Bài viết: 15 

Chương 348: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (40)
[HIDE-THANKS]
Giọng nói của Hoài Qua thanh lãnh, lại chưa chỉ tên nói họ.
Nhiễm Thất theo bản năng quay đầu nhìn về phía Naga cùng Shirley, lại phát hiện, bọn họ đều đang nhìn cô.
Suy nghĩ của cô đình trệ, thong thả mà chớp động lông mi, một hồi lâu mới phản ứng lại đây.
Cho nên là.. cô tới điều khiển?
Ở trong ánh mắt bọn họ, Nhiễm Thất nâng đầu ngón tay trắng nõn lên chỉ chỉ chính mình, lại lần nữa xác nhận: "Tôi tới điều khiển?"
- - vừa lên liền khẩu vị nặng như vậy?
Như vậy.. Không tốt lắm đâu..
Trong vũ trụ, tinh hạm từng bước vững vàng tiến tới, lúc này điều khiển không cần quá nhiều kỹ xảo.
Hoài Qua trực tiếp cởi bỏ đai an toàn đứng dậy, biểu tình nhàn nhạt, vẫn chưa hé răng, ở trong biểu tình ngây thơ mờ mịt của Nhiễm Thất, đi đến bên người cô, cong lưng cởi bỏ đai an toàn của cô, ngay sau đó ôm cô đến trên vị trí điều khiển, cúi xuống đeo đai an toàn lại cho cô.
Toàn bộ quá trình, nước chảy mây trôi, một chút đều không ướt át bẩn thỉu.
Đúng như lời của Naga, mệnh lệnh của quan quân cần thiết lập tức chấp hành, giống loại quan chức chí cao vô thượng như Hoài Qua này càng là không cho phép chần chờ, đối với bộ dáng do do dự dự, đối mặt với mệnh lệnh còn vẻ mặt ngây thơ này của Nhiễm Thất mà nói, nếu là ở trong quân đội, sợ là đã sớm bảo cô cút đi!
Hiện giờ, Hoài Qua chủ động ôm cô qua đi, tuy không lặp lại mệnh lệnh lần thứ hai, nhưng hành động của hắn, hiển nhiên là một loại biến tướng thỏa hiệp.
- - em không chấp hành mệnh lệnh, tôi đây liền giúp em chấp hành!
Naga dựa vào ngực Shirley thất thần lẩm bẩm: "Không nghĩ tới, thật sự.. Có một ngày như vậy, em cư nhiên có thể thấy một màn này.."
Hoài Qua ở trong ấn tượng của Naga vẫn luôn là thiết huyết, lạnh nhạt, kiên nghị, mà đúng là loại khí chất lãnh ngạnh đến cốt tủy này, thật sâu mà làm Naga lúc ấy vẫn là cô gái nhỏ si mê, ngay lúc đó cô suốt ngày ảo tưởng, nếu là có thể có một ngày, ở trên khuôn mặt lạnh nhạt tự giữ kia nhìn đến nhu tình trong sự lạnh lùng cứng rắn đó, sợ là chết cũng không tiếc.
Hiện giờ nhìn đến, xác thật là chấn động, một người tương phản quá lớn, liền sẽ tạo thành ấn tượng mãnh liệt đánh sâu vào, ai có thể nghĩ đến, nam nhân cao cao tại thượng, tranh tranh thiết cốt như vậy, cư nhiên một ngày kia, sẽ vì một cô gái nhỏ non nớt, cong xuống vòng eo bất khuất lãnh ngạo kia.
Tuy rằng hiện tại đối với Hoài Qua không có bất luận tâm tư ái muội gì, nhưng tưởng tượng đến, niên thiếu mình từng yêu nam nhân ưu tú như vậy, trong lòng liền trào ra một trận vui mừng, bất quá cũng đúng là bởi vì Hoài Qua lạnh nhạt, làm cô cuối cùng hiểu rõ người mình yêu là ai.
Người mà cô yêu hiện tại đang ở bên người cô, hắn đối với sự tùy ý kiêu căng của cô có vô tận khoan dung cùng ôn nhu, tưởng tượng đến nơi này, Naga không khỏi vươn tay, nắm chặt tay Shirley, ngay sau đó hơi hơi mỉm cười, an tĩnh mà rời đi không gian này.
Mà Nhiễm Thất nhìn đến Naga rời đi, một khuôn mặt nhỏ nũng nịu, tươi đẹp càng là có khổ nói không nên lời, trên bàn điều khiển có rất nhiều phím, hồng trắng xanh, hoa cả mắt.
Tưởng tượng đến, nắm giữ tánh mạng của người trên toàn tinh hạm, khẩn trương đến nỗi tay cô đều đang đổ mồ hôi.
Nhiễm Thất theo bản năng, khẽ meo meo mà liếc mắt nhìn Hoài Qua đứng ở bên cạnh cô một cái, thấy thần sắc hắn như cũ lãnh đạm, càng là không có ý muốn chỉ đạo cô, toàn bộ khuôn mặt nhỏ minh diễm trắng nõn một chút liền suy sụp xuống.
Cùng chết đi, mẹ..
Nhiễm Thất lay khuôn mặt nhỏ, ngước mắt nhìn mấy cái nut đủ mọi màu sắc mặt trên, mày hơi hơi nhăn lại, làm như đang rối rắm, cho nên, cô cũng không có nhìn đến, trong cặp mắt đen nhánh, sâu không thấy đáy kia của Hoài Qua bay nhanh xẹt qua một tia ý cười.
"Nút màu trắng bên phải là nút khởi động, nút màu xanh lục là hoãn tốc độ.." Âm thanh của Hoài Qua rất êm tai, trong sự thanh lãnh lại mang theo một chút cảm xúc như gió mát trầm thấp, không nhanh không chậm, quanh quẩn trong không gian này.
Thấy hắn nói chuyện, trong lòng Nhiễm Thất khẩn trương mà ngó hắn một cái, cả gan hỏi một câu: "Hiện tại, tinh hạm là khởi động sao? Ta có phải nên ấn cái nút màu trắng kia trước không?"
"..."
Hoài Qua rõ ràng bị lời nói của cô làm nghẹn họng, hắn làm như muốn nói gì, nhưng nhìn đến ánh mắt ngây thơ vô tội kia của Nhiễm Thất, dường như thật không phải cố ý, hắn trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, ánh sao ngoài cửa sổ đang không ngừng lui về phía sau.
Thực rõ ràng, hiện tại tinh hạm sớm đã khởi động.
Nhiễm Thất thấy thế: .
Cảm ơn không giết (không độc miệng) của ba ba..[/HIDE-THANKS]

Giọng nói của Hoài Qua thanh lãnh, lại chưa chỉ tên nói họ.
Nhiễm Thất theo bản năng quay đầu nhìn về phía Naga cùng Shirley, lại phát hiện, bọn họ đều đang nhìn cô.
Suy nghĩ của cô đình trệ, thong thả mà chớp động lông mi, một hồi lâu mới phản ứng lại đây.
Cho nên là.. cô tới điều khiển?
Ở trong ánh mắt bọn họ, Nhiễm Thất nâng đầu ngón tay trắng nõn lên chỉ chỉ chính mình, lại lần nữa xác nhận: "Tôi tới điều khiển?"
- - vừa lên liền khẩu vị nặng như vậy?
Như vậy.. Không tốt lắm đâu..
Trong vũ trụ, tinh hạm từng bước vững vàng tiến tới, lúc này điều khiển không cần quá nhiều kỹ xảo.
Hoài Qua trực tiếp cởi bỏ đai an toàn đứng dậy, biểu tình nhàn nhạt, vẫn chưa hé răng, ở trong biểu tình ngây thơ mờ mịt của Nhiễm Thất, đi đến bên người cô, cong lưng cởi bỏ đai an toàn của cô, ngay sau đó ôm cô đến trên vị trí điều khiển, cúi xuống đeo đai an toàn lại cho cô.
Toàn bộ quá trình, nước chảy mây trôi, một chút đều không ướt át bẩn thỉu.
Đúng như lời của Naga, mệnh lệnh của quan quân cần thiết lập tức chấp hành, giống loại quan chức chí cao vô thượng như Hoài Qua này càng là không cho phép chần chờ, đối với bộ dáng do do dự dự, đối mặt với mệnh lệnh còn vẻ mặt ngây thơ này của Nhiễm Thất mà nói, nếu là ở trong quân đội, sợ là đã sớm bảo cô cút đi!
Hiện giờ, Hoài Qua chủ động ôm cô qua đi, tuy không lặp lại mệnh lệnh lần thứ hai, nhưng hành động của hắn, hiển nhiên là một loại biến tướng thỏa hiệp.
- - em không chấp hành mệnh lệnh, tôi đây liền giúp em chấp hành!
Naga dựa vào ngực Shirley thất thần lẩm bẩm: "Không nghĩ tới, thật sự.. Có một ngày như vậy, em cư nhiên có thể thấy một màn này.."
Hoài Qua ở trong ấn tượng của Naga vẫn luôn là thiết huyết, lạnh nhạt, kiên nghị, mà đúng là loại khí chất lãnh ngạnh đến cốt tủy này, thật sâu mà làm Naga lúc ấy vẫn là cô gái nhỏ si mê, ngay lúc đó cô suốt ngày ảo tưởng, nếu là có thể có một ngày, ở trên khuôn mặt lạnh nhạt tự giữ kia nhìn đến nhu tình trong sự lạnh lùng cứng rắn đó, sợ là chết cũng không tiếc.
Hiện giờ nhìn đến, xác thật là chấn động, một người tương phản quá lớn, liền sẽ tạo thành ấn tượng mãnh liệt đánh sâu vào, ai có thể nghĩ đến, nam nhân cao cao tại thượng, tranh tranh thiết cốt như vậy, cư nhiên một ngày kia, sẽ vì một cô gái nhỏ non nớt, cong xuống vòng eo bất khuất lãnh ngạo kia.
Tuy rằng hiện tại đối với Hoài Qua không có bất luận tâm tư ái muội gì, nhưng tưởng tượng đến, niên thiếu mình từng yêu nam nhân ưu tú như vậy, trong lòng liền trào ra một trận vui mừng, bất quá cũng đúng là bởi vì Hoài Qua lạnh nhạt, làm cô cuối cùng hiểu rõ người mình yêu là ai.
Người mà cô yêu hiện tại đang ở bên người cô, hắn đối với sự tùy ý kiêu căng của cô có vô tận khoan dung cùng ôn nhu, tưởng tượng đến nơi này, Naga không khỏi vươn tay, nắm chặt tay Shirley, ngay sau đó hơi hơi mỉm cười, an tĩnh mà rời đi không gian này.
Mà Nhiễm Thất nhìn đến Naga rời đi, một khuôn mặt nhỏ nũng nịu, tươi đẹp càng là có khổ nói không nên lời, trên bàn điều khiển có rất nhiều phím, hồng trắng xanh, hoa cả mắt.
Tưởng tượng đến, nắm giữ tánh mạng của người trên toàn tinh hạm, khẩn trương đến nỗi tay cô đều đang đổ mồ hôi.
Nhiễm Thất theo bản năng, khẽ meo meo mà liếc mắt nhìn Hoài Qua đứng ở bên cạnh cô một cái, thấy thần sắc hắn như cũ lãnh đạm, càng là không có ý muốn chỉ đạo cô, toàn bộ khuôn mặt nhỏ minh diễm trắng nõn một chút liền suy sụp xuống.
Cùng chết đi, mẹ..
Nhiễm Thất lay khuôn mặt nhỏ, ngước mắt nhìn mấy cái nut đủ mọi màu sắc mặt trên, mày hơi hơi nhăn lại, làm như đang rối rắm, cho nên, cô cũng không có nhìn đến, trong cặp mắt đen nhánh, sâu không thấy đáy kia của Hoài Qua bay nhanh xẹt qua một tia ý cười.
"Nút màu trắng bên phải là nút khởi động, nút màu xanh lục là hoãn tốc độ.." Âm thanh của Hoài Qua rất êm tai, trong sự thanh lãnh lại mang theo một chút cảm xúc như gió mát trầm thấp, không nhanh không chậm, quanh quẩn trong không gian này.
Thấy hắn nói chuyện, trong lòng Nhiễm Thất khẩn trương mà ngó hắn một cái, cả gan hỏi một câu: "Hiện tại, tinh hạm là khởi động sao? Ta có phải nên ấn cái nút màu trắng kia trước không?"
"..."
Hoài Qua rõ ràng bị lời nói của cô làm nghẹn họng, hắn làm như muốn nói gì, nhưng nhìn đến ánh mắt ngây thơ vô tội kia của Nhiễm Thất, dường như thật không phải cố ý, hắn trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, ánh sao ngoài cửa sổ đang không ngừng lui về phía sau.
Thực rõ ràng, hiện tại tinh hạm sớm đã khởi động.
Nhiễm Thất thấy thế: .
Cảm ơn không giết (không độc miệng) của ba ba..[/HIDE-THANKS]
Chỉnh sửa cuối: