Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 689: Mình chính là cặn bã

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Biết được Giản Nhất Lăng gặp phải phiền toái, bọn họ một đám biểu hiện đến thập phần tích cực.

    Giản Nhất Lăng trả lời: [Bọn họ rất cường đại, sẽ không tự bế.]

    [Bọn họ đó là cường đại trên mặt thân thể, nhưng mà tâm hồn của bọn họ đều thật yếu ớt, từ khi bắt đầu nghe nói cô đính hôn, bọn họ đều không có tâm mà làm việc, hiện tại càng là dậu đổ bìm leo, sức chiến đấu của chúng tôi đang rớt xuống thẳng tắp.]

    Biết đội trưởng Nguyễn đây là đang nói khoa trương, Giản Nhất Lăng trả lời: [Cố lên.]

    Đội trưởng Nguyễn bên này không cam lòng mà lại lần nữa nhắn tin cho Giản Nhất Lăng: [Vậy cô có chuyện gì cần đến chúng tôi, nhất định không cần khách khí!]

    [Được.]

    [Đúng rồi, chuyện lần trước của Tần gia có kết quả, tôi đem tin tức liên quan phát đến máy tính của cô.] Đội trưởng Nguyễn không quên chuyện kia là cùng anh trai Giản Nhất Lăng có quan hệ, Giản Nhất Lăng còn rất để bụng.

    [Tốt.]

    Buông di động, Giản Nhất Lăng mở máy tính xem xét văn kiện mà đội trưởng Nguyễn gửi tới cho cô.

    ###

    Hồ Kiều Kiều cùng An Dương tới nhà Giản Nhất Lăng làm khách.

    "Nhất Lăng, cậu cũng quá lợi hại đi!"

    Hồ Kiều Kiều vẻ mặt sùng bái, tin tức Giản Nhất Lăng là bác sĩ Phó Nhặt bọn họ hai người cũng là vừa mới biết.

    Sau đó Hồ Kiều Kiều cúi đầu nhìn thoáng qua chính mình, "Hàng so với hàng càng muốn ném, người so người muốn chết, mình chính là cặn bã."

    An Dương cười cô ấy, "Em ngày thường trừ bỏ ăn cơm chính là ngủ, buổi sáng mệt rã rời, giữa trưa mệt rã rời, tới buổi tối còn mệt rã rời, em còn không biết xấu hổ nói chính mình là cặn bã sao?"

    Hồ Kiều Kiều phản bác, "Mệt rã rời là bản năng của nhân loại, em chỉ là vâng theo sự triệu hoán của gen nguyên thủy trong thân thể em mà thôi!"

    An Dương nói, "Anh nhớ rõ em trước khi thi đại học phương châm của em là: Tại sao còn sống lại cần phải ngủ, trong khi sau khi chết đi sẽ tự ngủ một giấc dài. Như thế nào học đại học xong lại bỏ câu châm ngôn này đi?"

    Đó là Hồ Kiều Kiều vì muốn ngăn chặn cơn buồn ngủ của mình để lập chí ôn tập học bài thi.

    Hồ Kiều Kiều giải thích, "Không sửa lại nha, sống cần gì phải ngủ, sau khi chết sẽ tự ngủ một giấc dài, cho nên em quyết định chết đi sống lại! Trước cứ ngủ quên trời đất, sau đó lại chậm rãi suy xét về nhân sinh."

    An Dương nhận thua, "Nói không lại em."

    Hồ Kiều Kiều ngữ văn thành tích thật tốt không phải chỉ là cái danh.

    Hai người anh một câu tôi một câu, tuy rằng nhìn như đang cãi nhau, trên thực tế là hai người thể hiện cảm tình rất tốt.

    Giản Nhất Lăng nhìn hai người, trên mặt rất khó mà lộ ra một nụ tươi cười.

    An Dương nói, "Đúng rồi đại tỷ, tôi từ chú của tôi nơi đó nghe nói, chuyện cô trở thành Địch gia thiếu phu nhân, rất nhiều người đều không xem trọng, thậm chí còn có người nói bậy sau lưng cô."

    Việc này nhưng đem An Dương làm cho tức giận, nhưng cậu ta cũng không có cách nào, nếu là một ít người không đứng đắn rãnh rỗi ngồi không mà cậu ta còn có thể kêu mấy người đó câm miệng.

    Mấu chốt mấy người nói xấu Giản Nhất Lăng còn đều là những người được gọi là xuất thân thế gia danh môn.

    Ghét bỏ này ghét bỏ kia, nói giống như bọn họ dường như không xứng đôi với Địch gia Thịnh gia.

    Chính mình không ăn nho được, liền nói nho chua, cũng không biết là rắp tâm cái gì.

    Cho nên mà nói có đôi khi con người không thể lấy xuất thân tới phân chia, xuất thân danh môn, cũng không ít người lắm mồm.

    An Dương cùng Hồ Kiều Kiều đều vì thế cảm thấy tức giận.

    Giản Nhất Lăng có nơi nào không tốt chứ?

    Bọn họ căn bản liền Giản Nhất Lăng đều không có hiểu biết qua!

    "Ân." Giản Nhất Lăng trả lời một tiếng.

    "Đại tỷ, cô muốn chúng tôi vì cô làm chút gì hay không a?"

    "Đúng vậy, đúng vậy!"

    An Dương cùng Hồ Kiều Kiều hứng thú bừng bừng mà nhìn Giản Nhất Lăng.
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng hai 2022
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 690: Hồ tiêu nói làm như vậy anh sẽ vui vẻ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không cần, không có việc gì." Bản thân Giản Nhất Lăng nhưng thật ra không quá để ý đến.

    "Cái gì không có việc gì chứ, tôi là tiểu đệ của cô, đại tỷ có rất nhiều chuyện hẳn là nên để tiểu đệ tới làm, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa!"

    An Dương lấy ra thân phận "Tiểu đệ" của mình.

    Thời điểm cậu ta nói mình là tiểu đệ, ngữ khí bá đạo như là cầm trong tay kịch bản ta là "Đại ca".

    "Đúng đúng đúng." Hồ Kiều Kiều vội vàng gật đầu.

    "Các người.. Muốn làm sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    Đôi mắt to to, nho nhỏ nghi hoặc.

    An Dương nói, "Chúng tôi nghĩ kỹ rồi, chúng tôi muốn đi trộm thu thập một chút danh sách những người ở sau lưng trộm nghị luận cô, sau đó tìm hacker cho công bố nó ra ngoài!"

    Kế hoạch An Dương đã nghĩ kỹ rồi, liền chỉ chưa thực thi hành động mà thôi.

    Hồ Kiều Kiều nói, "Chúng mình còn tính toán đi lên mạng mua đại V gửi tin đi đi, làm cho bọn họ minh bạch, căn bản không phải cậu không xứng với Thịnh gia, nói không chừng vẫn là Thịnh gia không xứng với cậu đâu!"

    Bọn họ hai người cũng không nghĩ tới chủ ý đặc biệt tốt, liền cảm thấy muốn gậy ông đập lưng ông.

    An Dương tức giận bất bình, "Địch Quân Thịnh kia cũng không có gì tốt, cũng chính là đầu thai tốt một chút mà thôi, cùng đại tỷ còn kém xa, dựa vào cái gì nói đại tỷ không xứng với anh ta?"

    An Dương nói xong, hai người trước mặt đều nhìn cậu ta mà không nói chuyện.

    "Làm sao vậy? Hai người làm gì nhìn tôi như vậy, tôi nói không đúng sao?"

    "Các cô ấy đại khái là đang nhìn tôi."

    Sau lưng An Dương truyền đến giọng nói của Địch Quân Thịnh.

    An Dương nháy mắt hóa thạch.

    Nguyên lai Địch Quân Thịnh cũng ở nhà.

    Chẳng qua vừa rồi anh ấy vẫn luôn không ra tới, làm cho cậu ta nghĩ lầm anh ấy không ở nhà.

    "Thịnh, Thịnh gia.." An Dương chậm rãi quay đầu đi, đối với khuôn mặt "cười nhạt" kia của Địch Quân Thịnh, nuốt một ngụm nước miếng.

    Địch Quân Thịnh liền như vậy ý cười doanh doanh mà nhìn An Dương, cũng không nói lời nào.

    Này thực sự đem An Dương cấp khẩn trương tới rồi.

