Bài viết: 80 

Chương 55_2: Kỷ Ngôn Tâm bị bắt cóc
Tác giả: Ôn Tiểu Yêu
Tác giả: Ôn Tiểu Yêu
[HIDE-THANKS]Editor: Lục thất bảo bảo
Beta: Thơ Thơ
"Địch Nhất, giải quyết hai chiếc xe vướng bận này."
Sự thật chứng minh, giọng điệu thúc giục lạnh lùng của Tưởng Đình Kiệt đã chứng tỏ anh không còn sự kiên nhẫn.
Bỗng nhiên, Địch Nhất một tay nắm tay lái, tay phải ở giữa hai lớp an toàn lấy ra một khẩu súng lục màu đen.
Đó là một cây súng có cách âm.
Cho nên, khi Địch Nhất kéo cửa sổ sau xe xuống nổ súng vào lốp xe của hai chiếc xe màu đen hai bên trái phải cũng không có gây ra tiếng nổ chói tai. Đồng thời, chiếc xe bị bắn ở lốp đang chạy cực nhanh trên đường bỗng nhiên bị mất đi cân bằng, lốp xe ma sát trên mặt đất xoẹt ra lửa. Tiếng thắng xe phát ra rợn người.
Cùng lúc đó, Địch Nhất điều khiển xe Bentley màu đen trực tiếp đâm qua, làm hai chiếc xe hơi màu đen đã mất đi cân bằng đụng vào rào chắn, không có biện pháp ngăn cản lại.
Ở phía trước, xe hơi màu trắng đã tiến vào đường hầm.
Trước sau chỉ khoảng hai phút.
Chờ Địch Nhất lái xe Bentley màu đen đuổi theo. Lúc ra khỏi đường hầm, vậy mà chiếc xe màu trắng lại không thấy tung tích.
"Ngài Tưởng, không thấy xe đâu cả."
Khi ra khỏi đường hầm, xe Bentley màu đen đậu lại ven đường.
Trong phút chốc, Tưởng Đình Kiệt nheo mắt nguy hiểm, lạnh giọng nói: "Khẳng định là đã thay đổi xe. Địch Nhất, tra video giám sát đường hầm. Đừng chậm trễ thời gian, phải tìm cho ra Kỷ Ngôn Tâm." Xem thủ pháp bắt cóc, đối phương tuyệt đối là sát thủ chuyên nghiệp. Chuyện này không có khả năng chính Kỷ Ngôn Tâm tự chọc tới phiền toái. Chắc chắn phải có liên quan đến anh. Việc này càng chứng minh thêm Kỷ Ngôn Tâm đang lâm vào tình cảnh rất nguy hiểm.
Cùng lúc đó, Địch Nhất cầm máy tính tìm kiếm theo dõi con đường.
Thời gian trôi qua mỗi phút mỗi giây.
Ánh mắt của Tưởng Đình Kiệt ngày càng âm lạnh. Anh cứ như vậy trơ mắt nhìn chiếc xe bắt cóc Kỷ Ngôn Tâm biến mất ở trong tầm mắt. Giờ phút này, anh hít sâu nhắm mắt, bàn tay to chậm rãi nắm chặt thành quyền, cố gắng kìm chế nỗi tức giận sắp vỡ tung.
Bên kia.
Khi ở trong đường hầm người đàn ông bắt cóc Kỷ Ngôn Tâm đã đổi xe màu trắng thành chiếc xe Minibus màu bạc, chạy về phía vùng ngoại thành.
Trên đường, anh ta lại gọi điện thoại lần nữa.
"Ngài Thẩm, hành động của tôi đã bị Tưởng Đình Kiệt phát hiện. Tuy rằng bây giờ tạm thời đã thoát khỏi anh ta, nhưng có lẽ anh ta sẽ nhanh chóng tìm thấy vị trí của tôi."
"Hãy tiếp tục làm, đừng làm ảnh hưởng kế hoạch của tôi."
"Vâng, ngài Thẩm.
Nửa giờ sau, chiếc xe Minibus chậm rãi ngừng ở một công trình bỏ hoang gần đó.
Khi xuống xe, trên xe ngoại trừ tên bắt cóc Kỷ Ngôn Tâm, còn có hai người đàn ông lạ mặt khác. Bọn họ mang Kỷ Ngôn Tâm đang hôn mê từ trong xe vào bỏ trong phòng. Trong phòng lộn xộn, có một cái đèn chụp màu trắng lớn, tay chân của Kỷ Ngôn Tâm bị dây thừng buột chặt vào trên ghế. Giờ phút này cô còn chưa có tỉnh lại.
