

Đọc hiểu: Cây cỏ và hoa - Ngô Quang Khiêm
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
(Ngô Quang Khiêm, Tạp chí Văn nghệ Quân đội, số 1006, tháng 2-2-23, tr. 61)
Câu 1. Phong cách ngôn ngữ của đoạn thơ trên là gì?
A. Nghệ thuật
B. Báo chí
C. Sinh hoạt
Câu 2. Phương thức biểu đạt của đoạn thơ trên là gì?
A. Biểu cảm
B. Miêu tả
C. Tự sự
Câu 3. Đoạn thơ trên được viết theo dạng thể thơ nào?
A. Thơ sáu chữ
B. Thơ tự do
C. Thơ lục bát
Câu 4. Biện pháp nghệ thuật trong: "Cây cao nhận ra mình cô độc/ hiểu bão gió nắng mưa nên bình thản giữa trời" là gì?
A. So sánh
B. Đảo ngữ
C. Nhân hóa
Câu 5. Biện pháp nghệ thuật trong câu: "Biết phận mình thấp bé như nhau" là gì?
A. So sánh
B. Đảo ngữ
C. Nhân hóa
Câu 6. Biện pháp tu từ trong khổ thơ cuối là gì?
A. Điệp ngữ, so sánh
B. So sánh, ẩn dụ
C. Ẩn dụ, điệp ngữ
Câu 7. Vì sao tác giả chỉ viết hoa chữ cái đầu tiên của mỗi đoạn?
Câu 8. Viết một đoạn văn ngắn về thông điệp mà em rút ra được từ đoạn thơ trên.
Gợi ý trả lời
Câu 1. A. Nghệ thuật
Phong cách báo chí thường xuất hiện dưới dạng các bài báo, ký sự còn phong cách sinh hoạt thường dưới dạng các bài nhật ký.
Câu 2. B. Miêu tả
Câu 3. B. Thơ tự do
Câu 4. C. Nhân hóa
Nhân hóa "cây cao" như người, biết tự nhận thức bản thân, biết mình cô đọc, biết sống "bình thản".
Câu 5. C. Nhân hóa
Nhân hóa có biết suy nghĩ về thân phận của mình.
Câu 6. C. Ẩn dụ, điệp ngữ
Điệp ngữ "cỏ, cây, dù là" và ẩn dụ, dùng "dâng một đời hoa" của cỏ cây để nói về đời người.
Câu 7. Trong bài thơ trên, tác giả chỉ viết hoa chữ cái đầu mỗi đoạn thay vì mỗi câu như bài thơ khác là vì muốn tạo cảm giác liền mạch cho các câu thơ, một đoạn thơ như một câu tả dài, liền mạch. Xuyên suốt cả bài thơ, tác giả chỉ dùng một dấm chấm câu duy nhất xem như dấu chấm hết cho cây, cỏ và hoa của khu rừng ấy.
Câu 8. Đoạn thơ trên có rất nhiều thông điệp mà các bạn có thể đề cập đến như: Sống hết mình với cuộc đời; cố gắng vượt qua nghịch cảnh; ý thức sống đẹp;..
Dưới đây là đoạn gợi ý
Mỗi người, dù là ai đi chăng nữa, dù sinh ra ở nơi nào thì đều giống nhau. Chúng ta đừng vì hoàn cảnh mà thu mình lại, co ro trong bóng tối, chấp nhận tất cả sữ nghiệt ngã. Cuộc đời một con người cũng như các loài thực vật trong rừng, dù sống dưới bóng người khác hay đang cô độc lẻ loi, thì cũng phải biết phấn đấu, một lần "nở rộ" giữa cuộc sống muôn màu này.
Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi:
Rừng có cây cao cây thấp
cây thấp đua nhau thoát bóng cây cao
cây cao nhận ra mình cô độc
hiểu bão gió nắng mưa nên bình thản giữa trời
Sống dưới cây
thiếu nắng
thiếu mưa
bão nổi ở trên
đất động ở dưới
biết phận mình thấp bé như nhau
cỏ víu lấy cỏ
làm nên bất diệt mùa xanh
Cây sinh ra cây
cỏ sinh ra cỏ
dù là cây
dù là cỏ
hết một đời cũng dâng một lần hoa.
cây thấp đua nhau thoát bóng cây cao
cây cao nhận ra mình cô độc
hiểu bão gió nắng mưa nên bình thản giữa trời
Sống dưới cây
thiếu nắng
thiếu mưa
bão nổi ở trên
đất động ở dưới
biết phận mình thấp bé như nhau
cỏ víu lấy cỏ
làm nên bất diệt mùa xanh
Cây sinh ra cây
cỏ sinh ra cỏ
dù là cây
dù là cỏ
hết một đời cũng dâng một lần hoa.
(Ngô Quang Khiêm, Tạp chí Văn nghệ Quân đội, số 1006, tháng 2-2-23, tr. 61)
Câu 1. Phong cách ngôn ngữ của đoạn thơ trên là gì?
A. Nghệ thuật
B. Báo chí
C. Sinh hoạt
Câu 2. Phương thức biểu đạt của đoạn thơ trên là gì?
A. Biểu cảm
B. Miêu tả
C. Tự sự
Câu 3. Đoạn thơ trên được viết theo dạng thể thơ nào?
A. Thơ sáu chữ
B. Thơ tự do
C. Thơ lục bát
Câu 4. Biện pháp nghệ thuật trong: "Cây cao nhận ra mình cô độc/ hiểu bão gió nắng mưa nên bình thản giữa trời" là gì?
A. So sánh
B. Đảo ngữ
C. Nhân hóa
Câu 5. Biện pháp nghệ thuật trong câu: "Biết phận mình thấp bé như nhau" là gì?
A. So sánh
B. Đảo ngữ
C. Nhân hóa
Câu 6. Biện pháp tu từ trong khổ thơ cuối là gì?
A. Điệp ngữ, so sánh
B. So sánh, ẩn dụ
C. Ẩn dụ, điệp ngữ
Câu 7. Vì sao tác giả chỉ viết hoa chữ cái đầu tiên của mỗi đoạn?
Câu 8. Viết một đoạn văn ngắn về thông điệp mà em rút ra được từ đoạn thơ trên.

Gợi ý trả lời
Câu 1. A. Nghệ thuật
Phong cách báo chí thường xuất hiện dưới dạng các bài báo, ký sự còn phong cách sinh hoạt thường dưới dạng các bài nhật ký.
Câu 2. B. Miêu tả
Câu 3. B. Thơ tự do
Câu 4. C. Nhân hóa
Nhân hóa "cây cao" như người, biết tự nhận thức bản thân, biết mình cô đọc, biết sống "bình thản".
Câu 5. C. Nhân hóa
Nhân hóa có biết suy nghĩ về thân phận của mình.
Câu 6. C. Ẩn dụ, điệp ngữ
Điệp ngữ "cỏ, cây, dù là" và ẩn dụ, dùng "dâng một đời hoa" của cỏ cây để nói về đời người.
Câu 7. Trong bài thơ trên, tác giả chỉ viết hoa chữ cái đầu mỗi đoạn thay vì mỗi câu như bài thơ khác là vì muốn tạo cảm giác liền mạch cho các câu thơ, một đoạn thơ như một câu tả dài, liền mạch. Xuyên suốt cả bài thơ, tác giả chỉ dùng một dấm chấm câu duy nhất xem như dấu chấm hết cho cây, cỏ và hoa của khu rừng ấy.
Câu 8. Đoạn thơ trên có rất nhiều thông điệp mà các bạn có thể đề cập đến như: Sống hết mình với cuộc đời; cố gắng vượt qua nghịch cảnh; ý thức sống đẹp;..
Dưới đây là đoạn gợi ý
Mỗi người, dù là ai đi chăng nữa, dù sinh ra ở nơi nào thì đều giống nhau. Chúng ta đừng vì hoàn cảnh mà thu mình lại, co ro trong bóng tối, chấp nhận tất cả sữ nghiệt ngã. Cuộc đời một con người cũng như các loài thực vật trong rừng, dù sống dưới bóng người khác hay đang cô độc lẻ loi, thì cũng phải biết phấn đấu, một lần "nở rộ" giữa cuộc sống muôn màu này.