung còn có một cái tên, tên là Thượng Đan Điền, Khí Phủ tu linh khí, Nê Hoàn Cung tu thần thức.

Nói dễ hiểu hơn, thì chính là thần hồn, một người thần hồn có mạnh có yếu, sau khi vượt qua cảnh giới Thiên Sư, thực lực của một tu giả, không chỉ đơn giản là lấy tu vi của linh khí làm chuẩn, sự mạnh mẽ của thần hồn, cũng là một loại thực lực.

Mà cái gọi là Thông Linh, chính là muốn mở ra Nê Hoàn Cung, mặc dù Nê Hoàn Cung ở trên người của chúng ta, nhưng cần chúng ta dùng ngoại lực mở ra, như vậy, chúng ta mới có thể tăng cường sức mạnh của thần thức trong Nê Hoàn Cung.

Đây là cảnh giới Thông Linh.

Nhưng Thông Linh mặc dù muốn tu Nê Hoàn Cung, điều này không có nghĩa là Khí Phủ khi đã hình thành thì sẽ không thay đổi, giống như cảnh giới Thông Linh, bên trong Khí Phủ, chắc chắn cũng sẽ có chỗ thay đổi.

Ngưng tụ xoáy khí, đó là trước khi tu luyện cảnh giới Thông Linh.

Như vậy sau cảnh giới Thông Linh thì sao?

Nghĩ như vậy, tôi hít sâu một hơi, liền không khống chế cỗ lực lượng kia trên người tôi nữa, tiếp tục tùy ý chín luồng khí xoáy hấp thu, mặc dù luồng khí xoáy trở nên bành trướng, nhưng tôi cũng không cảm giác được nguy cơ gì.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 476: Cơn đau sâu trong linh hồn

[HIDE-THANKS]Tôi rất muốn xem xem, rốt cuộc mấy luồng khí xoáy không ngừng trướng lên trong người tôi trông như thế nào. Dù sao thì bản năng phát hiện ra mối nguy cơ trong cơ thể của tôi rất nhạy bén.

Tôi cảm nhận được luồng khí kia đang bành trướng trong người mình nhưng cũng không vội mở Nê Hoàn Cung của mình ra. Tôi muốn đợi tới khi luồng khí trong người tôi ổn định rồi mới tập trung mở Nê Hoàn Cung.

Từ khi nguồn sức mạnh kia liên tục xâm nhập vào người tôi rồi bị luồng khí xoáy hấp thụ, tôi có thể cảm nhận được rõ ràng chín luồng khí xoáy đang trướng lên.

Răng rắc!

Trong nháy mắt, dường như tôi nghe thấy tiếng vỡ rất rõ ràng. Sau đó tôi mới phát hiện ra luồng khí xoáy trong người tôi đã vỡ ra rồi. Khi nó vỡ ra, còn có một giọt chất lỏng nhỏ chảy ra ngoài.

Nhưng giọt chất lỏng này lại chứa đựng nguồn linh khí vô cùng lớn. Đột nhiên, luồng khí xoáy thứ hai bắt đầu vỡ ra, sau đó là luồng khí xoáy thứ ba.

Vốn dĩ trong người tôi đã có rất nhiều linh khí rồi. Bây giờ giọt linh dịch nhỏ này lại cấp tốc hội tụ lại ở luồng khí trong người tôi, tạo thành một quả cầu nước lớn trôi nổi trong luồng khí.

Chín luồng khí xoáy trong người tôi cũng hoàn toàn biến mất không còn dấu vết gì. Hiện giờ tất cả năng lượng ở luồng khí trong người tôi đều bị mấy giọt linh dịch lớn thay thế cả. Nhưng tôi lại cảm nhận được năng lượng trong mấy giọt linh dịch này mạnh hơn trước gấp mấy lần, đây chính là kết quả sau khi lột xác của chín luồng khí xoáy sao?

Nhưng dường như mấy giọt linh dịch lớn kia vẫn đang thay đổi. Khi chúng không ngừng biến đổi, tôi nhận ra rằng dường như mấy giọt linh dịch đã biến thành một hồ nước nhỏ, tiếp tục thu nhỏ lại. Lúc này nếu tôi muốn hấp thụ năng lượng thì phải hấp thụ từ hồ nước nhỏ này.

Năng lượng có trong hồ nước nhỏ này còn nhiều hơn cả năng lượng từ chín luồng khí xoáy này gộp lại. Đây chính là kết quả sau khi lột xác của luồng khí xoáy sao?

Sau khi từng luồng linh khí đổ vào hồ nước, cuối cùng trở thành một phần của hồ linh khí, có vẻ luồng khí trong linh hồ đã kết thành hình dạng rồi.

Tôi có cảm giác nguồn năng lượng này mạnh hơn trước rất nhiều. Tôi xác định rằng quá trình biến đổi của luồng khí trong người tôi đã kết thúc, có thể mở Nê Hoàn Cung rồi. Chỉ có mở Nê Hoàn Cung ra mới có thể coi là thật sự bước vào cảnh giới Thông Linh.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi bắt đầu tập trung toàn bộ sự chú ý vào mi tâm, vị trí của Nê Hoàn Cung là ở mi tâm. Đây là vị trí có thật, nhưng để mở nó ra cũng không hề dễ dàng. Chỉ có cách mở Nê Hoàn Cung ra thì mới sử dụng được sức mạnh thần thức ở trong đó.

