Welcome! You have been invited by Đinh thế long to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 199: Chim hoàng yến trong lồng vàng (41)

[HIDE-THANKS]
WdEzzOH.jpg


Tiểu Hoa: "Ký chủ, người ở thành phố C kia rất nguy hiểm, đã có con gà bệnh Dư Linh có thể cứu, vậy liền đổi mục tiêu đi. Hơn nữa sau khi cứu hắn, cũng không có quá nhiều mối họa."

Nhiễm Thất: "..."

Các ngươi.. có phải quên mất một người nguy hiểm nhất không..

Cô chỉ là nói một câu thôi miên mà thôi, nam nhân kia cứ như vậy, cô hoàn toàn có thể tưởng tưởng được cảnh tượng, nếu cô đi cứu Dư Linh bị bắt quả tang, cuối cũng sẽ chết trên giường.

Huống hồ, nam nhân kia tựa hồ còn đang giận dỗi, hiện tại nói chuyện này với hắn, không thể nghi ngờ là đọng phải họng súng, vẫn là cái loại bị bắn thành cái sàng này!

Nhưng hai cái hệ thống tựa hồ không thể lý giải suy nghĩ phức tạp này của Nhiễm Thất, ở trước mặt khả năng nhanh và tiện hoàn thành nhiệm vụ, hai cái hệ thống càng thêm thống nhất ý kiến với nhau.

Hệ thống: "Đúng vậy, ký chủ, Dư Linh chính là cái cặn bã, cứu hắn ra đối với Cố Hám Tước không có chút nguy hiểm gì, bất quá, nhân vật mục tiêu hình như là không thể chết được, vừa chết thế giới liền sụp đổ, bất quá không có quan hệ! Dù sao còn có một nhân vật mục tiêu nữa. Cùng lắm chúng ta liền thả cái nam phụ kia ra thì tốt rồi. Ủa.. Nói như vậy, Dư Linh giống như mới là cái pháo hôi.."

Nhiễm Thất: "Tôi đây vẫn là đi cứu người ở thành phố C kia đi.."

Tốt xấu gì cũng không quen biết người kia, nhưng nếu đi cứu Dư Linh, hiện tại xem ra, không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu.

Nhưng mà, lần này thái độ của Tiểu Hoa rất kiên trì: "Kỷ chủ, người ở thành phố C kia quá nguy hiểm, nếu hắn muốn nhằm vào Cố Hám Tước, khó tránh khỏi khả năng sẽ ngộ thương luôn ngài. Cho nên em kiên quyết không đồng ý đi cứu người ở thành phố C, trừ phi vạn bất đắc dĩ."

Hệ thống: "Đúng vậy, ký chủ, nếu cô không cẩn thận treo, tôi sẽ thực thương tâm, tôi yêu cô a, ký chủ. Nếu cô đã chết, tim tôi sẽ vỡ thành từng mảnh từng mảnh, tựa như bị dao cắt, bị chó ăn.."

Nhiễm Thất: "..."

Lời này nghe tới sao lại kỳ quái dầu mỡ như vậy?

Nhiễm Thất không biết chính là, nguyên bản hệ thống cà lơ phất phơ, không thèm để ý ai là mục tiêu nhiệm vụ vừa mới bị Tiểu Hoa cảnh báo trong phòng tối, Cố Hám Tước chính là chủ nhân của bọn nó xong, thái độ khác thường mà tích cực xúi giục Nhiễm Thất đi cứu Dư Linh.

Ngại với uy áp của chủ nhân, hệ thống không thể không tích cực một chút, nếu trở lại thế giới nguyên bản, bị chủ nhân biết nó tổn hại đến tính mạng của hắn, nó đại khái sẽ bị hủy đi đến chút vụn sắt cũng không chừa lại!

Tưởng tượng đến đây, hệ thống liền càng thêm dũng mãnh: "Dư Linh chính là một tiểu cặn bã, tôi tùy tùy tiện tiện liền có thể đánh hắn một trận.."

Tiểu Hoa: "Thân ái, ngẫu nhiên thổi phồng hình tượng của cậu cũng rất hữu ích, nhưng nếu thường xuyên thổi phồng thì có vẻ chỉ số thông minh của cậu rất thấp nha."

Hệ thống: "..."

Nhiễm Thất nhướng mày: "Cho nên chỉ có thể cứu Dư Linh? Nếu tôi muốn cứu người ở thành phố C kia, sợ là hai người cũng không giúp tôi thả hắn ra?"

Tiếng nói ôn nhu của Tiểu Hoa cũng không có bất luận biến động gì, nhưng vô cùng kiên quyết: "Đúng vậy, ký chủ. Chúng em không thể không màng tới an nguy của ngài. Huống hồ, nếu ngài cần thôi miên tới chữa trị bệnh của ngài, cần phải có sự trợ giúp của Dư Linh."

Nhiễm Thất kéo kéo khóe miệng, cứu Dư Linh là chân chính đẩy bản thân lên đường chết.. Bất quá, loại chuyện như thôi miên này, xác thật là cần Dư Linh hỗ trợ, có lẽ cô có thể như vậy áp chế hắn giúp cô.

Như vậy thoạt nhìn, tựa hồ cứu Dư Linh là trăm lợi một hại.

Mà một hại kia..

Hy vọng cô có thể chịu đựng, cùng lắm thì.. làm Dư Linh mang theo cô rời khỏi?

Cô chỉ nghe nói, Cố Hám Tước ở thành phố S quyền lực ngất trời, thế lực của Dữ Kỳ tuy là trải rộng khắp cả nước, nhưng trong một ít vùng núi xa xôi, bọn họ không nhất định có thể vươn tay tới.

Nhưng tránh được nhất thời, không nhất định tránh được một đời.

Nên làm thế nào cho phải..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 200: Chim hoàng yến trong lồng vàng (42)

[HIDE-THANKS]
3jqUgq2.jpg


Hiện giờ trong đầu Nhiễm Thất một mảnh hỗn loạn, mấu chốt đều nằm trên người nam nhân kia, thái độ ngoan cố của hắn làm cô có điểm bối rối.

Giống như phải có sự cho phép của hắn, tất cả mọi chuyện mới có thể hoàn mỹ giải quyết, nhưng cố tình người này lại cực kỳ khó đối phó.

Nhiễm Thất chính mình đều không ý thức được, chẳng sợ hiện tại cô không cảm thụ được tình cảm, nhưng tiềm thức đã sinh ra phiền chán đối với Cố Hám Tước.

Nhiễm Thất có loại dự cảm, trực tiếp nói rõ với nam nhân kia, sợ là hắn sẽ giết chết Dư Linh ngay lập tức, an toàn nhất là cô trực tiếp đi cứu Dư Linh, rốt cuộc, hệ thống có thể trợ giúp cô..

Nhiễm Thất: "Tiểu Hoa, em biết Dư Linh bị nhốt ở chỗ nào không?"

Tiểu Hoa thực mau đáp lại: "Biết, ở tầng hầm, bất quá nếu muốn cứu hắn sẽ có chút phiền phức. Ở bên ngoài tầng hầm có hai trạm kiểm soát, bất quá, hai trạm kiểm soát này đều có quan hệ với khoa học kỹ thuật, em đều có thể giải quyết!"

"Nhưng phiền toái nhất là trạm kiểm soát cuối cùng, cần phải có chìa khóa trong phòng làm việc của Cố Hám Tước, hơn nữa theo phát hiện mới nhất của em, người ở thành phố C kia cư nhiên cũng bị nhốt cùng chỗ với Dư Linh!"

"Bởi vì phòng giam dùng tài liệu đặc thù chế thành, nên em không thể phân biệt được hai mục tiêu chính xác, cho nên, ký chủ cần phải tự phân biệt. Lúc đi nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn không thể thả nhầm người nguy hiểm kia ra!"

Nhiễm Thất: "..."

Hóa ra hai mục tiêu của nhiệm vụ đều ở cùng nhau..

Đây là chỗ tốt khi nói chuyện với Tiểu Hoa, Tiểu Hoa luôn sẽ giải thích rõ ràng những chỗ cô có khả năng không hiểu, mười phần lưu loát dứt khoát.

So sánh với Tiểu Hoa nghiêm cẩn chu toàn, lời nói của hệ thống chính là hoàn toàn không vào đúng trọng điểm --

Hệ thống: "Ha ha ha, đây là duyên phận giữa pháo hôi? Hai cái pháo hôi ở bên nhau, sau đó biến thành đại pháo hôi, hắc hắc hắc."

Bất quá Tiểu Hoa có chút khó hiểu: "Em nhớ rõ mấy hôm trước còn thấy hắn ở thành phố C, như thế nào hiện tại.."

Hệ thống biết rõ kịch bản ngôn tình gấp không chờ nổi mở miệng muốn chứng minh giá trị tồn tại của mình: "Khẳng định là mị lực của ký chủ nhà chúng ta quá lớn, Cố Hám Tước không muốn chạy tới thành phố C, muốn dư ra chút thời gian ở cùng ký chủ, sau đó lăn giường, ha ha ha, ký chủ, tôi đều hiểu.."

Nhiễm Thất cùng Tiểu Hoa đều trầm mặc, lời này bọn họ cũng vô pháp tiếp, hệ thống luôn có thể làm cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt, cố tình chính nó còn không biết, ở đằng kia tự vui tự cười.

Nhưng lúc này, hệ thống nói đúng, Cố Hám Tước đưa người kia tới đây, xác thật là vì không lãng phí thời gian chạy tới chạy lui. Người kia còn có tác dụng với hắn, nhưng lại muốn bảo đảm mỗi ngày về biệt thự một lần, cũng chỉ có thể nhốt hắn dưới tầng hầm, mà vừa lúc, hôm qua Dư Linh cũng bị nhốt dưới đó.

Hiện tại Cố Hám Tước nhất định đang ở phòng làm việc, nếu không phải thân thể cô quá mức vô lực, ngay cả xuống giường cũng khó khăn, có lẽ đây là một thời cơ tốt để đi lấy chìa khóa.

Phiền toái là.. ở thời điểm có mặt Cố Hám Tước, hai hệ thống không dám ra tới.

Nhiễm Thất rũ mắt suy nghĩ sâu xa, xem ra cô cần thiết có một kế hoạch chu toàn.

Nhiễm Thất: "Tiểu Hoa, em có thể phá bỏ mấy mệnh lệnh tiến vào phòng làm việc không?"

Tiểu Hoa: "Cái này không thành vấn đề, ký chủ, chỉ cần có có quan hệ với khoa học kỹ thuật, em đều có thể phá giải, ngài có thể yên tâm."

Nhiễm Thất mím môi, ngón tay theo bản năng nắm chặt góc chăn, có lẽ lúc ấy nhìn thấy không phải ảo giác, chủ nhân của Tiểu Hoa nhất định sống ở một thời đại có khoa học kỹ thuật cực kỳ tiên tiến.

Cô theo bản năng nghiêng đầu nhìn về phía mặt đất, phảng phất ảo giác lại một lần nữa tái hiện trước mặt cô, lúc này đâu, cô phảng phất thấy rõ mặt nữ nhân ngồi trên ghế, cảm giác vô cùng quen thuộc vọt tới, phảng phất đó chính là cô.

Lòng Nhiễm Thất đột nhiên trầm xuống.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 201: Chim hoàng yến trong lồng vàng (43)

[HIDE-THANKS]
inGJJth.jpg


Ban đêm ở thành phố S luôn mê người như vậy, không đơn giản chỉ là vì bầu trời đen đầy sao, mà còn là vì khi màn đêm buông xuống, các tòa nhà cao tầng nhấp nháy ánh đèn muôn màu rực rỡ, nhìn qua giống như một tòa thành tội ác, xa hoa lãng phí, làm người nhịn không được sa vào, trầm luân.

"Đẹp sao?" Cố Hám Tước không chút để ý mà cầm ly rượu vang đỏ trong tay, dựa vào ghế nằm, hắn cúi đầu nhẹ nhàng hỏi.

Nhiễm Thất bị hắn ôm vào ngực, gió từ bên ngoài thổi tới tựa hồ cũng nhiễm hơi thở sôi động khác biệt của thành phố này. Cô lướt qua hàng song sắt của ban công nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn đến vô số ánh đèn ở nơi xa, các loại màu sắc rực rỡ điểm tô cho thành thị về đêm này, vô cùng xa hoa lộng lẫy, làm lòng người hướng tới.

Càng tới gần trung tâm thành phố, càng là tượng trưng cho quyền lợi địa vị, mà Cố Hám Tước không thể nghi ngờ là đứng ở đỉnh của tháp quyền lợi, liền như vậy nhàn nhạt nhìn những người bên dưới không ngừng chém giết muốn bò lên, khinh thường, thậm chí là không chút để ý.

Hắn cao ngạo, nhưng cũng là tịch mịch nhất.

"Đẹp." Âm thanh không hề phập phồng của Nhiễm Thất hỗn loạn trong gió, tựa hồ có loại ý vị đặc thù, giống như ngữ điệu quấn quanh đầu lưỡi, chậm rãi lộ ra một chút mềm mại kiều mị.

Trong giây lát, hàm dưới của cô bị nâng lên, Cố Hám Tước ngậm lấy môi cô, đưa một ngụm rượu vào miệng cô, âm thanh tựa hồ cũng mang theo hơi rượu tinh khiết say lòng người: "Uống chút rượu sẽ ngủ ngon hơn."

Nhiễm Thất ngơ ngác quay đầu lại, nhìn về phía trước, Cố Hám Tước liền dựa đầu trên vai cô, gương mặt dán vào cổ cô, hai tay vòng lấy eo cô. Hai người đều không mở miệng, liền như vậy nhìn sắc màu rực rỡ phía dưới, thành phố về đêm ngợp trong vàng son.

Gió nhẹ nhàng vuốt ve hai người, tựa hồ làm hơi thở của bọn họ đều quấn lấy nhau, cuối cùng không thể chia lìa.

Ôm ấp của người phía sau là ấm áp như vậy, Nhiễm Thất nhìn nhìn, ý thức liền bắt đầu mê mang. Sau khi Cố Hám Tước nhận thấy được, vẫn không lên tiếng, chỉ là dùng tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, động tác dịu dàng, cuối cùng Nhiễm Thất liền hoàn toàn dựa vào lòng ngực Cố Hám Tước ngủ mất.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, đau đớn trên cơ thể đã giảm bớt rất nhiều, có lẽ là thuốc của Cố Hám Tước có hiệu quả, cũng có lẽ là tối qua Cố Hám Tước không chạm vào cô. Cho nên trừ phía dưới có chút đau đớn cùng với thân thể còn hơi mỏi mệt ra, mặt khác đều bình thường.

Lúc Nhiễm Thất tỉnh dậy đã là 11 giờ, hầu gái vẫn chưa đánh thức cô, chắc là Cố Hám Tước biết thân thể cô không khỏe nên cố ý dặn dò, bất quá, cơm trưa như cũ bị hắn khống chế thực nghiêm. Đồ ăn đều là thanh đạm, theo hầu gái nói, tại cô bỏ qua bữa sáng, hiện giờ dạ dày đang trống nên không được ăn cay.

Đối mặt với mấy món ăn thanh đạm đến không được này, Nhiễm Thất chỉ có thể mạnh mẽ nuốt. Hầu gái ở một bên gọi điện báo cáo tình hình của cô cho Cố Hám Tước, Nhiễm Thất thì lại đang suy nghĩ đợi lát nữa nên lừa đám hầu gái rời khỏi để đi vào phòng làm việc lấy chìa khóa như thế nào.

Nhiễm Thất cầm đôi đũa chọc cơm, suy nghĩ đã sớm bay xa. Cô giống như lơ đãng mà nghiêng đầu nhìn về phía phòng làm việc, nếu cô nhớ không lầm, lần trước cô vào đó lấy gấu bông, nhìn thấy trên tường có một màn hình lớn, cảnh tượng bên trong hình như là.. Tầm mắt cô chuyển qua hành lang.

Sau đó cô rũ mắt làm bộ đang ăn cơm, nhưng mày theo bản năng nhăn lại, cô ở đây ngây người lâu như vậy, hơn nữa đi qua phòng làm việc rất nhiều lần, đều không phát hiện ngoài phòng làm việc thế nhưng có camera, may mắn đột nhiên nhớ tới..

Nhiễm Thất đột nhiên chợt dừng, tựa hồ nhớ tới lời nói của Tiểu Hoa -- trong trang viên này ít nhất ẩn dấu hơn hai trăm thiết bị theo dõi..

Cô nghĩ.. cô có biện pháp dẫn những hầu gái đó rời khỏi.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 202: Chim hoàng yến trong lồng vàng (44)

[HIDE-THANKS]
CVyXcaE.png


Nhiễm Thất: "Tiểu Hoa, có thể sửa chữa video theo dõi không?"

Nếu Tiểu Hoa nói nó có thể không chế tất cả số liệu kỹ thuật, như vậy..

Tiểu Hoa: "Đương nhiên không thành vấn đề, ký chủ, nguyện cống hiến sức lực cho ngài."

Tiểu Hoa hiển nhiên là nhận thấy được Nhiễm Thất muốn làm gì, tiếng nói ôn nhu tựa hồ có thể làm người hoàn toàn sa vào.

Hệ thống có chút ủy khuất: "Kỳ chủ, tại sao cô không hỏi tôi, tôi cũng có thể.. Sau khi Tiểu Hoa ra tới, cô đều không để ý tới tôi. Cô không yêu tôi sao?"

Nhiễm Thất: "..."

Tôi có điểm muốn giết cậu.

Cơm nước xong, Nhiễm Thất trở lại phòng, đột nhiên hét lên, hai hầu gái lập tức vọt vào, Nhiễm Thất quay đầu nhìn về phía họ, trên mặt cũng không có biểu tình hoảng loạn khẩn trương, âm thanh càng là bình bình đạm đạm, nhưng lời nói đủ để nhìn ra cô sốt ruột: "Gấu bông mất rồi, giúp tôi tìm."

Hầu gái tự nhiên không có hoài nghi, thậm chí còn gọi quản gia tới, sau đó đến phòng giám sát để xem video theo dõi, vốn dĩ nhân viên trong phòng giám sát cũng không thiếu, nhưng nhóm hầu gái biết địa vị của Nhiễm Thất trong lòng Cố Hám Tước, tự nhiên là bọn họ đắc tội không nổi, vì có thể sớm chút tìm được, đại bộ phận hầu gái bị phân đi phòng giám sát.

Toàn bộ trang viên có hơn hai trăm thiết bị theo dõi, huống hồ Nhiễm Thất làm mất gấu bông khi nào, chính cô cũng không nhớ rõ, bởi vậy, không thể nghi ngờ là biển rộng tìm kim.

Còn có một ít hầu gái tìm kiếm chỗ bụi cỏ, dưới tàng cây, hồ nước, lại mất đi một bộ phận người, này ít nhiều gì cũng nhờ lần trước hệ thống bám vào gấu bông vô ý lăn vào bụi cỏ, nếu không, những hầu gái đó tuyệt đối sẽ không đến những nơi mà Nhiễm Thất không thường tới để tìm kiếm.

Lập tức, trong phòng khách thiếu một đống người, còn có mấy cái hầu gái đang cúi xuống sô pha tìm kiếm, Nhiễm Thất đứng ở lầu hai nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên dưới, mím môi.

Nhiễm Thất: "Tiểu Hoa, người trong phòng giám sát đang làm gì?"

Tiểu Hoa: "Trong phòng giám sát ước chừng có hơn 300 người, cơ hồ là mỗi người xem một màn hình ghi lại mấy ngày trước, vẫn chưa có người chú ý màn hình hiện tại."

Nhiễm Thất muốn chính là như vậy, chờ bọn họ đều đi xem ghi hình trong quá khứ, sau đó bỏ qua hình ảnh hiện tại camera đang ghi lại, chỉ cần động tác của Nhiễm thất nhanh, lấy được chìa khóa xong lại để Tiểu Hoa bóp méo video theo dõi hiện tại, giả tạo một cái băng ghi hình không có mặt cô trong phòng làm việc, cô liền có thể lừa được Cố Hám Tước.

Rốt cuộc, Cố Hám Tước lợi hại cỡ nào, hắn cũng không biết cô có một cái hệ thống, người trên thế giới này càng tin tưởng video theo dõi hơn.

Nhiễm Thất để ý thấy vẫn chưa có người nhìn về phía này, trực tiếp tiến vào phòng làm việc, sau đó đóng cửa lại.

Trong phòng rất tối, chỉ có máy tính trên bàn làm việc tản ra ánh sáng nhạt. Nhiễm Thất không phải lần đầu tiên vào phòng làm việc, nhưng lúc này đây, lén lút như vậy đi vào phòng làm việc, những đồ vật quen thuộc trong bóng đêm đều biến thành quỷ quái, có vẻ dữ tợn đáng sợ, mạc danh làm tim Nhiễm thất đập nhanh hơn vài phần.

