Bài viết: 1 

Chương 8: Giải thưởng lớn
Editor: Tiểu Linh Đang
Mễ Lạp đợi bên trong gian phòng nhà vệ sinh, cẩn thận lưu ý động tĩnh bên ngoài, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng bước chân đi tới đi lui và âm thanh nước đổ ào ào.
Ba phút sau, Mễ Lạp xác định mình đang ở bên trong nhà vệ sinh nam, bởi vì bên ngoài có bồn tiểu, đàn ông tiểu tiện sẽ không tiến vào gian phòng. Tỉ lệ cô bị người ta sử dụng giảm xuống, mà bi kịch là, một khi có người tiến vào, nhất định là đàn ông, cô phải đối mặt với cái không thể miêu tả ở nửa người dưới của đàn ông.
Mễ Lạp cảm thấy mình không thể ngồi không mà đợi "Cái rắm" xuất hiện được, bèn xuất ra lực lượng Hồng Hoang, cố gắng di chuyển bản thân lên trên vật khác .
Lăn lộn bốn năm phút, ý thức vậy mà thật sự xuất hiện dao động nhỏ, cô mừng rỡ trong lòng, tiếp tục cố gắng, rốt cục trước khi mệt dứt hơi, thành công thay đổi vị trí.
【 Yeah! 】 Mễ Lạp vui đến phát khóc. Nhưng mà một giây sau, hiện thực tàn khốc ngay lập tức đạp cô trở về mặt đất. Cô bi kịch phát hiện, vừa rồi cô hao hết tâm lực, cũng chỉ là từ một cuộn giấy ở gian vệ sinh này biến thành một cuộn ở gian vệ sinh khác.
【 Có cần phải hố cha như vậy không chứ? 】 Mễ Lạp gào khóc bi thương.
Càng hố cha chính là, lúc này vừa vặn có một người đàn ông đi vào gian phòng chỗ cô ở, kéo dây lưng ra, chuẩn bị ngồi cầu.
【No No No No! 】 Nội tâm Mễ Lạp sụp đổ, ở dưới cảm xúc kích động, ý thức lần nữa chuyển dịch, lại về tới gian phòng vừa rồi. Mặc dù vẫn là giấy vệ sinh, nhưng tốt xấu cũng không cần phải đối mặt với tình huống chết tiệt như thế.
Đây là lần đầu tiên cô thực sự muốn trở về như vậy, nhưng mà cô không cách nào khống chế thời gian mình rời khỏi, chỉ có thể cầu nguyện trước đi cô có thể bảo vệ được tiết tháo của mình.
Đang lúc hoảng sợ, cánh cửa gỗ của gian phòng đột nhiên bị người đẩy ra, toàn thân Mễ Lạp bùng nổ, khăn giấy cuộn một cái, đụng phải ống giấy, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Người tới hơi ngừng động tác lại, nhìn chằm chằm ống giấy một lát, lại tiếp tục cởi thắt lưng. Ngón tay thon dài xẹt qua khóa kim loại, thành thạo mạnh mẽ. Hai chân thẳng tắp, đứng vững như Thanh Tùng, dáng người cao ngất.
【 Lão Bạch! ! ! 】 Mễ Lạp thấy rõ người đến, kích động không kềm chế được.
Tích Bạch Thần vừa mới chuẩn bị cởi quần dài ra, nghe được tiếng nói của cô, động tác trong nháy mắt cứng đờ.
"Cô... Là biến thái sao?" Tích Bạch Thần một lần nữa kéo quần lại, buộc thắt lưng lên.
【 Tôi không phải! 】 Mễ Lạp ủy khuất vô cùng, 【 Anh cho rằng tôi nguyện ý biến thành giấy vệ sinh lau mông cho anh sao? 】
Tích Bạch Thần mím môi một cái, quay người liền chuẩn bị đi.
【 Lão Bạch! Anh đừng bỏ lại tôi mà! ! ! 】 Khăn giấy duỗi từ trong ống ra, cấp tốc quấn lấy cổ tay Tích Bạch Thần, một vòng lại một vòng, vài phút liền cuốn cổ tay của anh thành một cái bánh bao lớn.
Tích Bạch Thần nhịn xuống xúc động muốn xé toang cái khăn giấy này, quay đầu trừng mắt cô.
【 Lão Bạch ~~ dẫn tôi đi đi, tính chất của tôi mềm mại, trắng nõn nhẵn nhụi, ngoại trừ chùi mông ra, còn có thể lau miệng, xoa tay, lau bàn, công dụng cực kỳ nhiều. 】 Khăn giấy Mễ Lạp dốc hết sức lực chào hàng chính mình.
Mặc dù Tích Bạch Thần không quan tâm tới ánh mắt của người khác, nhưng loại việc trộm cuộn giấy ở nhà vệ sinh công cộng này đã không có phẩm chất lại còn low, anh thực sự không làm được.
