Ngôn Tình [Edit] Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng - Liên Tước

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Bầu Trời Của Bé Na, 28 Tháng sáu 2023.

  1. Tên truyện: Trà Xanh Õng Ẹo Trở Thành Thế Thân Ánh Trăng Sáng

    Tác giả: Liên Tước

    Thể loại: Ngôn Tình, Hiện Đại, Xuyên Sách, Nữ Phụ, Sủng, Ngọt

    Editor/ dịch giả: Bầu Trời Của Bé Na

    [​IMG]

    Giới thiệu truyện:

     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng sáu 2023
  2. Chương 1: Xuyên Sách

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một giây trước Thời Ngu vẫn còn đang liều mạng chiến đấu cùng với đàn thú biến dị, vậy mà giây sau đã bị một làn nước ấm xối thẳng vào mặt.

    Hai bên tai là tiếng nước chảy mãnh liệt, cô khó khăn cố gắng mở mắt ra, lập tức phát hiện bản thân mình đang ở trong một căn phòng nhỏ hẹp, có ánh đèn vàng trông cực kì ấm áp.

    Mà nước vẫn đang chảy xối xả từ trên đỉnh đầu xuống.

    Bản thân cô vẫn chưa ý thức được rằng tại sao bản thân mình lại xuất hiện ở đây, theo bản năng cô lập tức há miệng, uống liên tục từng ngụm từng nhụm một.

    Mạt thế đã xuất hiện từ hai năm, nước là nguồn tài nguyên cực kì quý giá, đừng nói đến nguồn nước còn sạch sẽ như vậy, ấy vậy mà bây giờ nó lại chảy xối xả một cách vô tội vạ, thật là phí phạm của trời.

    Bản thân Thời Ngu vẫn còn nhớ rõ lý do khiến cô phải đi ra ngoài, chính là để tìm kiếm một loại thực vật biến dị có thể cung cấp nước, cực kì trân quý.

    Đáng tiếc là trên đường tìm kiếm, bọn cô đã đụng phải đàn thú biến dị, khiến cho đoàn quân của cô lần lượt bỏ mạng. Mà chính bản thân cô cũng đã 2 ngày không uống được giọt nước nào vào miệng.

    Thấy phần bụng đã hơi nhô cao, cô mới thỏa mãn mà mím môi lại. Đem cả thân thể dựa vào bức tường gạch men lạnh lẽo, nhắm mắt lại trầm tư suy nghĩ.

    Đương nhiên, cô biết đây là một căn phòng tắm bình thường, có nước ấm đèn sáng, yên bình, đẹp đẽ giống như cái lúc mà mạt thế chưa xuất hiện.

    Nhưng nó lại vô cùng bất thường khi xuất hiện ngay lúc này, nơi mà mạt thế đã trải dài đến 2 năm.

    [Tít, tít, tít..]

    Bông nhiên, một âm thanh kì quái xuất hiện trong não bộ Thời Ngu

    [Tít, tít.. Hệ thống xuyên sách xin chào mừng kí chủ, chúc mừng ngài đã bị trói buộc với hệ thống, có được một cuộc sống hoàn toàn mới]

    Cái gì cơ?

    Khuôn mặt Thời Ngu hiện lên vẻ hoang mang.

    Giọng nói máy móc vẫn tiếp tục vang lên: [Kí chủ vẫn tốt chứ, tôi là hệ thống xuyên sách mang số hiệu 003, sẽ giúp đỡ ngài trong quá trình tồn tại ở đây, xin mời ngài chuẩn bị tiếp nhận cốt truyện.]

    Ngay lập tức, não bộ cô liền đón nhận một lượng thông tin lớn.

    Đầu tiên, cô nhận ra rằng mình đã xuyên sách rồi!

    Nhưng cũng không khiến cô ngạc nhiên, cô đã đã trải qua mạt thế, những thứ khó tin nhất cũng đều đã xuất hiện, vậy nên việc cô xuyên vào cuốn sách này cũng không quá kì lạ.
     
  3. Chương 2: Nữ phụ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau đó, cô đã nhận ra rằng cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà lúc trước cô đã vô tình xem qua.

    Sau khi mạt thế xảy ra, có rất ít các hoạt động giải trí. Cuốn tiểu thuyết này tên là

    Đã được Thời Ngu nhặt được ở một bãi phế tích, sau khi đọc xong đã tiện tay ném lên chiếc xe của mình.

    Từ cái tên truyện cô đã có thể đoán được toàn bộ nội dung cuốn tiểu thuyết, chắc chắn là một câu chuyện ngọt sủng về thiên kim thật-giả, nữ chính là con gái của nhà họ Tô đã bị người nhà làm lạc mất hai mươi mấy năm, sau khi được cha mẹ ruột tìm thấy thì liền dấn thân vào giới giải trí hô mưa gọi gió.

    Sau đó bắt đầu một cuộc sống được cha mẹ yêu thương, anh trai cưng chiều, sau đó thu hoạch được một đống fans cùng với người chồng ảnh đế, cốt truyện muôn thuở của các câu truyện Mary Sue ngày xưa.

    Nội dung cuốn tiểu thuyết rất nhẹ nhàng đơn giản. Cô vốn dĩ có thể nhớ đến là bởi vì nữ phụ phản diện trong cuốn tiểu thuyết này trùng tên, trùng họ với cô - Thời Ngu.

    Nghĩ đến đây trong lòng cô bỗng cảm thấy có dự cảm xấu, lập tức cảnh giác hỏi: "Hệ thống, thân phận hiện tại của tao là gì?"

    [Thưa kí chủ, là người cùng tên với ngài "Thời Ngu".] Hệ thống ngoan ngoãn nhổ ra một cái tên như cô đã dự đoán.

    Thời Ngu không thể không nhớ lại được những gì mình biết về nhân vật phản diện lớn nhất trong cuốn tiểu thuyết cùng cái tên này.

    Bởi vì 'cô' có đến ba phần giống với nữ chính, nên đã bị nam phụ là nhân vật phản diện ác nhất truyện xem là tình nhân thế thân cho nữ chính.

    Nguyên chủ là thế thân của nữ chính, lại không biết điều mà tự hiểu lấy, tự cho mình là người yêu của nhân vật phản diện, luôn tự đi tìm con đường chết, không lúc nào là không nhắm vào nữ chính, cuối cùng bị những kẻ yêu thầm nữ chính chèn ép, bị phản diện vứt bỏ, thanh danh bị bôi đen, bị phong sát rồi bắt buộc phải rời khỏi giới giải trí, sau đó bị tai nạn chết, thế là kết thúc một cuộc đời của một nữ phụ.

    Bởi vì 'cô' là nữ phụ nên không có quá nhiều cảnh diễn trong cốt truyện, vậy nên tâm lý của cô cũng không được miêu tả chi tiết.

    Nhưng mà sau khi tiếp nhận được toàn bộ kí ức của nguyên chủ, cô lập tức biết được, cô đã tự cho bản thân mình là người yêu của phản diện, hoàn toàn là có ẩn tình ở phía sau.
     
  4. Chương 3: Người N. G. U Không Văn Hóa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tất cả mọi người đều biết, các tác phẩm ngôn tình yêu đương thế thân đều sẽ có một bản hợp đồng gọi là "Hợp đồng tình nhân" nếu làm trái với mọi điều trong hợp đồng sẽ bị tính là vi phạm.

    Lúc ấy lão phản diện kia cho trợ lý tìm đến cửa, đưa cho cô một bản hợp đồng cùng với các tài nguyên phim ảnh và chương trình giải trí.

    Lúc đó trong giới có rất nhiều lời đồn về vấn đề này, hơn nữa tự nhiên có một cái bánh khổng lồ từ trên trời rơi xuống, khiến cho cô đầu óc mộng mị, vậy nên không nghe hiểu những điều mà trợ lý ám chỉ.

    Trợ lý đem tới cho cô một bản hợp đồng cực kì hợp pháp, căn bản không có cái gì liên quan đến bao dưỡng. Nguyên chủ liền cho rắng phản diện đối với cô là vừa gặp đã yêu, muốn dùng tài nguyên để đổi lấy tình yêu của cô.

    Thơi Ngu đau khổ: "..."

    Nguyên chủ sau khi tốt nghiệp cấp ba, cũng không có đọc sách để trau dồi kiến thức, nói thô ra là người ngu không văn hóa.

    Là một người đã xem qua vô số tiểu thuyết, cô đối với loại tiểu thuyết này vô cùng rõ ràng, vui vẻ hỏi "hệ thống, vậy nhiệm vụ của tao là cái gì?"

    Là thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ, ngược chết phản diện đi lên đỉnh cao của đời người? Hay là vả mặt nữ chính, đoạt lấy vai chính của cô ta? Hay là công lược phản diện, nói chuyện yêu đương với anh ta?

    Thật là vui vẻ biết bao! So với cuộc sống chiến đấu của cô ở thời Mạt thế thì nhẹ nhàng và thoải mải hơi rất nhiều.

    Thời Ngu xoa xoa tay, chuẩn bị sẵn tư thế xông pha lao vào đại chiến tám trăm hiệp.

    [Yêu cầu kí chủ xem ít tiểu thuyết viển vông lại, chúng tôi được cục quản lý thời không công nhận là hệ thống xuyên sách đúng đắn, không làm rối loạn trật tự nhiệm vụ.]

    Nếu như cô không nghe nhầm, thì giọng điệu của hệ thống có chút ghét bỏ?

    Thơi Ngu ngại ngùng lên tiếng: "Cũng không phải là do tao thích xem, cũng tại ở thời mạt thế quá đỗi nhàm chán, chưa kể nghề nghiệp của tao cũng yêu cầu phải đọc mà."

    Ở thế giới trước, khi mà chưa xảy ra mạt thế, cô là diễn viên, nói chính xác hơn cô là cô gái thiên tài đã đạt ảnh hậu 2 lần khi còn ở độ tuổi rất trẻ.

    Chính vì vậy nên cô hầu như đã xem hầu hết các thể loại tiểu thuyết, độ hiểu biết về nó không hề ít.

    "Nếu vậy, thì mục đích tao xuyên vào đây là làm gì?" Thời Ngu tò mò hỏi.
     
  5. Chương 4: Bồ Tát Sống

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Quyển sách này vốn là một cuốn tiểu thuyết bình thường, nhưng cục giám sát lại vô tình làm cho ý thức của thế giới này thức tỉnh, khiến cho các nhân vật cũng có được ý thức riêng, nhưng 'Thời Ngu' là nhân vật bị mắc sai lầm về số liệu, vẫn chưa kịp thức tỉnh.]

    [Một thế giới mới được thức tỉnh, mà nhân vật mấu chốt chưa được thức tỉnh sẽ gây ảnh hưởng lớn đến quá trình cốt truyện, vừa hay ngài ở thế giới cũ đã tử vong, độ liên kết linh hồn của ngài với thế giới này vô cùng hòa hợp, vật nên tôi liền đem ngài đến thay thế vào chỗ trống.]

    "Vậy nguyên thân hiện tại đang ở đâu?"

    [Không có nguyên thân, bởi vì cô ta vẫn chưa thức tỉnh, trước khi kí chủ đến cô ta vẫn đang ở trong trạng thái không có linh hồn, chịu khống chế của cốt truyện, hiện tại thân thể này hoàn toàn thuộc về ngài, ngài hãy bù vào khiếm khuyết, đắp nặn lại một cá thể mới.]

    Thời Ngu nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra.

    Vậy thì tốt, bằng không dùng cơ thể của người khác, sẽ không dễ chịu lắm.

    "Vậy nên là tao chỉ cần bù đắp vào khiếm khuyết, không có bất cứ nhiệm vụ gì đúng không." Thời Ngu xác nhận lại một lần nữa.

    [Đúng vậy, ngài chỉ cần sống thật tốt là được.]

    Sống là được, cuộc sống ở mạt thế rất khó khăn, nhưng đây lại là thời kì pháp trị, sẽ không có mối nguy hiểm nào quá lớn, đây có lẽ là nhiệm vụ đơn giản nhất.

    Hệ thống này là một bồ tát sống sao?

    [Ngài còn có câu hỏi khác sao? ]

    Thời Ngu lắc đầu nói: "Không có"

    [Vâng, vậy chúc kí chủ một đời thuận lợi, hệ thống xuyên sách luôn vì người mà phục vụ.]