Cô dựa theo chỉ dẫn của Tiểu Hoa, mỗi bước đi đều thật cẩn thận, tránh đụng vào bất cứ vật gì trong phòng, cô không biết Cố Hám Tước có phải là một người tinh tế không, nhưng vẫn cẩn thận cho chắc. Nếu hắn trở về phát hiện thứ gì lệch vị trí, kết hợp với chuyện phát sinh hôm nay, hắn lại đa nghi như vậy, sợ là sẽ đi xem thử chìa khóa còn không.

Két một tiếng, khóa mật mã của két sắt bị Nhiễm Thất mở ra, đồ bên trong được bày biện chỉnh tề, vừa xem liền hiểu ngay, trên cùng là một đống giấy tờ thật dày, phía dưới có một cái hộp, đồng dạng cũng khóa bằng mật mã.

Nhiễm Thất mở cái hộp kia ra, bên trong có hai cái chìa khóa, Nhiễm Thất cũng không biết cái nào mới đúng, trực tiếp lấy hết hai cái đi, sau đó lại để cái hộp ở vị trí cũ, luôn mãi xác nhận là không lầm cái gì xong, còn chưa chờ cô thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên âm thanh kinh hoảng của Tiểu Hoa vang lên:

"Ký chủ, có người vào được!"[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 203: Chim hoàng yến trong lồng vàng (45)

[HIDE-THANKS]
yJ1CtWs.jpg


Thân mình của Nhiễm Thất theo bản năng cứng đờ, còn chưa kịp phản ứng, vai phải liền bị người chụp một phát, ngay sau đó, một âm thanh cực kỳ tùy tiện không đứng đắn vang lên sau người: "Hắc, mỹ nhân, cô đang làm gì vậy? A.. cạy két sắt của tên biến thái kia? Hắc hắc hắc, mang theo tôi với nha.. Tôi thích nhất là cho tên biến thái kia thêm phiền toái."

Nhận thấy được không phải Cố Hám Tước, lòng Nhiễm Thất hơi buông lỏng, sau đó, cô ra vẻ lơ đãng mà mười phần tự nhiên đem hai cái chìa khóa trên tay cất vào túi quần. Xong, cô mới cau mày, quay đầu nhìn về phía người nam nhân này, cô cũng không biết người trước mắt có phải thuộc hạ của Cố Hám Tước không, chỉ có thể án binh bất động, lấy bất biến ứng vạn biến.

Nhờ ánh sáng nhạt phát ra từ máy tính, cô chỉ có thể nhìn ra người nam nhân này có vóc dáng thon dài, lúc này hắn một tay cắm vào túi quần, cả khuôn mặt chìm vào bóng tối, làm người vô pháp phân biệt rõ.

Thấy Nhiễm Thất không động đậy, cũng không trả lời câu hỏi của hắn, thân thể nam nhân nghiêng về trước, đến gần hơn chút, cúi đầu, tựa hồ là đang xem mặt Nhiễm Thất, xác nhận đúng là một mỹ nữ xong, nam nhân kia nhếch miệng cười, tay lập tức cầm lấy tay Nhiễm Thất, mày nhếch lên, sắc khí tràn đầy mà tự giới thiệu:

"Hi, mỹ nữ, tôi là Tả Thần Diệc, người ở thành phố S, có mấy phần bất động sản, công phu trên giường rất đỉnh. Người từng ngủ với tôi đều nói hận không thể chết trên người tôi, cô có muốn thử không? Nhân lúc này, chúng ta có thể ở trên sô pha của tên biến thái kia làm một phát, chậc chậc chậc, nghĩ tới bộ dáng hắn đen mặt đổi sô pha đi, thật là sảng khoái."

Nói xong, tay hắn không an phận mà sờ soạng tay Nhiễm Thất.

Thật trơn, thật mềm..

Nhiễm Thất mặt không đổi sắc mà rút tay về, Tả Thần Diệc có thể thấy rõ cô, nhưng cô vẫn không xem rõ khuôn mặt hắn, giống như từng đồ vật trong phòng làm việc này, thậm chí là ánh sáng, hắn đều vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến nỗi dù đứng ở bất cứ vị trí nào, hắn cũng có thể che dấu diện mạo của bản thân.

Chỉ bằng điểm này, Nhiễm Thất cho rằng hắn tuyệt đối không tùy tiện vô hại như hắn biểu hiện ra bên ngoài, ngược lại vạn phần cẩn thận.

Hắn đề phòng cô, đồng thời cô cũng đề phòng hắn, trước khi không biết rõ về hắn, nói bất cứ một câu gì đều có thể khiến chính mình bại lộ, phương thức tốt nhất để ứng phó hắn là trầm mặc.

Nhưng hiện tại cô chỉ muốn thoát thân, cũng không muốn dây dưa với hắn nhiều hơn, nhóm hầu gái nếu phát hiện ra cô biến mất, sợ là sẽ gọi cho Cố Hám Tước. Nếu nam nhân kia trở lại, tất cả mọi chuyện liền hỏng bét.

Còn chưa chờ Nhiễm Thất mở miệng cự tuyệt, âm thanh đại kinh tiểu quái của hệ thống đã vang lên trong đầu Nhiễm Thất: "Ký chủ! Tả Thần Diệc? Là nam phụ kia sao? Không đúng a.. Hắn nên ở dưới tầng hầm, như thế nào sẽ.."

Nhiễm Thất không trả lời, Tả Thần Diệc cũng không thèm để ý, hắn lập tức đi đến sô pha ngửa đầu ngồi, hai chân bắt chéo, nhàn nhã tự tại, tốc độ đi đường của hắn thực mau, nhưng lại không phát ra chút tiếng động nào, thực hiển nhiên, hắn cũng không phải lần đầu tiên xâm nhập vào phòng làm việc của Cố Hám Tước.

Tả Thần Diệc thoải mái dựa vào sô pha, duỗi cái lười eo, sau đó không khỏi thở dài: "Chậc, tên biến thái đáng chết kia thật là biết hưởng thụ, cái ghế dựa này mềm đến mức tôi cảm thấy tôi có thể mọc trĩ."

Nhiễm Thất nghe được hệ thống nói, biết hắn cũng không phải thuộc hạ của Cố Hám Tước, xoay người đóng cửa két sắt lại, bảo đảm không có sai lầm gì xong, đang muốn chạy nhanh ra cửa, mới bước ra vài bước, còn chưa kịp tới trước cửa, âm thanh của Tả Thần Diệc đại gia chậm rì rì vang lên: "Nếu cô muốn lập tức bị bắt, thì cứ việc ra ngoài."[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 204: Chim hoàng yến trong lồng vàng (46)

[HIDE-THANKS]
tWq3MTt.jpg


Nhiễm Thất dừng lại, ngay sau đó xoay người nhìn về phía hắn, mặt vô biểu tình, nhưng mày nhíu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vị trí hắn đang ngồi, tựa hồ đang suy xét tính chân thật của lời này.

Tả Diệc Thần nhún vai, khóe miệng nhẹ cong: "Nể tình cô là một mỹ nhân nên tôi mới nhắc nhở cô, ai.. con người của tôi chính là quá mềm lòng, không nhìn được mỹ nhân chịu ủy khuất. Cái tên biến thái chết tiệt kia mới không biết thương hoa tiếc ngọc, nếu cô bị bắt, tôi sẽ đau lòng nha."

Ngay sau đó hắn xoay màn hình máy tính trên bàn làm việc về phía Nhiễm Thất, thực hiển nhiên, hắn xem Nhiễm Thất là sát thủ mà tập đoàn khác phái tới trộm tư liệu.

Còn lắm miệng hỏi câu: "Muốn lấy nhiều chút rồi đi không? Tôi có thể giúp cô mở két sắt, tốt nhất là làm cái tên biến thái kia phá sản, hắc hắc hắc, như vậy những hầu gái đó của hắn đều sẽ thuộc về tôi, một ngày tôi sẽ ngủ ba người, sảng.."

"..."

Trên màn hình, một đám hầu gái đang nôn nóng tìm gấu bông, tạm thời vẫn chưa phát hiện Nhiễm Thất không có mặt, bên ngoài cửa phòng, không ngừng có người đi qua đi lại, giống như lời của Tả Thần Diệc, một khi đi ra ngoài, nhất định sẽ lập tức bị bắt.

Ghi hình trong máy tính.. là của cái camera ngoài cửa phòng làm việc?

Cô nhớ rõ máy tính của Cố Hám Tước có vài tầng khóa mật mã, hơn nữa sau khi khởi động máy, mật mã sẽ bị tự động đổi mới một lần nữa, liền tính biết được mật mã hôm nay, thì mật mã ngày mai sẽ là một cái khác, cho nên cơ hồ là không có khả năng mở ra máy tính của Cố Hám Tước a.

Hắn.. rốt cuộc là ai?

Ở trong phòng làm việc của Cố Hám Tước đi lại tự nhiên, người vốn nên bị nhốt dưới tầng hầm lại xuất hiện ở đây, chính hắn tự chạy ra ngoài? Tiểu Hoa đã nói, tầng hầm có ba tầng mật mã, nếu khóa phòng giam là do hắn cạy ra, vậy hai đạo kiểm soát bên ngoài..

Hiện tại Nhiễm Thất mới phát hiện, trên tay hắn không biết khi nào mang một đôi bao tay plastic màu trắng, mười ngón tay thon dài nhanh chóng gõ trên bàn phím máy tính, động tác mau đến làm người hoa mắt, rất giống.. một hacker.

Tả Thần Diệc thấy ánh mắt cô dừng trên bao tay của hắn, ho nhẹ một tiếng, đứng dậy, nhờ vào ánh sáng hắt ra từ màn hình, Nhiễm thất nhìn đến đôi mắt của hắn. Đó là một đôi mắt màu xanh nước biển, dưới ánh sáng nhạt, trong mắt lóng lánh điểm điểm tinh quang, giống như phản chiếu cả một biển sao trời mênh mông, vô cùng xinh đẹp.

"Khụ khụ, cô nghĩ không sai, tôi chính là hacker nổi danh quốc tế, chỉ là không cẩn thận bị.. Tường lửa của tên biến thái đáng chết kia sao lại khó làm như vậy, mẹ nó, dây dưa không xong? Còn tới!"

Tả Thần Diệc vốn đang giải thích với Nhiễm Thất vừa thấy trên màn hình xuất hiện một đống trình tự chặn lại, nhịn không được chửi tục, động tác trên tay càng mau, giống như đang chiến đấu với người nào đó, hoàn toàn đắm chìm vào trong, thường thường còn thấp giọng mắng vài câu biến thái chết tiệt.

Nhiễm Thất yên lặng dời bước, ngồi xuống sô pha, thừa dịp Tả Thần Diệc không phát hiện, cô quay đầu nhìn chằm chằm sườn mặt của hắn, một khuôn mặt thật xinh đẹp hiện ra dưới ánh sáng nhạt của màn hình máy tính, đường cong nhu hòa, nhưng lại không hiện nữ khí.

Vành tai phải có một cái khuyên tai bằng đá đen tỏa sáng lấp lánh, phong lưu vô cùng, hắn hiện tại rũ mắt, lông mi thật dài buông xuống, chiếu ra một tầng bóng ma, biểu tình nghiêm túc, cánh môi mím chặt, động tác trên tay càng thêm nhanh chóng, dưới góc độ nhìn nghiêng, càng thêm cảnh đẹp ý vui, đây là một nam nhân rất có mị lực.

Tuy nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Nhiễm Thất vẫn không hề dao động, cô nhìn một hồi liền cảm thấy nhàm chán, hơn nữa còn tự hỏi nên đi ra ngoài thế nào mới tốt.

Cô muốn nhìn ghi hình, xác nhận xem hầu gái bên ngoài đã đi hay chưa, càng sớm ra ngoài, khả năng bị Cố Hám Tước phát hiện càng ít.

Còn chưa chờ Nhiễm Thất mở miệng bảo Tả Thần Diệc dừng lại, hắn đột nhiên phát ra một tiếng hoan hô: "Yes! Hừ, cái tên biến thái kia bất quá cũng là như thế thôi. Cố ý lưu lại trình tự đơn giản như vậy cho tôi, hiện tại toàn bộ bị tôi phá giải, xem tôi có làm loạn toàn bộ tư liệu của anh hay không!"

"A? Đúng không?"

Cạnh cửa truyền đến một câu trả lời không chút để ý, lại làm cả hai người Nhiễm Thất và Tả Thần Diệc toàn thân cứng đờ.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 205: Chim hoàng yến trong lồng vàng (47)

[HIDE-THANKS]
to0Rle6.jpg


"Biến.. biến thái, sao anh lại trở về nhanh như vậy?"

Vẫn là Tả Thần Diệc lấy lại tinh thần trước, hắn vèo một cái đứng bật dậy, vẻ mặt khó tin.

Hắn tự nhiên là tin tưởng kỹ thuật của mình, phá giải mấy tầng mật mã ngoài cửa kia đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ. Lúc trước hắn chưa từng bị Cố Hám Tước phát hiện, không phải là vấn đề nằm ở chỗ mỹ nữ này chứ..

Tả Thần Diệc cứng đờ quay đầu nhìn Nhiễm Thất, theo hắn, Nhiễm Thất thân là một sát thủ đáng lẽ phải hoảng loạn hơn hắn mới đúng, nhưng ngoài dự đoán, trên mặt cô không có bất cứ biểu tình gì.

Trong lòng Tả Thần Diệc nghĩ thầm, hiện tại sát thủ đều lợi hại như vậy sao? Bị bắt tại trận còn có thể mặt không đổi sắc?

Kỳ thật Nhiễm Thất chỉ là không cảm thụ được sợ hãi, nhưng tay cô lại theo bản năng mà nắm chặt, cả người cũng căng chặt đề phòng.

Cố Hám Tước dựa vào cửa, không trả lời, ánh mắt trước sau như một nhìn chằm chằm Nhiễm Thất đang ngồi trên sô pha, đôi mắt đen tối thâm trầm, không có một tia sáng, làm người sợ hãi.

Tiểu Hoa là sản phẩm của siêu công nghệ cao, việc nó giải khóa ngoài cửa tự nhiên sẽ không bị Cố Hám Tước phát hiện, vốn dĩ hết thảy đều có thể thuận lý thành chương, hoàn thành theo kế hoạch, nhưng cố tình lại có Tả Thần Diệc chen vào.

Cố Hám Tước vốn đang ở công ty xử lý nghiệp vụ sau khi thu được thông báo khóa cửa phòng làm việc bị phá giải, liền lập tức chạy về nhà.

Hắn và Tả Thần Diệc quen biết trong một cuộc thi hacker quốc tế. Hắn xuất hiện, đánh vỡ danh hiệu đệ nhất của Tả Thần Diệc từ trước đến nay, vì thế, bắt đầu từ lúc đó, Tả Thần Diệc liền quấn lấy Cố Hám Tước, muốn cùng hắn so đấu lại lần nữa.

Cố Hám Tước bận rộn xử lý chuyện công ty, huống hồ hắn cũng không muốn làm loại chuyện mà hắn thấy là vô nghĩa này. Chuyện hắn không muốn làm, không ai có thể buộc hắn làm, bởi vậy, chưa bao giờ tiếp thu khiêu chiến của Tả Thần Diệc. Lúc sau, không biết là dây thần kinh nào của Tả Thần Diệc bị lệch, Cố Hám Tước không đấu chính thức với hắn, hắn liền chuyên môn quấy rối, phá giải mật mã trong máy tính của Cố Hám Tước, làm loạn các file tài liệu trong ổ nhớ, phá giải đủ loại trạm kiểm soát để chứng minh thực lực của mình.

Lúc trước chưa gặp được Nhiễm Thất, Cố Hám Tước cũng tùy hắn náo loạn, dù sao cũng không gây ra được bao lớn sóng gió.

Bởi vậy, loại miệt thị này của hắn, làm Tả Thần Diệc tự cho là kỹ thuật quá quan, lần lượt khiêu khích, cuối cùng nghiện luôn, một ngày không làm yêu trong lòng liền không yên ổn. Cuối cùng Cố Hám Tước bị loại hành vi này của hắn làm cho có chút chán ghét, bởi vậy mới sai người nhốt hắn ở thành phố C, trói tay trói chân hắn lại, làm hắn an phận một chút.

Gần đây có chuyện cần hắn đi làm, không nghĩ tới, mới mang hắn về không tới mấy ngày, hắn lại bắt đầu bừa bãi, Cố Hám Tước vốn không để tâm, nhưng nghĩ đến Nhiễm Thất còn ở nhà, liền vội vã chạy về, vì thế thấy được một màn Cố Hám Tước không hy vọng nhìn đến nhất kia.

Cố Hám Tước đi đến trước mặt Nhiễm Thất, ánh mắt lập lòe, sau đó yên lặng nhìn chằm chằm mặt cô, ngữ khí bình tĩnh quá phận: "Cho anh một lý do em ở đây."

Nhiễm Thất rũ mắt không trả lời, nếu hiện tại vội vã trả lời mới là chột dạ. Cô tin tưởng kỹ thuật của Tiểu Hoa, nếu Cố Hám Tước chỉ biết Tả Thần Diệc phá giải mật mã của hắn, có lẽ cô có thể lợi dụng điểm này.

Hàm dưới của cô đột nhiên bị nâng lên.

"Nói chuyện."

Ngữ khí của nam nhân bình tĩnh, lại như ẩn chứa gió lốc mãnh liệt xưa nay chưa từng có.

Tả Thần Diệc ở một bên âm thầm kinh hãi, Cố Hám Tước cư nhiên sẽ chạm vào một nữ nhân, bất quá ngữ điệu này đúng là dọa người..

Chẳng lẽ lúc trước hắn đã đoán sai?

Nữ nhân này không phải sát thủ?

Nhiễm Thất không nhìn hắn, khóe môi giật giật: "Gấu bông."

Âm thanh không hề phập phồng vang lên, Tả Thần Diệc không khỏi nhìn kỹ cô, lúc trước hắn cho rằng cô bị câm, nên mới không nói lời nào, hiện tại xem ra không phải, bất quá âm thanh này vừa nghe liền khiến người ta nhịn không được nổi da gà.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 206: Chim hoàng yến trong lồng vàng (48)

[HIDE-THANKS]
6szW2UU.jpg


Chuyện cô làm mất gấu bông hắn đã nghe hầu gái báo lại, nhưng trong lòng hắn lại ẩn ẩn có chút bất an, cho nên mới muốn xác nhận lại lần nữa từ miệng cô.

Thần sắc Cố Hám Tước hơi thả lỏng, ngón tay hắn dùng sức vuốt ve môi cô, không biết là đang lừa dối chính mình, hay là đang thuyết phục cô: "Là hắn bắt em vào phòng làm việc?"

Tả Thần Diệc đang muốn kêu oan, rõ ràng cô tiến vào còn sớm hơn hắn, muốn bắt ép cũng nên là cô bắt ép hắn mới đúng.

Này rốt cuộc là chuyện quái gì..

Nhưng Nhiễm Thất lại trực tiếp mặt vô biểu tình đáp đúng.

Cô cái gì cũng không biết, sao có thể phá giải được mấy tầng mật mã ngoài cửa.. Tuy nghĩ như vậy, nhưng trong lòng Cố Hám Tước mạc danh vẫn có chút hoảng loạn.

Hắn luôn cảm thấy có chuyện gì đã bắt đầu chậm rãi thoát khỏi khống chế của hắn.

"Ai.. Hai người.." Tả Thần Diệc lập tức câm miệng, ánh mắt của tên biến thái kia nhìn qua thật khủng bố, giống như muốn đem hắn chia năm xẻ bảy, hắn nhận còn không được sao!

Bất quá.. Tầm mắt Tả Thần Diệc chạm đến đầu ngón tay Cố Hám Tước đặt trên môi Nhiễm Thất, tim lộp bộp một chút, lúc hắn bị nhốt trong tầng hầm cũng có nghe qua, gần đây Cố Hám Tước thực sủng một nữ nhân.. sẽ không.. chính là vị này đi..

Hắn đầu tiên là hơi khựng lại, theo sau khóe miệng không tự giác mà cong lên, nếu đúng vậy.. Kia thật đúng là có trò hay nhìn..

Chiếm hữu dục của tên biến thái này mạnh thế nào, hắn tự nhiên là biết, tròng mắt hắn xoay chuyển, nếu hắn nhìn không lầm, vừa nãy nữ nhân kia từ két sắt lấy đi chính là hai chiếc chìa khóa mở cửa tầng hầm.. Nếu không phải vì cứu hắn, đó chính là.. Hừ, biến thái chết tiệt, đến lúc đó anh biết được, sợ là sẽ nổi điên đi.

Xem ra trước mắt nên chạy nhanh khỏi chỗ này, miễn cho tên biến thái kia liên lụy cá trong chậu, không cẩn thận bị thương mới phiền toái..

Bất quá, hắn nhưng thật ra muốn nhìn xem bộ dáng chân chính biến thái của tên biến thái kia.. Nói vậy, sẽ rất thú vị.. Nghĩ thế, ý cười nới khóe miệng hắn liền không ngăn được.

Không bằng hắn thuận nước đẩy thuyền, giúp nữ nhân kia một phen.

Tả Thần Diệc nhún vai, ngữ khí ngả ngớn: "Ai bảo tôi ở trong màn hình theo dõi nhìn thấy một mỹ nữ xinh đẹp như vậy, nhất thời kích động liền thừa dịp cô ấy đi ngang qua cửa phòng làm việc, kéo cô ấy vào tâm sự nha."

Nhìn sắc mặt Cố Hám Tước dần dần chìm xuống, Tả Thần Diệc nuốt một ngụm nước bọt, ho nhẹ: "Không nghĩ tới, mỹ nữ cũng không thích nói chuyện, cũng không để ý tới tôi, sau đó tôi nhàn rỗi không có việc gì liền chơi máy tính của anh."

"Hơn nữa sợ anh tra được tôi, sau đó tôi lại xóa hết mấy cái video giám sát đó, khụ khụ, ngoài ra, tôi còn phá giải một đống trình tự bảo vệ của anh.. Sau đó anh liền tới rồi, bất quá tôi thề, tôi cũng chưa có làm gì cô ấy.."

Thấy Cố Hám Tước chuyển đầu qua chỗ khác, Tả Thần Diệc thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy hắn còn tưởng rằng tên biến thái này giây tiếp theo liền sẽ rút súng bắn chết hắn, thật là.. Không phải nói câu kéo cô vào tâm sự sao, lại không phải muốn ăn cô!

Cho dù Tả Thần Diệc đem tất cả tư liệu của Cố Hám Tước phá hỏng cũng không có gặp qua biểu tình như vậy của Cố Hám Tước, giống như là gặp thần sát thần, đây là.. thật sự té ngã?

Ngay sau đó Cố Hám Tước cười khẽ, ôm Nhiễm Thất, nhẹ nhàng nói một câu: "Tôi liền biết là như thế này."

Nhiễm Thất mở to mắt, nghiêng đầu nhìn hắn, dễ lừa như vậy? Này không giống với tác phong của hắn..

Nhiễm Thất nghĩ không sai, sau đó, Cố Hám Tước ghé vào bên tai cô, cánh môi dịu dàng vuốt ve má cô, thấp giọng nỉ non, ngữ khí ôn nhu giống như cặp tình nhân đang yêu nhau cuồng nhiệt, thì thầm: "Thất Thất.. Hẳn là sẽ không gạt anh, trộm lấy chìa khóa đi cứu Dư Linh đúng không? Hử?"

Nói xong, hắn liền cắn lấy tai cô.

"..."

Nhiễm Thất ăn đau, theo bản năng hơi hơi nghiêng đầu tránh khỏi môi Cố Hám Tước, hắn lại không cho Nhiễm Thất cơ hội thoát đi, trực tiếp đè lại sau gáy cô.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 207: Chim hoàng yến trong lồng vàng (49)

[HIDE-THANKS]
u6ojiO6.jpg


Sau đó, hắn vươn đầu lưỡi, khẽ liếm chỗ bị cắn hơi thấm ra máu trên vành tai của cô, từng chút một đem vành tai của cô nuốt vào miệng, lại từng chút một vươn lưỡi tinh tế liếm miệng vết thương, nuốt giọt máu vừa mới chảy ra vào miệng, động tác sắc tình vô cùng.

Chẳng sợ loại người thân kinh bách chiến như Tả Thần Diệc, nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không nhịn được nghiêng đầu qua một bên, trên mặt hiện lên hai mạt ửng hồng.

Thật là.. Im lặng lặng thì thôi, vừa ra tiếng đã kinh người a..

Nhìn không ra tên biến thái chết tiệt này là cái cao thủ tình trường a!

Xem đến nỗi hắn thiếu chút nữa liền cứng!

Một hồi lâu, Cố Hám Tước mới ngẩng đầu, nhìn thấy hắn còn đứng ở chỗ kia, mày nhăn lại. Tả Thần Diệc run lên, kéo kéo khóe miệng cứng đờ nở nụ cười, sau đó nói: "Hai người cứ tự nhiên đi."

Sau đó bước nhanh ra khỏi phòng, lúc đi, hắn còn vứt cho Cố Hám Tước ánh mắt tôi hiểu anh, hơn nữa còn tri kỷ mà đóng cửa lại.

Còn chưa chờ hắn đứng yên, đột nhiên, không biết từ đâu lao ra hai hầu gái kiềm chế hắn, một người trong đó lạnh lùng nói: "Thiếu gia nói muốn tâm sự cùng anh, nên mời anh đi theo chúng tôi."

Hai cánh tay bị hai người kẹp lấy, không thể động đậy, Tả Thần Diệc kéo kéo khóe môi, này.. chính là thái độ mời người của bọn họ?

Cái tên biến thái kia, uổng phí hắn tri kỷ như vậy mà nhường ra không gian cho hắn ta, này quả thực là lấy oán trả ơn!

Tả Thần Diệc lại lần nữa bị nhốt trong tầng hầm, lần này, toàn thân hắn đều bị lục soát một lần, thậm chí liền nơi tư mật nhất cũng không buông tha.

Bảo đảm trên người hắn không còn bất cứ công cụ gây án nào nữa, những hầu gái đó mới buông tha hắn, lại lần nữa trói chặt chân tay hắn.

Vệ sĩ tuần tra thấy biểu tình sống không còn gì luyến tiếc của hắn, nhịn không được tò mò hỏi hắn. Hắn vẻ mặt phiền muộn nhìn về phương xa, trong mắt toàn là ảm đạm, ngữ điệu sâu kín: "Tôi cảm thấy tôi không sạch sẽ.. Tôi thế nhưng bị hai hầu gái kia đối đãi như vậy, tôi cảm thấy tôi sống không còn ý nghĩa.."

Vệ sĩ đang muốn an ủi hắn, không nghĩ tới hắn thở dài, ngữ khí ai oán: "Hai hầu gái kia tuy rằng rất đẹp, nhưng không phải gu của tôi.. Hơn nữa hai cô ấy nhìn thấy khí quan hùng vĩ của tôi, cư nhiên không có chút kinh ngạc nào! Quả thực là vũ nhục tôi! Bất quá, hắc hắc hắc, người anh em, anh muốn nhìn súng của tôi thử hay không, bảo đảm sẽ không làm anh thất vọng.."

"..."

Người này liền không nên sống trên thế giới này.

Sau khi Tả Thần Diệc rời khỏi, không khí trong phòng nháy mắt lạnh băng.

Hai người đều không lại nói chuyện, mỗi người một tâm tư khác nhau. Tuy mặt ngoài Nhiễm Thất nhàn nhạt, nhưng hai chiếc chìa khóa dán sát đùi cô đều thời thời khắc khắc nhắc nhở cô phải cẩn thận.

May mắn hôm nay không mặc quần bó sát, nếu không, ở khoảng cách gần như thế, Cố Hám Tước chắc chắn sẽ phát hiện dị thường.

Thật lâu sau, Cố Hám Tước buông cô ra, không biết đang nghĩ gì, biểu tình hắn bình tĩnh, nhưng ánh mắt nhìn cô lại sâu thẳm vô cùng, Nhiễm Thất theo bản năng căng chặt, thậm chí ngón tay hơi cuộn tròn.

Cô luôn cảm thấy, đối mặt Cố Hám Tước, căn bệnh không cảm thụ được sợ hãi khẩn trương của cô hoàn toàn khỏi hẳn. Cho dù cô không cảm nhận được tình cảm, nhưng thân thể lại theo bản năng mà làm ra phản ứng chân thật nhất -- vì nhận thấy được nguy hiểm mà thân thể bắt đầu kháng cự.

Sau đó, Cố Hám Tước không nói một lời, lập tức đi đến trước két sắt, nhìn thấy động tác của hắn, Nhiễm Thất mím môi, đôi tay đột nhiên nắm chặt, đáy lòng lại bỗng nhiên trào ra một tia khủng hoảng, vô cùng rõ ràng.

Nhiễm Thất: "Tiểu Hoa, có thể chế tạo ra ảo giác chìa khóa còn ở trong két sắt không?"

Trong đầu trống không, cùng không có bất cứ âm thanh nào vang lên.

Đúng rồi, cô cư nhiên quên mất, lúc có mặt Cố Hám Tước, hai hệ thống kia làm sao dám ra tới, càng miễn bàn ra tiếng!

Cố Hám Tước nhập mật mã, mỗi một động tác đều cực kỳ thong thả, sau đó, cửa két sắt bị mở ra.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 208: Chim hoàng yến trong lồng vàng (50)

[HIDE-THANKS]
OGtn19S.jpg


Còn chưa chờ Cố Hám Tước có động tác, Nhiễm Thất trực tiếp đi lên trước, nhón chân, cánh tay câu lấy cổ hắn kéo đầu hắn xuống thấp, sau đó thuận thế dán môi mình lên.

Một khắc kia, Cố Hám Tước vẫn chưa có bất cứ động tác gì, chỉ là trong hai tròng mắt nhìn cô như bốc cháy lên hai ngọn lửa, càng lúc càng nóng bỏng.

Nhiễm Thất thấy hắn không nhúc nhích, hạ quyết tâm, vươn đầu lưỡi liếm môi dưới của hắn, bởi vì nhón chân, cuối cùng cô không chống đỡ được ngã về sau, một bàn tay của Cố Hám Tước đột nhiên giữ lấy đầu cô, gia tăng nụ hôn này.

Một nụ hôn qua đi, hơi thở của Nhiễm Thất có chút không xong, sau đó ngẩng đầu liền đối diện với đôi mắt cười như không cười của Cố Hám Tước, hắn nhướng mày nhìn cô, ngữ khí vạn phần ái muội: "Nhớ vật nhỏ của anh?"

"..."

Hắn thấy Nhiễm Thất không nói lời nào, cúi người hôn hôn khóe môi cô, thấp giọng nỉ non: "Vật nhỏ của anh cũng rất muốn vợ của nó nha.. Con mồi tự đưa tới cửa, anh sẽ không buông tha.. Bất quá, hiện tại anh có chuyện càng quan trọng muốn nói với em."

Còn chưa chờ Nhiễm Thất trả lời, Cố Hám Tước liền xoay người lấy một xấp tài liệu ở tầng trên cùng trong két sắt ra.

Nhiễm Thất chớp chớp mắt, môi giật giật, nuốt vào lời thú nhận.

Chỉ là lấy tài liệu?

Vậy đây là..

Nhiễm Thất cúi đầu ngơ ngác nhìn xấp giấy Cố Hám Tước đưa tới trước mặt cô, mười chữ "quyền chuyển nhượng cổ phần của tập đoàn Mộ thị" in đậm rất dễ thấy.

Âm thanh của Cố Hám Tước vang lên, trước sau như một bình đạm, nhưng rồi lại như là mang theo mười phần trầm trọng: "Hiện tại Mộ thị hoàn toàn thuộc về em, nói cách khác, hiện tại em là cổ đông lớn nhất của Mộ thị, mà Mộ Lê và Mộ Vãn, một phần cũng không có.."

"Anh nghĩ thông suốt rồi, anh không thể vẫn luôn giam cầm em như vậy. Anh có thể để em ra ngoài công tác, cho em tự do, nhưng thời gian làm việc mỗi ngày không thể quá hai tiếng đồng hồ, sau khi tan tầm phải lập tức về nhà, nếu không có thể tới tìm anh, không cần nói chuyện với nam nhân khác, nữ nhân nhiều nhất chỉ có thể nói hai câu. Tạm thời cứ như vậy, bất quá anh tin tưởng sau này anh có thể nhượng bộ nhiều hơn nữa."

Cho nên, chờ em khỏe lại, đừng rời khỏi anh có được không?

Những lời này Cố Hám Tước không nói, hắn tâm cao khí ngạo, hắn sẽ không cúi đầu, hắn có thể nhường nhịn, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thả cô rời đi. Hắn sợ nghe được đáp án hắn không muốn nghe, nên chi bằng không hỏi, khống chế quyền chủ động trong tay mình.

Không biết bao nhiêu lần hầu gái báo cáo tình huống của cô đều là nói cô cả ngày thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, bằng không thì chính mình tự chơi cờ, hắn muốn cô vui vẻ hơn, nhưng hắn lại không muốn để cho người khác biết được sự tốt đẹp của cô.

Lần trước mang cô đi công ty, thấy nam nhân khác nhìn cô vài lần, hắn liền nhịn không được bắt đầu miên man suy nghĩ, cuối cùng vẫn phái nam nhân kia đến công ty con ở nước ngoài mới làm hắn có điểm an tâm.

Trừ lần đó ra, hắn còn phái người theo dõi nam nhân kia hằng ngày, sợ bọn họ âm thầm liên hệ. Nói đến cùng, vẫn là chính hắn không có tự tin, hắn sợ nếu hắn buông tay, cô ở bên ngoài lỡ như yêu người khác..

Hắn sợ hắn sẽ không nhịn được giết cô, sau đó lại tự sát.

Bản hợp đồng này đã sớm được chuẩn bị vào ngày thứ ba cô ở chung với hắn, muốn bức Mộ gia, một gia tộc nhỏ đến đường cùng, lại thu mua cổ phần công ty bằng danh nghĩa của Cố thị, đối với hắn mà nói dễ như trở bàn tay, huống chi, đây là bọn họ thiếu cô!

Không ai có thể sau khi làm tổn thương cô, toàn thân mà lui. Hắn sẽ hóa thành thanh kiếm sắc bén nhất trong tay cô, người từng khi dễ cô, hắn nhất định làm bọn họ trả giá gấp trăm ngàn lần!

Nhiễm Thất rũ mắt, duỗi tay nhận lấy. Bàn tay cầm hợp đồng của Cố Hám Tước nắm thật chặt, cuối cùng vẫn buông ra.[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back