Vùng vẫy hồi lâu, Tích Bạch Thần cuối cùng vẫn không có nhẫn tâm bỏ mặc cô.
Cầm lấy giấy vệ sinh từ quyển trong ống ra, lại cuộn gọn gàng, sắc mặt Tích Bạch Thần ủ dột đi ra gian phòng, ở bên trong cái nhìn chăm chú một lời khó nói hết của người khác, tìm tới cô lao công, thành khẩn nói: "Cô ơi, cháu có thể dùng 10 nhân dân tệ mua cái cuộn giấy này không? Cháu có việc cần dùng gấp".
Cô lao công sửng sốt một chút, do dự nói: "Muốn mua thì cũng được, nhưng..." 10 nhân dân tệ có thể mua mấy cuộn mới, tại sao lại muốn mua ở nhà vệ sinh công cộng?
Tích Bạch Thần không đợi bà đặt câu hỏi, lập tức lấy ra 10 nhân dân tệ nhét vào trong tay bà, sau đó cầm theo giấy vệ sinh, bước nhanh rời đi.
Khi đi ra nhà vệ sinh, Mễ Lạp mới biết được hóa ra nơi này là một trạm xăng dầu, Tích Bạch Thần vừa vặn đi ngang qua, đúng lúc cần giải quyết vấn đề sinh lý, lại vừa khéo tiến vào gian phòng có cô kia.
Mễ Lạp phát hiện liên hệ giữa bọn họ không phải chặt chẽ bình thường, mà bất cứ lúc nào chỗ nào, biến thành cái gì, kiểu gì cũng sẽ gặp được anh.
【 Anh đây là muốn đi đâu? 】 Mễ Lạp vừa giúp anh lau cửa sổ xe, vừa nói.
"Về nhà." Tích Bạch Thần muốn hút thuốc lại phát hiện hộp thuốc lá đã trống không, chỉ có thể từ bỏ.
【 Đừng vội về nhà, chúng ta đi ăn cơm trước đi, lần này đi ăn nhà hàng cao cấp chân chính. 】 Mễ Lạp nóng lòng muốn cải thiện thói quen ăn uống của anh.
"Tôi không thích ăn cơm ở bên ngoài ." Tích Bạch Thần nhìn cô một cái, "Cô có thời gian có thể gửi thêm vài món ngon cho tôi cũng được."
【 A, đúng rồi, con thỏ ngọc trắng mà tôi làm ăn ngon không? 】
"Ừ, tạm được." Anh cảm giác giữa răng môi giống như vẫn còn lưu lại loại hương vị ngọt ngào mềm mại kia.
【 Được, có thời gian tôi sẽ gửi cho anh. 】 Vừa vặn cô cũng muốn hiểu rõ hậu cần ở hai thế giới liên thông như thế nào .
"Tôi đi mua bao thuốc." Tích Bạch Thần dừng xe ở ven đường, nói một tiếng liền chuẩn bị xuống xe.
【 Đợi một chút, mang tôi theo! 】 Mễ Lạp thoáng nhìn bên cạnh cửa hàng tiện lợi có một đại lí xổ số, vừa nghĩ một chút, đột nhiên rất muốn khuyến khích anh mua một tờ xổ số.
"Mang cô ra ngoài làm gì?" Tích Bạch Thần không hề bị lay động, vừa đẩy cửa xe ra, cánh tay liền bị khăn giấy quấn lấy.
【 Không mang theo tôi ra ngoài cũng được, chỉ cần anh đáp ứng một yêu cầu của tôi. 】
"Yêu cầu gì?" Tích Bạch Thần nghiêng đầu nhìn cô.
【 Mua một tờ xổ số. 】 Mễ Lạp nghiêm túc nói, 【 Dãy số là 05 08 10 12 14 19+16 】
"Nhàm chán." Tích Bạch Thần cầm khăn giấy cuốn ở cổ tay kéo ra, ném nó trở lại cho Mễ Lạp.
Xuống xe, anh đi đến trước cửa hàng tiện lợi mua một gói thuốc lá, sau khi ra ngoài, ánh mắt thoáng nhìn đại lí xổ số bên cạnh, do dự hai giây, vẫn là đi mua một tờ xổ số, đặt cược năm, góp đủ 10 nhân dân tệ.
"Vé số của cô." Tích Bạch Thần cầm tờ xổ số nhét vào bên trong ống tròn khăn giấy .
【 Cảm ơn Lão Bạch ~~ 】 Mễ Lạp mừng phấn khởi cuốn lấy tờ xổ số này, khăn giấy tung bay.
Tích Bạch Thần thầm nghĩ: Coi như là quà đáp lễ cho mấy con thỏ ngọc trắng kia đi...
Khi Mễ Lạp tỉnh lại đã là buổi chiều ngày hôm sau, lần này ngủ gần hai mươi tiếng, ngay cả đồng hồ báo thức cũng không có đánh thức cô.
Vì sao lại có sự khác biệt như vậy? Trước và sau khi ngủ hình như không có việc gì đặc biệt xảy ra mà. Từ từ, cũng không hẳn vậy, lần này lúc cô xuyên qua, ở giữa xuất hiện một lần choáng váng, sau đó chuyển từ giấy đóng gói phát nhanh, trực tiếp nhảy vọt biến thành một cuộn giấy vệ sinh. Đây là tình huống từ trước đến nay chưa từng xuất hiện qua.
Chẳng lẽ là bởi vì gói chuyển phát nhanh kia?
Nghĩ đến đây, Mễ Lạp lập tức chạy đến phòng bếp, chuẩn bị kỹ nguyên liệu nấu ăn, sau đó lấy thiết bị phát sóng trực tiếp ra, vừa chuẩn bị bữa tối cho mình, vừa tiến hành phát sóng trực tiếp mỹ thực.
"Buổi tối hôm nay tôi dự định làm một phần hoa sen thịt lợn băm, một phần cà tím Bàn Long, một phần xào chay tứ bảo, một phần canh bí đao nấu tôm, sau bữa ăn là món điểm tâm ngọt bánh cuộn dâu tây hương socola."
Nghe Mễ Lạp giới thiệu xong, trong phát sóng trực tiếp lập tức truyền đến tiếng kêu rên của nhóm ăn hàng.
【 Vừa nghe thấy tên món ăn thì đã đói bụng rồi. 】
【 Nhìn món ăn nhà người ta đầy đủ màu sắc hương vị, lại ăn một phần thức ăn ngoài 20 nhân dân tệ, nghĩ lại mà cảm thấy thê lương. 】
【 Tiểu Mễ, một mình cô ăn được nhiều vậy sao? 】
"Ăn không hết cũng không sao, tôi có thể chia cho hàng xóm của tôi." Mễ Lạp làm hai việc cùng lúc mà động tác không bị ảnh hưởng chút nào, thủ pháp xử lý nguyên liệu nấu ăn linh hoạt khéo léo, trông rất đẹp.
【 Thật muốn làm hàng xóm của Tiểu Mễ ghê! 】
【 Tiểu Mễ ở đâu, tôi lập tức đi mua một chỗ gần nhà cô! 】
【 Lập thành đoàn cùng đi đi. 】
【 A a a, dáng vẻ Tiểu Mễ làm đồ ăn thật là đẹp phát nổ, quỳ liếm 360 độ . 】
Trong lúc tương tác với fan, Mễ Lạp đã lần lượt làm xong đồ ăn, hoa sen thịt lợn băm hấp dẫn, cà tím Bàn Long hơi cay, xào chay tứ bảo ngon miệng, canh tôm bí đao tươi ngon còn có một đĩa bánh cuộn dâu tây hương socola tinh xảo.
Mặc dù cách màn hình không ngửi được mùi đồ ăn, nhưng chỉ xem món ăn cũng làm cho người ta miệng chảy nước miếng, mắt hiện lục quang.
Mễ Lạp chia thức ăn thành mấy phần, giữ lại một phần cho mình, những phần còn lại đều tặng người khác. Bình thường cô cũng thường xuyên làm như thế nên tất cả mọi người đã thành thói quen, thỉnh thoảng cũng sẽ đáp lễ một chút hoa quả và điểm tâm, mối quan hệ giữa hàng xóm với nhau rất hài hòa.
Ở bên trong một trận khen thưởng cùng tiếng sói tru, Mễ Lạp hưởng thụ xong bữa tối của mình một cách ngon lành, sau đó đóng gói một phần bánh cuộn dâu tây hương socola cẩn thận, để ngày hôm sau chuyển phát nhanh gửi ra ngoài.
Ngay đêm hôm gửi chuyển phát nhanh đi, Mễ Lạp lại ngủ mười mấy tiếng, một mực ngủ đến giữa trưa ngày hôm sau. Trong mơ hình như xuyên qua một lần, nhưng ý thức mơ hồ không rõ, hoàn toàn không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì.
Buổi chiều hơn ba giờ, Mễ Lạp lần nữa chìm vào giấc ngủ. Khi lúc ý thức "Thức tỉnh", đầu tiên nhìn thấy chính là khuôn mặt tuấn tú của Tích Bạch Thần, cách cô chưa đầy một ngón tay.
【 Anh nhìn tôi chằm chằm làm cái gì? 】 Mễ Lạp lên tiếng hỏi.
Ngón tay Tích Bạch Thần run rẩy một chút, kéo dãn khoảng cách ra, thản nhiên nói: "Cô đã đến rồi."
