

Chương 1: Xuyên Không Đến Tu Hành Giới
Trần Dật, một nhân viên văn phòng bình thường, sống trong những ngày tháng vô vị và đơn điệu. Công việc hàng ngày của cậu không khác gì một chiếc máy lặp lại. Sáng sớm đến văn phòng, ngồi trước màn hình máy tính, gõ từng dòng mã lệnh khô khan, chiều tối lại về căn hộ nhỏ đơn sơ, ăn bữa tối qua loa, rồi nằm dài trên giường, mệt mỏi đến mức chẳng còn đủ sức để giải trí. Ngày qua ngày, cậu đã quen với cuộc sống như thế, không có tham vọng lớn lao, chỉ hy vọng một cuộc sống ổn định, bình yên. Nhưng cậu không biết rằng, số phận của mình sắp bước vào một ngã rẽ không ngờ tới.
Đêm đó, sau khi kết thúc một ngày làm việc căng thẳng, Trần Dật trở về căn hộ của mình, ngả mình xuống giường như mọi khi. Ánh đèn đường mờ mờ hắt vào phòng qua tấm rèm cửa sổ cũ kỹ, tạo nên một không gian u tối. Cậu nhắm mắt, thở dài một hơi, cảm giác mệt mỏi xâm chiếm cơ thể. Chẳng bao lâu sau, Trần Dật chìm vào giấc ngủ.
Nhưng cậu không hề biết rằng, ngay trong đêm ấy, một sự kiện kỳ lạ đã xảy ra. Trong giấc mơ, Trần Dật thấy mình đứng giữa một không gian tối đen, không có bầu trời, cũng chẳng có mặt đất. Xung quanh chỉ là một màu đen vô tận. Cậu cảm thấy như mình đang trôi nổi, mất phương hướng, không biết phải đi về đâu. Trong lòng cậu trào dâng một cảm giác bất an. Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên, phá tan sự yên tĩnh đến rợn người:
"Hoan nghênh ký chủ đến với Tu Hành Giới. Ngài đã được chọn làm người kế thừa Du Hành Hệ Thống."
Giọng nói ấy không thuộc về con người. Nó vang vọng khắp không gian, không có nguồn gốc rõ ràng, nhưng lại như đang nói trực tiếp vào tai Trần Dật. Cậu giật mình, cố gắng lắng nghe nhưng không thể xác định giọng nói ấy đến từ đâu.
"Du Hành Hệ Thống? Cái gì thế?" – Trần Dật lẩm bẩm, cố giữ bình tĩnh. Nhưng tâm trí cậu hỗn loạn, cảm giác bất an ngày càng lớn dần. "Hệ thống" này có nghĩa là gì? Và tại sao lại chọn cậu?
"Du Hành Hệ Thống là công cụ mạnh mẽ, giúp ngài có khả năng du hành qua các vị diện, thu thập điểm du hành. Điểm du hành có thể sử dụng để tinh luyện, thôi diễn và thăng cấp vạn vật. Hệ thống sẽ giúp ngài trở thành cường giả đỉnh cao."
Những lời giải thích lạnh lùng ấy không khiến Trần Dật bình tĩnh hơn. Cậu cảm thấy mình như bị cuốn vào một trò chơi kỳ quái. Cường giả? Vạn vật? Du hành qua các vị diện? Những từ ngữ ấy như bước ra từ các cuốn tiểu thuyết tu tiên mà cậu từng đọc, nhưng không thể nào là thật được.
Trước khi Trần Dật kịp hỏi thêm điều gì, mặt đất bỗng rung chuyển, và một luồng ánh sáng chói lòa bỗng xuất hiện từ dưới chân cậu. Cậu cảm thấy cơ thể mình bị hút vào luồng ánh sáng ấy, không thể cưỡng lại, không thể trốn thoát. Một cơn gió mạnh bất ngờ thổi tới, khiến Trần Dật mở bừng mắt. Cậu không còn ở trong căn hộ của mình nữa.
Trước mặt cậu là một khu rừng rậm rạp, cây cối cao vút che kín bầu trời. Ánh nắng xuyên qua những tán lá xanh ngắt, tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Không khí ẩm ướt của rừng già tràn ngập khắp nơi, mang theo mùi hương của cỏ cây, đất đai, và sự sống.
Trần Dật ngỡ ngàng. Cậu không biết mình đang ở đâu, cũng chẳng hiểu tại sao lại xuất hiện ở đây. Mọi thứ xung quanh hoàn toàn xa lạ, không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Trái tim cậu đập mạnh trong lồng ngực, cảm giác hoang mang và sợ hãi bủa vây.
"Đây.. đây là đâu?" – Trần Dật lẩm bẩm, giọng run rẩy. Cậu cố gắng điều chỉnh hơi thở, nhưng vẫn không thể bình tĩnh lại.
