395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 60: Cô diễn tốt như vậy sao

Thịnh Thư Hành nhìn về phía Thẩm Trường Hà, có chút oán niệm hỏi: "Tôi cũng muốn hỏi xem, tôi đã đắc tội với Thẩm phu nhân từ khi nào, mà cô ta lại đối xử với tôi như vậy?"

Khó trách cô không hát ca khúc của mình, mà lại chạy đi hát bài hát của anh, đây có khác gì hãm hại anh đâu!

Nhưng anh cũng có làm gì sai đâu chứ?

Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương đang tỏa sáng dưới ánh đèn thông qua màn hình, nói: "Rất hay."

"....." Trình Vũ Gia và Thịnh Thư Hành liếc nhìn nhau, trong nháy mắt hiểu rõ, xin lỗi, họ đột nhiên quên mất, Thẩm tổng là kẻ ngốc.

Chính là cái loại bị mù âm nhạc.

......

Đải truyền hình, chương trình đã kết thúc, nhưng sự nhiệt tình của người hâm mộ vẫn không hề suy giảm, vẫn còn chờ ở cửa, họ muốn gặp mặt thần tượng của mình một lần nữa.

"Quý Hải Dương, Quý Hải Dương!"

"Lam Tinh, Lam Tinh!"

"....."

Lộ Kiêu Dương và Annie cũng không có vô góp vui, trực tiếp đi đến gara, lại không nghĩ rằng, đã sớm có người ngồi xổm dưới mặt đất ở gara.

Lúc bọn họ tới, tất cả mọi người đều không biết Lộ Kiêu Dương sẽ đến, vì thế cũng không có chú ý cô.

Nhưng bây giờ, biết Lộ Kiêu Dương ở đây, các phóng viên đều chạy tới đợi cô!

Thậm chí ngay cả Quý Hải Dương và Lam Tinh bọn họ cũng chưa đi chụp.

Nhìn đám người đột nhiên xông lên, Lộ Kiêu Dương hoảng sợ.

Các phóng viên đều đưa micro đến trước mặt cô, "Xin hỏi, cô nghĩ như thế nào về phần trình diễn của mình hôm nay?"

Giờ phút này, video Lộ Kiêu Dương trình diễn đã sớm đứng đầu trên bảng hot search.

Ngay cả Lam Tinh và Quý Hải Dương cũng trực tiếp bị đè ép xuống dưới.

Phải biết rằng, hai ngươi kia mới là tiêu điểm chú ý của ngày hôm nay, lại cùng nhau hợp tác biểu diễn, thấy thế nào, thì độ hot cũng nên là ở hai người họ.

Nhưng mà, Lộ Kiêu Dương ngang ngược mà lên sân khấu, lại trực tiếp cướp đi độ hot của hai người kia, nằm ở vị trí đầu tiên.

Mà dưới bài blog chính thức về màn trình diễn của Lộ Kiêu Dương do đài truyền hình đăng tải, đã có ba vạn bình luận và cũng mặc kệ về tiết mục hợp tác của Quý Hải Dương và Lam Tinh.

Lý do chính là, Lộ Kiêu Dương hát....quá tệ!

Một ca sĩ chuyên nghiệp, kỹ năng ca hát thông thường, đều được giáo viên thanh nhạc dạy đi dạy lại rất nhiều lần, ngay cả thốt ra tiếng cũng rất chú trọng, mà Lộ Kiêu Dương là người đã trải qua nhiều lần trên sân khấu, đương nhiên cũng sẽ làm được như vậy.

Kỹ năng hát của cô luôn thuộc loại tốt nhất trong số các diễn viên, giọng hát rất êm tai, cho nên ca hát đối với cô cũng không phải việc gì khó.

Nhưng hôm nay cô có thể hát tệ như vậy, cũng là một chuyện rất kì lạ.

Thoạt nhìn trông như là hoàn toàn không trải qua một lớp đào tạo chuyên nghiệp, căn bản là nằm ở trình độ hát KTV.

Nếu là ở KTV, tất nhiên người khác còn có thể sẽ khen cô một chút, nhưng cô là đang ở đài truyền hình đấy! Có rất nhiều khán giả xem, cũng có rất nhiều người xem phát sóng trực tiếp như vậy....

Một người đã trải qua đào tạo, lại có thể hát như người thường, tất cả mọi người ai cũng hoài nghi, cô có phải cố tình hay không!

Trên Weibo đã sớm đầy các loại bình luận:

"Trời ạ, cô ta tới đây để gây hài à!"

"Chẳng lẽ gần đây chúng ta mắng cô ta quá độc ác, nên cô ta cam chịu rồi?"

"Chị gái, sau này em không mắng chị nữa, chị hát cho tốt đi! Bài của T thần bị chị hát thành cái dạng gì rồi aaaaa!"

"Chị gái à, T thần của chúng tôi rốt cuộc đã làm sai cái gì, sao chị lại đối xử với anh ấy như vậy? Có ân oán gì à?"

"......"

Với màn trình diễn của Lộ Kiêu Dương, sớm đã có rất ít sự kiện công khai, nhỏ như hạt bụi, đến mức các mục sách thịnh hành chưa từng được đăng trên Weibo cũng đang lên xu hướng.

Phía dưới tất cả đều là đau lòng cho T thần.

Có rất nhiều người còn bởi vì như vậy mà phải chạy đi nghe lại bài hát gốc, nói rằng muốn đi rửa lỗ tai, bài hát này sắp bị người thủ đô quên đi, thế nhưng lại một lần nữa nổi tiếng trở lại.

Lộ Kiêu Dương vừa mới xuống sân khấu, đi thay đồ, nên vẫn chưa có thời gian xem hotsearch.

Cô nhìn đám phóng viên vô cùng nhiệt tình trước mắt, có chút kinh ngạc, phần trình diễn của cô tốt như vậy sao?

Vậy mà còn đặc biệt đến phỏng vấn cô?

( Sầu, nữ chính là nữ thần....kinh. Không biết tại sao, đến bây giờ vẫn không xem được bình luận, chip chip chip, ta sắp phát bệnh rồi đây! Tiếp tục cầu đề cử a! Nếu không ta cảm thấy giống như ta chỉ có một mình)

__Hết chương 60__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 61 Thua cô rồi

Annie thấy thế, mau chóng chắn trước mặt Lộ Kiêu Dương, nói: "Đừng chụp ảnh nữa, cảm ơn mọi người."

Nhưng, các phóng viên làm sao chịu nghe, Annie trực tiếp bị đẩy sang một bên, micro và ống kính đều chiếu thẳng vào mặt Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương rất không thích bọn họ cứ nhắm vào cô chụp hình như vậy, vẫn luôn cảm thấy hành động này rất thất lễ.

Hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên cô đối mặt với trường hợp như thế này.

Những người này....quá nhiệt tình.

Cô nhìn về hướng người vừa mới hỏi mình, hỏi: "Anh vừa hỏi cái gì?"

"Xin hỏi cô nghĩ gì về màn trình diễn của mình ngày hôm nay?"

Lần này Lộ Kiêu Dương hiểu được, cô khụ một tiếng, nói: "Đều là thành quả của sự nỗ lực, không phải công sức riêng một mình tôi, đồng thời tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến tổ chương trình đã mời và ủng hộ. Cảm ơn mọi người."

Cô cố gắng để cho bản thân thoạt nhìn trông khiêm tốn.

Mặc dù cô biết mình hát rất khá, nhưng những người này thật sự quá nhiệt tình đi! Khiến cho cô rất không quen.

Chỉ là.....

Sau khi Lộ Kiêu Dương nói một hồi, vẻ mặt của các phóng viên đều như thế này:

"? ? ?"

Ở trong mắt bọn họ, phần niểu diễn của Lộ Kiêu Dương, không thể nghi ngờ là một sự thất bại.

Tất cả mọi người đều nghĩ, có phải gần đây nhất cô bị tai nạn xe, rồi lại ly hôn, và thêm đủ thứ chuyện xảy ra, cho nên mới dẫn đến sự phát huy thất thường của cô ấy hôm nay hay không.

Bọn họ tới đây, cũng là muốn nhìn thấy dáng vẻ mất mát khổ sở của cô, dù sao thì bây giờ nhóm antifan trên mạng kia, cũng muốn nhìn thấy nhất là Lộ Kiêu Dương gặp xui xẻo.

Rốt cuộc, cô ta đang nói cái gì vậy?

Nét mặt này của cô ta có nghĩa là giống như tất cả mọi người đều đang khen ngợi cô ta à?

Chúng tôi căn bản là không có khen cô hát hay có được không?

Phóng viên miễn cưỡng, tiếp tục hỏi: "Nếu tổng số điểm là một trăm, vậy cô cho buổi trình diễn hôm nay của mình, được bao nhiêu điểm?"

Hỏi như vậy, rõ ràng chính là muốn gây khó dễ Lộ Kiêu Dương.

Dù sao thì phần trình diễn hôm nay của Lộ Kiêu Dương, đối với những người này mà nói, ngay cả đạt tiêu chuẩn là sáu mươi điểm cũng không thể.

Lộ Kiêu Dương nói: "90 điểm đi."

Đây là lần cô hát ca khúc này tốt nhất trong khoảng thời gian lâu như vậy.

90 điểm là đã nói khiêm tốn rồi, thực ra cô cảm thấy phần biểu diễn của mình ngày hôm nay, hẳn là có thể miễn cưỡng được 98 điểm.

"......" Con mẹ nó!

Các phóng viên ở đây đều há hốc mồm, bọn họ đều phục rồi.

Người phụ nữ này lấy đâu ra tự tin như vậy, mà chấm cho bản thân 90 điểm?

Quan trọng là, dáng vẻ bình thản ung dung của cô vậy mà lại có lực thuyết phục. Trái lại dường như biến bọn họ thành người không biết thưởng thức!

Này chẳng lẽ là xu hướng thịnh hành mới à?

Annie ở bên cạnh, nóng lòng muốn che mặt Lộ Kiêu Dương lại, không cho người khác chụp cô.

Đây cũng là lần đầu tiên cô thấy Lộ Kiêu Dương trình diễn kém như vậy.

Tuy rằng hôm nay trước khi Lộ Kiêu Dương lên sân khấu, cô còn có chút chột dạ, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, trình độ của Lộ Kiêu Dương lại kém đến mức như vậy!

Cô chỉ là bị tai nạn xe thôi mà! Chứ không phải là biến thành một người khác nha!

Có kinh nghiệm trình diễn nhiều năm như thế, sao đứng trên sân khấu, lại không có một chút nào hết vậy?

Các phóng viên bị sự tự tin của Lộ Kiêu Dương mà không biết nên nói cái gì.

Cảm thấy không thể phỏng vấn tiếp được nữa!

Annie sợ Lộ Kiêu Dương lại nói ra lời kinh người hơn, liền mau chóng lôi kéo Lộ Kiêu Dương lên xe, lái xe chạy ra khỏi gara.

Trên xe, Lộ Kiêu Dương mở Weibo ra, xem video biểu diễn của mình, không nói lời nào.

Annie thấy Lộ Kiêu Dương im lặng, an ủi nói: "Thực ra buổi biểu diễn hôm nay không trách chị được, là do em không tốt, chưa chuẩn bị sẵn sàng, cũng không nghĩ tới Lương Thiến sẽ đào hố chúng ta như vậy."

Cô nhìn Lộ Kiêu Dương bây giờ, càng cảm thấy rất đáng thương.

Nếu Lộ gia còn ký ức, cũng sẽ không để loại chuyện này xảy ra! Nhưng hiện tại cô cái gì cũng không biết.

__Hết chương 61__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 62: Cùng lắm lại tệ thêm nữa thôi

Trước đây khi đứng trên sân khấu, cô sẽ không bao giờ để bản thân mắc lỗi, chẳng qua là bây giờ, ngay cả niềm kiêu ngạo duy nhất của cô cũng bị lấy đi.

Lộ Kiêu Dương nhìn dáng vẻ mỹ lệ của bản thân trong video, nghe Annie nói xong, nói: "Hả? Không phải chị biểu diễn rất tốt sao? Không nghĩ tới chị còn rất ăn ảnh nha."

Cô rất gầy, sao nữ cũng là gầy như thế, càng gầy, thì lên hình càng đẹp.

Lại thêm ánh đèn sân khấu, Lộ Kiêu Dương xem video, chỉ lo thưởng thức giá trị nhan sắc của mình.

Annie nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin này của cô: "......"

Chết tiệt, sao cô lại cảm thấy mình mới là người cần được an ủi chứ?

Annie tiếp tục lái xe một hồi, có chút bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, "Ôi, làm sao bây giờ? Bây giờ trên mạng đều đang mắng chửi chị."

Lăn qua lăn lại, cô thực sự rất nghi ngờ, ngay cả Long tổng về sau sẽ không bao giờ nói chuyện với bọn họ nữa.

Annie nói với Lộ Kiêu Dương: "Nếu không, chị đăng Weibo giải thích đi?"

Dù sao vẫn tốt hơn là bây giờ không làm gì cả!

"Chị không làm." Lộ Kiêu Dương chống khuỷu tay lên của kính xe, đang sắp ngủ, nghe xong lời Annie nói, cô rất dứt khoát từ chối.

Annie nói: "Chị nghĩ sao cũng được, nếu chị không muốn, thì để em đăng."

"....." Lộ Kiêu Dương biết Annie lo lắng cho cô, cô nhìn Annie, đột nhiên cười nói: "Thực ra chị hát như thế nào rất quan trọng sao? Cho dù hôm nay, chị thể hiện trình độ nhảy tốt như Quý Hải Dương, kết thúc màn trình diễn, bọn họ sẽ không mắng chị nữa à?"

Bây giờ giải thích, thì cũng hoàn toàn là vô ích, cho nên cô sẽ không giải thích xin lỗi gì cả.

