Bạn được Vannnnn mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
47 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề

Chương 10: Rắc rối


Mấy ngày kế tiếp, tin tức trên mạng vẫn chưa hề hạ nhiệt. Dư luận ngày càng ngả về phía Lục Cẩm Tranh. Đối lập rõ rệt, Lục Khải Việt và Phương Lạc Tâm trở thành tâm điểm chế giễu.

Nhưng sự việc không dừng lại ở đó. Một bài đăng nặc danh xuất hiện trên diễn đàn lớn, tiêu đề:

"Bí mật dơ bẩn của nhà họ Lục"

Trong đó liệt kê hàng loạt hành vi che giấu của Lục gia: Trốn thuế, thao túng thị trường, đối xử tàn nhẫn với con gái trưởng.. Thậm chí còn có người tự nhận là từng làm giúp việc trong nhà, kể rằng Lục Cẩm Tranh luôn bị xem thường, bị bắt nạt.

Bài viết nhanh chóng lan truyền. Không ít cư dân mạng vốn trung lập, nay bắt đầu đồng tình và thương xót cho Lục Cẩm Tranh.

* * *

"Lục Cẩm Tranh, cô đúng là gây chuyện lớn rồi." Trong phòng khách, Hoa Kình cầm điện thoại, cau mày nhìn cô.

"Không phải tôi làm." Lục Cẩm Tranh thản nhiên đáp, ngồi vắt chân, giọng bình tĩnh: "Nhưng tôi thừa nhận, tôi rất thích xem kịch hay."

"Cho dù không phải cô, thì ngoài kia người ta cũng nghĩ là cô." Hoa Kình gõ nhẹ ngón tay lên bàn, ánh mắt sâu thẳm: "Nhà họ Lục chắc chắn sẽ tìm cô tính sổ."

Lục Cẩm Tranh bật cười: "Thế thì sao? Chẳng lẽ tôi còn sợ bọn họ à?"

Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng cô hiểu, đây chỉ là khúc dạo đầu. Nếu tiếp tục để dư luận đào bới, e rằng cả cô cũng khó tránh vạ lây.

* * *

Quả nhiên, ngay chiều hôm đó, phu nhân Lục đã dẫn người tới thẳng biệt thự Hoa Kình.

"Lục Cẩm Tranh! Mày mau cút xuống đây cho tao!" Bà ta đứng giữa phòng khách, mặt mày tái nhợt vì giận, giọng the thé.

Lục Cẩm Tranh thong thả đi xuống cầu thang, dáng vẻ điềm nhiên như không. "Mẹ đến mà không báo trước, con chưa kịp chuẩn bị trà nước, thất lễ rồi."

"Mày còn dám giả vờ lễ độ?" Phu nhân run rẩy chỉ thẳng vào mặt con gái: "Những chuyện dơ bẩn trên mạng kia có phải do mày tung ra không? Nếu không, ai lại biết rõ nội tình như vậy?"

Lục Cẩm Tranh nhướng mày, cười nhạt: "Mẹ nói vậy, chẳng hóa ra chính miệng mẹ thừa nhận những chuyện kia đều thật?"

"Mày! Đồ nghịch tử!" Phu nhân Lục tức đến run cả người.

Đúng lúc này, Hoa Kình đi ra, chậm rãi mở miệng: "Bác gái, xin bình tĩnh. Tôi tin Lục Cẩm Tranh sẽ không làm chuyện hồ đồ như thế. Nếu bác có chứng cứ, xin đưa ra. Còn nếu không, mong bác đừng tùy tiện xúc phạm vợ tôi."

Một câu "vợ tôi" khiến sắc mặt Lục Cẩm Tranh khẽ đổi. Cô nghiêng đầu nhìn Hoa Kình, trong lòng thoáng xao động.

Phu nhân Lục bị chặn họng, tức đến nghẹn lời, chỉ có thể hậm hực rời đi.

* * *

Sau khi xe bà ta đi khỏi, Lục Cẩm Tranh khoanh tay, nheo mắt nhìn Hoa Kình: "Anh không sợ bị liên lụy sao? Sao lại bênh vực tôi?"

Hoa Kình thản nhiên đáp: "Chúng ta là vợ chồng, ít nhất bề ngoài phải thống nhất. Hơn nữa.." Anh thoáng dừng, ánh mắt rơi trên người cô, "Tôi tin cô không ngốc đến mức tự mình chọc lửa."

Lục Cẩm Tranh ngẩn người, rồi bất giác bật cười: "Anh càng ngày càng biết nói chuyện rồi đấy, Hoa tổng."

Nhưng trong lòng cô hiểu rõ, cơn rắc rối này mới chỉ vừa bắt đầu.
 

Những người đang xem chủ đề này

Back