Chương 70: Thực hiện nghĩa vụ em nên làm.
Editor: AmiLee
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
Editor: AmiLee
[HIDE-THANKS]
"Nói em ngốc em còn không thừa nhận, có người nguyện ý làm culi cho em mà em còn không cần, anh muốn làm culi cho người nào đó, đáng tiếc người nào đó còn không vui."
Lãnh Mộ Bạch nói như vậy, cũng đem cô thả xuống.
"Bị thương sao?"
Lãnh Mộ Bạch nhíu mày vén tóc cô lên, trên chiếc cổ trắng nõn của cô có vài vết máu nhợt nhạt.
"Không sao, chỉ là bị dòng khí quét bị thương."
Hạ Mạt thúc giục dị năng hệ mộc trong cơ thể, tay phải mang theo lục quang sờ vào những vết máu đó, vết máu lập tức biến mất như chưa từng bị gì.
Lãnh Mộ Bạch thở dài nhẹ nhõm, nhưng hắn lại lập tức hỏi.
"Sao lại bị dòng khí quét bị thương?"
"Cái này.."
Hạ Mạt nhớ lại một chút, trong đầu hiện lên kết quả của những nhà khoa học nghiên cứu ra.
"Tốc độ di chuyển của dị năng tốc độ nhanh hơn người bình thường vài lần, là một loại biểu hiện đột phá cực hạn. Nếu tùy tiện mang theo người bình thường sử dụng dị năng tốc độ mà nói, thân thể người nọ sẽ chịu không nổi áp suất khí cực mạnh trên đường tốc độ nhanh mang đến.
Lúc trước sở dĩ không có việc gì hẳn là bởi vì tốc độ của dị năng tốc độ cấp 1 còn trong phạm vi người bình thường chịu đựng được. Không, có lẽ phải nói là còn trong phạm vi dị năng giả chịu đựng được.
Tuy chưa từng thử qua, nhưng nếu mang theo người bình thường sử dụng dị năng tốc độ, người kia chỉ sợ ngay cả tốc độ của dị năng tốc độ cấp 1 cũng chịu không nổi."
Lãnh Mộ Bạch trầm tư một lát liền nói.
"Nói cách khác em bị thương là bởi vì tốc độ của anh đã nhanh hơn lúc cấp 1, đã tới phạm vi mà dị năng giả cũng không thể chịu đựng được?"
"Chắc là còn trong phạm vi chịu đựng, nếu không tôi cũng không chỉ là quét bị thương."
Hạ Mạt nhún nhún vai, tốc độ của dị năng tốc độ rốt cuộc sẽ mang đến hậu quả gì cho những người khác, kiếp trước tuy rằng còn chưa gặp qua nhưng đã từng nghe nói.
Nghe nói một dị năng giả tốc độ cấp 3 mang theo một người bình thường sử dụng dị năng tốc độ.
Kết quả dị năng giả tốc độ mới chạy đi chưa tới mười phút, cái người bình thường kia đã nổ banh xác, cũng là vì chuyện này những nhà khoa học đó mới bắt đầu nghiên cứu dị năng, bắt đầu thực nghiệm.
Lãnh Mộ Bạch phân tích.
"Ừ! Kiểu này về sau lúc mang theo em chạy trốn phải khống chế tốc độ, nếu không nữa thì về sau chúng ta chuẩn bị một chiếc áo gió gì đó, đem em bao bọc kín mít, nhưng áo gió đại khái cũng chỉ lúc anh cấp 2 mới có thể dùng."
"Cho nên không cần phải phiền phức như vậy."
"Phiền phức cũng.."
Lãnh Mộ Bạch không nói tiếp nữa, hắn bế Hạ Mạt lên vội vàng chạy. Tuy rằng vẫn như cũ sử dụng dị năng tốc độ nhưng lần này bởi vì lo lắng làm Hạ Mạt bị thương hắn thả chậm tốc độ lại.
Hai người lui lại khoảng hơn 5 mét nữa, Lãnh Mộ Bạch mới vừa dừng lại, chỗ bọn họ đứng lúc nãy rơi xuống một chiếc ô tô.
"Rầm!"
Ô tô rơi xuống đất, trực tiếp đem mặt đất đập ra một cái hố to, đá, nhôm, xi măng khói bụi bay đầy trời.
Lãnh Mộ Bạch vội vàng mang theo Hạ Mạt chạy về phía trước, một đoạn thép bay tới nhanh chóng đánh úp về phía họ, thép cọ qua tai Lãnh Mộ Bạch, mắt thấy sắp tới đầu Hạ Mạt, Lãnh Mộ Bạch vội vàng dùng tốc độ nhanh hơn, nháy mắt dùng thân thể của mình ngăn cản đầu thép phóng đến đầu Hạ Mạt.
"Phập!"
Đoạn thép không chút lưu tình đâm vào bả vai Lãnh Mộ Bạch, máu đỏ tươi theo đoạn thép nhỏ xuống quần áo, nhưng mà hắn không thèm nhăn mày lấy một cái. Mang theo Hạ Mạt thả chậm tốc độ chạy một đoạn, xác định không còn nguy hiểm mới dừng lại.
Toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong nháy mắt, Hạ Mạt ở trong lòng Lãnh Mộ Bạch ngoại trừ cảm giác vừa rồi hình như bị một cục đá bên ngoài bay đến, hoàn toàn không biết vừa rồi cô đã nguy hiểm xém bị thép đâm.
"Vừa rồi cái xe kia sao lại.."
Hạ Mạt lòng còn sợ hãi nhìn về phía chỉ còn bụi đất.
"Tang thi cấp 3, hình như là một con tang thi cấp 3."
Lãnh Mộ Bạch nheo nheo mắt chuyển động thân thể một chút để Hạ Mạt đứng ở phía trước. Hắn trở tay sờ vị trí thép đâm, đoạn thép vừa vặn đâm vào cơ nghiêng của hắn, chỗ đó không có xương cốt, cho nên nhổ ra cũng sẽ không sao.
Hạ Mạt cũng không có chú ý tới động tác nhỏ của Lãnh Mộ Bạch tiếp tục nhìn phía trước.
"Kia hẳn là tang thi hệ kim."
Hắn hít một hơi, nắm lấy đoạn thép dùng sức rút ra, máu tươi chảy ra ào ào. Hắn nắm góc áo xé ra, nhét vào miệng vết thương đầy máu, chờ miệng vết thương tạm thời cầm máu. Hắn đã mồ hôi đầy đầu, sau lưng cũng đã ướt đẫm, máu cùng mồ hôi xen lẫn với nhau nhiễm đỏ quần áo phía sau lưng.
Hắn biết Hạ Mạt có thể giúp hắn xử lý miệng vết thương, hơn nữa sẽ không đau giống như bây giờ cũng mất nhiều máu như vậy nhưng không có thời gian, tang thi cấp 3 đã càng ngày càng gần. Nếu bây giờ lãng phí thời gian cho trị liệu, vậy bọn họ có thể sẽ trở thành đồ ăn cho tang thi cấp 3.
"Tang thi cấp 3 sắp tới rồi, đi thôi."
Lãnh Mộ Bạch dùng tay phải nắm bả vai Hạ Mạt làm cô xoay người, đẩy Hạ Mạt đi về phía trước vài bước.
"Em nghe lời rời đi trước, anh cản nó lại, một lát nữa sẽ đuổi theo em."
Hạ Mạt lắc lắc đầu.
"Anh cản không được, hơn nữa nó hẳn là hướng về phía tôi."
"Cản không được cũng phải cản, anh, tôi, mẹ nó nếu ngay cả vợ mình cũng không bảo vệ được, đâu còn là đàn ông nữa, đi mau. Nếu em không đi, tôi bảo đảm tôi sẽ không đợi nữa, đêm nay sẽ thực hiện nghĩa vụ với em."
Hạ Mạt ngây ra một lúc, không hiểu ý hắn.
"Ồ! Em đây là muốn thực hiện nghĩa vụ làm vợ.."
Lãnh Mộ Bạch cong môi nhìn cô.
"Lưu manh."
Hạ Mạt lập tức hiểu hắn có ý gì, chửi nhỏ một câu, cất bước liền chạy, đồ lưu manh tự đối mặt tang thi cấp 3 đi, bà đây mặc kệ anh.
Lãnh Mộ Bạch không tiếng động cười cười, tự mình lẩm bẩm.
"Thật là ngốc, dù anh lưu manh cũng sẽ không khi dễ em bây giờ."
Nhìn Hạ Mạt một đường chạy xa, ý cười trên mặt Lãnh Mộ Bạch thu lại, hắn nhíu mày miệng vết thương có chút đau, nhưng giờ hắn cũng không rảnh lo miệng vết thương, hắn xoay người sang chỗ khác, tang thi cấp 3 đã xuất hiện trong tầm mắt.