Quan trọng không phải cô biểu diễn như thế nào, trọng điểm là, cô là Lộ Kiêu Dương, cho nên hết thảy những gì cô làm, đều là sai.

Annie nghe cô nói một hồi, không khỏi nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, cảm thấy cô nói rất có đạo lý.

Chính xác nha!

Thực ra, giống như bây giờ, thì cũng không có gì khác biệt.

Chẳng qua là cho những người đó cơ hội để chế giễu Lộ Kiêu Dương mà thôi.

Cho dù có giải thích, bọn họ sẽ lại càng giễu cợt nhiều hơn, cũng sẽ không có gì thay đổi.

___

Trở lại Thẩm trạch, Annie đậu xe trước cửa, nói với Lộ Kiêu Dương: "Lộ gia, nghỉ ngơi sớm một chút, hôm nay vất vả rồi, chị có thể ngủ một giấc thật ngon."

Ban đầu Annie còn rất sốt ruột, bây giờ nhìn thấy Lộ Kiêu Dương bình tĩnh như vậy, cũng bình tĩnh lại.

Dù sao thì tình hình vẫn cứ xấu như vậy. Còn có thể xấu đến mức nào nữa?

Còn không bằng nghỉ ngơi cho tốt.

Lộ Kiêu Dương nhìn Annie, "Muốn vào trong nghỉ chút không?"

Annie cười nói: "Không đâu, đã khuya rồi. Bây giờ không kẹt xe, bốn mươi phút là em có thể về đến nhà."

Lộ Kiêu Dương gật đầu: "Được!"

Sau khi Annie rời đi, nhìn căn biệt thự trước mắt này, vào ban đêm, trấn nhỏ Dương Hà rất yên tĩnh, nơi này không giống thành thị ồn ào náo nhiệt, tất cả nhà cửa đều được vây quanh bởi núi xanh nước biếc và rừng nho.

Ngọn đèn trên trấn, cực kỳ giống với những vì sao.

Và căn biệt thự cổ xưa này, như thể ánh mặt trời trong thị trấn nhỏ, rực rỡ lại sáng ngời như vậy.

Đây là một nơi rất đẹp.

Lộ Kiêu Dương đưa tay, bấm chuông cửa, vẫn là thím Trương làm vườn ra mở cửa.

Thím Trương nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, nói: "Phu nhân, cô đã trở lại!"

Bởi vì gần đây Lộ Kiêu Dương đối xử với Thẩm Trường Hà rất tốt. Vì thế thái độ của mọi người đối với cô, cũng trở nên thân thiện hơn.

Lộ Kiêu Dương nhìn thím Trương nói: "Đã khuya như vậy dì còn chưa ngủ! Là con đánh thức dì sao?"

"Không có." Gần đây Lộ Kiêu Dương rất lễ phép khiến cho thím Trương rất không thích ứng, nói: "Tôi vẫn chưa ngủ! Cô vừa từ đài truyền hình về sao?"

Lộ Kiêu Dương gật đầu, tò mò hỏi: "Sao dì biết?"

Thím Trương nói: "Chúng tôi đều thấy cô biểu diễn."

"....." Lộ Kiêu Dương cười cười, nhếch khóe miệng, nhìn thím Trương, "Dì thấy con biểu diễn như thế nào? Có phải hát rất hay không?"

__Hết chương 62__
 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 63: Sợ anh không có chừng mực

Thím Trương vốn định anh ủi cô một chút, lại thấy vẻ mặt cười hì hì như trẻ con muốn được khen ngợi này của cô, cười nói: "Hay, hát rất hay."

Chẳng biết tại sao, Lộ Kiêu Dương trước mắt không có cái loại vầng hào quang của Đại minh tinh trước kia, thoạt nhìn chỉ giống như một cô gái nhỏ bình thường.

Đã là người bình thường, có năng lực đứng trong TV ca hát, đã là rất tuyệt rồi.

Lộ Kiêu Dương được khen ngợi, cười với thím Trương, nói: "Con đi vào trước đây, dì cũng nên đi ngủ sớm một chút đi ạ!"

"Phu nhân ngủ ngon." Thím Trương nhìn bóng lưng của cô, cười nói.

Sau khi vào cửa, thấy trong phòng khách chỉ có hai người Thẩm Trường Hà và Tần Phong, trên bàn bày rất nhiều ly rượu, Tần Phong rót rượu vang vào ly đưa cho Thảm Trường Hà.

Anh cầm chiếc ly đưa lên môi ngửi.

Nghe nói, rượu từ thôn trang sản xuất rượu vang, đều do Thẩm Trường Hà đích thân ủ.

Cho dù là hiện tại, mắt anh không thể nhìn thấy, anh cũng sẽ tự mình thử xem rượu vang đã được sản xuất.

Lộ Kiêu Dương đứng lại, nhìn dáng vẻ thử rượu của Thẩm Trường Hà.

Chất lỏng màu đỏ thẩm lóng lánh trong chiếc ly đẹp mắt. Chiếc ly nằm trong đầu ngón tay của anh, chỉ khiến bàn tay anh càng thêm thon dài và đẹp đẽ hơn.

Lộ Kiêu Dương cử động ngón tay, mỗi lần nhìn thấy tay anh cô lại có xúc động muốn tiến lên chạm vào.

Tất nhiên là cô không dám.

Bản thân Thẩm Trường Hà, giống như rượu vang đỏ.

Trên người anh có loại khí chất sang trọng và cao quý của rượu vang đỏ.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy, sẽ cảm thấy anh không có kinh diễm như vậy, nhưng càng nhìn thì sẽ càng phát hiện, anh rất quyến rũ.

Anh cầm ly rượu đỏ, không nhúc nhích, cũng không quay đầu lại.

Lộ Kiêu Dương nghe thấy anh mở lời: "Trở về rồi?"

Cô có hơi bất ngờ.

Chẳng lẽ nói, người mà mắt mất đi thị lực, thì sẽ có một đôi tai nhạy bén như vậy, vậy mà anh đã phát hiện cô đã trở về.

Cô nói: "Ừm, các anh còn đang làm việc à!"

Thẩm Trường Hà đem chiếc ly đưa cho Tần Phong, Tần Phong vội vàng đón lấy.

Anh nói: "Kết thúc ở đây đi."

Anh sẽ không nói là anh đang đợi cô trở về.

Cho nên vừa lúc tìm việc gì đó để giết thời gian.

Tần Phong cất chiếc ly đi.

Thẩm Trường Hà hỏi: "Đã ăn chưa?"

Rất rõ ràng là đang hỏi Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương sờ sờ bụng của mình, nói: "Vẫn chưa."

Buổi chiều chỉ ăn một chút trái cây, chính là do Quý Hải Dương tặng.

Ở cùng Annie suốt cả buổi chiều, Annie tuyệt đối không có khả năng mang cô đi ăn cơm.

Bây giờ cô xem như hiểu được, mình gầy như này, không có liên quan gì đến Thẩm Trường Hà, mà là do bị Annie bỏ đói.

Annie luôn nói với cô rằng, gầy thì lên ảnh nhìn mới đẹp.

Mỗi lần cô ăn nhiều hơn một chú, cô ấy có thể ở bên cạnh lải nhải cả buổi.

Tần Phong nói: "Trên bàn có đồ ăn, đặc biệt để lại cho cô đấy."

Lộ Kiêu Dương nghe thấy đồ ăn, lập tức nở nụ cười, "Các anh tốt như vậy sao?"

Cô liếc nhìn Tần Phong, lại cảm thấy nhất định không liên quan gì đến anh.

Cô nhìn về phía Thẩm Trường Hà, "Xem ra là ý của chồng tôi."

Trong căn nhà này, Thẩm Trường Hà là người đối xử với cô tốt nhất.

Lộ Kiêu Dương có thể cảm nhận được.

Tần Phong nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, khẽ cười một tiếng ở trong lòng. Bây giờ Lộ Kiêu Dương cũng thật rất biết ôm đùi Thẩm Trường Hà.

Biết tất cả mọi người đều quan tâm đến Thẩm Trường Hà, nên khiến cho mọi người không chán ghét cô nữa.

___

Lộ Kiêu Dương một mình đi nhà ăn ăn cơm tối, lúc lên lầu về phòng, thì đi ngang qua phòng ngủ của cô và Thẩm Trường Hà, thấy anh đứng bên cửa sổ, ngón tay đang đùa nghịch cành nho mới nảy mầm trong chậu cây.

Cô đứng ở cửa, nói: "Anh đừng làm gãy nó."

Bây giờ anh không nhìn thấy, cô rất sợ tay anh không có chừng mực.

__Hết chương 63__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 64: Cầu xin Thẩm Trường Hà giúp cô

Thẩm Trường Hà sửng sốt một chút, nhìn cành nho trong chậu, sao anh có thể làm gãy được chứ?

Nhưng, anh rất nhanh hiểu được ý của Lộ Kiêu Dương.

Anh dừng lại, quay đầu, nhìn Lộ Kiêu Dương ở cửa.

Anh không đeo kính, Lộ Kiêu Dương thấy được đôi mắt của anh, đôi mắt của anh rất đẹp, nhưng hốc mắt phía dưới bởi vì có tơ máu đỏ mà ửng hồng.

Anh làm phẫu thuật không lâu, còn đang trong thời gian dưỡng bệnh, cho nên bình thường đều sẽ mang kính, không muốn bị người khác nhìn thấy đôi mắt của anh trông như thế nào.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh, không thể không nói, đôi mắt của anh trông rất đẹp.

Cô nhìn vào trong phòng, thấy Tần Phong không có ở đây, nói: "Cần tôi giúp đỡ không?"

Cô sợ anh nhìn không thấy.

Thẩm Trường Hà muốn nói không cần, nhưng lời đến bên miệng lại biến thành, "Giúp như thế nào?"

Lộ Kiêu Dương đi tới, nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi có thể đỡ anh lên giường."

"Tôi tự làm được." Anh nói.

"Không cần khách sáo mà." Lộ Kiêu Dương nắm ống tay áo anh, cũng không trực tiếp đụng vào người anh. Dắt anh về phía giường, tiếp đó giúp anh thu dọn giường lại một chút, ván chăn lên, nói: "Bây giờ anh có thể ngủ rồi."

"Tôi còn chưa tắm."

"....." Lộ Kiêu Dương nói: "Vậy tôi đi gọi Tần Phong đến đây?"

Cô vừa nói xong, nhìn Thẩm Trường Hà, nhưng không có động tác.

Thẩm Trường Hà thấy cô không đi, hỏi: "Sao thế?"

"....." Lộ Kiêu Dương túm túm tay áo của mình, "Tôi.....muốn xin anh giúp tôi một việc."

Thừa dịp Tần Phong không có ở đây, cô mới nói ra lời này.

Chỉ cần có Tần Phong ở đây, Tần Phong nhất định sẽ là người đầu tiên phản đối.

Nhưng Thẩm Trường Hà thì rất ôn nhu.

Cô vẫn cảm thấy nói chuyện riêng với anh, hy vọng sẽ lớn hơn một chút.

"Chuyện gì?"

Thẩm Trường Hà đứng bên cạnh cô, nhìn cô chỉ cao tới đầu vai của mình.

Lộ Kiêu Dương đã cúi đầu xuống, sờ sờ mũi, cô sẽ làm động tác này khi cảm thấy xấu hổ: "Chuyện là, khi nào anh thuận tiện, thì có thể....cùng tôi quay về nhà một chuyến được không? Lần trước trở về, tôi bị bọn họ đuổi ra ngoài, nếu anh cùng tôi trở về, hẳn là bọn họ sẽ rất cao hứng."

Cô nói xong câu này, cảm giác căn phòng đều tĩnh lặng lại.

Lộ Kiêu Dương kỳ thật cũng biết, khả năng Thẩm Trường Hà nguyện ý giúp cô có thể tính là rất nhỏ.

Nhưng cô vẫn ôm kỳ vọng.

Vài giây sau, cô nghe thấy Thẩm Trường Hà hỏi: "Sao tôi phải giúp em?"

Lộ Kiêu Dương nói: "Cái kia....anh không phải là chồng tôi sao? Chúng ta không ly hôn, ba mẹ tôi cũng là ba mẹ anh."

"Em thật sự xem tôi là chồng em sao?" Thẩm Trường Hà hỏi.

Lộ Kiêu Dương nghe anh nói như vậy, có chút chột dạ, cô nói: "Tôi biết bản thân mình trước kia làm ra rất nhiều chuyện không tốt, tôi bảo đảm, về sau sẽ không bao giờ....như vậy nữa, được không? Giang Hành kia là ai, tôi cũng không biết, tôi căn bản không nhớ rõ anh ta là ai. Về sau tôi tuyệt đối sẽ không cùng anh ta qua lại nữa! Thật sự, chỉ cần anh giúp tôi, tôi đều nguyện ý làm trâu làm ngựa cho anh."

Lần trước thấy ba mẹ, trong lòng cô như có gai đâm vào.

Nghĩ đến cô đều đã lớn như vậy rồi, chẳng nhưng không có hiếu thuận ba mẹ, mà còn khiến cho bọn họ bởi vì mình mà nhận nhiều lời chỉ trích như thế, cô thật sự rất khó chịu.

Dù sao vẫn muốn bù đắp cho họ.

Thẩm Trường Hà hỏi: "Thật sự nguyện ý làm trâu làm ngựa?"

Lộ Kiêu Dương gật đầu, không chút do dự: "Nguyện ý! Tất nhiên nguyện ý! Anh yên tâm, Lộ Kiêu Dương tôi nói là giữ lời!"

"Vậy đêm nay em ngủ cùng tôi đi." Anh hời hợt nói một câu đơn giản cũng như thể nói cùng anh ăn cơm vậy.

"....."

Chết tiệt!

