Vui lòng KHÔNG REUP, KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC, Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ
Chương 10. Trăm nhân tất có quả
Chương 10. Trăm nhân tất có quả
Dương Gia Lập quả thực muốn điên rồi.
Bị Diệp Đình trong tối ngoài sáng giày vò cậu lâu như vậy, cơ hồ bị buộc bị ép vào đường cùng, hiện giờ tự nhiên xuất hiện một con đường rẽ, cậu vui đến nỗi như bản bản thân đang ở trên mây, lâng lâng.
Mua cho A Phúc một túi cá khô nhỏ, chuẩn bị một thùng giấy nhỏ, lót một tấm thảm bên trong làm một cái ổ tạm thời cho A Phúc.
Sau khi làm xong tất cả, Dương Gia Lập tiến vào phòng tắm, tắm rửa.
Phòng tắm chật chội cũng không ngăn được hưng phấn cùng lửa nóng trong lòng Dương Gia Lập, cậu cả người vui vẻ, thân thể gầy nhưng rắn chắc trơn bóng, cầm vòi hoa sen coi như microphone, cúi người trước mặt tường sứ trắng, tâm tình kích động, nước mắt lưng tròng nói: "Cảm ơn đại gia, cảm ơn tất các mọi người vạn dặm xa xôi tới nghe buổi biểu diễn của tôi. Bây giờ tôi sẽ hát bài 《 ngày lành 》, Music!"
Từ phòng tắm tắm rửa xong, Dương Gia Lập một cái ngã phịch trên giường.
Cậu nằm ngửa thân mình nhìn trần nhà, đôi mắt chứa đầy sao dường như tỏa sáng, trong đầu phác họa tất cả đều là một quang cảnh tốt đẹp ở tương lai.
Cậu trở mình chui vào chăn, nhắm mắt lại, mơ thất một giấc mơ rất đẹp.
Trong mộng, cậu cao từ 1m78 tới 2m2, trở thanh một người đàn ông cao lớn, uy vũ lại hùng tráng, Lý Đại Lý Nhị ôm đùi cậu gân cổ lên kêu khóc Dương đại ca anh thật khỏe nha, em yêu anh tựa như em con mẹ nó yêu gạo vậy.
Mà Diệp Đình, trở nên gầy yếu như đậu giá, bị dây thường bọc lợn buộc chặt lấy, run bần bật quỳ trên mặt đất, trên người mặc một bộ đồ hồng, phía trước ngực một chữ 'Tù "cục kỳ lớn, phía sau còn cắm thẻ bài bằng gỗ, bên trên có khắc chữ" Trảm "rất lớn.
Cậu đối mặt với Diệp Đình trên đất khinh thường mà hừ lạnh, nhân tiện vung roi da trong tay, một chút một chút đánh ở trên người Diệp Đình, bên đánh bên hô to:" Này thì anh khi dễ tôi, kêu ngươi nhục nhã tôi, kêu ngươi mang theo tình nhân mới ở trước mặt tôi khoe khoang, đánh chết anh, con mẹ nó, baba hôm nay đánh chết anh! "
Một giấc ngủ dậy, Dương Gia Lập mơ mơ màng màng mở mắt ra, còn có điểm luyến tiếc trong mơ vô cùng sản khoái rung động đến tâm can.
Đem dư vị trong mơ ở trong đầu cảm nhận lại một lần, Dương Gia Lập xuống giường rửa mặt ăn cơm sáng.
Lấy cho A Phúc đồ uống cùng thức ăn, Dương Gia Lập mặc lên áo khoác da, đi đến cửa công ty.
Lý Đại Lý Nhị đang ở cửa công ty chờ cậu, nhìn hai người này có thể tối hôm qua cũng bởi vì có thể tham gia đại tiệc tối mà mừng rỡ suốt đêm, giờ này khắc này, hai người bọn họ trên mặt tươi cười, tựa như kênh nông nghiệp nuôi heo mẹ trong nhà sinh tám lứa con mà mừng rỡ cười đến nỗi mắt híp lại không thấy tổ quốc đâu, tràn ngập được mùa vui sướng.
Dương Gia Lập và hai người bọn họ cùng nhau vào công ty đến phòng tập luyện.
Ba người như được đột lại nhiệt huyết, vui sướng mà tập luyện bốn năm giờ mồ hôi đầm đìa, luyện đến cuối cùng, Dương Gia Lập giọng nói đều khàn.
Nhưng cậu một chút cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy nhiệt huyết nối liền toàn thân, trước mắt tất cả đều là hy vọng.
