Chương 340: Đại ca ra tay
Nhưng Cố Tá cũng không ngốc đến mức cho rằng lần đầu tiên công kích nguyên giao đã bị thương nặng, sự tình phía sau có thể dễ dàng giải quyết. Tương phản nguyên giao lúc ban đầu khinh địch không sai nên thương thế nghiêm trọng, trước kia đắc ý đầu óc mơ hồ giờ thanh tỉnh.
Nó nhớ tới khi đối chiến huyết khí tràn đầy, tất nhiên ấu tể nhân tộc có người xuất sắc và vũ khí cường đại, tạo nên thương tổn! Một bên đau đớn, ánh mắt cảnh giác không tùy ý.
Hiện giờ nó chưa lâm vào điên cuồng, nhẫn nại đau nhức, phát huy uy lực nguyên thú!
Nguyên giao mở miệng ra, phun nước màu đen vào Bào Hoằng, kẻ đã đâm vào hai mắt!
Nhưng Bào Hoằng nào không phòng bị? Một lần trúng, liền ra sức rút hai kích, lao thẳng lên. Mùi máu tanh tưởi xen lẫn không khí, hai mí nhắm lại tạm thời giao không nhìn rõ xung quanh, Bào Hoằng đã xoay người dùng sức bắt lấy gai nhọn trên đỉnh đầu nó, một tay thu hồi hai kích, nắm thành quyền, ngưng tụ muôn vàn Huyền Khí đánh xuống!
Chỉ tiếc Huyền Khí tuy lợi hại, Bào Hoằng đem hết toàn lực, cũng không phá vỡ phòng ngự! Nước màu đen, nó vẫn chưa đánh trúng Bào Hoằng, nhưng rơi trong phạm vi Băng Phượng thiên nữ thi triển huyền công. Lúc này cầm điểu bay nhanh tránh thoát, đáng tiếc rốt cuộc vẫn chậm làm mấy chiếc lông chim dính, thoáng chốc cháy đen một mảnh.
Cầm điểu ngay lập tức phát ra tiếng kêu thảm, lảo đảo lùi lại, Băng Phượng thiên nữ liền bay lên, vung tay tạo một mảnh băng sương, vết thương cầm điểu tức khắc đông lại lui ra sau.
Giờ phút này Mục Bạch Chi giống như các Thiên Kiêu khác, bằng vào thân Huyền Khí lăng không, không còn tọa kỵ.
Đương nhiên, nguyên giao không phải chỉ phụt ra kịch độc mà thôi. Lợi trảo hướng phía trước tìm tòi, một tầng hắc khí hình thành, chỗ thịt mềm mại bị một tầng vảy tinh mịn bao vây, một loại võ kỹ kỳ dị, đột phá khoảng cách không gian, kỳ quỷ hướng tới Kỳ Huyên Áo chộp tới!
Kỳ Huyên Áo phản ứng cực nhanh, nâng Hoàng cấp đại đao, dày nặng sắc nhọn, uy lực vô cùng làm màn chắn. Lúc này hắn căng thẳng, cánh tay cơ bắp cố sức ra chiêu, đáp trả lợi trảo! Lưỡi đao trảm vào vảy, phát ra âm thanh réo rắt.
Hoàng cấp đại đao quả thực cường ngạnh, không xướt, tuy có một chút dấu vết nhiễm độc, đao khí cọ rửa rồi biến mất, không hề ảnh hưởng. Nhưng vảy xuất hiện vài đạo bạch ngân, hơn nữa quanh thân nguyên giao có dòng khí xoay tròn, nhanh chóng biến mất.
Trận đối đầu này, trừ Kỳ Huyên Áo bị lực đạo khủng bố đánh lui mấy trượng, không hề bị thương.
Phàn Mãnh công kích thân, vảy nó quang mang lưu chuyển, dễ dàng cản trở. Công Nghi Thiên Hành đánh vào đuôi, đuôi dài bỗng nhiên đảo, ngay cả không gian rung chuyển toan vỡ ra, hắn phải dừng lại. Tất nhiên tả hữu né tránh, không để thương vong!
Mấy hiệp, hai bên đối chiến trở nên kịch liệt, chớp mắt gay cấn, đã đạt tới hoàn cảnh "không phải ngươi chết, thì ta mất mạng"!