( ngủ ngon ngủ ngon)

__Hết chương 64__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 65: Tiết tấu quá nhanh

Lộ Kiêu Dương vừa rồi còn cười tươi như hoa, lập tức trở nên xấu hổ.

Cô ngẩng đầu, đánh giá Thẩm Trường Hà, nhìn khuôn mặt nhã nhặn lịch sự này của anh, còn tưởng rằng anh là quân tử, nào có nghĩ đến, anh lại là người như thế.

"Sao không nói lời nào?" Mặc dù có thể nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của cô, nhưng Thẩm Trường Hà cũng không quên chính mình hiện tại là người mất thị lực.

Lộ Kiêu Dương nói: "Có thể đổi việc khác được không?"

"Là vợ của tôi, chuyện này đối với em khó khăn như vậy sao? Xem ra ở trong lòng em, vẫn là thích cái tên Giang Hành kia."

"....Không phải, tôi....." Lộ Kiêu Dương muốn giải thích, lại không biết bắt đầu từ đâu.

Nhưng mà, anh đưa ra yêu cầu này, thật sự là quá khó khăn đối với cô!

Cô đang muốn lên tiếng, Tần Phong đã quay trở lại, "Tiên sinh."

Nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nói: "Phu nhân."

Thấy Lộ Kiêu Dương ở đây, Tần Phong hỏi: "Đêm nay phu nhân không ngủ ở phòng tiểu thiếu gia sao?"

"Ngủ. Sao không ngủ chứ?" Lộ Kiêu Dương ngáp một cái, "Tôi đi ngủ trước đây, mệt chết tôi rồi!"

Cô xem như hiểu được, trên thế giới này, sẽ không có loại chuyện tốt như vậy.

Cô vốn thấy Thẩm Trường Hà là người tốt như thế, nói không chừng anh sẽ đồng ý giúp mình.

Kết quả.....

Không ngờ anh lại đưa ra loại yêu cầu này.

Trở lại phòng, tắm rửa xong, Lộ Kiêu Dương hai tay túm chăn, nằm ở trên giường trẻ em của A Ly, nhìn trần nhà.

Giống như nhìn thấy Thẩm Trường Hà ở trước mắt nói: "Vậy đêm nay em ở cùng tôi đi."

Cô kéo chăn che kín mặt.

Chậc, trước khi đến đây cô còn chưa từng nắm tay với nam sinh nào, rốt cuộc hiện tại, cũng phải đối mặt với chuyện này rồi sao!

Tiết tấu này không khỏi cũng quá nhanh đi.

........

Đúng lúc này, điện thoại vang lên.

Cô từ trong chăn chui ra, cầm máy lại đây, nhìn thoáng qua, là Lương Thiến gọi tới.

Vừa thấy người này, sắc mặt Lộ Kiêu Dương liền trầm xuống, cảm giác cả người đều có chút không thoải mái.

Cô nhận điện thoại, hỏi: "Thiến Thiến."

Giọng nói Lương Thiến rất ôn nhu, "Kiêu Dương, cậu không sao chứ?"

"Khá tốt." Lộ Kiêu Dương kéo râu ria ở viền chăn, trả lời vấn đề nhàm chán này.

Lương Thiến nói: "Bây giờ cậu về nhà chưa?"

"Về rồi nha!"

"Là căn nhà ở nội thành sao? Hay là bây giờ tớ qua nhé." Lộ Kiêu Dương có một căn nhà ở nội thành, cô ta nghĩ hôm nay đã trễ thế này, Lộ Kiêu Dương có thể sẽ trở về nơi đó.

Lộ Kiêu Dương nói: "Không cần, bây giờ tôi đang ở nhà chồng tôi."

Nghe thấy cô nói hai chữ 'chồng tôi' thân thiết như vậy, Lương Thiến cắn môi.

Mẹ nó, bây giờ cô thật sự là ngày ngày chạy tới quấn quít lấy Thẩm Trường Hà à?

Có cần mặt mũi không đấy!

Rõ ràng cả thế giờ đều biết sự việc cô cùng Giang Hành, cũng không biết Lộ Kiêu Dương có mặt mũi ở đâu, mà mỗi ngày đều chạy về trấn nhỏ Dương Hà.

Chỉ là, Lương Thiến vẫn còn nhớ rõ chuyện đại ngôn của rượu đỏ Dương Hà, cũng không dễ gì mà nói trước mặt cô.

Lương Thiến nói: "Quan hệ của cậu và anh ta tốt như vậy à!"

"Còn tốt." Lộ Kiêu Dương nói: "Có chuyện gì không? Mau nói nhanh đi, nói xong tôi còn muốn ngủ."

Lương Thiến nói: "Tớ lo lắng cho cậu."

"Tôi rất tốt, cậu lo lắng cho tôi làm gì."

"Cậu vừa mới xuất viện, trạng thái còn chưa tốt lên, bây giờ trên mạng ai cũng mắng cậu, tớ sợ cậu khổ sở. Kiêu Dương, chúng ta là bạn tốt, chỉ cần cậu cần, cứ gọi cho tớ, tớ sẽ qua đó với cậu."

"Không cần." Cô không có cái loại sở thích này, đặc biệt tìm người đến ghê tởm trước mặt mình. Lộ Kiêu Dương buồn ngủ đến nổi giọng cô trở nên khàn khàn khi nói chuyện.

__Hết chương 65__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 66: Cái gì cũng không nhớ rõ

Nghe giọng nói phờ phạc của cô, giống như nhìn thấy dáng vẻ Lộ Kiêu Dương vì bị mắng mà khổ sở.

Cô ta cũng không cưỡng cầu nữa!

Đợi đến khi Lộ Kiêu Dương chịu đựng không nổi, tự nhiên sẽ đến tìm cô ta.

Cô ta nói: "Cứ như vậy trước đi! Cậu không sao là tốt rồi. Nghỉ ngơi sớm một chút! Buổi tối đừng thức khuya nhé, ngoan."

Câu ngoan cuối cùng này, khiến Lộ Kiêu Dương ghê tởm đến mức, muốn nhanh chóng cúp điện thoại.

Lương Thiến nhìn tên của Lộ Kiêu Dương trên điện thoại, cười cười, Bạch Tuyết ở bên cạnh hỏi: "Chị Thiến, Lộ Kiêu Dương sao rồi?"

Lương Thiến: "Có vẻ không tốt lắm."

"Có thể tốt mới lạ!" Bạch Tuyết cười nói: "Hôm nay cô ta mất hết mặt mũi rồi, lúc này chắc là đang khóc đi! Nhưng mà, chẳng lẽ tính tình của cô ta không tốt như vậy, bị người ta mắng liền cam chịu, em nghĩ cái dạng người như vậy, thì có thể làm hại được ai chứ."

Lương Thiến nói: "Cô ta được như ngày hôm nay, không phải là vì nhờ có chồng cô ta làm chỗ dựa sao?"

Theo cô ta, Lộ Kiêu Dương căn bản không xứng để nổi tiếng!

Có được ngày hôm nay, tất cả là nhờ công lao của Thẩm Trường Hà.

Cho nên cô ta mới hy vọng, Lộ Kiêu Dương mau chóng ly hôn với Thẩm Trường Hà.

........

Bạch Tuyết nói: "Nhưng mà, gần đây quan hệ của cô ta và chồng cô ta có phải trở nên tốt lên rồi không?"

"Sao có thể tốt lên được?" Lương Thiến nói: "Chẳng qua hiện tại cô ta ngu ngốc, cái gì cũng không nhớ rõ, chỉ cần cô ta nhớ lại, lập tức sẽ ly hôn thôi."

"Vâng." Bạch Tuyết nói: "Vậy nếu như cô ta vĩnh viễn không nhớ lại những chuyện trước kia, vẫn không ly hôn với Thẩm Trường Hà thì sao ạ?"

"Em cảm thấy Thẩm Trường Hà sẽ luôn ở bên cạnh cô ta à? Là một người đàn ông, sẽ không cho phép trên đầu mình đội nón xanh." Dù sao giữa hai người, còn có một tên Giang Hành chen vào, hiện tại Lương Thiến hoàn toàn không lo lắng việc đó,

Bây giờ cô ta chỉ thầm nghĩ muốn dỗ dành Lộ Kiêu Dương cho tốt, để Lộ Kiêu Dương lên tiếng, giúp cô ta đem đại ngôn về đây.

.......

Buổi sáng, Lộ Kiêu Dương vừa mới thức dậy, từ trên lầu đi xuống, liền nhìn thấy trên bàn trong phòng khách bày một bó hoa tươi.

Cô hỏi: "Đây là gì?"

Người hầu nhìn thấy cô đi xuống, giải thích nói: "Đây là của Lương tiểu thư tặng cho cô, nói là sợ cô buồn rầu, nên đặc biệt đưa đến đây cho cô vui vẻ."

"....." Lộ Kiêu Dương đi tới nhìn thoáng qua tấm thiệp trên bó hoa, là Lương Thiến viết, "Kiêu Dương, buổi sáng tốt lành. Chuyện đã qua đều là quá khứ, đừng quá đau buồn nhé."

Lộ Kiêu Dương giơ tay, ném tấm thiệp vào trong thùng rác, rồi bỏ đi.

Đói bụng quá, muốn ăn cái gì đó.

Người hầu hỏi: "Phu nhân, hoa này, ngài có muốn tôi cắm hoa vào bình cho ngài không ạ?"

"Ném đi." Lộ Kiêu Dương mở ngăn tủ, cầm chiếc ly, uống một hớp nước, lúc đem ly đặt trở lại, nhìn thấy chiếc ly này là của một nhà ba người, một nam một nữ, một cái cho trẻ em.

Trông rất ấm áp.

Không biết tại sao gần đây, cô ở trong căn nhà này đã một thời gian rồi, cô phát hiện nơi này có rất nhiều vết tích sinh hoạt của cô và Thẩm Trường Hà trước kia, thoạt nhìn, trước đây hẳn là đã rất hạnh phúc.

Chẳng qua, ở giữa không biết đã xảy ra biến cố gì.

"Người hầu đem bữa sáng đặt lên bàn cho cô, Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế, nhìn thấy phần bữa sáng dành cho một người, hỏi: "Thẩm tiên sinh đi ra ngoài rồi sao? Hay vẫn chưa dậy?"

"Ngài ấy đi cửa hàng rượu bên kia." Người hầu nói: "Mỗi ngày Thẩm tiên sinh thức dậy sẽ ra ngoài xem xét xung quanh."

"Anh ấy cũng thật tận tâm!" Lộ Kiêu Dương cảm thán nói; "Đều đã như vậy, sao không nghỉ ngơi cho tốt chứ."

Nếu mắt của mình mất đi thị lực, Lộ Kiêu Dương quả thực không thể tin được mình sẽ như thế nào.

Trong lòng không khỏi có chút khâm phục Thẩm Trường Hà.

Người hầu nghe lời nói của cô xong, tự hào nói: "Đó là tất nhiên, Thẩm tiên sinh luôn rất cố gắng, chỉ là bây giờ mỗi ngày cô đều nhìn thấy ngài ấy ở trong nhà, nếu là trước đây....."

__Hết chương 66__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 67: Bạn của Thẩm Trường Hà

Lộ Kiêu Dương nhìn người hầu, hỏi: "Nếu là trước đây thì sao?"

Người hầu lắc đầu, không chịu nói.

Cô ấy nhớ đến có một lần Lộ Kiêu Dương trở về nói chuyện ly hôn với Thẩm Trường Hà, khi hai người cãi nhau, Lộ Kiêu Dương liền oán trách Thẩm Trường Hà thường xuyên không có ở nhà.

"Nơi này, còn giống cái nhà sao? Anh chỉ biết có sự nghiệp của anh, nào có người vợ là tôi?"

Tuy rằng tất cả mọi người đều cảm thấy Thẩm Trường Hà là một người rất tài giỏi, nhưng tựa hồ, khi đứng ở góc độ của người vợ, Lộ Kiêu Dương cũng nghĩ không sai.

Cho nên hiện tại, ở trước mặt Lộ Kiêu Dương, cô ấy cũng không dám nói những lời này, sợ sẽ làm cho Lộ Kiêu Dương mất hứng, quay đầu lại đi tìm Thẩm tiên sinh cãi nhau.

Đến lúc đó, thật sự chính là bi kịch.

"Cô lắc đầu làm gì thế? Nói đi!" Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉ nói một nửa như vậy, làm cho người ta rất buồn bực đấy?"

Người hầu thấy Thẩm phu nhân bình dị gần gũi, nói: "Chuyện trước kia, phu nhân cũng không nhớ rõ sao?"

"Ừm." Lộ Kiêu Dương nói: "Cô nói cho tôi một chút đi. Yên tâm, tôi sẽ không tức giận."

Từ trong miệng bọn họ, cô cũng biết đại khái, bản thân mình trước đây và bọn họ dường như ở chung không được tốt cho lắm.

Người hầu nói: "Trước kia Thẩm tiên sinh bận rộn làm việc, thỉnh thoảng sẽ rất ít khi trở về. Thực ra, Thẩm tiên sinh cũng không dễ đàng gì, nếu ngài ấy không cố gắng như vậy, làm sao sẽ có được ngày hôm nay? Hơn nữa....ngài ấy rất yêu cô, cô xem, trấn nhỏ của chúng ta đều lấy tên của hai người mà ra. Cho dù biết cô và Giang Hành ở cùng một chỗ, ngài ấy cũng không có đồng ý ly hôn."

"......" Lộ Kiêu Dương nhìn người hầu, sau khi nhắc tới Giang Hành, Lộ Kiêu Dương dường như rất hối hận.

Lộ Kiêu Dương cười cười, "Được rồi, tôi cũng không mắng cô, cô sợ tôi như vậy làm gì?"