Đối với việc cô xuất quỷ nhập thần, Tích Bạch Thần hiện tại cơ bản đã có thể làm được tình trạng núi thái sơn sụp đổ trước mắt mà mặt không đổi sắc.
【 Đúng vậy, tôi lại tới đây. 】 Mễ Lạp kiểm tra một chút tình trạng hiện tại, phát hiện mình biến thành một tờ xổ số, chính là tờ mà cô bảo Tích Bạch Thần mua kia.
【 Xổ số mở thưởng chưa? Tôi trúng thưởng không? 】
"Không để ý." Tích Bạch Thần đặt tờ xổ số lên bàn, rút ra một tờ giấy, xoa xoa tay.
【 Xem một chút đi, nói không chừng trúng đấy? 】
Tích Bạch Thần lấy điện thoại di động ra, kiểm tra thử dãy số trúng thưởng hiện tại, nhìn xổ số, lại nhìn điện thoại, xem qua xem lại mấy lần, vẻ mặt trở nên hơi kỳ lạ.
【 Thế nào? 】
"Trúng." Tích Bạch Thần dùng giọng điệu bình tĩnh nói, "Hơn 170 triệu."
【 Thật sự trúng hả? 】 Mễ Lạp cả kinh nói, 【 Anh mới vừa nói trúng bao nhiêu? ? ? 】
"Hơn 170 triệu."
【 Làm sao lại nhiều như vậy? 】 Mễ Lạp nhớ kỹ tấm xổ số kia của Tiểu Vũ lấy được tiền thưởng là hơn ba nghìn vạn, càng làm cho cô ngạc nhiên là dãy số trúng thưởng ở thế giới kia, ở cái thế giới này vậy mà cũng có thể trúng thưởng. Hơn 170 triệu, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình nặng như Thái Sơn, cao quý không tả nổi!
"Tôi đặt cược năm." Tích Bạch Thần hời hợt giải thích.
【 Cược năm! 】 Lúc ấy mua vô cùng không tình nguyện, kết quả im lặng không nói tiếng nào mà đặt cược năm! Cái người đàn ông này thực sự quá rối loạn!
Trên thực tế, Tích Bạch Thần chỉ là nghĩ mua cho chẵn, không muốn lấy tiền lẻ mà thôi.
Đối mặt với khoản tiền ngoài ý muốn hơn một trăm triệu này, nội tâm Tích Bạch Thần không chút nào lay động, chỉ là hỏi: "Tờ xổ số này là cô mua, tiền thưởng cũng là của cô, cô dự định dùng như thế nào?"
【 Đương nhiên là sống phóng túng rồi! 】 Mễ Lạp không chút do dự nói, 【 Anh giúp tôi hoàn thành tâm nguyện này, dựa theo yêu cầu của tôi, sử dụng số tiền kia thật tốt! 】
Tích Bạch Thần không nói đồng ý, cũng không từ chối. Nếu như quá phiền toái, anh chắc chắn sẽ không nghe cô.
【 Anh làm sao không kích động chút nào vậy? 】
"Tôi không thiếu tiền."
【 Ha ha. 】 Đừng tưởng rằng cô không biết bên trong thẻ ngân hàng của anh còn lại bao nhiêu tiền? Đổi thành người bình thường, mấy trăm vạn quả thực đủ xài, nhưng anh động một tí tiêu hết mấy chục hơn trăm vạn, lấy tự tin ở đâu ra mà nói mình không thiếu tiền?
【 Những cái này để sau hãy nói, anh trước tiên đi lĩnh thưởng đi chứ? 】 Mễ Lạp thúc giục.
"Ngày mai lại đi." Tích Bạch Thần bật máy tính lên, chuẩn bị gõ chữ.
【 Tại sao muốn ngày mai? 】 Trúng thưởng lớn, không nhanh đi đổi giải thưởng, lại còn có tâm tư ngồi trong nhà gõ chữ!
Tích Bạch Thần nhìn cô một cái, không nói gì.
Mễ Lạp nhìn anh bất động như núi, thực sự không làm gì được, chỉ có thể dặn đi dặn lại anh ngày mai nhất định phải nhớ đi đổi tiền thưởng.
Cùng anh gõ chữ hai giờ, Mễ Lạp thoát ra khỏi tờ xổ số, trở lại thân thể.
Cảm giác được cô rời đi, Tích Bạch Thần cầm xổ số lên, cẩn thận vuốt phẳng. Nếu như có thể, kỳ thật anh không muốn lấy nó đi đổi tiền thưởng, bởi vì cô đã từng tồn tại trên đó. Hễ là đồ vật bị cô nhập vào, anh đều muốn giữ lại...
*******************
Hình ảnh minh họa
Hoa sen thịt lợn băm
Cà tím Bàn Long
Xào chay tứ bảo
Bánh cuộn dâu tây hương socola
Mễ Lạp đợi bên trong gian phòng nhà vệ sinh, cẩn thận lưu ý động tĩnh bên ngoài, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng bước chân đi tới đi lui và âm thanh nước đổ ào ào.
Ba phút sau, Mễ Lạp xác định mình đang ở bên trong nhà vệ sinh nam, bởi vì bên ngoài có bồn tiểu, đàn ông tiểu tiện sẽ không tiến vào gian phòng. Tỉ lệ cô bị người ta sử dụng giảm xuống, mà bi kịch là, một khi có người tiến vào, nhất định là đàn ông, cô phải đối mặt với cái không thể miêu tả ở nửa người dưới của đàn ông.
Mễ Lạp cảm thấy mình không thể ngồi không mà đợi "Cái rắm" xuất hiện được, bèn xuất ra lực lượng Hồng Hoang, cố gắng di chuyển bản thân lên trên vật khác .
Lăn lộn bốn năm phút, ý thức vậy mà thật sự xuất hiện dao động nhỏ, cô mừng rỡ trong lòng, tiếp tục cố gắng, rốt cục trước khi mệt dứt hơi, thành công thay đổi vị trí.
【 Yeah! 】 Mễ Lạp vui đến phát khóc. Nhưng mà một giây sau, hiện thực tàn khốc ngay lập tức đạp cô trở về mặt đất. Cô bi kịch phát hiện, vừa rồi cô hao hết tâm lực, cũng chỉ là từ một cuộn giấy ở gian vệ sinh này biến thành một cuộn ở gian vệ sinh khác.
【 Có cần phải hố cha như vậy không chứ? 】 Mễ Lạp gào khóc bi thương.
Càng hố cha chính là, lúc này vừa vặn có một người đàn ông đi vào gian phòng chỗ cô ở, kéo dây lưng ra, chuẩn bị ngồi cầu.
【No No No No! 】 Nội tâm Mễ Lạp sụp đổ, ở dưới cảm xúc kích động, ý thức lần nữa chuyển dịch, lại về tới gian phòng vừa rồi. Mặc dù vẫn là giấy vệ sinh, nhưng tốt xấu cũng không cần phải đối mặt với tình huống chết tiệt như thế.
Đây là lần đầu tiên cô thực sự muốn trở về như vậy, nhưng mà cô không cách nào khống chế thời gian mình rời khỏi, chỉ có thể cầu nguyện trước đi cô có thể bảo vệ được tiết tháo của mình.
Đang lúc hoảng sợ, cánh cửa gỗ của gian phòng đột nhiên bị người đẩy ra, toàn thân Mễ Lạp bùng nổ, khăn giấy cuộn một cái, đụng phải ống giấy, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Người tới hơi ngừng động tác lại, nhìn chằm chằm ống giấy một lát, lại tiếp tục cởi thắt lưng. Ngón tay thon dài xẹt qua khóa kim loại, thành thạo mạnh mẽ. Hai chân thẳng tắp, đứng vững như Thanh Tùng, dáng người cao ngất.
【 Lão Bạch! ! ! 】 Mễ Lạp thấy rõ người đến, kích động không kềm chế được.
Tích Bạch Thần vừa mới chuẩn bị cởi quần dài ra, nghe được tiếng nói của cô, động tác trong nháy mắt cứng đờ.
"Cô... Là biến thái sao?" Tích Bạch Thần một lần nữa kéo quần lại, buộc thắt lưng lên.
【 Tôi không phải! 】 Mễ Lạp ủy khuất vô cùng, 【 Anh cho rằng tôi nguyện ý biến thành giấy vệ sinh lau mông cho anh sao? 】
Tích Bạch Thần mím môi một cái, quay người liền chuẩn bị đi.
【 Lão Bạch! Anh đừng bỏ lại tôi mà! ! ! 】 Khăn giấy duỗi từ trong ống ra, cấp tốc quấn lấy cổ tay Tích Bạch Thần, một vòng lại một vòng, vài phút liền cuốn cổ tay của anh thành một cái bánh bao lớn.
Tích Bạch Thần nhịn xuống xúc động muốn xé toang cái khăn giấy này, quay đầu trừng mắt cô.
【 Lão Bạch ~~ dẫn tôi đi đi, tính chất của tôi mềm mại, trắng nõn nhẵn nhụi, ngoại trừ chùi mông ra, còn có thể lau miệng, xoa tay, lau bàn, công dụng cực kỳ nhiều. 】 Khăn giấy Mễ Lạp dốc hết sức lực chào hàng chính mình.
Mặc dù Tích Bạch Thần không quan tâm tới ánh mắt của người khác, nhưng loại việc trộm cuộn giấy ở nhà vệ sinh công cộng này đã không có phẩm chất lại còn low, anh thực sự không làm được.
Vùng vẫy hồi lâu, Tích Bạch Thần cuối cùng vẫn không có nhẫn tâm bỏ mặc cô.
Cầm lấy giấy vệ sinh từ quyển trong ống ra, lại cuộn gọn gàng, sắc mặt Tích Bạch Thần ủ dột đi ra gian phòng, ở bên trong cái nhìn chăm chú một lời khó nói hết của người khác, tìm tới cô lao công, thành khẩn nói: "Cô ơi, cháu có thể dùng 10 nhân dân tệ mua cái cuộn giấy này không? Cháu có việc cần dùng gấp".
Cô lao công sửng sốt một chút, do dự nói: "Muốn mua thì cũng được, nhưng..." 10 nhân dân tệ có thể mua mấy cuộn mới, tại sao lại muốn mua ở nhà vệ sinh công cộng?
Tích Bạch Thần không đợi bà đặt câu hỏi, lập tức lấy ra 10 nhân dân tệ nhét vào trong tay bà, sau đó cầm theo giấy vệ sinh, bước nhanh rời đi.
Khi đi ra nhà vệ sinh, Mễ Lạp mới biết được hóa ra nơi này là một trạm xăng dầu, Tích Bạch Thần vừa vặn đi ngang qua, đúng lúc cần giải quyết vấn đề sinh lý, lại vừa khéo tiến vào gian phòng có cô kia.
Mễ Lạp phát hiện liên hệ giữa bọn họ không phải chặt chẽ bình thường, mà bất cứ lúc nào chỗ nào, biến thành cái gì, kiểu gì cũng sẽ gặp được anh.
【 Anh đây là muốn đi đâu? 】 Mễ Lạp vừa giúp anh lau cửa sổ xe, vừa nói.
"Về nhà." Tích Bạch Thần muốn hút thuốc lại phát hiện hộp thuốc lá đã trống không, chỉ có thể từ bỏ.
【 Đừng vội về nhà, chúng ta đi ăn cơm trước đi, lần này đi ăn nhà hàng cao cấp chân chính. 】 Mễ Lạp nóng lòng muốn cải thiện thói quen ăn uống của anh.
"Tôi không thích ăn cơm ở bên ngoài ." Tích Bạch Thần nhìn cô một cái, "Cô có thời gian có thể gửi thêm vài món ngon cho tôi cũng được."
【 A, đúng rồi, con thỏ ngọc trắng mà tôi làm ăn ngon không? 】
"Ừ, tạm được." Anh cảm giác giữa răng môi giống như vẫn còn lưu lại loại hương vị ngọt ngào mềm mại kia.
【 Được, có thời gian tôi sẽ gửi cho anh. 】 Vừa vặn cô cũng muốn hiểu rõ hậu cần ở hai thế giới liên thông như thế nào .
"Tôi đi mua bao thuốc." Tích Bạch Thần dừng xe ở ven đường, nói một tiếng liền chuẩn bị xuống xe.
【 Đợi một chút, mang tôi theo! 】 Mễ Lạp thoáng nhìn bên cạnh cửa hàng tiện lợi có một đại lí xổ số, vừa nghĩ một chút, đột nhiên rất muốn khuyến khích anh mua một tờ xổ số.
"Mang cô ra ngoài làm gì?" Tích Bạch Thần không hề bị lay động, vừa đẩy cửa xe ra, cánh tay liền bị khăn giấy quấn lấy.
【 Không mang theo tôi ra ngoài cũng được, chỉ cần anh đáp ứng một yêu cầu của tôi. 】
"Yêu cầu gì?" Tích Bạch Thần nghiêng đầu nhìn cô.
【 Mua một tờ xổ số. 】 Mễ Lạp nghiêm túc nói, 【 Dãy số là 05 08 10 12 14 19+16 】
"Nhàm chán." Tích Bạch Thần cầm khăn giấy cuốn ở cổ tay kéo ra, ném nó trở lại cho Mễ Lạp.
Xuống xe, anh đi đến trước cửa hàng tiện lợi mua một gói thuốc lá, sau khi ra ngoài, ánh mắt thoáng nhìn đại lí xổ số bên cạnh, do dự hai giây, vẫn là đi mua một tờ xổ số, đặt cược năm, góp đủ 10 nhân dân tệ.
"Vé số của cô." Tích Bạch Thần cầm tờ xổ số nhét vào bên trong ống tròn khăn giấy .
【 Cảm ơn Lão Bạch ~~ 】 Mễ Lạp mừng phấn khởi cuốn lấy tờ xổ số này, khăn giấy tung bay.
Tích Bạch Thần thầm nghĩ: Coi như là quà đáp lễ cho mấy con thỏ ngọc trắng kia đi...
Khi Mễ Lạp tỉnh lại đã là buổi chiều ngày hôm sau, lần này ngủ gần hai mươi tiếng, ngay cả đồng hồ báo thức cũng không có đánh thức cô.
Vì sao lại có sự khác biệt như vậy? Trước và sau khi ngủ hình như không có việc gì đặc biệt xảy ra mà. Từ từ, cũng không hẳn vậy, lần này lúc cô xuyên qua, ở giữa xuất hiện một lần choáng váng, sau đó chuyển từ giấy đóng gói phát nhanh, trực tiếp nhảy vọt biến thành một cuộn giấy vệ sinh. Đây là tình huống từ trước đến nay chưa từng xuất hiện qua.
Chẳng lẽ là bởi vì gói chuyển phát nhanh kia?
Nghĩ đến đây, Mễ Lạp lập tức chạy đến phòng bếp, chuẩn bị kỹ nguyên liệu nấu ăn, sau đó lấy thiết bị phát sóng trực tiếp ra, vừa chuẩn bị bữa tối cho mình, vừa tiến hành phát sóng trực tiếp mỹ thực.
"Buổi tối hôm nay tôi dự định làm một phần hoa sen thịt lợn băm, một phần cà tím Bàn Long, một phần xào chay tứ bảo, một phần canh bí đao nấu tôm, sau bữa ăn là món điểm tâm ngọt bánh cuộn dâu tây hương socola."
Nghe Mễ Lạp giới thiệu xong, trong phát sóng trực tiếp lập tức truyền đến tiếng kêu rên của nhóm ăn hàng.
【 Vừa nghe thấy tên món ăn thì đã đói bụng rồi. 】
【 Nhìn món ăn nhà người ta đầy đủ màu sắc hương vị, lại ăn một phần thức ăn ngoài 20 nhân dân tệ, nghĩ lại mà cảm thấy thê lương. 】
【 Tiểu Mễ, một mình cô ăn được nhiều vậy sao? 】
"Ăn không hết cũng không sao, tôi có thể chia cho hàng xóm của tôi." Mễ Lạp làm hai việc cùng lúc mà động tác không bị ảnh hưởng chút nào, thủ pháp xử lý nguyên liệu nấu ăn linh hoạt khéo léo, trông rất đẹp.
【 Thật muốn làm hàng xóm của Tiểu Mễ ghê! 】
【 Tiểu Mễ ở đâu, tôi lập tức đi mua một chỗ gần nhà cô! 】
【 Lập thành đoàn cùng đi đi. 】
【 A a a, dáng vẻ Tiểu Mễ làm đồ ăn thật là đẹp phát nổ, quỳ liếm 360 độ . 】
Trong lúc tương tác với fan, Mễ Lạp đã lần lượt làm xong đồ ăn, hoa sen thịt lợn băm hấp dẫn, cà tím Bàn Long hơi cay, xào chay tứ bảo ngon miệng, canh tôm bí đao tươi ngon còn có một đĩa bánh cuộn dâu tây hương socola tinh xảo.
Mặc dù cách màn hình không ngửi được mùi đồ ăn, nhưng chỉ xem món ăn cũng làm cho người ta miệng chảy nước miếng, mắt hiện lục quang.
Mễ Lạp chia thức ăn thành mấy phần, giữ lại một phần cho mình, những phần còn lại đều tặng người khác. Bình thường cô cũng thường xuyên làm như thế nên tất cả mọi người đã thành thói quen, thỉnh thoảng cũng sẽ đáp lễ một chút hoa quả và điểm tâm, mối quan hệ giữa hàng xóm với nhau rất hài hòa.
Ở bên trong một trận khen thưởng cùng tiếng sói tru, Mễ Lạp hưởng thụ xong bữa tối của mình một cách ngon lành, sau đó đóng gói một phần bánh cuộn dâu tây hương socola cẩn thận, để ngày hôm sau chuyển phát nhanh gửi ra ngoài.
Ngay đêm hôm gửi chuyển phát nhanh đi, Mễ Lạp lại ngủ mười mấy tiếng, một mực ngủ đến giữa trưa ngày hôm sau. Trong mơ hình như xuyên qua một lần, nhưng ý thức mơ hồ không rõ, hoàn toàn không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì.
Buổi chiều hơn ba giờ, Mễ Lạp lần nữa chìm vào giấc ngủ. Khi lúc ý thức "Thức tỉnh", đầu tiên nhìn thấy chính là khuôn mặt tuấn tú của Tích Bạch Thần, cách cô chưa đầy một ngón tay.
【 Anh nhìn tôi chằm chằm làm cái gì? 】 Mễ Lạp lên tiếng hỏi.
Ngón tay Tích Bạch Thần run rẩy một chút, kéo dãn khoảng cách ra, thản nhiên nói: "Cô đã đến rồi."
Đối với việc cô xuất quỷ nhập thần, Tích Bạch Thần hiện tại cơ bản đã có thể làm được tình trạng núi thái sơn sụp đổ trước mắt mà mặt không đổi sắc.
【 Đúng vậy, tôi lại tới đây. 】 Mễ Lạp kiểm tra một chút tình trạng hiện tại, phát hiện mình biến thành một tờ xổ số, chính là tờ mà cô bảo Tích Bạch Thần mua kia.
【 Xổ số mở thưởng chưa? Tôi trúng thưởng không? 】
"Không để ý." Tích Bạch Thần đặt tờ xổ số lên bàn, rút ra một tờ giấy, xoa xoa tay.
【 Xem một chút đi, nói không chừng trúng đấy? 】
Tích Bạch Thần lấy điện thoại di động ra, kiểm tra thử dãy số trúng thưởng hiện tại, nhìn xổ số, lại nhìn điện thoại, xem qua xem lại mấy lần, vẻ mặt trở nên hơi kỳ lạ.
【 Thế nào? 】
"Trúng." Tích Bạch Thần dùng giọng điệu bình tĩnh nói, "Hơn 170 triệu."
【 Thật sự trúng hả? 】 Mễ Lạp cả kinh nói, 【 Anh mới vừa nói trúng bao nhiêu? ? ? 】
"Hơn 170 triệu."
【 Làm sao lại nhiều như vậy? 】 Mễ Lạp nhớ kỹ tấm xổ số kia của Tiểu Vũ lấy được tiền thưởng là hơn ba nghìn vạn, càng làm cho cô ngạc nhiên là dãy số trúng thưởng ở thế giới kia, ở cái thế giới này vậy mà cũng có thể trúng thưởng. Hơn 170 triệu, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình nặng như Thái Sơn, cao quý không tả nổi!
"Tôi đặt cược năm." Tích Bạch Thần hời hợt giải thích.
【 Cược năm! 】 Lúc ấy mua vô cùng không tình nguyện, kết quả im lặng không nói tiếng nào mà đặt cược năm! Cái người đàn ông này thực sự quá rối loạn!
Trên thực tế, Tích Bạch Thần chỉ là nghĩ mua cho chẵn, không muốn lấy tiền lẻ mà thôi.
Đối mặt với khoản tiền ngoài ý muốn hơn một trăm triệu này, nội tâm Tích Bạch Thần không chút nào lay động, chỉ là hỏi: "Tờ xổ số này là cô mua, tiền thưởng cũng là của cô, cô dự định dùng như thế nào?"
【 Đương nhiên là sống phóng túng rồi! 】 Mễ Lạp không chút do dự nói, 【 Anh giúp tôi hoàn thành tâm nguyện này, dựa theo yêu cầu của tôi, sử dụng số tiền kia thật tốt! 】
Tích Bạch Thần không nói đồng ý, cũng không từ chối. Nếu như quá phiền toái, anh chắc chắn sẽ không nghe cô.
【 Anh làm sao không kích động chút nào vậy? 】
"Tôi không thiếu tiền."
【 Ha ha. 】 Đừng tưởng rằng cô không biết bên trong thẻ ngân hàng của anh còn lại bao nhiêu tiền? Đổi thành người bình thường, mấy trăm vạn quả thực đủ xài, nhưng anh động một tí tiêu hết mấy chục hơn trăm vạn, lấy tự tin ở đâu ra mà nói mình không thiếu tiền?
【 Những cái này để sau hãy nói, anh trước tiên đi lĩnh thưởng đi chứ? 】 Mễ Lạp thúc giục.
"Ngày mai lại đi." Tích Bạch Thần bật máy tính lên, chuẩn bị gõ chữ.
【 Tại sao muốn ngày mai? 】 Trúng thưởng lớn, không nhanh đi đổi giải thưởng, lại còn có tâm tư ngồi trong nhà gõ chữ!
Tích Bạch Thần nhìn cô một cái, không nói gì.
Mễ Lạp nhìn anh bất động như núi, thực sự không làm gì được, chỉ có thể dặn đi dặn lại anh ngày mai nhất định phải nhớ đi đổi tiền thưởng.
Cùng anh gõ chữ hai giờ, Mễ Lạp thoát ra khỏi tờ xổ số, trở lại thân thể.
Cảm giác được cô rời đi, Tích Bạch Thần cầm xổ số lên, cẩn thận vuốt phẳng. Nếu như có thể, kỳ thật anh không muốn lấy nó đi đổi tiền thưởng, bởi vì cô đã từng tồn tại trên đó. Hễ là đồ vật bị cô nhập vào, anh đều muốn giữ lại...
*******************
Hình ảnh minh họa

Hoa sen thịt lợn băm

Cà tím Bàn Long

Xào chay tứ bảo

Bánh cuộn dâu tây hương socola