Giằng co thật lâu, mấy tôn Thiên Kiêu không làm gì nguyên giao, ngược lại nguyên giao cũng không làm gì được Thiên Kiêu.
Phòng ngự rất chắc chắn, thân hình khổng lồ, chẳng sợ Thiên Kiêu tiến công. Dần dần trận chiến khá tiêu hao. Huyền Khí kịch liệt thoát ra, về lâu dài sẽ cạn kiệt.
Thiên Kiêu không ngu dốt, phải tìm biện pháp khác. Năm người dừng tiến công, tìm một chỗ tụ hợp.
Băng Phượng thiên nữ nói:
"Chư vị huynh trưởng, lần này chỉ sợ cần phải liên thủ."
Bào Hoằng kiêu ngạo không muốn hợp tác, nhưng giờ phút này không bắt nguyên giao, hiển nhiên mặt mũi ném đi, bởi vậy hừ một tiếng, cam chịu nhường nhịn.
Công Nghi Thiên Hành ôn hòa nói:
"Lúc trước hai mắt, chỗ thịt mềm có thương thế, nhưng giao tự lành, chuyển biến tốt đẹp, nếu kéo dài sẽ khôi phục toàn thịnh. Bởi vậy ta cho rằng, trước phá hoại hoàn toàn những điểm này, người khác kiềm chế tấn công đầu, hầu, mổ bụng, trảm đuôi.. Cần phòng bị nó bạo cuồng, chớ để thương tích không đáng."
Vài vị Thiên Kiêu nghe vậy âm thầm gật đầu. Trong lòng mỗi người có tính toán riêng, nhưng không chu toàn bằng Công Nghi Thiên Hành. Hơn nữa cần phải hợp lực, bọn họ là Thiên Kiêu thế lực cấp Thanh Đồng tất nhiên không chịu phục đối phương, vì Công Nghi Thiên Hành là mãn tinh Thiên Kiêu thống ngự, mới bằng lòng.
Không thể không nói, Công Nghi Thiên Hành chưa từng biểu hiện bàn lĩnh siêu việt, đủ thực lực để tiếp nhận. Bọn họ muốn dùng hết sức trừ giao.
Phàn Mãnh ngưỡng mộ nữ tử trước mặt phải triển lộ bản lĩnh, hiện giờ nghe Công Nghi Thiên Hành nói, liền tùy ý mở miệng:
"Không bằng làm mù mắt, nó sẽ điên cuồng thì trốn tránh dễ dàng."
Kỳ Huyên Áo gật đầu:
"Nhưng chờ ta cùng ra tay?"
Bào Hoằng bảo:
"Nếu cùng ra tay, ta sẽ ra chiêu thức, cái nào lược trận, cái nào chủ công, phải nói minh bạch. Bất quá nguyên giao đang muốn đuổi theo, không được lãng phí thời gian, cần lập tức quyết định mới tốt."
Công Nghi Thiên Hành nhìn thoáng qua, khẽ cười:
"Nếu đâm mù mắt, ta có tài bắn cung, xa xa công sát. Nếu chư vị không ngại ta sẽ làm, nếu không thành, bàn bạc lại."
Băng Phượng thiên nữ thanh đạm nói:
"Quân đã có nắm chắc, thử một lần cũng không sao."
Phàn Mãnh nghe vậy, trong mắt không vui. Mục Bạch Chi tựa hồ rất có hảo cảm với mãn tinh Thiên Kiêu.. Nàng xưa nay không thân cận người lạ, mấy lần chủ động chẳng lẽ coi trọng tiểu bạch kiểm này? Không phải lúc tranh giành tình cảm, Phàn Mãnh hiểu thời thế nghi vấn trong lòng, nhịn không được sinh ra đố kị. Hắn tự biết tư chất tuy mạnh, diện mạo không tuấn mỹ, nữ tử sẽ có ái mộ về sức mạnh, diện mạo, nhưng sức mạnh ngang hàng thì so sánh tiếp diện mạo. Ở Thập Tuyệt Tông xứng đôi với thiên nữ chỉ có Thiên Kiêu, theo thế lực tông môn luận khởi, Phàn Mãnh cạnh tranh chỉ có Bào Hoằng, Kỳ Huyên Áo hai người.
