Chương 1411: Đứa chắt trai thứ hai của Giản gia (1)
Cái thai thứ hai của La Tú Ân sinh sớm hơn so với Giản Nhất Lăng, ngày dự sinh của cô ấy đến rồi, đã vào phòng sinh ở phân viện Lạc Hải Sâm ở kinh thành.
Giản Nhất Lăng tới bệnh viện xem La Tú Ân sinh.
Tuy rằng trước đây cô ấy cũng từng tiếp xúc qua vài lần sinh con, nhưng mà tâm tình lúc này đây là không giống nhau.
La Tú Ân không có nửa điểm sợ hãi, vốn dĩ lá gan của cô ấy rất lớn, hơn nữa là cái thai thứ hai, không chút nào lo lắng.
"Nhất Lăng chị nói cho em biết, loại chuyện sinh con này, em đừng sợ, có thể sinh thường liền sinh thường, không thể sinh thường chị liền mổ, một chút vấn đề đều không có." La Tú Ân đã mở hai ngón tay, còn cười ha hả mà cùng Giản Nhất Lăng nói cười.
"Ân, em không sợ đau." Giản Nhất Lăng kiên định mà trả lời.
Cô ấy thật sự không sợ hãi.
Cô ấy không sợ, nhưng mà không đại biểu những người khác không sợ.
Các nam nhân của Địch gia cùng Giản gia so với Giản Nhất Lăng còn muốn khẩn trương.
Giản Nhất Lăng có khung xương nhỏ, sinh con khẳng định so với người khác vất vả hơn nhiều.
Bọn họ đều sợ Giản Nhất Lăng sinh con ra cái gì ngoài ý muốn, còn sợ Giản Nhất Lăng bị đau.
Tưởng tượng đến cái này, các anh trai Giản gia nhìn Địch Quân Thịnh với ánh mắt tràn ngập địch ý.
Đều là lỗi của cái tên hỗn đản này, làm cho em gái bọn họ mới hai mươi tuổi đã phải vất vả sinh con như vậy.
Địch Quân Thịnh lại chỉ có thể ở bên ngoài uy phong, về đến nhà cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà bị các anh trai Giản gia ghét bỏ.
"Nếu không thì trực tiếp mổ đi, không phải chịu đau." Địch lão gia tử tự hỏi.
Chắt trai quan trọng, nhưng mà cháu dâu càng quan trọng, không có cháu dâu, từ đâu ra chắt trai.
Sinh mổ cũng là sinh, sinh thường cũng là sinh, chỉ cần có thể sinh ra tới, như thế nào ra tới cũng không quan trọng.
Giản Duẫn Náo vội vàng hỏi anh hai Giản Duẫn Mạch rất hiểu biết về y thuật, "Mổ bụng đau hơn hay là trực tiếp sinh đau hơn?"
"Đều đau. Mổ bụng đỡ hơn một chút."
"Vậy mổ đi!" Giản Duẫn Náo quyết đoán quyết định.
"Nhưng là sinh mổ sẽ lưu sẹo." La Tú Ân nhắc nhở.
"Em gái không phải có thuốc bôi trừ sẹo sao?" Giản Duẫn Náo phản bác, "Nói nữa, lưu sẹo thì có làm sao? Bụng của em gái cũng sẽ không lộ ra cho người khác xem."
Có thể nhìn thấy bụng của em gái bọn họ cũng chỉ có một người là Địch Quân Thịnh.
Địch Quân Thịnh nếu mà dám ghét bỏ em gái bọn họ trên bụng có sẹo, người chồng như vậy không cần cũng thế!
"Không sai!"
Quan điểm của Giản Duẫn Náo được các anh trai Giản gia vô cùng tán đồng.
"Tôi không để ý." Trong chuyện này Địch Quân Thịnh cùng các anh em Giản giacó cái nhìn nhất trí.
"Không có việc gì, em trước tiên sinh thường, sinh không được lại mổ."
Giản Nhất Lăng vẫn là muốn phương án của La Tú Ân.
Lúc này, Giản lão phu nhân ôm con trai lớn của La Tú Ân là bạn nhỏ Đơn Giản lại đây.
"Cô cô, cô cô.."
Mới vừa vào phòng, Đơn Giản liền bắt đầu kêu "Cô cô".
"Tiểu tử thúi, mẹ con nằm ở đây, vậy mà trong mắt con chỉ có cô cô! Con cái tên tiểu sắc lang!" La Tú Ân tức giận mà châm chọc.
Có đứa con trai mê gái đẹp vậy thật là đủ rồi đi.
Tựa hồ là cảm giác được mẹ già của mình oán niệm, Đơn Giản lại chỉ vào bụng của mẹ mình kêu lên, "Em gái! Em gái!"
"Còn em gái nữa, là em trai!" La Tú Ân sửa đúng.
"Muốn em gái, không muốn em trai!" Bạn nhỏ Đơn Giản rất là không muốn.
Không biết là chính bạn nhỏ Đơn Giản muốn em gái, hay là chịu ảnh hưởng của các chú các bác nhà Giản gia mà cũng muốn em gái.
"Từ bỏ đi, trong bụng của mẹ con là em trai, con vẫn là trông cậy vào bụng của cô cô con đi." Giản Vũ Mân nói cho con trai biết một hiện thực tàn khốc.
Giới tính đứa bé trong bụng Giản Nhất Lăng chỉ có người phụ trách giúp cô ấy khám sản mới biết.