Người hầu thấy Lộ Kiêu Dương cười, áp lực trong lòng cũng ít đi một chút, nói: "Phu nhân, cô đừng cãi nhau với Thẩm tiên sinh nữa được không? Ngài ấy rất yêu rất yêu cô, thật đấy. Mỗi lần cô và ngài ấy ầm ĩ xong, ngài ấy luôn ngồi một mình rất lâu. Lúc biết cô gặp tai nạn xe, ngày ấy vài ngày đều không ngủ được."

"....." Lộ Kiêu Dương nghe xong, cảm thấy rất cảm động.

Cô nói với người hầu: "Đúng rồi, sao A Ly không có ở đây?"

Người hầu nói: "Trước đây luôn ở nơi này, nhưng mà từ khi hai người ầm ĩ ly hôn, lão phu nhân liền mang cậu ấy đi. Năm đó cậu ấy còn nhỏ, bình thường Thẩm tiên sinh ở nhà lại không thích nói chuyện, lão phu nhân sợ cậu ấy ở chung lâu với Thẩm tiên sinh, cũng không thể nói được, nên liền mang cậu ấy theo bên cạnh mình."

Lộ Kiêu Dương nhớ tới lần trước gặp được tiểu A Ly ở bệnh viên, tính tình của cậu bé và ba cậu quả thực là không giống nhau, cho nên tính cách nói nhiều như vậy, hình như là di truyền từ mình?

Lộ Kiêu Dương vừa ăn gì đó, vừa trò chuyện cùng người hầu, có tiếng xe dừng lại ở ngoài cổng, sau đó có hai người đi đến, là hai người đàn ông, thân cao một mét tám mấy, cùng với cái loại giá trị nhan sắc nghịch thiên này, như thể xuất thân từ nhóm nhạc nam nào đó.

Mà người còn lại mặc một chiếc áo khoác rất bình thường, hôm nay hiếm khi gội đầu sạch sẽ, nhưng sau đó vẫn là dáng vẻ lôi thôi lếch thếch.

"Thẩm tiên sinh đâu?" Người mở miệng đầu tiên là người đàn ông mặc tây trang kia. Dáng vẻ nho nhã lễ độ.

Người hầu vừa thấy hai người, mau chóng trả lời: "Thẩm tiên sinh ở cửa hàng rượu."

"Ồ."

Trong miệng Lộ Kiêu Dương đang cắn một quả nho, thấy hai người, hoàn toàn không quen biết. Chỉ cảm thấy rất đẹp trai!

Hai người kia cũng nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, vẫn luôn nghe nói Thẩm Trường Hà và Lộ Kiêu Dương ly hôn, sao cô lại ở đây?

Nghe nói Thẩm Trường Hà ở cửa hàng rượu, hai người cũng không có ở lại, trực tiếp đi ra ngoài.

Lộ Kiêu Dương hỏi: "Hai người này là bạn của Thẩm tiên sinh sao?"

( Vào thứ hai, cầu đề cử phiếu yêu)

__Hết chương 67__




 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 68: Bỏ lỡ cơ hội gặp thần tượng

Người hầu thấy Lộ Kiêu Dương cái gì cũng không biết, nói: "Cô không biết Trình tiên sinh sao? Ngài ấy là anh em tốt của Thẩm tiên sinh. Người còn lại là bạn của Trình tiên sinh, Thịnh tổng."

"Thịnh tổng?"

"Phu nhân không biết? Là Thịnh Thư Hành đấy! Không phải ngày hôm qua cô còn hát bài hát của ngài ấy trên TV sao?"

"....." Lộ Kiêu Dương nghĩ đến hai người vừa rồi, không đúng, người đó rõ ràng mặc tây trang, cô nhận ra được.

Chẳng lẽ là nói vị bên cạnh kia....

Chết tiệt chết tiệt chết tiệt!

Xem ra thật sự có chút giống.

Ở trong lòng cô, Thịnh Thư Hành vĩnh viễn luôn là dáng vẻ tỏa sáng, Thịnh Thư Hành có tiếng là anh tuấn, làm sao có thể nghĩ đến, người đàn ông trông lôi thôi lếch thếch kia lại là anh chứ?

Lộ Kiêu Dương lập tức đứng lên, chạy ra ngoài, thấy Trình Vũ Gia và Thịnh Thư Hành muốn lên xe, chiếc xe lái đi trước mắt cô rồi, lái đi rồi.....

Trên xe đang đi đến công ty, Annie thấy vẻ mặt oán giận của Lộ Kiêu Dương, dáng vẻ ỉu xìu, hỏi: "Chị làm sao vậy? Chẳng lẽ bởi vì chuyện trên mạng? Hôm qua không phải chị còn an ủi em kia mà? Sao bây giờ chị lại khổ sở ở đây rồi?"

Lộ Kiêu Dương nói: "Không phải, em biết không? Hôm nay chị thấy T thần! Chị trơ mắt nhìn anh ấy xuất hiện trước mặt chị, lại có thể không nhận ra anh ấy, sau đó để anh ấy đi rồi! Em không biết chị thích anh ấy bao nhiêu đâu! Anh ấy chính là thần tượng của chị aaaa!"

Lúc này cô chỉ muốn lấy gạch đập chết mình thôi, đần độn quá, ôi!

Annie nói: "Chị và T thần không phải trước kia đã gặp nhau rồi sao?"

"Hả?" Lộ Kiêu Dương hỏi: "Gặp rồi?"

Nhưng cô hoàn toàn không có ký ức nào cả!

Phải biết rằng giấc mộng lớn nhất của cô trước đây, chính là có thể đến buổi trình diễn của anh ấy một lần, và gặp anh ấy.

Cô chưa từng ngưỡng mộ ai đó một cách chân thành như vậy.

Một người anh tuấn như vậy, lại là người tài hoa như thế.

Annie nói: "Nếu chị muốn gặp, sau này còn có rất nhiều cơ hội."

Cô hoàn toàn không hiểu, Lộ Kiêu Dương kích động như vậy làm gì.

Chỉ có điều, nhìn cô giống như nữ sinh nhỏ tuổi theo đuổi thần tượng, Annie cảm thấy vô cùng thú vị.

Nếu là Lộ gia trước đây, cho dù có thích ai, cũng sẽ không nói ra!

Nghe thấy Annie nói như vậy, Lộ Kiêu Dương mới dễ chịu hơn một chút.

Cô nhìn Annie, lúc này mới bắt đầu quan tâm mục đích của Annie, "Bây giờ em đưa chị đi đâu?"

"Long tổng muốn gặp chị."

"Chị không muốn gặp ông ấy." Lộ Kiêu Dương nói: "Ông ta quá dối trá, chị không thích nói chuyện với ông ta."

"Thực xin lỗi, Long tổng lên tiếng, em thật sự không có cách nào." Annie cũng rất bất đắc dĩ.

Mệnh lệnh của Long tổng, cô không thể không nghe!

Lộ Kiêu Dương trông thấy dáng vẻ hổ thẹn của Annie, nói: "Ông ta lại mắng em?"

Annie nói: "Không sao đâu, em quen rồi."

Lộ Kiêu Dương biết, bởi vì thanh danh của mình hiện tại ở trong giới giải trí rất xấu, rất khó nhận được hợp đồng, vì vậy Long Hữu Dư đối xử với Annie rất tệ, thậm chí thỉnh thoảng, Lương Thiến bên kia tùy tiện châm ngòi ly gián một câu, Annie cũng sẽ bị mắng.

Nhưng một người là trụ cột công ty, một người là trợ lý nhỏ, Annie cũng chỉ có thể chịu ủy khuất.

Trừ khi cô ấy mặc kệ công việc này.

Cô rất thích Annie, dù sao Annie đối xử với cô rất tốt.

Vào công ty, Lộ Kiêu Dương đi theo sau Annie, đi ngang qua văn phòng của Lộ Kiêu Dương trước kia, hiện tại đã thuộc về Lương Thiến, nghe thấy mấy trợ lý đang chê cười cô: "Các cô có xem video của Lộ Kiêu Dương không? Cô ta thật sự rất buồn cười! Cười chết tôi."

"Cười chết cô? Vậy sao cô còn đứng ở chỗ này?" Nhìn thấy đám tay sai của Lương Thiến, Annie không chút do dự quay đầu lại.

Từ khi Lộ Kiêu Dương gặp chuyện không may, hiện tại lại cười nhạo Lộ Kiêu Dương dữ dội nhất, chính là đám nguời này của Lương Thiến.

__Hết chương 68__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 69: Sao cô dám

Thấy là Annie, những người này đang định nói chuyện.

Sau đó liền thấy Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương nhìn lướt qua đám người này, không khỏi cười một tiếng, trực tiếp đi vào văn phòng của Long Hữu Dư.

Mấy trợ lý nhìn Lộ Kiêu Dương vừa mới cười lạnh, trong lòng đều có chút hoảng, có là là bởi vì Lộ Kiêu Dương kiêu ngạo quá lâu, thế cho nên hiện tại bọn họ nhìn thấy cô, đều có chút sợ hãi.

Lương Thiến đang ở trong văn phòng của Long tổng, cùng Long tổng trò chuyện.

"Chuyện kia của Lộ Kiêu Dương, ngài cũng đừng để ở trong lòng." Bắt đầu từ ngày hôm qua, Lộ Kiêu Dương luôn nằm trên hotsearch, đến bây giờ vẫn chưa có hạ xuống.

Video vẫn đang lan truyền điên cuồng trên mạng, ngay cả đài B cũng đang tràn ngập video của cô, bị người ta cắt ghép thành nhiều đoạn ngắn kì quái.

Long tổng nói Lương Thiến: "Cô lo việc của của đi, tô đã nhận giúp cô một quảng cáo khoai tây chiên rồi."

Lương Thiến hỏi: "Còn đại ngôn rượu đỏ Dương Hà thì sao? Khi nào ngài nói việc này lại với Lộ Kiêu Dương? Bọn họ bên kia vẫn chưa xác định chọn người nào, để Lộ Kiêu Dương đi nói một câu thôi! Hiện tại Dương Hà cũng không có khả năng sẽ dùng cô ấy, cô ấy không nên chiếm lấy cơ hội này làm gì?"

Đến bây giờ Lương Thiến, còn chưa chết tâm.

Long Hữu Dư nhìn cô ta, nói: "Thái độ của cô ấy cô cũng biết, tôi cũng không thể ép cô ấy làm chuyện mình không muốn làm! Yên tâm, trở về tôi sẽ thương lượng lại với giám đốc Tống xem sao."

Lương Thiến nhìn Long Hữu Dư, trong lòng có chút mất hứng, Lộ Kiêu Dương bây giờ nháo thành như thế, khiến cho công ty gặp nhiều phiền phức như vậy, thanh danh hiện tại cũng xấu như này, vậy mà Long Hữu Dư còn che chở cho cô ta?

Để cho cô ta đi bàn bạc chuyện đại ngôn thì làm sao?

Ông ta là ông chủ, Lộ Kiêu Dương dám cự tuyệt sao?

Hiện tại, hợp đồng của Lộ Kiêu Dương đang nằm trong tay Long Hữu Dư, bởi vì hình ảnh bại hoại của cô, Long Hữu Dư đã thay cô lo liệu toàn bộ, với tình hình hiện tại của Lộ Kiêu Dương, cô căn bản không có năng lực chấm dứt hợp đồng, chỉ có thể ngoan ngoãn ở công ty chịu trói.

Cho dù cô có ẩn mình trong tuyết, cô cũng không có khả năng giãy dụa.

Nhưng Long Hữu Dư nhất quyết che chở cho cô!

Trước kia bảo vệ cũng không có gì.

Bây giờ thì sao?

Hiện tại chính mình mới là người kiếm được tiền cho công ty, nhưng vẫn bảo vệ cô, điều này làm cho Lương Thiến rất khó chịu.

Tất nhiên, cô ta cũng không có lá gan như Lộ Kiêu Dương trước kia, cùng Long Hữu Dư nói chuyện không tốt, còn dám làm cho Long Hữu Dư mất thể diện.

Ở trước mặt Long tổng, cô ta chỉ bày ra dáng vẻ nhu thuận nghe lời.

Hai người đang nói chuyện, thì có tiếng gõ cửa, thư ký đi tới, nói: "Long tổng, Lộ gia đã đến."

Lộ Kiêu Dương và Annie nhanh chóng đi vào.

Hôm nay cô mặc áo sơ mi màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác có mũ, phía dưới là chiếc quần jean đen, ăn mặc rất tùy ý, nhưng vẫn trông rất rạng rỡ.

Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, Lương Thiến cười nói: "Kiêu Dương."

Hôm nay Lộ Kiêu Dương bị Long tổng gọi tới, hẳn là muốn dạy dỗ cô đi!

Dù sai biểu hiện của Lộ Kiêu Dương tối hôm qua, thật sự rất mất mặt.

Cô như vậy, chỉ có thể làm xấu mặt công ty thôi.

Lộ Kiêu Dương không lên tiếng, ngồi xuống sofa.

Hiện tại cô cũng không giống như trước, tư thế ngồi rất chỉnh tề, giống như học sinh.

Long Hữu Dư nhìn Lộ Kiêu Dương cười đi tới, "Kiêu Dương, ngại quá, hôm nay sáng sớm như vậy tôi lại kêu cô đến đây, có làm cô mất ngủ không?"

Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Long Hữu Dư, dù sao vẫn luôn cảm thấy ông ta cười nhiệt tình như vậy, chắc chắn là không có ý tốt.

Cô nói: "Có gì thì nói mau đi, tôi còn có việc."

"Kiêu Dương." Lương Thiến nói: "Sao cậu lại nói như vậy với Long tổng? Long tổng vì chuyện của cậu, mà lo lắng bao nhiêu, cậu lễ phép chút đi!"

Cô ta cũng không biết Lộ Kiêu Dương đã như vậy rồi, sao còn dám kiêu ngạo trước mặt Long tổng?

__Hết chương 69__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 70: Long Hữu Dư khen ngợi cô

Lộ Kiêu Dương nhìn về hướng giọng nói đang giáo huấn mình của Lương Thiến, cười: "Thiến Thiến à, không phải cậu quản hơi nhiều rồi sao? Tôi nói chuyện với Long tổng thì liên quan gì đến cậu?"

Lộ Kiêu Dương hiện tại đã suy nghĩ rõ ràng rồi!

Mặc dù hiện tại cô đã thất thế không thể tốt được, nhưng cô cũng không có hứng thú nhất định phải phát triển trong giới giải trí.

Cho dù Long Hữu Dư tức giận, mặc kệ cô, cô có thể để mình chết đói sao?

Cùng lắm thì không hoạt động trong giới giải trí nữa! Trên đời này, trừ bỏ ba mẹ cô, còn ai có thể quản được cô?

Lương Thiến nhìn Lô Kiêu Dương, không nghĩ tới, cô lại trực tiếp oán giận mình như vậy.

Rõ ràng trước kia, vào thời điểm Lộ Kiêu Dương chưa ngã xuống, cũng sẽ không nói chuyện với cô ta như thế, hiện tại cô thế nhưng....

Cô ta nói: "Tớ chỉ muốn tốt cho cậu."

"Vậy thì tôi đây cũng cảm ơn cậu." Lộ Kiêu Dương xem thường liếc nhìn cô ta một cái.

Long Hữu Dư thấy hai người sắp tranh cãi ầm ĩ, vội phất tay, ngăn Lương Thiến lại, nới với Lương Thiến: "Thiến Thiến, cô đi làm việc trước đi! Tôi có chút chuyện cần nói với Kiêu Dương."

Lương Thiến nhìn Lộ Kiêu Dương, đứng lên trực tiếp rời đi.

Sau khi cửa đóng lại, Long Hữu Dư mới nhìn về phía Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương nói: "Muốn mắng thì mắng nhanh đi, mắng xong tôi còn đi về."

Long Hữu Dư cười nói: "Tôi mắng cô làm gì?"

Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông đang cười, nói: "Không phải ông thích nhất là mắng chửi người khác sao? Hở một chút liền mắng Annie. Annie là người của tôi, ông mắng cô ấy chẳng khác nào mắng tôi cả."

"Được, sau này tôi không mắng nữa." Long Hữu Dư tính tình vô cùng tốt, điều này khiến cho Lộ Kiêu Dương có chút ngoài ý muốn.

Annie ở bên cạnh, nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, không nghĩ tới cô lại lên tiếng vì mình.

Long Hữu Dư nói với Lộ Kiêu Dương: "Tôi gọi cô đến đây, là muốn nói với cô về chuyện tối hôm qua."

"Ồ." Lộ Kiêu Dương không cảm thấy hứng thú lắm.

Đơn giản chính là muốn để cho cô xin lỗi gì gì đó đi!

Cô lại không có làm gì sai, từ chối xin lỗi.

Long Hữu Dư nhìn Lộ Kiêu Dương, đánh giá trong chốc lát, đột nhiên lại cười lên, "Cô nói đi, sao cô lại nghĩ ra được cách này? Kiêu Dương à, tôi thật sự rất thích cô, trong trên dưới công ty này, cô là người thông minh nhất. Ngoại trừ chuyện Giang Hành, cho tới bây giờ tôi chưa từng thất vọng về cô."

"...." Hả? Câu đầu tiên liền khen cô? Lộ Kiêu Dương không thể hiểu nổi âm mưu của Long tổng rồi!

Chuyện phát sinh ngày hôm qua, không phải ông ta nên trách móc cô sao?

Hiện tại ở trong mắt cô, cái vị Long tổng này, chính là người chống lưng cho Lương Thiến.

Nhìn hai người này, Lộ Kiêu Dương cảm thấy bọn họ đang cấu kết với nhau làm việc xấu, ai cô cũng không thích.

Annie không hiểu, hình như Lộ gia....không có làm gì mà?

Long Hữu Dư tiếp tục nói: "Trước đó đoàn đội Quý Hải Dương và đoàn đội Lam Tinh có hợp tác với nhau, hai bên đều rất mong chờ cơ hội lần này, vốn tưởng có thể tạo ra một làn sóng cực lớn. Nhân khí hiện tại của bọn họ đều rất tốt, nếu cùng nhau hợp tác, rất rõ ràng là đôi bên cùng có lợi. Kết quả, cô nháo ra như vậy, hai người hợp tác mà không tạo ra bọt nước gì, sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào trên người cô. Bây giờ Leila và Kevin đều đang vô cùng tức giận."

Độ hot của Lộ Kiêu Dương đã bỏ xa hai người họ.

Trên ứng dụng đài truyền hình Lâm Thành, số lượt xem video của cô cũng đã hoàn toàn vượt qua hai người kia.

Mặc dù đối với Lộ Kiêu Dương không có chỗ tốt, nhưng đối với đoàn đội hai người kia có ảnh hưởng rất lớn.

Nhất là công ty giải trí Phượng Hoàng của Lam Tinh, vẫn luôn là đối thủ cạnh tranh của công ty giải trí Bạch Hùng, thấy loại tình hình này, tất nhiên ông ta rất cao hứng.

Long Hữu Dư nhìn Lộ Kiêu Dương, khen ngợi: "Kiêu Dương à, đầu óc này của cô thật sự dùng rất tốt! Cô biết hiện tại tất cả mọi người đều mắng cô, có cố gắng nữa cũng chỉ là vô ích, ngược lại, cố ý biểu diễn tệ như thế, khiến cho tất cả mọi người trở tay không kịp. Mặc dù hiện tại trên mạng vẫn có rất nhiều người mắng chửi, nhưng ác ý của bọn họ bây giờ, cũng không còn mãnh liệt như trước nữa."

( Hôm nay mồng chín thánh chín, chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻ)

__Hết chương 70__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 71: Căn nhà của cô

Thay vì mắng cô ngoại tình, ly hôn, bây giờ mọi người đều đang chế giễu cô.

Lúc trước thì hận không thể khiến cô đi chết đi, hiện tại mọi người chỉ xem cô là trò cười.

Lộ Kiêu Dương bị Long Hữu Dư khen mà có chút ngượng ngùng, "Ông là đang khen tôi? Hay là đang mắng tôi trình diễn tệ?"

Cái gì mà cô cố ý biểu diễn tệ như vậy?

Mẹ nó!

Cô thật sự rất nghiêm túc biểu diễn, có được không!

Long Hữu Dư cuời nói: "Cô đừng khiêm tốn, trưa nay tôi mời cô ăn được không? Yên tâm, chờ qua khoảng thời gian này, tôi sẽ kiếm cơ hội cho cô. Sẽ không bỏ rơi cô, được chứ?"

"...." Dáng vẻ ông ta chân thành như thế, nhưng thật ra Lộ Kiêu Dương có chút không thoải mái.

Cô rốt cuộc cũng nhìn ra, cái người Long Hữu Dư này, không thiên vị cô, cũng không thiên vị Lương Thiến, ông ta chỉ thiên vị những người mang lại lợi ích cho công ty.

Rất thực tế, nhưng cũng không có cách nào, ông ta là người làm ăn.

Lộ Kiêu Dương từ chối lời mời của ông, "Không cần, tôi còn có việc."

Long Hữu Dư thấy Lộ Kiêu Dương không muốn đi ăn với mình, nên cũng không ép buộc.

Long Hữu Dư cười nói: "Vậy được rồi, bây giờ cô đi về trước đi, nghỉ ngơi cho tốt nhé."

Vừa nói, vừa đích thân tiễn Lộ Kiêu Dương ra ngoài.

Người của Lương Thiến đều đang nhìn, thấy Long Hữu Dư đối xử với Lộ Kiêu Dương khách khí, đều không thể tin được.

Ngay cả bản thân Annie cũng không thể tin.

......

Annie đi theo Lộ Kiêu Dương ra khỏi văn phòng, nói: "Em còn tưởng Long tổng sẽ mắng chúng ta, không nghĩ tới..."

Cô đang nằm mơ sao?

Lộ Kiêu Dương nói: "Thế nào, không mắng thì không tốt sao, em muốn bị mắng à?"

Annie thấy Lộ Kiêu Dương không ngạc nhiên chút nào, nói: "Lộ gia, chị sẽ không thật sự cố ý như lời Long tổng nói chứ?"

Lẽ nào từ lúc bắt đầu, chị ấy đã dự liệu hết thảy mọi chuyện?"

Lộ Kiêu Dương bình tĩnh nói: "Sao có thể chứ?"

"Vậy tại sao chị không ngạc nhiên chút nào vậy?"

"Chỉ là chị có năng lực tiếp thu tương đối mạnh." Ngay cả chuyện xuyên qua này, cô cũng đã tiếp thu rồi, huống hồ chỉ là những chuyện nhỏ nhặt như thế.

Annie nhìn cô, gật đầu, "Vâng."

Lộ Kiêu Dương lên xe, Annie nói: "Bây giờ có quay về Thẩm gia không ạ?"

"Trở về trước đi, chị muốn đi một nơi." Lộ Kiêu Dương nói.

.......

Nửa giờ sau, hai người mở cửa nhà của Lộ Kiêu Dương ở khu đô thị.

Đây là một căn nhà lầu lớn bằng phẳng rộng rãi, có thang máy, cách bài trí rất thời thượng và sạch sẽ, cửa sổ sát đất hướng ra mặt biển, phong cảnh xung quanh rất đẹp.

Rõ ràng là ở khu vực trung tâm của Lâm Thành, nhưng lại có một cảm giác rất yên tĩnh giữa sự ồn ào tấp nập.

Trên sân thượng còn có hồ bơi.

Annie dè dặt đi theo sau Lộ Kiêu Dương, sau khi Lộ Kiêu Dương đi vào, cô lướt nhanh một vòng trong nhà rồi dừng lại ở ban công.

Ngày đó khi Lộ Kiêu Dương xuất viện, Annie vốn muốn mang cô quay về nơi này, rốt cuộc Lộ Kiêu Dương rất tò mò về Thẩm Trường Hà nên mới đi tới Thẩm gia.

Đây là lần đầu tiên Lộ Kiêu Dương trở về đây sau khi xuất viện.

Annie nhìn Lộ Kiêu Dương, hỏi: "Lộ gia, chị có nhớ ra cái gì không?"

Lộ Kiêu Dương nâng tay, đặt lên cửa kính trong suốt không tì vết, nói: "Không có."

Làm sao có thể nhớ ra cái gì?

Annie nói: "Nhưng mà, em thấy dường như chị rất quen thuộc với nơi này."

Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Annie, nói: "Là rất quen."

Mọi thứ ở nơi này, hoàn toàn là được xây dựng dựa theo căn nhà mà cô đã tưởng tượng trước đây, gần như là y hệt như vậy.

Trước đây lúc nghĩ tới những ý tưởng này, nó chỉ là một giấc mộng của Lộ Kiêu Dương, cô không biết mình có thể thực hiện hết thảy hay không.

Lại không nghĩ rằng bảy năm sau, vậy mà cô đã sở hữu căn nhà như mộng tưởng của cô.

Bề mặt hướng ra biển, có hồ bơi, có vườn hoa, ngay cả màu sắc của rèm cửa sổ, cũng là màu xanh cô luôn thích.

__Hết chương 71__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 72: Cuối cùng cũng gặp được thần tượng của cô

Dạo gần đây cô thường nghe từ trong miệng người ta nói về mình, nhưng cô chưa từng thấy tận mắt, bây giờ trông thấy, mới phát hiện ra, kỳ thật mình cũng không có gì thay đổi!

Cô vẫn là cô.

Hai người đang nói chuyện, thì một con vật màu xanh chạy ra.

Thấy Lộ Kiêu Dương, nó liền chạy đến bên chân Lộ Kiêu Dương, mở to con mắt màu xanh nhạt, nhìn Lộ Kiêu Dương.

Lộ Kiêu Dương nhìn vật nhỏ lông nhung này, nói: "Công Chúa?"

Annie nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nói: "Lộ gia, chị còn nhớ nó sao?"

Thậm chí ngay cả tên cũng nhớ!

Lộ Kiêu Dương cười nói: "Không nhớ."

Nhưng trước đây, cô luôn có một ước mơ, nếu như nuôi thú cưng, thì sẽ gọi nó là Công Chúa.

Lộ Kiêu Dương vươn tay, ôm Công Chúa lên, nói với Annie: "Vậy mà chị lại có nuôi mèo, sao em không nói cho chị biết."

"Em thấy chị cái gì cũng không nhớ, nên mới không nói cho chị biết. Chị yên tâm, em có cho nó ăn mà." Annie đưa tay, sờ sờ Công Chúa, nói với Lộ Kiêu Dương: "Nhưng mà, nó vẫn rất dính chị! Rõ ràng em mới là người cho nó ăn mỗi ngày."

Lộ Kiêu Dương ôm Công Chúa, đi xung quanh trong nhà.

Có thể tự bản thân mình thực hiện được tất cả ước muốn, thật ra là một chuyện vô cùng khó khăn.

Nhưng cô không nghĩ tới mình đã làm được.

"Căn nhà này có đắt tiền không?"

Lộ Kiêu Dương vừa đi vừa hỏi.

Vị trí này, điều kiện xung quanh...

Annie nói: "Dạ, căn nhà này còn nợ tiền thế chấp, và phải trả lại mỗi tháng, nhưng gần đây công ty thua lỗ rất nhiều tiền, Long tổng rất muốn bán căn nhà này của chị."

"..." Lộ Kiêu Dương nói: "Cái đó không được."

Annie nói: "Nhưng bây giờ chị không có nhận hợp đồng nào, nếu như chị không kiếm được tiền, thì phải chấp nhận bán căn nhà này đi. Trừ phi chị đi tìm Thẩm tiên sinh đòi tiền."

"..." Lộ Kiêu Dương nghe Annie nói như vậy, đột nhiên nhớ tới những lời Thẩm Trường Hà nói với cô tối hôm qua.

Cô lắc đầu dữ dội.

Không cần đâu!

Annie nhìn cô, cảm thấy rất khó hiểu. Hai người là vợ chồng, cho dù cô có đưa ra yêu cầu với Thẩm Trường Hà, thì dường như cũng đâu có vấn đề gì!

.......

Từ khu nội thành trở về Thẩm gia, Lộ Kiêu Dương từ trên xe bước xuống, sau đó Lộ Kiêu Dương thấy được Thịn Thư Hành.

Thịnh Thư Hành đã mượn nơi này của Thẩm Trường Hà, anh ấy đang quay MV cho album mới của mình ở đây.

Anh đeo kính râm, đứng ở nơi đó, vừa cao vừa soái.

Bởi vì sáng nay đã bỏ lỡ một lần, Lộ Kiêu Dương đã hối hận cả buổi sáng, bây giờ thấy T thần, Lộ Kiêu Dương trực tiếp đi qua chào hỏi: "T thần!"

Thịnh Thư Hành nghe thấy giọng nói, quay đầu nhìn cô.

Vừa nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, anh rất vui vẻ, ồ, ai đây?

Không phải là cái người kéo anh lên hotsearch ngày hôm qua sao?

Anh nói: "Xin chào, Thẩm phu nhân."

Lộ Kiêu Dương nhìn Thịnh Thư Hành, đây là lần đâu tiên cô được nói chuyện với thần tượng của mình gần như vậy, hơn nữa, nhìn dáng vẻ của anh, hình như anh còn quen biết mình.

Hiện tại đa số mọi người khi nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, đều rất chán ghét cô.

Thịnh Thư Hành thì không.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh, chỉ cảm thấy người đàn ông này thật là đẹp trai, không hổ là nam thần của cô.

Cô kích động nói ra điều mình suy nghĩ từ sáng đến giờ: "Xin chào, T thần, em là fan của anh, đã thích anh từ rất lâu rồi, anh có thể ký tên cho em được không ạ?"

Thịnh Thư Hành bắt chước giọng điệu của cô, "Xin chào, Lộ gia, tôi cũng là fan của cô, cũng thích cô từ rất lâu rồi, cô có thể ký tên cho tôi được không?"

Lộ Kiêu Dương lúng túng, "Em nói nghiêm túc đấy."

Nam thần của cô vẫn không đứng đắn như cũ.

Thịnh Thư Hành nói: "Tôi cũng nói nghiêm túc."

"..." Trợ lý đạo diễn đi tới, nói: "Thịnh tổng, có thể bắt đầu rồi."

Vừa rồi bọn họ vẫn đang dựng bối cảnh, hiện tại máy móc đã được bố trí xong, nhân viên kỹ thuật ánh sáng, tất cả đều đã vào vị trí.

Lộ Kiêu Dương hỏi: "Các anh đang quay phim sao?"

__Hết chương 72__



 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 73: Cô trốn tránh

Trợ lý đạo diễn nhìn cô một cái, nói: "Là đang quay MV ca khúc mới của Thịnh tổng."

"T thần, anh định ra bài hát mới sao?" Lộ Kiêu Dương vô cùng sùng bái mà nhìn Thịnh Thư Hành.

Thịnh Thư Hành nói: "Mấy trăm năm chưa ra một bài rồi."

"Aaaa, hay quá! Vậy đến lúc đó anh có thể cho em một cuốn album có chữ ký được không ạ? T thần, em thật sự rất thích anh! Thật đấy thật đấy! Từ khi lên trung học, em đã bắt đầu nghe các bài hát của anh, nên em vô cùng thích anh." Ở trước mặt nam thần mình thích, Lộ Kiêu Dương không thể kiềm chế được chính mình.

Có thể có cơ hội nhìn thấy thần tượng của mình, cả đời cũng không có mấy lần như vậy, rụt rè cái rắm!

Thẩm Trường Hà và Trình Vũ Gia đi ra ngoài, vô tình thấy cô đang đứng bên cạnh Thịnh Thư Hành với dáng vẻ xin được chỉ bảo, vẻ mặt mê muội, trong mắt thiếu điều phát ra những vì sao.

Mà những lời cô nói, cũng rõ ràng truyền đến tai bọn họ.

Trình Vũ Gia theo bản năng nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà, nhớ là màn trình diễn của Lộ Kiêu Dương ở đài truyền hình ngày hôm qua, cười nói: "Xem ra, cô ấy thật sự rất thích Thịnh tổng!"

Tần Phong nhìn phản ứng như trẻ con của Lộ Kiêu Dương, chỉ cảm thấy cô như vậy là đang ném mặt mũi của Thẩm tiên sinh.

Dù sao cũng là Thẩm phu nhân, cô có thể lễ độ một chút được hay không?

Nói với Trình Vũ Gia: "Gần đây phu nhân vừa mới từ bệnh viện trở về, rất nhiều chuyện không nhớ rõ."

Trình Vũ Gia nói: "Nhưng cô ấy có vẻ như rất thích Thịnh tổng."

Trình Vũ Gia luôn e sợ thiên hạ không loạn.

Tần Phong nhìn anh ta, chỉ cảm thấy đau đầu, Trình tổng à, ngài cũng đừng làm loạn thêm nữa!

Bây giờ anh thật sự rất sợ Lộ Kiêu Dương lại ầm ĩ với Thẩm tiên sinh.

Trong mắt Lộ Kiêu Dương chỉ có Thịnh Thư Hành, cũng không phát hiện ra Thẩm Trường Hà và Trình Vũ Gia đi tới, vẫn là Annie kéo tay áo của cô nhắc nhở, cô mới nhìn thấy Thẩm Trường Hà.

Vừa nhìn thấy anh, trong đầu cô bỗng nhiên chợt hiện lên sự việc lúng túng với Thẩm Trường Hà tối hôm qua.

Kỳ thật cũng không phải chuyện gì to tát lắm, chỉ là bây giờ nghĩ lại, thì cảm thấy xấu hổ, bản thân mình muốn chạy trối chết.

Cô nhìn thoáng qua Thịnh tổng, nói: "Thịnh tổng, đừng quên ký tên cho em nhé! Em còn có chút việc, đi trước đây."

Cô nhanh chóng từ bên cạnh Thịnh Thư Hành mà chạy ra ngoài, tốc độ nhanh đến mức Annie cũng chưa kịp phản ứng.

Lộ Kiêu Dương chạy ngang qua bọn họ, Tần Phong nhìn cô, chào hỏi: "Phu nhân."

"Tôi đi toilet." Lộ Kiêu Dương cúi đầu, cũng không quay đầu lại.

Thẩm Trường Hà thấy cô trốn tránh mình, giống như chuột nhìn thấy mèo, có chút khó hiểu, anh....đáng sợ như vậy sao?

.....

Lộ Kiêu Dương về đến phòng, ngồi xuống, nghĩ đến Thẩm Trường Hà, lúc này cô có một loại xúc động muốn dọn đi.

Bởi vì không biết tại sao, vừa nhìn thấy anh, cô sẽ cảm thấy rất xấu hổ.

Có thể là bởi vì người đàn ông này là chồng của cô, nhưng cô vẫn chưa thể thật sự xem anh là chồng của mình.

Ngay cả sự tồn tại của Thịnh Thư Hành, cũng không thể thắng được ý muốn chạy trốn này của cô.

Cô đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, Thẩm Trường Hà đeo kính đen xuất hiện ở cửa.

Hôm nay trời không lạnh lắm, anh mặc một chiết áo sơ mi trắng, bên ngoài là áo len màu xanh đậm.

Thẩm Trường Hà nhìn cô, đang định nói, lại phát hiện phản ứng của Lộ Kiêu Dương còn nhanh hơn anh, thoáng cái đã rúc vào sau giường, giống như làm thế này thì không ai nhìn thấy được cô.

Thẩm Trường Hà "...."

Anh ngừng lại, không nói gì thêm, mà trực tiếp đi vào.

Lộ Kiêu Dương ngồi chồm hổm ở một bên, thấy Thẩm Trường Hà đi đến, cũng không dám mở miệng.

Có trời mới biết tại sao vừa nãy cô lại đi trốn!

Hình như bây giờ, lại càng xấu hổ hơn rồi.

__Hết chương 73__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 74: Anh thật lợi hại

Thẩm Trường Hà vốn muốn trực tiếp đi tới, nhưng khi nhìn thoáng qua dáng vẻ run rẩy núp ở đó, đột nhiên dừng bước.

Anh đứng bên cạnh ngăn tủ, phòng của A Ly có rất nhiều đồ đạc, anh mở ngăn kéo bên trái tìm gì đó, tìm hồi lâu mà vẫn không thấy.

Sau đó, anh lấy điện thoại ra gọi, "Lên đây giúp tôi tìm một thứ."

"..." Lộ Kiêu Dương nghe xong lời này, nguy rồi!

Nếu để người ta vào đây nhìn thấy cô ở trong này, không phải là xấu hổ chết sao?

Thấy Thẩm Trường Hà cúp điện thoại, cô nghiến răng, đi ra ngoài, hỏi: "Anh muốn tìm gì thế, tôi giúp anh nhé?"

Đã nói rồi, vừa nãy cô không nên trốn đi.

Hiện tại có một loại cảm giác như lấy đá đập vào chân.

Cô vừa đi ra, Thẩm Trường Hà liền dừng lại, "Em lại đây."

"Ồ."

Cũng may, anh chưa hồi phục thị lực, nên không nhìn thấy hành động mất mặt của cô.

Lộ Kiêu Dương nghĩ thầm trong lòng, thoải mái hơn một chút.

Ánh mắt không tự chủ được rơi vào trên ngón tay đẹp mắt của anh.

Thẩm Trường Hà tùy ý cầm một món đồ, nói: "Tìm được rồi."

Lộ Kiêu Dương nhìn người đàn ông này, nhìn khuôn mặt của anh, cảm giác khẩn trương bớt đi một ít, chuyện tối ngày hôm qua cũng đều đã qua rồi.

Cô khen ngợi Thẩm Trường Hà, nói: "Anh thật lợi hại."

Lời khen này, khiến Thẩm Trường Hà có chút cảm thấy kỳ lạ.

"Lợi hai?"

Anh muốn biết cô đang chỉ về phương diện nào.

Lộ Kiêu Dương nói: "Anh vậy mà lại quen biết được Thịnh tổng."

Lộ Kiêu Dương nghĩ, hiện tại cô càng ngày càng thích người chồng này của cô.

Lúc trước Annie nói anh ấy có nhân duyên tốt, cô còn không tin!

Bây giờ xem ra, nhân duyên đúng là rất tốt, dù sao thì anh cũng có năng lực làm bạn với Thịnh tổng.

"...." Thẩm Trường Hà nghe xong lời cô nói, không biết nên khóc hay nên cười.

Quen biết Thịnh Thư Hành, thì được xem là lợi hại sao?

Câu khích lệ này, sao anh không thể tự hào nổi.

Anh cách chiếc kính đen, nhìn Lộ Kiêu Dương, lên tiếng, "Ừ, chỉ là hợp tác làm ăn mà thôi."

Lộ Kiêu Dương nhìn cái bàn một chút, nằm sấp xuống bàn, quan sát Thẩm Trường Hà.

Cô đột nhiên thay đổi góc độ, khiến Thẩm Trường Hà cảm thấy kì quái.

Nhưng lại không dám biểu hiện quá rõ ràng, để cho cô biết được mình có thể nhìn thấy.

Đôi mắt sáng ngời của Lộ Kiêu Dương nhìn chăm chú vào Thẩm Trường Hà, như là đang thưởng thức. Hiện tại cô có chút sùng bái anh!

Cô cảm thán nói: "Bây giờ tôi đang nghĩ, anh thật sự là chồng của tôi sao? Dù sao thì vẫn cảm thấy như đang nằm mơ."

Dáng vẻ như cô gái nhỏ si mê của cô, khiến Thẩm Trường Hà có chút sững sờ.

Anh nhớ tới lần đầu tiên gặp cô khi đó, cô cũng là như vậy, nhìn anh, "Anh đẹp trai quá!"

Thẩm Trường Hà lớn lên rất tuấn tú, giá trị nhan sắc cao, nhưng trên thực tế, là một nam sinh, anh cũng không thích người ta nói anh đẹp trai. Bởi vì từ nhỏ đến lớn, có quá nhiều người khen anh đẹp trai. Mà dường như đó cũng không phải là một ưu điểm khiến người ta tự hào.

Nhưng Lộ Kiêu Dương khen anh, sẽ khiến anh nghĩ rằng, lời cô khen anh không giống với những người khác.

Anh cũng không biết vì sao.

Cô từng nói: "Em cảm thấy nhất định là kiếp trước có quen biết anh, nếu không tại sao vừa thấy anh, liền cứ như vậy mà thích anh chứ?"

Khi đó anh nghĩ, có lẽ anh cũng vậy, nếu không tại sao lại thích cô nhiều như thế.

Đó là khoảng thời gian khó khăn nhất trong cuộc đời của anh, nhưng anh gặp được cô, cô như ánh sáng, cùng anh vượt qua năm tháng gian nan nhất.

Rất nhiều lần, Thẩm Trường Hà đã nghĩ, nếu như không có Lộ Kiêu Dương, có lẽ cũng sẽ không có anh của ngày hôm nay.

Bởi vì, lý do khiến anh nỗ lực cho tới ngày hôm nay, đơn giản chính là muốn đem hết thảy những điều tốt nhất trên thế giới này cho cô.

......

Giờ phút này, nhìn khuôn mặt của cô, anh phảng phất như lại trở về khoảng thời gian yên bình trước đây.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh một hồi, đột nhiên nhớ tới chuyện hôm nay đến công ty, hỏi Thẩm Trường Hà: "Đúng rồi, các anh đã quyết định người đại diện rồi sao?"

__Hết chương 74__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 75: Anh cầm tay cô

Đã nhiều ngày như vậy, cũng không biết bọn họ đang chuẩn bị làm gì, lại chưa có ra quyết định.

Lộ Kiêu Dương biết Lương Thiến vẫn luôn ngấp nghé vị trí này.

Trước đó thì không sao, nhưng ngày hôm qua, Lương Thiến vẫn luôn hãm hại cô, bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ, nên chẳng hề muốn Lương Thiến có được vị trí người đại diện này.

Thẩm Trường Hà trả lời: "Đã quyết định rồi."

Vừa nghe đến đó, Lộ Kiêu Dương lập tức hứng thú, "Là ai?"

"Em vừa mới gặp qua." Thẩm Trường Hà nói.

Lộ Kiêu Dương suy nghĩ một chút, "Sẽ không là Thịnh tổng chứ!"

"Bạn của anh ta."

Thịnh Thịnh Hành không có tốt như thế!

Anh ta vô cùng lười, hơn nữa hiện tại cũng rất ít nhận hợp đồng.

Anh ta luôn rất trầm lặng, ngay cả mấy năm gần đây cũng ít phát hành các ca khúc mới.

Lộ Kiêu Dương nghe xong, cũng nhớ tới Trình Vũ Gia.

Trình Vũ Gia là một nghệ sĩ đàn dương cầm nổi tiếng, hơn nữa, còn là nghệ sĩ đàn dương cầm rất nổi tiếng ở trong nước. Hai năm qua vẫn luôn ở nước ngoài, vừa mới trở về cách đây không lâu.

Cái vị trí người đại diện này là do Thẩm Trường Hà lựa chọn, anh và Trình Vũ Gia có quan hệ tốt, Trình Vũ Gia cũng đồng ý.

Rốt cuộc những nữ minh tinh đang giằng co với nhau kia, anh không chọn ai cả.

Lộ Kiêu Dương nói: "Rất tốt."

Thậm chí còn là một người khiến cô cảm thấy so với Lam Tinh thì còn tốt hơn.

Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương, phát hiện cô dường như rất hài lòng với kết quả này.

Anh nhìn cô, nhớ tới trước đây...

Ban đầu Dương Hà vẫn chưa phải là một thương hiệu lớn, khi đó anh muốn Lộ Kiêu Dương làm người đại diện. Lúc ấy cô cũng không có nổi tiếng như bây giờ.

Sau đó cô trở nên nổi tiếng, Dương Hà cũng phát triển.

Xem như là thành quả của cô và thương hiệu hỗ trợ lẫn nhau.

Bây giờ vì lợi ích của công ty, không thể không đổi cô đi.

Vốn dĩ, muốn để cho Tống Dương tuyển vài người, Thẩm Trường Hà cũng không có ý định nhúng tay vào.

Nhưng sau đó, anh nghĩ như thế nào, cũng cảm thấy không vui.

Thẩm Trường Hà vươn tay, nắm tay cô.

Lộ Kiêu Dương sửng sốt một chút, nhìn anh, có thể là trước đây đã bị anh nắm tay một lần, đó là lý do vì sao lúc nãy, đối mặt với hành động đột ngột của anh, cô cũng không có tránh né như lần đầu tiên.

Tay anh có chút lạnh, nắm lấy bàn tay tinh tế của cô.

Lộ Kiêu Dương cũng không biết vì sao, cho dù cô không quen biết anh, cho dù vẫn chưa quen thuộc với anh, nhưng cô đối với Thẩm Trường Hà cũng không thể chán ghét nổi.

Cô nhìn người đàn ông này, cảm tháy đúng là rất thần kỳ, dường như từ tận trong đáy lòng cô, đã thừa nhận thân phận này của anh. Đã chấp nhận, anh là người thuộc về cô.

Tuy rằng cô cũng thích Quý Hải Dương, cũng thích Thịnh Thư Hành, nhưng loại thích này hoàn toàn khác với cảm giác của cô đối với anh.

Thẩm Trường Hà nói: "Khi nào em về nhà, tôi có thể trở về cùng em."

"Hả!" Anh đột nhiên nhắc tới vấn đề này, Lộ Kiêu Dương hơi sủng sốt, nhớ tới điều kiện anh đưa ra với cô trước đó. Cô nói: "Nhưng tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng ngủ với anh."

Thẩm Trường Hà nghe cô nói như vậy, sững sờ một chút, sau đó liền cười một tiếng.

Lộ Kiêu Dương nhìn anh, khi anh cười sẽ lộ ra hàm răng ngay ngắn, đều đặn, nụ cười này rất rực rỡ và ấm áp.

"Thì ra anh cũng sẽ cười!"

Cô còn tưởng rằng, trời sinh anh chính là không biết cười.

Bởi vì lúc cô nhìn thấy anh, mỗi ngày anh đều rất trầm tĩnh và luôn có một loại cô đơn.

Thẩm Trường Hà nhìn đôi tay đang nằm trong lòng bàn tay mình, "Em gầy quá, nên ăn nhiều một chút."

Lộ Kiêu Dương vô cùng tán thành với những lời này, "Tôi cũng nghĩ vậy."

Thẩm Trường Hà nghe cô trả lời, nhếch khóe miệng.

Có một khoảng thời gian, vì để lên hình đẹp khi làm việc, cô nhất quyết muốn giảm cân. Thậm chí đã giảm đến mức thấp hơn tiêu chuẩn bình thường, nhưng vẫn muốn giảm.

Anh nói cái gì, cô cũng không nghe.

Cô như bây giờ, dường như lại trở về, khoảng thời gian khi bọn họ biết nhau lúc ban đầu.

__Hết chương 75__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 76: Cô tham gia thi đấu

Trước đây anh không biết quý trọng, chỉ biết công việc, làm việc như một người máy, anh cho rằng chỉ cần có tiền, có thân phận và địa vị thì đó là tất cả những gì tốt nhất cho cô, nhưng anh lại xem nhẹ việc mình nên ở bên cạnh cô nhiều hơn.

Ma giờ đây....dường như số phận đã cho anh thêm một cơ hội làm lại lần nữa.

.......

Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, mắt vẫn nhìn bàn tay mảnh khảnh của mình, nhớ tới lúc Thẩm Trường Hà nắm tay cô, độ ấm trên đầu ngón tay anh dường như vẫn còn lưu lại trên tay cô.

Trái tim vì thế mà đập thình thịch.

Annie nhìn bộ dạng ngẩn ngơ của cô, hỏi: "Tay chị bị thương sao?"

"Không có, không có sao." Sao lại hỏi như vậy?

Tay cô rất tốt, sao có thể bị thương được chứ?

Annie nói: "Vậy chị nhìn chằm chằm làm gì?"

Lộ Kiêu Dương nhìn Annie hỏi: "Có phải là em nên trở về rồi không?"

Annie nói: "Vừa rồi bên bộ phận quản lý cấp cao của Dương Hà đã công bố người đại diện, vậy mà lại là Trình Vũ Gia."

Lộ Kiêu Dương gật đầu, "Chị đã biết."

Chồng cô nói rồi.

Annie nói: "Lương Thiến vẫn chưa từ bỏ hy vọng. Nghe nói Long tổng vẫn đang liên hệ với Tống Dương. Bây giờ thấy tin tức, chắc ông ta sẽ rất tức giận."

Cô ấy có chút thích thú và hả hê trong đó.

Lộ Kiêu Dương nhìn Annie, nói: "Em như vậy là muốn phá hủy công ty đấy, Long tổng mà biết được, em sẽ bị mắng cho xem."

"Em sai rồi." Annie nói: "Lộ gia, chị sẽ không nói với Long tổng đâu, đúng không!"

Lộ Kiêu Dương tất nhiên sẽ không đi nói.

Cô đâu nhiều thời gian như vậy?

Bây giờ trên mạng đều đang chế giễu cô.

Công ty sẽ không nhận hợp đồng cho cô.

Tuy rằng Thẩm Trường Hà đã đồng ý cùng cô về nhà, nhưng bây giờ Lộ Kiêu Dương cũng không có mặt mũi mà trở về.

Không ai muốn trở thành một người mang tiếng xấu cả, nhất là cô, khi còn nhỏ thầy Lộ đã dạy cô, thanh danh của một người còn quan trong hơn cả tính mạng.

Hiện tại mỗi ngày cô đều bị mắng, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.

Thế nhưng là một người nghệ sĩ, hiện tại cô ngay cả một bản hợp đồng cũng không nhận được.

Thật sự là rất mất mặt.

Lộ Kiêu Dương xem TV, đây là chương trình thi đấu văn nghệ được phát sóng mỗi chủ nhật hàng tuần trên đài truyền hình Lâm Thành, tính đến hiện tại, chương trình này đã phát sóng được mười năm rồi!

Trước đây mỗi ngày, Lộ Kiêu Dương và thầy Lộ đều cùng nhau ngồi xem.

Mỗi tuần, sau những cửa ải khép lại đều sẽ có một thí sinh bị loại bỏ, thí sinh giành được chiến thắng trong kỳ đó sẽ có tiền thưởng, quán quân hàng năm sẽ có được giải thưởng lớn hơn nữa.

Lộ Kiêu Dương nhìn Annie nói: "Dù sao chúng ta cũng không có nhận hợp đồng nào, chị muốn tham gia chương trình này."

Annie nghe cô nói xong, nhìn thoáng qua TV, trên đó cũng có minh tinh, chẳng qua là chương trình này không nổi tiếng lắm, minh tinh được mời cũng là những người không có danh tiếng gì.

Annie tiếc nuối nhìn cô một cái, nói: "Cho dù có là loại chương trình này, bây giờ cũng sẽ không ai mời chị làm khách mời đâu."

"Ai nói chị muốn làm khách mời?" Lộ Kiêu Dương nói: "Chị không thể làm thí sinh sao?"

Cô vẫn luôn muốn tham gia chương trình này, nhưng trước đây không có biện pháp nào, cũng không biết cách liên lạc nên vẫn chưa đi một lần.

"Thí sinh?" Annie nhìn chằm chằm TV một hồi, cảm thấy những đề bài này, đề bài sau so với đề bài trước còn khó hơn, "Chị có thể trả lời được không?"

Ngay cả sở trường của cô là hát mà cô còn không làm tốt thì đi tham gia chương trình này, không phải là rất mất mặt sao?"

Lộ Kiêu Dương nở nụ cười: "Thử xem? Nếu là thắng thì còn có thể trả được tiền thế chấp nhà ở! Chị không muốn Long tổng bán đi căn nhà tốt như vậy."

Annie nói: "Vậy khi trở về em sẽ đi xin phiếu đăng ký."

__Hết chương 76__

 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 77: Cuộc điện thoại từ anh

#Lộ Kiêu Dương tham gia cuộc thi thơ ca#

Sau hotsearch #Khả năng ca hát của Lộ Kiêu Dương# kể từ lần biểu diễn ở đài truyền hình kia, chưa đến nửa tháng, Lộ Kiêu Dương lại xuất hiện trên hotsearch.

Lúc này, Lộ Kiêu Dương vừa mới từ trường học trở về, vào cửa chính, đá giày ra, đi tới sofa nằm xuống.

Công Chúa đi tới, nằm bò trên người cô, chờ cô đút đồ ăn.

Hiện tại Lộ Kiêu Dương đang ở trong căn nhà ở khu nội thành, không còn ở chỗ của Thẩm Trường Hà nữa.

Chương trình《 Cuộc thi thơ ca 》được ghi hình vào tuần trước, sau khi cô ghi hình xong, không có trở lại trấn nhỏ Dương Hà, bởi vì trấn nhỏ Dương Hà quá xa, giao thông cũng không thuận tiện lắm, mỗi lần ra ngoài còn phải nhờ Annie đến đón cô, rất bất tiện.

Dù sao gần đây cũng không có hợp đồng quảng cáo gì, nên bây giờ cô đã quay về đại học Bạch Lâm đi học lại lần nữa.

Ban đầu, đại học Bạch Lâm mới là mục tiêu của cô, cô căn bản cũng không quá muốn vào giới giải trí.

Hiện tại, cô bắt đầu con đường học tập thêm một lần nữa.

Còn hơn là ca hát, Lộ Kiêu Dương cảm thấy học tập mới là việc cô am hiểu nhất, mỗi ngày ở trong trường học, cảm giác đến cả tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều.

Cô ôm lấy Công Chúa, đút thức ăn của mèo cho nó. Annie gửi cho cô bức ảnh chụp màn hình hotsearch trên Wechat:

Sau khi hotsearch này đi lên, tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tin được.

"Cô ta vậy mà lại muốn đi làm thí sinh, buồn cười quá! Đã rớt xuống tình trạng này rồi sao?"

"Bây giờ cô ta xấu mặt muốn nghiện rồi đúng không? Lại làm cái chuyện khiến người ta không thể hiểu được."

"Tôi rất thích chương trình đó mà! Sao lại để cô ta lên đó chứ!"

"Làm sao bây giờ, tôi vẫn có chút muốn xem."

Nhờ phúc của lần biểu diễn mất mặt lần trước, mà bây giờ khán giả đều tương đối nhạy cảm đối với tin tức của Lộ Kiêu Dương.

Chương trình tạp kỹ đã sắp nguội lạnh, sau khi tung ra trailer thì đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

Bình luận phía dưới bài đăng trên weibo chính thức của chương trình cũng đã tăng hơn mấy vạn.

Lộ Kiêu Dương nhìn các bình luận của cư dân mạng gấp rút muốn thấy cô xấu mặt, thì cười khẽ một tiếng.

Âm thanh nhắc nhở của Wechat vang lên, là tin nhắn của Annie: Ngày mai sẽ quay hình, chị chuẩn bị một chút, đến lúc đó em sẽ tới đón chị.

Lộ Kiêu Dương: Được.

Annie: Người dẫn chương trình của ngày hôm nay đích thân gọi điện đến, khen chị rất nhiều.

Trước đó Lộ Kiêu Dương nói muốn tham gia cuộc thi này, Annie chỉ nghĩ cô đang nói đùa, nhưng kết quả.....ở địa điểm ghi hình ngày hôm đó, cô ấy gần như sợ ngây người.

Lộ Kiêu Dương: Ồ.

Cô còn nhớ hôm đó đi đến đài truyền hình, khi người dẫn chương trình nhìn thấy cô, kỳ thật trông dáng vẻ của anh ta rất không thích cô cho lắm, cũng cười rất miễn cưỡng ở trước mặt cô.

Nếu như không phải chương trình đó của bọn họ sắp lo liệu không xong rồi, anh ta cũng sẽ không mạo hiểm bất chấp bị chửi mà mời Lộ Kiêu Dương tới.

Sự thật đã chứng minh, Lộ Kiêu Dương sẽ khiến người ta quan tâm đến chương trình này, giống như bây giờ....

Sau khi công bố trailer, thì đã có không ít người chạy tới chú ý đến chương trình.

Annie: Chị ăn cơm chưa, em đặt đồ ăn ở bên ngoài cho chị nhé?

Lộ Kiêu Dương: Đồ ăn bên ngoài không tốt.

Annie: Vậy em qua đó làm cho chị nhé.

Lộ Kiêu Dương: Em mua ít thức ăn đi, chị tự làm.

Annie: Để em làm.

Để Lộ Kiêu Dương nấu ăn, cô không dám nghĩ tới hình ảnh kia!

Ở trong mắt cô ấy, Lộ Kiêu Dương là người chưa bao giờ làm những việc này.

Annie nói: Vừa lúc em cũng có thể cùng chị xem chương trình buổi tối.

Vừa đúng lúc tối nay phát sóng《 Cuộc thi thơ ca 》.

Lộ Kiêu Dương cười cười.

Đang trò chuyện với Annie, thì chuông điện thoại vang lên. Cô nhìn thoáng qua, phát hiện là tên của Thẩm Trường Hà.

Gần đây Lộ Kiêu Dương vẫn luôn rất bận rộn ở trường, chưa có trở về gặp Thẩm Trường Hà, lúc này nhận được cuộc gọi của anh, cô rất kinh ngạc.

Cô cầm điện thoại lên, nhấc máy nói: "Alô."

"Phu nhân, là tôi." Giọng nói của Tần Phong.

__Hết chương 77__



 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 78: Anh được giải phóng phong ấn

Lộ Kiêu Dương nghe thấy là Tần Phong, nở nụ cười, "Anh Phong."

Cô còn tưởng rằng là Thẩm Trường Hà, không hiểu sao vừa rồi lại khẩn trương một hồi. Mới nhận ra mình đã vài ngày không gặp anh rồi.

Tần Phong nói: "Tối nay có rảnh không? Thẩm tiên sinh muốn ra ngoài ăn, hỏi cô có muốn đi cùng không?"

"Tôi?" Lộ Kiêu Dương nói: "Nhưng mà Annie nói lát nữa em ấy muốn qua đây, đã hẹn trước rồi."

Tần Phong có chút tiếc nuối nói: "Vậy sao! Vậy cô bận việc đi. Lát nữa Thịnh tổng cũng sẽ đi, Thẩm tiên sinh vốn muốn gọi cô, không nghĩ đến cô bận rồi."

T thần?

Lộ Kiêu Dương lập tức đứng lên.

"Các anh ở đâu? Tôi lập tức tới ngay."

Lần trước Thịnh Thư Hành quay MV ở trấn nhỏ hai ngày, Lộ Kiêu Dương chỉ gặp được anh hai lần.

Bây giờ nghe nói có thể cùng anh ấy ăn cơm, đương nhiên cô cực kỳ kích động.

Sau khi cúp điện thoại của Tần Phong, cô nhanh chóng gửi tin nhắn cho Annie, nói: "Chồng chị muốn đi ăn cùng chị, em không cần tới nữa."

Cô từ trên lầu đi xuống, xe của Thẩm Trường Hà và Tần Phong đã đậu trước cửa, là một chiếc Maybach màu đen.

Cô đi tới, còn chưa tới gần, Tần Phong từ chỗ ngồi phía sau đi xuống, nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nói: "Phu nhân, đã lâu không gặp."

Đã một tuần không gặp cô.

Chẳng qua nhìn dáng vẻ của cô dường như trông rất tốt.

Lộ Kiêu Dương cưởi, "Anh Phong."

Tần Phong mở cửa xe, "Mời."

Lộ Kiêu Dương nhanh chóng lên xe, thấy Thẩm Trường Hà đã ngồi ở đây, cách ăn mặc của anh hôm nay khác với những bộ trước đây thường thấy, anh mặc bộ âu phục nhìn rất trang trọng, không giống trước đó đều là trang phục ở nhà, tóc chải ngược, lộ ra cái trán, bộ dạng này của Thẩm Trường Hà trông cực kỳ anh tuấn.

Thoạt nhìn trông anh sáng rực hơn bình thường.

Cô nhìn anh, nhất thời quên mất phải chào hỏi như thế nào.

Không biết tại sao, vừa nhìn thấy Thẩm Trường Hà, cô rất dễ hồi hộp.

"Không lên xe sao?" Thẩm Trường Hà hỏi, anh mang kính đen, quan sát bộ dáng đần độn của cô.

Lộ Kiêu Dương đi lên ngồi xuống, đóng cửa xe lại, mỉm cười nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi đang muốn quay về gặp anh, không nghĩ là anh đã tới rồi."

"Ồ, em còn muốn quay về gặp tôi?" Thẩm Trường Hà ý vị thâm trường nhếch khóe miệng, "Lẽ nào không phải là đã quên tôi?"

Anh nhạo báng cô, khiến Lộ Kiêu Dương có chút ngượng ngùng, "Gần đây tôi đi học, sao quên anh được chứ!"

Học tập khiến cho tôi hạnh phúc!

Khi đụng đến việc học, Lộ Kiêu Dương sẽ quên những thứ khác.

"Nhưng tôi không cảm giác được chút nào là em đang nhớ tôi." Thẩm Trường Hà nói: "Nếu hôm nay tôi không gọi cho em, chắc là em cũng sẽ không tới! À, tôi đã gọi cho em rồi, nhưng em cũng không tới, vẫn là nghe thấy có Thịnh tổng, nên mới quyết định đi."

Hôm nay anh nói rất nhiều, khiến Lộ Kiêu Dương rất bất ngờ.

Cô nhìn người đàn ông thần sắc thoải mái trước mắt này, còn có thể tán gẫu và trêu chọc cô, cô thiếu chút nữa cho rằng chồng cô đã bị đổi thành một người khác.

Cô đúng là bởi vì Thịnh tổng nên mới tới, Lộ Kiêu Dương có chút ngượng ngùng, không thể làm gì khác hơn là nói sang chuyện khác, nói: "Tâm trạng hôm nay của anh rất tốt nha."

"Có thể là do được gặp em." Mỗi câu anh nói đều rất thẳng thắn.

Lộ Kiêu Dương cho rằng mình là một người nói nhiều, nhưng nghe được lời của anh, rối cuộc...cảm thấy có chút không chống đỡ nổi.

Tần Phong ngồi phía trước, nghe hai người trò chuyện.

Thẩm tiên sinh chính là người như vậy, một khi ngài ấy mặc trang phục ngay ngắn, chỉnh tề, ngài ấy sẽ tiến vào trạng thái làm việc ngay, sẽ không còn là tính cách trầm mặc ít nói như bình thường nữa, như thể phong ấn đã được giải phóng.

Lúc bình thường ngài ấy không nói chuyện, ai cũng không dám lên tiếng, một khi ngài ấy tiến vào trạng thái làm việc, ai cũng nói không lại ngài ấy.

__Hết chương 78__


 
395 ❤︎ Bài viết: 221 Tìm chủ đề
Chương 79: Giống như thay đổi thành một người khác

Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà trò chuyện với nhau, cô cảm thấy anh rất có năng lực trêu ghẹo người khác.

Nói xong mấy câu, cô có chút ngượng ngùng!

Dù sao cô cũng không có khả năng chịu đựng nổi cái loại trêu ghẹo này!

Cô liếc nhìn Thẩm Trường Hà một cái, cảm thấy rất kỳ lạ.

Không đúng, tính cách bình thường của anh cũng không phải như vậy!

Biết Thẩm Trường Hà không nhìn thấy, cô tranh thủ tiến lại gần Tần Phong, nhỏ giọng hỏi: "Đây thật sự là....anh ấy sao?"

Tần Phong gật đầu.

Thẩm Trường Hà nhìn thấy dáng vẻ cô nói thì thầm với Tần Phong, nói: "Em và Tần Phong nói nhỏ cái gì?"

Lộ Kiêu Dương mau chóng ngồi trở lại, nhìn Thẩm Trường Hà, nói: "Không có."

Sao thính lực của anh có thể tốt như vậy?

Lộ Kiêu Dương tiến lại gần, nhìn chằm chằm vào chiếc kính đen của Thẩm Trường Hà: "Không phải là anh nhìn thấy chứ!"

Tần Phong ngồi ở hàng ghế trước ho khan một tiếng, thiếu chút nữa bị sặc rồi, đến bây giờ vậy mà cô còn chưa phát hiện?

Sao lại ngu như vậy?

Lộ Kiêu Dương nhìn chằm chằm Thẩm Trường Hà, thật sự rất hoài nghi.

Thính lực tốt như vậy, thật sự là không khoa học!

Cách chiếc kính đen, nhìn cô gần như là kề sát vào anh, nghẹn thở hỏi Lộ Kiêu Dương: "Thấy gì?"

Anh hỏi như vậy, khiến cho Lộ Kiêu Dương cảm thấy lại hỏi tiếp thì có chút không tốt, cô nói: "Không có gì. Chúng ta đi ăn ở đâu thế?"

"Rất nhanh sẽ đến." Thẩm Trường Hà nói với Lộ Kiêu Dương: "Gần đây em thế nào? Đang đi học à?"

"Ừ." Lộ Kiêu Dương nói: "Còn có một chương trình truyền hình, ngày mai phải đi ghi hình."

Khụ, nói là ghi hình chương trình, kỳ thật là đi làm thí sinh.

Cô đã giành vị trí đầu tiên trong kỳ trước, vì vậy đồng thời, cô cũng sẽ PK với người đạt vị trí đầu tiên trong kỳ này, cho đến khi có người khác PK với cô.

Tuần trước cô đã PK thắng người khác.

Là một nữ minh tinh tuyến đầu, lại bị lăn lộn đến loại tình trạng này, chỉ có thể nói thật sự là quá thảm.

Thẩm Trường Hà nói: "Nghe Tần Phong nói, gần đây trên mạng có rất nhiều tin xấu về em, nếu em cần, thì chỉ cần nói cho tôi biết. Chỉ cần em mở lời, thực ra tôi có thể giúp em."

Thẩm Trường Hà đang ở trong trạng thái làm việc nên nói rất nhiều, cũng không thiếu tự nhiên, có cái gì nói cái đó, lúc này căn bản không cần đến lượt Tần Phong nói.

Lộ Kiêu Dương có chút không quen anh như vậy.

Luôn cảm thấy anh giống như là muốn đem những lời mấy ngày nay chưa được nói để nói hết cho xong một lần.

Lúc này, cô nghe Thẩm Trường Hà nói, nhớ tới Annie đã từng nói: Chị đi tìm Thẩm tiên sinh đi, ngài ấy sẽ giúp chị. Chỉ cần có ngài ấy, chị sẽ ổn thôi.

Lộ Kiêu Dương cười cười: "Không cần, tôi còn chưa tệ đến mức đó, tôi có thể tự tìm cách. Nếu như thật sự không giải quyết được, tôi sẽ cân nhắc tìm anh giúp một tay."

Thẩm Trường Hà nói: "Cũng tốt."

Trước đây khi quan hệ của bọn họ vẫn còn tốt, khi đó hai người giúp đỡ nhau cũng không sao, sau này cô lại tìm cách ly hôn, nên không bao giờ...nhận bất kỳ sự trợ giúp nào từ anh nữa.

Vì thế mà hiện tại, anh sẽ không chủ động giúp cô, vì sợ chọc cô phiền chán.

Bởi vì từ trong xương cốt Lộ Kiêu Dương là một người cực kỳ mạnh mẽ hơn ai hết.

Chỗ ăn cũng không quá xa, chẳng qua là Lộ Kiêu Dương có cảm giác trên đường đi mình và Thẩm Trường Hà trò chuyện còn nhiều hơn những lời bọn họ đã nói cộng lại trước đây.

Đến cổng, Tần Phong xuống xe trước, giúp Thẩm Trường Hà mở cửa xe, "Thẩm tiên sinh cẩn thận."

"Cảm ơn."

Lộ Kiêu Dương mở cửa xe đi xuống, từ nóc xe nhìn anh một cái.

Anh và Tần Phong đi tới, đứng bên cạnh Lộ Kiêu Dương, đưa tay về phía cô.

Thẩm Trường Hà như vậy trông có phần bá đạo hơn bình thường.

Lộ Kiêu Dương hỏi: "Làm gì?"

"Dù sao em cũng không hy vọng tôi nắm tay Tần Phong đi vào trong đó chứ. Dẫn đường cho tôi." Anh mất thị lực, tất nhiên cần một người dẫn anh đi.

__Hết chương 79__


 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back