Đóa Hoa Dại - Lục Tiểu Hồng

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi LỤC TIỂU HỒNG, 20 Tháng mười một 2022.

  1. LỤC TIỂU HỒNG "Nếu anh không biết trân trọng em thì e rời đi"

    Bài viết:
    111
    Đóa Hoa Dại



    [​IMG]


    Hoa dại đâu ai thèm hái,

    Phận gái đâu phải ai cũng yêu.

    Hoa đẹp, hoa thơm người hái mất rồi!

    Hoa héo hoa tàn người chẳng tiếc thương,

    Cuộc sống vốn đã chả công bằng.

    Một lần tiếc trăm vạn lần đau,

    Nhan sắc mĩ miều người làm mận ngọt.

    Kẻ tàn kẻ úa người lại khinh chê,

    Xấu xí đâu phải cái tội người ơi.

    Ta thương nhau bằng tấm lòng,

    Đâu phải nhìn ngắm mà no.

    Em đây cũng không phải cho,

    Nhưng cũng không phải lấy em để so với người.

    Cuộc đời là những năm tháng dài,

    Có đau có khổ có những lúc khốn khó.

    Miệng lưỡi thế gian ai so được kịp,

    Một đóa hoa dại sao với được mây cao.

    Chỉ biết ước lời đẹp đẽ bằng những vì sao

    Để lỡ người nào có bay cao,

    Thì đừng có ngã nhào vì đau.

    Cọng cỏ vẫn mãi là cọng cỏ,

    Mây trắng thì cũng có thể thành đen.

    Sau cơn mưa trời lại sáng,

    Sau những nỗi buồn ta có thể mỉm cười.

    Tiểu Hồng
     
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...