Bài viết: 778 

Chương 290: Phản phệ! (canh hai)
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Tuy nhiên, ngay khi lão ta vừa định lao tới thì một bóng người đã nhanh chóng chặn trước mặt lão ta!
Nhận ra khí tức của đối phương gần như không thua kém mình, trong lòng Bô Lão sửng sốt, theo bản năng dừng lại nhìn sang.
Một bóng người già nua từ từ hiện ra!
"Kỳ Tân Dụ, đã nhiều năm không gặp, nhưng ngươi vẫn là đức hạnh này."
Nghe được giọng nói đó, trong mắt Tiêu Bắc Đường và An Gia Lạc đồng thời hiện lên vẻ kinh ngạc vui mừng!
"Viện trưởng?"
Lão giả đó mặc trường bào, dáng người hơi khom, nhìn rất bình thường.
Nhưng khi ông ta lên tiếng, Bô Lão vốn luôn bình tĩnh kiêu ngạo không khỏi thay đổi sắc mặt.
"Tôn Bình Dao? Là ngươi sao?"
Tại sao lão già chết tiệt này lại xuất hiện ở đây?
Tôn viện trưởng vẫn nở nụ cười trên mặt: "Sao vậy, ngạc nhiên lắm à? Không ngờ gặp nhau lần nữa, lại ở sa mạc Long Quật, ngươi không ở Đế quốc Già Diệp của các ngươi đợi cho tốt, chạy đến nơi này của chúng ta làm gì?"
Sắc mặt Bô Lão khó coi, hừ lạnh một tiếng: "Sa mạc Long Quật này cũng không phải lãnh thổ của Đế quốc Thánh Nguyên các ngươi! Khi nào nó trở thành địa bàn của các ngươi rồi? Nhưng mà ngươi, lại vô cớ chạy ra ngoài, chẳng lẽ ngươi cũng có hứng thú với Băng Đồng Cốt Long này?"
Mặc dù giọng điệu khó chịu, nhưng nghi vấn này, lại là đúng.
Trong lòng Bô Lão không phải không lo lắng.
Bởi vì Tôn Bình Dao cùng lão ta, hai người đã giao đấu không ít lần, nhưng vẫn luôn không phân cao thấp, tuy rằng đã nhiều năm không gặp, nhưng có thể thấy thực lực của Tôn Bình Dao vẫn không hề thua kém.
Nếu hai người đánh nhau, lão ta, người đã từng giao đấu với Băng Đồng Cốt Long trước đó, chắc chắn sẽ là người chịu thiệt!
Tôn viện trưởng cười lớn.
"Nếu ta nói ta không có hứng thú, ngươi có tin không?"
Tất nhiên Bô Lão sẽ không tin điều đó!
Cho dù bọn họ đã là cường giả đứng đầu, nhưng con Nguyên thú cấp bảy này cũng không dễ dàng có được như vậy!
Loại cơ hội này, chỉ có thể ngộ không thể cầu!
Tôn viện trưởng liếc nhìn hai người Tiêu Bắc Đường, thấy hai người đều không có việc gì, mới thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó bọn họ đều bị lực lượng kỳ quái cuốn đi, ông ta cùng hai người bị tách ra, sau đó ông ta mới cảm thấy được, dưới sa mạc này có gì đó kỳ lạ!
Khi nhận ra lại có hai con Băng Đồng Cốt Long ẩn giấu bên dưới, đặc biệt là một con cấp sáu đỉnh và một con cấp bảy đỉnh, ông ta vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
Ba năm trước, khi đến sa mạc này, ông ta nhận thấy sự bất thường và đoán rằng có thể có Nguyên thú cấp cao tồn tại.
Đây chính là lý do tại sao ba năm sau, ông ta lại mang theo đám người Tiêu Bắc Đường tới đây.
Trên thực tế, vốn dĩ cũng muốn đụng cơ may, nhưng kết quả lại so với dự kiến còn chấn động hơn!
Khi đến nơi, ông ta đã đoán được trước đó đã xảy ra đánh nhau, ông ta theo khí tức tiến vào nơi này, quả nhiên liền nhìn thấy những người này!
Cũng may tới kịp thời.
Tôn viện trưởng vung tay lên.
"Kỳ Tân Dụ, con Nguyên thú này của ta là phải bắt về cho học sinh của ta làm Nguyên thú khế ước, ngươi đã từng tuổi này rồi, vậy mà không biết xấu hổ đoạt với chúng sao?"
Bô Lão tức giận cười: "Học sinh của ngươi, liên quan gì ta? Muốn cướp cũng có thể, nhưng phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không!"
Nói xong lão ta tiếp tục lao về phía con Băng Đồng Cốt Long!
Tiên hạ thủ vi cường!
Tôn viện trưởng hiển nhiên đã đoán trước được phản ứng này của lão ta, đối với loại người như Kỳ Tân Dụ mà nói, cách đối phó duy nhất chính là phải mạnh hơn lão ta!
Nhìn thấy Bô Lão ra tay, thái độ của Tôn viện trưởng lập tức thay đổi!
Tuy nhiên, vào lúc này, Bô Lão đột nhiên nghe được Tôn viện trưởng dùng Nguyên thần chi lực truyền đến một câu--
"Ta và ngươi đều không phải là đối thủ của Băng Đồng Cốt Long cấp bảy đỉnh, vậy tại sao không liên thủ trước? Giải quyết xong chúng nó, cuối cùng có thể thương lượng xem nó sẽ thuộc về ai?"
Trong lòng Bô Lão khựng lại.
Mặc dù lão ta không có ấn tượng tốt nào về Tôn Bình Dao, nhưng những gì ông ta nói quả thực không tệ.
Trước đó, ba huynh đệ Lôi gia liên thủ, gần như trả giá nửa cái mạng, thế nhưng cũng chỉ để lại một vết thương trên người nó, mà lão ta khẳng định cũng không khá hơn bao nhiêu.
Gần như ngay lập tức, lão ta đã đồng ý.
"Một lời đã định."
Sau đó, lão ta lại nói thêm:
"Còn có một con cấp sáu đỉnh, chúng ta trước tiên cùng nhau giải quyết, sau đó mỗi người lại dựa vào bản lĩnh của chính mình."
Tôn viện trưởng đương nhiên sẽ không phản đối.
Vì vậy, hai người họ lao về phía Băng Đồng Cốt Long từ hai hướng khác nhau!
Đôi mắt của Băng Đồng Cốt Long đầy giận dữ!
Đúng như dự đoán, nhân loại là những kẻ đáng khinh, trước đây họ nhắm vào nhau, nhưng giờ họ lại hợp lực!
Hai người kia tuy rằng không nói chuyện, nhưng nó lại rất nhạy bén nhận ra được ánh mắt của bọn họ đang trao đổi!
Không cần nghĩ cũng biết, bọn họ nhất định muốn cùng nhau đối phó nó!
Nó đột nhiên ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng rồng gầm uy nghiêm!
Một con Băng Đồng Cốt Long khác cũng nhanh chóng tiếp cận!
Hai con cuối cùng cũng đến bên nhau!
Hai người và hai con thú đang đối đầu!
Tôn viện trưởng cau mày.
Một con cấp bảy đỉnh, cũng đã đủ gây rắc rối cho hai người, hiện tại lại thêm một con cấp sáu đỉnh vào hỗn hợp, thật sự rất khó xử lý!
Ông ta chợt nghĩ đến điều gì đó, nhìn về phía Lôi lão đại, người vẫn còn đang miễn cưỡng đứng vững.
Nếu Băng Đồng Cốt Long đã nhìn thấu suy nghĩ của họ thì không cần phải che giấu nữa.
Tôn viện trưởng dứt khoát nói: "Tất cả chúng ta hiện tại không có ai là đối thủ của chúng nó, một mình chiến đấu sẽ chỉ dẫn đến tự hủy diệt. Cách duy nhất là liên thủ, thế nào?"
Lôi lão đại cau mày.
"Hai người các ngươi đều là kẻ gian manh xảo trá, nếu ta cùng các ngươi liên thủ, không biết cuối cùng sẽ bị các ngươi hố thế nào! Ta dù ngu ngốc đến mức nào cũng sẽ không đi theo các ngươi?"
Tôn viện trưởng và Bô Lão đều không ngờ rằng Lôi lão đại sẽ từ chối, cả hai đều sửng sốt một chút.
Bô Lão cười lạnh lùng một tiếng: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Không có các huynh đệ đó hỗ trợ, thực lực của chính ngươi căn bản cũng không đủ nhìn! Huống chi hiện tại ngươi đã bị thương nặng, có thể cho ngươi liên thủ cùng nhau, là đã rất coi trọng ngươi rồi! Ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"
Tôn viện trưởng cau mày, tuy không nói nhưng rõ ràng cũng rất ngạc nhiên khi thấy Lôi lão đại lại từ chối.
Lôi lão đại trong lòng có ý tưởng riêng của mình.
Hắn cười lớn, cất cao giọng nói:
"Đúng là chúng ta đến đây vì con Băng Đồng Cốt Long, bất quá nếu đã giao thủ, đánh một trận vui sướng tràn trề, nên cũng không có gì phải hối tiếc cả! Nếu các ngươi muốn bắt được con Băng Đồng Cốt Long này, vậy thì nhường cho các ngươi đấy!"
Nói xong, hắn lại đỡ Lôi lão nhị và Lôi lão tam ở phía sau, một tay dắt một người, tiến về phía Vân Dực!
Sau đó mọi người mới chú ý tới Vân Dực.
"Trước tiên giúp ta để mắt tới bọn hắn, ta đi cứu Lăng Hàn!"
Lôi lão đại đặt hai người họ bên cạnh Vân Dực, vỗ vỗ tay rồi đi về phía Mộ Thanh Lan.
Tôn viện trưởng nhìn Vân Dực bằng ánh mắt kỳ quái, ông ta tự nhiên có thể nhìn ra, mặc dù thiếu niên này trên người không có Nguyên lực dao động, nhưng xem ra cũng không đơn giản như vậy..
Bất quá sự băn khoăn này chỉ là nhất thời, nhìn thấy hành động của Lôi lão đại, ông ta lại nhìn về phía Mộ Thanh Lan.
Lần này, ông ta hoàn toàn kinh ngạc.
Bởi vì, ông ta nhìn thấy một nửa ngọn lửa trên người Mộ Thanh Lan!
Ngọn lửa đỏ thẫm đang bùng cháy dữ dội đó, dù cách một khoảng cách, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ cao!
Mà con vật đang chiếm cứ trên tay đó..
Tôn viện trưởng cũng đã chứng kiến rất nhiều chuyện lớn, cho dù là ở toàn bộ Đế quốc Thánh Nguyên, ông ta cũng là một trong những cường giả hàng đầu, nhưng dù vậy, ông ta cũng không khỏi bị chấn động bởi suy đoán trong lòng!
Bô Lão cũng vừa mới chú ý tới Chu Tước trên vai Mộ Thanh Lan, hai mắt cũng trợn to kinh hãi như vậy!
Luồng khí tức đáng sợ đó..
Tôn viện trưởng và Bô Lão sau đó đồng thời nhìn nhau!
Dù không nói một lời nhưng ngay khi ánh mắt chạm nhau, họ đã hiểu rất nhiều điều!
Cảnh giới của cả hai người đồng thời được nâng lên mức cao nhất!
Ngay sau đó, hai người liền hướng về phía Mộ Thanh Lan lao tới!
Tốc độ thi triển tới cực hạn!
Sự việc này ngay lập tức khiến bầu không khí tại hiện trường trở nên khó xử.
Tiểu Bắc Đường cùng An Gia Lạc nhìn hết thảy đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ thật sự không hiểu, vừa rồi hai cường giả đang tính toán đánh bại Băng Đồng Cốt Long tại sao lại cùng nhau bay về phía Mộ Lăng Hàn?