Không biết thời gian đã trôi qua bao nhiêu lâu, cuối cùng tôi cũng cảm nhận được một nơi được che chắn. Trong đó chính là thứ có thể thu hút mạnh mẽ linh hồn của tôi, đây chính là Nê Hoàn Cung. Nhưng bây giờ tôi phải nghĩ cách mở cánh cửa này ra mới có thể lấy được năng lượng ở bên trong.

Đã vậy thì, tôi lấy một điểm làm mục tiêu, tất cả sức mạnh đều tập trung tấn công bình phong mà tôi cảm nhận được này, không ngừng tấn công, thì dường như cánh bình phong đó cũng không nới lỏng ra là bao. Nhưng tôi đã chuẩn bị tinh thần từ trước rồi. Tôi biết một khi bước vào cảnh giới Thông Linh mọi chuyện sẽ không thể thong thả được, cho nên tôi lại tiếp tục tấn công bình phong.

Nhưng dường như tấm bình phong này còn kinh khủng hơn so với tưởng tượng của tôi nhiều.

Bởi vì tôi cảm nhận được, mặc dù tôi đã dùng rất nhiều thời gian tấn công nó nhưng có vẻ tấm bình phong này cũng không có phản ứng gì. Nhận ra chuyện này, tôi đành phải tăng thêm sức mạnh để tấn công bình phong.

Tại sao lần trước tôi lại không tăng thêm sức mạnh? Bởi vì khi Nê Hoàn Cung phát lực tấn công thì nó rất yếu đuối, nếu không sử dụng sức mạnh cho phù hợp thì rất dễ làm tổn thương linh hồn. Đương nhiên là Nê Hoàn Cung trước và sau khi mở ra là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Sau khi bước vào cảnh giới Thông Linh, nhất định phải vừa mở Nê Hoàn Cung vừa đảm bảo không để Nê Hoàn Cung bị tổn thương. Nếu bất cẩn làm nó bị thương sẽ gây nguy hiểm lớn đối với việc tu luyện sau này.

Kể cả không đủ sức mạnh để làm việc này, thì nhất định cũng phải cố tăng thêm một chút.

Tôi bắt đầu giày vò Nê Hoàn Cung của chính mình. Điều khiến tôi phải khiếp sợ là, không ngờ Nê Hoàn Cung của tôi lại kiên cường đến vậy. Bị tôi liên tục tấn công nhưng có vẻ nó vẫn rất ngoan cố, không hề có dấu hiệu vỡ ra.

"Chẳng lẽ tôi vẫn chưa đạt tới sức mạnh có thể xung kích được Nê Hoàn Cung ư?"

Tôi âm thầm tính rằng, chuyện này không thể xảy ra được. Bây giờ tôi cũng cảm nhận được sự tồn tại của Nê Hoàn Cung rồi, không thể nào có chuyện tôi không xung kích nổi nó.

Nghĩ vậy, tôi quyết định tăng thêm sức mạnh tấn công Nê Hoàn Cung thử xem sao. Tăng thêm sức mạnh nên tôi cũng phải hết sức cẩn thận, đảm bảo khi Nê Hoàn Cung bị phá không làm ảnh hưởng tới quá trình tu luyện của tôi.

Trong khi tôi gia tăng sức mạnh xung kích, cuối cùng tôi cũng cảm nhận được lớp bao bọc bên ngoài Nê Hoàn Cung hơi buông lỏng rồi. Nhận ra điều này, tôi âm thầm mừng rỡ. Ít ra thì bây giờ tôi cũng biết được không phải tôi không đủ sức mở Nê Hoàn Cung mà là hiện giờ tôi vẫn chưa biết cách điều chỉnh sức mạnh để mở nó ra.

Sau nhiều lần liên tục tấn công nó, tôi cảm nhận cuối cùng thì tấm bình phong của Nê Hoàn Cung cũng bắt đầu vỡ ra rồi. Tôi vội giảm bớt sức tấn công vào Nê Hoàn Cung, duy trì nó thêm một lúc. Lát nữa chắc chắn Nê Hoàn Cung của tôi sẽ bị thương, nên phải giảm bớt sức mạnh mới được.

Khoảnh khắc tôi cảm thấy tấm bình phong che chắn cho Nê Hoàn Cung đang vỡ ra, tôi vẫn có chút không khống chế được sự kích động trong lòng mình. Dù sao thì sau khi bước vào cảnh giới Thông Linh, thực lực của tôi cũng đã tiến lên một bậc. Làm sao mà tôi không kích động được cơ chứ?

Khi tôi khống chế sức mạnh của mình chuẩn bị xung kích Nê Hoàn Cung lần cuối cùng, tâm trạng của tôi ổn định lại. Tôi sử dụng sức mạnh thật nhỏ để xung kích tới tấm bình phong của Nê Hoàn Cung một lần nữa. Khoảnh khắc sức mạnh của tôi đánh vào tấm bình phong, dường như cánh cửa lớn của thế giới mới đang mở ra trước mắt tôi.

Nhưng chính trong nháy mắt này, tôi còn chưa kịp vui mừng thì lại phát hiện ra đầu của tôi nhói lên từng cơn đau đớn khiến tôi không thể chịu nổi mà hét lên.

Tất cả suy nghĩ trong đầu tôi đều biến mất, chỉ có một màu đỏ tươi và cơn đau thống khổ. Cơn đau này không một từ ngữ này có thể tả được.

Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ vì lần xung kích Nê Hoàn Cung cuối cùng tôi không khống chế sức mạnh tốt nên mới xảy ra sai sót sao? Tại sao lại xảy ra chuyện này?

Hơn nữa, tôi thật sự không nghĩ ra tại sao đột nhiên tôi lại bị đau đầu.

Tôi có thể khẳng định rằng từ khi tôi bắt đầu tu luyện tới nay chưa từng trải qua nỗi đau nào thống khổ đến thế này, cũng không biết rốt cuộc cơn đau này từ đâu truyền tới. Cứ như thể nó bị vùi lấp ở nơi sâu thẳm nhất trong linh hồn của tôi vậy.

Bị cơn đau này hành hạ, tôi mất đi tri giác, rơi vào hôn mê.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 477: Hiện tượng kì lạ

[HIDE-THANKS]Cảm giác cuối cùng mà tôi cảm nhận được là, sau một lúc đau đớn, tôi không cảm thấy gì nữa.

Khi mất đi tri giác, dường như tôi rơi vào một vùng tối. Trong bóng tối này còn có tiếng khóc nỉ non của trẻ em. Khoảnh khắc tôi nghe thấy âm thanh đó, tôi cảm thấy trái tim tôi như thể bị thứ gì đó bóp chặt lại rất khó chịu. Cảm giác đó như thể đứa trẻ đang khóc kia là con của tôi vậy.

Sự lo lắng và xót xa đó đánh vào tâm lý của tôi, khiến tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi nghĩ, tại sao không có ai giúp đứa trẻ đó, tại sao cứ để nó gào khóc như vậy. Thậm chí tôi còn có thể cảm nhận được sự bất lực từ tiếng khóc kia. Rốt cuộc là mối thù lớn đến thế nào mà lại biến một đứa trẻ con thành thế này chứ? Rốt cuộc trong việc này có chuyện gì không thể để người khác biết?

Tôi muốn gọi ai đó tới giúp đứa trẻ kia, ai giúp đứa trẻ kia với được không?

Nhưng tôi lại phát hiện ra rằng tôi không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào. Sự đau khổ này khiến tôi không kiềm chế được mà bắt đầu nức nở. Không sai, trong trí nhớ của tôi, có gặp phải khó khăn hơn nữa thì tôi cũng chưa từng muốn khóc như lúc này.

Thậm chí tôi cũng không biết tại sao tôi lại rơi vào trạng thái kỳ lạ này. Không nhìn thấy gì, nhưng lại bị tấn công về mặt tâm lý khiến tôi không kiềm chế được mà bật khóc. Trong ảo giác bị hành hạ này, tôi rất muốn mở mắt ra. Khoảnh khắc tôi ngồi bật dậy trên giường đá, tôi cảm thấy hụt hẫng nhưng lại không hiểu tại sao.

Thậm chí, cả người tôi còn đổ đầy mồ hôi.

"Đại ca ca, cuối cùng anh cũng tỉnh lại rồi."

Trong lúc tôi đang rất khó hiểu thì giọng nói của Huyên Nhi từ bên cạnh truyền tới. Thậm chí giọng nói của Huyên Nhi còn kèm theo tiếng nức nở. Tôi vội vàng quay đầu lại, nhìn Huyên Nhi đang lo lắng ra mặt.

"Huyên Nhi đừng sợ, anh không sao."

Tôi vội mỉm cười. Nhìn thái độ của Huyên Nhi, tôi biết cô ấy bị dọa sợ thật rồi.

"Đại ca ca, anh dọa chết em rồi. Tại sao anh đột phá tới cảnh giới Thông Linh lại kỳ lạ như vậy chứ?

Huyên Nhi đang ở bên cạnh thấy tôi thật sự không sao thì mới yên tâm, cô ấy thắc mắc hỏi tôi. Cảm xúc của nha đầu này đến nhanh mà hết cũng nhanh thật.

Nghe Huyên Nhi hỏi vậy, tôi nhanh chóng kiểm tra lại chính mình. Tôi phát hiện ra, Nê Hoàn Cung của tôi đã mở ra rồi. Hơn nữa tất cả mọi thứ đều bình thường, không xảy ra chuyện gì bất ngờ cả.

Tôi có thể cảm nhận được rõ ràng sức mạnh thần thức trong Nê Hoàn Cung. Nê Hoàn Cung vừa mở ra, vốn dĩ sức mạnh thần thức sẽ không mạnh mẽ cho lắm. Nhưng tôi lại nhớ rằng, hình như ngay trước khi tôi phá vỡ Nê Hoàn Cung đã xảy ra chuyện bất ngờ gì đó thì phải?

Chẳng lẽ là ảo giác?

Không đúng, chắc chắn đó không phải ảo giác. Vừa rồi tôi rơi vào tâm trạng tuyệt vọng, thậm chí đến tận bây giờ vẫn còn sợ hãi. Làm sao mà đó lại là ảo giác được chứ?

