Chương 87.2
[HIDE-THANKS][BOOK]Bất quá lúc này Thân Đồ Huyền còn không có ý thức được hắn sắp nghênh đón một tràng đánh tơi bời khác, lúc này hắn đang ở phòng bếp của tầng một trong chiến bảo nấu cơm. A Tử khó được mà về một lần, hắn nhất định phải làm đồ ăn ngon cho A Tử mới được.
Tầng một Thân Đồ Huyền ngâm nga mà xào đồ ăn, mà tầng ba đại trưởng lão lại trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tang Tử.
"Nhật Thần tộc chúng ta còn có thể trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa?" Phía sau đại trưởng lão, các lão nhân khác của Nhật Thần tộc hai mắt tỏa ánh sáng mà nhìn A Tử.
"Có thể, biện pháp này do Duệ đại tư tế nói ra đó ạ" Tang Tử biểu tình nghiêm túc mà giải thích: "Dùng mồi lửa Thái Dương Thần Hỏa sinh thành ngọn lửa thì hiệu lực sẽ giảm đi rất nhiều nên mọi người thực dễ dàng đem ngọn lửa này nạp vào trong cơ thể. Lúc sau lại dùng ngọn lửa đó xây dựng kinh mạch trong cơ thể, do đó mọi người có thể một lần nữa lại khống chế Thái Dương Thần Hỏa."
Đại trưởng lão nghe xong liền vạn phần cảm khái mà lắc lắc đầu "Trăm triệu lần không thể tưởng được, Nhật Thần tộc chúng ta cư nhiên còn có thể có ngày trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa, thật là Thiên Đạo phù hộ."
"Là A Tử phù hộ mới đúng" Tam cô nãi nãi của Thân Đồ Huyền liếc đại trưởng lão một cái, biểu tình nghiêm túc mà phản bác.
"Đúng vậy, phải cảm tạ A Tử" Đại trưởng lão cười tủm tỉm mà khen Tang Tử. Hắn chỉ cảm thấy Tang Tử là càng xem càng đẹp, càng xem càng thích. Hắn vuốt lương tâm, từ nội tâm cảm thấy, A Tử so với đám lớn đầu kia ở trong tộc không biết cố gắng giỏi hơn rất nhiều.
Tang Tử thấy tâm tình của đại trưởng lão rất tốt, liền mềm mụp mà thế cha mình cầu tình "Đại trưởng lão, cha con tuy hơi ngốc nhưng cũng không có ý xấu, các ngài đừng thu thập hắn nữa được không?" Tạm dừng một lát, Tang Tử vẫn là thực thành thật mà nói: "Dù sao cho dù lại bị đánh thì cha con cũng sẽ không thông minh thêm được, lại đi ra ngoài cũng sẽ bị người ta lừa gạt."
Đại trưởng lão vừa nhớ tới Thân Đồ Huyền liền cảm thấy sốt ruột, nhưng hắn vẫn là thực nể tình mà cười đáp ứng Tang Tử "Không thu thập, cha con còn phải cho nấu cơm cho mọi người nữa, trong tộc nhiều người như vậy, liền cha con là nấu cơm ăn ngon."
"Đúng vậy" Tam cô nãi nãi cũng gật gật đầu "Trong tộc nhiều nhóc như vậy mà ta một người cũng chưa nghĩ tới, chỉ có nhóc Huyền nấu cơm ngon thôi."
"Được rồi, về sau không đánh hắn là được" Đại trưởng lão thống thống khoái khoái mà gật đầu.
Tang Tử chớp chớp mắt, cũng không biết là nên đồng tình cha mình hay là nên đồng tình mấy người kia của Nhật Thần tộc. Nàng tổng cảm thấy, chờ nàng trưởng thành thì sẽ có khả năng bị đại trưởng lão bọn họ ghét bỏ.
Chuyện sau này ai cũng nói không được, nhưng là hiện tại mấy người lớn đầu của Nhật Thần tộc bị đám người đại trưởng lão ghét bỏ cái hoàn toàn.
Đại trưởng lão cố ý tạm dừng việc Nhật Thần tộc chuẩn bị mở cửa hàng, ngược lại triệu hồi tất cả người trẻ trong Nhật Thần. Tiếp theo, nhờ sự giúp đỡ của Tang Tử mà bọn họ bắt đầu dùng mồi lửa hình thành Thái Dương Thần Hỏa trọng tố kinh mạch. Cùng lúc đó, bọn họ còn phải mỗi ngày rút ra thời gian đi theo Duệ đại tư tế học luyện thể.
Mặc kệ là trọng tố kinh mạch vẫn là tu tập luyện thể thuật, đều không phải chuyện nhẹ nhàng. Những người trẻ kia may mắn nếm được thống khổ mà lúc trước Tang Tử đã chịu, kinh mạch trọng tố, cốt cách huyết nhục cường hóa, thứ nào cũng đều đau đến bọn họ kêu ngao ngao.
Các lão nhân cũng đi theo luyện thể, trọng nắn kinh mạch mở to mắt, vẻ mặt bình tĩnh mà châu đầu ghé tai nói: "Mấy đứa nhóc hiện tại thật là càng ngày càng không thể chịu khổ, chỉ đau như vậy cũng làm bọn họ la to. Không tiền đồ, còn không bằng A Tử."
"Đúng vậy" Thân Đồ Huyền đã trải qua quá trình này vui sướng khi người gặp họa mà mở miệng: "Năm đó A Tử một tiếng cũng chưa kêu."
"Đừng nói người khác, vậy còn con? Năm đó la hay không?" Đại trưởng lão có tốc độ luyện thể nhanh nhất cả người đều trẻ ra vài tuổi, hắn một bên bẻ tay già chân yếu làm động tác phức tạp của luyện thể tầng hai, một bên vẻ mặt khinh bỉ liếc Thân Đồ Huyền một cái.
"Không có" Thân Đồ Huyền phi thường mạnh miệng mà trả lời.
"Sao không kêu được?" Duệ đại tư tế đứng bên cạnh không lưu tình chút nào mà vạch trần Thân Đồ Huyền "Năm đó ngươi rống đến toàn bộ Vu Gia Bảo đều run lên ba cái, tam trưởng lão của Vu gia còn chuyên môn cho ngươi vài bình đan giảm đau nữa."
Lấy Thân Đồ Linh cầm đầu người trẻ của Nhật Thần tộc một chút cũng không cho Thân Đồ Huyền mặt mũi, bọn họ lên tiếng mà cười nhạo Thân Đồ Huyền. Chẳng qua không cười được vài tiếng, bọn họ liền lại lần nữa "ai ai" mà hô lên.
Thân Đồ Huyền liền dị thường hả giận mà "hừ" một tiếng "Cười ta làm cái gì, mọi người đều giống nhau, đều cùi bắp mà lẫn nhau trào phúng sao."
Đám cùi bắp của Nhật Thần tộc mất vài tháng mới rốt cuộc đem kinh lạc trong cơ thể đều thay đổi thành Thái Dương Thần Hỏa.
Lúc sau, từ trong cơ thể bọn họ triệu ra Thái Dương Thần Hỏa, vẻ mặt mới lạ mà đánh giá ngọn lửa "Nguyên lai Thái Dương Thần Hỏa là cái dạng này."
Thân Đồ Linh nhìn Thái Dương Thần Hỏa trong lòng bàn tay, không biết là cọng dây thần kinh nào không đúng mà nàng đột nhiên mở miệng nói với đại trưởng lão: "Đại trưởng lão, chúng ta hiện tại có thể trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa, đó có phải có nghĩa là chúng ta có thể một lần nữa nuôi dưỡng Tam Túc Kim Ô? Thái Dương Thần Hỏa cùng Kim Ô Thần Hỏa hợp với nhau thì chúng ta có thể giống tổ tông mà luân hồi dục hỏa trùng sinh, không cần chết thật tốt."
Đại trưởng lão sau khi nghe xong lại một chút cũng không tâm động, hắn phi thường bình tĩnh mà nhìn Thân Đồ Linh, ngay sau đó mở miệng: "Không chết chính là một chuyện phi thường đáng sợ. Con còn nhớ chuyện Tiểu Hỉ Phật Giáo bị đuổi giết sao?"
Thân Đồ Linh nhíu mày gật gật đầu.
Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Thân Đồ Linh tiếp tục nói: "Bọn họ cho rằng Nhật Thần tộc chúng ta nắm giữ phương pháp luân hồi trọng sinh cho nên bắt đi rất nhiều tộc nhân. Nếu lần kia không có Thương Ngô Phái cùng Phật Tử cực lực hòa giải, hơn nữa Nhật Thần tộc chúng ta đã mất năng lực khống chế Thái Dương Thần Hỏa, bằng không tại lần đuổi giết đó mà Nhật Thần tộc đã bị diệt tộc."
Thân Đồ Linh nghe xong liền ủ rũ cụp đuôi mà cúi đầu xuống.
Đại trưởng lão tiếp tục bổ sung: "Cho nên làm người phải điệu thấp, có thể trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa đã là Thiên Đạo khai ân cho Nhật Thần tộc chúng ta, vậy nên không cần lại đi xa cầu cái khác. Nói nữa, Tam Túc Kim Ô đã một lần nữa yên ổn, chúng ta cần gì một hai phải đi quấy rầy người ta? Lăn lộn tới lăn lộn đi, cuối cùng không tránh được lại bị Tiểu Hỉ Phật Giáo theo dõi, chẳng lẽ con còn tưởng lại bị Tiểu Hỉ Phật Giáo đuổi giết một lần?"
"Không muốn!" Thân Đồ Linh phi thường dứt khoát mà lắc lắc đầu.
Đại trưởng lão lúc này mới cười tủm tỉm mà sờ sờ râu. Luân hồi dục hỏa trùng sinh loại ngụy trường sinh này có cái gì hiếm lạ? Chờ A Tử sửa lại thang trời thì bọn họ có thể phi thăng đến Thần giới, đó mới gọi là bất lão bất tử lâu lâu dài dài. Bất quá tin tức này tạm thời vẫn là nên che lại, mấy đứa nhóc này không đáng tin, loại tin tức này cũng không thể làm cho bọn họ biết.
Mà Thân Đồ Huyền khó được đầu óc rõ ràng một hồi "Không dục hỏa trùng sinh, loại hoàn cảnh nghèo đến chỉ còn cơm ăn này thì chúng ta chịu hai trăm năm là được. Nếu dục hỏa trùng sinh, ngươi muốn chịu cái cảnh nghèo đến cái gì đều không có trong mấy ngàn mấy vạn năm sao?"
Lúc này, mấy người nguyên bản còn cảm thấy vĩnh sinh bất tử là một chuyện dị thường huyễn khốc đều héo đi xuống.
Một ngày không có tiền thì ai chịu được, nói chi hàng ngàn hàng vạn năm, kia cũng thật là đáng sợ.
Mấy người bị Thân Đồ Huyền mang trật khi tu luyện hạ màn liền mã bất đình đề mà trở về Vu Gia Bảo, tiếp tục cùng tam trưởng lão của Vu gia thương lượng chuyện Nhật Thần tộc mở cửa hàng. Cuộc sống không có tiền thật là đáng sợ, bọn họ phải nỗ lực học tập Thân Đồ Huyền, tranh thủ mở các loại quán ăn khắp Linh giới.
Đến lúc đó, Thân Đồ Huyền bán cơm bọn họ bán đồ ăn, cơm canh toàn Linh giới đều về do Nhật Thần tộc bọn họ quản.
Tưởng tượng như vậy còn quá kích động.
Mấy người trẻ tuổi của Nhật Thần tộc luôn luôn lười nhác sống qua ngày khó được mà tìm được động lực nỗ lực phấn đấu.
Mà Tang Tử ở Thương Ngô Phái cũng vô cùng cao hứng mà một bên tiếp tục sinh hoạt, một bên chuẩn bị thăng cấp cho chiến bảo di động, nhân tiện luyện Thuật Đoán Thiên. Không vội thì về chiến bảo ăn cơm do cha nàng nấu cùng các loại linh quả, khi vội thì ở Thương Ngô Phái làm vài món ăn thuận tiện kiếm chút điểm lịch duyệt.
Sinh hoạt như vậy kéo dài suốt sáu năm.[/BOOK][/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS][BOOK]Bất quá lúc này Thân Đồ Huyền còn không có ý thức được hắn sắp nghênh đón một tràng đánh tơi bời khác, lúc này hắn đang ở phòng bếp của tầng một trong chiến bảo nấu cơm. A Tử khó được mà về một lần, hắn nhất định phải làm đồ ăn ngon cho A Tử mới được.
Tầng một Thân Đồ Huyền ngâm nga mà xào đồ ăn, mà tầng ba đại trưởng lão lại trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Tang Tử.
"Nhật Thần tộc chúng ta còn có thể trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa?" Phía sau đại trưởng lão, các lão nhân khác của Nhật Thần tộc hai mắt tỏa ánh sáng mà nhìn A Tử.
"Có thể, biện pháp này do Duệ đại tư tế nói ra đó ạ" Tang Tử biểu tình nghiêm túc mà giải thích: "Dùng mồi lửa Thái Dương Thần Hỏa sinh thành ngọn lửa thì hiệu lực sẽ giảm đi rất nhiều nên mọi người thực dễ dàng đem ngọn lửa này nạp vào trong cơ thể. Lúc sau lại dùng ngọn lửa đó xây dựng kinh mạch trong cơ thể, do đó mọi người có thể một lần nữa lại khống chế Thái Dương Thần Hỏa."
Đại trưởng lão nghe xong liền vạn phần cảm khái mà lắc lắc đầu "Trăm triệu lần không thể tưởng được, Nhật Thần tộc chúng ta cư nhiên còn có thể có ngày trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa, thật là Thiên Đạo phù hộ."
"Là A Tử phù hộ mới đúng" Tam cô nãi nãi của Thân Đồ Huyền liếc đại trưởng lão một cái, biểu tình nghiêm túc mà phản bác.
"Đúng vậy, phải cảm tạ A Tử" Đại trưởng lão cười tủm tỉm mà khen Tang Tử. Hắn chỉ cảm thấy Tang Tử là càng xem càng đẹp, càng xem càng thích. Hắn vuốt lương tâm, từ nội tâm cảm thấy, A Tử so với đám lớn đầu kia ở trong tộc không biết cố gắng giỏi hơn rất nhiều.
Tang Tử thấy tâm tình của đại trưởng lão rất tốt, liền mềm mụp mà thế cha mình cầu tình "Đại trưởng lão, cha con tuy hơi ngốc nhưng cũng không có ý xấu, các ngài đừng thu thập hắn nữa được không?" Tạm dừng một lát, Tang Tử vẫn là thực thành thật mà nói: "Dù sao cho dù lại bị đánh thì cha con cũng sẽ không thông minh thêm được, lại đi ra ngoài cũng sẽ bị người ta lừa gạt."
Đại trưởng lão vừa nhớ tới Thân Đồ Huyền liền cảm thấy sốt ruột, nhưng hắn vẫn là thực nể tình mà cười đáp ứng Tang Tử "Không thu thập, cha con còn phải cho nấu cơm cho mọi người nữa, trong tộc nhiều người như vậy, liền cha con là nấu cơm ăn ngon."
"Đúng vậy" Tam cô nãi nãi cũng gật gật đầu "Trong tộc nhiều nhóc như vậy mà ta một người cũng chưa nghĩ tới, chỉ có nhóc Huyền nấu cơm ngon thôi."
"Được rồi, về sau không đánh hắn là được" Đại trưởng lão thống thống khoái khoái mà gật đầu.
Tang Tử chớp chớp mắt, cũng không biết là nên đồng tình cha mình hay là nên đồng tình mấy người kia của Nhật Thần tộc. Nàng tổng cảm thấy, chờ nàng trưởng thành thì sẽ có khả năng bị đại trưởng lão bọn họ ghét bỏ.
Chuyện sau này ai cũng nói không được, nhưng là hiện tại mấy người lớn đầu của Nhật Thần tộc bị đám người đại trưởng lão ghét bỏ cái hoàn toàn.
