Chương 5: Ôn Đường hôn môi (2)
Nhưng sau khi Lục Duẫn Yến lên xe, Ôn Đường cảm giác rằng anh đang quan sát cô.
Trong xe an tĩnh cực kỳ, Ôn Đường giống như có thể nghe được tiếng tim đập của mình, anh làm sao không lái xe? Ôn Đường không khỏi quay đầu nhìn.
Tim liền nhảy lên một cái, máu trong người tăng vọt.
Anh quả nhiên đang nhìn cô a! Bị cô phát hiện cũng không hề lúng túng mà vẫn đang nhìn thẳng vào cô! Ánh mắt trực tiếp mang theo chút nóng bỏng.
"Anh.. Mau lái xe đi." Giọng nói Ôn Đường có chút run rẩy.
Lục Duẫn Yến ừ một tiếng, thu lại ánh mắt không nhìn cô nữa, bàn tay khớp xương rõ ràng thuần thục đem chìa khóa xe cắm vào.
"Sợ tôi đem cô đi bán sao?" Lúc xe sắp ra khỏi bãi đỗ, Lục Duẫn Yến cười hỏi Ôn Đường.
"..."
Ôn Đường nói: "Không có a.."
Lục Duẫn Yến quay đầu liếc nhìn cô một cái, giọng nói trầm thấp vang lên ở trong không gian an tĩnh, "Vậy sao cô có vẻ căng thẳng quá vậy?"
Tôi căng thẳng cái gì anh còn không rõ sao!
Mặt Ôn Đường nóng lên, nói: "Thật ra anh có chút giống.. ông chú xấu*."
(*: Từ này mình tìm hiểu theo bản gốc có nghĩa là những ông chú có ý xấu với các bé gái, bé trai nhỏ tuổi)
Lời cô nói là thật, từ lần đầu gặp mặt, cô liền cảm thấy anh cố ý mê hoặc mình, tâm tư của cô đều bị anh nắm chặt đến gắt gao.
Lục Duẫn Yến bật cười, "Giống sao?"
Ôn Đường gật đầu, "Giống."
Lục Duẫn Yến bật cười.
Anh đừng cười mà! Tập trung lái xe đi a!
Ôn Đường rầu rĩ nói nhỏ trong cổ họng.
Sợ nhất là không khí đột nhiên an tĩnh, Ôn Đường thoáng nhìn gương mặt đỏ bừng của mình phản chiếu trên kính chiếu hậu, cô không muốn thấy chính mình như vậy, liền dứt khoát nâng cửa kính xe lên, ngăn cách chiếc gương bên ngoài.
"Cô thấy lạnh sao?" Lục Duẫn Yến hỏi.
"..."
Ôn Đường nói: "Có một chút.."
Lạnh lúc nào, một chút cũng không lạnh nha, cô ngược lại còn cảm thấy nóng đây!
Chỉ là ngoài cái lý do này, cô không biết làm sao giải thích với Lục Duẫn Yến việc đem cửa sổ xe nâng lên.
"Anh nóng sao? Nếu anh cảm thấy nóng, tôi đem cửa sổ hạ trở về." Ôn Đường nói.
"Không cần, tôi không nóng." Lục Duẫn Yến nói.
Nhưng khi nói những lời này, anh kéo nhẹ cổ áo của mình ra.
Không khí yên ắng trở lại.
Ôn Đường hướng mặt ra ngoài cửa sổ, một lát sau lại quay mặt nhìn thẳng phía trước, thỉnh thoảng sẽ quét mắt về phía ghế lái, cô muốn nói chuyện phiếm cùng Lục Duẫn Yến, nhưng rồi lại không biết nói cái gì.
"Cô là người Minh thành sao?" Lục Duẫn Yến đột nhiên hỏi cô.
Ôn Đường nói: "Không phải, tôi là người Phổ Cẩm."
"Phổ Cẩm a" Lục Duẫn Yến nói: "Phổ Cẩm là thành phố rất đẹp, tôi đã đến vài lần, tôi có một người bạn ở đó."
Khi anh nói chuyện, Ôn Đường thử quay đầu qua nhìn nhìn anh.
Bộ dáng lái xe của anh cũng rất đẹp nha! Tay lái dễ dàng bị anh khống chế, anh vô luận làm cái gì cũng đều mê người.
"Sao lúc trước cô không học đại học ở Phổ Cẩm? Phổ đại cũng không kém so với Minh đại bao nhiêu, cũng là một trong mười trường đại học hàng đầu." Lục Duẫn Yến nói.
Ôn Đường: "Tôi thích Minh Thành hơn."
Nếu cô không đến đây học thì sẽ không gặp được anh rồi, Ôn Đường nghĩ thầm.
"Ba mẹ cô làm nghề gì?" Lục Duẫn Yến lại hỏi cô.
Anh đây là muốn tìm hiểu kỹ về cô sao, nhưng vấn đề này nằm trong phạm vi bình thường, Ôn Đường cũng không ngại kể với anh một chút chuyện gia đình.
Ôn Đường nói: "Ba mẹ tôi đều là giáo viên, mẹ tôi là giáo viên tiểu học, ba là giáo viên trung học, tôi còn có một em trai."
Lục Duẫn Yến nói: "Em trai cô bao lớn rồi? Nghịch ngợm lắm không?"
Ôn Đường nói: "Nó so với tôi nhỏ hơn bốn tuổi, năm nay cao trung, hiện tại khá hơn nhiều, lúc nhỏ nó rất nghịch ngợm, tôi thường xuyên đánh nhau với nó."
"Đánh nhau?" Lục Duẫn Yến giống như không tin một người điềm đạm như cô sẽ cùng người khác đánh nhau.
"Ừm." Ôn Đường gật đầu nhìn anh.
Lục Duẫn Yến bật cười: "Cha mẹ hai người có quay video lại không, tôi muốn xem một chút."
"..."
Anh biến thái sao.
"Cũng không quay lại." Ôn Đường nói.
Minh thành là thành phố không ngủ, huống chi hiện tại mới hơn 8 giờ, Ôn Đường thấy phía trước có Michelle Ice City*, cô nói với Lục Duẫn Yến: "Anh có thể dừng ở phía trước một chút không?" (*: Tên chuỗi cửa hàng trà sữa Trung Quốc)
"Muốn mua đồ sao?" Lục Duẫn Yến hỏi.
Ôn Đường gật đầu, "Ừm."
Lục Duẫn Yến không hỏi Ôn Đường muốn mua cái gì, dừng xe lại theo ý cô.
"Anh ở trong xe đợi tôi một chút nha?" Ôn Đường nói.
Lục Duẫn Yến nhìn nhìn cô, nói: "Được."
Ôn Đường đẩy cửa ra xuống xe.
Lúc đi đến cửa tiệm, Ôn Đường quay đầu lại nhìn Lục Duẫn Yến một cái, phát hiện Lục Duẫn Yến ở trong xe chăm chú nhìn cô, ngực nhảy dựng.
Ôn Đường vội quay đầu đi, cắn môi dưới, đi vào tiệm trà sữa.
"Một ly trà sữa đậu đỏ." Ôn Đường nói với chị nhân viên xinh đẹp của tiệm.
"Được, chờ hai phút."
Hai phút sau, Ôn Đường ôm một ly trà sữa trở về, sau khi lên xe cô đem trà sữa đưa cho Lục Duẫn Yến: "Mua cho anh này, trà sữa đậu đỏ, uống rất ngon đó."
Ôn Đường cảm thấy Lục đại tổng tài chắc chưa bao giờ uống qua loại trà sữa rẻ tiền này.
Mặc dù rẻ nhưng mà uống rất ngon.
InuMoA: Chương 5 này siêu dài nên mình chia làm 3 phần nha.
Trong xe an tĩnh cực kỳ, Ôn Đường giống như có thể nghe được tiếng tim đập của mình, anh làm sao không lái xe? Ôn Đường không khỏi quay đầu nhìn.
Tim liền nhảy lên một cái, máu trong người tăng vọt.
Anh quả nhiên đang nhìn cô a! Bị cô phát hiện cũng không hề lúng túng mà vẫn đang nhìn thẳng vào cô! Ánh mắt trực tiếp mang theo chút nóng bỏng.
"Anh.. Mau lái xe đi." Giọng nói Ôn Đường có chút run rẩy.
Lục Duẫn Yến ừ một tiếng, thu lại ánh mắt không nhìn cô nữa, bàn tay khớp xương rõ ràng thuần thục đem chìa khóa xe cắm vào.
"Sợ tôi đem cô đi bán sao?" Lúc xe sắp ra khỏi bãi đỗ, Lục Duẫn Yến cười hỏi Ôn Đường.
"..."
Ôn Đường nói: "Không có a.."
Lục Duẫn Yến quay đầu liếc nhìn cô một cái, giọng nói trầm thấp vang lên ở trong không gian an tĩnh, "Vậy sao cô có vẻ căng thẳng quá vậy?"
Tôi căng thẳng cái gì anh còn không rõ sao!
Mặt Ôn Đường nóng lên, nói: "Thật ra anh có chút giống.. ông chú xấu*."
(*: Từ này mình tìm hiểu theo bản gốc có nghĩa là những ông chú có ý xấu với các bé gái, bé trai nhỏ tuổi)
Lời cô nói là thật, từ lần đầu gặp mặt, cô liền cảm thấy anh cố ý mê hoặc mình, tâm tư của cô đều bị anh nắm chặt đến gắt gao.
Lục Duẫn Yến bật cười, "Giống sao?"
Ôn Đường gật đầu, "Giống."
Lục Duẫn Yến bật cười.
Anh đừng cười mà! Tập trung lái xe đi a!
Ôn Đường rầu rĩ nói nhỏ trong cổ họng.
Sợ nhất là không khí đột nhiên an tĩnh, Ôn Đường thoáng nhìn gương mặt đỏ bừng của mình phản chiếu trên kính chiếu hậu, cô không muốn thấy chính mình như vậy, liền dứt khoát nâng cửa kính xe lên, ngăn cách chiếc gương bên ngoài.
"Cô thấy lạnh sao?" Lục Duẫn Yến hỏi.
"..."
Ôn Đường nói: "Có một chút.."
Lạnh lúc nào, một chút cũng không lạnh nha, cô ngược lại còn cảm thấy nóng đây!
Chỉ là ngoài cái lý do này, cô không biết làm sao giải thích với Lục Duẫn Yến việc đem cửa sổ xe nâng lên.
"Anh nóng sao? Nếu anh cảm thấy nóng, tôi đem cửa sổ hạ trở về." Ôn Đường nói.
"Không cần, tôi không nóng." Lục Duẫn Yến nói.
Nhưng khi nói những lời này, anh kéo nhẹ cổ áo của mình ra.
Không khí yên ắng trở lại.
Ôn Đường hướng mặt ra ngoài cửa sổ, một lát sau lại quay mặt nhìn thẳng phía trước, thỉnh thoảng sẽ quét mắt về phía ghế lái, cô muốn nói chuyện phiếm cùng Lục Duẫn Yến, nhưng rồi lại không biết nói cái gì.
"Cô là người Minh thành sao?" Lục Duẫn Yến đột nhiên hỏi cô.
Ôn Đường nói: "Không phải, tôi là người Phổ Cẩm."
"Phổ Cẩm a" Lục Duẫn Yến nói: "Phổ Cẩm là thành phố rất đẹp, tôi đã đến vài lần, tôi có một người bạn ở đó."
Khi anh nói chuyện, Ôn Đường thử quay đầu qua nhìn nhìn anh.
Bộ dáng lái xe của anh cũng rất đẹp nha! Tay lái dễ dàng bị anh khống chế, anh vô luận làm cái gì cũng đều mê người.
"Sao lúc trước cô không học đại học ở Phổ Cẩm? Phổ đại cũng không kém so với Minh đại bao nhiêu, cũng là một trong mười trường đại học hàng đầu." Lục Duẫn Yến nói.
Ôn Đường: "Tôi thích Minh Thành hơn."
Nếu cô không đến đây học thì sẽ không gặp được anh rồi, Ôn Đường nghĩ thầm.
"Ba mẹ cô làm nghề gì?" Lục Duẫn Yến lại hỏi cô.
Anh đây là muốn tìm hiểu kỹ về cô sao, nhưng vấn đề này nằm trong phạm vi bình thường, Ôn Đường cũng không ngại kể với anh một chút chuyện gia đình.
Ôn Đường nói: "Ba mẹ tôi đều là giáo viên, mẹ tôi là giáo viên tiểu học, ba là giáo viên trung học, tôi còn có một em trai."
Lục Duẫn Yến nói: "Em trai cô bao lớn rồi? Nghịch ngợm lắm không?"
Ôn Đường nói: "Nó so với tôi nhỏ hơn bốn tuổi, năm nay cao trung, hiện tại khá hơn nhiều, lúc nhỏ nó rất nghịch ngợm, tôi thường xuyên đánh nhau với nó."
"Đánh nhau?" Lục Duẫn Yến giống như không tin một người điềm đạm như cô sẽ cùng người khác đánh nhau.
"Ừm." Ôn Đường gật đầu nhìn anh.
Lục Duẫn Yến bật cười: "Cha mẹ hai người có quay video lại không, tôi muốn xem một chút."
"..."
Anh biến thái sao.
"Cũng không quay lại." Ôn Đường nói.
Minh thành là thành phố không ngủ, huống chi hiện tại mới hơn 8 giờ, Ôn Đường thấy phía trước có Michelle Ice City*, cô nói với Lục Duẫn Yến: "Anh có thể dừng ở phía trước một chút không?" (*: Tên chuỗi cửa hàng trà sữa Trung Quốc)
"Muốn mua đồ sao?" Lục Duẫn Yến hỏi.
Ôn Đường gật đầu, "Ừm."
Lục Duẫn Yến không hỏi Ôn Đường muốn mua cái gì, dừng xe lại theo ý cô.
"Anh ở trong xe đợi tôi một chút nha?" Ôn Đường nói.
Lục Duẫn Yến nhìn nhìn cô, nói: "Được."
Ôn Đường đẩy cửa ra xuống xe.
Lúc đi đến cửa tiệm, Ôn Đường quay đầu lại nhìn Lục Duẫn Yến một cái, phát hiện Lục Duẫn Yến ở trong xe chăm chú nhìn cô, ngực nhảy dựng.
Ôn Đường vội quay đầu đi, cắn môi dưới, đi vào tiệm trà sữa.
"Một ly trà sữa đậu đỏ." Ôn Đường nói với chị nhân viên xinh đẹp của tiệm.
"Được, chờ hai phút."
Hai phút sau, Ôn Đường ôm một ly trà sữa trở về, sau khi lên xe cô đem trà sữa đưa cho Lục Duẫn Yến: "Mua cho anh này, trà sữa đậu đỏ, uống rất ngon đó."
Ôn Đường cảm thấy Lục đại tổng tài chắc chưa bao giờ uống qua loại trà sữa rẻ tiền này.
Mặc dù rẻ nhưng mà uống rất ngon.
InuMoA: Chương 5 này siêu dài nên mình chia làm 3 phần nha.