" Huyên Nhi, rốt cuộc vừa rồi anh bị làm sao vậy? "

Tôi vội vàng nhìn về phía Huyên Nhi đang ở bên cạnh. Tôi muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Trước khi tôi rơi vào hôn mê, chỉ có mình Huyên Nhi có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra mà thôi. Tôi hỏi như vậy, Huyên Nhi cũng ngập ngừng trả lời.

Cô ấy nói mình đang chơi với Hồ Miêu Nhi ở bên ngoài thì nghe thấy tiếng kêu gào thảm thiết của tôi ở bên trong. Sau đó Huyên Nhi và Hồ Miêu Nhi vào trong kiểm tra. Nhưng khi bọn họ vào trong thì lại thấy tôi đang hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, hơi thở thì không có gì bất thường.

Bọn họ kiểm tra kỹ càng thì phát hiện tôi đã đột phá tới cảnh giới Thông Linh rồi. Tình huống này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng tôi lại bất tỉnh những hai ngày tròn.

" Phải rồi đại ca ca, trong hai hôm nay hình như anh gặp ác mộng thì phải. Anh không ngừng hô đừng, không biết là mơ thấy cái gì nữa. Em còn nhìn thấy hình như anh còn khóc trong lúc nằm mơ. "

Huyên Nhi nhìn tôi, cô cũng rất thắc mắc tại sao tôi lại gặp phải chuyện này. Trước khi tôi tỉnh lại, cô ấy cũng cực kỳ lo lắng.

Nghe Huyên Nhi nói xong, tôi trầm mặc một lúc. Tại sao tôi lại gặp phải hiện tượng kỳ lạ như thế nhỉ?

Chuyện này hoàn toàn mơ hồ.

Trước đó tình trạng của tôi vẫn bình thường, tới khoảnh khắc phá vỡ Nê Hoàn Cung mới xảy ra chuyện này.

Tôi lắc lắc cái đầu. Có thể nói bây giờ tôi đã đạt tới cảnh giới Thông Linh, Nê Hoàn Cung của tôi cũng không hề bị chút tổn thương nào nhưng trên người tôi lại xuất hiện hiện tượng kỳ là. Hiện tượng này thật sự khiến chính tôi cũng không hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Đúng lúc đó, từ bên ngoài có hai bóng người lướt tới rồi xuất hiện trước mặt tôi. Một người là Hồ Miêu Nhi, người kia là một người phụ nữ đã tới tuổi trung niên nhưng vẫn rất trẻ trung. Từ khí tức trên người bọn họ, tôi biết được người phụ nữ trung niên kia cũng là người của Hồ tộc.

Thậm chí khí tức trên người bà ấy còn rất mạnh mẽ, mạnh hơn cả Hồ Miêu Nhi.

" Ồ, anh tỉnh rồi sao? "

Hồ Miêu Nhi thấy tôi đã tỉnh lại thì có chút ngạc nhiên. Sau đó cô ta vội giới thiệu với tôi người kia là một vị trưởng lão của Hồ tộc, tinh thông dược lý. Vì tôi đã hôn mê tới hai, ba ngày nên Hồ Miêu Nhi cũng không biết làm sao. Huyên Nhi thì đang sốt ruột, nên Hồ Miêu Nhi đành phải quay về Hồ tộc mời vị trưởng lão tinh thông dược lý này tới đây, thì lại thấy tôi đã tỉnh rồi.

Nhưng dù sao người ta cũng tới rồi, cứ kiểm tra cho tôi một lượt vậy.

Vị trưởng lão Hồ tộc này ngồi trước mặt tôi, sau đó bắt mạch cho tôi.

Chỉ một lát sau, bà ấy nhìn tôi đầy nghi hoặc, nói:" Trên người cậu không có chỗ này không ổn cả, ta cũng không nhận ra cậu có thương thế nào khác. "

Chuyện này thì tôi cũng biết, trên người tôi không có vấn đề gì.

" Vậy tại sao đột nhiên tôi lại lọt vào cảnh tượng kỳ lạ đó chứ? "Tôi nhìn vị trưởng lão Hồ tộc ở trước mặt, hiện giờ tôi cũng rất muốn biết rốt cuộc tất cả những chuyện này là thế nào.

Nhưng vị trưởng lão Hồ tộc này cũng tỏ ra rất khó hiểu trước trường hợp của tôi. Bà ấy nói từ trước tới nay chưa từng nghe nói tới chuyện này.

" Chuyện này để ta quay về thảo luận với mấy vị trưởng lão trong tộc trước, để xem bọn họ đã từng nghe nói tới trường hợp này chưa. Nếu có tin tức gì, ta sẽ truyền tin cho cậu. "

Vị trưởng lão Hồ tộc nhìn tôi rồi nói. Như vậy tức là mặc dù bà ấy không biết phải làm thế nào, nhưng sẽ cố gắng hết sức giúp tôi hỏi thăm xem sao. Dù sao hiện tượng kỳ lạ thế này đã từng xảy ra rồi, nói không chừng từng có người gặp phải tình huống này.

" Cảm ơn tiền bối. "

Tôi chắp tay nói với vị trưởng lão Hồ tộc kia. Bà ấy khẽ gật đầu sau đó quay người rời khỏi.

