Chương 30: Nguy rồi, chân tướng bị phơi bày! (#30)
Editor: Lạc Thanh
Beta: Song Ngư
Kỷ Vi Điềm cúi thấp đầu, chăm chú nhìn thanh tiến độ trên màn hình vi tính, ngón tay cô không dừng lại dù chỉ một khắc, tuần tự đọc số liệu hộp thư trong USB, sau đó mở ra công cụ xây mô hình toán học, tự mình bắt đầu làm thí nghiệm.
Bên trên màn hình ban đầu xuất hiện một loạt con số và chữ cái, cuối cùng biến thành từng mô hình.
Thí nghiệm của cô ngày càng đi lên, trình độ hóa mô hình cẩn thận ngày càng cao, nhưng bất quá cô ngồi mất nửa giờ thì một mô hình mèo giống Phì Phì như đúc hiện trên máy vi tính nhìn rất sống động.
Lập thể¹ chân thực, phảng phất liền là một đầu mèo chân thật.
Mô hình mèo xuất hiện trong nháy mắt còn phát ra một tiếng kêu thanh thúy giống tiếng mèo như đúc.
Kỷ Vi Điềm tựa hồ vẫn không hài lòng lắm, lông mày cau lại, cô chuẩn bị kiểm tra số liệu hậu trường một lần nữa thì điện thoại đổ chuông.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện người gọi là Kỷ Mặc Phong, do dự mấy giây xong vẫn quyết định bắt máy.
"Kỷ Vi Điềm, rốt cuộc thì trong mắt ngươi có người ba này không? Ngươi phá hỏng buổi ra mắt cùng Trần gia, đã thế còn trốn bên ngoài không chịu về, muốn ta thay ngươi nhận hết rắc rối sao? Mặc kệ ngươi đang ở đâu, ngày mai phải về ngay lập tức!"
Kỷ Mặc Phong vừa nói xong đã trực tiếp cúp máy, không cho phép Kỷ Vi Điềm lên tiếng nói bất cứ điều gì.
Ánh mắt Kỷ Vi Điềm tối lại, cô không để ý đến những lời ông nói, cũng bởi vì cú điện thoại này khiến cô nhớ ra mình vẫn để quên hành lí ở Kỷ gia.
Mà quà cô mua cho con gái vẫn để trong cái rương hành lí đó.
Nhớ tới con gái lòng Kỷ Vi Điềm nhất thời trở nên mềm mại, trong đầu phảng phất lóe lên hình ảnh tiểu gạo nếp nhắc nhở cô tan việc phải về nhà đúng giờ, cô vô thức liếc nhìn đồng hồ, phát hiện đã sắp tám giờ.
Nếu hôm nay cô tiếp tục về muộn thì sẽ chọc giận con gái.
Vừa vặn lúc số liệu thí nghiệm cần điều chỉnh, mà hôm nay sẽ không kịp làm.
Kỷ Vi Điềm không mất quá nhiều thời gian suy nghĩ vấn đề này, quyết định bảo tồn số liệu, kiểm tra USB rồi thanh lý mọi dấu vết trên máy tính..
Tắt đèn chuẩn bị rời khỏi phòng thí nghiệm.
Vừa đi đến cửa cô chợt nhớ ra cái gì đó, vội quay đầu, ánh mắt nhìn về phía cuối phòng, ở đó còn có gian phòng thí nghiệm.
Nếu như cô nhớ không lầm thì tập đoàn khoa học kĩ thuật Tần thị đỉnh cao nhất về máy móc, toàn bộ đều đã đặt ở giữa phòng thí nghiệm rồi thì chắc chắn những thiết bị tiến hành hạng mục chủ yếu sẽ đặt ở phòng đó.
Cả ngày hôm nay Tần Nam Ngự đều ở trong, còn không cho người không phận sự bước vào.
Kỷ Vi Điềm rất tò mò, cuối cùng thì bên trong có gì, tâm vừa động, chân đã hướng đến gian phòng thí nghiệm cuối cùng kia.
Cổng có khóa điện tử.
Kỷ Vi Điềm hé mắt, cầm thẻ gác cổng thử quẹt ra.
Cô đẩy cửa ra, đi vào trong nhưng không vội mở cửa phòng, chẳng qua là cô mượn ánh trăng trong ngần chiếu xuống để quan sát một chút về bố cục trong phòng thí nghiệm qua cửa sổ.
Lúc đi cô không cẩn thận đụng phải một máy, vô thức đưa tay lên đỡ, tay lại vô tình ấn chốt mở, "Đích" một tiếng, máy bắt đầu khởi động.
"Xin điền mật mã khởi động máy."
Đồng dạng nhắc nhở, Kỷ Vi Điềm không cảm thấy kinh ngạc, thứ khiến cô ngạc nhiên chính là, trước mắt cô không phải đơn giản chỉ là một máy tính, thoạt nhìn, càng giống dạng máy máy vi tính tổng hợp xử lý khí.
Thoạt nhìn qua thấy rất lợi hại, trong nháy mắt đã khơi gợi lòng hiếu kỳ trong lòng Kỷ Vi Điềm.
Cô xem mèo vẽ hổ, vừa rồi cô phá giải chương trình nên một lần nữa lại đưa tay ấn xác nhận, không nghĩ tới vừa ấn xác nhận khóa, tiếng cảnh báo trong phòng thí nghiệm đột nhiên vang lên.
Nguy rồi!
Kỷ Vi Điềm nhanh chóng đóng máy lại, quay người chạy ra bên ngoài, một giây sau đụng phải Tần Nam Ngự xuất hiện đột ngột ở cửa ra vào.
*Chú thích:
Lập thể¹: Trường phái hội họa
Beta: Song Ngư
Kỷ Vi Điềm cúi thấp đầu, chăm chú nhìn thanh tiến độ trên màn hình vi tính, ngón tay cô không dừng lại dù chỉ một khắc, tuần tự đọc số liệu hộp thư trong USB, sau đó mở ra công cụ xây mô hình toán học, tự mình bắt đầu làm thí nghiệm.
Bên trên màn hình ban đầu xuất hiện một loạt con số và chữ cái, cuối cùng biến thành từng mô hình.
Thí nghiệm của cô ngày càng đi lên, trình độ hóa mô hình cẩn thận ngày càng cao, nhưng bất quá cô ngồi mất nửa giờ thì một mô hình mèo giống Phì Phì như đúc hiện trên máy vi tính nhìn rất sống động.
Lập thể¹ chân thực, phảng phất liền là một đầu mèo chân thật.
Mô hình mèo xuất hiện trong nháy mắt còn phát ra một tiếng kêu thanh thúy giống tiếng mèo như đúc.
Kỷ Vi Điềm tựa hồ vẫn không hài lòng lắm, lông mày cau lại, cô chuẩn bị kiểm tra số liệu hậu trường một lần nữa thì điện thoại đổ chuông.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện người gọi là Kỷ Mặc Phong, do dự mấy giây xong vẫn quyết định bắt máy.
"Kỷ Vi Điềm, rốt cuộc thì trong mắt ngươi có người ba này không? Ngươi phá hỏng buổi ra mắt cùng Trần gia, đã thế còn trốn bên ngoài không chịu về, muốn ta thay ngươi nhận hết rắc rối sao? Mặc kệ ngươi đang ở đâu, ngày mai phải về ngay lập tức!"
Kỷ Mặc Phong vừa nói xong đã trực tiếp cúp máy, không cho phép Kỷ Vi Điềm lên tiếng nói bất cứ điều gì.
Ánh mắt Kỷ Vi Điềm tối lại, cô không để ý đến những lời ông nói, cũng bởi vì cú điện thoại này khiến cô nhớ ra mình vẫn để quên hành lí ở Kỷ gia.
Mà quà cô mua cho con gái vẫn để trong cái rương hành lí đó.
Nhớ tới con gái lòng Kỷ Vi Điềm nhất thời trở nên mềm mại, trong đầu phảng phất lóe lên hình ảnh tiểu gạo nếp nhắc nhở cô tan việc phải về nhà đúng giờ, cô vô thức liếc nhìn đồng hồ, phát hiện đã sắp tám giờ.
Nếu hôm nay cô tiếp tục về muộn thì sẽ chọc giận con gái.
Vừa vặn lúc số liệu thí nghiệm cần điều chỉnh, mà hôm nay sẽ không kịp làm.
Kỷ Vi Điềm không mất quá nhiều thời gian suy nghĩ vấn đề này, quyết định bảo tồn số liệu, kiểm tra USB rồi thanh lý mọi dấu vết trên máy tính..
Tắt đèn chuẩn bị rời khỏi phòng thí nghiệm.
Vừa đi đến cửa cô chợt nhớ ra cái gì đó, vội quay đầu, ánh mắt nhìn về phía cuối phòng, ở đó còn có gian phòng thí nghiệm.
Nếu như cô nhớ không lầm thì tập đoàn khoa học kĩ thuật Tần thị đỉnh cao nhất về máy móc, toàn bộ đều đã đặt ở giữa phòng thí nghiệm rồi thì chắc chắn những thiết bị tiến hành hạng mục chủ yếu sẽ đặt ở phòng đó.
Cả ngày hôm nay Tần Nam Ngự đều ở trong, còn không cho người không phận sự bước vào.
Kỷ Vi Điềm rất tò mò, cuối cùng thì bên trong có gì, tâm vừa động, chân đã hướng đến gian phòng thí nghiệm cuối cùng kia.
Cổng có khóa điện tử.
Kỷ Vi Điềm hé mắt, cầm thẻ gác cổng thử quẹt ra.
Cô đẩy cửa ra, đi vào trong nhưng không vội mở cửa phòng, chẳng qua là cô mượn ánh trăng trong ngần chiếu xuống để quan sát một chút về bố cục trong phòng thí nghiệm qua cửa sổ.
Lúc đi cô không cẩn thận đụng phải một máy, vô thức đưa tay lên đỡ, tay lại vô tình ấn chốt mở, "Đích" một tiếng, máy bắt đầu khởi động.
"Xin điền mật mã khởi động máy."
Đồng dạng nhắc nhở, Kỷ Vi Điềm không cảm thấy kinh ngạc, thứ khiến cô ngạc nhiên chính là, trước mắt cô không phải đơn giản chỉ là một máy tính, thoạt nhìn, càng giống dạng máy máy vi tính tổng hợp xử lý khí.
Thoạt nhìn qua thấy rất lợi hại, trong nháy mắt đã khơi gợi lòng hiếu kỳ trong lòng Kỷ Vi Điềm.
Cô xem mèo vẽ hổ, vừa rồi cô phá giải chương trình nên một lần nữa lại đưa tay ấn xác nhận, không nghĩ tới vừa ấn xác nhận khóa, tiếng cảnh báo trong phòng thí nghiệm đột nhiên vang lên.
Nguy rồi!
Kỷ Vi Điềm nhanh chóng đóng máy lại, quay người chạy ra bên ngoài, một giây sau đụng phải Tần Nam Ngự xuất hiện đột ngột ở cửa ra vào.
*Chú thích:
Lập thể¹: Trường phái hội họa