Phải nói chứ "không thành công thì cũng thành nhân" mà. Thời buổi bây giờ hòa bình rồi không có cái kiểu chiến tranh "Ở yên đó cũng sẽ có người đến đánh chém giành lấy nữa đâu". Mà thời buổi bây giờ ấy à, đã thích là phải tấn công, không ngừng đánh chiếm.
Nhiều người ngại khi nói ra có thể đánh mất tình cảm thân thiết hiện đang có của hai người. Nhưng bạn có nghĩ nếu cứ giữ im lặng như vậy mãi, thì làm sao người ta hiểu được tình cảm của mình, và hơn hết là làm thế nào mình biết được người ta có yêu thích mình hay không?
Vì thế ngại gì mà không tỏ tình đi. Thà là xấu hổ giây lát còn hơn phải nuối tiếc cả đời.
Nhưng mà theo mình có một loại yêu đơn phương lại không nên nói ra. Đấy là yêu người đã có gia đình. Nếu rơi vào trường hợp này theo mình thì nên dứt khoát chấm dứt, cắt đứt tình yêu sai trái này đi, đừng làm kẻ thứ 3 phá hoại gia đình người ta. Làm gì thì làm đừng làm trái với đạo lý làm người.
Tuổi trẻ bây giờ có câu: "Cái gì là của mình sẽ mãi mãi là của mình, mà nếu không phải của mình thì cứ giật nhiệt tình." Ok! Có thể giành giật khi họ chưa thuộc về ai. Nhưng một khi họ đã thuộc quyền sở hữu của người khác thì buông đi, đừng cố giành nữa, sẽ mang tội danh "cướp giật" đấy. Mà các bạn thấy không đã là "cướp giật" thì sẽ phải đi tù, mà điều đó chứng minh đấy là việc làm sai trái mà đúng không hì hì