" Nghe nói anh muốn vào Luyện Yêu trì? "

Sau khi vị trưởng lão Hồ tộc kia rời khỏi, Hồ Miêu Nhi đột nhiên nhìn tôi rồi hỏi. Chuyện này cũng không phải bí mật gì, dù sao đến lúc đó cũng không phải chỉ có mình tôi vào Luyện Yêu trì.

" Không sai, là Yêu Vương tiền bối đồng ý với tôi. "

Tôi gật đầu, nhìn Hồ Miêu Nhi rồi nói.

" Anh là tu sĩ luyện thể, anh có biết trong Luyện Yêu trì cũng ẩn chứa mối nguy hiểm không?"

Đột nhiên Hồ Miêu Nhi mỉm cười nhìn tôi, như thể đang có ý tốt nhắc nhở tôi. Nghe Hồ Miêu Nhi nói vậy, tôi chíu mày lại.

Bởi vì hình như trước đây Yêu Vương cũng không hề nhắc tới chuyện này với tôi..[/HIDE-THANKS]
 
Chương 478: Chuẩn bị vào luyện yêu trì

[HIDE-THANKS]Đột nhiên Hồ Miêu Nhi nói với tôi rằng trong Luyện Yêu trì cũng có nguy hiểm?

Tôi muốn biết nguy hiểm mà Hồ Miêu Nhi nhắc tới rốt cuộc là thứ gì. Tôi nhìn cô ấy, vội dò hỏi:

"Nguy hiểm mà cô nói, rốt cuộc là thứ gì?"

Hỏi xong, Hồ Miêu Nhi cũng khá thành thật nhìn tôi.

"Anh có biết tại sao Yêu tộc của tôi ít nhất phải đạt cảnh giới Thông Linh thì mới có thể vào Luyện Yêu trì không?"

"Thật ra Luyện Yêu trì đã tồn tại từ rất lâu rồi, ngay cả Yêu tộc chúng tôi cũng không khám phá được điều huyền bí trong Luyện Yêu trì, chỉ biết ở đó tồn tại một luồng sức mạnh rất mãnh liệt, thậm chí còn có năng lượng tấn công mạnh mẽ vào cơ thể con người. Nguồn năng lượng này có tác dụng vô cùng to lớn đối với quá trình tu luyện của Yêu tộc."

"Những người tu luyện bình thường tuyệt đối không kham nổi nguồn sức mạnh này. Đến cả Yêu tộc cũng phải đạt tới cảnh giới Thông Linh thì cơ thể mới chịu được sự tấn công từ nguồn sức mạnh này."

Ý của Hồ Miêu Nhi là cách đây rất lâu, trong Yêu tộc có người không tin chuyện tà ma quỷ quái, chưa đạt tới cảnh giới Thông Linh mà đã muốn vào Luyện Yêu trì. Kết quả của chuyện này chính là, người đó bị thương nặng nề, khó khăn lắm mới hồi phục được như cũ. Người đó không lấy được chút lợi ích gì từ Luyện Yêu trì, ngược lại còn bị nguồn sức mạnh ở bên trong làm bị thương.

Sau khi nghe Hồ Miêu Nhi nói xong, tôi cũng rơi vào trầm mặc.

"Anh là Nhân tộc, kể cả anh đã tu luyện được một chút đạo pháp hộ thể, nhưng dù sao so với cơ thể của Yêu tộc chúng tôi thì phải kém hơn một bậc phải không? Nếu như anh thật sự vào Luyện Yêu trì, anh đã từng nghĩ tới hậu quả chưa?"

Thấy tôi trầm mặc không nói gì, Hồ Miêu Nhi lại nói tiếp. Cô ấy nhắc nhở tôi.

"Ý cô là, với trình trạng của tôi, nếu cương quyết vào Luyện Yêu trì thì rất có thể sẽ bị sức mạnh trong Luyện Yêu trì làm trọng thương?"

Dựa theo ví dụ mà Hồ Miêu Nhi nói với tôi, tôi cảm thấy ý của Hồ Miêu Nhi chính là như vậy. Tôi nhìn cô ấy, cô ấy liền gật đầu nhìn tôi.

"Không sai, tôi muốn tốt cho anh mà thôi. Mặc dù hiện tại anh đã đạt tới cảnh giới Thông Linh, như cơ thể anh vẫn chưa đảm bảo sức mạnh để chịu đựng được cảnh giới Thông Linh. Nếu anh vào Luyện Yêu trì ngay, thì chưa chắc đã tốt."

Hồ Miêu Nhi nhìn tôi, tiếp tục giải thích.

Tôi vẫn trầm mặc. Tôi đã chuẩn bị tốt tâm lý vào Luyện Yêu trì rồi, vậy mà bây giờ Hồ Miêu Nhi lại nói với tôi vấn đề này. Chẳng lẽ hiện giờ tôi thật sự không thể vào Luyện Yêu trì sao?

Nhưng chỉ còn vài ngày nữa là tới lúc vào Luyện Yêu trì rồi.

Nếu tôi bỏ qua cơ hội lần này, chẳng biết phải tới lúc nào mới có thể vào Luyện Yêu trì được.

"Có ai từng vào Luyện Yêu trì mà không gặp phải tình huống bất ngờ nào không?"

Tôi nhìn Hồ Miêu Nhi hỏi: "Tôi cảm thấy, trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối cả. Yêu tộc có nhiều thiên tài như vậy, chẳng lẽ lại không có lấy một ai đã từng vào Luyện Yêu trì mà bình an vô sự sao?"

"Có, nhưng theo tôi nhớ thì cả Yêu tộc có không tới năm người."

Hồ Miêu Nhi không hề lừa gạt tôi. Cô ấy nhìn tôi mà nói. Nghe Hồ Miêu Nhi trả lời xong, trong lòng tôi không khỏi kinh ngạc. Không tới năm người?

Trên ngọn núi lớn của Yêu tộc có vô số con cháu. Trong số đệ tử Yêu tộc hẳn là có không ít thiên tài. Vậy mà chỉ có năm trường hợp đặc biệt có thể bình yên vô sự ra khỏi Luyện Yêu trì.

"Tôi cảm thấy tôi có thể thử xem sao!"

Sau một hồi trầm ngâm, tôi hít sâu một hơi rồi nói. Vì tôi không có thời gian để lãng phí, hiện giờ tôi đang muốn nâng cao thực lực. Chắc chắn Luyện Yêu trì sẽ là một lựa chọn tốt. Nếu tôi từ bỏ vào Luyện Yêu trì lần này, sẽ chẳng có một lần trùng hợp như vậy đến với tôi nữa đâu. Nghe câu trả lời của tôi xong, Hồ Miêu Nhi sửng sốt mỉm cười, sau đó cô ấy khẽ mỉm cười, buông lỏng hai tay.

Thấy thái độ của Hồ Miêu Nhi tôi cũng không nói gì thêm. Tôi trầm tư một hồi, xem ra, Luyện Yêu trì này cũng chẳng hề dễ đối phó như tôi tưởng. Muốn có được nguồn năng lượng ở trong đó, thì ít nhất phải đảm bảo rằng tôi có thể chịu đựng được cái giá phải trả trong Luyện Yêu trì.

"Tôi muốn thử một lần!"

Tôi đưa ra quyết định cuối cùng. Không lý nào chuyện như vậy mà lại khiến tôi hoảng sợ. Chắc chắn tôi phải vào Luyện Yêu trì thử một chút. Hơn nữa, Huyền Vũ trên người tôi không phải đạo pháp hộ thể thông thường đâu. Có thể coi nó là một thứ khiến tôi rất tự tin.

Đối với cơ thể Huyền Vũ của tôi, tôi hoàn toàn tự tin.

Đến lúc đó, tôi càng muốn xem xem rốt cuộc năng lượng trong Luyện Yêu trì khủng bố đến thế nào.

Ra quyết định xong, Hồ Miêu Nhi nói cô ấy sẽ quay về chuyển lời quyết định của tôi tới các vị Yêu Vương.

Tôi ở trong thạch điện, chờ tin tức của Hồ Miêu Nhi.

Ngày hôm sau, Hồ Miêu Nhi quay lại nói cho tôi biết, ba ngày nữa tôi sẽ đi tới Luyện Yêu trì.

Nghe được tin tức này tôi mới có thể hoàn toàn yên tâm. Bởi vì tôi chỉ sợ rằng mấy vị Yêu Vương sẽ đổi ý, không cho tôi vào trong Luyện Yêu trì. Như vậy tôi sẽ hoàn toàn không tìm được ai giúp đỡ cả. Tôi đang ở trên địa bàn của người khác, cũng chẳng có cách nào khác.

Nhưng bây giờ thì khác rồi, tin tức này giúp tôi có thể yên tâm về việc vào trong Luyện Yêu trì.

Trong ba ngày này, tôi không ngừng hồi phục tình trạng của mình, ổn định thật vững cảnh giới sơ kỳ Thông Linh, âm thầm chờ thông báo.

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh. Ngày thứ ba vừa tới, tôi mở mắt ra thì cảm nhận được Hồ Miêu Nhi đã ở bên ngoài rồi. Nếu Huyên Nhi không muốn vào trong Luyện Yêu trì, thì đành phải ở đây chờ tôi vậy.

Dưới sự hướng dẫn của Hồ Miêu Nhi, tôi đi tới một hẻm núi rất bí ẩn. Hẻm núi này có bầu không khí khiến người ta phải sợ hãi, cảm giác như thể nó bao trùm lên toàn bộ không gian ở đây vậy.

Xem ra, Luyện Yêu trì nằm trong hẻm núi này, hoặc là ở gần đây. Vì bầu không khí ở ngọn núi lớn của Yêu tộc hoàn toàn không phải thế này.

Nhưng khi Hồ Miêu Nhi dẫn tôi đi xuyên qua hết hẻm núi này, tôi lập tức kinh ngạc. Ở phía trước đã có mấy chục người đang đứng từ trước rồi, nơi này chẳng khác nào một cái vọng đài, phóng tầm mắt nhìn xuống là thấy một hồ nước màu đỏ rực. Không sai, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hồ nước quỷ dị đến thế này. Đây là một hồ nước khổng hồ, xem ra nó rộng tới mấy trăm mét vuông. Nhưng ở hồ nước khổng lồ này lại chỉ có khoảng một trăm người có thể vào trong Luyện Yêu trì. Như vậy rõ ràng là để những người của Yêu tộc vào trong Luyện Yêu trì hấp thu được nhiều sức mạnh nhất nên mới giảm số người rèn luyện xuống.

Thật ra thì, khi nhìn thấy Luyện Yêu trì này tôi phát hiện dường như nơi này là một trong những di tích thời thượng cổ. Miệng hồ khá giống với cửa thánh điện, nhưng năng lượng ẩn chứa trong đó lại hoàn toàn khác nhau.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 479: Đun sôi

[HIDE-THANKS]Màu sắc của hồ nước này khiến người ta có cảm giác bị kích thích mạnh mẽ về thị giác. Màu đỏ rực như lửa khiến tôi có giảm giác nguồn năng lượng này vô cùng khủng khiếp. Tất cả những điều này đều chứng tỏ Luyện Yêu trì này thật sự không bình thường.

Lúc này, tôi thấy các Yêu thú ai nấy đều nhìn chằm chằm vào trong Luyện Yêu trì, trên người bọn họ còn tỏa ra luồng khí tức áp đảo, thực lực của ai cũng cao hơn cảnh giới Thông Linh. Thậm chí trong đó còn có Yêu thú mạnh tới mức đạt tới cảnh giới cao của Thông Linh.

"Sao hả? Bây giờ thì anh biết những gì tôi nói với anh không phải nói chơi rồi chứ?"

Tôi khẽ mỉm cười, nói ra suy nghĩ của mình. Thực ra tôi biết nhất định Hồ Miêu Nhi sẽ không tùy tiện lấy chuyện đó ra trêu đùa với tôi như vậy nên tôi cũng không hề nghi ngờ về những gì cô ấy nói với tôi.

Ngược lại bây giờ tôi lại càng mong chờ trò vui trong Luyện Yêu trì hơn. Rốt cuộc sức mạnh trong Luyện Yêu trì có thể giúp tu vi của tôi tăng lên bao nhiêu?

Đột nhiên tôi nhận ra hình như trong số mấy Yêu thú kia không có Nhị Cáp. Tôi nhìn Hồ Miêu Nhi đứng bên cạnh hỏi:

"Miêu Nhi cô nương, tại sao tôi không thấy Nhị Cáp đâu cả? Không phải cô nói lần này Nhị Cáp cũng vào Luyện Yêu trì sao?"

Đã lâu rồi tôi và Huyên Nhi không gặp Nhị Cáp. Nghĩ kỹ lại mới thấy, có lẽ đã hai tháng rồi. Kể từ lần trước Nhị Cáp bị người ta đón đi tới nay tôi chưa từng gặp lại.

Nhưng theo lời của Yêu tộc thì hiện giờ Nhị Cáp đang toàn lực tập trung tu luyện nâng cao năng lực.

Vậy thì hôm nay Luyện Yêu trì mở rồi, lẽ ra Nhị Cáp phải tới đây chứ?

Nghe tôi hỏi xong, Hồ Miêu Nhi lại khẽ mỉm cười.

"Hiện giờ Nhị Cáp là bảo bối của Yêu tộc, Yêu Vương còn coi Nhị Cáp là Yêu Hoàng của Yêu tộc mà bồi dưỡng. Cho nên hiện giờ Nhị Cáp đã vào Luyện Yêu trì trước mọi người rồi."

Tôi nghe Hồ Miêu Nhi giải thích xong, trong lòng có chút buồn bực. Đây là đãi ngộ đặc biệt đấy, tên Nhị Cáp này lại được vào trong Luyện Yêu trì trước mọi người một bước.

Chuyện này chứng tỏ Yêu tộc Đại Sơn rất coi trọng Nhị Cáp, nếu không bọn họ sẽ không để Nhị Cáp đi cửa sau công khai như vậy.

"Miêu Nhi cô nương, nhân lúc hiện giờ vẫn chưa bắt đầu vào Luyện Yêu trì, cô giới thiệu cho tôi vài quy tắc gì đó trong Luyện Yêu trì được không?"

Tôi nhìn Hồ Miêu Nhi đang đứng bên cạnh mình. Mặc dù tôi có thể vào trong Luyện Yêu trì nhưng hiểu biết của tôi về Luyện Yêu trì vẫn rất ít. Ví dụ như sau khi vào trong Luyện Yêu trì tôi phải làm những gì, những chuyện thế này tôi đều không biết. Nếu Hồ Miêu Nhi có thể giải thích cho tôi một chút là tốt nhất.

Hồ Miêu Nhi mỉm cười, nhìn tôi rồi nói: "Nếu anh đã tự mình mở lời thì bổn cô nương đây sẽ nói cho anh biết kỹ càng một chút."

"Đầu tiên, trên ngọn núi lớn của Yêu tộc chúng tôi, có thể nói Luyện Yêu trì là thánh địa, cũng là cấm địa."

Sau đó, Hồ Miêu Nhi nói cho tôi biết trong Luyện Yêu trì này năng lượng ở phía bên trên là yếu nhất. Thực lực của những thiên tài Yêu tộc ở đây cũng có mạnh có yếu.

Nếu năng lượng ở bên trên không thể thỏa mãn nhu cầu rèn luyện thì có thể đi sâu xuống bên dưới Luyện Yêu trì.

Càng chìm sâu xuống thì sức mạnh có thể hấp thu vào cơ thể càng nồng nặc hơn. Khi tôi nghe Hồ Miêu Nhi giải thích xong, trong lòng tôi không khỏi chấn động. Thì ra trong Luyện Yêu trì này còn có chuyện huyền bí này không?

"Không ngờ phải không? Chuyện anh không ngờ tới còn nhiều lắm. Ví dụ như Luyện Yêu trì của Yêu tộc chúng tôi, đến cả năm đại Yêu Vương hiện tại của Yêu tộc cũng không thể trực tiếp xuống tới đáy Luyện Yêu trì. Cho nên chúng tôi cũng không biết rốt cuộc dưới đáy Luyện Yêu trì này có thứ gì."

"Cho nên tôi nhắc nhở anh lần nữa, lát nữa vào trong đó anh phải bình tĩnh một chút, đừng kích động quá. Nếu anh không cẩn thận bị kích động trong Luyện Yêu trì, bị sức mạnh khổng lồ trong Luyện Yêu trì xé tan nát thì không còn là con người nữa đâu."

Khi nói tới vấn đề này vẻ mặt của Hồ Miêu Nhi cũng nghiêm nghị hẳn lên. Thấy vậy, tôi nghiêm túc gật đầu. Theo những tin tức mà tôi có được về Luyện Yêu trì cho tới bây giờ thì chỉ cần tôi có năng lực, sau khi vào trong cứ hấp thu sức mạnh trong Luyện Yêu trì để tự rèn luyện bản thân là được.

"Còn nữa, nhớ kỹ không được nổi lòng tham. Một khi cơ thể anh đã đạt tới cực hạn của tu luyện thì phải nhanh chóng rời khỏi Luyện Yêu trì, nếu không thì được một mất mười đấy."

Hồ Miêu Nhi đứng bên cạnh nhắc nhở tôi một câu cuối cùng. Tôi lập tức gật đầu sau đó bước về phía trước.

Trước đó Yêu Vương đã giải thích về sự xuất hiện của tôi cho con cháu trong Yêu tộc rồi, cho nên khi tôi xuất hiện ở gần Luyện Yêu trì, bọn họ liền lần lượt quay người lại nhìn tôi bằng ánh mắt hung dữ.

Những người thuộc Yêu tộc ở đây đều đạt cảnh giới Thông Linh, cho nên ai cũng có thể biến hình. Trong đó có người của Hồ tộc, cả Hồ tộc, Cổ Viên tộc và Lang tộc cũng có không ít người.

Ngoài ra là một ít Yêu tộc còn lại, không thuộc bốn chủng tộc lớn này. Dù sao số lượng Yêu tộc vốn rất khổng lồ. Trong ngọn núi lớn của Yêu tộc, chỉ có tứ đại chủng tộc này là mạnh nhất.

"Đây chính là con người mà Yêu Vương nhắc tới sao?"

"Ta thấy người này mới đạt tới cảnh giới Thông Linh mà thôi, hắn ta cũng dám vào Luyện Yêu trì sao?"

"Gan cũng không nhỏ đấy nhỉ. Đợi tới lúc cả người nổ tung mà xem, chẳng có gì hay ho để xem cả!"

Xung quanh là những tiếng gầm nhẹ của Yêu tộc. Tôi biết bọn họ đang bàn tán về tôi, nhưng lại không hiểu rốt cuộc bọn họ đang nói gì. Tôi chỉ có thể lúng túng đứng đó sờ mũi, sau đó quay lại gật đầu ra hiệu với bọn họ.

Chắc chắn trước khi vào đây Yêu Vương đã nhắc nhở bọn họ rõ ràng rồi. Mấy Yêu thú này cũng hiểu rõ chuyện tôi vào trong Luyện Yêu trì. Vì vậy lúc này cũng không có Yêu thú nào khởi xướng phong trào công kích tôi. Cùng lắm bọn họ chỉ bàn tán xôn xao như thể đang xem kịch vui mà thôi. Đột nhiên tôi giật mình sực nhớ ra, vừa rồi tôi quên không hỏi khi nào thì bắt đầu vào trong Luyện Yêu trì. Lát nữa mấy Yêu thú này xuống hồ, tôi xuống cùng bọn họ là được. Dù sao như vậy cũng không sai đi đâu được.

Chúng tôi chờ gần nửa giờ thì đột nhiên tôi cảm nhận được mặt hồ vốn đang yên tĩnh giờ lại bắt đầu gợn sóng, sau đó có bong bóng nổi lên.

Thậm chí nó còn phát ra những tiếng ùng ục như thể hồ nước này đang bị đun sôi lên vậy. Nhưng hồ nước lớn thế này, liệu có đun sôi được không? Hiển nhiên là không thể nào.

Nhưng chuyện đó lại xảy ra ngay trước mặt tôi. Lúc này tôi cũng cảm nhận được sự hào hứng từ ánh mắt của mấy Yêu tộc xung quanh.

Xem ra sắp đến lúc vào trong Luyện Yêu trì rồi.[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back