"Ngài đang ở Huyền Thiên Đại Lục, một trong những vị diện mạnh mẽ của Tu Hành Giới." – Giọng nói lạnh lùng lại vang lên, lần này rõ ràng hơn.
"Huyền Thiên Đại Lục?" – Trần Dật nhíu mày, cảm thấy cái tên này vừa xa lạ vừa quen thuộc. Cậu đã từng đọc qua những câu chuyện tu tiên nói về các thế giới song song, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thực sự bước vào một trong số đó.
Cảm giác choáng váng ùa tới, nhưng Trần Dật nhanh chóng trấn tĩnh lại. Cậu biết rằng mình không thể hoảng loạn vào lúc này.
"Được rồi.. Nếu đây là sự thật, mình phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra." – Trần Dật thầm nghĩ, ánh mắt trở nên kiên định hơn. Dù không hiểu rõ mọi chuyện, nhưng cậu biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác. Nếu đã đến đây, cậu phải tìm cách sống sót.
"Hệ thống, nhiệm vụ đầu tiên của ta là gì?" – Trần Dật hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Ngài sẽ bắt đầu với một nhiệm vụ đơn giản để kiếm điểm du hành." – Hệ thống trả lời không chậm trễ. "Nhiệm vụ: Khám phá vùng ngoại ô Huyền Thiên Đại Lục. Phần thưởng: 50 điểm du hành."
"50 điểm? Nó có thể dùng làm gì?" – Trần Dật tò mò hỏi, mặc dù trong lòng cậu vẫn còn chút nghi ngờ về tính thực tế của chuyện này.
"Ngài có thể sử dụng để tinh luyện cơ thể, tăng cường sức mạnh, hoặc thôi diễn công pháp cơ bản." – Hệ thống giải thích. "Điểm du hành càng cao, ngài càng có thể đạt được nhiều khả năng vượt trội."
Trần Dật nhìn quanh, cảm nhận rõ ràng luồng sức mạnh mới mẻ trong cơ thể mình. Cậu biết rằng mình không còn là người bình thường nữa, và điều duy nhất cậu có thể làm lúc này là chấp nhận sự thật.
"Được rồi, nhiệm vụ đầu tiên. Hãy xem thế giới này có gì chờ đợi mình." – Trần Dật mỉm cười tự tin, rồi bắt đầu bước đi giữa khu rừng xa lạ.[/HIDETHANKS]
Trần Dật, một nhân viên văn phòng bình thường, sống trong những ngày tháng vô vị và đơn điệu. Công việc hàng ngày của cậu không khác gì một chiếc máy lặp lại. Sáng sớm đến văn phòng, ngồi trước màn hình máy tính, gõ từng dòng mã lệnh khô khan, chiều tối lại về căn hộ nhỏ đơn sơ, ăn bữa tối qua loa, rồi nằm dài trên giường, mệt mỏi đến mức chẳng còn đủ sức để giải trí. Ngày qua ngày, cậu đã quen với cuộc sống như thế, không có tham vọng lớn lao, chỉ hy vọng một cuộc sống ổn định, bình yên. Nhưng cậu không biết rằng, số phận của mình sắp bước vào một ngã rẽ không ngờ tới.
Đêm đó, sau khi kết thúc một ngày làm việc căng thẳng, Trần Dật trở về căn hộ của mình, ngả mình xuống giường như mọi khi. Ánh đèn đường mờ mờ hắt vào phòng qua tấm rèm cửa sổ cũ kỹ, tạo nên một không gian u tối. Cậu nhắm mắt, thở dài một hơi, cảm giác mệt mỏi xâm chiếm cơ thể. Chẳng bao lâu sau, Trần Dật chìm vào giấc ngủ.
Nhưng cậu không hề biết rằng, ngay trong đêm ấy, một sự kiện kỳ lạ đã xảy ra. Trong giấc mơ, Trần Dật thấy mình đứng giữa một không gian tối đen, không có bầu trời, cũng chẳng có mặt đất. Xung quanh chỉ là một màu đen vô tận. Cậu cảm thấy như mình đang trôi nổi, mất phương hướng, không biết phải đi về đâu. Trong lòng cậu trào dâng một cảm giác bất an. Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên, phá tan sự yên tĩnh đến rợn người:
"Hoan nghênh ký chủ đến với Tu Hành Giới. Ngài đã được chọn làm người kế thừa Du Hành Hệ Thống."
Giọng nói ấy không thuộc về con người. Nó vang vọng khắp không gian, không có nguồn gốc rõ ràng, nhưng lại như đang nói trực tiếp vào tai Trần Dật. Cậu giật mình, cố gắng lắng nghe nhưng không thể xác định giọng nói ấy đến từ đâu.
"Du Hành Hệ Thống? Cái gì thế?" – Trần Dật lẩm bẩm, cố giữ bình tĩnh. Nhưng tâm trí cậu hỗn loạn, cảm giác bất an ngày càng lớn dần. "Hệ thống" này có nghĩa là gì? Và tại sao lại chọn cậu?
"Du Hành Hệ Thống là công cụ mạnh mẽ, giúp ngài có khả năng du hành qua các vị diện, thu thập điểm du hành. Điểm du hành có thể sử dụng để tinh luyện, thôi diễn và thăng cấp vạn vật. Hệ thống sẽ giúp ngài trở thành cường giả đỉnh cao."
Những lời giải thích lạnh lùng ấy không khiến Trần Dật bình tĩnh hơn. Cậu cảm thấy mình như bị cuốn vào một trò chơi kỳ quái. Cường giả? Vạn vật? Du hành qua các vị diện? Những từ ngữ ấy như bước ra từ các cuốn tiểu thuyết tu tiên mà cậu từng đọc, nhưng không thể nào là thật được.
Trước khi Trần Dật kịp hỏi thêm điều gì, mặt đất bỗng rung chuyển, và một luồng ánh sáng chói lòa bỗng xuất hiện từ dưới chân cậu. Cậu cảm thấy cơ thể mình bị hút vào luồng ánh sáng ấy, không thể cưỡng lại, không thể trốn thoát. Một cơn gió mạnh bất ngờ thổi tới, khiến Trần Dật mở bừng mắt. Cậu không còn ở trong căn hộ của mình nữa.
Trước mặt cậu là một khu rừng rậm rạp, cây cối cao vút che kín bầu trời. Ánh nắng xuyên qua những tán lá xanh ngắt, tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Không khí ẩm ướt của rừng già tràn ngập khắp nơi, mang theo mùi hương của cỏ cây, đất đai, và sự sống.
Trần Dật ngỡ ngàng. Cậu không biết mình đang ở đâu, cũng chẳng hiểu tại sao lại xuất hiện ở đây. Mọi thứ xung quanh hoàn toàn xa lạ, không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Trái tim cậu đập mạnh trong lồng ngực, cảm giác hoang mang và sợ hãi bủa vây.
"Đây.. đây là đâu?" – Trần Dật lẩm bẩm, giọng run rẩy. Cậu cố gắng điều chỉnh hơi thở, nhưng vẫn không thể bình tĩnh lại.
"Ngài đang ở Huyền Thiên Đại Lục, một trong những vị diện mạnh mẽ của Tu Hành Giới." – Giọng nói lạnh lùng lại vang lên, lần này rõ ràng hơn.
"Huyền Thiên Đại Lục?" – Trần Dật nhíu mày, cảm thấy cái tên này vừa xa lạ vừa quen thuộc. Cậu đã từng đọc qua những câu chuyện tu tiên nói về các thế giới song song, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thực sự bước vào một trong số đó.
Cảm giác choáng váng ùa tới, nhưng Trần Dật nhanh chóng trấn tĩnh lại. Cậu biết rằng mình không thể hoảng loạn vào lúc này.
"Được rồi.. Nếu đây là sự thật, mình phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra." – Trần Dật thầm nghĩ, ánh mắt trở nên kiên định hơn. Dù không hiểu rõ mọi chuyện, nhưng cậu biết rằng mình không còn lựa chọn nào khác. Nếu đã đến đây, cậu phải tìm cách sống sót.
"Hệ thống, nhiệm vụ đầu tiên của ta là gì?" – Trần Dật hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Ngài sẽ bắt đầu với một nhiệm vụ đơn giản để kiếm điểm du hành." – Hệ thống trả lời không chậm trễ. "Nhiệm vụ: Khám phá vùng ngoại ô Huyền Thiên Đại Lục. Phần thưởng: 50 điểm du hành."
"50 điểm? Nó có thể dùng làm gì?" – Trần Dật tò mò hỏi, mặc dù trong lòng cậu vẫn còn chút nghi ngờ về tính thực tế của chuyện này.
"Ngài có thể sử dụng để tinh luyện cơ thể, tăng cường sức mạnh, hoặc thôi diễn công pháp cơ bản." – Hệ thống giải thích. "Điểm du hành càng cao, ngài càng có thể đạt được nhiều khả năng vượt trội."
Trần Dật nhìn quanh, cảm nhận rõ ràng luồng sức mạnh mới mẻ trong cơ thể mình. Cậu biết rằng mình không còn là người bình thường nữa, và điều duy nhất cậu có thể làm lúc này là chấp nhận sự thật.
"Được rồi, nhiệm vụ đầu tiên. Hãy xem thế giới này có gì chờ đợi mình." – Trần Dật mỉm cười tự tin, rồi bắt đầu bước đi giữa khu rừng xa lạ.[/HIDETHANKS]