    Mặc kệ vừa rồi cậu ta nói được có bao nhiêu đúng lý hợp tình, nhưng Thịnh gia chung quy là Thịnh gia, trong kinh thành ai không biết vị gia này là trăm triệu không thể đắc tội a?

    "Thịnh gia, vừa mới, vừa mới tôi là nói hươu nói vượn, tôi.." An Dương lúng túng đến rõ ràng.

    Địch Quân Thịnh cười cũng quá dọa người một chút đi.

    Má ơi, cậu ta biết sai rồi.

    An Dương ở trong lòng mặt yên lặng mà vì mình thắp lên ba cây nhang.

    Có lẽ ngày này sang năm chính là ngày giỗ của cậu ta, a di đà phật.

    Liền khi An Dương cảm thấy chính mình bệnh tim đều sắp phát, tầm mắt Địch Quân Thịnh từ trên người cậu ta dời đi.

    Trong nháy mắt này, An Dương cảm giác chính mình là chết đi sống lại.

    An Dương cùng Hồ Kiều Kiều ở Giản Nhất Lăng nơi này làm ầm ĩ một hồi lâu mới đi.

    Bọn họ đi rồi, Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh liền trở lại thư phòng, tiếp tục làm việc.

    Hai người ở chung ngày thường đều tương đối an tĩnh, nhưng lại hài hòa nói không nên lời.

    Có đôi khi cũng không nhất định phải có bao nhiêu ầm ĩ, đối với Địch Quân Thịnh mà nói, loại lặng im mà làm bạn này, cũng là một loại không dễ dàng cầu được.

    Trên đường Địch Quân Thịnh đứng dậy đi lấy nước, khi đi trở về ngang qua người Giản Nhất Lăng.

    "Anh chờ một chút." Giản Nhất Lăng bỗng nhiên gọi lại Địch Quân Thịnh.

    Sau đó đứng dậy, mở ra hai tay, đem Địch Quân Thịnh ôm chặt.

    Đôi tay khoanh lại vòng eo của anh.

    "Em.. đang làm cái gì?" Địch Quân Thịnh bị động tác bất thình lình này làm cho kinh sợ.

    Một bàn tay cầm ly nước, một bàn tay khác không biết nên đặt ở nơi nào.

    "Hồ tiêu nói, khi có cơ hội, phải ôm anh một cái, như vậy anh sẽ vui vẻ. Bởi vì anh là vị hôn phu của em, đây là vị hôn thê phải làm."

    "Hồ tiêu nói?"
     
    ILoveUBaka thích bài này.
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 691: Ân tỷ Vũ ca (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ân. Hồ tiêu nói, đây cũng là bạn cùng phòng của cô ấy dạy cho cô ấy, hiện tại cô ấy dạy cho em." Giản Nhất Lăng thành thật thẳng thắn.

    Địch Quân Thịnh nhìn vật nhỏ tiến vào lòng ngực của mình, thấp thấp mà cười.

    "Về sau nên đi chơi với Hồ tiêu cùng bạn cùng phòng của cô ấy nhiều hơn." Địch Quân Thịnh nói với Giản Nhất Lăng.

    "Vì cái gì?"

    "Các cô ấy khá tốt, vì em suy nghĩ, vì em hết giận."

    Địch Quân Thịnh cúi đầu, nhìn đôi môi đỏ bừng gần trong gang tấc, hầu kết lăn lộn, lại chung quy không có thật sự thực thi hành động.

    ###

    Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân lại hẹn ở câu lạc bộ quyền anh.

    Lúc này đây La Tú Ân thủ hạ lưu tình, không đánh cho Giản Vũ Mân nằm bò xuống đất.

    Đánh quyền anh xong, hai người cùng nhau đi uống rượu.

    La Tú Ân một khi say rượu, liền lại lôi kéo Giản Vũ Mân anh em kết bái.

    Sau đó hai người cùng nhau mắng Địch Quân Thịnh.

    "Địch Quân Thịnh cái người bụng dạ khó lường này, cư nhiên cứ như vậy đem em gái của tôi bắt cóc! Em gái tôi lúc này mới bao lớn chứ! Hắn liền xuống tay! Hắn cũng thật là hạ thủ được!"