Huấn luyện cường độ cao vài ngày , Dương Gia Lập còn ngại không đủ hoàn mỹ, ôm ca khúc bản nhạc về nhà, nhìn vào gương một động tác một động tác mà luyện, ngồi ở cửa sổ sửa chữa từng nốt nhạc, thường thường thời điểm ngồi xuống còn bị hoàng hôn ánh chiều tà làm ngay người, lại ngẩng đầu, đã là bầu trời đầy sao.
Mệt là mệt, bất quá cũng may, bài hát này bị cậu sửa chữa thiết kế sắp hoàn mỹ.
Dương Gia Lập cõi lòng đầy tin tưởng mà đem thành phẩm ghi hình đóng gói gửi đi cho tiệc tối tổ biên tập, chờ bọn họ xét duyệt cho ý kiến.
Gửi đi qua vài ngày, Dương Gia Lập một ngày xem di động 800 lần, khẩn trương lại chờ mong mà kiểm tra có hay không tổ biên tập gửi thư phản hồi.
Lý Nhị đem hành vi Dương Gia Lập liên tiếp cúi đầu xem tin tức này cười nhạo ví như" Thiếu nữ hoài xuân ", Dương Gia Lập búng một cái trên trán cậu, cao giọng giải thích:" Lăn, ông đây là chờ thu hoạch thắng lợi, chú em biết cái gì! "
Lòng nóng như lửa đốt mà đợi hết một tuần, cũng không chờ được thư phản hồi của tô biên tập.
Dương Gia Lập đến cuối cùng nhịn không được, lấy hết can đảm tìm người phụ trách tổ biên tập xét duyệt gọi điện thoại.
Điện thoại nhanh chóng bắt máy, Dương Gia Lập khách khí mà giải thích ý đồ gọi, hỏi bọn họ xét duyệt đến thế nào, có cái gì yêu cầu sửa chữa nữa không.
Điện thoại người bên kia ấp úng:" Cái này, ai nha, nói như thế nào đâu, các cậu cái này biểu diễn.. "
Dương Gia Lập trong lòng lộp bộp nhảy dựng, lòng bàn tay lập tức ra mồ hôi.
Điện thoại bên kia nói được càng thêm rối rắm cùng mơ hồ:" Không phải tôi không nghĩ cho cậu, nhưng là vầy, cấp trên.. "
Dương Gia Lập nóng nảy, đuổi theo hỏi:" Rốt cuộc tình huống như thế nào, ngài nói thẳng đi. "
Bên kia thở dài:" Được, tôi liền nói cho cậu vậy, các cậu biểu diễn bị bỏ rồi, vị trí đã hủy bỏ, đổi thành một ca sĩ đỉnh lưu hát. Đoạn ghi hình của cậu bên chúng tôi đã bỏ, sẽ không xem lại. "
Lời này giống như sét đánh, thẳng tắp mà đánh Dương Gia Lập ngốc luôn.
Cậu bận việc hơn nửa tháng, giọng nói kêu đến nghẹn ngào, mồ hôi như mưa mà tập luyện, sửa chữa chi tiết, sửa chữa đến đêm khuya, đôi mắt đều đỏ au.
Kết quả là, lại nói cho cậu, vị trí của cậu cho người khác, hy vọng ở trước mắt cậu bị vỡ nát thành từng mảnh?
Sau một lúc lâu, Dương Gia Lập mới hồi phục tinh thần lại, thanh âm đều đang run rẩy:" Không phải, không phải nói tốt sao, như thế nào, như thế nào có thể như vậy? "
Điện thoại người bên kia cũng có chút tiếc hận, khuyên vài câu.
Dương Gia Lập bắt lấy di động, cũng không màng gì khác, điên rồi truy hỏi nguyên nhân.
Người phụ trách ho khan vài tiếng, nghe Dương Gia Lập gấp đến độ đều phải khóc, rốt cuộc vẫn là không đành lòng, hạ giọng nói:" Vầy đi, tôi cho cậu biết một tin, cậu ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài. Các cậu bị đổi, kỳ thật là do phía nhà đầu tư lớn tạo áp lực, không cho các cậu lên. "
" Là nhà đầu tư nào? "
Người phụ trách nhỏ giọng:" Này tôi không thể nói tỉ mỉ, chính cậu nghĩ đi."
Treo điện thoại, Dương Gia Lập vọt tới trước máy tính, mở ra danh sách các nhà đầu tư cho tiệc tối, từ trên xuống dưới đảo qua.
Quét đến cái thứ hai nhà đầu tư lớn, cậu sửng sốt.
Tập đoàn đầu tư tài chính Quãng Hối.
Công ty Diệp Đình.
Bị Diệp Đình trong tối ngoài sáng giày vò cậu lâu như vậy, cơ hồ bị buộc bị ép vào đường cùng, hiện giờ tự nhiên xuất hiện một con đường rẽ, cậu vui đến nỗi như bản bản thân đang ở trên mây, lâng lâng.
Mua cho A Phúc một túi cá khô nhỏ, chuẩn bị một thùng giấy nhỏ, lót một tấm thảm bên trong làm một cái ổ tạm thời cho A Phúc.
Sau khi làm xong tất cả, Dương Gia Lập tiến vào phòng tắm, tắm rửa.
Phòng tắm chật chội cũng không ngăn được hưng phấn cùng lửa nóng trong lòng Dương Gia Lập, cậu cả người vui vẻ, thân thể gầy nhưng rắn chắc trơn bóng, cầm vòi hoa sen coi như microphone, cúi người trước mặt tường sứ trắng, tâm tình kích động, nước mắt lưng tròng nói: "Cảm ơn đại gia, cảm ơn tất các mọi người vạn dặm xa xôi tới nghe buổi biểu diễn của tôi. Bây giờ tôi sẽ hát bài 《 ngày lành 》, Music!"
Từ phòng tắm tắm rửa xong, Dương Gia Lập một cái ngã phịch trên giường.
Cậu nằm ngửa thân mình nhìn trần nhà, đôi mắt chứa đầy sao dường như tỏa sáng, trong đầu phác họa tất cả đều là một quang cảnh tốt đẹp ở tương lai.
Cậu trở mình chui vào chăn, nhắm mắt lại, mơ thất một giấc mơ rất đẹp.
Trong mộng, cậu cao từ 1m78 tới 2m2, trở thanh một người đàn ông cao lớn, uy vũ lại hùng tráng, Lý Đại Lý Nhị ôm đùi cậu gân cổ lên kêu khóc Dương đại ca anh thật khỏe nha, em yêu anh tựa như em con mẹ nó yêu gạo vậy.
Mà Diệp Đình, trở nên gầy yếu như đậu giá, bị dây thường bọc lợn buộc chặt lấy, run bần bật quỳ trên mặt đất, trên người mặc một bộ đồ hồng, phía trước ngực một chữ 'Tù "cục kỳ lớn, phía sau còn cắm thẻ bài bằng gỗ, bên trên có khắc chữ" Trảm "rất lớn.
Cậu đối mặt với Diệp Đình trên đất khinh thường mà hừ lạnh, nhân tiện vung roi da trong tay, một chút một chút đánh ở trên người Diệp Đình, bên đánh bên hô to:" Này thì anh khi dễ tôi, kêu ngươi nhục nhã tôi, kêu ngươi mang theo tình nhân mới ở trước mặt tôi khoe khoang, đánh chết anh, con mẹ nó, baba hôm nay đánh chết anh! "
Một giấc ngủ dậy, Dương Gia Lập mơ mơ màng màng mở mắt ra, còn có điểm luyến tiếc trong mơ vô cùng sản khoái rung động đến tâm can.
Đem dư vị trong mơ ở trong đầu cảm nhận lại một lần, Dương Gia Lập xuống giường rửa mặt ăn cơm sáng.
Lấy cho A Phúc đồ uống cùng thức ăn, Dương Gia Lập mặc lên áo khoác da, đi đến cửa công ty.
Lý Đại Lý Nhị đang ở cửa công ty chờ cậu, nhìn hai người này có thể tối hôm qua cũng bởi vì có thể tham gia đại tiệc tối mà mừng rỡ suốt đêm, giờ này khắc này, hai người bọn họ trên mặt tươi cười, tựa như kênh nông nghiệp nuôi heo mẹ trong nhà sinh tám lứa con mà mừng rỡ cười đến nỗi mắt híp lại không thấy tổ quốc đâu, tràn ngập được mùa vui sướng.
Dương Gia Lập và hai người bọn họ cùng nhau vào công ty đến phòng tập luyện.
Ba người như được đột lại nhiệt huyết, vui sướng mà tập luyện bốn năm giờ mồ hôi đầm đìa, luyện đến cuối cùng, Dương Gia Lập giọng nói đều khàn.
Nhưng cậu một chút cũng không cảm thấy khó chịu, chỉ cảm thấy nhiệt huyết nối liền toàn thân, trước mắt tất cả đều là hy vọng.
Huấn luyện cường độ cao vài ngày , Dương Gia Lập còn ngại không đủ hoàn mỹ, ôm ca khúc bản nhạc về nhà, nhìn vào gương một động tác một động tác mà luyện, ngồi ở cửa sổ sửa chữa từng nốt nhạc, thường thường thời điểm ngồi xuống còn bị hoàng hôn ánh chiều tà làm ngay người, lại ngẩng đầu, đã là bầu trời đầy sao.
Mệt là mệt, bất quá cũng may, bài hát này bị cậu sửa chữa thiết kế sắp hoàn mỹ.
Dương Gia Lập cõi lòng đầy tin tưởng mà đem thành phẩm ghi hình đóng gói gửi đi cho tiệc tối tổ biên tập, chờ bọn họ xét duyệt cho ý kiến.
Gửi đi qua vài ngày, Dương Gia Lập một ngày xem di động 800 lần, khẩn trương lại chờ mong mà kiểm tra có hay không tổ biên tập gửi thư phản hồi.
Lý Nhị đem hành vi Dương Gia Lập liên tiếp cúi đầu xem tin tức này cười nhạo ví như" Thiếu nữ hoài xuân ", Dương Gia Lập búng một cái trên trán cậu, cao giọng giải thích:" Lăn, ông đây là chờ thu hoạch thắng lợi, chú em biết cái gì! "
Lòng nóng như lửa đốt mà đợi hết một tuần, cũng không chờ được thư phản hồi của tô biên tập.
Dương Gia Lập đến cuối cùng nhịn không được, lấy hết can đảm tìm người phụ trách tổ biên tập xét duyệt gọi điện thoại.
Điện thoại nhanh chóng bắt máy, Dương Gia Lập khách khí mà giải thích ý đồ gọi, hỏi bọn họ xét duyệt đến thế nào, có cái gì yêu cầu sửa chữa nữa không.
Điện thoại người bên kia ấp úng:" Cái này, ai nha, nói như thế nào đâu, các cậu cái này biểu diễn.. "
Dương Gia Lập trong lòng lộp bộp nhảy dựng, lòng bàn tay lập tức ra mồ hôi.
Điện thoại bên kia nói được càng thêm rối rắm cùng mơ hồ:" Không phải tôi không nghĩ cho cậu, nhưng là vầy, cấp trên.. "
Dương Gia Lập nóng nảy, đuổi theo hỏi:" Rốt cuộc tình huống như thế nào, ngài nói thẳng đi. "
Bên kia thở dài:" Được, tôi liền nói cho cậu vậy, các cậu biểu diễn bị bỏ rồi, vị trí đã hủy bỏ, đổi thành một ca sĩ đỉnh lưu hát. Đoạn ghi hình của cậu bên chúng tôi đã bỏ, sẽ không xem lại. "
Lời này giống như sét đánh, thẳng tắp mà đánh Dương Gia Lập ngốc luôn.
Cậu bận việc hơn nửa tháng, giọng nói kêu đến nghẹn ngào, mồ hôi như mưa mà tập luyện, sửa chữa chi tiết, sửa chữa đến đêm khuya, đôi mắt đều đỏ au.
Kết quả là, lại nói cho cậu, vị trí của cậu cho người khác, hy vọng ở trước mắt cậu bị vỡ nát thành từng mảnh?
Sau một lúc lâu, Dương Gia Lập mới hồi phục tinh thần lại, thanh âm đều đang run rẩy:" Không phải, không phải nói tốt sao, như thế nào, như thế nào có thể như vậy? "
Điện thoại người bên kia cũng có chút tiếc hận, khuyên vài câu.
Dương Gia Lập bắt lấy di động, cũng không màng gì khác, điên rồi truy hỏi nguyên nhân.
Người phụ trách ho khan vài tiếng, nghe Dương Gia Lập gấp đến độ đều phải khóc, rốt cuộc vẫn là không đành lòng, hạ giọng nói:" Vầy đi, tôi cho cậu biết một tin, cậu ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài. Các cậu bị đổi, kỳ thật là do phía nhà đầu tư lớn tạo áp lực, không cho các cậu lên. "
" Là nhà đầu tư nào? "
Người phụ trách nhỏ giọng:" Này tôi không thể nói tỉ mỉ, chính cậu nghĩ đi."
Treo điện thoại, Dương Gia Lập vọt tới trước máy tính, mở ra danh sách các nhà đầu tư cho tiệc tối, từ trên xuống dưới đảo qua.
Quét đến cái thứ hai nhà đầu tư lớn, cậu sửng sốt.
Tập đoàn đầu tư tài chính Quãng Hối.
Công ty Diệp Đình.
Chỉnh sửa cuối: