Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 348: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (40)

[HIDE-THANKS]
RWrbwq7.jpg


Giọng nói của Hoài Qua thanh lãnh, lại chưa chỉ tên nói họ.

Nhiễm Thất theo bản năng quay đầu nhìn về phía Naga cùng Shirley, lại phát hiện, bọn họ đều đang nhìn cô.

Suy nghĩ của cô đình trệ, thong thả mà chớp động lông mi, một hồi lâu mới phản ứng lại đây.

Cho nên là.. cô tới điều khiển?

Ở trong ánh mắt bọn họ, Nhiễm Thất nâng đầu ngón tay trắng nõn lên chỉ chỉ chính mình, lại lần nữa xác nhận: "Tôi tới điều khiển?"

- - vừa lên liền khẩu vị nặng như vậy?

Như vậy.. Không tốt lắm đâu..

Trong vũ trụ, tinh hạm từng bước vững vàng tiến tới, lúc này điều khiển không cần quá nhiều kỹ xảo.

Hoài Qua trực tiếp cởi bỏ đai an toàn đứng dậy, biểu tình nhàn nhạt, vẫn chưa hé răng, ở trong biểu tình ngây thơ mờ mịt của Nhiễm Thất, đi đến bên người cô, cong lưng cởi bỏ đai an toàn của cô, ngay sau đó ôm cô đến trên vị trí điều khiển, cúi xuống đeo đai an toàn lại cho cô.

Toàn bộ quá trình, nước chảy mây trôi, một chút đều không ướt át bẩn thỉu.

Đúng như lời của Naga, mệnh lệnh của quan quân cần thiết lập tức chấp hành, giống loại quan chức chí cao vô thượng như Hoài Qua này càng là không cho phép chần chờ, đối với bộ dáng do do dự dự, đối mặt với mệnh lệnh còn vẻ mặt ngây thơ này của Nhiễm Thất mà nói, nếu là ở trong quân đội, sợ là đã sớm bảo cô cút đi!

Hiện giờ, Hoài Qua chủ động ôm cô qua đi, tuy không lặp lại mệnh lệnh lần thứ hai, nhưng hành động của hắn, hiển nhiên là một loại biến tướng thỏa hiệp.

- - em không chấp hành mệnh lệnh, tôi đây liền giúp em chấp hành!

Naga dựa vào ngực Shirley thất thần lẩm bẩm: "Không nghĩ tới, thật sự.. Có một ngày như vậy, em cư nhiên có thể thấy một màn này.."

Hoài Qua ở trong ấn tượng của Naga vẫn luôn là thiết huyết, lạnh nhạt, kiên nghị, mà đúng là loại khí chất lãnh ngạnh đến cốt tủy này, thật sâu mà làm Naga lúc ấy vẫn là cô gái nhỏ si mê, ngay lúc đó cô suốt ngày ảo tưởng, nếu là có thể có một ngày, ở trên khuôn mặt lạnh nhạt tự giữ kia nhìn đến nhu tình trong sự lạnh lùng cứng rắn đó, sợ là chết cũng không tiếc.

Hiện giờ nhìn đến, xác thật là chấn động, một người tương phản quá lớn, liền sẽ tạo thành ấn tượng mãnh liệt đánh sâu vào, ai có thể nghĩ đến, nam nhân cao cao tại thượng, tranh tranh thiết cốt như vậy, cư nhiên một ngày kia, sẽ vì một cô gái nhỏ non nớt, cong xuống vòng eo bất khuất lãnh ngạo kia.

Tuy rằng hiện tại đối với Hoài Qua không có bất luận tâm tư ái muội gì, nhưng tưởng tượng đến, niên thiếu mình từng yêu nam nhân ưu tú như vậy, trong lòng liền trào ra một trận vui mừng, bất quá cũng đúng là bởi vì Hoài Qua lạnh nhạt, làm cô cuối cùng hiểu rõ người mình yêu là ai.

Người mà cô yêu hiện tại đang ở bên người cô, hắn đối với sự tùy ý kiêu căng của cô có vô tận khoan dung cùng ôn nhu, tưởng tượng đến nơi này, Naga không khỏi vươn tay, nắm chặt tay Shirley, ngay sau đó hơi hơi mỉm cười, an tĩnh mà rời đi không gian này.

Mà Nhiễm Thất nhìn đến Naga rời đi, một khuôn mặt nhỏ nũng nịu, tươi đẹp càng là có khổ nói không nên lời, trên bàn điều khiển có rất nhiều phím, hồng trắng xanh, hoa cả mắt.

Tưởng tượng đến, nắm giữ tánh mạng của người trên toàn tinh hạm, khẩn trương đến nỗi tay cô đều đang đổ mồ hôi.

Nhiễm Thất theo bản năng, khẽ meo meo mà liếc mắt nhìn Hoài Qua đứng ở bên cạnh cô một cái, thấy thần sắc hắn như cũ lãnh đạm, càng là không có ý muốn chỉ đạo cô, toàn bộ khuôn mặt nhỏ minh diễm trắng nõn một chút liền suy sụp xuống.

Cùng chết đi, mẹ..

Nhiễm Thất lay khuôn mặt nhỏ, ngước mắt nhìn mấy cái nut đủ mọi màu sắc mặt trên, mày hơi hơi nhăn lại, làm như đang rối rắm, cho nên, cô cũng không có nhìn đến, trong cặp mắt đen nhánh, sâu không thấy đáy kia của Hoài Qua bay nhanh xẹt qua một tia ý cười.

"Nút màu trắng bên phải là nút khởi động, nút màu xanh lục là hoãn tốc độ.." Âm thanh của Hoài Qua rất êm tai, trong sự thanh lãnh lại mang theo một chút cảm xúc như gió mát trầm thấp, không nhanh không chậm, quanh quẩn trong không gian này.

Thấy hắn nói chuyện, trong lòng Nhiễm Thất khẩn trương mà ngó hắn một cái, cả gan hỏi một câu: "Hiện tại, tinh hạm là khởi động sao? Ta có phải nên ấn cái nút màu trắng kia trước không?"

"..."

Hoài Qua rõ ràng bị lời nói của cô làm nghẹn họng, hắn làm như muốn nói gì, nhưng nhìn đến ánh mắt ngây thơ vô tội kia của Nhiễm Thất, dường như thật không phải cố ý, hắn trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, ánh sao ngoài cửa sổ đang không ngừng lui về phía sau.

Thực rõ ràng, hiện tại tinh hạm sớm đã khởi động.

Nhiễm Thất thấy thế: .

Cảm ơn không giết (không độc miệng) của ba ba..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 349: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (41)

[HIDE-THANKS]
9qlXuog.jpg


Không cần bước nhảy không gian, hơn nữa lúc này cũng không có vành đai thiên thạch, trước mắt chỉ có bóng tối không bờ bến, ở dưới sự hướng dẫn chính xác của Hoài Qua, Nhiễm Thất cũng dần dần quen tay.

Toàn bộ quá trình --

Cô chạm vào nhiều nhất đó là điều khiển cần khống chế, không sai biệt với lái xe lắm, ngẫu nhiên bụi sao đánh úp lại, thật sự né tránh không xong, Hoài Qua đều sẽ ở một bên giúp một chút, Nhiễm Thất lái sai phương hướng cũng sẽ hoàn toàn không hé răng, mà là trực tiếp yên lặng mà bẻ cần khống chế về phương hướng chính xác.

- - một huấn luyện viên rất có kiên nhẫn, sẽ không độc miệng, châm chọc, Nhiễm · tài xế mới · Thất tỏ vẻ, liền dựa theo tốc độ này, trở thành một tài xế già đủ tư cách có thể lên đường sắp tới!

Dần dần, khẩn trương cùng áp lực trong lòng Nhiễm Thất biến mất, trừ bỏ đối với những cái nút lung tung rối loạn đó dốt đặc cán mai, điều khiển cần khống chế cơ bản nhất, tiếp thu thông tin bên ngoài này đó đều học được bảy tám phần.

Sắp đến cái bước nhảy không gian tiếp theo, Hoài Qua mới bảo Nhiễm Thất đứng dậy đổi vị trí, Nhiễm Thất ngồi ở vị trí bên cạnh, ánh mắt còn có chút giật mình thất thần, suy nghĩ như cũ đắm chìm ở trong sự khẩn trương cao độ vừa nãy khống chế tinh hạm..

- - rốt cuộc hiểu rõ, vì cái gì luôn có một ít người không biết lái xe, còn cố tình muốn lên đường..

Cảm giác này.. Sảng trời cao!

Lúc sau, Nhiễm Thất nhìn chằm chằm Hoài Qua bay nhanh thao tác bàn điều khiển, đột nhiên dựa vào trên chỗ ngồi ngủ say.

Chờ đến khi tinh hạm sắp tới Kalman tinh, Nhiễm Thất mới sâu kín chuyển tỉnh, một bên Hoài Qua như cũ là tư thế kiêu căng lãnh ngạnh kia, sườn mặt lạnh nhạt như là ai đều không thể dao động ý chí của hắn!

Nhiễm Thất đứng dậy đi WC, thuận tiện về tới chỗ ngồi lúc trước.

Chỉ là, cô mới vừa vào cửa, liền thâm giác không khí vi diệu, phần lớn ánh mắt của giống cái, thậm chí giống đực xem cô đều mang theo một chút chán ghét, ghen ghét, càng có rất nhiều là biểu tình phức tạp mà nhìn cô, còn có chút giống cái ngó cô một cái, sau đó cúi đầu khe khẽ nói nhỏ.

Nhiễm Thất nhướng mày, đột nhiên thoáng nhìn qua sự đắc ý thoáng hiện trên khuôn mặt dịu dàng kia của Rare, nhíu mi, trong lòng hiểu rõ.

Ước chừng là Rare lấy cô làm văn, nói cái gì đó khiến cho công chúng căm phẫn, dẫn tới hiện tại cô cơ hồ bị toàn bộ ban chất lượng căm ghét, trong lòng tuy là hiểu rõ, nhưng rốt cuộc không hé răng, trực tiếp trở lại vị trí.

Đầu của Octopus lúc này đang hơi hơi dựa vào bên cửa sổ, khép đôi mắt lại khiến lông mi hắn có vẻ càng nhỏ dài nồng đậm, dung nhan lúc ngủ điềm tĩnh, lông mày hơi hơi nhăn lại, làm như say xe, khí chất lạnh nhạt quanh thân bị suy yếu không ít, nhìn qua ôn hòa vô hại, làn da trắng nõn, ngũ quan tú lệ, như là tinh linh trong mộng.

Bên sườn hắn còn đặt ba lô màu đỏ của cô, cánh tay nhìn như tùy ý bày biện lại tạo thành một tư thế bảo hộ, dây đeo ba lô còn quấn quanh trên cổ tay hắn, một đại nam nhân trên cổ tay vây quanh mấy thứ này, thoạt nhìn, hết sức buồn cười.

Nhiễm Thất dừng một chút, an tĩnh mà ngồi bên cạnh hắn, đeo đai an toàn, vẫn chưa có ý định lấy cặp về.

Xem dáng vẻ này của hắn, rõ ràng là sợ ba lô của cô bị người khác cầm, mà lại bởi vì đầu choáng váng không thể không nhắm mắt lại, bức chính mình ngủ say, vì thế liền suy nghĩ ra biện pháp như vậy, tuy rằng Nhiễm Thất cảm thấy, đặt cặp ở trên chỗ ngồi cũng sẽ không có vấn đề gì, nhưng nhìn đến một người yêu quý đồ vật của cô như vậy, trong lòng thật là.. Trăm vị phức tạp.

Nhiễm Thất: "Trách tôi quá đẹp, chọc người phạm tội."

Hệ thống: "Đúng đúng đúng, đẹp đẹp đẹp!"

Đột nhiên, trong sóng vô tuyến của không gian truyền đến âm thanh lãnh đạm của Naga, "Do vấn đề của nguồn năng lượng, tinh hạm bắt buộc phải hạ cánh, sau đó, chúng tôi sẽ để xe bay do học viện đế quốc phái tới đưa các em tiến vào chỗ đăng ký của thú con, hiện tại, mời toàn bộ xuống dưới cho tôi!"

Âm thanh của Naga tuy là bình tĩnh, nhưng lại như hỗn loạn tức giận rất nặng, vốn là thông tri đơn giản, ngạnh sinh sinh mà bị cô nói thành một mệnh lệnh lãnh ngạnh uy nghiêm.

Ghế còn chưa kịp ngồi nóng Nhiễm Thất: .[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 350: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (42)

[HIDE-THANKS]
7ppHkvx.jpg


Trong phòng điều khiển.

Trên một màn hình trong suốt phát ra ánh sáng xanh là video ghi hình cảnh tượng trong không gian của thú con, hình ảnh rõ ràng đến nỗi biểu tình rất nhỏ hiện lên trên mặt mỗi người đều có thể xem rõ ràng.

"Hoài Qua, anh tm rốt cuộc đang phát điên cái gì! Còn hơn mười phút nữa liền đến học viện đế quốc! Hiện tại anh lại cưỡng chế ngừng ở nơi này.."

Shirley kéo Naga đang tức giận lại, lắc lắc đầu với cô, ý bảo cô xem, lúc này sắc mặt Hoài Qua xác thật trầm như có thể tích ra mực, đôi mắt đen tối không ánh sáng, hắn thấp giọng nói một câu: "Xin lỗi", liền đứng dậy đi thẳng đi ra ngoài.

Hoài Qua nói như vậy, Naga nhưng thật ra không tiện nói thêm cái gì.

Bên kia, Nhiễm Thất bọn họ mỗi người đang cầm đồ vật của mình, đâu vào đấy mà đi ra tinh hạm.

Nhiễm Thất đều có chút cảm tạ đây là tinh tế, thời đại công nghệ cao phát triển thịnh vượn nhất, "Cái đuôi" màu đỏ phía sau bị kéo lê trên mặt đất, giống như cái cây lau nhà, lau sàn nhà đến sáng choang choang, không chỉ không dơ, không rách, ngược lại giống như mới, chỉ là không thể co rút lại tự nhiên, đi đường đều thành phiền toái thật lớn.

Tức giận nga, nhưng là chỉ có thể bảo trì mỉm cười..

Rốt cuộc ta đẹp như vậy..

Ý niệm như vậy xẹt qua trong lòng, vừa lơ đãng, lại lảo đảo một cái, may mắn biên độ không lớn, Nhiễm · có kinh nghiệm · tài xế già · Thất thực mau liền ổn định thân hình.

Đi con mẹ hắn mỉm cười..

Nhiễm Thất chỉ có thể dẫn theo làn váy phía trước, "Chậm rì rì" mà đi tới, tùy thời còn muốn cảnh giác phía sau có thể có tiểu nhân nào đó, vì hại cô mất mặt mà cố ý dẫm "Cái đuôi" của cô hay không, nói tóm lại, không chỉ có thân mệt còn tâm mệt.

Nhiễm Thất lúc này đột nhiên quay đầu, thoáng nhìn Octopus ở phía sau cách cô không xa đang đi tới một chút.

Trên khuôn mặt tinh xảo trắng nõn của hắn như cũ lãnh đạm, đôi mắt xanh thẳm càng là như băng, lúc này không nhanh không chậm mà đi theo phía sau cô, vừa lúc ở không xa phía cuối cái đuôi đỏ tươi của cô, đó là giày của Octopus, khoảng cách của hai người vừa vặn thỏa đáng lại không quá xa nhau.

Nhiễm Thất bỗng dưng nhớ tới hình ảnh hắn vừa mới giúp cô canh chừng ba lô.

Không biết vì sao, tuy rằng trên mặt hắn cũng không quá nhiều biểu tình, cũng không tỏ vẻ thân mật với cô, nhưng Nhiễm Thất lại đối với hắn có cổ quen thuộc không biết từ đâu tới, giống như là loại cảm giác người thân ở chung thật lâu này, nhìn đến hắn liền sẽ thực an tâm, thực bình tĩnh, đột nhiên, Nhiễm Thất xoay người, bước chân hơi lớn đi về phía trước.

Lúc trước bước từng bước nhỏ, bất quá là sợ có người dẫm "Cái đuôi" của cô, đi đường độ cung không lớn, cho dù có người dẫm cô, cô cũng có thể kịp thời cảm ứng rồi ổn định thân mình, thế cho nên sẽ không mất mặt trước mặt mọi người. Nhưng từ khi biết Octopus ở phía sau cô, Nhiễm Thất đột nhiên cảm giác một trận tín nhiệm cùng yên ổn.

Cô chính là có cổ mạc danh chắc chắn -- Octopus đi ở phía sau cô, là đang bảo hộ cô.

Octopus.. Chẳng lẽ nhận thức cô?

Sao có thể..

Tự khi cô có ý thức, ở bên người cô vẫn luôn chỉ có Hoài Qua.

Nhiễm Thất dẫn theo cặp sách, một đường trầm tư mà đi đến chỗ tụ hợp, tàu bay do học viện đế quốc phái tới thực mau liền tới.

Vị trí trên tàu bay là ghế ngồi một người, trong không gian xếp thành hai hàng, mỗi một vị trí đều có cửa sổ, có thể tận tình nhìn đến phong cảnh bên ngoài.

Loại tàu bay này kết hợp hải lục không nhất thể, cũng không phải Hoài Qua điều khiển, ngồi ở vị trí điều khiển cũng không phải Shirley, mà là một nam nhân trung niên tóc vàng hoàn toàn xa lạ.

Nhiễm Thất mọi nơi xoay chuyển đầu, theo bản năng mà tìm kiếm bóng dáng Hoài Qua, tầm mắt vòng một vòng cũng chưa nhìn đến nửa bóng người của hắn.

Tức khắc, trong lòng trăm vị tạp trần..

Tốt xấu.. Tới tiễn cô đi chứ..

Đột nhiên, khi xe bay khởi động, Nhiễm Thất như là cảm ứng được cái gì, theo bản năng mà nhìn về hướng ngoài cửa sổ --

Quả nhiên, Hoài Qua đứng ở bên ngoài, một thân quân trang màu đen vừa người, thân hình cao lớn đĩnh bạt, khuôn mặt lãnh ngạnh tuấn mỹ vô trù, biểu tình trên mặt như cũ nhàn nhạt, đứng ở kia, giống như đế vương ám dạ bày mưu lập kế, cao cao tại thượng, lãnh tình thô bạo, lại đơn độc tạo thành một phong cảnh tuyệt hảo.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 351: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (43)

[HIDE-THANKS]
YoIM1Sw.jpg


Bỗng dưng, trái tim có chút xao động, hoảng loạn, bất an của Nhiễm Thất, ở một giây nhìn thấy hắn kia, đột nhiên yên ổn..

Nhiễm Thất chớp chớp mắt, theo bản năng vẫy tay với người đang đứng ngoài cửa sổ.

Loại chỗ ngồi một người này có tính riêng tư rất mạnh, đệm dựa sau lưng cao, đồng thời vận dụng không gian tối ưu, lợi dụng nguyên lý cùng tri thức điểm mù thị giác để thiết kế mỗi cái ghế dựa, có thể bảo đảm mỗi người ở vị trí của mình làm bất cứ chuyện gì đều sẽ không bị những người khác phát hiện.

Trên khuôn mặt nhỏ tươi đẹp của Nhiễm Thất mang theo một nụ cười lộng lẫy động lòng người, một bên cười một bên vẫy tay, hiển nhiên nhìn đến Hoài Qua thật cao hứng.

Chờ khi xe bay hoàn toàn bay lên, ngoài cửa sổ rốt cuộc nhìn không tới bóng dáng Hoài Qua, Nhiễm Thất như là mới hồi phục tinh thần lại, cắn môi dưới, có chút ảo não mà vỗ vỗ cái trán của mình.

Cô vừa mới làm cái gì..

Chỉ bằng bộ dáng ngu xuẩn lúc nãy của cô, sợ là phải bị Hoài Qua cười nhạo cả ngày!

Liền ở vừa rồi, cô nhìn quét một vòng lại chưa phát hiện Hoài Qua, trong lòng chợt có tâm tình cực kỳ mất mát, giống như một ngọn lửa nhỏ đột nhiên dâng lên ở đáy lòng bị dập tắt, không thấy được Hoài Qua, không hiểu sao cô cảm thấy bất an..

Đúng vậy, bất an.

Khác với cảm giác yên ổn, trầm tĩnh, quen thuộc mà Octopus mang cho cô.

Không nhìn thấy Octopus, Nhiễm Thất sẽ không nhớ lại hắn, càng sẽ không cảm thấy bất an.

Nhưng là, giống như chỉ có một hồi không thấy Hoài Qua, trong lòng cô liền có cảm giác bất an rất lớn, sự vật xa lạ, người xa lạ chung quanh, tương lai không biết, hết thảy hết thảy đều làm cô cảm thấy bất an.

Chỉ có khi nhìn thấy Hoài Qua, cái loại cảm giác bất an cực kỳ mãnh liệt này mới có thể tạm tắt, thế cho nên, nhìn đến Hoài Qua ở ngoài cửa sổ, cô mới có thể theo bản năng dâng lên một cổ hưng phấn sâu trong lòng, không chút suy nghĩ liền vẫy tay với Hoài Qua.

Chẳng lẽ là.. Hoài Qua đã thành phần tử khủng bố xếp hạng thứ nhất trong lòng cô?

Cho nên, cô mới có thể cảm thấy, Hoài Qua cường đại đến nỗi trên người có cảm giác làm cô an tâm?

Tưởng tượng đến chuyện này, Nhiễm Thất theo bản năng mà đỡ trán.

Nếu thật là như vậy, vậy tâm lý cô.. Nên có bao nhiêu vặn vẹo a..

- - luận quá trình trưởng thành sai lệch trong tâm lý của đóa hoa đế quốc.

* * *

Điểm của thí nghiệm nhập học có quan hệ đến vấn đề phân phối nơi ở, đồ ăn vân vân.

Nhiễm Thất dựa theo số thứ tự bên ngoài xếp hàng chờ, địa điểm thí nghiệm là một gian không lớn không nhỏ, một căn phòng kim loại hình vuông, vì phòng ngừa gian lận, sau khi mỗi người hoàn thành thí nghiệm, liền sẽ có nhân viên công tác khác đưa tới một cái phòng khác, chờ kết quả cuối cùng công bố.

Số thứ tự của Rare vừa lúc ở sau Nhiễm Thất một số, 49.

Nhiễm Thất đứng ở kia nghiêng người liếc nhìn cô ta một cái, người sau hơi hơi gật đầu, đáp lại cô một nụ cười dịu dàng vô hại, đứng ở kia, nhu nhu nhược nhược, lệnh người thương tiếc.

Quá trình thí nghiệm thực mau, bên trong chỉ có một nam sinh trẻ tuổi, chỉ cần dụng cụ rà quét mười mấy giây, sau khi rà quét hoàn thành, nghe được tích một tiếng, liền có thể rời đi.

Nhiễm Thất thí nghiệm xong, nhàm chán mà ngồi ở một gian phòng khác, không bao lâu, Rare liền mặt mang mỉm cười quái dị đi về hướng cô, trong đôi mắt làm như xẹt qua một tia ghen ghét không cam lòng, giây lát lướt qua, mau đến Nhiễm Thất cho rằng cô hoa mắt.

"Nhiễm Thất, lần này tôi có thể ngồi bên cạnh cô chứ?" Rare ngữ khí ôn ôn nhu nhu, cằm lại hơi hơi nâng lên, không đợi Nhiễm Thất trả lời, liền trực tiếp ngồi ở bên cạnh, từng cử động, thoáng hiện kiêu căng tự mãn.

Nhiễm Thất nhướng mày, nhìn dáng vẻ, Rare đối với tinh thần lực của mình rất có nắm chắc..

Tinh thần lực ở thế giới này là một loại phán định cấp bậc hư vô mờ mịt của đại não, bất đồng với trí lực có thể tăng lên do bồi dưỡng sau này, tinh thần lực cụ thể tăng lên như thế nào, vì cái gì một người thoạt nhìn nhỏ yếu như vậy, tinh thần lực lại cao như thế, những vấn đề như vậy, đều không thể nào biết rõ được.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 352: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (44)

[HIDE-THANKS]
mub2n4T.jpg


Các nhà khoa học cũng chỉ có thể đại khái chế tạo ra một loại khoa học kỹ thuật, có thể phân tích cấu tạo của đại não, lấy này để phán đoán cấp bậc tinh thần lực của một người.

Tổng thể cấp bậc đại khái chia làm: SSS, SS, S, A, B, C, D.

Chỉ cần cấp bậc lớn hơn C, liền có tư cách thao túng cơ giáp, mà người bị phán định là C, D, tắc sẽ bị lập tức đá ra khỏi ban chất lượng tốt.

Kết quả cấp bậc thực mau liền ra tới --

Chờ đến khi một vị giáo viên tiến vào thông tri bọn họ, có thể dùng trí não truy cập vào internet chuyên môn của đế quốc học viện để tra thành tích, trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng một trận xao động.

Thành tích được công bố trên đó là thành tích của mọi người, thứ tự được xếp đồng dạng dựa theo số hiệu của từng người, đầu ngón tay trắng nõn của Nhiễm Thất lướt trên màn hình màu xanh trong suốt, tìm được dãy số của mình, cấp bậc kia rõ ràng là một chữ "B" chói lọi.

Đang lúc cô âm thầm may mắn còn may là không phải C, sẽ không mất mặt mà bị đá ra khỏi ban chất lượng tốt, lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nữ dịu dàng ưu nhã đến cực điểm: "Nhiễm Thất, tôi là SSS cấp nha, liền chính tôi cũng không dám tin tưởng, thật là quá may mắn! A, đúng rồi, cấp bậc tinh thần lực của cậu là?"

Nhiễm Thất: "Thời buổi này sao bạch liên hoa lại liền nhiều như vậy? Có thể phái mấy cái đồ đê tiện yêu diễm tới không! Bạch liên hoa này không chỉ có não tàn còn mắt mù? Tên của chị đây ở ngay trên tên của cô ta còn gì!"

Hệ thống: "Chắc là mắt cô ta tương đối nhỏ, chỉ có thể nhìn đến thành tích của mình, loại người này hình như là có bệnh mụn cơm? Không phải, hình như là bệnh đục thủy tinh thể, tôi đã quên là quyển tiểu thuyết nào có đề cập đến, ký chủ, cô chờ tôi đi tra lại!"

Nội tâm tuy là phỉ nhổ vạn phần, nhưng mặt ngoài, Nhiễm Thất lại là vũ mị cười, cô giơ tay tùy ý mà xoa xoa tóc mái, đôi mắt nhàn nhạt, môi đỏ yêu diễm khẽ mở, không chút để ý nói: "Kia chúc mừng cô a.. Tôi không nhiều không ít, vừa vặn tốt là B.."

Nói đến này, Nhiễm Thất dừng một chút, hơi hơi cúi đầu, giống như ngượng ngùng mà đối Rare khiêm tốn cười, "Kỳ thật tôi cũng cảm thấy thực may mắn đâu, cấp bậc của tôi cư nhiên là cao như vậy.."

Nhiễm Thất bản thân lớn lên liền yêu diễm, động tác cố tình vũ mị như vậy, nhưng thật ra vì cô thêm không ít phong tình, giống như là mị yêu đến từ dị thế chuyên môn dựa vào sắc đẹp đoạt lấy hồn phách con người, dẫn tới không ít người liên tiếp ghé mắt.

Trên mặt càng là không có chút nào ngượng ngùng, nói là B, ngữ khí kia lại tự hào giống như là đang nói SSS.

"..."

Rare đầu tiên là bị động tác của cô chọc đến có chút thất thần, theo sau nghe được lý do thoái thác "Không biết xấu hổ" như vậy, lại là nhất thời nghẹn lời, há miệng thở dốc, lại không thể nghĩ ra được có cái gì có thể nói.

- - đồ đê tiện yêu diễm chuyên khắc bạch liên hoa..

Rare cắn chặt môi dưới, không nghĩ tới nữ nhân này lại không biết xấu hổ như vậy! Cấp bậc bình định không những không có đả kích đến cô, ngược lại lại làm sự không cam lòng trong lồng ngực mình càng thêm tràn đầy, rõ ràng cầm cấp bậc thấp như vậy, lại một chút đều không hổ thẹn, tự ti, ngược lại còn đắc ý như thế.

Vậy những chuyện mà cô nàng vừa mới làm đó..

Khẳng định là giả vờ..

Cô nhất định là làm bộ không thèm để ý..

Nhất định là..

Nghĩ như vậy, trong lòng Rare lại dâng lên một tia nhảy nhót, cô ta lại tưởng nói thêm vài câu nữa để đả kích nữ nhân này, còn chưa nghĩ ra, một vị giáo viên liền đi vào, làm cho bọn họ căn cứ theo cấp bậc từng người sắp hàng, lúc sau còn có một lần thí nghiệm phản ứng!

Rare thấy thế, môi đỏ hơi câu, ánh mắt lược hiện đắc ý, cô ta bễ nghễ liếc mắt nhìn Nhiễm Thất một cái, cằm khẽ nâng, lưu loát đứng dậy, biểu tình càng thêm kiêu căng, tự đại, ngay sau đó ở trước mắt bao người, cố ý chậm rì rì mà đi đến một đội ngũ không có ai.

Cô ta sớm đã xem qua, toàn ban chỉ có một SSS.

Cứ như vậy..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 353: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (45)

CSWUe2Y.jpg


Chỉ cần cô ta đơn độc đứng thành hàng, hơn nữa đứng ở một vị trí cực kỳ nổi bật, giáo viên kia nếu không thấy được phán định cấp bậc tinh thần lực, không biết là tình huống như thế nào, nhất định sẽ tiến lên hỏi cô ta, đến lúc đó, cô ta liền có thể thuận theo tự nhiên mà nói ra cấp bậc tinh thần lực của mình trước mặt mọi người!

Quả nhiên, sau khi những thú con khác theo thứ tự mà đứng vào đội của mình, giáo viên kia quả nhiên tiến lên dò hỏi.

Rare hơi hơi mỉm cười, biểu tình ưu nhã hào phóng, thanh âm dịu dàng, không lớn, lại đủ để cho mọi người ở đây đều nghe rõ: "Cấp bậc tinh thần lực của em là 3S."

Cấp bậc tinh thần lực 3S cực kỳ khan hiếm, trước mắt mới thôi, trong đế quốc cũng chỉ có một mình Hoài Qua đạt tới, đương nhiên, khi Rare nói ra, giáo viên kia rõ ràng sửng sốt một chút.

Rare vẫn luôn chú ý ánh mắt của những thú con khác.

Chính như suy nghĩ của cô ta, sau khi cô ta nói ra 3S, hầu hết bọn họ đều cho cô ta ánh mắt hâm mộ, ghen ghét, trong lòng cô ta đang âm thầm đắc ý, ngay sau đó ra vẻ lơ đãng mà đảo qua Nhiễm Thất, lại phát hiện biểu tình của cô như cũ nhàn nhạt, không có chút nào thay đổi.

Càng miễn bàn, hổ thẹn, hâm mộ, khát vọng, thậm chí liền ngay cả một chút biến hóa rất nhỏ cũng không có.

Bàn tay rũ tại bên người của cô ta vô ý thức mà nắm chặt, móng tay hung hăng găm vào lòng bàn tay đều không tự biết.

Nhiễm Thất tuy là mặt không đổi sắc, nhưng trên thực tế sớm đã ngầm trào phúng hành vi tìm đường chết như vậy của Rare.

Ngày khai giảng, mọi người hầu hết đều không quen biết người chung quanh, đúng là thời cơ tốt để kéo bè kéo cánh.

Cách làm này của Rare, không thể nghi ngờ là sẽ làm học viên của ban chất lượng tốt nhằm vào, xa lánh!

Kéo người có khả năng tốt nghiệp nhất xuống, đối những học sinh có tư chất bình thường mà nói, không thể nghi ngờ là có thể có thêm một vị trí tốt nghiệp, nếu là vận khí tốt, vị trí kia chính là của bọn họ cũng nói không chừng, chỉ cần có tâm tư này, bọn họ liền sẽ coi Rare thành cái đinh trong mắt.

Tinh thần lực 3S kia của cô ta, đủ để cho cô ta bị những học viên khác của ban chất lượng tốt xa lánh, có lẽ còn có chút người không rõ ràng lắm, nhưng bộ dáng khoe khoang trước mặt mọi người này, biểu tình hận không thể để tất cả mọi người biết đến này, không thể nghi ngờ sẽ rước lấy sự tức giận của nhiều người.

Càng đứng ở chỗ cao, càng dễ bị thấy được, cũng càng dễ dàng.. Bị đánh xuống..

Đồng thời, quăng ngã cũng càng thảm..

Sau đó giáo viên kia tiến hành đăng ký, làm người đem những thú con có tinh thần lực không đủ tiêu chuẩn kia mang đi, ngay sau đó liền mang theo những người còn thừa đi tới căn cứ thực nghiệm mô phỏng cơ giáp.

Lúc bọn Nhiễm Thất đến, Hoài Qua đang ở kia điều chỉnh thử những dụng cụ đợi lát nữa cần dùng cho thực nghiệm, bóng dáng cứng cáp đĩnh bạt cao lớn kia hướng mặt về phía bọn họ, sườn mặt hơi rũ có đường cong lãnh ngạnh tuấn mỹ, lúc này ngón tay đang bay nhanh mà đưa vào từng dãy số hiệu, biểu tình nhàn nhạt, cả người tản ra một loại hơi thở người sống chớ gần.

Khó trách nhiều người không tốt nghiệp được như vậy..

Mỗi ngày đối mặt với khuôn mặt lạnh này của Hoài Qua, không bị đông chết đều sẽ bị hù chết.

Bọn Nhiễm Thất không lên tiếng mà đứng ở phía sau hắn, một chút thanh âm cũng không dám phát ra.

Trong căn cứ thực nghiệm đặt đầy dụng cụ lạnh băng, hơn nữa trên người Hoài Qua tự mang khí lạnh, một khắc kia, phảng phất không khí đều bị đông lạnh đọng lại, nhìn kỹ, thậm chí còn có chút người thân thể đều vì sợ hãi mà run nhè nhẹ.

Sau khi Hoài Qua hoàn thành điều chỉnh thử, mới xoay người, như là sớm đã biết bọn họ ở sau người, trên mặt cũng không kinh ngạc, ngược lại thuận thế đặt tay ra sau, lười biếng mà tùy ý dựa vào bàn điều khiển.

Hắn khẽ nâng cằm, ánh mắt thanh lãnh, khuôn mặt lạnh lùng đạm mạc, tóc đen nhỏ vụn giữa trán che lấp cảm xúc trong mắt hắn, càng hiện lãnh đạm, hắn nói: "Cấp 3S, bước ra khỏi hàng."

Thanh âm không hề phập phồng, lại làm Rare theo bản năng mà run lên.
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 354: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (46)

[HIDE-THANKS]
UX3Gd3N.jpg


Còn chưa chờ Rare phản ứng lại đây, giây tiếp theo, liền nghe Hoài Qua nhàn nhạt nói: "Khấu trừ 10 học phân."

Học phân mỗi một năm của bọn họ đều có 100 làm cơ sở, nếu là toàn bộ 100 bị trừ hết, như vậy người này có thể nói là xác định không thể tốt nghiệp, mà lại cần phải ở học viện đế quốc ngốc hết ba năm mới có thể cùng những thú con khác rời đi.

Nếu là vừa khai giảng liền bị khấu trừ toàn bộ học phân, tốt nghiệp không được còn cần thiết tại đây nhìn người khác tốt nghiệp, học tập, này không thể nghi ngờ là một loại tra tấn!

Lúc trước Rare đã nghe nói qua, rất nhiều học sinh không thể tốt nghiệp ở mấy khóa trước đều là gãy ở trên tay Hoài Qua, lúc ấy không cho là đúng, hiện giờ, ngay cả thoáng chần chờ đều sẽ bị trừ học phân mà bọn họ xem còn quan trọng hơn so với tánh mạng, nói Hoài Qua lãnh khốc thiết huyết vô tình đều không quá!

Nhưng cố tình học sinh do hắn dạy dỗ đều là nhân trung long phượng, thậm chí còn có người lấy việc bị Hoài Qua giáo dục mà cảm thấy tự hào!

Rare ngay từ đầu còn đắc chí, âm thầm may mắn --

Nghĩ rằng Hoài Qua nể mặt tinh thần lực cao hơn người thường của cô ta, nhất định sẽ không đối với cô ta quá mức khắc nghiệt, giáo viên bình thường không phải đều thích thiên vị học sinh giỏi sao?

Nói như vậy, hắn nhất định là sẽ để cô ta tốt nghiệp, rốt cuộc, trước mắt mới thôi, nếu xem xét toàn bộ đế quốc, cũng chỉ có hắn và cô ta có tinh thần lực cao tới 3S.

Chỉ là --

"Trừ thêm 20." Ở trong lúc Rare miên man suy nghĩ, thanh âm Hoài Qua lại lạnh lùng truyền đến, lần này, tổng cộng thêm lên đã bị trừ 30 điểm.

Rare ngay lập tức liền thu hồi tâm tư dư thừa, nhanh chóng đi ra ngoài, mà bởi vì quá mức cấp bách hoảng loạn, bị làn váy trói buộc cách trở, bước chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã.

Trong đám người, đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng cười nhạo, không ai lên tiếng giúp cô ta, an ủi cô ta, vừa nãy khi cô ta xếp hàng có bao nhiêu kiêu ngạo tự mãn, hiện tại Rare liền có bao nhiêu nan kham!

Tươi cười trên mặt cô ta cứng đờ, bàn tay tránh ở chỗ tối chặt chẽ nắm chặt, biểu tình quái dị ở trên khuôn mặt dịu dàng kia, có vẻ càng thêm dữ tợn vặn vẹo.

Tuy là như vậy, nhưng mặt ngoài vẫn muốn tận lực làm bộ rụt rè, rộng lượng, nghiêm túc, ý đồ có thể cho Hoài Qua lưu lại một cái ấn tượng tốt, đã bị trừ 30, cô ta không thể lại bị trừ điểm!

"Ngồi trên đi." Hoài Qua biểu tình nhàn nhạt, dùng ánh mắt ý bảo cô ta ngồi trên một ghế nằm.

Lần này, Rare không dám có chút chậm trễ cùng lơi lỏng, liền hỏi cũng chưa hỏi, không có chút suy xét nào, cô ta liền dẫn theo làn váy nằm lên.

Trực tiếp là Hoài Qua nói cái gì, cô ta liền làm cái đó!

Cô ta vừa nằm xuống, lập tức có một cái mũ giáp kết nối dây điện tự động đội lên đầu cô ta.

Cánh môi cô ta nhấp trắng bệch, tay chặt chẽ nắm chặt, thân thể còn hơi hơi run rẩy, đó là sợ hãi đối với chuyện không biết, hơn nữa cô ta lại là người cực kỳ sĩ diện, lòng tự trọng cực cường, hiện giờ, bị nhiều người nhìn như vậy, Hoài Qua cũng chưa nói là muốn làm cái gì, đáy lòng khó tránh khỏi có chút nhút nhát.

Mà Nhiễm Thất đứng ở một bên kia, mắt to đen bóng lại trộm ngắm Hoài Qua vài lần, không biết vì sao, cô luôn cảm thấy, Hoài Qua đây là đang chỉnh Rare.

Hơn nữa hắn giống như.. Có điểm tức giận?

Lúc ấy Hoài Qua giảng về thí nghiệm nhập học cho cô cũng không phải là như vậy, hắn chỉ là nói, chỉ là đi hình thức thôi, dù sao cuối cùng đều là từ hắn tới chấm điểm.

Bởi vì hắn là quan cấp cao, những chuyện này đều không phải vấn đề, lúc ấy khiến Nhiễm Thất vui đến hỏng rồi, làm một người không thích khảo thí, trắc nghiệm, xem mặt cho điểm như vậy, quả thực là tốt đến không thể lại tốt hơn!

Nhưng là..

Hiện tại làm không khí căng thẳng đến giống cái nghi thức đưa ma như đúc là chuyện như thế nào..

Không khí quá mức nghiêm túc, biểu tình mỗi thú con nhìn Rare đều thực nghiêm túc nghiêm túc, túc mục đến, giống như là bọn họ kỳ thật không phải tới thí nghiệm, ngược lại như là tới tham gia lễ tang của Rare![/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 355: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (47)

[HIDE-THANKS]
TwCp2Gq.jpg


"Nhắm mắt."

Rare tuy lo lắng đến nỗi khuôn mặt nhỏ trắng bệch, thân thể khẽ run, nội tâm cực độ bất an, nhưng vẫn không thể không nghe vậy làm theo.

Cô ta nhắm mắt, chỉ thấy Hoài Qua xoay người ấn một cái cái nút ở trên bàn điều khiển, ngay sau đó, trên một màn hình màu lam trong suốt thật lớn, đột nhiên xuất hiện một cơ giáp to lớn.

Mà Rare đang nhắm mắt lại chỉ cảm thấy tư duy ý thức của cô ta như bị rút ra, đợi tới khi lại mở mắt ra, đã ở trong cơ giáp, trước mắt có một bàn điều khiển có rất nhiều nút.

Quanh thân là không gian không bờ bến, lỗ trống hư vô, ngẫu nhiên trên sàn nhà xẹt qua ánh sáng xanh hơi hơi ảm đạm, lúc này, cơ giáp của Rare đang phiêu phù ở giữa không trung, có hình dạng như con người, có vẻ càng thêm lãnh ngạnh cao lớn, giống như có thể khởi động một mảnh không gian hư vô.

Nhiễm Thất chớp chớp mắt, nhìn Rare đang ở trong cơ giáp trên màn hình cùng Rare đang nằm trên ghế, rõ ràng nghe được người chung quanh hít một hơi, khiếp sợ lại hưng phấn khi nhìn thấy cơ giáp hiện ra trên màn hình.

Hay là.. Đây là thực nghiệm mô phỏng cơ giáp?

Sự phát triển của cơ giáp mới vừa khởi bước không bao lâu, ở đế quốc là ngành học ẩn giấu và trọng yếu nhất, vì phòng ngừa bị Trùng tộc cùng Tinh Linh tộc đánh cắp cơ mật trung tâm, tư liệu được truyền lưu cũng không nhiều, cũng khó trách bọn họ thấy một màn như vậy sẽ ngạc nhiên.

Ở ngay khi Rare còn đang giật mình, chưa phản ứng lại từ trạng thái mới lạ trước mắt, đối diện đột nhiên lại xuất hiện một cơ giáp, lúc này đang phát ra công kích về phía cô ta.

Tốc độ cực nhanh, lực độ tàn nhẫn, quả thực làm Rare không kịp phản ứng, chỉ có thể chết đứng ở kia chịu đựng đòn công kích nặng giống như ngàn cân này.

Cơ giáp bị công kích đột nhiên lui về phía sau một đoạn khoảng cách lớn, khiến trong khoang điều khiển cơ giáp đều kịch liệt chấn động không ngừng.

Đồng thời, âm thanh nhàn nhạt của Hoài Qua từ nơi nào đó trong không gian truyền đến, "Cơ giáp cấp S, thời hạn một giờ."

Rare ở trong dư chấn còn chưa ổn định thân hình, đột nhiên nghe được lời này, đột nhiên trừng lớn mắt, đồng tử kịch liệt co rút lại, mồm to thở phì phò, vẻ mặt khó có thể tin.

Lời này của Hoài Qua, hiển nhiên là muốn cô ta tự đi thăm dò, đi đả đảo cơ giáp đối diện đang không ngừng phát ra công kích với cô ta này.

Hoài Qua không dạy cô ta khống chế cơ giáp như thế nào, như vậy chỉ có thể hoàn toàn dựa vào chính mình sờ soạng, cảnh tượng nơi này hoàn toàn bắt chước thực chiến, nói cách khác, ngay cả điều khiển cơ giáp, đều phải có cấp bậc tinh thần lực tương ứng mới có thể điều khiển!

Nhưng mà --

Tinh thần lực thực tế kia của cô ta chỉ cấp B đáng chết kia..

Mà Hoài Qua hiện tại bảo cô ta thao túng cơ giáp, nhất định là cơ giáp cấp 3S tương đồng với cấp bậc tinh thần lực giả của cô ta, cô ta một người có cấp bậc tinh thần lực B căn bản không thể thao tác cơ giáp cấp SSS, cứ tiếp tục như vậy, không đến nửa giờ, cô ta nhất định sẽ bởi vì hoàn toàn không thể phản kháng, mà bị cơ giáp đối diện đánh bại!

Chiến bại.. Chỉ là vấn đề thời gian..

Nhưng nếu là chiến bại..

Tự nhiên sẽ không được cho điểm quá cao..

Nếu sớm biết rằng, cấp SSS bị yêu cầu làm làm mẫu thao túng cơ giáp, lúc trước cô ta liền không nên ngu xuẩn mà đổi thành cấp bậc tinh thần của con nhỏ kia thành của cô ta!

Bằng không, hiện tại hết thảy những gì cô ta gặp phải --

Những thú con khác cười nhạo châm chọc, bị trừ 30 điểm, thí nghiệm không qua được, này đó đều hẳn là do con nhỏ đó gánh chịu mới đúng!

Rare ở kia đau khổ giãy giụa, không hề có năng lực phản kháng mà vẫn luôn bị công kích, mà bọn Nhiễm Thất lại vui vẻ mà chờ Hoài Qua chấm điểm cho bọn họ.

Vì thế, Nhiễm Thất rốt cuộc kiến thức được rồi, như thế nào làm phương pháp chấm điểm của Hoài thị..

Hoài Qua chấm điểm mười phần tùy tính --

Tinh thần lực cấp bậc cao cho điểm thấp, tinh thần lực cấp bậc thấp cho điểm cao, dưới danh nghĩa tốt đẹp là --

Sợ học sinh cấp bậc thấp luẩn quẩn trong lòng, tới trả thù thầy cô.

- - lý do thực tươi mát thoát tục, không làm ra vẻ..

Cùng đám đê tiện làm ra vẻ bên ngoài hoàn toàn không giống nhau!
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 356: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (48)

[HIDE-THANKS]
QlQpWcU.jpg


Tưởng tượng đến đây, ánh mắt Rare hung hăng nhìn về phía Nhiễm Thất sắc mặt nhàn nhạt, phong tư yểu điệu đang đứng ở kia.

Đều là do nữ nhân này làm hại!

Nhưng thần sắc như vậy chỉ hiện lên một giây, ngay sau đó trên mặt cô ta lại hiện lên nụ cười dịu dàng, trừ bỏ khuôn mặt hơi chút tiều tụy bất kham, ánh mắt có chút tan rã ra, nhìn qua quả thực không chê vào đâu được.

* * *

Nhiễm Thất xác thật là được vào ở phòng lớn dành cho một người, ngay cả thẻ sinh viên cũng được nạp vào thêm vài con số không.

Lúc đi học, ra cửa đều có xe bay chuyên môn đón đưa, so sánh với nhau, ngày tháng của Rare liền không tốt lắm -- xếp hạng của cô ta ở trong lớp đếm ngược vài tên, trường học căn cứ vào xếp hạng mà xếp cô ta ở trong phòng ký túc xá dành cho năm người.

Môi trường ở trọ mười phần ác liệt dơ bẩn, so sánh với biệt thự kiểu tây ưu nhã độc đáo còn có vườn hoa của Nhiễm Thất, chỗ ở của Rare hoàn toàn giống như là xóm nghèo!

Nước bẩn, rác rưởi vứt đi đều trực tiếp bị vứt ở ngoài phòng, kẹt cửa góc tường mọc đầy rêu xanh dơ bẩn, thậm chí trên vách tường che kín điểm đen, nhìn qua cực kỳ ghê tởm, trong không khí còn có từng trận mùi hôi lan tràn.

Không chỉ như thế, Rare còn cần phải tự mình đi công tác kiếm tiền nuôi sống chính mình, thỏa mãn chi tiêu sinh hoạt cơ bản nhất, mỗi tháng còn cần phải trả tiền thuê phòng, hơn nữa, bởi vì tinh thần lực 3S của cô ta, ở ký túc xá liền bị đám bạn cùng phòng ghen ghét xa lánh!

Tình cảnh tương đương gian nan.

Cách ngày chính thức đi học còn có một tháng, mấy ngày này, Nhiễm Thất mỗi ngày đều ở trong phòng, tưởng tượng đến chỗ ở như bãi rác của mấy người đứng cuối ban chất lượng tốt, Nhiễm Thất không ngừng một lần cảm thấy may mắn, may mắn có Hoài Qua, bằng không, nếu cô ở tại chỗ kia, đại khái cô sẽ lôi kéo toàn bộ trường học cùng nhau nổ mạnh.

Vì thế, cô còn cố ý lạy ba cái đối với tấm hình của Hoài Qua, hận không thể lại thiêu ba nén hương cắm lên..

Đại khái là quá mức đắc ý vênh váo..

Đến nỗi, ngày nhàn nhã thứ ba, khi Hoài Qua xuất hiện ở ngoài phòng cô, mặt mày nhàn nhạt nói, chỗ ở giáo viên đang ở chỉnh đốn và cải cách, về sau đều sẽ ở chỗ cô, trong lòng Nhiễm Thất hoàn toàn hỏng mất..

Không kịp gọi hắn lại, Nhiễm Thất chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Hoài Qua bước vào cửa.

Nhiễm Thất ở phía sau nhìn chằm chằm bóng dáng hắn một hồi lâu, hơi hơi trương trương môi đỏ, muốn nói lại thôi.

Trên khuôn mặt nhỏ yêu diễm trắng nõn, mày đẹp nhíu lại, toàn là rối rắm ảo não, cô cắn môi dưới, sau khi nghĩ không ra biện pháp ứng đối nào tốt hơn, cuối cùng nhắm mắt, một bộ dáng khẳng khái hy sinh anh dũng, cúi đầu sợ hãi rụt rè mà đi theo sau hắn.

Hoài Qua tiến vào phòng, còn chưa đi vài bước, liền ngừng lại, biểu tình nhàn nhạt như cũ, chỉ là đôi mắt đột nhiên sâu thẳm, Nhiễm Thất thấy thế, đầu càng hạ thấp, hận không thể cuộn mình thành một đoàn.

Trước mắt nói là "Xác chết khắp nơi" đều không quá..

Ở trên tấm thảm phía trước cách giày hắn không xa, "Thi thể" của một túi đồ ăn vặt đang an tĩnh nằm đó.

Chung quanh "Thi thể" chung quanh còn có một ít mảnh nhỏ màu vàng nhạt, nhìn dáng vẻ là còn chưa ăn xong.

Trừ cái này ra, trên bàn phòng khách bãi đầy đồ ăn vặt.. Túi đựng rác.

Chai ống nghiệm ngã trái ngã phải, còn có một ít lăn đến góc bàn, làm ướt một mảnh thảm nhỏ.

Trên sô pha, còn bày vài món quần áo, đông một kiện tây một kiện, thậm chí có một nửa đồng phục đỏ tươi ở trên sô pha, cái đuôi rơi trên mặt đất.

Chỉnh thể thoạt nhìn, đủ mọi màu sắc, sự đánh sâu vào thị giác càng thêm mãnh liệt, phảng phất mạt thế tiến đến, trong nhà bị lục lọi lung tung rối loạn..

Nhiễm Thất đi theo sau hắn, trầm mặc không lên tiếng, một đôi tròng mắt đen bóng lại xoay chuyển, định bịa chút lý do hợp lý để giải vây cho mình.

"Kỳ thật.."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back