Cảm nhận được chuyển động của hai người, Lôi lão đại đang hướng về phía Mộ Thanh Lan lập tức liếc nhìn hai người, khi thấy ánh mắt của bọn họ đều dán chặt vào Chu Tước trên vai Mộ Thanh Lan, hắn liền lập tức hiểu ra!
Mẹ kiếp, không biết xấu hổ!
Thế nhưng muốn cướp Chu Tước của Lăng Hàn?
Nguyên lực trong cơ thể Lôi lão đại vận chuyển nhanh chóng, cũng tăng tốc! Đồng thời, đấm mạnh ra một quyền vào cả hai người họ!
Nhưng cảnh giới của hắn vốn đã thấp hơn hai người bọn họ một chút, hơn nữa trước đó hắn còn bị thương, hao tổn rất nhiều tinh lực, một chiêu này không khác gì hạt muối bỏ biển, đối với hai người đó cũng không có tác dụng gì!
Tôn viện trưởng và Bô Lão dễ dàng hóa giải tác động của một quyền đó, đồng thời chộp về phía vai của Mộ Thanh Lan!
Lúc này Tôn viện trưởng ở phía trước, Bô Lão ở phía sau một chút!
Nhìn thấy tay của Tôn viện trưởng sắp bắt được Chu Tước, Bô Lão cảm thấy vô cùng lo lắng, lập tức phóng ra một luồng Nguyên lực cực mạnh!
Tôn viện trưởng đã tránh được nó trong gang tấc!
Tuy nhiên, ngay khi ông ta vừa định đưa tay ra thì bóng dáng Bô Lão lại lạ lùng đuổi kịp! Một chưởng giáng mạnh vào lưng Tôn viện trưởng!
Dưới tình thế cấp bách, Tôn viện trưởng chỉ phải xoay người ứng phó, đánh ra một chưởng!
Ầm!
Lòng bàn tay của hai người chạm vào nhau, Nguyên lực hùng vĩ lập tức dâng trào!
Lớp băng dày dưới chân lập tức vỡ tan thành vô số mảnh băng!
Quần áo của hai người cũng vì lực lượng này mà bay phất phới!
Chỉ một chiêu, đã thấy rõ hai người ngang tài ngang sức!
Nhưng Tôn viện trưởng và Bô Lão đều không muốn lãng phí thời gian vào lúc này!
Bọn họ đều muốn là người đầu tiên lấy được Chu Tước!
Bô Lão đột nhiên hét lên:
"Tôn Bình Dao!"
Tôn viện trưởng cau mày nhìn lại, nhưng lại bắt gặp đôi mắt màu xám của Bô Lão!
Trong lòng ông ta cả kinh -- không tốt!
Nhưng mà cũng đã chậm!
Dường như có thứ gì đó đang quay cuồng trong mắt Bô Lão!
Trong đầu Tôn viện trưởng có một khoảng trống ngắn ngủi! Động tác của ông ta cũng chậm lại trong giây lát!
Nhưng thời gian ngắn ngủi này là đủ rồi!
Bô lão cười lạnh lùng một tiếng, lập tức vượt qua Tôn viện trưởng, đưa tay về phía Chu Tước!
Để đề phòng, trên cánh tay của lão ta còn được bao phủ bởi một lớp áo giáp dày!
Tay lão ta cách Mộ Thanh Lan, đã ở trong tầm với!
Tôn viện trưởng đột nhiên phản ứng lại, quay người định kéo lão ta!
Lôi lão đại giận dữ hét lên--
"Ngươi dám!"
Bàn tay của Bô Lão cũng đã đưa về phía trước!
Tuy nhiên, khi lão ta sắp chạm vào Mộ Thanh Lan, một lực lượng kinh khủng bỗng nhiên bộc phát ra!
Một cái lạnh, một cái nóng, hai lực lượng quấn lấy nhau, lão ta lập tức bị chúng bao bọc!
Phốc!
Bô Lão lập tức tái mặt, phun ra một ngụm máu! Bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất, kéo theo hàng chục mét máu!
(Xong chương)
Nhận ra khí tức của đối phương gần như không thua kém mình, trong lòng Bô Lão sửng sốt, theo bản năng dừng lại nhìn sang.
Một bóng người già nua từ từ hiện ra!
"Kỳ Tân Dụ, đã nhiều năm không gặp, nhưng ngươi vẫn là đức hạnh này."
Nghe được giọng nói đó, trong mắt Tiêu Bắc Đường và An Gia Lạc đồng thời hiện lên vẻ kinh ngạc vui mừng!
"Viện trưởng?"
Lão giả đó mặc trường bào, dáng người hơi khom, nhìn rất bình thường.
Nhưng khi ông ta lên tiếng, Bô Lão vốn luôn bình tĩnh kiêu ngạo không khỏi thay đổi sắc mặt.
"Tôn Bình Dao? Là ngươi sao?"
Tại sao lão già chết tiệt này lại xuất hiện ở đây?
Tôn viện trưởng vẫn nở nụ cười trên mặt: "Sao vậy, ngạc nhiên lắm à? Không ngờ gặp nhau lần nữa, lại ở sa mạc Long Quật, ngươi không ở Đế quốc Già Diệp của các ngươi đợi cho tốt, chạy đến nơi này của chúng ta làm gì?"
Sắc mặt Bô Lão khó coi, hừ lạnh một tiếng: "Sa mạc Long Quật này cũng không phải lãnh thổ của Đế quốc Thánh Nguyên các ngươi! Khi nào nó trở thành địa bàn của các ngươi rồi? Nhưng mà ngươi, lại vô cớ chạy ra ngoài, chẳng lẽ ngươi cũng có hứng thú với Băng Đồng Cốt Long này?"
Mặc dù giọng điệu khó chịu, nhưng nghi vấn này, lại là đúng.
Trong lòng Bô Lão không phải không lo lắng.
Bởi vì Tôn Bình Dao cùng lão ta, hai người đã giao đấu không ít lần, nhưng vẫn luôn không phân cao thấp, tuy rằng đã nhiều năm không gặp, nhưng có thể thấy thực lực của Tôn Bình Dao vẫn không hề thua kém.
Nếu hai người đánh nhau, lão ta, người đã từng giao đấu với Băng Đồng Cốt Long trước đó, chắc chắn sẽ là người chịu thiệt!
Tôn viện trưởng cười lớn.
"Nếu ta nói ta không có hứng thú, ngươi có tin không?"
Tất nhiên Bô Lão sẽ không tin điều đó!
Cho dù bọn họ đã là cường giả đứng đầu, nhưng con Nguyên thú cấp bảy này cũng không dễ dàng có được như vậy!
Loại cơ hội này, chỉ có thể ngộ không thể cầu!
Tôn viện trưởng liếc nhìn hai người Tiêu Bắc Đường, thấy hai người đều không có việc gì, mới thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó bọn họ đều bị lực lượng kỳ quái cuốn đi, ông ta cùng hai người bị tách ra, sau đó ông ta mới cảm thấy được, dưới sa mạc này có gì đó kỳ lạ!
Khi nhận ra lại có hai con Băng Đồng Cốt Long ẩn giấu bên dưới, đặc biệt là một con cấp sáu đỉnh và một con cấp bảy đỉnh, ông ta vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
Ba năm trước, khi đến sa mạc này, ông ta nhận thấy sự bất thường và đoán rằng có thể có Nguyên thú cấp cao tồn tại.
Đây chính là lý do tại sao ba năm sau, ông ta lại mang theo đám người Tiêu Bắc Đường tới đây.
Trên thực tế, vốn dĩ cũng muốn đụng cơ may, nhưng kết quả lại so với dự kiến còn chấn động hơn!
Khi đến nơi, ông ta đã đoán được trước đó đã xảy ra đánh nhau, ông ta theo khí tức tiến vào nơi này, quả nhiên liền nhìn thấy những người này!
Cũng may tới kịp thời.
Tôn viện trưởng vung tay lên.
"Kỳ Tân Dụ, con Nguyên thú này của ta là phải bắt về cho học sinh của ta làm Nguyên thú khế ước, ngươi đã từng tuổi này rồi, vậy mà không biết xấu hổ đoạt với chúng sao?"
Bô Lão tức giận cười: "Học sinh của ngươi, liên quan gì ta? Muốn cướp cũng có thể, nhưng phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không!"
Nói xong lão ta tiếp tục lao về phía con Băng Đồng Cốt Long!
Tiên hạ thủ vi cường!
Tôn viện trưởng hiển nhiên đã đoán trước được phản ứng này của lão ta, đối với loại người như Kỳ Tân Dụ mà nói, cách đối phó duy nhất chính là phải mạnh hơn lão ta!
Nhìn thấy Bô Lão ra tay, thái độ của Tôn viện trưởng lập tức thay đổi!
Tuy nhiên, vào lúc này, Bô Lão đột nhiên nghe được Tôn viện trưởng dùng Nguyên thần chi lực truyền đến một câu--
"Ta và ngươi đều không phải là đối thủ của Băng Đồng Cốt Long cấp bảy đỉnh, vậy tại sao không liên thủ trước? Giải quyết xong chúng nó, cuối cùng có thể thương lượng xem nó sẽ thuộc về ai?"
Trong lòng Bô Lão khựng lại.
Mặc dù lão ta không có ấn tượng tốt nào về Tôn Bình Dao, nhưng những gì ông ta nói quả thực không tệ.
Trước đó, ba huynh đệ Lôi gia liên thủ, gần như trả giá nửa cái mạng, thế nhưng cũng chỉ để lại một vết thương trên người nó, mà lão ta khẳng định cũng không khá hơn bao nhiêu.
Gần như ngay lập tức, lão ta đã đồng ý.
"Một lời đã định."
Sau đó, lão ta lại nói thêm:
"Còn có một con cấp sáu đỉnh, chúng ta trước tiên cùng nhau giải quyết, sau đó mỗi người lại dựa vào bản lĩnh của chính mình."
Tôn viện trưởng đương nhiên sẽ không phản đối.
Vì vậy, hai người họ lao về phía Băng Đồng Cốt Long từ hai hướng khác nhau!
Đôi mắt của Băng Đồng Cốt Long đầy giận dữ!
Đúng như dự đoán, nhân loại là những kẻ đáng khinh, trước đây họ nhắm vào nhau, nhưng giờ họ lại hợp lực!
Hai người kia tuy rằng không nói chuyện, nhưng nó lại rất nhạy bén nhận ra được ánh mắt của bọn họ đang trao đổi!
Không cần nghĩ cũng biết, bọn họ nhất định muốn cùng nhau đối phó nó!
Nó đột nhiên ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng rồng gầm uy nghiêm!
Một con Băng Đồng Cốt Long khác cũng nhanh chóng tiếp cận!
Hai con cuối cùng cũng đến bên nhau!
Hai người và hai con thú đang đối đầu!
Tôn viện trưởng cau mày.
Một con cấp bảy đỉnh, cũng đã đủ gây rắc rối cho hai người, hiện tại lại thêm một con cấp sáu đỉnh vào hỗn hợp, thật sự rất khó xử lý!
Ông ta chợt nghĩ đến điều gì đó, nhìn về phía Lôi lão đại, người vẫn còn đang miễn cưỡng đứng vững.
Nếu Băng Đồng Cốt Long đã nhìn thấu suy nghĩ của họ thì không cần phải che giấu nữa.
Tôn viện trưởng dứt khoát nói: "Tất cả chúng ta hiện tại không có ai là đối thủ của chúng nó, một mình chiến đấu sẽ chỉ dẫn đến tự hủy diệt. Cách duy nhất là liên thủ, thế nào?"
Lôi lão đại cau mày.
"Hai người các ngươi đều là kẻ gian manh xảo trá, nếu ta cùng các ngươi liên thủ, không biết cuối cùng sẽ bị các ngươi hố thế nào! Ta dù ngu ngốc đến mức nào cũng sẽ không đi theo các ngươi?"
Tôn viện trưởng và Bô Lão đều không ngờ rằng Lôi lão đại sẽ từ chối, cả hai đều sửng sốt một chút.
Bô Lão cười lạnh lùng một tiếng: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Không có các huynh đệ đó hỗ trợ, thực lực của chính ngươi căn bản cũng không đủ nhìn! Huống chi hiện tại ngươi đã bị thương nặng, có thể cho ngươi liên thủ cùng nhau, là đã rất coi trọng ngươi rồi! Ngươi đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!"
Tôn viện trưởng cau mày, tuy không nói nhưng rõ ràng cũng rất ngạc nhiên khi thấy Lôi lão đại lại từ chối.
Lôi lão đại trong lòng có ý tưởng riêng của mình.
Hắn cười lớn, cất cao giọng nói:
"Đúng là chúng ta đến đây vì con Băng Đồng Cốt Long, bất quá nếu đã giao thủ, đánh một trận vui sướng tràn trề, nên cũng không có gì phải hối tiếc cả! Nếu các ngươi muốn bắt được con Băng Đồng Cốt Long này, vậy thì nhường cho các ngươi đấy!"
Nói xong, hắn lại đỡ Lôi lão nhị và Lôi lão tam ở phía sau, một tay dắt một người, tiến về phía Vân Dực!
Sau đó mọi người mới chú ý tới Vân Dực.
"Trước tiên giúp ta để mắt tới bọn hắn, ta đi cứu Lăng Hàn!"
Lôi lão đại đặt hai người họ bên cạnh Vân Dực, vỗ vỗ tay rồi đi về phía Mộ Thanh Lan.
Tôn viện trưởng nhìn Vân Dực bằng ánh mắt kỳ quái, ông ta tự nhiên có thể nhìn ra, mặc dù thiếu niên này trên người không có Nguyên lực dao động, nhưng xem ra cũng không đơn giản như vậy..
Bất quá sự băn khoăn này chỉ là nhất thời, nhìn thấy hành động của Lôi lão đại, ông ta lại nhìn về phía Mộ Thanh Lan.
Lần này, ông ta hoàn toàn kinh ngạc.
Bởi vì, ông ta nhìn thấy một nửa ngọn lửa trên người Mộ Thanh Lan!
Ngọn lửa đỏ thẫm đang bùng cháy dữ dội đó, dù cách một khoảng cách, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ cao!
Mà con vật đang chiếm cứ trên tay đó..
Tôn viện trưởng cũng đã chứng kiến rất nhiều chuyện lớn, cho dù là ở toàn bộ Đế quốc Thánh Nguyên, ông ta cũng là một trong những cường giả hàng đầu, nhưng dù vậy, ông ta cũng không khỏi bị chấn động bởi suy đoán trong lòng!
Bô Lão cũng vừa mới chú ý tới Chu Tước trên vai Mộ Thanh Lan, hai mắt cũng trợn to kinh hãi như vậy!
Luồng khí tức đáng sợ đó..
Tôn viện trưởng và Bô Lão sau đó đồng thời nhìn nhau!
Dù không nói một lời nhưng ngay khi ánh mắt chạm nhau, họ đã hiểu rất nhiều điều!
Cảnh giới của cả hai người đồng thời được nâng lên mức cao nhất!
Ngay sau đó, hai người liền hướng về phía Mộ Thanh Lan lao tới!
Tốc độ thi triển tới cực hạn!
Sự việc này ngay lập tức khiến bầu không khí tại hiện trường trở nên khó xử.
Tiểu Bắc Đường cùng An Gia Lạc nhìn hết thảy đều trợn mắt há hốc mồm, bọn họ thật sự không hiểu, vừa rồi hai cường giả đang tính toán đánh bại Băng Đồng Cốt Long tại sao lại cùng nhau bay về phía Mộ Lăng Hàn?
Cảm nhận được chuyển động của hai người, Lôi lão đại đang hướng về phía Mộ Thanh Lan lập tức liếc nhìn hai người, khi thấy ánh mắt của bọn họ đều dán chặt vào Chu Tước trên vai Mộ Thanh Lan, hắn liền lập tức hiểu ra!
Mẹ kiếp, không biết xấu hổ!
Thế nhưng muốn cướp Chu Tước của Lăng Hàn?
Nguyên lực trong cơ thể Lôi lão đại vận chuyển nhanh chóng, cũng tăng tốc! Đồng thời, đấm mạnh ra một quyền vào cả hai người họ!
Nhưng cảnh giới của hắn vốn đã thấp hơn hai người bọn họ một chút, hơn nữa trước đó hắn còn bị thương, hao tổn rất nhiều tinh lực, một chiêu này không khác gì hạt muối bỏ biển, đối với hai người đó cũng không có tác dụng gì!
Tôn viện trưởng và Bô Lão dễ dàng hóa giải tác động của một quyền đó, đồng thời chộp về phía vai của Mộ Thanh Lan!
Lúc này Tôn viện trưởng ở phía trước, Bô Lão ở phía sau một chút!
Nhìn thấy tay của Tôn viện trưởng sắp bắt được Chu Tước, Bô Lão cảm thấy vô cùng lo lắng, lập tức phóng ra một luồng Nguyên lực cực mạnh!
Tôn viện trưởng đã tránh được nó trong gang tấc!
Tuy nhiên, ngay khi ông ta vừa định đưa tay ra thì bóng dáng Bô Lão lại lạ lùng đuổi kịp! Một chưởng giáng mạnh vào lưng Tôn viện trưởng!
Dưới tình thế cấp bách, Tôn viện trưởng chỉ phải xoay người ứng phó, đánh ra một chưởng!
Ầm!
Lòng bàn tay của hai người chạm vào nhau, Nguyên lực hùng vĩ lập tức dâng trào!
Lớp băng dày dưới chân lập tức vỡ tan thành vô số mảnh băng!
Quần áo của hai người cũng vì lực lượng này mà bay phất phới!
Chỉ một chiêu, đã thấy rõ hai người ngang tài ngang sức!
Nhưng Tôn viện trưởng và Bô Lão đều không muốn lãng phí thời gian vào lúc này!
Bọn họ đều muốn là người đầu tiên lấy được Chu Tước!
Bô Lão đột nhiên hét lên:
"Tôn Bình Dao!"
Tôn viện trưởng cau mày nhìn lại, nhưng lại bắt gặp đôi mắt màu xám của Bô Lão!
Trong lòng ông ta cả kinh -- không tốt!
Nhưng mà cũng đã chậm!
Dường như có thứ gì đó đang quay cuồng trong mắt Bô Lão!
Trong đầu Tôn viện trưởng có một khoảng trống ngắn ngủi! Động tác của ông ta cũng chậm lại trong giây lát!
Nhưng thời gian ngắn ngủi này là đủ rồi!
Bô lão cười lạnh lùng một tiếng, lập tức vượt qua Tôn viện trưởng, đưa tay về phía Chu Tước!
Để đề phòng, trên cánh tay của lão ta còn được bao phủ bởi một lớp áo giáp dày!
Tay lão ta cách Mộ Thanh Lan, đã ở trong tầm với!
Tôn viện trưởng đột nhiên phản ứng lại, quay người định kéo lão ta!
Lôi lão đại giận dữ hét lên--
"Ngươi dám!"
Bàn tay của Bô Lão cũng đã đưa về phía trước!
Tuy nhiên, khi lão ta sắp chạm vào Mộ Thanh Lan, một lực lượng kinh khủng bỗng nhiên bộc phát ra!
Một cái lạnh, một cái nóng, hai lực lượng quấn lấy nhau, lão ta lập tức bị chúng bao bọc!
Phốc!
Bô Lão lập tức tái mặt, phun ra một ngụm máu! Bay ngược ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất, kéo theo hàng chục mét máu!
(Xong chương)