Đề: Em hãy hóa thân thành người lính trong Bài thơ về Tiểu Đội Xe Không Kính của Phạm Tiến Duật. I. MB: "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước Mà lòng phơi phới dậy tương lai" Nhắc đến con đường Trường Sơn là nhắc đến biết bao sự hy sinh mất mát. Trường Sơn đâu chỉ mang trong mình bao sự thương đau mà còn là nơi ghi dấu hình ảnh tuổi trẻ Việt Nam thời chống Mỹ. Và chúng tôi là những người lính lái xe hồn nhiên, gan dạ với tư thế sẵn sàng chiến đấu vì lí tưởng giải phóng miền Nam thống nhất nước nhà. II. TB: Như các bạn đã biết, năm 1969, trong lúc cuộc kháng chiến chống đế quốc Mỹ đang diễn ra vô cùng ác liệt. Chúng tôi những chàng trai tuổi mười tám đôi mươi tạm xa mái trường, xa gia đình sẵn sàng nghe theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ Quốc lên đường nhận nhiệm lái xe trên tuyến đường Trường Sơn lịch sử. 1. Khổ 1-2: Tư thế hiên ngang dũng cảm tự tin Dưới làn mưa bom bão đạn của kẻ thù, sức mạnh tàn phá luôn luôn dội xuống con đường. Những chiếc xe đã không còn kính, đó là do sự tàn phá khốc liệt của chiến tranh. Trong hoàn cảnh ấy, chúng tôi vẫn trong tư thế bình tĩnh, tự tin. Làn mưa bom bão đạn khốc liệt của chiến tranh và những thiếu thốn gian khổ của đời lính không hề mảy may đến tinh thần của chúng tôi. Bởi chúng tôi trong tư thế sẵn sàng, chủ động chỉ biết tiến về phía trước vì miền Nam đang vẫy gọi. Chúng tôi nhìn thẳng về phía trước như nhìn thẳng vào gian khổ, nhìn thẳng vào sự hy sinh mà không hề một chút nao núng với ý chí quyết tâm cao. Những chiếc xe không còn kính, người lính lái xe chúng tôi như trực diện với thế giới bên ngoài, ấn tượng thực đến từng chi tiết nên cả gió, con đường, bầu trời và cả cánh chim như sa như ùa vào buồng lái. Đường ra trận gian nguy nhưng tâm hồn chiến sĩ vẫn đẹp. Bởi một ánh sao đêm, một cánh chim cũng đủ làm chúng tôi làm chúng tôi xao xuyến. Cho dù gian khổ hiểm nguy nhưng đồng đội tôi vẫn lãng mạn yêu đời, yêu thiên nhiên. Chiếc xe không kính đã cho chúng tôi những trải nghiệm đầy đủ trên con đường Trường Sơn huyền thoại. 2. Khổ 3-4: Tinh thần dũng cảm vượt khó của người chiến sĩ Dưới làn bom đạn, cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào song chúng tôi không hề nhụt chí, sẵn sàng đón nhận với một thái độ bất chấp. Bụi đường mù mịt, những cơn mưa dai dẳng của Trường Sơn, những thiếu thốn vật chất không hề ảnh hưởng đến tinh thần của chúng tôi. Một nụ cười lạc quan yêu đời trên gương mặt bám bụi đường. Chúng tôi sẵn sàng chủ động chấp nhận tất cả: "Đường ra trận mùa này đẹp lắm Trường Sơn đông nhớ Trường Sơn Tây" Phải chăng giữa sống chết ác liệt của chiến tranh con người cần có một cách nghĩ nhẹ nhàng như vậy? Bụi phun lấm mặt hay mưa tuôn ướt áo nào có hề chi. Chưa cần rửa, chưa cần thay vì tiền tuyến đang réo gọi. Trong bao gian khó hiểm nguy làm cho tình đồng đội của chúng tôi gắn bó sâu sắc hơn. "Trường Sơn đóng nắng tây mưa Ai chưa đến đó như chưa biết mình" 3. Khổ 5-6: Tình đồng đội gắn bó sâu sắc của người lính lái xe Từ trong bom đạn hiểm nguy, những con người ở bốn phương trời gặp nhau thành bè bạn, vật lộn với bao gian khổ, thiếu thốn nhưng chúng tôi vẫn bừng lên quan qua cái bắt tay chất chứa bao tình ý, chúng tôi muốn truyền cho nhau sức mạnh, niềm tin với tinh thần quyết chiến, quyết thắng. Cái bắt tay thay cho lời nói, đó là cái tinh rất sâu đậm của người lính lái. Đối với người lính lái xe, tình đồng đội cũng chính là tình cảm anh em ruột thịt trong một đại gia đình. Bếp lửa như tín hiệu gọi nhau về sum họp. Càng đi niềm tin chiến thắng lại gần. Chính tình đồng đội đã giúp những người lính chúng tôi thắp lên trong mình ngọn lửa của niềm tin và hy vọng. Miền Nam sẽ được giải phóng, đất nước mình sẽ được độc lập. 4. Khổ 7: Lý tưởng chiến đấu của người lính lái xe Trên hành trình vượt Trường Sơn băng rừng, lội suối, qua núi, vượt đèo lại thêm bom đạn ác liệt. Những chiếc xe mang đầy thương tích của chiến tranh đã bị biến dạng trơ trội. Nhưng vẫn chạy băng băng trên con đường Trường Sơn với một niềm tự hào, khẳng định dáng đứng và tâm thế của người lính tuổi trẻ và Việt Nam thời chống Mỹ. Tình yêu Tổ quốc, tình thương đồng bào ở miền Nam đã khích lệ động viên chúng tôi bất chấp mọi khó khó khăn gian khổ để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Chúng tôi rất tự hào được cống hiến mùa xuân nhỏ của mình cho mùa xuân lớn của dân tộc. Được góp một phần nhỏ của mình vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, đúng với câu nói: "Đâu cần thanh niên có đâu khó có thanh niên" Có thể nói ở mỗi giai đoạn lịch sử, thế hệ trẻ Việt Nam đều mang trong mình những vẻ đẹp riêng. Nếu trong chiến tranh vẻ đẹp là sự quả cảm kiên cường, chấp nhận hi sinh thì trong thời bình vẻ đẹp là khát vọng cống hiến thầm lặng, sẵn sàng đương đầu với bao khó khăn thử thách. Và trong bất cứ hoàn cảnh nào thì tuổi trẻ Việt Nam đã khẳng định được tinh thần trách nhiệm, cống hiến và sự hi sinh trong suốt chiều dài lịch sử. II. KB: "Đoàn giải phóng quân một lần ra đi Nào có sá chi đâu ngày trở về" Song dù cuộc chiến đã đi qua 45 năm nhưng kỷ niệm một thời máu lửa sẽ vẫn còn mãi trong trái tim mỗi người lính chúng tôi. Tự hào đã được cống hiến công sức nhỏ bé của mình cho sự nghiệp đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất nước nhà. Biết bao đồng đội đã anh dũng hy sinh, Tổ Quốc sẽ mãi mãi ghi nhớ các anh- những con người sẵn sàng xông pha nơi lửa đạn, những người hùng của thế kỷ 20. Hãy sống một cuộc đời ý nghĩa không chỉ vì bản thân mà còn vì quê hương đất nước nữa nhé! "Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho ta Mà hãy hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc hôm nay"