    Nói xong, giọng nói của hệ thống dần dần im lặng rồi tan biến

    Thời Ngu dựa vào bức tường gạch men lạnh lẽo, suy nghĩ lại mọi thứ.

    Cô xuyên vào lúc này hình như hơi ảo ma canada, 2 ngày trước nguyên chủ mới chỉ nhận thức được lão phản diện – Cố Việt Châu, vậy mà tối hôm nay đã bị đưa vào trong phòng của hắn rồi.

    Nói cách khác, Cố Việt Châu chắc hẳn lúc này đang ở bên ngoài phòng tắm.

    Thanh tỉnh được 2 giây, cô tắt vòi hoa sen, vớ lấy áo choàng tắm bên cạnh khoác lên người.

    Đi ngang qua gương trang điểm, Thời Ngu lập tức dừng lại mà ngắm nghía bản thân.
     
  6. Chương 5: Đè hắn ra ngủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong gương hiện lên một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, đôi mắt hồ ly mị hoặc, con ngươi đen láy hòa hợp với vẻ đẹp mị sắc của bản thân, đôi mắt long lanh nước trông cực kỳ quyến rũ, thậm chí nốt ruồi son ở ngay khóe mắt đều giống ngoại hình cũ của Thời Ngu lúc trước.

    Không chỉ có mặt, mà cơ thể này cũng giống trước khi rèn luyện hai năm, lúc đó cơ thể đầy nốt chai sần cùng với sẹo, kể cả những nốt ruồi nhỏ cũng giống hệt.

    Dựa theo những lời hệ thống đã từng nói, thì đây chính là phục hồi là chính bản thể của cô ở thế giới cũ.

    "Không biết nữ chính của thế giới này còn đẹp đến như nào nữa.", Thời Ngu có chút tự luyến mà tưởng tượng.

    Rốt cuộc cô đã đẹp đến nhường này mà mới giống nữ chính có ba phần.

    Thời Ngu sấy tóc đến khi chỉ còn một chút ẩm, cô đẩy cửa phòng tắm đi ra ngoài, thì liền nhìn thấy một người đàn ông đeo kính mạ vàng đang ngồi ở mép giường.

    Khuôn mặt của người đàn ông vô cùng anh tuấn, mái tóc đen láy cùng với vầng trán no đủ, mắt kính gọng vàng như tôn thêm vẻ cấm dục cho hắn.

    Hiển nhiên, đây là một soái ca, hơn nữa còn là siêu cấp soái ca.

    Ở mạt thế người nào người nấy mặt mũi đều bình thường không đáng kể đến, nhưng trước khi mạt thế đến, người trong giới giải trí cô cũng chưa từng thấy một ai có thể đẹp được như hắn cả.

    Có thể từ chối một cực phẩm soái ca như vậy thì ánh mắt của nữ chính có vẻ quá cao.

    Dù sao đi nữa thì trong đầu của Thời Ngu lúc này chỉ có một chấp niệm --- đè hắn ra ngủ!

    *

    Ở thế giới cũ của Thời Ngu, lúc cô bước vào giới giải trí thì tuổi còn nhỏ lại chuyên tâm vào diễn xuất, không quan tâm đến đàn ông, thậm chí chưa từng yêu đương.

    Cô vốn muốn sau khi rời khỏi giới giải trí sẽ đi tận hưởng, nhưng không nghĩ tới thời Mạt thế đến.

    Áp lực sinh tồn khiến đạo đức mọi người ngày càng kém, nam nữ chỉ cần một ánh mắt là có thể lăn lên giường với nhau.

    Thời Ngu là một người đẹp tuyệt sắc có không ít người ngấp nghé, nhưng cô chưa bao giờ để ý tới, không phải vì cô mắt cao hơn đầu, mà do đàn ông trong thời tận thế vừa bẩn vừa hôi vừa thô, cô thật sự là không hạ cái miệng mình xuống mà nuốt được.
     
  7. Chương 6: Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng bây giờ, trước mặt cô là một anh chàng đẹp trai, giá trị khuôn mặt phải đứng ở tầm đầu, hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của Thời Ngu, dựa theo cốt truyện trong sách, cô và hắn có quan hệ là kim chủ - tình nhân nhỏ.