Đại trưởng lão cố ý tạm dừng việc Nhật Thần tộc chuẩn bị mở cửa hàng, ngược lại triệu hồi tất cả người trẻ trong Nhật Thần. Tiếp theo, nhờ sự giúp đỡ của Tang Tử mà bọn họ bắt đầu dùng mồi lửa hình thành Thái Dương Thần Hỏa trọng tố kinh mạch. Cùng lúc đó, bọn họ còn phải mỗi ngày rút ra thời gian đi theo Duệ đại tư tế học luyện thể.
Mặc kệ là trọng tố kinh mạch vẫn là tu tập luyện thể thuật, đều không phải chuyện nhẹ nhàng. Những người trẻ kia may mắn nếm được thống khổ mà lúc trước Tang Tử đã chịu, kinh mạch trọng tố, cốt cách huyết nhục cường hóa, thứ nào cũng đều đau đến bọn họ kêu ngao ngao.
Các lão nhân cũng đi theo luyện thể, trọng nắn kinh mạch mở to mắt, vẻ mặt bình tĩnh mà châu đầu ghé tai nói: "Mấy đứa nhóc hiện tại thật là càng ngày càng không thể chịu khổ, chỉ đau như vậy cũng làm bọn họ la to. Không tiền đồ, còn không bằng A Tử."
"Đúng vậy" Thân Đồ Huyền đã trải qua quá trình này vui sướng khi người gặp họa mà mở miệng: "Năm đó A Tử một tiếng cũng chưa kêu."
"Đừng nói người khác, vậy còn con? Năm đó la hay không?" Đại trưởng lão có tốc độ luyện thể nhanh nhất cả người đều trẻ ra vài tuổi, hắn một bên bẻ tay già chân yếu làm động tác phức tạp của luyện thể tầng hai, một bên vẻ mặt khinh bỉ liếc Thân Đồ Huyền một cái.
"Không có" Thân Đồ Huyền phi thường mạnh miệng mà trả lời.
"Sao không kêu được?" Duệ đại tư tế đứng bên cạnh không lưu tình chút nào mà vạch trần Thân Đồ Huyền "Năm đó ngươi rống đến toàn bộ Vu Gia Bảo đều run lên ba cái, tam trưởng lão của Vu gia còn chuyên môn cho ngươi vài bình đan giảm đau nữa."
Lấy Thân Đồ Linh cầm đầu người trẻ của Nhật Thần tộc một chút cũng không cho Thân Đồ Huyền mặt mũi, bọn họ lên tiếng mà cười nhạo Thân Đồ Huyền. Chẳng qua không cười được vài tiếng, bọn họ liền lại lần nữa "ai ai" mà hô lên.
Thân Đồ Huyền liền dị thường hả giận mà "hừ" một tiếng "Cười ta làm cái gì, mọi người đều giống nhau, đều cùi bắp mà lẫn nhau trào phúng sao."
Đám cùi bắp của Nhật Thần tộc mất vài tháng mới rốt cuộc đem kinh lạc trong cơ thể đều thay đổi thành Thái Dương Thần Hỏa.
Lúc sau, từ trong cơ thể bọn họ triệu ra Thái Dương Thần Hỏa, vẻ mặt mới lạ mà đánh giá ngọn lửa "Nguyên lai Thái Dương Thần Hỏa là cái dạng này."
Thân Đồ Linh nhìn Thái Dương Thần Hỏa trong lòng bàn tay, không biết là cọng dây thần kinh nào không đúng mà nàng đột nhiên mở miệng nói với đại trưởng lão: "Đại trưởng lão, chúng ta hiện tại có thể trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa, đó có phải có nghĩa là chúng ta có thể một lần nữa nuôi dưỡng Tam Túc Kim Ô? Thái Dương Thần Hỏa cùng Kim Ô Thần Hỏa hợp với nhau thì chúng ta có thể giống tổ tông mà luân hồi dục hỏa trùng sinh, không cần chết thật tốt."
Đại trưởng lão sau khi nghe xong lại một chút cũng không tâm động, hắn phi thường bình tĩnh mà nhìn Thân Đồ Linh, ngay sau đó mở miệng: "Không chết chính là một chuyện phi thường đáng sợ. Con còn nhớ chuyện Tiểu Hỉ Phật Giáo bị đuổi giết sao?"
Thân Đồ Linh nhíu mày gật gật đầu.
Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Thân Đồ Linh tiếp tục nói: "Bọn họ cho rằng Nhật Thần tộc chúng ta nắm giữ phương pháp luân hồi trọng sinh cho nên bắt đi rất nhiều tộc nhân. Nếu lần kia không có Thương Ngô Phái cùng Phật Tử cực lực hòa giải, hơn nữa Nhật Thần tộc chúng ta đã mất năng lực khống chế Thái Dương Thần Hỏa, bằng không tại lần đuổi giết đó mà Nhật Thần tộc đã bị diệt tộc."
Thân Đồ Linh nghe xong liền ủ rũ cụp đuôi mà cúi đầu xuống.
Đại trưởng lão tiếp tục bổ sung: "Cho nên làm người phải điệu thấp, có thể trọng chưởng Thái Dương Thần Hỏa đã là Thiên Đạo khai ân cho Nhật Thần tộc chúng ta, vậy nên không cần lại đi xa cầu cái khác. Nói nữa, Tam Túc Kim Ô đã một lần nữa yên ổn, chúng ta cần gì một hai phải đi quấy rầy người ta? Lăn lộn tới lăn lộn đi, cuối cùng không tránh được lại bị Tiểu Hỉ Phật Giáo theo dõi, chẳng lẽ con còn tưởng lại bị Tiểu Hỉ Phật Giáo đuổi giết một lần?"
"Không muốn!" Thân Đồ Linh phi thường dứt khoát mà lắc lắc đầu.
Đại trưởng lão lúc này mới cười tủm tỉm mà sờ sờ râu. Luân hồi dục hỏa trùng sinh loại ngụy trường sinh này có cái gì hiếm lạ? Chờ A Tử sửa lại thang trời thì bọn họ có thể phi thăng đến Thần giới, đó mới gọi là bất lão bất tử lâu lâu dài dài. Bất quá tin tức này tạm thời vẫn là nên che lại, mấy đứa nhóc này không đáng tin, loại tin tức này cũng không thể làm cho bọn họ biết.
Mà Thân Đồ Huyền khó được đầu óc rõ ràng một hồi "Không dục hỏa trùng sinh, loại hoàn cảnh nghèo đến chỉ còn cơm ăn này thì chúng ta chịu hai trăm năm là được. Nếu dục hỏa trùng sinh, ngươi muốn chịu cái cảnh nghèo đến cái gì đều không có trong mấy ngàn mấy vạn năm sao?"
Lúc này, mấy người nguyên bản còn cảm thấy vĩnh sinh bất tử là một chuyện dị thường huyễn khốc đều héo đi xuống.
Một ngày không có tiền thì ai chịu được, nói chi hàng ngàn hàng vạn năm, kia cũng thật là đáng sợ.
Mấy người bị Thân Đồ Huyền mang trật khi tu luyện hạ màn liền mã bất đình đề mà trở về Vu Gia Bảo, tiếp tục cùng tam trưởng lão của Vu gia thương lượng chuyện Nhật Thần tộc mở cửa hàng. Cuộc sống không có tiền thật là đáng sợ, bọn họ phải nỗ lực học tập Thân Đồ Huyền, tranh thủ mở các loại quán ăn khắp Linh giới.
Đến lúc đó, Thân Đồ Huyền bán cơm bọn họ bán đồ ăn, cơm canh toàn Linh giới đều về do Nhật Thần tộc bọn họ quản.
Tưởng tượng như vậy còn quá kích động.
Mấy người trẻ tuổi của Nhật Thần tộc luôn luôn lười nhác sống qua ngày khó được mà tìm được động lực nỗ lực phấn đấu.
Mà Tang Tử ở Thương Ngô Phái cũng vô cùng cao hứng mà một bên tiếp tục sinh hoạt, một bên chuẩn bị thăng cấp cho chiến bảo di động, nhân tiện luyện Thuật Đoán Thiên. Không vội thì về chiến bảo ăn cơm do cha nàng nấu cùng các loại linh quả, khi vội thì ở Thương Ngô Phái làm vài món ăn thuận tiện kiếm chút điểm lịch duyệt.
Sinh hoạt như vậy kéo dài suốt sáu năm.[/BOOK][/HIDE-THANKS]