Bào Hoằng da dày thịt béo không hấp dẫn nữ tử, bản nhân hắn không phong tình. Kỳ Huyên Áo tuấn mỹ nhưng đã có vô số hồng nhan tri kỷ, không phải nam tử tôt. Hắn tưởng rằng qua một đoạn thời gian, Ngự Thú Môn và Bích Viêm cốc liên hôn, hắn sẽ có được Mục Bạch Chi, nhưng ai ngờ nửa đường nhảy ra Công Nghi Thiên Hành, không chỉ có tiềm lực mạnh, thế lực lớn hơn, ngay cả tướng mạo được trời cao ưu ái!
Phàn Mãnh sớm có nguy cơ cảm giác. Mục Bạch Chi như có như không tỏ vẻ, khó có thể bình tĩnh.. Cũng may Phàn Mãnh biết được chính sự, mạnh mẽ ép xuống đố kị nói:
"Bạch Chi muội tử nói như thể rất tin tưởng Công Nghi Thiên Kiêu, không bằng giao cho hắn, chúng ta ở bên phụ trợ."
Kỳ Huyên Áo hiện lên một tia quang mang, Bào Hoằng trầm tư, đồng loạt gật đầu nói:
"Hảo."
Công Nghi Thiên Hành đoán sơ tính toán của bọn họ, không để ý, trừ giao để hiển lộ sức mạnh, mời chào nhân thủ, phát dương thanh danh. Dù chỉ một mình hắn đối chiến nguyên giao cũng không sợ -- khả năng dư sức giết chết nó, thuận lợi thoát thân.
Tới giờ phút này nên thi thố tài năng, thể hiện cảnh giới Thoát Phàm, hắn đổi sang khí hải kim hồng có uy lực cường đại! Công Nghi Thiên Hành cười bảo:
"Thỉnh chư vị trợ trận."
Tiếng nói vừa dứt bốn tôn Thiên Kiêu thân hình chớp động, trong chớp mắt lùi lại vài dặm, đem không gian nhường ra. Nguyên giao lượn vài vòng trên không, mắt thấy đông đảo Thiên Kiêu rời đi, kéo lên cảnh giác. Rất nhanh phát giác hành tung mấy Thiên Kiêu, nhất thời quay đầu đuổi theo. Công Nghi Thiên Hành không chút hoang mang, tiện tay từ hư không lấy ra cự cung!
Cung lớn cao ba trượng, toàn thân rực lửa, không biết vật liệu gì tinh luyện, màu sắc diễm lệ, cực kỳ huyền ảo, thô như ngón tay, dễ dàng kéo dây, một khi dùng sức kéo ra, mũi tên theo đó hình thành mang theo tiếng xé gió! Cung dài có tên dài, mũi tên cứng rắn vô cùng, một phát bắn ra có sức lực khai sơn nứt thạch không tầm thường!
Đây cũng là Hoàng cấp Linh Binh, Công Nghi Thiên Hành lấy rất nhiều Nhân cấp Linh Binh và tài nguyên khác đổi với tông môn, uẩn dưỡng trong đan điền kim hồng dùng để bắn tên.
Bởi vậy cung từ khoáng thạch chứa đại nhật chi lực chế tạo, với Công Nghi Thiên Hành mà nói cực kỳ thích hợp, rất cường hãn!
Cung vừa ra mang theo nhiệt lực vốn có, không khí nóng lên làm nhiều người đổ mồ hôi. Ánh mắt Công Nghi Thiên Hành hơi híp, một chân bước lên tư thế cầm cung sẵn sàng. Động tác không nhanh không chậm như chưa từng nhìn thấy nguyên giao đã tới gần trước mặt, chờ thời cơ thích hợp toàn thân trên dưới hiện một tầng kim hồng lực lượng bùng nổ, đem tóc đen, đôi mắt, da thịt nhuộm thành một mảnh kim hồng!
Đại nhật chi lực từ lòng bàn tay Công Nghi Thiên Hành phun trào, hóa thành ánh sáng kim hồng! Trong chớp mắt, cung đổi màu kim hồng xích dương nóng cháy bùng nổ, chói mắt lộng lẫy. Mấy ngón tay thả ra, mũi tên phá không lao nhanh!
"Vèo!"
Mang theo lửa mạnh xé mở không gian, trong thời gian ngắn mũi tên đã vọt trước mặt nguyên giao, bỗng nhiên một phân thành hai, một tả một hữu, tề phát bắn thủng mắt!
Nguyên giao đưa tới cửa, đón nhận hai mũi tên, "chi chi" bỏng lớn máu tươi ồ ạt chảy ra.
Cố Tá trừng lớn mắt. Đại ca.. Hảo, thật là lợi hại!
Nó nhớ tới khi đối chiến huyết khí tràn đầy, tất nhiên ấu tể nhân tộc có người xuất sắc và vũ khí cường đại, tạo nên thương tổn! Một bên đau đớn, ánh mắt cảnh giác không tùy ý.
Hiện giờ nó chưa lâm vào điên cuồng, nhẫn nại đau nhức, phát huy uy lực nguyên thú!
Nguyên giao mở miệng ra, phun nước màu đen vào Bào Hoằng, kẻ đã đâm vào hai mắt!
Nhưng Bào Hoằng nào không phòng bị? Một lần trúng, liền ra sức rút hai kích, lao thẳng lên. Mùi máu tanh tưởi xen lẫn không khí, hai mí nhắm lại tạm thời giao không nhìn rõ xung quanh, Bào Hoằng đã xoay người dùng sức bắt lấy gai nhọn trên đỉnh đầu nó, một tay thu hồi hai kích, nắm thành quyền, ngưng tụ muôn vàn Huyền Khí đánh xuống!
Chỉ tiếc Huyền Khí tuy lợi hại, Bào Hoằng đem hết toàn lực, cũng không phá vỡ phòng ngự! Nước màu đen, nó vẫn chưa đánh trúng Bào Hoằng, nhưng rơi trong phạm vi Băng Phượng thiên nữ thi triển huyền công. Lúc này cầm điểu bay nhanh tránh thoát, đáng tiếc rốt cuộc vẫn chậm làm mấy chiếc lông chim dính, thoáng chốc cháy đen một mảnh.
Cầm điểu ngay lập tức phát ra tiếng kêu thảm, lảo đảo lùi lại, Băng Phượng thiên nữ liền bay lên, vung tay tạo một mảnh băng sương, vết thương cầm điểu tức khắc đông lại lui ra sau.
Giờ phút này Mục Bạch Chi giống như các Thiên Kiêu khác, bằng vào thân Huyền Khí lăng không, không còn tọa kỵ.
Đương nhiên, nguyên giao không phải chỉ phụt ra kịch độc mà thôi. Lợi trảo hướng phía trước tìm tòi, một tầng hắc khí hình thành, chỗ thịt mềm mại bị một tầng vảy tinh mịn bao vây, một loại võ kỹ kỳ dị, đột phá khoảng cách không gian, kỳ quỷ hướng tới Kỳ Huyên Áo chộp tới!
Kỳ Huyên Áo phản ứng cực nhanh, nâng Hoàng cấp đại đao, dày nặng sắc nhọn, uy lực vô cùng làm màn chắn. Lúc này hắn căng thẳng, cánh tay cơ bắp cố sức ra chiêu, đáp trả lợi trảo! Lưỡi đao trảm vào vảy, phát ra âm thanh réo rắt.
Hoàng cấp đại đao quả thực cường ngạnh, không xướt, tuy có một chút dấu vết nhiễm độc, đao khí cọ rửa rồi biến mất, không hề ảnh hưởng. Nhưng vảy xuất hiện vài đạo bạch ngân, hơn nữa quanh thân nguyên giao có dòng khí xoay tròn, nhanh chóng biến mất.
Trận đối đầu này, trừ Kỳ Huyên Áo bị lực đạo khủng bố đánh lui mấy trượng, không hề bị thương.
Phàn Mãnh công kích thân, vảy nó quang mang lưu chuyển, dễ dàng cản trở. Công Nghi Thiên Hành đánh vào đuôi, đuôi dài bỗng nhiên đảo, ngay cả không gian rung chuyển toan vỡ ra, hắn phải dừng lại. Tất nhiên tả hữu né tránh, không để thương vong!
Mấy hiệp, hai bên đối chiến trở nên kịch liệt, chớp mắt gay cấn, đã đạt tới hoàn cảnh "không phải ngươi chết, thì ta mất mạng"!
Giằng co thật lâu, mấy tôn Thiên Kiêu không làm gì nguyên giao, ngược lại nguyên giao cũng không làm gì được Thiên Kiêu.
Phòng ngự rất chắc chắn, thân hình khổng lồ, chẳng sợ Thiên Kiêu tiến công. Dần dần trận chiến khá tiêu hao. Huyền Khí kịch liệt thoát ra, về lâu dài sẽ cạn kiệt.
Thiên Kiêu không ngu dốt, phải tìm biện pháp khác. Năm người dừng tiến công, tìm một chỗ tụ hợp.
Băng Phượng thiên nữ nói:
"Chư vị huynh trưởng, lần này chỉ sợ cần phải liên thủ."
Bào Hoằng kiêu ngạo không muốn hợp tác, nhưng giờ phút này không bắt nguyên giao, hiển nhiên mặt mũi ném đi, bởi vậy hừ một tiếng, cam chịu nhường nhịn.
Công Nghi Thiên Hành ôn hòa nói:
"Lúc trước hai mắt, chỗ thịt mềm có thương thế, nhưng giao tự lành, chuyển biến tốt đẹp, nếu kéo dài sẽ khôi phục toàn thịnh. Bởi vậy ta cho rằng, trước phá hoại hoàn toàn những điểm này, người khác kiềm chế tấn công đầu, hầu, mổ bụng, trảm đuôi.. Cần phòng bị nó bạo cuồng, chớ để thương tích không đáng."
Vài vị Thiên Kiêu nghe vậy âm thầm gật đầu. Trong lòng mỗi người có tính toán riêng, nhưng không chu toàn bằng Công Nghi Thiên Hành. Hơn nữa cần phải hợp lực, bọn họ là Thiên Kiêu thế lực cấp Thanh Đồng tất nhiên không chịu phục đối phương, vì Công Nghi Thiên Hành là mãn tinh Thiên Kiêu thống ngự, mới bằng lòng.
Không thể không nói, Công Nghi Thiên Hành chưa từng biểu hiện bàn lĩnh siêu việt, đủ thực lực để tiếp nhận. Bọn họ muốn dùng hết sức trừ giao.
Phàn Mãnh ngưỡng mộ nữ tử trước mặt phải triển lộ bản lĩnh, hiện giờ nghe Công Nghi Thiên Hành nói, liền tùy ý mở miệng:
"Không bằng làm mù mắt, nó sẽ điên cuồng thì trốn tránh dễ dàng."
Kỳ Huyên Áo gật đầu:
"Nhưng chờ ta cùng ra tay?"
Bào Hoằng bảo:
"Nếu cùng ra tay, ta sẽ ra chiêu thức, cái nào lược trận, cái nào chủ công, phải nói minh bạch. Bất quá nguyên giao đang muốn đuổi theo, không được lãng phí thời gian, cần lập tức quyết định mới tốt."
Công Nghi Thiên Hành nhìn thoáng qua, khẽ cười:
"Nếu đâm mù mắt, ta có tài bắn cung, xa xa công sát. Nếu chư vị không ngại ta sẽ làm, nếu không thành, bàn bạc lại."
Băng Phượng thiên nữ thanh đạm nói:
"Quân đã có nắm chắc, thử một lần cũng không sao."
Phàn Mãnh nghe vậy, trong mắt không vui. Mục Bạch Chi tựa hồ rất có hảo cảm với mãn tinh Thiên Kiêu.. Nàng xưa nay không thân cận người lạ, mấy lần chủ động chẳng lẽ coi trọng tiểu bạch kiểm này? Không phải lúc tranh giành tình cảm, Phàn Mãnh hiểu thời thế nghi vấn trong lòng, nhịn không được sinh ra đố kị. Hắn tự biết tư chất tuy mạnh, diện mạo không tuấn mỹ, nữ tử sẽ có ái mộ về sức mạnh, diện mạo, nhưng sức mạnh ngang hàng thì so sánh tiếp diện mạo. Ở Thập Tuyệt Tông xứng đôi với thiên nữ chỉ có Thiên Kiêu, theo thế lực tông môn luận khởi, Phàn Mãnh cạnh tranh chỉ có Bào Hoằng, Kỳ Huyên Áo hai người.
Bào Hoằng da dày thịt béo không hấp dẫn nữ tử, bản nhân hắn không phong tình. Kỳ Huyên Áo tuấn mỹ nhưng đã có vô số hồng nhan tri kỷ, không phải nam tử tôt. Hắn tưởng rằng qua một đoạn thời gian, Ngự Thú Môn và Bích Viêm cốc liên hôn, hắn sẽ có được Mục Bạch Chi, nhưng ai ngờ nửa đường nhảy ra Công Nghi Thiên Hành, không chỉ có tiềm lực mạnh, thế lực lớn hơn, ngay cả tướng mạo được trời cao ưu ái!
Phàn Mãnh sớm có nguy cơ cảm giác. Mục Bạch Chi như có như không tỏ vẻ, khó có thể bình tĩnh.. Cũng may Phàn Mãnh biết được chính sự, mạnh mẽ ép xuống đố kị nói:
"Bạch Chi muội tử nói như thể rất tin tưởng Công Nghi Thiên Kiêu, không bằng giao cho hắn, chúng ta ở bên phụ trợ."
Kỳ Huyên Áo hiện lên một tia quang mang, Bào Hoằng trầm tư, đồng loạt gật đầu nói:
"Hảo."
Công Nghi Thiên Hành đoán sơ tính toán của bọn họ, không để ý, trừ giao để hiển lộ sức mạnh, mời chào nhân thủ, phát dương thanh danh. Dù chỉ một mình hắn đối chiến nguyên giao cũng không sợ -- khả năng dư sức giết chết nó, thuận lợi thoát thân.
Tới giờ phút này nên thi thố tài năng, thể hiện cảnh giới Thoát Phàm, hắn đổi sang khí hải kim hồng có uy lực cường đại! Công Nghi Thiên Hành cười bảo:
"Thỉnh chư vị trợ trận."
Tiếng nói vừa dứt bốn tôn Thiên Kiêu thân hình chớp động, trong chớp mắt lùi lại vài dặm, đem không gian nhường ra. Nguyên giao lượn vài vòng trên không, mắt thấy đông đảo Thiên Kiêu rời đi, kéo lên cảnh giác. Rất nhanh phát giác hành tung mấy Thiên Kiêu, nhất thời quay đầu đuổi theo. Công Nghi Thiên Hành không chút hoang mang, tiện tay từ hư không lấy ra cự cung!
Cung lớn cao ba trượng, toàn thân rực lửa, không biết vật liệu gì tinh luyện, màu sắc diễm lệ, cực kỳ huyền ảo, thô như ngón tay, dễ dàng kéo dây, một khi dùng sức kéo ra, mũi tên theo đó hình thành mang theo tiếng xé gió! Cung dài có tên dài, mũi tên cứng rắn vô cùng, một phát bắn ra có sức lực khai sơn nứt thạch không tầm thường!
Đây cũng là Hoàng cấp Linh Binh, Công Nghi Thiên Hành lấy rất nhiều Nhân cấp Linh Binh và tài nguyên khác đổi với tông môn, uẩn dưỡng trong đan điền kim hồng dùng để bắn tên.
Bởi vậy cung từ khoáng thạch chứa đại nhật chi lực chế tạo, với Công Nghi Thiên Hành mà nói cực kỳ thích hợp, rất cường hãn!
Cung vừa ra mang theo nhiệt lực vốn có, không khí nóng lên làm nhiều người đổ mồ hôi. Ánh mắt Công Nghi Thiên Hành hơi híp, một chân bước lên tư thế cầm cung sẵn sàng. Động tác không nhanh không chậm như chưa từng nhìn thấy nguyên giao đã tới gần trước mặt, chờ thời cơ thích hợp toàn thân trên dưới hiện một tầng kim hồng lực lượng bùng nổ, đem tóc đen, đôi mắt, da thịt nhuộm thành một mảnh kim hồng!
Đại nhật chi lực từ lòng bàn tay Công Nghi Thiên Hành phun trào, hóa thành ánh sáng kim hồng! Trong chớp mắt, cung đổi màu kim hồng xích dương nóng cháy bùng nổ, chói mắt lộng lẫy. Mấy ngón tay thả ra, mũi tên phá không lao nhanh!
"Vèo!"
Mang theo lửa mạnh xé mở không gian, trong thời gian ngắn mũi tên đã vọt trước mặt nguyên giao, bỗng nhiên một phân thành hai, một tả một hữu, tề phát bắn thủng mắt!
Nguyên giao đưa tới cửa, đón nhận hai mũi tên, "chi chi" bỏng lớn máu tươi ồ ạt chảy ra.
Cố Tá trừng lớn mắt. Đại ca.. Hảo, thật là lợi hại!