Chương 5.2: Xuân Đào
Một đoạn thời gian rất dài ở kiếp trước, nàng nghĩ mãi cũng không rõ vì sao Lương Vương cùng Lý Mậu muốn liên thủ với Lưu Hoán Chương, đem Bạch gia đã không còn nam nhi đổi tận giết tuyệt, về sau nàng mới hiểu.
Lương Vương bọn họ muốn chính là Bạch gia quân, nhưng Bạch gia không giống với các nhà võ tướng khác chỉ cho phép nam tử tập võ học tập binh pháp, người người đều biết Trấn Quốc Công phủ từ đích trưởng nữ Bạch Khanh vị này lên bất luận nam nữ đều phải học tập binh pháp, kỹ năng cưỡi ngựa, thương pháp, kiếm pháp.
Cho dù là bọn hắn chém chết hết nam tử Bạch gia, chỉ cần Bạch gia còn có một người tồn tại người kia lại không phải bao cỏ phế vật, Bạch gia quân trung thành dũng cảm liền không có khả năng nghe người thứ hai hiệu lệnh.
Chớ nói chi là Trấn Quốc Công phủ Đại tiểu thư Bạch Khanh, Nhị tiểu thư Bạch Cẩm Tú, Tam tiểu thư Bạch Cẩm Đông, các nàng đều đã từng cùng tổ phụ khởi thân khoác chiến giáp đi lên chiến trường, cùng tất cả Bạch gia quân đẫm máu đoàn kết mà chiến đấu.
Bạch Khanh nhắm mắt lại, nắm chặt quyển sách trong tay.
Đời trước nàng mỗi lần nhớ tới huyết cừu* của Bạch gia, lòng nàng đều giống như bị lửa thiêu, hận không thể đem bọn người Lưu Hoán Chương, Lý Mậu lột da róc xương, lại bị Lương Vương hư tình giả ý trói buộc, vì hắn làm trâu làm ngựa
*huyết cừu (血仇) : Mối thù máu
Nỗi đau thấu tim gan giống như bị hủy diệt khi đó, nàng đều có thể ẩn nhẫn lại.
Bây giờ ông trời đáng thương nàng để nàng có thể lần nữa trở về, mặc dù không rõ ràng có thể hay không sửa đổi vận mệnh của tổ phụ phụ thân bọ hắn, nhưng kết cục của Bạch gia lại có thể sửa.
Nàng không thể bị cừu hận làm choáng váng đầu óc, nhiều năm như vậy đều có thể nhẫn, bây giờ tổ mẫu, mẫu thân toàn bộ Bạch gia nữ quyến đều còn ở đây, nàng có cái gì phải sợ.
Từ từ sẽ đến, không vội
Sự tình đến từng cái xử lý từng cái.
Nàng nhất định sẽ tự tay đem những cái gian nịnh tiểu nhân đã từng hãm hại Trấn Quốc Công phủ, từ trên địa vị trên cao kéo xuống.
Trời còn chưa sáng, Trấn Quốc công phủ, nơi bị sương mù tuyết trắng bao phủ, đã lượn lờ khói bếp.
Cửa chính Trấn Quốc Công phủ treo đèn đỏ lụa đỏ, cửa phủ mở rộng.
Tiền viện quản gia đã thu xếp vô cùng náo nhiệt, vú già gia phó ngay ngắn trật tự ra ra vào vào tại cửa hông.
Trong hậu viện, Thanh Trúc các của Nhị tiểu thư Bạch Cẩm Tú đã náo nhiệt lên, ma ma nha hoàn bận rộn, còn lại các viện vẫn là hoàn toàn yên tĩnh.
Trong nội viện Thanh Huy các, hai bà tử xuyên áo bông màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây, vừa dùng xô đựng than củi cho thêm than vào lò than khắc hình địa long, liền thấy ánh đèn sáng lên từ nhà chính của Bạch Khanh.
Giờ Thìn*
*Giờ Thìn (hay giờ Rồng) bắt đầu từ 7 giờ sáng và kết thúc lúc 9 giờ sáng.
Bạch Khanh dùng xong bữa sáng, choàng kiện áo khoác gió lông cực kỳ dày dặn, cầm theo lò sưởi tay xuôi theo hành lang hướng khuê các của Bạch Cẩm Tú đi đến, Xuân Đào Xuân Nghiên cùng một nhóm nha hoàn đi theo sau lưng Bạch Khanh cẩn thận hầu hạ.
Lúc Bạch Khanh đến của khuê các của Bạch Cẩm Tú, Bạch Cẩm Tú đã thay xong cát phục đang chuẩn bị trang điểm, nghe được ở gian ngoài bọn nha hoàn đồng thanh kêu "Đại tiểu thư". Bạch Cẩm Tú đẩy tay ma ma đang dặm phấn thơm cho nàng ra, kéo váy đứng dậy ra đón, ánh mắt vừa mừng vừa sợ.
"Trưởng tỷ, tuyết lớn như thế, sao người lại tới đây? Cũng không sợ bị lạnh!"
Trong phòng Bạch Cẩm Tú có hai chậu than sưởi đang cháy, rất ấm áp, thảm màu đỏ Ngũ Phúc, long nhãn và đậu phộng khắp phòng, bức trướng đỏ vui, vui mừng cực kỳ.
Bạch Khanh đưa lò sưởi tay cho Xuân Đào, cởi áo khoác ngoài, nắm chặt tay Bạch Cẩm Tú hướng nội thất đi tới, ấn nàng ngồi trên ghế con trước gương trang điểm: "Trưởng tỷ tới đưa tiễn muội, Xuân Đào đem đồ vật lấy tới đây"
Ngoài cửa Xuân Đào từ trong tay nha hoàn tiếp nhận hộp gấm thật dài tiến đến, thi lễ đối với Bạch Cẩm Tú, mở ra hộp gấm.
Lương Vương bọn họ muốn chính là Bạch gia quân, nhưng Bạch gia không giống với các nhà võ tướng khác chỉ cho phép nam tử tập võ học tập binh pháp, người người đều biết Trấn Quốc Công phủ từ đích trưởng nữ Bạch Khanh vị này lên bất luận nam nữ đều phải học tập binh pháp, kỹ năng cưỡi ngựa, thương pháp, kiếm pháp.
Cho dù là bọn hắn chém chết hết nam tử Bạch gia, chỉ cần Bạch gia còn có một người tồn tại người kia lại không phải bao cỏ phế vật, Bạch gia quân trung thành dũng cảm liền không có khả năng nghe người thứ hai hiệu lệnh.
Chớ nói chi là Trấn Quốc Công phủ Đại tiểu thư Bạch Khanh, Nhị tiểu thư Bạch Cẩm Tú, Tam tiểu thư Bạch Cẩm Đông, các nàng đều đã từng cùng tổ phụ khởi thân khoác chiến giáp đi lên chiến trường, cùng tất cả Bạch gia quân đẫm máu đoàn kết mà chiến đấu.
Bạch Khanh nhắm mắt lại, nắm chặt quyển sách trong tay.
Đời trước nàng mỗi lần nhớ tới huyết cừu* của Bạch gia, lòng nàng đều giống như bị lửa thiêu, hận không thể đem bọn người Lưu Hoán Chương, Lý Mậu lột da róc xương, lại bị Lương Vương hư tình giả ý trói buộc, vì hắn làm trâu làm ngựa
*huyết cừu (血仇) : Mối thù máu
Nỗi đau thấu tim gan giống như bị hủy diệt khi đó, nàng đều có thể ẩn nhẫn lại.
Bây giờ ông trời đáng thương nàng để nàng có thể lần nữa trở về, mặc dù không rõ ràng có thể hay không sửa đổi vận mệnh của tổ phụ phụ thân bọ hắn, nhưng kết cục của Bạch gia lại có thể sửa.
Nàng không thể bị cừu hận làm choáng váng đầu óc, nhiều năm như vậy đều có thể nhẫn, bây giờ tổ mẫu, mẫu thân toàn bộ Bạch gia nữ quyến đều còn ở đây, nàng có cái gì phải sợ.
Từ từ sẽ đến, không vội
Sự tình đến từng cái xử lý từng cái.
Nàng nhất định sẽ tự tay đem những cái gian nịnh tiểu nhân đã từng hãm hại Trấn Quốc Công phủ, từ trên địa vị trên cao kéo xuống.
Trời còn chưa sáng, Trấn Quốc công phủ, nơi bị sương mù tuyết trắng bao phủ, đã lượn lờ khói bếp.
Cửa chính Trấn Quốc Công phủ treo đèn đỏ lụa đỏ, cửa phủ mở rộng.
Tiền viện quản gia đã thu xếp vô cùng náo nhiệt, vú già gia phó ngay ngắn trật tự ra ra vào vào tại cửa hông.
Trong hậu viện, Thanh Trúc các của Nhị tiểu thư Bạch Cẩm Tú đã náo nhiệt lên, ma ma nha hoàn bận rộn, còn lại các viện vẫn là hoàn toàn yên tĩnh.
Trong nội viện Thanh Huy các, hai bà tử xuyên áo bông màu xanh da trời pha lẫn xanh lá cây, vừa dùng xô đựng than củi cho thêm than vào lò than khắc hình địa long, liền thấy ánh đèn sáng lên từ nhà chính của Bạch Khanh.
Giờ Thìn*
*Giờ Thìn (hay giờ Rồng) bắt đầu từ 7 giờ sáng và kết thúc lúc 9 giờ sáng.
Bạch Khanh dùng xong bữa sáng, choàng kiện áo khoác gió lông cực kỳ dày dặn, cầm theo lò sưởi tay xuôi theo hành lang hướng khuê các của Bạch Cẩm Tú đi đến, Xuân Đào Xuân Nghiên cùng một nhóm nha hoàn đi theo sau lưng Bạch Khanh cẩn thận hầu hạ.
Lúc Bạch Khanh đến của khuê các của Bạch Cẩm Tú, Bạch Cẩm Tú đã thay xong cát phục đang chuẩn bị trang điểm, nghe được ở gian ngoài bọn nha hoàn đồng thanh kêu "Đại tiểu thư". Bạch Cẩm Tú đẩy tay ma ma đang dặm phấn thơm cho nàng ra, kéo váy đứng dậy ra đón, ánh mắt vừa mừng vừa sợ.
"Trưởng tỷ, tuyết lớn như thế, sao người lại tới đây? Cũng không sợ bị lạnh!"
Trong phòng Bạch Cẩm Tú có hai chậu than sưởi đang cháy, rất ấm áp, thảm màu đỏ Ngũ Phúc, long nhãn và đậu phộng khắp phòng, bức trướng đỏ vui, vui mừng cực kỳ.
Bạch Khanh đưa lò sưởi tay cho Xuân Đào, cởi áo khoác ngoài, nắm chặt tay Bạch Cẩm Tú hướng nội thất đi tới, ấn nàng ngồi trên ghế con trước gương trang điểm: "Trưởng tỷ tới đưa tiễn muội, Xuân Đào đem đồ vật lấy tới đây"
Ngoài cửa Xuân Đào từ trong tay nha hoàn tiếp nhận hộp gấm thật dài tiến đến, thi lễ đối với Bạch Cẩm Tú, mở ra hộp gấm.
Chỉnh sửa cuối: