Welcome! You have been invited by Annieee to join our community. Please click here to register.
Chương 450: Bát Quái Đồ

[HIDE-THANKS]Khi tôi càng ngày càng tiến gần đến đáy, tôi cảm thấy Linh Hỏa trong khí phủ của tôi cũng càng trở nên kích động hơn, nhưng dưới sự tra hỏi của tôi, Linh Hỏa chỉ nói với tôi rằng nó rất rất quen thuộc với nơi mà chúng tôi đang ở bây giờ, nhưng nó không thể nhớ ra đã đến nơi này từ bao giờ.

Thậm chí, việc nhìn thấy mọi thứ ở nơi này thực sự có thể ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của nó, điều này khiến tôi hơi ngạc nhiên. Nơi này hẳn là có mối liên hệ nào đó với Linh Hỏa, khiến nó xuất hiện tình trạng bây giờ.

Nhưng bây giờ chúng tôi hoàn toàn không biết câu trả lời, ngay cả chính Linh Hỏa cũng không nhớ nổi nó đến nơi này lúc nào. Tôi chỉ có thể tiếp tục đi xuống phía dưới, càng đi xuống dưới tôi cảm giác được phía dưới lại trở nên lạnh hơn, có thể nói tôi chưa từng có cảm giác này bao giờ.

Đây là Dược Vương Cung, là một môn phái luyện đan, vậy nên tôi biết năng lượng của Dược Vương Cung thiên về hỏa, bởi vì mỗi đệ tử luyện đan thì thứ tất yếu nhất là sức mạnh của lửa.

Ban nãy lúc ở bên ngoài Dược Vương Cung, từ đầu tôi đã cảm nhận được là sức mạnh lửa, thế nhưng hiện tại, tôi vậy mà lại thật sự cảm thấy phía dưới có chút lạnh lẽo?

Tôi thật sự không thể hiểu được.

Loại hơi thở này hoàn toàn khác với những gì tôi gặp phải ở những Dược Vương Cung trước.

"Đại ca ca, em cảm thấy khí tức phía dưới này có chút quỷ dị, anh cẩn thận một chút."

Đúng lúc này, tôi nghe thấy lời nhắc nhở của Huyên Nhi nhắc nhở tôi, tôi ngạc nhiên, không ngờ Huyên Nhi cũng cảm giác được, có lẽ bên dưới tòa tháp này thật sự có vấn đề.

Tôi chuẩn bị tất cả các cuộc tấn công và phòng thủ, sau đó tiếp tục đi bộ xuống, khi tôi đi bộ xuống được hơn mười phút, tôi ước tính cách đỉnh khoảng 100 mét.

Lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ bên dưới vọng lên.

Có vẻ có ai đó đang thảo luận chuyện gì đó.

"Đây là toàn bộ di vật của cái Dược Vương Cung này sao?"

"Mẹ nó, vậy cũng quá lố bịch rồi đi?"

Một giọng nói tỏ vẻ khó tin vang lên, dường như kèm theo đó còn có chút mỉa mai. Nghe thấy giọng nói này, tôi dừng hẳn bước chân lại. Dường như tôi đã ở rất gần phía dưới, hơn nữa bên dưới đã có người đến, thậm chí bọn họ còn tìm thấy thứ gì đó rồi.

Bọn họ đang thắc mắc liệu thứ này có phải là di vật của Dược Vương Cuung để lại hay không.

"Chủ nhân, thứ đó ở ngay bên dưới."

Linh Hỏa lại lên tiếng nhắc nhở. Lúc nãy Linh Hỏa có nói với tôi bên dưới có đồ tốt nên nó mới bảo tôi xuống đây. Bây giờ chắc chắn Linh Hỏa đã cảm nhận được thứ đó cách chúng tôi ngày càng gần hơn.

Hơn nữa, tôi cũng cảm thấy tấm bia rung càng ngày càng mạnh hơn, rõ ràng là phía dưới đó có đồ tốt. Nhưng vấn đề bây giờ là lúc này đây bên dưới đó rất nguy hiểm.

Bốn vị cao thủ Thông Linh không phải dễ đùa. Nói trắng ra, nơi này Tứ đại gia tộc đã độc chiếm rồi, chỉ có Tứ đại gia tộc tranh giành, không có đệ tử của môn phái nào khác có thể vào đây, bọn họ có thể ở bên ngoài tranh giành mấy thứ ngoài kia đã tốt lắm rồi. Còn những thứ dưới đây chỉ có thể thuộc về Tứ đại gia tộc.

"Mọi người, tại sao chúng ta không mở quan tài này ra xem bên trong có gì?"

Đúng lúc này, bên dưới có một giọng nói khác truyền đến, lúc nghe thấy giọng nói này, trái tim tôi hơi chùng xuống. Nghe ý tứ của câu nói này, có vẻ bên dưới đó có một cỗ quan tài.

Mà toàn bộ di vật của Dược Vương Cung rất có thể nằm trong chiếc quan tài này.

Bây giờ tôi muốn tiếp tục đi xuống, nhưng rõ ràng đây không phải là cách tốt nhất. Có lẽ tôi chỉ có thể đứng ở chỗ này chờ đợi xem xem bọn người bên dưới có vì tranh giành món đồ đó mà quay qua chém giết nhau hay không.

Chỉ có như vậy, tôi mới có cơ hội.

Nếu bây giờ tôi đi xuống, tôi có thể sẽ trở thành bia ngắm của bọn này mất.

"Chủ nhân, phía sau bên phải của người có một cánh cửa bí mật, người có thể đi vào trong đó!"

Vừa lúc tôi đang thầm nghĩ cách thì trong đầu đột nhiên vang lên tiếng Linh Hỏa, nghe vậy, tôi nhất thời sửng sốt, chẳng lẽ tên nhóc này nhớ ra gì rồi?

"Linh Hỏa, đừng đùa với tôi chứ."

Tôi có chút nghi ngờ Linh Hỏa. Không phải tôi không tin nó, mà bởi vì mới ban nãy nó bảo không nhớ được gì cả thế mà bây giờ lại đột nhiên nhớ ra. Tôi sợ vào bên trong đó sẽ gặp nguy hiểm gì thì sao. Nơi này là Dược Vương Cung, ban đầu khi nó còn tồn tại thì bên trong này chắc chắn có rất nhiều đan dược trân quý, đồng thời cũng sẽ có trùng trùng bẫy rập để phòng thủ.

"Tôi vừa mới nhớ ra một số chuyện, chủ nhân, người tin tôi đi."

Linh Hỏa tiếp tục nói. Nghe những lời của Linh Hỏa, tôi hít một hơi thật sâu và thầm ra quyết định. Trời ạ, mạo hiểm mà làm giàu. Linh Hỏa hiện tại đã ký khế ước với tôi rồi, nếu tôi xảy ra chuyện gì, nó cũng không tốt được.

Tôi lần mò đến vị trí mà Linh Hỏa đã nói, chẳng bao lâu, tôi đến trước một bức tường đá tối. Linh Hỏa nói ở đây có một cánh cửa bí mật á?

Nhưng bây giờ tôi nhìn nơi bên cạnh tôi này, không hề thấy có cánh cửa bí mật nào cả. Linh Hỏa bảo tôi vừa mò mẫm dọc theo bức tường bên này vừa đẩy nhẹ vào trong.

Ngay sau đó, một âm thanh thanh thuý vang lên, âm thanh này không lớn lắm. Mà bức tường đá trước mặt thật sự đã bị tôi đẩy ra, lộ ra một khe hở nhỏ.

Nhìn thấy cảnh này, tôi có chút vui mừng, đường hầm bí mật thường được sử dụng để chạy trốn hoặc để dẫn đến một nơi bí ẩn, đại khái bên trong chắc sẽ không có nguy hiểm gì tiềm tàng.

Tôi vội vàng đẩy bức tường đá ra, lộ ra một cánh cửa bằng đá mà một người có thể mở ra được. Tôi nhanh chóng bước vào bên trong cánh cổng đá, sau đó tôi nhanh chóng lấy ra một viên đá huỳnh quang, xung quanh dường như không có thứ gì đặc biệt. Nơi đây thực sự chỉ là một đường hầm bí mật bình thường.

Linh Hỏa bảo tôi đóng cánh cửa đá sau lưng lại, tiếp tục đi vào trong.

Bây giờ, nếu tôi đã lựa chọn vào đây vậy cũng không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước tiến vào đường hầm tối tăm này. Tôi cầm trên tay viên đá huỳnh quang nhanh chóng tiến về phía trước, Đi trong con đường tối, chẳng bao lâu, tôi phát hiện ra rằng con đường tối dường như dẫn xuống bên dưới, có nghĩa là ngay lúc này tôi đang đi dần xuống phía dưới.

Mà ở trong đường hầm bí mật này, tôi không thể nghe thấy những tên bên ngoài kia đang nói gì.

Ban nãy lúc ở ngoài ít nhất tôi vẫn còn có thể nghe thấy họ đang nói gì, nhưng bây giờ sau khi bước vào, tôi dường như hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, khi đi đến cuối đường hầm tối tăm này, tôi thấy rằng mình đến được bên trong một tòa đại điện. Đại điện này trông hình dáng có vẻ là một bát quái đồ, bởi vì đại điện này là một hình bát giác.

Hơn nữa ở trên tám phía, tôi nhìn thấy tám cái lò đan khổng lồ, bên trong vẫn còn có lửa đang cháy.

Mà lúc nhìn vào bên trong lò đan khổng lồ đó có chút khiến người ta khiếp sợ.

Ngay lúc tôi mới bước vào, tôi không khỏi rùng mình một cái. Bởi vì bên dưới ngọn lửa, tôi lại nhìn thấy một bóng người đang ngồi xếp bằng bên trong.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 451: Tôi tin cậu một lần

[HIDE-THANKS]Không sai, trong cái bàn đó đúng thật có tám người đang ngồi, mà ngọn hỏa miêu kia thì bốc lên từ não người đang bị thiêu.

Người đó nhìn trông thật giống như một cây đèn.

Hoàn cảnh này xem ra đúng là một bầu không khí đầy rẫy sự quỷ dị vô cùng, tôi lúc này âm thầm nuốt từng ngụm nước bọt, thậm chí đứng lặng ở trong tòa điện này, không dám động đậy tí nào. Bởi tôi chỉ lo người ở trong cái bàn đó tự nhiên đứng dậy, sau đó quay về phía tôi nói mấy câu gì đấy.

"Linh Hỏa, rốt cuộc đây là đâu?"

Tôi vội vàng quay về phía Linh Hỏa hỏi dò, tên nhóc này đưa tôi tới chỗ âm u ma quái thế này nhưng tôi còn chẳng biết đây là chỗ nào, hơn nữa nó còn quỷ dị như thế.

Tất cả những việc này, chỉ có Linh Hỏa có thể nói cho chúng tôi biết.

"Chủ nhân, tôi chỉ nhớ lại một phần kí ức, nếu như tôi nhớ không lầm, có lẽ tôi đi ra từ Dược Vương Cung này."

Câu trả lời của Linh Hỏa nói với tôi lại vang lên, nghe thấy lời nói của Linh Hỏa, trong lòng tôi cảm thấy rất nặng nề. Bởi vì khả năng mà Linh Hỏa nhắc đến cũng không phải không thể xảy ra, nó đi ra từ Dược Vương cung này, thế thì cũng dễ hiểu tại sao lúc quay lại Dược Vương Cung nó lại có một cảm giác quen thuộc.

Trước lúc bước vào Dược Vương cung, Linh Hỏa đã nói cảm thấy quen thuộc với thứ bên trong, thế nhưng vẫn luôn không tìm ra nguyên do thật sự, bây giờ chẳng phải giải thích được rồi sao?

Cũng bởi vì nó đi ra từ chỗ này, cho nên có rất nhiều kí ức mơ hồ với những thứ ở trong này. Trong tình huống thế này, nó đi sâu tận vào trong Dược Vương Cung thì lại càng nhớ được nhiều thứ hơn.

Không thì, sao nó có thể nhớ rõ cả những thứ như đường ngầm các kiểu.

"Ý ngươi là, trước đây có thể ngươi nằm trong tay một người nào đó ở Dược Vương Cung này?"

Chắc chắn giống như lúc này Linh Hỏa phục tùng tôi. Sau đó bất kể là chiến đấu hay lúc luyện đan, tôi đều có thể dùng được Linh Hỏa, còn trước đây, có thể Linh Hỏa nằm trong tay một nhân vật lớn ở chỗ Dược Vương Cung này. "

" Chắc vậy, nhưng bây giờ tôi còn chưa nhớ lại hết, chủ nhân, cái nắp quan tài đó không được để bọn họ động vào. "

Đúng lúc đó, Linh Hỏa cũng vội vàng nói với tôi, nghe thấy lời Linh Hỏa nói, trong nháy mắt tôi hơi sửng sốt. Tôi cũng chẳng muốn nhưng mà tôi làm gì có cách nào.

" Linh Hỏa, ngươi biết những người đó có năng lực thế nào không? "

Tôi có hơi bất lực, đây là bốn cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, thậm chí bên cạnh còn có vài đệ tử thiên tài. Cho dù có tôi và Huyên Nhi, cộng thêm Linh Hỏa, chỉ sợ cũng không thể cùng lúc đối phó với bốn cảnh giới Thông Linh này được. Dưới tình hình như vậy, cứng rắn đối đầu hiển nhiên không phải cách hay.

Lúc này, Linh Hỏa tiếp tục quay về phía tôi lên tiếng:" Chủ nhân, anh không cần cứng rắn đối đầu với họ, chỉ cần mở được nắp quan tài đó ra. "

Đúng lúc đó, Linh Hỏa tiếp tục quay về phía tôi lên tiếng. Nghe thấy Linh Hỏa nói, tôi vội vàng hỏi nó làm sao mới có thể lấy nắp quan tài xuống được?

" Chủ nhân, trên nắp quan tài đó có bốn cái dây xích sắt trói chặt, chỉ cần anh chặt đứt bốn cái dây sắt. Lúc đó trên nền cung điện này sẽ lộ ra một vết hổng, khiến quan tài rơi xuống là được. "

" Đến lúc đó đóng lỗ hổng lại những người kia cũng không có cách đi xuống nữa. "

Linh Hỏa quay về phía tôi lên tiếng. Thế nhưng nó nói thì dễ nhưng chuyện thì rơi lên đầu tôi, muốn chém đứt bốn cái xích sắt, hiển nhiên là cần thời gian. Bốn cảnh giới Thông Linh, tôi cảm thấy bốn cảnh giới Thông Linh hoàn toàn có đủ thời gian đi ngăn cản tôi, dù cho lúc đó Huyên Nhi đồng thời ra tay, kết quả sợ cũng xêm xêm.

Vì vậy, muốn an yên chặt đứt bốn xích sắt trước mặt bốn cảnh giới Thông Linh, tính chắc chắn quá là ít ỏi.

" Cậu nói thì đơn giản, thế nhưng cậu biết thực hiện thật thì khó tới mức nào không? "

Tôi có hơi bất lực nói với Linh Hỏa, lúc này Linh Hỏa lại im lặng, có thể thấy, Linh Hỏa quả thật rất lo lắng cái nắp quan tài gì đó.

Thế nhưng tôi cũng không biết nó có phải còn giấu tôi việc gì, không nói ra hay không.

Nghĩ một lát, tôi tiếp tục hỏi dò Linh Hỏa:" Linh Hỏa, có phải ngươi có chuyện gì giấu tôi không? "

Trong lòng tôi nếu có sự nghi vấn thì tôi vẫn thấy cần phải hỏi. Để Linh Hỏa nói cho tôi biết rốt cuộc còn chuyện gì tôi không biết hay không. Thật ra nó có thể nói thẳng hết mọi thứ, hoàn toàn không cần che giấu tôi như vậy.

" Chủ nhân, thật ra người ở trong quan tài là cung chủ đời trước của Dược Vương Cung, cũng là chủ nhân đời trước của tôi. "

Ngay lúc tôi dò hỏi, Linh Hỏa sau một lát trầm ngâm, đột nhiên lên tiếng với tôi. Nghe thấy câu trả lời của Linh Hỏa, trong lòng tôi đột nhiên trầm xuống, hay lắm, thế mà người trong quan tài lại là cung chủ đời trước của Dược Vương Cung?

Tin tức này đúng là chấn động, trong lúc nhất thời tôi phải mất thời gian rất lâu mới khôi phục tinh thần từ trong cơn khiếp sợ. Đùa gì vậy, đấy là cung chủ đời trước của Dược Vương Cung đấy, thậm chí còn là chủ nhân đời trước của Linh Hỏa.

" Có điều chủ nhân anh yên tâm. Lão chủ nhân bây giờ đã không thể nào sống lại, trong đó nhắc tới bí mật diệt vong của Dược Vương cung, người kế thừa Dược Vương cung cũng là ông ấy. Bây giờ tôi đã nhận anh làm chủ, nếu như anh giúp để quan tài của ông ấy không bị mấy tên kia phá hoại, có thể ông ấy sẽ đưa quyền truyền thừa Dược Vương cung cho anh. "

Ngay lúc trong lòng tôi trở nên im lặng, Linh Hỏa lại tiếp tục lên tiếng. Nghe thấy lời Linh Hỏa nói, trong lòng tôi có hơi do dự, sao tôi cảm giác tên này đang lừa tôi thế nhỉ?

" Vậy cậu nói tôi biết, tình hình bên trong tòa điện đó rốt cuộc là thế nào? Tám người đèn đó sao nhìn quỷ quái như vậy? "

Tôi nhìn tám cái đèn ở xung quanh, tám cái đèn này dường như đều dùng người làm dầu lửa. Giống như ngọn lửa kia là hút hết toàn bộ sức mạnh từ trong cơ thể con người ra vậy, trông ra đúng là khá làm người ta ghê rợn?

Loại thủ đoạn thế này, có cảm giác theo thiên hướng tà môn ma đạo. Vì vậy trong lòng tôi có dự toán không hay cho lắm, nếu như lát nữa trong quan tài xảy ra việc gì thì sao?

Mặc dù Linh Hỏa này nói, người trong quan tài kia có thể truyền thừa cho tôi. Thế nhưng có ai đảm bảo ông ta sẽ không giết tôi?

Tôi tiếp tục rơi vào im lặng. Vào lúc này, Linh Hỏa tiếp tục lên tiếng:" Chủ nhân, tôi biết tôi không thể nào miễn cưỡng anh. Thế nhưng anh chỉ có thời gian nửa phút, bất kể kết quả thế nào, nửa phút sau, nhất định phải đưa ra quyết định. Nếu như quá nửa phút, như vậy dù anh muốn ra tay, phỏng chừng cũng đã muộn. "

Linh Hỏa nói một lát về tình hình cho tôi nghe, ý tứ là nếu như tôi cần giúp đỡ, vậy nhất định phải đưa ra quyết định trong nửa phút.

Tôi hít sâu một hơi, sau đó trong bàn tay xuất hiện một đốm lửa đỏ, nhìn đốm lửa đỏ trong tay lên tiếng.

" Tôi tin cậu một lần!"[/HIDE-THANKS]
 
Chương 455: Nguyên nhân bị tiêu diệt

[HIDE-THANKS]Lúc người đàn ông mặc áo xanh tiếp tục quay về phía tôi rồi nói, trong lòng tôi lại lần nữa cả kinh. Bên trong chiếc Đỉnh Cổ này còn có một môn đạo pháp? Hơn nữa là sử dụng phối hợp với Đỉnh Cổ?

Điều này trước đây tôi không hề biết, lúc ban đầu lấy được chiếc Đỉnh Cổ kia ở Đan Thần tông mục đích là chuẩn bị đem đi bán đấu giá, hay có thể đổi chút linh thạch gì đó. Bây giờ nghĩ lại, cũng may là tôi không bán thứ đồ này đi, nghĩ thôi cũng là phá sản!

Đây là đỉnh Cửu Châu đấy, mà bây giờ tôi lại được số phận xô đẩy, có được đỉnh Cửu Châu thứ hai? Đúng thật là được ông trời ưu ái quá.

Tuy rằng tôi không biết sau này có thể tìm được những đỉnh Cửu Châu khác không nhưng chí ít giờ trên người tôi có hai cái. Dưới tình hình như vậy, tôi chắc chắn không được bán, nếu như có một ngày tôi may mắn thu thập được hết những đỉnh Cửu Châu này, đến lúc đó đây chắc chắn là một đại sát khí của cả thế gian.

Đại Vũ là nhân vật truyền kỳ trong tam hoàng ngũ đế, thứ ông ấy tạo nên sao có thể là thứ đồ vứt đi được? Hiển nhiên là không bao giờ.

"Từ nay về sau, toàn bộ sự hưng suy của Dược Vương Cung đều đặt trên người cậu. Còn về nơi này cũng chẳng còn gì nữa cả, đồ vật trong quan tài cần một chút thời gian mới có thể hoàn thành, đến lúc đó cũng không có liên quan gì tới cậu hết."

Người đàn ông áo xanh ở đối diện nhìn tôi, sau đó bình thản lên tiếng. Bởi vì điều đó có nghĩa là, ông ấy sắp biến mất hoàn toàn rồi, xác chết trong quan tài, chính xác mà nói không phải là ông ấy, mà là một đại sát khí được ông ấy luyện chế ra, chỉ để Dược Cốc trả giá mà thôi.

"Đệ tử còn chưa biết húy danh của sư tôn."

Tôi nhìn người đàn ông mặc áo xanh, sau đó lên tiếng hỏi. Nghe vậy người đàn ông áo xanh hơi sửng sốt, ngay lập tức khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: "Sư phụ tên Hoa Thanh."

Thanh âm trầm thấp truyền tới từ miệng của người đàn ông áo xanh, trong khoảnh khắc giọng nói ông ấy phát ra, bóng người trước mặt đã dần dần tiêu tan. Thật ra ông ấy đã nói với tôi rất lâu, sức mạnh một tàn hồn của ông ấy cũng không nhiều.

Tôi thở khẽ một hơi, sau khi quay về quan tài trước mặt làm ba quỳ chín lạy, mới xoay người rời đi. Tôi vẫn đi qua con đường nhỏ trước đó để rời khỏi, có điều lần này Linh Hỏa nói tôi nghe một con đường mới, nói con đường nhỏ này có thể đi thẳng ra ngoài Dược Vương Cung, nghĩa là sẽ không bị những tên ở bên trên kia phát hiện ra rồi.

Lặng lẽ ra phía ngoài Dược Vương Cung, tôi mau chóng thay quần áo, sau đó âm thầm rời đi. Trên đường tôi còn cảm nhận được khí tức của một vài người, thế nhưng tôi không bận tâm quá nhiều.

Tôi cũng không tiếp tục ở lại đây tìm kiếm linh dược gì đó, bởi vì hiện tại nhiệm vụ đầu tiên của tôi là mau chóng rời khỏi nơi quỷ quái này, nếu như bị người ta phát hiện thì đối với tôi nó sẽ là một ác mộng.

Đối mặt với tình hình như vậy, tôi không muốn vì ham mê ít linh dược mà bị người ta giữ lại chỗ quỷ quái này.

Nhanh chóng rời khỏi Dược Vương Cung, tôi không vội vã rời khỏi vùng đất này mà chọn một chỗ khá kín đáo để ẩn nấp. Lúc này đi ra ngoài, nói trắng ra không chừng bên ngoài đã có người ngăn cản thôi. Tôi không tin người tứ đại gia tộc sẽ ngu ngốc tới độ không biết truyền âm.

Nói không chừng bên ngoài đã bị người của tứ đại gia tộc ngăn cản rồi, bây giờ tôi ra ngoài, chắc chắn là tự chui đầu vào lưới. Vì vậy tôi muốn tiếp tục kéo dài chút thời gian ở nơi này.

Trong một sơn động bí ẩn, tôi gọi Huyên Nhi ra, dù sao cô ấy cũng cần hóng mát gì đó.

Sau đó tôi bắt đầu thu dọn truyền thừa trên người mình. Lúc tôi đem những truyền thừa đó sửa sang lại một lượt, tôi mới nghĩ tới chuyện Dược Vương Cung tuyệt diệt, sau đó tôi gọi Linh Hỏa ra.

"Linh Hỏa, ngươi biết cụ thể tại sao Dược Vương Cung bị diệt chứ?"

Tôi nhìn Linh Hỏa hỏi, bây giờ tôi đã là người kế tụng Dược Vương cung, bất kể tôi có báo thù cho Dược Vương cung không thì chí ít tôi cũng nên biết, tông môn bị diệt như thế nào.

Đối với câu hỏi của tôi, Linh Hỏa lại im lặng không trả lời tôi luôn.

Vừa lúc đó, tôi nghĩ tới một khả năng, đỉnh Cửu Châu. Có phải bởi vì Dược Vương Cung có đỉnh Cửu Châu vì vậy mới khiến Dược Cốc chú ý, vì cướp lấy đỉnh Cửu Châu của Dược Vương cung mới ra tay với Dược Vương Cung?

"Chủ nhân, thật ra tin tức Dược Vương Cung có đỉnh Cửu Châu trước đây không bị truyền ra ngoài, mà là một chuyện khác."

Giọng nói trầm thấp truyền ra từ trong miệng Linh Hỏa, ngay lúc nghe thấy điều đó, lòng tôi hơi lặng xuống, thế mà không phải vì chuyện đó à?

Vốn dĩ tôi tưởng là vì chuyện này nhưng không ngờ thế mà không phải vì đỉnh Cửu Châu.

"Vậy là vì chuyện gì?"

Linh Hỏa thở dài một hơi, sau đó lên tiếng với tôi: "Bởi vì một viên đan dược, lúc Dược Vương Cung phát triển mạnh nhất, có một viên tên đan hoàng cường giả."

"Dược Cốc muốn luyện chế một viên đan dược, mà viên thuốc này khá là quỷ dị. Người luyện đan này nhất định phải có trình độ tới mức Đan Hoàng, hơn nữa cuối cùng luyện thành đan, người luyện đan sẽ lấy thân tế đan, như vậy đan dược này mới xem là thành công."

"Bản thân Dược Cốc không nỡ hi sinh một đan hoàng, nên mới cưỡng ép Dược Vương Cung dùng đan hoàng luyện chế đan dược."

Linh Hỏa tiếp tục kể với tôi, đan hoàng này có thể coi là tất cả của Dược Vương cung. Yêu cầu bức người như thế sao có thể đồng ý được, cuối cùng, Dược Cốc lợi dụng lý do này tiêu diệt Dược Vương cung. Dược Cốc ra tay, những mối quan hệ của Dược Vương cung có được khi tạo nên đan dược đều không ai dám giúp một tay, trong tình hình như vậy, Dược Vương Cung đã bị Dược Cốc tiêu diệt.

Nghe những lời kể của Linh Hỏa, trong lòng tôi trầm xuống. Hay lắm, không ngờ Dược Cốc này còn hung tàn ác độc đến vậy.

Bản thân không nỡ hi sinh một đan hoàng để luyện chế đan dược, lại muốn ép buộc Dược Vương Cung?

"Aizz, những kẻ ở Thượng Giới ai cũng đê tiện vô liêm sỉ như vậy sao?"

Bây giờ tôi mới tiếp xúc với ba thế lực ở Thượng Giới, nói thật, chỉ có Chiến Thần Điện là không thấy phản cảm. Hơn nữa nguyên do là vì Chiến tiền bối, còn lại Vô Hoa Cung và Dược Cốc, thế lực của hai bên này đều là ỷ thế hiếp người.

Không biết tình hình này có phải rất hay gặp ở Thượng Giới không.

Bây giờ tôi lại hơi để tâm tới đại thù sống chết của Dược Vương Cung. Có câu bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, bây giờ tôi đang ở trong tình thế như vậy.

Huống chi, Dược Cốc này dùng thủ đoạn đê tiện vô liêm sỉ.

Có điều tôi không ngốc tới độ dùng năng lực như bây giờ đi chạm trán Dược Cốc, có vài chuyện không nóng vội được. Tôi đợi trong sơn động bốn năm ngày, bởi vì tôi biết người bên ngoài chắc chắn đang điên cuồng tìm tôi. Vì vậy tôi chuẩn bị chờ ở đây vài ngày rồi mới đi.

Hôm đó, tôi chuẩn bị đi ra khỏi hang núi này để dạo quanh một vòng. Nhưng ngay lúc tôi chuẩn bị đi, bên ngoài đột nhiên truyền tới một luồng khí tức.

Khi tôi cảm nhận được luồng khí tức này, sắc mặt tôi trở nên hơi trầm xuống.

Đây là khí tức của cảnh giới Thông Linh đỉnh phong? Sao mà ông ta tìm tới đây được?[/HIDE-THANKS]
 
Chương 456: Hoàng Tước

[HIDE-THANKS]Khi tôi nhận thấy cổ khí này đang tiến đến gần mình, trái tim tôi đầy hoảng loạn. Tôi như vậy là đã bị phát hiện rồi sao?

Là ngẫu nhiên hay là do nguyên nhân gì vậy?

Vốn tưởng rằng mình đã trốn rất kỹ, nhưng không ngờ đến những tên này lại vẫn tìm thấy tôi.

Đề phòng chỉ là tình cờ cho nên tôi vẫn ở trong hang, nín thở.

"Ha ha, nhóc con, anh thật sự khiến chúng tôi dễ dàng tìm được mà!"

Một giọng nói u ám từ bên ngoài truyền đến, sau đó là một lực mạnh trực tiếp phá vỡ cánh cửa bên ngoài, nhìn thấy cảnh này, trái tim tôi chùng xuống, một bóng người trực tiếp xuất hiện ở cửa hang, tôi nhìn tên vừa xuất hiện, lông màu khẽ cau lại.

Anh ta không giấu mặt, nhưng nhìn trang phục của tên trước mặt này, trong lòng tôi chợt lạnh lẽo, Chung gia sao?

Tên này hóa ra lại là cảnh giới Thông Linh đỉnh phong Chung gia sao?

Hơn nữa, chỗ này hình như chỉ có anh ta xuất hiện, trong hoàn cảnh như vậy, điều tôi thực sự muốn biết là, rốt cuộc anh ta làm như thế nào mà tìm thấy tôi?

"Đừng nói với tôi, anh tìm thấy tôi chỉ là sự tình cờ?"

Bây giờ, tôi không ngừng suy nghĩ mọi thứ về mình, rốt cuộc tôi đã làm sai chỗ nào chứ? Đã khiến anh ta có thể tìm thấy vị trí của tôi?

Trước đây tôi đã giết vài người Chung gia, chẳng lẽ những thứ trên người họ vẫn có chức năng theo dõi vị trí sao? Khả năng này không cao lắm, bởi vì lúc trước tôi đã lấy hết Toái Tinh Chùy của Chung gia rồi, cho nên người Chung gia cũng khó mà có thể thông qua Toái Tinh Chùy theo dõi tôi.

Vì vậy chỉ có một khả năng đó là người đàn ông trước mặt tôi chắc chắn đã tìm thấy tôi bằng phương thức khác.

"Anh đoán xem?"

Tuy nhiên, người đàn ông trước mặt tôi rõ ràng là không muốn nói cho tôi biết điều mà tôi băn khoăn, ánh mắt anh ta quét qua Huyên Nhi bên cạnh tôi, ánh mắt có chút thâm sâu.

"Không đúng, sao bên cạnh anh lại có thêm một cô gái rồi? Không phải nói chỉ có một mình anh thôi sao?"

Giọng nói kỳ lạ phát từ trong miệng những con số truyền đến, lúc nghe thấy những lời này, lông mày của tôi nhíu lại, xem ra, anh ta không hề biết tới sự tồn tại của Huyền Nhi?

Rõ ràng, anh ta tìm thấy tôi không phải thông qua thứ gì đó trên người tôi sau khi anh ta vào, mà là thông qua những thứ khác?

Trái tim tôi ngưng trệ một hồi, tôi nghĩ đến một khả năng, rất có thể anh ta không tìm thấy chỗ của tôi mà có người khác đã báo cho anh ta.

Là Ân gia sao?

Tôi nghĩ bên cạnh mình mang theo tấm thẻ bài mà Ân gia đã đưa cho, lúc này trong lòng lóe lên một tia sát khí, Ân gia sao, hay lắm, không ngờ bọn họ lại đánh lén sau lưng tôi?

Xem ra lúc trước tôi vẫn rộng lượng, còn ngây thơ tưởng rằng tên gia chủ nhà Ân gia muốn để lại chút hi vọng bên cạnh tôi. Sau này nếu tôi thật sự trở thành đệ tử của Chiến Thần Điện, cũng không có hại gì cho Ân gia. Hiện tại xem ra tôi thật sự có chút quá ngây thơ, tên này căn bản muốn giết tôi thông qua Chung gia.

Không đúng, có gì đó sai sai. Nếu nói Ân gia có thể cảm nhận được sự tồn tại của tôi thông qua lệnh bài này, thì trước đó bọn họ đã biết tôi ở dưới đại điện Dược Vương Cung, vậy người của Ân gia nhất định cũng biết được tôi đã nhận được truyền thừa của Dược Vương Cung chứ?

Ngoài ba gia tộc còn lại không biết, bởi vì mặc dù lúc đó tôi đã ra tay, nhưng tôi không có lộ diện, linh khí trên người tôi cũng bị thay đổi. Vậy chính xác thì Ân gia muốn làm gì?

Muốn làm con Hoàng Tước sao?

Chỉ có thể nói, người nhà Ân gia chắc chắn là biết tôi được truyền thừa Dược Vương Cung, bây giờ muốn thông qua người Chung gia giết tôi, nhưng người của Chung gia lại không biết tôi có truyền thừa của Dược Vương Cung. Người nhà Ân gia đã bí mật ra tay quét sạch người của Chung gia.

Đến lúc đó có quỷ mới biết được.

Ngay cả khi Chung gia có nghi ngờ Ân gia, nhưng cũng không có bằng chứng trực tiếp, mọi thứ đều là giả.

Ân gia, đã khôn khéo đi một nước cờ chí mạng!

Trong lòng tôi dâng lên một hồi khí lạnh, nhưng người đàn ông trước mặt tôi từng bước tiến về phía tôi.

"Đang nghĩ cách trốn chạy sao? Xin lỗi, hôm nay anh trốn không thoát đâu!"

Khoảnh khắc giọng nói rơi xuống, đột nhiên toàn thân anh ta mạnh mẽ lao thẳng về phía tôi, nhìn tên này ra tay không chút do dự, tôi biết tên này nhất định không dễ dàng đối phó, thậm chí còn không cho tôi thời gian nghĩ cách chạy trốn. Nếu đã không cho tôi thời gian, vậy xem ra tên này muốn giết tôi trước.

Lúc này, Huyên Nhi ở bên cạnh tôi trực tiếp lao ra, tốc độ thân thể Huyên Nhi cũng nhanh hơn tôi, khí thế toàn thân bộc phát, tôi phát hiện thực lực của Huyên Nhi đã lên cấp cảnh giới Thông Linh trung kỳ.

Nhưng cho dù như vậy, Huyên Nhi vẫn không phải là đối thủ của tên này, bóng dáng của Huyên Nhi nhanh chóng bị đánh lùi lại phía sau.

Bởi vì tên trước mặt nhất định là cường giả cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, dưới tình huống như thế này, thực lực của anh ta nhất định có thể nghiền nát Huyền Nhi.

Nhìn thấy nét mặt của Huyền Nhi có chút khổ sở, cả người lẫn chân tay đều xuất hiện Chiến Thần Kích, gân xanh trên tay đều lộ ra, toàn bộ Huyền Vũ Thể và Chiến Thần Kích đều bùng phát.

"Một kích, di chuyển Càn Khôn!"

Giọng nói trầm thấp rơi xuống, một cỗ linh khí dường như mang theo thế lực nghiền nát rơi xuống, tuy nhiên, nhận thức về sức mạnh, chỉ đơn giản là khó có thể bù đắp được. Vào lúc va chạm, tôi cảm thấy cánh tay mình truyền đến một lực tác động cực kỳ nặng, thân ảnh của tôi văng ra ngoài và rơi xuống bức tường đá.

Thạch bích rung động một trận, cơ thể tôi truyền đến cảm giác đau nhói.

"He he, một cuộc chiến không tương xứng!"

Tên đàn ông trước mặt tôi nhìn thấy tôi và Huyên Nhi còn đang chống cự, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt, lúc này Huyên Nhi nói với tôi: "Đại ca ca, chuẩn bị giết tên này rồi chạy thôi!"

Nghe xong lời của Huyên Nhi, trong lòng tôi hơi hơi sửng sốt, không biết những lời này của Huyên Nhi là có ý gì, Huyên Nhi vỗ vào cổ tay: "Nhị Cáp, đi ra cho tôi."

Ngay lập tức, Nhị Cáp, trông có chút dễ thương xuất hiện trước mặt tôi và Huyên Nhi, nhưng trên đầu Nhị Cáp lại có thêm hai cái sừng, ngay lúc Nhị Cáp xuất hiện, cường giả Chung gia trước mặt cau mày. Nhìn Nhị Cáp nói: "Loại rác rưởi gì vậy?"

Khi giọng nói của người đàn ông đó vừa rơi xuống, Nhị Cáp hoàn toàn bị chọc tức, một luồng khí dường như đến từ hồng hoang lập tức lan ra, sau đó cơ thể Nhị Cáp bắt đầu sưng phồng, ngay lập tức cao bằng một người, khuôn mặt của anh ta trở nên cực kỳ gớm ghiếc.

Nhị Cáp gầm lên một tiếng tức giận, lập tức cả người lao thẳng về phía tên đàn ông trước mặt.

Lúc Nhị Cáp biến hình, cường giả Chung gia trước mặt đã chấn động, không ngờ tên này lại có thực lực lớn như vậy.

Lúc này, thân hình của tôi và Huyên Nhi bị bắn văng ra, đòn tấn công trên tay hướng vào người tên đó.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 457: Xảy ra chuyện rồi

[HIDE-THANKS]Tôi cũng rất ngạc nhiên về sức mạnh của Nhị Cáp, vì trước kia tôi cũng chưa bao giờ thấy Nhị Cáp ra tay, Huyên Nhi chưa bao giờ nói với tôi về tình huống này. Vì vậy, đối với sự ra tay bất ngờ của Nhị Cáp, nó thực sự có thể sánh ngang với sức mạnh của cảnh giới Thông Linh đỉnh phong. Trong lòng tôi vô cùng kinh ngạc.

Tên cường giả Chung gia trước mặt nhất thời choáng váng, nhưng công kích trên người anh ta vẫn chưa dừng lại, chính là khi đối mặt với tử thần, bất kỳ phản ứng khẩn cấp nào cũng rất nhanh chóng.

Tên cường giả Chung gia này vốn dĩ là cảnh giới Thông Linh đỉnh phong cho nên anh ta cũng không hề yếu thế.

Từ hai bên trái và phải tôi và Huyên Nhi đã tấn công trực diện anh ta. Bây giờ, mọi lực tấn công của tên này đều dùng để chống lại Nhị Cáp một quái thú ngoài hành tinh cổ đại, chắc chắn không thể coi thường.

Trong tay tôi xuất hiện hắc trường tiên, tuy lực tấn công của thứ này không lớn nhưng tôi đã dần dần đoán ra được, khí lực màu đen trên trường tiên này có tác dụng nhất định làm tê liệt cơ thể con người. Tôi lấy được nó từ những di tích thượng cổ, cũng chưa chưa tìm hiểu kỹ.

Nhưng những thứ này luôn có thể có một số tác dụng thần kỳ vào những thời điểm quan trọng, nếu trực diện đối mặt với lực tấn công của tên cường giả Chung gia này, tôi đương nhiên không thể xem nhẹ. Tôi có thể nhẹ nhàng mở đòn tấn công của mình, sau đó phát lực phản công, trong trường hợp đó, tác dụng thần kỳ của hắc trường tiên trong tay tôi đương nhiên sẽ không có tác dụng gì.

Nhưng hiện tại anh ta hoàn toàn bị Nhị Cáp ngăn cản, đây hoàn toàn chính là hiệu quả thần kỳ thứ hai.

Trường tiên trên tay nhanh chóng quấn quanh người tên này, nó giống như một con rắn linh hoạt, trên không trung vẽ một đường vòng cung duyên dáng, lập tức quấn lấy eo tên này, rồi nhanh chóng hướng về phía cơ thể anh ta quấn quanh nó.

Từ lúc hắc trường tiên này xuất hiện, sau đó lao vào thân thể của tên này, lúc này lực công kích của tên cường giả Chung gia cũng va chạm với Nhị Cáp, thân hình của Nhị Cáp và anh ta đều bị lùi mạnh về phía sau.

Tôi trực tiếp nới lỏng hắc trường tiên.

Á..

Tiếng hét không ngừng phát ra từ miệng tên này, máu trên người anh ta lúc này phun trào, lúc này anh ta đang bị vướng vào hắc trường tiên, phía trên hắc trường tiên kia không ngừng bắn ra vô số hắc khí. Thông qua miệng vết thương, đã đi thẳng vào cơ thể của anh ta.

Nhị Cáp gầm lên, trên thân thể to lớn mang theo luồng khí cực kỳ mạnh, lại một lần nữa nghiền ép tiến về phía tên cường giả Chung gia, thực lực của Nhị Cáp phải ngang bằng với tên cường giả Chung gia.

Dưới tình huống như vậy, tên này bây giờ lại bị vướng trong chiếc roi dài màu đen của tôi nên ông ta chắc chắn không phải là đối thủ của Nhị Cáp.

Hai móng vuốt sắc bén của Nhị Cápn trực tiếp cắm vào ngực anh ta, từ miệng anh ta trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn, sau đó bóng dáng của anh ta bị văng ra ngoài, nhưng lúc này, Huyên Nhi đã xuất hiện sau người anh ta. Dường như Huyên Nhi đã sớm có chuẩn bị sẵn sàng.

Trong tay Huyên Nhi xuất hiện một ấn phù cổ, đây là ngọc ấn truyền thừa sao?

Thứ này Huyên Nhi luôn đeo bên người, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy Huyên Nhi thực sự dùng ngọc ấn truyền thừa để tấn công, vì thứ này là ngọc ấn truyền thừa của Phù Không Thành, một đồ vật hay ho như vậy chắc chắn sẽ không chỉ là một bình hoa. Một cái bình có một không gian đặc biệt bên trong, bây giờ Huyên Nhi đang dùng nó để tấn công, nó có thể cho thấy sự tín nhiệm của Huyên Nhi đối với ngọc tỷ này.

Mang theo một luồng gió mạnh, ngọc tỷ đó đập thẳng vào tên cường giả họ Trung, nhân lúc anh ta mất cảnh giác, ngọc tỷ đã trực tiếp đập thẳng vào đầu anh ta.

Phụt!

Âm thanh bị bóp nghẹt truyền đến, tôi nhìn thấy tia máu bắn tung tóe, tên này vốn đã bị thương nặng lúc này lại bị một cước này trực tiếp đá văng ra ngoài, đại não không còn đơn giản chỉ là ù ù nữa, trực tiếp đã bị đánh nát. Không đúng, sau khi não của tên này bị đập, tên này hình như vẫn nấc cụt?

Nhìn thấy cảnh này, tôi vội vàng chạy lên thì thấy đầu của tên này trực tiếp bị đập ra thành một cái hố lớn, bên trong còn có thể nhìn thấy não bộ. Xem ra tên này thật sự bị văng đập không hề nhẹ, hơn nữa tôi cũng nhanh chóng thu những đồ trên người tên này.

Sau đó cất hắc trường tiên đi và nhìn về phía Huyên Nhi: "Chạy mau."

Ngay lập tức Huyên Nhi và tôi đưa Nhị Cáp rời khỏi nơi này.

Vào khoảnh khắc chúng tôi giết tên này, trong một hang núi khác, xuất hiện hai bóng người đứng gần nhau như thể đang bàn bạc điều gì đó.

"Tên này trong thế giới quá yếu. Cũng không nằm ngoài dự đoán của tôi, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."

Một giọng nói trầm thấp phát ra từ người này, khóe miệng anh ta hiện lên nụ cười lạnh lùng, mang theo một tia khinh thường.

Vào thời khắc này mà tôi ở nơi đó, nhất định sẽ nhận ra, người đàn ông trước mặt tôi chính là hai cường giả cảnh giới Thông Linh Lý gia và Ân gia.

Bên cạnh họ còn có một xác chết đang nằm, mắt xác chết này vẫn mở trừng trừng, ánh mắt lộ rõ vẻ khó tin, anh ta cho đến khi chết cũng không thể tin được, bản thân lại chết một cách oan uổng như vậy.

Tên này chính là cường giả cảnh giới Thông Linh Mã gia, ông ta bị giết vì không phải là người của thánh điện, linh hồn trên người cũng không phải linh hồn của thánh điện.

"Sao cơ? Vừa rồi ông không cảm thấy có luồng khí kỳ lạ sao."

Lúc này, tên cảnh giới Thông Linh Lý gia nhìn về phía cường giả Ân gia trước mặt hỏi, khi nghe thấy những lời này, cường giả Ân gia nhíu mày, hiển nhiên có chút nghi hoặc.

"Hình như có một chút, nhưng xa quá cũng không chú ý lắm."

Lúc này, cường giả họ Lý vội vàng lấy ra truyền âm phù, truyền âm đến: "Chung sư huynh, tình thế bên đó thế nào rồi? Anh đã giải quyết xong tên kia chưa."

Sau khi truyền âm đi, một phút, hai phút sau cũng không có tin tức.

"Không được, xảy ra chuyện rồi."

Hai phút, đối với một cường giả cảnh giới Thông Linh, tuyệt đối không thể nào đến thời gian để trả lời truyền giọng nói cũng không có, khả năng duy nhất của chính là có xảy ra chuyện rồi.

Nhưng mà đối với một cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, bọn họ rất khó tưởng tượng rốt cuộc đã xảy ra điều gì, một cảnh giới Thông Linh đỉnh phong thì xảy ra chuyện gì được chứ?

"Không thể nào, đứa nhỏ đó cùng lắm là cảnh giới Thiên Sư, làm sao có thể thoát khỏi tên Chung gia kia được chứ?"

Trong mắt tên cường giả họ Ân lóe lên một tia kinh ngạc, ông ta không thể tưởng tượng được một cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, xem như là thiên tài của thánh điện cũng không thể ở cảnh giới Thiên Sư giết chết cảnh giới Thông Linh đỉnh phong được chứ?

"Tên nhóc này thân thể rất dị thường. Đừng quên, nhóc đó còn có liên quan đến Chiến Thần Điện ở Thượng Giới. Hơn nữa, tên nhóc này nhất định là được cường giả của thánh điện hộ thân rồi, nhưng nhóc ấy lại không bị đoạt xá mang về."

Tên cảnh giới Thông Linh Lý gia vội vàng nói, giọng nói vừa rơi xuống, bóng người cũng theo đó biến mất.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 458: Không thể nào chạy thoát được

[HIDE-THANKS]Hai bóng người trực tiếp biến mất trong hẻm núi đó, về phần thi thể nằm trên mặt đất cũng không ai để ý tới, bọn họ nhanh chóng xác định được phương hướng, nhanh chóng thoát ra, chắc chắn là đã biết được mục tiêu ở hướng này, trong chốc lát hai bóng người trực tiếp biến mất trong khoảng hư không, ánh mắt lại không ngừng quan sát dưới mặt đất.

Trên mặt đất, một thi thể đang nằm, đầu bị đập làm đôi, hai mắt trợn to, dường như lúc chết vẫn không hiểu sao mình lại bị giết, quả thực cả đời này anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ chết dưới tay một tên cảnh giới Thiên Sư.

"Mẹ kiếp.." Nhìn thấy cảnh này, cường giả Ân gia lộ ra sắc mặt đáng sợ, sát ý trong mắt lập tức nổi lên.

"Bên cạnh thằng nhóc này nhất định có con át chủ bài giết chết cảnh giới Thông Linh đỉnh phong."

Cường giả Lý họ có chút kinh ngạc, nhìn thi thể nằm trên mặt đất, bọn chúng tuyệt đối không phải do thương tiếc người này đã chết, ngược lại biết rất rõ người này dù sao cũng sẽ phải chết, nhưng trong kế hoạch của bọn chúng, người này đáng lẽ phải chết trong tay bọn chúng, không phải là chết trong tay một tên cảnh giới Thiên Sư.

"Nhóc này đã chọn cách trốn thoát, rất có thể con át chủ bài mang theo bên người cậu ta đã dùng hết rồi. Bên ngoài có người của chúng ta canh giữ. Cậu ta căn bản chạy không thoát được, nhất định là vẫn còn ở xung quanh đây."

Âm thanh trầm thấp phát ra từ tên cường giả Lý gia, khi nghe thấy lời này, tên cường giả Ân gia trước mặt cũng hừ lạnh một tiếng: "Hừ hừ, nếu đã chọn đi vào rồi thì đừng hòng mong có thể thoát ra được."

Giọng nói tràn đầy sát ý lập tức phát ra, âm thanh vừa dứt, trong tay ông xuất hiện một truyền âm phù, sau đó trực tiếp truyền âm thanh.

Bây giờ, đệ tử môn phái bên trong đều đã đi cả rồi, nhưng bên ngoài bốn đại gia tộc vẫn có người canh giữ, hơn nữa lần này người của Tứ đại gia tộc có lẽ đều đang ở cùng nhau.

Hai người duy nhất không ở cùng nhau, có lẽ đã bị giết chết. Chính là muốn dùng phương pháp này để làm suy yếu thực lực của Tứ đại gia tộc, bởi vì trong Tứ đại gia tộc, chính xác mà nói thì vẫn còn nhiều người không phải người của thánh điện. Tuy nhiên kế hoạch mới bắt đầu cũng không nên vội vàng.

Suy cho cùng, những người của thánh điện là cầm giữ thân thể, khó có thể trở lại trạng thái đỉnh cao trước đây.

"Xảy ra chuyện rồi, để chúng ta vào trong!"

Bên ngoài pháp trận, sau khi nhận được truyền âm, đột nhiên bên trong có một người cảnh giới Thông Linh trầm giọng nói, ông ta nhìn những người xung quanh.

"Mười người vào cùng tôi, những người còn lại sẽ ở bên ngoài."

Người đàn ông trung niên nhìn về phía hơn 20 người có mặt, trong số hơn 20 người này, tất cả đều là cảnh giới Thông Linh, nhưng không phải tất cả đều là cảnh giới Thông Linh đỉnh phong.

Dưới tình huống này, mười bóng người nhanh chóng đi vào trong trận pháp, một lúc sau, xuất hiện bên cạnh hai tên vừa nãy.

"Tham kiến hai vị điện sứ."

Sau khi mười người vừa tới, hành lễ với hai tên này, cường giả Ân họ khẽ xua tay.

"Tình hình đã thay đổi, bên cạnh tên nhóc đó có con át chủ bài uy hiếp đến cảnh giới Thông Linh đỉnh phong, nhưng bây giờ con át chủ bài đó đã được sử dụng. Cứ hai người một đội, tôi muốn xem rốt cuộc tên nhóc này có thể chạy đi đâu"

Một giọng nói u ám phát ra từ miệng tên cường giả Ân gia, ngay khi giọng nói của ông ta vừa phát ra, mười người bên cạnh cũng nhanh chóng gật đầu hành lễ.

"Tuân lệnh!"

Mười người chia thành năm nhóm để tránh những việc ngoài ý muốn xảy ra, nhưng khoảng cách giữa hai người một đội không cần quá gần, chỉ cần lập tức có thể hỗ trợ nhau, vậy thì không có vấn đề gì.

Lúc này, tôi và Huyên Nhi càng đi sâu hơn vào Dược Vương Cung, bởi vì tôi biết rất rõ rằng những kẻ ở bên ngoài nhất định đang tìm chúng tôi. Dù sao thì đám người của Tứ đại gia tộc đang chờ tôi và Huyên Nhi, chúng tôi không thể dễ dàng sa lưới vậy.

Nếu đã vậy, chỉ còn cách tốn chút thời gian trêu đùa cùng họ.

Cũng không biết nếu bọn chúng không tìm thấy tôi thì có chịu bỏ cuộc hay không nữa.

"Huyên Nhi, nhanh chóng hồi phục thân thể."

Tôi nhắc nhở Huyên Nhi bên cạnh, sau đó hai người chúng tôi nhanh chóng khôi phục lại sức lực sau trận chiến mệt mỏi, cũng may trong truyền thừa của Dược Vương Cung có rất nhiều dược liệu để phục hồi thân thể. Những đan dược này đều là đan dược của Dược Vương Cung, bên ngoài nhìn có vẻ không đáng giá nhưng lại vô cùng quý hiếm.

Về phần Nhị Cáp ở bên cạnh, nó dường như không có ác cảm với tôi như trước đây nữa, nhưng nó vẫn thân hơn với Huyên Nhi hơn.

"Huyên Nhi, chúng ta trước tiên giấu Nhị Cáp đã. Nó là con át chủ bài duy nhất của chúng ta. Nếu vào thời điểm quan trọng bị lộ ra, e rằng hậu quả khôn lường."

Tôi nói với Huyên Nhi, Huyên Nhi nghe xong liền gật đầu: "Nhị Cáp, ngươi nhanh chóng trốn đi. Khi nào tôi bảo thì ngươi hẳn đi ra."

"Khi chiến đấu sẽ tiêu hao sức lực hơn, nhất định sẽ cần đến ngươi."

Huyên Nhi nói xong, Nhị Cáp lập tức đi đến bên cạnh Huyên Nhi, rồi day người vào quần áo của Huyên Nhi với cái đầu đầy lông đó, khi nhìn thấy cảnh tượng này khóe miệng tôi khẽ co giật, tên này có thể có chút tiết tháo được không vậy?

Sự kiêu ngạo là một quái vật ngoài hành tinh cổ đại đâu rồi?

Thật thảm thương không nỡ nhìn mà.

* * *

Sâu trong Thần Long Giá, trong một thạch điện to lớn, bên trong đại điện ngập tràn cổ khí hoang dã, ở vị trí chính giữa, có một bóng người đang khoanh chân ngồi, vóc dáng có vẻ vô cùng vạm vỡ.

Lông mày rậm, đôi mắt to và khuôn mặt thô tạo ra cảm giác khiến người ta khiếp sợ. Lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt đột nhiên mở ra, trong đáy mắt bộc phát ra một khí lãnh độc ác: "Đây là? Hơi thở của huyết mạch thượng cổ sao? Từ khi nào mà trong Thần Long Giá của tôi lại thức tỉnh thượng huyết mạch cổ vậy?"

Âm thanh trầm thấp mang theo sự kinh ngạc, sau đó ông ta tự nhẩm: "Người đâu!"

Khi âm thanh vừa dứt, bên ngoài đại điện, một thân ảnh vạm vỡ nhanh chóng đi về phía đại điện: "Bái kiến Ngô Vương."

Người đó quỳ xuống, giọng nói trầm thấp lập tức vang lên.

"Tôi vừa mới cảm giác được phía bên mép núi xuất hiện huyết mạch thượng cổ, nhưng rất nhanh chóng lại biến mất không thấy nữa. Người dẫn người đem huyết mạch thượng cổ về đây."

"Hãy nhớ, nhanh chóng đừng để tộc khác cướp mất."

Âm thanh trầm dày đột nhiên phát ra từ người đàn ông đang quỳ dưới đất, âm thanh đó như tiếng sấm vang dội.

"Tuân lệnh Ngô Vương."

Thân ảnh của người quỳ phía dưới nhanh chóng biến mất, cùng lúc đó trong một thung lũng khác nơi ở nhiều loài chim muông hoa thơm đua sắc, trong thung lũng này thỉnh thoảng vang lên tiếng cười như tiếng chuông rung. Trong một hang động, bên trong không hề nguy nga nhưng lại khiến cho người ta cảm giác vô cùng diễm lệ, xung quanh là những đồ trang trí lóe lên ánh sáng trắng bạc.

Thân hình Diệu Man khoác chiếc bông mỏng đang nằm trên chiếc giường pha lê. Lúc này, nụ cười trên mặt cô ta bỗng trở nên có chút ngạc nhiên.[/HIDE-THANKS]
 
Chương 459: Thoát chết

[HIDE-THANKS]"Miêu Nhi, mau ra ngoài gặp tôi đi."

Đột nhiên truyền đến một giọng nói thánh thót, động tác trên tay của thiếu nữ đang chơi đùa bên ngoài nhanh chóng dừng lại.

"Sư tỷ, chờ đã nữ vương gọi ta."

Sau đó, cô uyển chuyển xoay thân hình đẹp của mình, nhanh chóng xuất hiện trong hang động.

"Chị ơi, có chuyện gì vậy?"

Đến trước chiếc giường pha lê, Miêu Nhi vội vàng hỏi.

"Chỉ là tôi cảm thấy bên mép núi dường như xuất hiện hơi thở của huyết mạch thượng cổ, em nhanh chóng dẫn người đi thăm dò xem."

Nghe xong, khuôn mặt xinh đẹp của Miêu Nhi cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

"Chị ơi, huyết mạch thượng cổ sao? Là thật sao?"

Miêu Nhi hiển nhiên có chút không thể tin được, bởi vì cụm từ huyết mạch thượng cổ quả thật giống như một tin tức chấn động đối với yêu tộc, nhưng huyết mạch thượng cổ của Thần Long Giá đã phai dần và biến mất nhiều năm rồi.

"Tất nhiên rồi, nhưng cảm giác đó xuất hiện chỉ trong tích tắc, hơn nữa chỉ có cảnh giới của tôi mới có thể cảm nhận được. Đi nhanh lên, sợ rằng Vượn Tộc và Lang Tộc cũng là đã cảm nhận được. Nếu để những tộc đó lấy được huyết mạch thượng cổ trước, đối với chúng ta tuyệt đối không phải là chuyện tốt đẹp gì."

Vẻ mặt thiếu nữ trên chiếc giường pha lê trở lên nghiêm túc, bởi vì tình hình trong Thần Long Giá cũng không phải tốt đẹp gì, hiện tại chỉ ở trạng thái cân bằng, nhưng nếu sự cân bằng này bị phá vỡ thì tình hình sẽ trở lên tồi tệ.

Không ai không muốn yêu tộc được thống nhất, nhưng ma vương của yêu tộc nhiều năm trước trong trận chiến với loài người đã bị thương nặng, cuối cùng bởi vì vết thương nghiệm trọng không thể phục hồi được, hiện tại toàn bộ yêu tộc vẫn chưa có ma vương mới, bởi vì chưa có ai đủ thuyết phục cả yêu tộc.

Trong tình huống này, yêu tộc vẫn duy trì ở trạng thái cân bằng để giữ hòa bình.

Nhưng một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, toàn bộ yêu tộc sẽ xảy ra bạo động.

Khi bạo động xảy ra e rằng đến lúc đó yêu tộc sẽ chết rất nhiều người.

Ở những nơi như vậy, vẫn có không ít người xuất hiện chỉ vì muốn tìm huyết mạch thượng cổ ở Thần Long Giá mà đột nhiên xuất hiện, nhưng từ sau khi huyết mạch thượng cổ này biến mất, tự nhiên sẽ không dễ dàng tìm được như vậy, còn tùy thuộc vào vận may của ai tốt hơn.

* * *

Huyên Nhi và tôi rõ ràng là không biết gì về những điều này. Huyên Nhi và tôi vẫn đang thận trọng ẩn nấp trong hang động này. Cho dù lúc này chúng tôi đã hồi phục thể trạng nhưng dưới tình hình này vẫn không nên chạy loạn ra ngoài. Nếu không sẽ bị phát hiện, lại xảy ra một trận chiến sống còn.

Nếu bây giờ đi ra ngoài thì khả năng bị lộ sẽ cao hơn.

Về phần lệnh bài mà Ân gia đưa cho tôi, đã được tôi dùng trong ngọc tỷ truyền thừa của Huyên Nhi, lúc trước do tôi không đề phòng nên luôn mang theo bên người luôn để bị lộ thân phận, chỉ là do tôi hoàn toàn không biết, hiện tại tình huống đã như vậy có thể nói là gặp phải rắc rối rồi.

Mặc dù bây giờ vị trí của tôi không bị lộ diện, nhưng tôi tin rằng những người bên ngoài sẽ không chỉ ngồi yên đó.

"Đại ca, có người đến, là hai người!"

Khi tôi và Huyên Nhi đang trốn trong hang động này đã khoảng hai tiếng đồng hồ, thì Huyên Nhi đột nhiên nhìn tôi rồi nói, khi nghe thấy những lời này trái tim tôi có chút chùng xuống, hai người đến sao?

Tôi nhìn Huyên Nhi, truyền âm hỏi cô ấy hai người đó là thế lực nào vậy?

"Trong đó có một người là cảnh giới Thông Linh trung kỳ, người còn lại là cảnh giới Thông Linh sơ kỳ."

Huyên Nhi ở bên cạnh nhìn tôi, nghe xong tim tôi chùng xuống, tôi lại không cảm thấy vui mừng vì sức mạnh của hai tên này không phải là cảnh giới Thông Linh đỉnh phong. Bởi vì rõ ràng tình huống trước mắt, hai tên này gọi cứu viện đến. Bây giờ, đã không còn chỉ có cảnh giới Thông Linh đỉnh phong đến tìm chúng tôi nữa rồi.

"Nhanh chóng sử lý hai tên này."

Tôi nhìn Huyên Nhi, trầm giọng nói, lúc này tôi hít một hơi thật sâu cùng Huyên Nhi đã chuẩn bị sẵn sàng.

Mặc dù hang động nơi tôi và Huyên Nhi đang ở đã được che đậy kín, nhưng hai tên kia đã tìm đến được đây, chúng nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua nơi này như vậy.

"Ở đây có một cái động, chúng ta vào xem một chút!"

Đúng lúc này, từ ngoài hang đột nhiên vang lên một giọng nói, tôi và Huyên Nhi nhìn nhau, cuối cùng cũng tìm đến rồi.

Ngay khi tôi và Huyên Nhi vừa định ra tay, thì một giọng nói khác từ bên ngoài truyền đến: "Chờ một chút, tôi cùng anh đi vào."

Hai tên này có vẻ thận trọng hơn. Khi họ phát hiện ra hang động này, họ sẽ không đi khám phá một mình, nhưng một người hay hai người đối với tôi cũng không có gì khác, bởi vì nếu ra tay, Huyên Nhi và tôi sẽ bị hoàn toàn lộ diện, nếu lộ diện thì tốt hơn nên giết chết hai tên này.

"Chuẩn bị!"

Tôi nói với Huyên Nhi, ngay sau đó, một luồng kiếm khí từ bên ngoài đột nhiên lao tới, nhưng nó vừa vặn bắn bên cạnh, vì vậy Huyên Nhi và tôi không bị lộ diện. Lúc này, hai bóng người tiến vào trong hang động. Ngay sau đó, tôi và Huyên Nhi đột ngột lao ra, để có thể nhanh chóng giết chết hai người nay, Huyên Nhi trực tiếp tấn công hai tên cảnh giới Thông Linh sơ kỳ này, còn tôi xử lý tên cảnh giới Thông Linh trung kỳ trong giây lát.

Trong tay của tôi, trên Chiến Thần Kích, đột nhiên nổi lên một cổ khí đáng sợ, bởi vì đòn công kích bất ngờ này làm cho hang động kịch liệt rung chuyển, đá không ngừng rơi xuống, mà lúc này, hai bóng người trước mặt đã bị đánh cho lùi lại một cách mạnh mẽ.

"Có mai phục!"

Một người trong số đó thì thào nói, lúc này, sợi tơ hồng trong tay Huyên Nhi lập tức biến thành một thanh kiếm mềm mại. Ánh sáng sắc bén của thanh kiếm lộ ra, năng lượng kiếm khí lập tức cuộn lại vào giữa, đồng thời, thanh kiếm mềm mại biến hóa. Trực tiếp hóa thành một tấm lụa đỏ, quấn lấy thân thể tên đó.

Beng beng beng..

Âm thanh thanh kiếm xuyên qua cơ thể phát ra, máu từ trong cơ thể của tên đó bắn ra, trong khoảnh khắc ngắn ngủi chưa đầy ba mươi giây, Huyền Nhi trực tiếp giết chết tên đó, còn đòn công kích của tôi cùng với tên trước mặt khiến thân thủ anh ta lui về phía sau mấy bước. Nhưng bởi vì va chạm kịch liệt, thân thể tôi cũng lui về phía sau vài thước.

Đúng lúc này, Nhị Cáp trực tiếp xuất hiện phía sau Huyền Nhi, gầm lên một tiếng rồi nhanh chóng lao về phía tên đó. Vẻ mặt tên đó kinh hãi, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhị Cáp đang lao xuống. Lá bùa trong tay trực tiếp bị bóp nát, nhưng ngay sau đó, cả người ông ta bị Nhị Cáp ném xuống đất.

Cơ thể trực tiếp bị xé nát bởi Nhị Cáp.

"Đi thôi!"

Tôi nhanh chóng thu lại chiếc nhẫn trên người hai tên này, tôi nhìn Huyên Nhi nói, sau đó, Nhị Cáp lại đi vào trong cơ thể của Huyên Nhi, tôi và Huyên Nhi lại nhanh chóng tiến sâu vào Dược Vương Cung.[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back