" Đại ca, lúc bắt cô ta em thấy cô ta lớn lên thật là đẹp mắt, tâm em có chút ngứa. "
" Mày muốn chết sao? Lần này ngài Thẩm ra lệnh cho nhóm chúng ta chỉ làm bộ dọa cô ta. Nếu mày thật sự dám chạm vào cô ta, tao sợ mày không có mạng để hưởng phúc. "
" Đối mặt với loại vưu vật này, sao em có thể kìm chế được. "
Lúc nói chuyện, người đàn ông có vẻ mặt dâm tà xoa tay muốn sờ vào cơ thể của Kỷ Ngôn Tâm.
Trong phút chốc, người đàn ông đội mũ đột nhiên rút súng ra chỉ vào hắn, lạnh giọng nói:" Nếu không muốn chết thì cách xa cô ta ra, đi ra ngoài canh chừng. "
Một lát sau, ba người đàn ông đều rời khỏi phòng.
Trong phòng, chỉ còn lại Kỷ Ngôn Tâm đang bị trói chặt đang chậm rãi tỉnh lại.
Lúc này, đèn lớn trong phòng làm cho hơi nóng bay lên. Hoàn cảnh này đã giúp cơ thể bị ảnh hưởng thuốc của Kỷ Ngôn Tâm bởi vì khó chịu mà chậm rãi tỉnh lại.
" Khó chịu quá "
Khuôn mặt Kỷ Ngôn Tâm nhăn nhó lẩm bẩm.
Nhưng đầu cô vẫn còn đau nhức, nên cô cũng không có ý thức được hoàn cảnh bây giờ của chính mình. Ngẩn ra chừng vài phút, cô cử động đôi tay, nhưng phát hiện mình đang bị trói ở ghế trên. Giây kế tiếp, cô hoảng sợ trợn to mắt, ngẩng đầu. Đôi mắt cô bị đèn lớn trước mặt chiếu vào làm đau đớn.
" Đây là nơi nào? Sao mình lại ở chỗ này? "
Cô không tin được rằng mình đã bị bắt cóc.
Nhưng mà, lâm vào tình cảnh này làm Kỷ Ngôn Tâm sợ hãi không biết làm sao. Bây giờ suy nghĩ lại, lúc cô bị nhốt ở trong WC thì rất an toàn, nhưng mà nơi này thì rất nguy hiểm.
" Kỷ Ngôn Tâm, bình tĩnh đừng hoảng hốt, hãy suy nghĩ xem có cách nào để trốn khỏi đây hay không. "
Hít sâu!
Kỷ Ngôn Tâm cắn chặt răng quan sát, đảo mắt nhìn xung quanh xem có vật gì sắt bén để cắt đứt dây thừng hay không. Rồi sau đó, cô liền chú ý tới ở góc tường có mấy chai bia. Lúc này, cô chống thân thể bị trói ở trên ghế lên thật cẩn thận, cố gắng không phát ra tiếng động, chậm rãi đi tới vị trí gần góc tường.
" Còn thiếu chút nữa "
Nhưng, tay Kỷ Ngôn Tâm bị trói ở sau lưng ghế dựa, tay không thể lấy được chai bia trên mặt đất.
Ngay lúc này, cô bỗng dưng nghiêng người, ngừng thở, tầm mắt nhìn chằm chằm ngón tay cùng chai bia ở khoảng cách rất gần.
Nhưng mà, ngón tay Kỷ Ngôn Tâm không cẩn thận đụng ngã chai bia, chai bia rơi xuống mặt đất phát ra tiếng chói tai.
" Xong đời "
Giây phút này, Kỷ Ngôn Tâm không thể tin tưởng được, cơ thể cứng đờ.
Cùng lúc, ba người đàn ông canh giữ ở ngoài cửa nghe được tiếng động từ trong phòng truyền ra, lập tức đẩy cửa đi vào. Kết quả họ liền nhìn thấy hành động của Kỷ Ngôn Tâm muốn lấy chai bia tự cứu mình.
Lúc này, người đàn ông có khuôn mặt dâm tà kia xông lên phía trước nắm tóc của Kỷ Ngôn Tâm, tức giận nói:" Cô còn muốn chạy sao? Đêm nay, cô ở trong tay anh em chúng tôi thì đừng hòng chạy thoát."[/HIDE-THANKS]
Beta: Thơ Thơ
"Địch Nhất, giải quyết hai chiếc xe vướng bận này."
Sự thật chứng minh, giọng điệu thúc giục lạnh lùng của Tưởng Đình Kiệt đã chứng tỏ anh không còn sự kiên nhẫn.
Bỗng nhiên, Địch Nhất một tay nắm tay lái, tay phải ở giữa hai lớp an toàn lấy ra một khẩu súng lục màu đen.
Đó là một cây súng có cách âm.
Cho nên, khi Địch Nhất kéo cửa sổ sau xe xuống nổ súng vào lốp xe của hai chiếc xe màu đen hai bên trái phải cũng không có gây ra tiếng nổ chói tai. Đồng thời, chiếc xe bị bắn ở lốp đang chạy cực nhanh trên đường bỗng nhiên bị mất đi cân bằng, lốp xe ma sát trên mặt đất xoẹt ra lửa. Tiếng thắng xe phát ra rợn người.
Cùng lúc đó, Địch Nhất điều khiển xe Bentley màu đen trực tiếp đâm qua, làm hai chiếc xe hơi màu đen đã mất đi cân bằng đụng vào rào chắn, không có biện pháp ngăn cản lại.
Ở phía trước, xe hơi màu trắng đã tiến vào đường hầm.
Trước sau chỉ khoảng hai phút.
Chờ Địch Nhất lái xe Bentley màu đen đuổi theo. Lúc ra khỏi đường hầm, vậy mà chiếc xe màu trắng lại không thấy tung tích.
"Ngài Tưởng, không thấy xe đâu cả."
Khi ra khỏi đường hầm, xe Bentley màu đen đậu lại ven đường.
Trong phút chốc, Tưởng Đình Kiệt nheo mắt nguy hiểm, lạnh giọng nói: "Khẳng định là đã thay đổi xe. Địch Nhất, tra video giám sát đường hầm. Đừng chậm trễ thời gian, phải tìm cho ra Kỷ Ngôn Tâm." Xem thủ pháp bắt cóc, đối phương tuyệt đối là sát thủ chuyên nghiệp. Chuyện này không có khả năng chính Kỷ Ngôn Tâm tự chọc tới phiền toái. Chắc chắn phải có liên quan đến anh. Việc này càng chứng minh thêm Kỷ Ngôn Tâm đang lâm vào tình cảnh rất nguy hiểm.
Cùng lúc đó, Địch Nhất cầm máy tính tìm kiếm theo dõi con đường.
Thời gian trôi qua mỗi phút mỗi giây.
Ánh mắt của Tưởng Đình Kiệt ngày càng âm lạnh. Anh cứ như vậy trơ mắt nhìn chiếc xe bắt cóc Kỷ Ngôn Tâm biến mất ở trong tầm mắt. Giờ phút này, anh hít sâu nhắm mắt, bàn tay to chậm rãi nắm chặt thành quyền, cố gắng kìm chế nỗi tức giận sắp vỡ tung.
Bên kia.
Khi ở trong đường hầm người đàn ông bắt cóc Kỷ Ngôn Tâm đã đổi xe màu trắng thành chiếc xe Minibus màu bạc, chạy về phía vùng ngoại thành.
Trên đường, anh ta lại gọi điện thoại lần nữa.
"Ngài Thẩm, hành động của tôi đã bị Tưởng Đình Kiệt phát hiện. Tuy rằng bây giờ tạm thời đã thoát khỏi anh ta, nhưng có lẽ anh ta sẽ nhanh chóng tìm thấy vị trí của tôi."
"Hãy tiếp tục làm, đừng làm ảnh hưởng kế hoạch của tôi."
"Vâng, ngài Thẩm.
Nửa giờ sau, chiếc xe Minibus chậm rãi ngừng ở một công trình bỏ hoang gần đó.
Khi xuống xe, trên xe ngoại trừ tên bắt cóc Kỷ Ngôn Tâm, còn có hai người đàn ông lạ mặt khác. Bọn họ mang Kỷ Ngôn Tâm đang hôn mê từ trong xe vào bỏ trong phòng. Trong phòng lộn xộn, có một cái đèn chụp màu trắng lớn, tay chân của Kỷ Ngôn Tâm bị dây thừng buột chặt vào trên ghế. Giờ phút này cô còn chưa có tỉnh lại.
" Đại ca, lúc bắt cô ta em thấy cô ta lớn lên thật là đẹp mắt, tâm em có chút ngứa. "
" Mày muốn chết sao? Lần này ngài Thẩm ra lệnh cho nhóm chúng ta chỉ làm bộ dọa cô ta. Nếu mày thật sự dám chạm vào cô ta, tao sợ mày không có mạng để hưởng phúc. "
" Đối mặt với loại vưu vật này, sao em có thể kìm chế được. "
Lúc nói chuyện, người đàn ông có vẻ mặt dâm tà xoa tay muốn sờ vào cơ thể của Kỷ Ngôn Tâm.
Trong phút chốc, người đàn ông đội mũ đột nhiên rút súng ra chỉ vào hắn, lạnh giọng nói:" Nếu không muốn chết thì cách xa cô ta ra, đi ra ngoài canh chừng. "
Một lát sau, ba người đàn ông đều rời khỏi phòng.
Trong phòng, chỉ còn lại Kỷ Ngôn Tâm đang bị trói chặt đang chậm rãi tỉnh lại.
Lúc này, đèn lớn trong phòng làm cho hơi nóng bay lên. Hoàn cảnh này đã giúp cơ thể bị ảnh hưởng thuốc của Kỷ Ngôn Tâm bởi vì khó chịu mà chậm rãi tỉnh lại.
" Khó chịu quá "
Khuôn mặt Kỷ Ngôn Tâm nhăn nhó lẩm bẩm.
Nhưng đầu cô vẫn còn đau nhức, nên cô cũng không có ý thức được hoàn cảnh bây giờ của chính mình. Ngẩn ra chừng vài phút, cô cử động đôi tay, nhưng phát hiện mình đang bị trói ở ghế trên. Giây kế tiếp, cô hoảng sợ trợn to mắt, ngẩng đầu. Đôi mắt cô bị đèn lớn trước mặt chiếu vào làm đau đớn.
" Đây là nơi nào? Sao mình lại ở chỗ này? "
Cô không tin được rằng mình đã bị bắt cóc.
Nhưng mà, lâm vào tình cảnh này làm Kỷ Ngôn Tâm sợ hãi không biết làm sao. Bây giờ suy nghĩ lại, lúc cô bị nhốt ở trong WC thì rất an toàn, nhưng mà nơi này thì rất nguy hiểm.
" Kỷ Ngôn Tâm, bình tĩnh đừng hoảng hốt, hãy suy nghĩ xem có cách nào để trốn khỏi đây hay không. "
Hít sâu!
Kỷ Ngôn Tâm cắn chặt răng quan sát, đảo mắt nhìn xung quanh xem có vật gì sắt bén để cắt đứt dây thừng hay không. Rồi sau đó, cô liền chú ý tới ở góc tường có mấy chai bia. Lúc này, cô chống thân thể bị trói ở trên ghế lên thật cẩn thận, cố gắng không phát ra tiếng động, chậm rãi đi tới vị trí gần góc tường.
" Còn thiếu chút nữa "
Nhưng, tay Kỷ Ngôn Tâm bị trói ở sau lưng ghế dựa, tay không thể lấy được chai bia trên mặt đất.
Ngay lúc này, cô bỗng dưng nghiêng người, ngừng thở, tầm mắt nhìn chằm chằm ngón tay cùng chai bia ở khoảng cách rất gần.
Nhưng mà, ngón tay Kỷ Ngôn Tâm không cẩn thận đụng ngã chai bia, chai bia rơi xuống mặt đất phát ra tiếng chói tai.
" Xong đời "
Giây phút này, Kỷ Ngôn Tâm không thể tin tưởng được, cơ thể cứng đờ.
Cùng lúc, ba người đàn ông canh giữ ở ngoài cửa nghe được tiếng động từ trong phòng truyền ra, lập tức đẩy cửa đi vào. Kết quả họ liền nhìn thấy hành động của Kỷ Ngôn Tâm muốn lấy chai bia tự cứu mình.
Lúc này, người đàn ông có khuôn mặt dâm tà kia xông lên phía trước nắm tóc của Kỷ Ngôn Tâm, tức giận nói:" Cô còn muốn chạy sao? Đêm nay, cô ở trong tay anh em chúng tôi thì đừng hòng chạy thoát."[/HIDE-THANKS]
Chỉnh sửa cuối: