Bài viết: 499 Tìm chủ đề
Chương 230: Mục đại bưng giấm uống ừng ực

[HIDE-THANKS]Đó là ánh mắt đầu tiên của anh khi nhìn thấy cô gái này liền muốn bảo vệ.

Loại cảm giác này, khi anh nhìn thấy Cố Bình An lần nữa, càng thêm mãnh liệt, cho dù Cố Bình An chỉ nhíu mày một chút, anh cũng cảm thấy hơi thương tiếc, chỉ muốn dốc hết tất cả đi trả thù tên đàn ông đã tổn thương cô. Sau khi trở về New York, anh cố ý phái người điều tra Mục Lăng, kết quả làm anh giật nảy cả mình, nếu không phải vì phần điều tra này, anh cũng sẽ không đến đảo Tử Vong. Mục Lăng bạc tình bạc nghĩa, Cố Bình An đơn thuần trọng tình, bọn họ cũng không phải là một cặp đẹp đôi.

Mục Vân Sinh nhíu mày, "Tiêu Dao, cô ấy là vị hôn thê của Mục Lăng."

"A Sinh, chuyện này cậu đừng nhúng tay, tôi có chừng mực, nếu Bình An thích Mục Lăng, tôi sẽ không ép cô ấy." Cố Bình An là một con người, không phải là một món hàng, anh cũng không muốn áp đặt suy nghĩ của mình lên người Cố Bình An, đó không phải là tác phong của anh, An Tiêu Dao nói, "Tình cảm mà tôi đối với Bình An không giống cậu nghĩ đâu."

Anh không hề giải thích cái gì, A Sinh bị kẹp ở giữa không biết làm thế nào, nhưng anh cũng có suy nghĩ riêng của mình.

Quần áo Cố Bình An cũng không nhiều, gần đây nhiệt độ giảm, ban đêm hơi lạnh, cô mua một cái áo chẽn cao bồi, cô rửa mặt, vừa mới lấy áo khoác ra đã thấy Mục Lăng không mời mà tới, sắc mặt âm trầm, cô dù bận vẫn ung dung nhìn anh, Roman, trong lòng cô sinh ra rất nhiều chuyện, cô lại suy nghĩ một lần nữa, cũng có cái nhìn mới, nhưng bây giờ lại không biết nên đối mặt với Mục Lăng như thế nào, cô còn chưa nghĩ kỹ nên xử lý chuyện này như thế nào, An Tiêu Dao tới, làm cô thả lỏng một chút, không còn quá chú ý đến Mục Lăng nữa, anh Tiêu Dao sẽ bảo vệ cô thật tốt, cô chính là chắc chắn chỗ này.

"Em cứ như vậy không thể chờ thêm được nữa muốn cùng An Tiêu Dao ra ngoài hẹn hò?" Giọng anh không thân thiện, thái độ lạnh lùng, thân hình cao to dựa ở trên cửa, như là một tên thợ săn đang nhìn con mồi.

Quần áo của Cố Bình An đều đã thay đổi.

Một cái áo sơ mi tơ tằm, có nút thắt hình con bướm màu trắng, quần bò màu đen, toàn bộ vạt áo nhát vào trong quần, mái tóc dài buông xuống, tự nhiên hào phóng lại có một loại gọn gàng khí chất quyến rũ. Môi đỏ, bôi thêm một lớp sơn bóng, thoạt nhìn thanh xuân dào dạt, diễm lệ vô song, hoàn mỹ đến không thể tưởng tượng được, đáy mắt Mục Lăng, có thêm một tia cướp đoạt cùng đố kị.

Người phụ nữ của anh đẹp như vậy, thế nhưng lại sắp sửa xuất hiện trước mặt người đàn ông khác, trong lòng anh làm thế nào cũng không áp chế được cơn giận này. Nhắc tới cũng kỳ lạ, anh nuôi vài người phụ nữ, điều kiện duy nhất chính là trong lúc ở cùng anh, không cho phép có quan hệ nam nữ lung ta lung tung. Đã từng có một nữ minh tinh, vào lúc anh ra nước ngoài, dụ dỗ đàn ông khác, lại cấu kết với một gã đại gia khác, ý đồ lừa dối anh. Lúc đó anh cũng không tức giận gì, chỉ cảm thấy chán ghét, đoạn tuyệt quan hệ với cô ta, sau đó gặp mặt cũng bình thường, không để ở trong mắt, anh vẫn luôn hy vọng, người đàn bà của anh trang điểm đẹp một chút, mang ra ngoài cũng rất có mặt mũi. Nhưng đối với Cố Bình An, anh lại hận, ước rằng cô không biết phối quần áo, ước cô càng mộc mạc càng tốt.

"Đúng vậy, anh Tiêu Dao vừa dịu dàng vừa đẹp trai, kiến thức lại sâu rộng, lại có thể chọc em vui vẻ, ở cùng anh ấy em rất vui vẻ." Này tuyệt đối là lời nói thật, nói những lời này ra, chắc chắn sẽ chọc tức Mục Lăng.

Cố Bình An cảm thấy, cô chắc chắn là cố ý, thậm chí mang theo một thái độ khiêu khích.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 499 Tìm chủ đề
Chương 231: Mục Lăng, anh đi chết đi

[HIDE-THANKS]Cố Bình An cảm thấy, cô chắc chắn là cố ý, thậm chí còn mang theo một thái độ khiêu khích.

Mục Lăng càng tức giận, cô càng vui vẻ.

Chẳng sợ anh nói không lựa lời, cô cũng không để bụng.

"Phải không?" Mục Lăng cười lạnh, ý của Cố Bình An là ở cùng anh một chút cũng không vui sao? Anh đột nhiên đè bả vai Cố Bình An lại để cô dựa vào tủ quần áo, cúi đầu hôn lấy môi cô, còn bàn tay khác thì gắt gao chặn lại tay chân đang lộn xộn của cô.

Nụ hôn của anh mang theo hương vị trừng phạt, như muốn ăn thịt người, lửa giận trong lòng Cố Bình An bùng phát, tránh thoát khỏi tay anh rồi vung tay một cái tát thẳng vào mặt anh, Mục Lăng tức giận, đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm, "Cố Bình An, em muốn chết sao?"

Anh đột nhiên giơ tay, Cố Bình An cho rằng anh muốn đánh cô nhưng bàn tay Mục Lăng lại dừng lại bên cạnh mặt cô, ánh mắt anh lạnh như băng, nắm lấy cằm Cố Bình An rồi ép cô nhìn thẳng vào anh, "Cố Bình An, em thích anh ta đến như vậy sao? Em sẽ để anh ta hôn em rồi vuốt ve em như vậy sao?"

Tay anh xoa ngực cô rồi hung hăng nhéo làm Cố Bình An đau đến sắp chảy nước mắt, cô chợt cúi đầu cắn lên cánh tay anh, Mục Lăng đau đến mức muốn đánh cô nhưng lại sợ cô bị thương nên đành cắn răng chịu đựng, lúc Cố Bình An nhả tay anh ra, cánh tay anh đã bị chảy máu, Cố Bình An đang tức giận nên sức lực cũng không hề nhỏ, cắn cánh tay anh thảm đến nỗi không nỡ nhìn, anh nhịn không được rít gào, "Cố Bình An, em là cún sao?"

Cố Bình An lau đi vết máu bên khóe môi, oán hận mà nhìn anh, ngực là nơi mềm mại như nào chứ, anh sức như vậy, bây giờ cô vẫn còn cảm thấy đau đây này, rất rất là đau đó, tên khốn nạn này, vậy mà một chút ý thức cũng không có. Nhìn miệng vết thương trên cánh tay anh, cô một chút cũng không cảm thấy áy náy, đáng đời, đây là anh tự tìm.

"Tránh ra!"

Mục Lăng vừa nghĩ tới Cố Bình An muốn đi ra ngoài với An Tiêu Dao thì sao có thể tránh ra, anh không màng vết thương trên cánh tay nắm lấy tay Cố Bình An, "Em nói, em sẽ để cho anh ta hôn và sờ em như thế sao?"

"Thế thì có liên quan gì đến anh?"

"Em là vị hôn thê của anh!" Mục Lăng tức giận, sao lại không quan hệ, từng câu từng câu đều nói Cố Bình An và anh không có quan hệ, vậy đính hôn với nhẫn cũng đeo rồi, đó là đùa sao? Cô nhóc này là vợ của anh, kết quả đến đảo Tử Vong một chuyến, từng người từng người đều mơ tưởng đến vợ của anh.

"Chúng ta cũng chưa kết hôn mà." Cố Bình An không nóng không lạnh nói, "Lại nói, lúc trước là anh ép tôi."

"Ép em?" Mục Lăng tức giận, nói không lựa lời, "Là ai nằm ở dưới thân anh thở gấp hầu hạ? Là ai bị anh hôn đến đầu óc quay cuồng? Là ai bị anh mê hoặc đến thần hồn điên đảo? Nếu không phải đám bác sĩ và y tá chướng mắt kia, em đã người của anh rồi, anh ép em sao? Anh ép em mở hai chân ra nghênh đón anh sao?"

Cố Bình An lớn như vậy, cũng chưa từng bị ai sỉ nhục qua như thế, trong nháy mắt vành mắt đã đỏ, cô trợn tròn con mắt, không cho nước mắt rơi xuống, người thân thiết như thế vào lúc nói không lựa lời lại có thể nói ra những lời độc ác như vậy, tim cô như bị nghiền thành mảnh nhỏ. Mục Lăng cũng hối hận, trong lòng không ngừng chửi bản thân mình, hận không thể giơ tay tát cho mình một cái, sao mình lại nói ra những lời khốn nạn gì thế này?

"Mục Lăng, anh đi chết đi!" Cố Bình An hung hăng đẩy anh ra, mở cửa phòng bước ra ngoài, lúc Mục Lăng phản ứng lại, cuống quít đuổi theo, lại nhìn thấy Cố Bình An nhào vào trong lồng ngực An Tiêu Dao, ủy khuất mà khóc thút thít.

Ánh mắt An Tiêu Dao nhìn thẳng vào anh.

Mục Lăng theo bản năng mà dừng bước.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 499 Tìm chủ đề
Chương 232: Tiêu Dao ôn nhu

[HIDE-THANKS]Ánh mắt An Tiêu Dao nhìn thẳng vào anh.

Mục Lăng theo bản năng mà dừng bước.

Loại bình tĩnh này mang theo sức sát thương rất lớn, nó giống như một mũi tên cho thể bắt xuyên qua tim anh.

Mục Lăng đúng mực mà nhìn lại, bởi vì Cố Bình An đang khó chịu nên không khỏi có chút chột dạ, khí thế cũng vì vậy mà giảm đi một phần.

An Tiêu Dao dịu dàng mà xoa đầu Cố Bình An, nhẹ giọng nói, "Muốn anh dạy dỗ anh ta không?"

"Em muốn đi ăn."

"Được."

An Tiêu Dao dắt Cố Bình An rời khỏi nhà Tổng Thống.

Mấy ngày nay ra vào đều có người bảo vệ, bây giờ lại không thấy ai đi theo nữa, Cố Bình An hơi lo lắng cho sự an toàn của hai người, An Tiêu Dao nói, "Cô bé ngốc, đừng lo, sẽ không có chuyện gì đâu."

"Anh Tiêu Dao, thật xin lỗi, để anh chê cười rồi."

"Không sao." Tay An Tiêu Dao nắm chặt, cô bé này rõ ràng đã bị ăn hiếp, anh nhàn nhạt nói, "Nếu em đồng ý, anh có thể báo thù giúp em."

Đối với đám hắc bang Mexico làm cô bị thương kia, An Tiêu Dao cảm thấy rất đơn giản, anh có thể giúp cô báo thù, nhưng mà, đối với Mục Lăng, anh lại thêm một câu nếu như em đồng ý.

Cố Bình An cảm động đến rối tinh rối mù, này đã là lần thứ hai anh nói sẽ bảo vệ cô, anh cho cô danh thiếp, cô vẫn luôn không để trong lòng, cái này làm cho cô hơi áy náy. Bây giờ cô càng tin tưởng An Tiêu Dao hơn, anh nói sẽ bảo vệ cô thì chắc chắn sẽ bảo vệ cô. Người đàn ông này cho người khác một cảm giác ta chính là thần, ta chính là tiên, không có gì mà ta là không làm được, ta đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

"Không sao, em quen rồi." Cố Bình An nói.

An Tiêu Dao cũng hiểu ý cô, "Được."

Cố Bình An dẫn An Tiêu Dao đến một quán ăn gần sòng bạc, bánh tráng và salad của bọn họ ăn rất ngon, lần trước cô và Mục Lăng ở quán bên cạnh ăn bò bít tết, nhìn thấy quán này, cô rất muốn ăn vì thế mua một ít ra ngoài ăn, hơn nữa sau khi ăn xong miệng vẫn còn mùi lưu luyến. An Tiêu Dao vừa tới đây, lại ngồi máy bay cả ngày cho nên rất muốn một chút món chính gì đó, ít nhất chính là như thế.

"Em cảm thấy quán này ăn rất ngon, nếu anh không thích, bò bít tết ở quán bên cạnh em thấy cũng rất ngon." Cố Bình An ngoan ngoãn nói, ở trước mặt anh cô rất điềm đạm và đáng yêu.

"Bình An giới thiệu chắc chắn rất hợp khẩu vị của anh." An Tiêu Dao mỉm cười nói, anh đúng là đang muốn qua quán bò bít tết ở bên cạnh ăn một bữa rồi uống một chút rượu, nhưng lại không muốn làm cô thất vọng vì cô nhóc này cứ đứng im ở đây không muốn đi đâu.

Cả mặt Cố Bình An đều là ý cười kéo anh đến một vị trí vắng vẻ.

"Một chút nữa chúng ta đi xem đài phun nước, đi xem đua xe rồi đi bãi cát ngắm trăng, còn nếu anh Tiêu Dao muốn đi sòng bạc chúng ta cũng có thể đi, sau đó đi ăn khuya, anh thấy thế nào?" Cố Bình An lên lịch hết cả buổi tối, cô không thích đua xe, nhưng loại hoạt động kích thích này, Mục Lăng rất thích nên chắc anh Tiêu Dao cũng rất thích.

"Được, tất cả đều nghe em." An Tiêu Dao nói, "Đua xe thì bỏ đi, đi sòng bạc dạo một vòng cũng được, em thích chơi cái gì nhất?"

"Em không giỏi chơi cái gì cả, khá mù, còn thua rất nhiều tiền của Mục Lăng nữa."

"Anh ta có rất nhiều tiền, không sao cả." An Tiêu Dao nghĩ nghĩ, "Anh dạy em."

"Dạy em đánh bài?" Ánh mắt Cố Bình An sáng lên.

"Dạy em cách thắng tiền."

"Chắc chắn sẽ thắng sao?"

"Chắc chắn."

"Oa, em rất muốn học."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 499 Tìm chủ đề
Chương 233: Anh Em Mục gia

[HIDE-THANKS]Lúc Cố Bình An và An Tiêu Dao đang chơi vui vẻ ở sòng bạc thì hai anh em Mục Vẫn Sinh và Mục Lăng cũng đang ở quán bar bên cạnh sòng bạc.

Cuộc Sống của Mục Vân Sinh vô cùng quy luật, trời sinh gương mặt đã lạnh lùng không có biểu cảm gì, cho dù là xã giao cũng không có mấy người dám rót rượu cho anh ta, hơn nữa trong Vương Bài toàn là Lục Trăn đi xã giao, tuy tửu lượng của anh ta cao nhưng bình thường ra ngoài cũng chỉ uống chút ít, cực ít. Còn Mục Lăng một chút chính là một chai rượi trắng, hơn nữa còn là loại mạnh nhất của Nga, tác dụng tuy chậm nhưng lại rất mạnh. Nếu Mục Lăng không phải anh em cùng huyết thống của anh ta thì anh ta đã ném anh qua một bên không thèm quan tâm và tuyệt đối cũng không phụng theo.

Người anh em này, trước giờ chưa từng để anh ta sống yên ổn qua.

Năm đó khi tìm được anh ta, Vương Bài vừa mới khởi bước, Mục Lăng đang ở nước ngoài, muốn bước vào hắc đạo kiếm một món hời lớn, nhưng lại sợ ông già trong nhà không đồng ý vì lo lắng cho anh sẽ bỏ ra không ít tài nguyên cho nơi đó. Tuy Mục gia cũng có bối cảnh hắc đạo, hai giới hắc bạch ông già đều có dính dáng. Ai ai cũng đều kính trọng, nhưng hai đứa con trai trong nhà đều lần lượt qua đời, con dâu cũng đều rời đi, người đầu bạc tiễn người đầu xanh, Mục Lăng cũng xém chết mấy lần, ông già bắt đầu tỉnh ngộ có lẽ là do mình giết chóc quá nặng cho nên báo ứng mới đỗ lên người con mình. Cho nên, khi về già rồi ông già không còn giao thiệp với giới hắc đạo nữa, kể cả việc làm ăn hắc đạo cũng bỏ đi, nhưng không ngờ cháu trai trưởng của mình lại đi vào con đường này.

Mục Vân Sinh không hối hận vì năm đó giúp Mục Lăng đi trên con đường này, nếu không có anh ta hỗ trợ thì Mục Lăng cũng không đi được tới bước này, năm đó ánh mắt anh tựa như sói, bộ dáng huyết hải thâm thù giống như ai đắc tội anh. Về sau, người Hoa của hắc bang Hoa Hồng trong vòng một đêm đều chết sạch hết, một chút dấu vết cũng không để lại, vụ án đó đã trở thành vụ án bí ẩn mà hai bên hắc bạch chưa giải quyết được. Lục Trăn nghi ngờ đây là do Mục Lăng ra tay, nhưng về phần nguyên nhân bọn họ cũng không điều tra. Vì đối với Mục Vân Sinh mà nói, hai anh em họ ai đi đường nấy, không ai phạm ai, anh ta cũng không tính khuyên Mục Lăng gì nhiều, dù sao anh ta cũng có một số chuyện lộn xộn cần giải quyết.

Nhưng mà, mặc kệ là ở nơi nào, chỉ cần Mục Lăng cần, anh ta sẽ không ngại vất vả mà đến, chỉ cần không dính đến lợi ích của Vương Bài thì anh ta đều cam tâm tình nguyện giúp đỡ.

Trong nháy mắt, Mục Lăng đã uống hết nửa chai rượu trắng, uống đến hai mắt đỏ ửng, Mục Vân Sinh nhíu mày, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn anh: "Nếu anh uống say thì tôi sẽ vứt anh ở đây đấy, đừng mong tôi sẽ đưa anh về nhà."

"Chỉ là một chai rượu trắng mà thôi, làm sao có thể làm tôi ngã xuống được." Ánh mắt Mục Lăng khiêu khích: "Sao cậu không uống?"

"Đàn ông vô dụng mới mượn rượu để say." Mục Vân Sinh không khách khí chút nào mà giễu cợt anh, chỉ là một người phụ nữ mà thôi, có cần uống say như vậy hay không? Muốn phụ nữ thì tự mình theo đuổi đi, không theo đuổi được thì là do mình không có năng lực, cần gì phải mua say.

Trong lòng anh ta xem thường nhất là loại hành vi này, nhưng lại nghĩ đến bản thân mình thì trong lòng lại cực kỳ đắng chát.

Anh ta cũng từng mượn rượu để say, có tư cách gì mà nói Mục Lăng đây?

"Ai nói tôi vì Cố Bình An mà uống say?" Mục Lăng trừng Mục Vân Sinh.

"Tôi cũng chưa nói là Cố Bình An, anh cần gì phải la hét thế." Mục Vân Sinh nhàn nhạt nói, đợi qua một thời gian, giải quyết xong những chuyện này, anh ta cũng nên đi thành phố S một chuyến, giữa anh ta và Lý Hoan Tình cũng nên có một kết quả.

Anh ta không chấp nhận loại kết quả thứ hai này, cho dù là cưỡng đoạt anh ta cũng muốn Lý Hoan Tình.

"A Sinh, cậu thật chanh chua."

"Đó là do anh chưa gặp qua Lục Trăn." Cậu ta mới là chanh chua, thấy máu vẫn đâm, chưa từng thấy ai như vậy.

"Thật khờ." Đàn ông của Vương Bài, ngoại trừ Mục Vân Sinh, những người khác anh đều không muốn tiếp xúc, đặc biệt là An Tiêu Dao và Lục Trăn.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 499 Tìm chủ đề
Chương 234: Cô ấy là người phụ nữ của tôi

[HIDE-THANKS]"Thật khờ." Đàn ông của Vương Bài, những người khác anh đều không muốn tiếp xúc, một người là tình địch, một người thì trăn hoa, lúc nào cũng có hào nhoáng trăn hoa bên mình.

Ngón tay Mục Vân Sinh đặt trên bàn gõ gõ: "Tôi khuyên anh, đừng tìm Tiêu Dao đoạt phụ nữ."

Hồi lâu sau, Mục Vân Sinh nói ra là một câu như vậy, Mục Lăng lập tức bạo phát: "Cái gì mà gọi là tôi đoạt phụ nữ của An Tiêu Dao? Cố Bình là vợ sắp cưới của tôi, là anh ta đoạt người phụ nữ của tôi, cậu nói cho đúng! Cho tôi đội nón xanh, tôi còn phải nói một tiếng cảm ơn?"

"Nói nón xanh thì hơi quá." Mục Vân Sinh nói: "Cố Bình An cũng không phải vị hôn thê của anh, cũng không thấy anh thích người ta, dù sao cũng là trên danh nghĩa mà thôi, cũng không cần coi là thật."

Anh tưởng là những chuyện hư hỏng kia của anh không ai biết à.

"Nếu cậu ta đoạt Lâm Viện Viện thì mới được xem là đoạt phụ nữ của anh."

Mục Lăng khẽ giật mình, mặt mày trầm xuống: "Sao cậu biết?"

"Tiêu Dao tra." Mục Vân Sinh nhàn nhạt nói: "Tiêu Dao nghiên cứu và phát minh ra một thứ gọi là hệ thống đêm, chiếm trước toàn cầu 30% tài nguyên mạng lưới internet, ngoài trừ CIA và quốc an thì Vương Bài là nơi có tin tức nhanh nhất và tổ chức rất toàn diện. Thêm 5 năm nữa, Vương Bài sẽ vượt lên đầu ở bất kỳ quốc gia nào, cho dù là bộ quốc phòng cũng không nhanh bằng chúng tôi. Nếu cậu ta muốn điều tra một người thì không ai có thể che dấu."

Vẻ mặt Mục Lăng cực kỳ khó coi, Vương Bài là một nơi thật đáng sợ.

Mỗi một người lãnh đạo đều thành thạo một ngành nghề, à, hình như đều là toàn tài, đang ở lĩnh vực nào thì có khả năng đặc biệt về lĩnh vực đó, không hề xảy ra xung đột, An Tiêu Dao là một hacker rất đáng sợ, lại là một người tình báo rất nhạy bén.

Mục Lăng cơ hồ nghiến răng nghiến lợi: "Vô duyên vô cớ sao lại tra tôi?"

"Cậu ta tra cậu tuyệt đối không phải là vô duyên vô cớ." Mục Vân Sinh nói: "Cậu ấy thích Cố Bình An."

Còn về loại thích nào thì Mục Vân Sinh không biết được vì anh ta chưa bao giờ thấy An Tiêu Dao nói yêu, bạn nữ mà cậu ta thân nhất là Tiểu Tuyết mà tình cảm cậu ta đối với Cố Bình An lại không giống như đối Tiểu Tuyết, cậu ta đối với Cố Bình An yêu thương hơn, quan tâm hơn và cũng cưng chiều hơn. Kiểu như em muốn những vì sao thì anh sẽ chế tạo cho em một vệ tinh để em tiết tấu, nếu nói là tình yêu thì lại thiếu một chút nóng bỏng. Nếu như anh ta mà tra được Tần Mục có ý lợi dụng Lý Hoan Tình thì mặc kệ trước mắt có gì khó khăn, mặc kệ Vương Bài có chuyện gì cũng không thể ngăn cản anh ta đến bên Lý Hoan Tình bảo vệ cô.

Cho nên, đây cũng không phải là tình yêu.

Ai biết được.

"Cậu ta thích?" Mục Lăng cười lạnh: "Đó là người phụ nữ của tôi, phụ nữ trên đời đều chết hết rồi sao mà cậu ta lại đi thích người phụ nữ của tôi?"

Mục Vân Sinh trầm mặc, anh ta nhìn ra được Mục Lăng rất là tức giận.

Anh ta rất hoang mang.

"A Lăng, anh chẳng qua chỉ là đang lợi dụng Cố Bình An mà thôi, anh ở đây là đang tức giận cái gì?" Mục Vân Sinh hỏi: "Anh không có tình yêu nam nữ với cô ấy, Tiêu Dao thích cô ấy, muốn bảo vệ cô ấy, xét sự việc có thể tha thứ được, anh tức giận cái gì?"

Mục Lăng im lặng.

Anh tức giận cái gì? Người anh yêu không phải là Cố Bình An, lúc cô bé đó làm anh tức giận, anh chỉ hận không thể một cái đánh chết cô, nhưng mà, khi cô bé đó bị người đàn ông khác dắt đi thì anh lại rất không cam lòng, dựa vào cái gì? Cái này rõ ràng là con mồi mà anh nhìn trúng trước, điểm tâm mà anh nhìn thấy lại bị người khác đoạt đi, anh đã sắp bỏ vào miệng rồi còn bị đoạt?

Đây thực sự không thể nhịn được, đúng không nào?

"Cô ấy là người phụ nữ của tôi." Mục Lăng nheo mắt lại: "Cậu giúp tôi chuyển lời cảnh cáo với An Tiêu Dao tránh xa người phụ nữ của tôi ra, nếu không, cho dù cậu ta là người của Vương Bài thì tôi cũng không khách sáo với cậu ta."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back