@chiqudoll ơi, truyện của mình đã hoàn rồi ạ, nàng check và chuyển box hoàn giúp mình nha, cảm ơn nàng nhiều ♡♡
[Ngôn tình] - [Edit]Vả Mặt Đứa Con Riêng
Chương 11
Mọi chuyện kết thúc, tôi quyết định cho bản thân một kỳ nghỉ dài, thả lỏng đầu óc, để mình thật sự được nghỉ ngơi.
Tôi mua một tấm vé máy bay, điểm đến là đất nước nơi mẹ tôi đang sống. Tôi muốn đi tìm bà.
Trước khi đi, tôi gọi cho Lục Doãn Diệu, hỏi anh có muốn đi cùng không.
Điện...
Chương 10
Nghiêm Quốc Cường bị bắt trong một ngày trời trong nắng đẹp.
Hôm ấy, ông ta vừa mới nói với tôi rằng phải đi xử lý một số việc. Không lâu sau, trên bản tin thời sự tôi đã thấy hình ảnh ông ta bị cảnh sát áp giải.
Vô số micro chĩa vào mặt, còn Nghiêm Quốc Cường chỉ biết cúi đầu, để...
Chương 9
Giải quyết xong món "gia vị" Từ Lệ Lệ, vở kịch lớn mới thực sự bắt đầu.
Tôi tìm cơ hội bước chân vào tập đoàn Nghiêm Tô, phát hiện ra bộ mặt thật phía sau vỏ ngoài hào nhoáng -- bên trong đã mục rữa từ lâu.
Những ngày này, tôi tình cờ phát hiện chuyện làm ăn mà Nghiêm Quốc Cường...
Chương 8
Một lần làm mình làm mẩy thì còn có thể gọi là làm nũng, nhưng hết lần này tới lần khác thì chỉ có thể nói là.. Ngu xuẩn.
Tôi nhân cơ hội ho khẽ hai tiếng, giả bộ sợ hãi lùi lại hai bước: "Chị.. Chị thấy không khỏe, vừa về nhà đã ngủ thiếp đi. Lúc bố về thì chị mới vừa tỉnh thôi."...
Chương 7
Ngày tôi xuất viện, chính Nghiêm Quốc Cường đích thân đến đón tôi. Nhưng tôi lại không ngờ, ngay trong ngày đó, mình sẽ gặp được Lục Doãn Diệu – người mà từ trước đến giờ tôi chỉ liên lạc qua điện thoại.
Khi ánh mắt chạm nhau, trong đáy mắt anh ta lại chẳng hề gợn chút dao động nào...
Chương 6
Từ năm mười sáu tuổi, ông nội ruột của tôi – Lý Xương Hải – đã tìm đến tôi.
Cũng chính khi ấy, tôi mới biết mình vốn dĩ không phải con ruột của Nghiêm Quốc Cường.
Thế nhưng, tôi không để lộ ra bất kỳ biểu hiện nào, bởi Lý Xương Hải đã nói -- chỉ có như vậy, tôi mới có thể tìm được cơ...
Chương 5
Quả nhiên, màn kịch hay đã mở màn.
Mà tôi, chỉ cần lên tiếng đúng lúc, liền có thể đẩy bầu không khí đến cao trào.
Lục Doãn Diệu nói đúng - đã diễn, thì phải diễn cho trọn vẹn.
Thế là tôi ho đến mức nước mắt tuôn ra không ngừng, ho đến cổ họng dâng lên vị đắng, rồi khống chế không...
Chương 4
Tôi hôn mê suốt ba ngày.
Tỉnh lại giữa cơn mơ màng, tôi không vội mở mắt. Rõ ràng tôi có thể cảm nhận được ngoài cửa có người.
Lúc này, vang lên giọng của một người phụ nữ xa lạ: "Người đứng bên phải trong tấm ảnh, chính là bố ruột của Nghiêm Phi. Nghe nói là một công nhân vặn ốc vít...
Chương 3
Tôi ôm chặt lấy tài khoản WeChat của Lục Doãn Diệu, cười ngốc nghếch.
Anh thì đứng cạnh, lải nhải bên tai tôi: "Nghiêm Quốc Cường đang lén lút chuyển dời vốn công ty. Việc đầu tiên chúng ta cần làm là mua chuộc những 'lão nhân' trong công ty, thu mua lại số cổ phần còn lại trong tay...
Nàng ơi @chiqudoll truyện của mình đã hoàn rồi ạ, check và chuyển box giúp mình với nhé, cảm ơn nàng nhiều.
[Ngôn tình] Phu Quân Thay Ta Vả Mặt Trà Xanh
Với cả nàng chuyển box bộ [Trùng Sinh] Nữ Phụ Trở Thành Kẻ Chỉ Lo Sự Nghiệp của mình với, mình chưa thấy phản hồi ạ.
Cảm ơn nàng nhiều, tối...
Chương 2
Bố tôi nói với tôi: "Thật ra, con không phải con ruột của bố."
Ông ta còn nhìn thẳng vào tôi, tiếp tục: "Con còn có mẹ, nhưng Lệ Lệ thì chỉ có một mình bố thôi."
Tôi dám chắc, khi ông vừa dứt lời, tên bắt cóc bật cười - một tràng cười không chút che giấu.
Tôi lạnh lùng nhìn Từ Lệ Lệ...
Chương 12
Sau chuyện đó, Lương Dục nổi trận lôi đình, muốn giết sạch toàn bộ đám nha hoàn từng hầu hạ bên người ta. Ta phải hết sức khuyên can mới ngăn được hắn.
Thật ra cũng chẳng cần thiết.
Ta chỉ giữ lại mấy kẻ trung thành thật thà, còn lại thì đều cho ra khỏi phủ.
Riêng Thúy Nhi, tiếc...
Chương 1
Tôi không ngờ một chuyện cẩu huyết như vậy lại xảy ra ở thế kỷ hai mươi mốt. Vừa tan buổi tự học tối, tôi đã bị người ta trùm bao tải lên đầu rồi vác thẳng lên xe van.
Mở mắt ra, tôi phát hiện mình bị nhốt trong một kho hàng cũ kỹ. Bên cạnh tôi còn có cô con riêng mà bố tôi mới nhận...
Chương 11
Đột nhiên, Thẩm An phá lên cười, tiếng cười chói tai như kẻ phát cuồng.
Nàng ta cúi xuống, dùng móng tay nhọn bấu lấy cằm ta, siết đến đau điếng: "Đã đến nước này mà tỷ vẫn mạnh miệng? Còn muốn kéo dài thời gian ư? Đừng hòng. Chẳng lẽ tỷ còn mong phu quân tỷ đến cứu sao? Hắn chẳng...
Tên truyện: Vả Mặt Đứa Con Riêng
Tác giả: Zhihu
Số chương: 11 (raw gốc 23 chương gộp thành 11 chương để đảm bảo số lượng chữ)
Người dịch/ Editor: Gấu Ngủ Đông
Lịch đăng: 1 chương/ngày
Cam kết: Hoàn thành truyện, chịu mọi trách nhiệm về truyện mình edit, dịch.
Tên truyện: Vả Mặt Đứa Con Riêng
Tác giả: Zhihu
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Đoản văn, Vả mặt, 1×1, HE, Thị giác nữ chủ, Ngôi thứ nhất
Editor: Gấu Ngủ Đông
Số chương: 11 (raw gốc 23 chương gộp thành 11 chương để đảm bảo số lượng chữ)
Ảnh bìa:
Văn án:
Tôi và đứa con riêng...
Chương 10
Dạo này Lương Dục vào triều ngày càng muộn, thường đến tận lúc trời tối mịt mới về phủ. Có khi cả bữa tối cũng phải để ta ăn một mình.
Ta sai người treo thêm vài chiếc đèn lồng ở đầu ngõ và trước hành lang, lại đổi nến sáng hơn, còn ta thì tự tay cầm đèn lồng đứng chờ ngoài hiên...
Chương 9
Lương Dục vốn quen để ta ngủ nướng, thậm chí còn cho phép ta nằm lười đến tận lúc mặt trời lên cao.
Giờ trời ngày một lạnh, buổi sáng sau khi hắn vào triều, ta lại càng không muốn ra khỏi chăn.
"Thơm quá.."
Vừa thức dậy, ta đã thấy nha hoàn đứng bên cầm một bát canh nóng hổi. Đúng...
Chương 8
Ta nằm trên giường, nửa khép mắt nhìn Lương Dục đang ngồi xoa bóp chân và bắp đùi cho ta.
Bàn tay hắn lúc thì nhẹ tựa bông, lúc lại chuẩn xác ấn vào chỗ đau mỏi khiến ta thoải mái đến mê man.
Thật dễ chịu quá..
Được hắn xoa bóp, ta dần lim dim, suýt ngủ quên.
"Phu nhân còn giận ta...
Chương 7
Vừa đặt chân vào yến tiệc, gương mặt Lương Dục đã đen kịt như đáy nồi.
Hắn vốn cực ghét những màn khách sáo giả dối chốn quan trường, nên cả buổi chỉ giữ vẻ mặt lạnh lùng, chẳng nói mấy câu.
Trước khi gả đi biên ải, ta từng nhiều lần dự tiệc trong cung, lễ nghi và những lời chào hỏi...
Chương 6
Lương Dục nghiêng người, mạnh mẽ nâng cằm ta lên, buộc ta phải nhìn thẳng vào mắt hắn: "Ngay cả cái đai lưng của nàng, con tiện nhân kia cũng dám chạm vào.."
Nếu ánh mắt hắn có thể phun lửa, e rằng lúc này đã muốn thiêu rụi chiếc đai ấy rồi.
Đối với ta, Lương Dục có tính chiếm hữu...
Chương 5
Thanh kiếm bên hông Lương Dục đã rút ra, lạnh băng áp thẳng vào cổ Thẩm An. Trên chiếc cổ trắng muốt lập tức rỉ ra một giọt máu đỏ tươi.
Thẩm An run rẩy, lắp bắp không nói nên lời: "Không.. Không phải.. Không.."
"Ngươi được phép đứng gần nàng ấy khi nào? Cút!"
Lương Dục đã sớm đưa...
Chương 4
Thẩm An thay bộ y phục khác, tập tễnh bước vào bàn tiệc.
Lương Dục bị thuộc hạ gọi ra ngoài, nhân lúc đó Thẩm An liền đổi hẳn thái độ, chẳng còn kiểu khiêu khích nữa.
Nàng ta rơi lệ lả chả, tựa hẳn lên người ta, khóc đến lê hoa đái vũ: "Tỷ, lúc trước ta cũng không biết phụ thân và dì...
[Trọng sinh] Nữ Phụ Trở Thành Kẻ Chỉ Lo Sự Nghiệp - Ngoan Thạch Fi
@chiqudoll ơi check giúp mình có cần sửa gì hong á, nếu hong thì chuyển sang box hoàn giúp mình nha, cảm ơn cậu nhiều ^_^
Chương 14: Kết cục
Tập đoàn Lục thị đã hoàn toàn không còn khả năng vực dậy. Bà nội Lục bấy lâu không xuất hiện, cuối cùng cũng quyết định ra mặt, tìm Lục Cẩm Tranh để nói chuyện.
"Không ngờ bà lại đến tìm tôi." Lục Cẩm Tranh bình thản, không có ý gọi một tiếng "bà nội". Cô biết, trong lòng bà...
Chương 3
Da mặt Thẩm An dày chẳng khác gì tường thành, nàng ta nhanh chóng che đi oán độc và hối hận trong mắt.
Nàng ta tiến lên, thân mật khoác lấy cánh tay ta, giọng ngọt ngào: "Tỷ, cuối cùng tỷ cũng trở về rồi, An nhi nhớ tỷ muốn chết."
Ta còn chưa kịp mở miệng. Nàng ta liền đổi giọng...
Chương 13: Bắt cóc
Tiếng quạt quay vù vù bên tai. Lục Cẩm Tranh khẽ cử động, chậm rãi mở mắt, phát hiện mình đang ở trong một nhà kho cũ nát.
Phương Lạc Tâm ngồi bên cạnh, đầu còn tựa vào vai cô, vừa mới tỉnh lại.
"Sao lại.. Sao lại ở chỗ này nữa?"
Cảnh tượng trước mắt quen thuộc đến mức...
Chương 2
Mạc Bắc xa tận biên cương, đất đai khổ lạnh, sao sánh được phồn hoa phú quý của kinh thành. Hơn nữa, Lương Dục lại nổi danh hung tàn, nghe đồn hắn mặt xanh nanh ác, ba đầu sáu tay, giết người lấy mạng làm vui.
Thẩm An vừa khóc vừa náo loạn, thề sống chết cũng không chịu gả.
Phụ thân...