Chương 10: Lừa kết hôn
Hứa Thanh Nhiễm nghe Hàn Trạc nói đến động tâm.
Cuộc sống của cô, đúng là chỉ nhều thêm một Hàn Trạc.
Hàn Trạc tướng mạo đoan chính, ôn hòa khiêm tốn, cuộc sống có thêm người như vậy, cũng không phải chuyện gì xấu.
Hứa Thanh Nhiễm cười cười, đáy mắt tìm tòi nghiên cứu: "Hàn tiên sinh, lấy điều kiện của anh như vậy, tại sao lại muốn kết hôn với tôi?"
Hàn Trạc như là đoán được Hứa Thanh Nhiễm sẽ hỏi như vậy: "Bởi vì, tôi cảm thấy tôi với Hứa tiểu thư rất thích hợp."
Thích hợp?
Hứa Thanh Nhiễm nghiêm túc đánh giá từ này trong miệng Hàn Trạc nói ra.
Hàn Trạc biết tiến biết lùi, khiêm tốn lễ độ.
Xác thật giống với lời Lưu Phân Phương nói, làm cô an tâm.
Hàn Trạc lại nói, giọng anh êm tai như tiếng đàn dương cầm: "Lần đầu tiên gặp mặt nói thích là quá sớm, nhưng tôi thật sự cảm thấy Hứa tiểu thư rất vừa ý."
Hứa Thanh Nhiễm biết đời này cô không thoát được chuyện kết hôn, trước mắt có lẽ là người thích hợp nhất, dù là tướng mạo hay khí chất đều khiến cô cảm thấy đáng tin.
Ít nhất tốt hơn nhiều so với Tần Uông Dương.
Mà điều làm cô lo lắng lại là Hàn Trạc quá mức ưu tú.
Hàn Trạc tài mạo song toàn, 31 tuổi vẫn độc thân, thật không bình thường.
Nhưng.. Hứa Thanh Nhiễm nghĩ lại, lại cảm thấy.. Rất bình thường.
Xã hội bây giờ có rất nhiều người bất đồng xu hướng giới tính, có lẽ Hàn Trạc.. Không thích nữ nhân?
Tưởng tượng như vậy, Hứa Thanh Nhiễm thả lỏng hơn hiều, thậm chí đánh giá Hàn Trạc ánh mắt đều mang theo ý cười.
Hàn Trạc ôn hòa cười, anh biết Nhiễm Nhiễm còn suy xét, quang minh chính đại ngồi im để cô đánh giá.
Cô muốn tự do, Hàn Trạc có thể cho cô.
Mà cô cũng có thể giúp đỡ Hàn Trạc che giấu xu hướng giới tính, bọn họ là mối quan hệ sòng phẳng.
Hứa Thanh Nhiễm cười thân thiết nhìn Hàn Trạc: "Vậy Hàn tiên sinh, chúng ta trực tiếp lãnh chứng đi?"
Hàn Trạc kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã thu liễm lại.
Anh ho khan hai tiếng: "Kết hôn như thế quá qua loa."
"Qua loa?" Hứa Thanh Nhiễm cười nói: "Không lấy kết hôn làm mục đích đi xem mắt là chơi lưu manh, Hàn tiên sinh hôm nay tới đây rốt cuộc làm gì?"
Anh nghĩ: "Chúng ta có thể kêt hôn thử ba tháng, nếu hai người ở chung hòa hợp, ba tháng sau chúng ta sẽ đi lãnh chứng."
"Kết hôn thử?" Hứa Thanh Nhiễm lặp lại một lần, nhăn mày: "Tại sao lại muốn kết hôn thử, nó và kết hôn rất khác nhau sao?"
"Trong quá trình kết hôn thử hai người cảm thấy không thích hợp có thể chia tay."
Hứa Thanh Nhiễm cười nhạo: "Kết hôn không thích hợp, cũng có thể ly hôn."
Hàn Trạc khuấy ly cà phê cà phê, mí mắt hơi rũ, nhẹ giọng nói: "Kết hôn lần hai quá khó nghe."
Hứa Thanh Nhiễm: "..."
Hàn Trạc lại nói: "Đương nhiên, Hứa tiểu thư nếu có gì nghi ngờ cứ nói, thời gian thử hôn có thể lập một hợp đồng, Hứa tiểu có gì kiêng kỵ hãy nói ra, chỉ cần hợp lý, Hàn mỗ đều có thể đồng ý."
Hứa Thanh Nhiễm gật đầu: "Anh có thể dành ra chút thời gian để bàn bạc thêm không?"
"Có thể, hay giữa trưa ngày mai, chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa, sẵn tiện nói về nội dung hợp đồng."
Hứa Thanh Nhiễm đáp ứng.
Giống như Lưu Phân Phương nói, cô đã không phải đứa trẻ hai mươi tuổi đầu.
Hiện tại cô không muốn cha mẹ mình nghe những lời đồn đãi vớ vẩn bên ngoài.
Ra khỏi quán cà phê, gió lạnh thấu xương.
Hàn Trạc xoay người giúp cô chắn gió: "Trời lạnh, tài xế cũng ít, tôi lái xe đến đây, không bằng bây giờ tôi đưa cô về."
Cuộc sống của cô, đúng là chỉ nhều thêm một Hàn Trạc.
Hàn Trạc tướng mạo đoan chính, ôn hòa khiêm tốn, cuộc sống có thêm người như vậy, cũng không phải chuyện gì xấu.
Hứa Thanh Nhiễm cười cười, đáy mắt tìm tòi nghiên cứu: "Hàn tiên sinh, lấy điều kiện của anh như vậy, tại sao lại muốn kết hôn với tôi?"
Hàn Trạc như là đoán được Hứa Thanh Nhiễm sẽ hỏi như vậy: "Bởi vì, tôi cảm thấy tôi với Hứa tiểu thư rất thích hợp."
Thích hợp?
Hứa Thanh Nhiễm nghiêm túc đánh giá từ này trong miệng Hàn Trạc nói ra.
Hàn Trạc biết tiến biết lùi, khiêm tốn lễ độ.
Xác thật giống với lời Lưu Phân Phương nói, làm cô an tâm.
Hàn Trạc lại nói, giọng anh êm tai như tiếng đàn dương cầm: "Lần đầu tiên gặp mặt nói thích là quá sớm, nhưng tôi thật sự cảm thấy Hứa tiểu thư rất vừa ý."
Hứa Thanh Nhiễm biết đời này cô không thoát được chuyện kết hôn, trước mắt có lẽ là người thích hợp nhất, dù là tướng mạo hay khí chất đều khiến cô cảm thấy đáng tin.
Ít nhất tốt hơn nhiều so với Tần Uông Dương.
Mà điều làm cô lo lắng lại là Hàn Trạc quá mức ưu tú.
Hàn Trạc tài mạo song toàn, 31 tuổi vẫn độc thân, thật không bình thường.
Nhưng.. Hứa Thanh Nhiễm nghĩ lại, lại cảm thấy.. Rất bình thường.
Xã hội bây giờ có rất nhiều người bất đồng xu hướng giới tính, có lẽ Hàn Trạc.. Không thích nữ nhân?
Tưởng tượng như vậy, Hứa Thanh Nhiễm thả lỏng hơn hiều, thậm chí đánh giá Hàn Trạc ánh mắt đều mang theo ý cười.
Hàn Trạc ôn hòa cười, anh biết Nhiễm Nhiễm còn suy xét, quang minh chính đại ngồi im để cô đánh giá.
Cô muốn tự do, Hàn Trạc có thể cho cô.
Mà cô cũng có thể giúp đỡ Hàn Trạc che giấu xu hướng giới tính, bọn họ là mối quan hệ sòng phẳng.
Hứa Thanh Nhiễm cười thân thiết nhìn Hàn Trạc: "Vậy Hàn tiên sinh, chúng ta trực tiếp lãnh chứng đi?"
Hàn Trạc kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã thu liễm lại.
Anh ho khan hai tiếng: "Kết hôn như thế quá qua loa."
"Qua loa?" Hứa Thanh Nhiễm cười nói: "Không lấy kết hôn làm mục đích đi xem mắt là chơi lưu manh, Hàn tiên sinh hôm nay tới đây rốt cuộc làm gì?"
Anh nghĩ: "Chúng ta có thể kêt hôn thử ba tháng, nếu hai người ở chung hòa hợp, ba tháng sau chúng ta sẽ đi lãnh chứng."
"Kết hôn thử?" Hứa Thanh Nhiễm lặp lại một lần, nhăn mày: "Tại sao lại muốn kết hôn thử, nó và kết hôn rất khác nhau sao?"
"Trong quá trình kết hôn thử hai người cảm thấy không thích hợp có thể chia tay."
Hứa Thanh Nhiễm cười nhạo: "Kết hôn không thích hợp, cũng có thể ly hôn."
Hàn Trạc khuấy ly cà phê cà phê, mí mắt hơi rũ, nhẹ giọng nói: "Kết hôn lần hai quá khó nghe."
Hứa Thanh Nhiễm: "..."
Hàn Trạc lại nói: "Đương nhiên, Hứa tiểu thư nếu có gì nghi ngờ cứ nói, thời gian thử hôn có thể lập một hợp đồng, Hứa tiểu có gì kiêng kỵ hãy nói ra, chỉ cần hợp lý, Hàn mỗ đều có thể đồng ý."
Hứa Thanh Nhiễm gật đầu: "Anh có thể dành ra chút thời gian để bàn bạc thêm không?"
"Có thể, hay giữa trưa ngày mai, chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa, sẵn tiện nói về nội dung hợp đồng."
Hứa Thanh Nhiễm đáp ứng.
Giống như Lưu Phân Phương nói, cô đã không phải đứa trẻ hai mươi tuổi đầu.
Hiện tại cô không muốn cha mẹ mình nghe những lời đồn đãi vớ vẩn bên ngoài.
Ra khỏi quán cà phê, gió lạnh thấu xương.
Hàn Trạc xoay người giúp cô chắn gió: "Trời lạnh, tài xế cũng ít, tôi lái xe đến đây, không bằng bây giờ tôi đưa cô về."