Mà Giản Nhất Lăng không nghĩ biết kết quả quá sớm, nên không cho bọn họ nói cho mình biết.
Giản Nhất Lăng tới bệnh viện xem La Tú Ân sinh.
Tuy rằng trước đây cô ấy cũng từng tiếp xúc qua vài lần sinh con, nhưng mà tâm tình lúc này đây là không giống nhau.
La Tú Ân không có nửa điểm sợ hãi, vốn dĩ lá gan của cô ấy rất lớn, hơn nữa là cái thai thứ hai, không chút nào lo lắng.
"Nhất Lăng chị nói cho em biết, loại chuyện sinh con này, em đừng sợ, có thể sinh thường liền sinh thường, không thể sinh thường chị liền mổ, một chút vấn đề đều không có." La Tú Ân đã mở hai ngón tay, còn cười ha hả mà cùng Giản Nhất Lăng nói cười.
"Ân, em không sợ đau." Giản Nhất Lăng kiên định mà trả lời.
Cô ấy thật sự không sợ hãi.
Cô ấy không sợ, nhưng mà không đại biểu những người khác không sợ.
Các nam nhân của Địch gia cùng Giản gia so với Giản Nhất Lăng còn muốn khẩn trương.
Giản Nhất Lăng có khung xương nhỏ, sinh con khẳng định so với người khác vất vả hơn nhiều.
Bọn họ đều sợ Giản Nhất Lăng sinh con ra cái gì ngoài ý muốn, còn sợ Giản Nhất Lăng bị đau.
Tưởng tượng đến cái này, các anh trai Giản gia nhìn Địch Quân Thịnh với ánh mắt tràn ngập địch ý.
Đều là lỗi của cái tên hỗn đản này, làm cho em gái bọn họ mới hai mươi tuổi đã phải vất vả sinh con như vậy.
Địch Quân Thịnh lại chỉ có thể ở bên ngoài uy phong, về đến nhà cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà bị các anh trai Giản gia ghét bỏ.
"Nếu không thì trực tiếp mổ đi, không phải chịu đau." Địch lão gia tử tự hỏi.
Chắt trai quan trọng, nhưng mà cháu dâu càng quan trọng, không có cháu dâu, từ đâu ra chắt trai.
Sinh mổ cũng là sinh, sinh thường cũng là sinh, chỉ cần có thể sinh ra tới, như thế nào ra tới cũng không quan trọng.
Giản Duẫn Náo vội vàng hỏi anh hai Giản Duẫn Mạch rất hiểu biết về y thuật, "Mổ bụng đau hơn hay là trực tiếp sinh đau hơn?"
"Đều đau. Mổ bụng đỡ hơn một chút."
"Vậy mổ đi!" Giản Duẫn Náo quyết đoán quyết định.
"Nhưng là sinh mổ sẽ lưu sẹo." La Tú Ân nhắc nhở.
"Em gái không phải có thuốc bôi trừ sẹo sao?" Giản Duẫn Náo phản bác, "Nói nữa, lưu sẹo thì có làm sao? Bụng của em gái cũng sẽ không lộ ra cho người khác xem."
Có thể nhìn thấy bụng của em gái bọn họ cũng chỉ có một người là Địch Quân Thịnh.
Địch Quân Thịnh nếu mà dám ghét bỏ em gái bọn họ trên bụng có sẹo, người chồng như vậy không cần cũng thế!
"Không sai!"
Quan điểm của Giản Duẫn Náo được các anh trai Giản gia vô cùng tán đồng.
"Tôi không để ý." Trong chuyện này Địch Quân Thịnh cùng các anh em Giản giacó cái nhìn nhất trí.
"Không có việc gì, em trước tiên sinh thường, sinh không được lại mổ."
Giản Nhất Lăng vẫn là muốn phương án của La Tú Ân.
Lúc này, Giản lão phu nhân ôm con trai lớn của La Tú Ân là bạn nhỏ Đơn Giản lại đây.
"Cô cô, cô cô.."
Mới vừa vào phòng, Đơn Giản liền bắt đầu kêu "Cô cô".
"Tiểu tử thúi, mẹ con nằm ở đây, vậy mà trong mắt con chỉ có cô cô! Con cái tên tiểu sắc lang!" La Tú Ân tức giận mà châm chọc.
Có đứa con trai mê gái đẹp vậy thật là đủ rồi đi.
Tựa hồ là cảm giác được mẹ già của mình oán niệm, Đơn Giản lại chỉ vào bụng của mẹ mình kêu lên, "Em gái! Em gái!"
"Còn em gái nữa, là em trai!" La Tú Ân sửa đúng.
"Muốn em gái, không muốn em trai!" Bạn nhỏ Đơn Giản rất là không muốn.
Không biết là chính bạn nhỏ Đơn Giản muốn em gái, hay là chịu ảnh hưởng của các chú các bác nhà Giản gia mà cũng muốn em gái.
"Từ bỏ đi, trong bụng của mẹ con là em trai, con vẫn là trông cậy vào bụng của cô cô con đi." Giản Vũ Mân nói cho con trai biết một hiện thực tàn khốc.
Giới tính đứa bé trong bụng Giản Nhất Lăng chỉ có người phụ trách giúp cô ấy khám sản mới biết.
Mà Giản Nhất Lăng không nghĩ biết kết quả quá sớm, nên không cho bọn họ nói cho mình biết.