Bài viết: 1986 

Chương 450: Bát Quái Đồ
[HIDE-THANKS]Khi tôi càng ngày càng tiến gần đến đáy, tôi cảm thấy Linh Hỏa trong khí phủ của tôi cũng càng trở nên kích động hơn, nhưng dưới sự tra hỏi của tôi, Linh Hỏa chỉ nói với tôi rằng nó rất rất quen thuộc với nơi mà chúng tôi đang ở bây giờ, nhưng nó không thể nhớ ra đã đến nơi này từ bao giờ.
Thậm chí, việc nhìn thấy mọi thứ ở nơi này thực sự có thể ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của nó, điều này khiến tôi hơi ngạc nhiên. Nơi này hẳn là có mối liên hệ nào đó với Linh Hỏa, khiến nó xuất hiện tình trạng bây giờ.
Nhưng bây giờ chúng tôi hoàn toàn không biết câu trả lời, ngay cả chính Linh Hỏa cũng không nhớ nổi nó đến nơi này lúc nào. Tôi chỉ có thể tiếp tục đi xuống phía dưới, càng đi xuống dưới tôi cảm giác được phía dưới lại trở nên lạnh hơn, có thể nói tôi chưa từng có cảm giác này bao giờ.
Đây là Dược Vương Cung, là một môn phái luyện đan, vậy nên tôi biết năng lượng của Dược Vương Cung thiên về hỏa, bởi vì mỗi đệ tử luyện đan thì thứ tất yếu nhất là sức mạnh của lửa.
Ban nãy lúc ở bên ngoài Dược Vương Cung, từ đầu tôi đã cảm nhận được là sức mạnh lửa, thế nhưng hiện tại, tôi vậy mà lại thật sự cảm thấy phía dưới có chút lạnh lẽo?
Tôi thật sự không thể hiểu được.
Loại hơi thở này hoàn toàn khác với những gì tôi gặp phải ở những Dược Vương Cung trước.
"Đại ca ca, em cảm thấy khí tức phía dưới này có chút quỷ dị, anh cẩn thận một chút."
Đúng lúc này, tôi nghe thấy lời nhắc nhở của Huyên Nhi nhắc nhở tôi, tôi ngạc nhiên, không ngờ Huyên Nhi cũng cảm giác được, có lẽ bên dưới tòa tháp này thật sự có vấn đề.
Tôi chuẩn bị tất cả các cuộc tấn công và phòng thủ, sau đó tiếp tục đi bộ xuống, khi tôi đi bộ xuống được hơn mười phút, tôi ước tính cách đỉnh khoảng 100 mét.
Lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ bên dưới vọng lên.
Có vẻ có ai đó đang thảo luận chuyện gì đó.
"Đây là toàn bộ di vật của cái Dược Vương Cung này sao?"
"Mẹ nó, vậy cũng quá lố bịch rồi đi?"
Một giọng nói tỏ vẻ khó tin vang lên, dường như kèm theo đó còn có chút mỉa mai. Nghe thấy giọng nói này, tôi dừng hẳn bước chân lại. Dường như tôi đã ở rất gần phía dưới, hơn nữa bên dưới đã có người đến, thậm chí bọn họ còn tìm thấy thứ gì đó rồi.
Bọn họ đang thắc mắc liệu thứ này có phải là di vật của Dược Vương Cuung để lại hay không.
"Chủ nhân, thứ đó ở ngay bên dưới."
Linh Hỏa lại lên tiếng nhắc nhở. Lúc nãy Linh Hỏa có nói với tôi bên dưới có đồ tốt nên nó mới bảo tôi xuống đây. Bây giờ chắc chắn Linh Hỏa đã cảm nhận được thứ đó cách chúng tôi ngày càng gần hơn.
Hơn nữa, tôi cũng cảm thấy tấm bia rung càng ngày càng mạnh hơn, rõ ràng là phía dưới đó có đồ tốt. Nhưng vấn đề bây giờ là lúc này đây bên dưới đó rất nguy hiểm.
Bốn vị cao thủ Thông Linh không phải dễ đùa. Nói trắng ra, nơi này Tứ đại gia tộc đã độc chiếm rồi, chỉ có Tứ đại gia tộc tranh giành, không có đệ tử của môn phái nào khác có thể vào đây, bọn họ có thể ở bên ngoài tranh giành mấy thứ ngoài kia đã tốt lắm rồi. Còn những thứ dưới đây chỉ có thể thuộc về Tứ đại gia tộc.
"Mọi người, tại sao chúng ta không mở quan tài này ra xem bên trong có gì?"
Đúng lúc này, bên dưới có một giọng nói khác truyền đến, lúc nghe thấy giọng nói này, trái tim tôi hơi chùng xuống. Nghe ý tứ của câu nói này, có vẻ bên dưới đó có một cỗ quan tài.
Mà toàn bộ di vật của Dược Vương Cung rất có thể nằm trong chiếc quan tài này.
Bây giờ tôi muốn tiếp tục đi xuống, nhưng rõ ràng đây không phải là cách tốt nhất. Có lẽ tôi chỉ có thể đứng ở chỗ này chờ đợi xem xem bọn người bên dưới có vì tranh giành món đồ đó mà quay qua chém giết nhau hay không.
Chỉ có như vậy, tôi mới có cơ hội.
Nếu bây giờ tôi đi xuống, tôi có thể sẽ trở thành bia ngắm của bọn này mất.
"Chủ nhân, phía sau bên phải của người có một cánh cửa bí mật, người có thể đi vào trong đó!"
Vừa lúc tôi đang thầm nghĩ cách thì trong đầu đột nhiên vang lên tiếng Linh Hỏa, nghe vậy, tôi nhất thời sửng sốt, chẳng lẽ tên nhóc này nhớ ra gì rồi?
"Linh Hỏa, đừng đùa với tôi chứ."
Tôi có chút nghi ngờ Linh Hỏa. Không phải tôi không tin nó, mà bởi vì mới ban nãy nó bảo không nhớ được gì cả thế mà bây giờ lại đột nhiên nhớ ra. Tôi sợ vào bên trong đó sẽ gặp nguy hiểm gì thì sao. Nơi này là Dược Vương Cung, ban đầu khi nó còn tồn tại thì bên trong này chắc chắn có rất nhiều đan dược trân quý, đồng thời cũng sẽ có trùng trùng bẫy rập để phòng thủ.
"Tôi vừa mới nhớ ra một số chuyện, chủ nhân, người tin tôi đi."
Linh Hỏa tiếp tục nói. Nghe những lời của Linh Hỏa, tôi hít một hơi thật sâu và thầm ra quyết định. Trời ạ, mạo hiểm mà làm giàu. Linh Hỏa hiện tại đã ký khế ước với tôi rồi, nếu tôi xảy ra chuyện gì, nó cũng không tốt được.
Tôi lần mò đến vị trí mà Linh Hỏa đã nói, chẳng bao lâu, tôi đến trước một bức tường đá tối. Linh Hỏa nói ở đây có một cánh cửa bí mật á?
Nhưng bây giờ tôi nhìn nơi bên cạnh tôi này, không hề thấy có cánh cửa bí mật nào cả. Linh Hỏa bảo tôi vừa mò mẫm dọc theo bức tường bên này vừa đẩy nhẹ vào trong.
Ngay sau đó, một âm thanh thanh thuý vang lên, âm thanh này không lớn lắm. Mà bức tường đá trước mặt thật sự đã bị tôi đẩy ra, lộ ra một khe hở nhỏ.
Nhìn thấy cảnh này, tôi có chút vui mừng, đường hầm bí mật thường được sử dụng để chạy trốn hoặc để dẫn đến một nơi bí ẩn, đại khái bên trong chắc sẽ không có nguy hiểm gì tiềm tàng.
Tôi vội vàng đẩy bức tường đá ra, lộ ra một cánh cửa bằng đá mà một người có thể mở ra được. Tôi nhanh chóng bước vào bên trong cánh cổng đá, sau đó tôi nhanh chóng lấy ra một viên đá huỳnh quang, xung quanh dường như không có thứ gì đặc biệt. Nơi đây thực sự chỉ là một đường hầm bí mật bình thường.
Linh Hỏa bảo tôi đóng cánh cửa đá sau lưng lại, tiếp tục đi vào trong.
Bây giờ, nếu tôi đã lựa chọn vào đây vậy cũng không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước tiến vào đường hầm tối tăm này. Tôi cầm trên tay viên đá huỳnh quang nhanh chóng tiến về phía trước, Đi trong con đường tối, chẳng bao lâu, tôi phát hiện ra rằng con đường tối dường như dẫn xuống bên dưới, có nghĩa là ngay lúc này tôi đang đi dần xuống phía dưới.
Mà ở trong đường hầm bí mật này, tôi không thể nghe thấy những tên bên ngoài kia đang nói gì.
Ban nãy lúc ở ngoài ít nhất tôi vẫn còn có thể nghe thấy họ đang nói gì, nhưng bây giờ sau khi bước vào, tôi dường như hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, khi đi đến cuối đường hầm tối tăm này, tôi thấy rằng mình đến được bên trong một tòa đại điện. Đại điện này trông hình dáng có vẻ là một bát quái đồ, bởi vì đại điện này là một hình bát giác.
Hơn nữa ở trên tám phía, tôi nhìn thấy tám cái lò đan khổng lồ, bên trong vẫn còn có lửa đang cháy.
Mà lúc nhìn vào bên trong lò đan khổng lồ đó có chút khiến người ta khiếp sợ.
Ngay lúc tôi mới bước vào, tôi không khỏi rùng mình một cái. Bởi vì bên dưới ngọn lửa, tôi lại nhìn thấy một bóng người đang ngồi xếp bằng bên trong.[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]Khi tôi càng ngày càng tiến gần đến đáy, tôi cảm thấy Linh Hỏa trong khí phủ của tôi cũng càng trở nên kích động hơn, nhưng dưới sự tra hỏi của tôi, Linh Hỏa chỉ nói với tôi rằng nó rất rất quen thuộc với nơi mà chúng tôi đang ở bây giờ, nhưng nó không thể nhớ ra đã đến nơi này từ bao giờ.
Thậm chí, việc nhìn thấy mọi thứ ở nơi này thực sự có thể ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của nó, điều này khiến tôi hơi ngạc nhiên. Nơi này hẳn là có mối liên hệ nào đó với Linh Hỏa, khiến nó xuất hiện tình trạng bây giờ.
Nhưng bây giờ chúng tôi hoàn toàn không biết câu trả lời, ngay cả chính Linh Hỏa cũng không nhớ nổi nó đến nơi này lúc nào. Tôi chỉ có thể tiếp tục đi xuống phía dưới, càng đi xuống dưới tôi cảm giác được phía dưới lại trở nên lạnh hơn, có thể nói tôi chưa từng có cảm giác này bao giờ.
Đây là Dược Vương Cung, là một môn phái luyện đan, vậy nên tôi biết năng lượng của Dược Vương Cung thiên về hỏa, bởi vì mỗi đệ tử luyện đan thì thứ tất yếu nhất là sức mạnh của lửa.
Ban nãy lúc ở bên ngoài Dược Vương Cung, từ đầu tôi đã cảm nhận được là sức mạnh lửa, thế nhưng hiện tại, tôi vậy mà lại thật sự cảm thấy phía dưới có chút lạnh lẽo?
Tôi thật sự không thể hiểu được.
Loại hơi thở này hoàn toàn khác với những gì tôi gặp phải ở những Dược Vương Cung trước.
"Đại ca ca, em cảm thấy khí tức phía dưới này có chút quỷ dị, anh cẩn thận một chút."
Đúng lúc này, tôi nghe thấy lời nhắc nhở của Huyên Nhi nhắc nhở tôi, tôi ngạc nhiên, không ngờ Huyên Nhi cũng cảm giác được, có lẽ bên dưới tòa tháp này thật sự có vấn đề.
Tôi chuẩn bị tất cả các cuộc tấn công và phòng thủ, sau đó tiếp tục đi bộ xuống, khi tôi đi bộ xuống được hơn mười phút, tôi ước tính cách đỉnh khoảng 100 mét.
Lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ bên dưới vọng lên.
Có vẻ có ai đó đang thảo luận chuyện gì đó.
"Đây là toàn bộ di vật của cái Dược Vương Cung này sao?"
"Mẹ nó, vậy cũng quá lố bịch rồi đi?"
Một giọng nói tỏ vẻ khó tin vang lên, dường như kèm theo đó còn có chút mỉa mai. Nghe thấy giọng nói này, tôi dừng hẳn bước chân lại. Dường như tôi đã ở rất gần phía dưới, hơn nữa bên dưới đã có người đến, thậm chí bọn họ còn tìm thấy thứ gì đó rồi.
Bọn họ đang thắc mắc liệu thứ này có phải là di vật của Dược Vương Cuung để lại hay không.
"Chủ nhân, thứ đó ở ngay bên dưới."
Linh Hỏa lại lên tiếng nhắc nhở. Lúc nãy Linh Hỏa có nói với tôi bên dưới có đồ tốt nên nó mới bảo tôi xuống đây. Bây giờ chắc chắn Linh Hỏa đã cảm nhận được thứ đó cách chúng tôi ngày càng gần hơn.
Hơn nữa, tôi cũng cảm thấy tấm bia rung càng ngày càng mạnh hơn, rõ ràng là phía dưới đó có đồ tốt. Nhưng vấn đề bây giờ là lúc này đây bên dưới đó rất nguy hiểm.
Bốn vị cao thủ Thông Linh không phải dễ đùa. Nói trắng ra, nơi này Tứ đại gia tộc đã độc chiếm rồi, chỉ có Tứ đại gia tộc tranh giành, không có đệ tử của môn phái nào khác có thể vào đây, bọn họ có thể ở bên ngoài tranh giành mấy thứ ngoài kia đã tốt lắm rồi. Còn những thứ dưới đây chỉ có thể thuộc về Tứ đại gia tộc.
"Mọi người, tại sao chúng ta không mở quan tài này ra xem bên trong có gì?"
Đúng lúc này, bên dưới có một giọng nói khác truyền đến, lúc nghe thấy giọng nói này, trái tim tôi hơi chùng xuống. Nghe ý tứ của câu nói này, có vẻ bên dưới đó có một cỗ quan tài.
Mà toàn bộ di vật của Dược Vương Cung rất có thể nằm trong chiếc quan tài này.
Bây giờ tôi muốn tiếp tục đi xuống, nhưng rõ ràng đây không phải là cách tốt nhất. Có lẽ tôi chỉ có thể đứng ở chỗ này chờ đợi xem xem bọn người bên dưới có vì tranh giành món đồ đó mà quay qua chém giết nhau hay không.
Chỉ có như vậy, tôi mới có cơ hội.
Nếu bây giờ tôi đi xuống, tôi có thể sẽ trở thành bia ngắm của bọn này mất.
"Chủ nhân, phía sau bên phải của người có một cánh cửa bí mật, người có thể đi vào trong đó!"
Vừa lúc tôi đang thầm nghĩ cách thì trong đầu đột nhiên vang lên tiếng Linh Hỏa, nghe vậy, tôi nhất thời sửng sốt, chẳng lẽ tên nhóc này nhớ ra gì rồi?
"Linh Hỏa, đừng đùa với tôi chứ."
Tôi có chút nghi ngờ Linh Hỏa. Không phải tôi không tin nó, mà bởi vì mới ban nãy nó bảo không nhớ được gì cả thế mà bây giờ lại đột nhiên nhớ ra. Tôi sợ vào bên trong đó sẽ gặp nguy hiểm gì thì sao. Nơi này là Dược Vương Cung, ban đầu khi nó còn tồn tại thì bên trong này chắc chắn có rất nhiều đan dược trân quý, đồng thời cũng sẽ có trùng trùng bẫy rập để phòng thủ.
"Tôi vừa mới nhớ ra một số chuyện, chủ nhân, người tin tôi đi."
Linh Hỏa tiếp tục nói. Nghe những lời của Linh Hỏa, tôi hít một hơi thật sâu và thầm ra quyết định. Trời ạ, mạo hiểm mà làm giàu. Linh Hỏa hiện tại đã ký khế ước với tôi rồi, nếu tôi xảy ra chuyện gì, nó cũng không tốt được.
Tôi lần mò đến vị trí mà Linh Hỏa đã nói, chẳng bao lâu, tôi đến trước một bức tường đá tối. Linh Hỏa nói ở đây có một cánh cửa bí mật á?
Nhưng bây giờ tôi nhìn nơi bên cạnh tôi này, không hề thấy có cánh cửa bí mật nào cả. Linh Hỏa bảo tôi vừa mò mẫm dọc theo bức tường bên này vừa đẩy nhẹ vào trong.
Ngay sau đó, một âm thanh thanh thuý vang lên, âm thanh này không lớn lắm. Mà bức tường đá trước mặt thật sự đã bị tôi đẩy ra, lộ ra một khe hở nhỏ.
Nhìn thấy cảnh này, tôi có chút vui mừng, đường hầm bí mật thường được sử dụng để chạy trốn hoặc để dẫn đến một nơi bí ẩn, đại khái bên trong chắc sẽ không có nguy hiểm gì tiềm tàng.
Tôi vội vàng đẩy bức tường đá ra, lộ ra một cánh cửa bằng đá mà một người có thể mở ra được. Tôi nhanh chóng bước vào bên trong cánh cổng đá, sau đó tôi nhanh chóng lấy ra một viên đá huỳnh quang, xung quanh dường như không có thứ gì đặc biệt. Nơi đây thực sự chỉ là một đường hầm bí mật bình thường.
Linh Hỏa bảo tôi đóng cánh cửa đá sau lưng lại, tiếp tục đi vào trong.
Bây giờ, nếu tôi đã lựa chọn vào đây vậy cũng không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước tiến vào đường hầm tối tăm này. Tôi cầm trên tay viên đá huỳnh quang nhanh chóng tiến về phía trước, Đi trong con đường tối, chẳng bao lâu, tôi phát hiện ra rằng con đường tối dường như dẫn xuống bên dưới, có nghĩa là ngay lúc này tôi đang đi dần xuống phía dưới.
Mà ở trong đường hầm bí mật này, tôi không thể nghe thấy những tên bên ngoài kia đang nói gì.
Ban nãy lúc ở ngoài ít nhất tôi vẫn còn có thể nghe thấy họ đang nói gì, nhưng bây giờ sau khi bước vào, tôi dường như hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, khi đi đến cuối đường hầm tối tăm này, tôi thấy rằng mình đến được bên trong một tòa đại điện. Đại điện này trông hình dáng có vẻ là một bát quái đồ, bởi vì đại điện này là một hình bát giác.
Hơn nữa ở trên tám phía, tôi nhìn thấy tám cái lò đan khổng lồ, bên trong vẫn còn có lửa đang cháy.
Mà lúc nhìn vào bên trong lò đan khổng lồ đó có chút khiến người ta khiếp sợ.
Ngay lúc tôi mới bước vào, tôi không khỏi rùng mình một cái. Bởi vì bên dưới ngọn lửa, tôi lại nhìn thấy một bóng người đang ngồi xếp bằng bên trong.[/HIDE-THANKS]