    Ngủ cùng nhau có vẻ hợp lý.

    Còn về phần đối phương có phải là nhân vật phản diện hay không, ừm.. điều đó không quan trọng.

    Quý Việt Châu cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng lại còn rất mãnh liệt, ngước mắt lên nhìn đánh giá qua tròng kính với ánh mắt lạnh lùng.

    Anh chỉ gặp Thời Ngu một lần, nhưng lúc này anh cảm thấy cô có chút khác biệt so với trước đây, đặc biệt là đôi mắt ươn ướt và sống động đó, khiến khuôn mặt vốn xinh đẹp có vẻ rụt rè ngốc nghếch lập tức trở nên sống động, tươi mới hơn.

    Nhưng điều này không quan trọng, cô cũng chỉ là một con rối xinh đẹp được anh bày ra ngoài để ứng phó với những người khác, cho dù trong đôi mắt có thêm vào một linh hồn, cũng vẫn nông cạn và vô dụng.

    Quý Việt Châu nhỏ giọng nói, không chút cảm xúc: "Trợ lý Trương hẳn là đã nói rõ ràng với cô.."

    Giọng nói của anh lập tức dừng lại khi Thời Ngu nắm lấy cà vạt.

    Ngón trỏ thon dài trắng nõn của Thời Ngu khẽ móc cà vạt của người đàn ông, đôi mắt cáo ướt át khẽ liếc nhìn anh từ trên xuống dưới.

    Chậc, người đàn ông chó này giả vờ cái gì?

    Sắp ngủ rồi mà vẫn còn mặc vest chỉnh tề như vậy, lát nữa cởi ra có tiện không?

    "Cô làm gì vậy?" Quý Việt Châu khẽ cau mày, bàn tay có khớp xương rõ ràng rời khỏi trên bàn phím máy tính bảng, chậm rãi đưa lên bóp cằm cô.

    Khi anh đưa tay lên, trên bàn tay trắng lạnh lộ ra một chiếc đồng hồ đắt tiền quý giá như con người của anh vậy.

    "Quý tổng."

    Giọng nói vừa mềm mại vừa ngọt ngào, như có thể khiến cho xương cốt của người ta mềm nhũn xuống.

    Sau khi tẩy trang xong, gương mặt trắng nõn vô hại của cô dễ dàng khiến người ta yên lòng không đề phòng, hàng lông mi rậm rạp khẽ run rẩy, giống như một sự quyến rũ thầm kín nhưng lại rất tinh tế.

    Ý định của cô rất rõ ràng.

    Quý Việt Châu nhìn kỹ cô, đôi mắt đen sâu thẳm của anh dường như đã nhìn thấu tất cả.

    Nhưng Thời Ngu không hề bị khí thế của người đàn ông trước mặt hù dọa, ngược lại cô thoáng dùng sức móc cà vạt kéo ra.

    Cô cúi người xuống, giọng nói cùng hơi thở mập mờ vang lên.

    "Quý tổng, đêm xuân một khắc đáng nghìn vàng."

    Quý Việt Châu bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, bàn tay đang bóp cằm cô buông ra, đi xuống siết chặt chiếc eo thon nhỏ.
     
  8. Chương 7: Nhẹ một chút

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Anh hơi dùng sức, phương hướng của hai người họ đã thay đổi.

    Thời Ngu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cô nằm ngửa trên giường lớn, mà khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông ở ngay phía trên.

    "Không hối hận?" Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, giống như một loại nhạc cụ cổ điển tao nhã, luôn duy trì tiết tấu như trước, chỉ có đôi mắt đen láy kia lộ ra sự không bình tĩnh của anh.

    Chậc chậc.

    Thời Ngu ngẩng đầu lên, cắn môi nhìn anh với ánh mắt đầy khiêu khích.

    Đồ chó đẻ, tự mình tìm tình nhân thế thân bạch nguyệt quang, ngủ một giấc còn phải để cô chủ động!

    Sau đó, Thời Ngu không có thời gian để suy nghĩ nữa, bởi vì hào quang của người đàn ông đã áp đảo cô.

    "Hí!"

    Trong lúc mê man, Thời Ngu cảm thấy ngực đau nhói, mở mắt nhìn lên thấy cái đầu đen như mực của người đàn ông ở phía trên cô. Con mẹ nó, quả nhiên là chó, chỉ biết há miệng cắn người, khó trách lớn lên đẹp trai như vậy cũng không theo đuổi được nữ chính!

    Thời Ngu luồn tay vào mái tóc đen của Quý Việt Châu, giật tóc anh một cách mạnh mẽ để trả thù.

    Trên đầu truyền đến cảm giác đau đớn, Quý Việt Châu từ trong ngực cô ngẩng đầu nhìn lên, cặp kính mắt gọng vàng của anh đã sớm bị ném sang một bên, không có tròng kính cản trở, lập tức thấy trong đôi mắt đen láy của anh tràn ngập dục vọng.

    Giống như một con sói hoang đói khát đã lâu năm, dường như muốn nuốt cô vào trong bụng.

    Ánh mắt Thời Ngu khẽ lóe lên, cánh tay mịn màng trắng nõn lập tức quấn lấy cổ anh như dây leo, đôi môi đỏ mọng kề sát vành tai, đôi mắt trong veo, giọng nói ngọt nào vang lên: "Anh ơi, nhẹ nhàng một chút."

    Hơi thở Quý Việt Châu đột nhiên trở nên nặng nề hơn, anh đem người cô ôm vào trong ngực mình.

    Vì phòng ngừa đôi tay cô tiếp tục làm loạn, sau đó anh tùy ý kéo cà vạt vừa rồi ném sang một bên..

    Đến cuối cùng Thời Ngu thật sự không chịu nổi nữa, nhỏ giọng cầu xin tha thứ vài lần rồi mới được chìm vào giấc ngủ.

    Quý Việt Châu nhìn khuôn mặt đàn ngủ say của người phụ nữ rốt cục cũng yên tĩnh lại, tựa lưng vào đầu giường, châm một điếu thuốc.

    Quý Việt Châu đưa ra ý định nuôi tình nhân là để đối phó với một số người, hôm qua anh đã rất khó chịu vì những mánh khóe đó, rồi tình cờ gặp Thời Ngu trong yến tiệc.
     
  9. Chương 8: Mối quan hệ tiền hàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lý do chọn ra Thời Ngu rất đơn giản, bởi vì khuôn mặt cô đặc biệt xinh đẹp cùng với những suy nghĩ nông cạn có thể nhìn thấy rõ qua đôi mắt.

    Đêm nay vừa vặn đi ngang qua biệt thự, trợ lý nói rằng cô đã dọn vào, hỏi anh có muốn ở lại hay không, Quý Việt Châu lúc ấy muốn đi lên nói rõ với cô ấy cũng tốt, quan hệ tiền hàng, hy vọng cô không nên nảy sinh tâm tư khác.

    Nhưng ai ngờ cô lại chủ động dụ dỗ? Nó thực sự hấp dẫn hơn rất nhiều so với lần đầu tiên gặp nhau.

    Quý Việt Châu bỏ ra hai mươi mấy năm để bò đến địa vị bây giờ, anh chưa từng gần gũi với phụ nữ, nhưng lúc này anh vừa tự mình trải nghiệm mới biết vì sao thế nhân luôn đắm chìm trong đó.

    Anh không phải thánh nhân, anh cũng là một người bình thường ở thế giới này, anh cũng có dục vọng.

    Chỉ là nếu đã phát sinh ra mối quan hệ như này, Quý Việt Châu cũng sẵn sàng cho cô thêm một chút ưu đãi.

    Quý Việt Châu chưa từng có

    Bỏ qua dã tâm trên khuôn mặt xinh đẹp của cô bằng mắt thường có thể nhìn thấy được, đã như vậy thì để trợ lý ngày mai cho cô chút tài nguyên là được rồi.

    Còn về cảm xúc? Anh không quan tâm, cô cũng không cần phải vọng tưởng.

    Quý Việt Châu luôn tin rằng mối quan hệ hoàn hảo nhất chính là mối quan hệ giữa tiền và hàng hóa.

    Điếu thuốc kẹp trên hai ngón tay Quý Việt Châu vẫn đang cháy, hắn hít một hơi, phong lưu mà lại mê người, rõ ràng anh đang làm những chuyện tục tĩu nhưng vẫn giống như quý tộc tao nhã trên bức tranh sơn dầu thời Trung cổ.

    Ngửi thấy mùi khói, Thời Ngu bực bội mở mắt ra, đá Quý Việt Châu một cái cách một tấm chăn, giọng điệu ghét bỏ: "Dập khói đi."

    Cô mặc kệ Quý Việt Châu, cô chỉ biết rằng mùi thuốc lá thực sự rất khó chịu.

    Lúc nãy bị cô giật tóc còn chưa tính sổ, bây giờ cô còn đá anh? Đây chính là cách đối xử với Kim chủ hay sao?

    Quý Việt Châu đã ý thức được từ cuộc giao chiến vừa rồi, người phụ nữ này có một làn da mỏng manh mền mại, đồng thời cũng không ngoan ngoãn ngốc nghếch như biểu hiện lần đầu gặp mặt.

    Có lẽ anh nên dạy cô làm thế nào để trở thành một tình nhân tiêu chuẩn, dù sao thì thân thể của cô quả thật khiến anh yêu thích không muốn buông tay.
     
  10. Chương 9: Đồ ch. Ó tồi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quý Việt Châu nhíu mày, đôi mắt đen hơi trầm quay đầu lại --

    Tất cả những gì anh có thể thấy là Thời Ngu nhỏ nhắn mềm mại dựa trên gối, đôi lông mày cau lại khó chịu.

    Anh nhìn thấy đôi mắt khép hờ của cô long lanh nước, mái tóc đen dài buông xõa sau lưng và làn da trắng như tuyết, giống như yêu tinh mê hoặc người ta.

    Ánh mắt Quý Việt Châu tối sầm lại, lập tức dập tắt điếu thuốc trên đầu ngón tay, sau đó một lần nữa đè lên thân cô.

    Câu hỏi làm thế nào để nuôi chim hoàng yến xinh đẹp đầu tiên được đặt sang một bên, bây giờ nên là thời gian ăn uống.

    Đột nhiên bị đánh thức, ngực cô vì tức giận mà phập phồng, Thời Ngu ở trong lòng nguyền rủa vô số câu 'đồ chó'.

    Lại phải thịt chó! Đồ chó tồi!

    *

    Khi Thời Ngu tỉnh lại lần nữa thì trời đã sáng, bên cạnh cô không còn bóng dáng người đó nữa, cô chịu đựng đau nhức toàn thân quấn chăn ngồi dậy, cúi đầu liền thấy trên ngực để lại những dấu vết loang lổ sau đêm hoan ái.

    Trong đó còn có một dấu răng rất dễ nhìn thấy, bởi vì làn da của cô trắng nõn, dấu răng kia đã từ đỏ biến sang tím, trông cực kỳ xấu xí.

    Người đàn ông này chắc chắn là chó hoang tái sinh chuyển thế.

    May mà tối qua cô còn véo cắn cào anh, tên chó kia chắc còn thảm hơn cô.

    Nhưng mà người đàn ông chó kia thực sự có chút vốn liếng..

    Thời Ngu mím môi nghĩ lại đêm hôm qua, nó thực sự rất tuyệt.

    Mạnh mẽ! Khổng lồ!

    Cũng không biết nam chính ưu tú đến cỡ nào mà khiến nữ chính từ chối một người đàn ông tuyệt cao cấp lão phản diện này?

    Dù sao cô cũng không từ chối được, sau khi ngủ một lần cô thậm chí còn muốn ngủ hai ba bốn năm sáu bảy lần.

    Nghĩ đến đây, Thời Ngu lấy điện thoại di động từ trên đầu giường.

    Mở máy ảnh ra, che các bộ phận quan trọng như ngực bằng cánh tay, và sau đó nhắm trúng mục tiêu là phần ngực chụp một bức ảnh.

    Mở WeChat ra, tìm kiếm một người có avatar là một bức ảnh hình chiếc bật lửa đơn giản, rồi lập tức gửi cho đối phương.

    Đóa hoa người đẹp Ngu: [hình ảnh. Jpg]

    Đóa hoa người đẹp Ngu: Anh trai ơi, anh không biết thương hương tiếc ngọc gì cả!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...