Không đúng!
Lãnh Mộ Bạch cho dù có chút lưu manh, nhưng nói sao hắn cũng là quân nhân, sao có thể vô sỉ xuống tay với một thai phụ.
Hơn nữa hắn hiểu rõ hơn so với mình nhiều, không có khả năng không biết hiện giờ cô không làm được chuyện đó, có thể không giữ được con.
Hạ Mạt đột nhiên dừng bước xoay người chạy trở về, vừa rồi hắn cố ý chọc giận cô, cố ý dọa cô chạy.
Lúc Hạ Mạt chạy về Lãnh Mộ Bạch đã cùng tang thi đánh nhau rồi, Lãnh Mộ Bạch vừa sử dụng dị năng tốc độ thay đổi vị trí vừa dùng cây khai sơn đao không biết tiện tay lấy được ở đâu ra đánh tang thi.
Lúc Hạ Mạt chạy tới gần, Lãnh Mộ Bạch vừa vặn đưa lưng về phía cô, cô lập tức mở to hai mắt nhìn, hắn bị thương, quần áo trên lưng đều bị máu nhiễm đỏ, đó không phải là do tang thi làm bị thương!
Hạ Mạt xuất hiện làm tang thi cấp 3 hưng phấn không thôi, nó không thèm quản Lãnh Mộ Bạch trực tiếp đánh tới chỗ Hạ Mạt.
Lãnh Mộ Bạch xoay người phát hiện Hạ Mạt, mày lập tức nhíu thành một đoàn, lúc này hắn cũng không rảnh đi trách cứ Hạ Mạt, nhanh chóng chạy đến chỗ Hạ Mạt, bắt lấy Hạ Mạt né tránh tang thi.
"Anh bị thương rồi."
Hạ Mạt muốn xem phía sau lưng Lãnh Mộ Bạch.
"Vết thương nhỏ thôi."
Lãnh Mộ Bạch không để cô xem, kéo cô tránh tang thi lần nữa.
"Em vội vã muốn thực hiện nghĩa vụ như vậy sao?"
Tuy rằng biết Lãnh Mộ Bạch đang cố ý hù dọa cô, nhưng mà hắn nói như vậy, cô vẫn là có chút không được tự nhiên, vì thế hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.
Lãnh Mộ Bạch nói như vậy, cũng đem cô thả xuống.
"Bị thương sao?"
Lãnh Mộ Bạch nhíu mày vén tóc cô lên, trên chiếc cổ trắng nõn của cô có vài vết máu nhợt nhạt.
"Không sao, chỉ là bị dòng khí quét bị thương."
Hạ Mạt thúc giục dị năng hệ mộc trong cơ thể, tay phải mang theo lục quang sờ vào những vết máu đó, vết máu lập tức biến mất như chưa từng bị gì.
Lãnh Mộ Bạch thở dài nhẹ nhõm, nhưng hắn lại lập tức hỏi.
"Sao lại bị dòng khí quét bị thương?"
"Cái này.."
Hạ Mạt nhớ lại một chút, trong đầu hiện lên kết quả của những nhà khoa học nghiên cứu ra.
"Tốc độ di chuyển của dị năng tốc độ nhanh hơn người bình thường vài lần, là một loại biểu hiện đột phá cực hạn. Nếu tùy tiện mang theo người bình thường sử dụng dị năng tốc độ mà nói, thân thể người nọ sẽ chịu không nổi áp suất khí cực mạnh trên đường tốc độ nhanh mang đến.
Lúc trước sở dĩ không có việc gì hẳn là bởi vì tốc độ của dị năng tốc độ cấp 1 còn trong phạm vi người bình thường chịu đựng được. Không, có lẽ phải nói là còn trong phạm vi dị năng giả chịu đựng được.
Tuy chưa từng thử qua, nhưng nếu mang theo người bình thường sử dụng dị năng tốc độ, người kia chỉ sợ ngay cả tốc độ của dị năng tốc độ cấp 1 cũng chịu không nổi."
Lãnh Mộ Bạch trầm tư một lát liền nói.
"Nói cách khác em bị thương là bởi vì tốc độ của anh đã nhanh hơn lúc cấp 1, đã tới phạm vi mà dị năng giả cũng không thể chịu đựng được?"
"Chắc là còn trong phạm vi chịu đựng, nếu không tôi cũng không chỉ là quét bị thương."
Hạ Mạt nhún nhún vai, tốc độ của dị năng tốc độ rốt cuộc sẽ mang đến hậu quả gì cho những người khác, kiếp trước tuy rằng còn chưa gặp qua nhưng đã từng nghe nói.
Nghe nói một dị năng giả tốc độ cấp 3 mang theo một người bình thường sử dụng dị năng tốc độ.
Kết quả dị năng giả tốc độ mới chạy đi chưa tới mười phút, cái người bình thường kia đã nổ banh xác, cũng là vì chuyện này những nhà khoa học đó mới bắt đầu nghiên cứu dị năng, bắt đầu thực nghiệm.
Lãnh Mộ Bạch phân tích.
"Ừ! Kiểu này về sau lúc mang theo em chạy trốn phải khống chế tốc độ, nếu không nữa thì về sau chúng ta chuẩn bị một chiếc áo gió gì đó, đem em bao bọc kín mít, nhưng áo gió đại khái cũng chỉ lúc anh cấp 2 mới có thể dùng."
"Cho nên không cần phải phiền phức như vậy."
"Phiền phức cũng.."
Lãnh Mộ Bạch không nói tiếp nữa, hắn bế Hạ Mạt lên vội vàng chạy. Tuy rằng vẫn như cũ sử dụng dị năng tốc độ nhưng lần này bởi vì lo lắng làm Hạ Mạt bị thương hắn thả chậm tốc độ lại.
Hai người lui lại khoảng hơn 5 mét nữa, Lãnh Mộ Bạch mới vừa dừng lại, chỗ bọn họ đứng lúc nãy rơi xuống một chiếc ô tô.
"Rầm!"
Ô tô rơi xuống đất, trực tiếp đem mặt đất đập ra một cái hố to, đá, nhôm, xi măng khói bụi bay đầy trời.
Lãnh Mộ Bạch vội vàng mang theo Hạ Mạt chạy về phía trước, một đoạn thép bay tới nhanh chóng đánh úp về phía họ, thép cọ qua tai Lãnh Mộ Bạch, mắt thấy sắp tới đầu Hạ Mạt, Lãnh Mộ Bạch vội vàng dùng tốc độ nhanh hơn, nháy mắt dùng thân thể của mình ngăn cản đầu thép phóng đến đầu Hạ Mạt.
"Phập!"
Đoạn thép không chút lưu tình đâm vào bả vai Lãnh Mộ Bạch, máu đỏ tươi theo đoạn thép nhỏ xuống quần áo, nhưng mà hắn không thèm nhăn mày lấy một cái. Mang theo Hạ Mạt thả chậm tốc độ chạy một đoạn, xác định không còn nguy hiểm mới dừng lại.
Toàn bộ quá trình chỉ xảy ra trong nháy mắt, Hạ Mạt ở trong lòng Lãnh Mộ Bạch ngoại trừ cảm giác vừa rồi hình như bị một cục đá bên ngoài bay đến, hoàn toàn không biết vừa rồi cô đã nguy hiểm xém bị thép đâm.
"Vừa rồi cái xe kia sao lại.."
Hạ Mạt lòng còn sợ hãi nhìn về phía chỉ còn bụi đất.
"Tang thi cấp 3, hình như là một con tang thi cấp 3."
Lãnh Mộ Bạch nheo nheo mắt chuyển động thân thể một chút để Hạ Mạt đứng ở phía trước. Hắn trở tay sờ vị trí thép đâm, đoạn thép vừa vặn đâm vào cơ nghiêng của hắn, chỗ đó không có xương cốt, cho nên nhổ ra cũng sẽ không sao.
Hạ Mạt cũng không có chú ý tới động tác nhỏ của Lãnh Mộ Bạch tiếp tục nhìn phía trước.
"Kia hẳn là tang thi hệ kim."
Hắn hít một hơi, nắm lấy đoạn thép dùng sức rút ra, máu tươi chảy ra ào ào. Hắn nắm góc áo xé ra, nhét vào miệng vết thương đầy máu, chờ miệng vết thương tạm thời cầm máu. Hắn đã mồ hôi đầy đầu, sau lưng cũng đã ướt đẫm, máu cùng mồ hôi xen lẫn với nhau nhiễm đỏ quần áo phía sau lưng.
Hắn biết Hạ Mạt có thể giúp hắn xử lý miệng vết thương, hơn nữa sẽ không đau giống như bây giờ cũng mất nhiều máu như vậy nhưng không có thời gian, tang thi cấp 3 đã càng ngày càng gần. Nếu bây giờ lãng phí thời gian cho trị liệu, vậy bọn họ có thể sẽ trở thành đồ ăn cho tang thi cấp 3.
"Tang thi cấp 3 sắp tới rồi, đi thôi."
Lãnh Mộ Bạch dùng tay phải nắm bả vai Hạ Mạt làm cô xoay người, đẩy Hạ Mạt đi về phía trước vài bước.
"Em nghe lời rời đi trước, anh cản nó lại, một lát nữa sẽ đuổi theo em."
Hạ Mạt lắc lắc đầu.
"Anh cản không được, hơn nữa nó hẳn là hướng về phía tôi."
"Cản không được cũng phải cản, anh, tôi, mẹ nó nếu ngay cả vợ mình cũng không bảo vệ được, đâu còn là đàn ông nữa, đi mau. Nếu em không đi, tôi bảo đảm tôi sẽ không đợi nữa, đêm nay sẽ thực hiện nghĩa vụ với em."
Hạ Mạt ngây ra một lúc, không hiểu ý hắn.
"Ồ! Em đây là muốn thực hiện nghĩa vụ làm vợ.."
Lãnh Mộ Bạch cong môi nhìn cô.
"Lưu manh."
Hạ Mạt lập tức hiểu hắn có ý gì, chửi nhỏ một câu, cất bước liền chạy, đồ lưu manh tự đối mặt tang thi cấp 3 đi, bà đây mặc kệ anh.
Lãnh Mộ Bạch không tiếng động cười cười, tự mình lẩm bẩm.
"Thật là ngốc, dù anh lưu manh cũng sẽ không khi dễ em bây giờ."
Nhìn Hạ Mạt một đường chạy xa, ý cười trên mặt Lãnh Mộ Bạch thu lại, hắn nhíu mày miệng vết thương có chút đau, nhưng giờ hắn cũng không rảnh lo miệng vết thương, hắn xoay người sang chỗ khác, tang thi cấp 3 đã xuất hiện trong tầm mắt.
Không đúng!
Lãnh Mộ Bạch cho dù có chút lưu manh, nhưng nói sao hắn cũng là quân nhân, sao có thể vô sỉ xuống tay với một thai phụ.
Hơn nữa hắn hiểu rõ hơn so với mình nhiều, không có khả năng không biết hiện giờ cô không làm được chuyện đó, có thể không giữ được con.
Hạ Mạt đột nhiên dừng bước xoay người chạy trở về, vừa rồi hắn cố ý chọc giận cô, cố ý dọa cô chạy.
Lúc Hạ Mạt chạy về Lãnh Mộ Bạch đã cùng tang thi đánh nhau rồi, Lãnh Mộ Bạch vừa sử dụng dị năng tốc độ thay đổi vị trí vừa dùng cây khai sơn đao không biết tiện tay lấy được ở đâu ra đánh tang thi.
Lúc Hạ Mạt chạy tới gần, Lãnh Mộ Bạch vừa vặn đưa lưng về phía cô, cô lập tức mở to hai mắt nhìn, hắn bị thương, quần áo trên lưng đều bị máu nhiễm đỏ, đó không phải là do tang thi làm bị thương!
Hạ Mạt xuất hiện làm tang thi cấp 3 hưng phấn không thôi, nó không thèm quản Lãnh Mộ Bạch trực tiếp đánh tới chỗ Hạ Mạt.
Lãnh Mộ Bạch xoay người phát hiện Hạ Mạt, mày lập tức nhíu thành một đoàn, lúc này hắn cũng không rảnh đi trách cứ Hạ Mạt, nhanh chóng chạy đến chỗ Hạ Mạt, bắt lấy Hạ Mạt né tránh tang thi.
"Anh bị thương rồi."
Hạ Mạt muốn xem phía sau lưng Lãnh Mộ Bạch.
"Vết thương nhỏ thôi."
Lãnh Mộ Bạch không để cô xem, kéo cô tránh tang thi lần nữa.
"Em vội vã muốn thực hiện nghĩa vụ như vậy sao?"
Tuy rằng biết Lãnh Mộ Bạch đang cố ý hù dọa cô, nhưng mà hắn nói như vậy, cô vẫn là có chút không được tự nhiên, vì thế hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái.