Chương 20: "Lâm Vãn Ngư, anh yêu em, em có đồng ý lấy anh không?"
[BOOK]Cô bé nhìn tôi cười hề hề, ôm Liên Liên rồi cũng chạy mất.
Trước khi đi còn không quên giơ tay làm động tác cổ vũ với Quý Nghiên.
"Anh Nghiên! Cố lên!"
Quý Nghiên hơi bối rối, xoa xoa tay, ánh mắt lấp lánh.
Một lúc sau, anh lục tìm trong túi, lấy ra một chiếc nhẫn, vừa định quỳ xuống thì bị tôi ngăn lại.
"Bây giờ tôi không có tâm trạng yêu đương?"
"Làm người phải biết rõ vị trí của mình?"
"Có xứng đáng hay không trong lòng phải tự biết?"
Tôi vừa hỏi một câu, mặt Quý Nghiên lại tái đi một chút.
Anh lo lắng, bối rối giải thích: "Không phải.."
"Lời này không phải nói em, mà là đang nói chính anh!"
"Em bây giờ đã là bà chủ lớn rồi, còn anh thậm chí còn chưa có công ty quản lý."
"Mọi thứ đều bắt đầu từ con số không, anh sợ em khinh thường anh, nghĩ anh không xứng với em.."
Tôi nắm lấy cổ áo của Quý Nghiên, nhón chân lên hôn vào bên môi anh.
"Nếu bây giờ em tỏ tình lại lần nữa thì anh có đồng ý không?"
Quý Nghiên đỏ mặt, ấp úng: "Không, không đồng ý."
Tôi nhướng mày nhìn anh.
Chỉ nghe anh khẽ nói: "Không đồng ý."
"Năm năm trước chưa từng chia tay thì tại sao phải đồng ý lại?"
Anh quỳ một chân xuống, giơ chiếc nhẫn lên, ánh mắt sáng rực.
"Bây giờ đến lượt anh hỏi."
"Lâm Vãn Ngư, anh yêu em, em có đồng ý lấy anh không?"[/BOOK]