    "Đúng vậy, viện nghiên cứu chúng tôi tổng cộng cũng chỉ có một đại bảo bối như vậy! Hắn liền cấp đoạt, quả thực không có thiên lý, ba năm trước đây tôi liền nhìn ra tới hắn không phải cái thứ tốt, sự thật chứng minh hắn liền không phải thứ tốt!"

    "Phải không? Trùng hợp như vậy, ba năm trước đây tôi cũng cảm thấy hắn không phải cái người tốt gì, này hỗn đãn, thật sự thiếu đánh, nếu không phải tôi sợ em gái khóc, tôi thật muốn hung hăng đánh hắn một trận!"

    Mắng Địch Quân Thịnh, hai người đều đồng lòng nhất trí, phảng phất như tìm được tri kỷ.

    La Tú Ân vỗ đùi cười ha ha, "Ha ha ha ha, anh nếu đánh không lại hắn, tôi đây liền giúp anh cùng nhau đánh hắn, bảo đảm đánh đến hắn tè ra quần."

    Giản Vũ Mân cũng không túng, "Tôi mới không sợ hắn đâu, cùng lắm thì kêu Dật Hành tới, tôi xem ai mới là người nằm sấp xuống đất kia!"

    Tuy rằng anh không có khả năng đánh lại, nhưng anh em của anh có a!

    "Vậy tốt! Có cơ hội tôi cũng muốn trông thấy người em họ này của anh, cùng anh ta so mấy chiêu."

    "Được, có cơ hội tôi cũng phải nhìn các người đánh một trận."

    "Tới tới tới, cụng ly! Cho tình hữu nghị của chúng ta cụng ly!"

    Hai người cao hứng phấn chấn mà nâng chén chúc mừng.

    Thời điểm La Tú Ân uống đến mơ hồ, nhìn Giản Vũ Mân lại nổi lên hoa si.

    "Vũ, Vũ ca.. Anh có biết hay không, thấy anh tôi cảm thấy thật không chân thật a! Tôi khi đó mới vừa đi làm, một người rất cô đơn. Anh cũng biết tính cách của tôi kỳ thật không tốt lắm, nữ nhân đều không thích chơi với một nữ nhân mà giống nam nhân như vậy, nam nhân lại chê tôi là nữ nhân, không cùng chơi với tôi."

    La Tú Ân từ nhỏ chính là dị loại.

    Tính cách của cô giống con trai, lại nam tính lại hoành, đọc sách lại đặc biệt thông minh.

    Trước khi gia nhập viện nghiên cứu y học Tuệ Linh phía trước, cô trên cơ bản không có bằng hữu.

    Trừ bỏ cha mẹ, cô không có người cùng nói chuyện.

    Thẳng đến khi tới viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, cái đại gia đình này, cô mới tìm được đồng loại của mình.

    Cô mới dần dần mà có cảm giác thân thuộc.

    La Tú Ân mơ mơ màng màng mà chịu, "Sau đó lúc ấy tôi gặp anh, tôi nghe được các anh cất tiếng ca, tôi cảm thấy được chữa lành, sau đó tôi liền cảm thấy, tôi không phải cô đơn như vậy."

    Có lẽ đối với Giản Vũ Mân mà nói, La Tú Ân cô chỉ là một người hâm mộ trong đông đảo hàng ngàn người hâm mộ của mình.

    Nhưng mà đối với cô La Tú Ân mà nói, Jupiter từng là một phần không thể thiếu trong sinh mệnh của cô.

    Thời điểm cô cô đơn, cô nghe họ hát, nhìn poster, video, tiết mục của bọn họ.

    La Tú Ân trước đây cũng không cho rằng chính mình sẽ theo đuổi ngôi sao.

    Nhưng cô chính là như vậy thích nhóm nhạc của bọn họ, một lần thích này chính là thật nhiều năm.
     
    heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 695: Ân tỷ Vũ ca (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ân, cũng đúng." Giản Vũ Tiệp trả lời một tiếng, sau đó tiếp tục ăn thử một loại bánh ngọt.

    "Ân." Giản Nhất Lăng ngoan ngoãn gật đầu.

    Bọn họ hai người nói đều có đạo lý!

    "Vậy cũng phải nhìn xem đã phạm phải sai lầm gì. Có một số sai lầm, cần thiết phải đối mặt, mà không phải trốn tránh, trốn tránh chính là không chịu trách nhiệm." Giản Vũ Mân hừ lạnh một tiếng.

    Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng dừng động tác trong tay.

    Hai người ở mặt tình cảm cho dù có trì độn cũng nhận thấy được giữa Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân không thích hợp.

    "Anh, anh cùng Ân tỷ có phải hay không có chuyện gì muốn nói?" Giản Vũ Tiệp dò hỏi.

    "Không có! Tôi không có!"

    Không đợi Giản Vũ Mân trả lời, La Tú Ân liền giành trước một bước phủ nhận.

    Này phủ nhận quá mức vội vàng, ngay cả Giản Nhất Lăng đều nhìn ra tới cô ấy có vấn đề.

    Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng nhìn nhau liếc mắt một cái.

    Sau đó hai người thập phần ăn ý, ngoan ngoãn lại lưu loát mà cầm lấy bánh trên bàn, đi đến bàn bên cạnh, đem không gian để lại cho Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân.

    Chuyện của người lớn bọn họ không phải thực hiểu, liền không trộn lẫn vào.

    "Em gái, cái này ăn siêu ngon, em ăn cái này đi."

    "Ân."

    Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng hai người tiếp tục ở bàn kế bên vui sướng mà ăn đồ ngọt.

    Cùng La Tú Ân Giản Vũ Mân bọn họ bên này là hai hoàn cảnh hoàn toàn bất đồng.

    "Cái kia Vũ ca, chuyện tối hôm qua, tôi sai rồi, tôi nhận sai tôi xin lỗi, anh xem có được hay không?"

    "Ai muốn cô xin lỗi? Tôi còn không có nghe nói qua nam nhân cùng nữ nhân phát sinh loại chuyện này còn cần nữ nhân xin lỗi!" Anh là nam nhân a! Anh mới là người muốn chịu trách nhiệm! La Tú Ân cô ấy có lầm hay không!

    "Nhưng mà tối hôm qua tôi.. Là tôi đối với anh.."

    "Mẹ nó, lão tử mở đầu, tuy rằng sau lại sức lực không có lớn bằng cô bị cô cấp đè ở.."

    Nhớ tới chi tiết chuyện tối hôm qua, Giản Vũ Mân cái đại nam nhân này cũng nhịn không được khuôn mặt phiên hồng.

    "Ai?" La Tú Ân có điểm ngốc.

    Vũ ca lời này là có ý tứ gì?

    Là nói chuyện tối hôm qua anh ấy là tự nguyện sao?

    Vũ ca là tự nguyện, kia chẳng phải là có ý nghĩa anh ấy đối với cô cũng có.. cảm giác?

    La Tú Ân đại não không kịp hoạt động.

    "Lão tử nói cho cô biết, liền tính muốn nói không muốn chịu trách nhiệm, cũng nên là tôi nói! Cô dựa vào cái gì mà nói?" Nếu không phải bên cạnh chính là Tiểu Tiệp cùng với Tiểu Lăng, anh đều phải cùng người trước mắt này đánh một trận.

    "Tôi.. tôi không có, tôi chỉ là.." La Tú Ân nỗ lực mà nghĩ a, đại não nỗ lực mà vận chuyển a.

    A a, La Tú Ân cái đứa ngốc này, ngày thường thời điểm suy nghĩ vấn đề đầu óc không phải rất linh quang sao?

    Như thế nào hôm nay đầu óc không được việc.

    Thời điểm mấu chốt, không được việc, muốn ngươi dùng làm gì?

    Giản Vũ Mân thấy cô ấy ấp úng, cho rằng cô ấy chính là đang tự mình tìm lấy cớ tìm lý do, vì thế càng thêm sinh khí, "Muốn đi liền đi, đừng làm cho tôi lại nhìn thấy cô!"

    La Tú Ân dừng lại, sau đó cúi thấp đầu xuống.

    Cầm lấy túi xách của mình, đứng dậy rời đi.

    Anh ấy cho cô đi cô đương nhiên hẳn là đi được rất xa.

    Cô không thể quấy rầy đến cuộc sống của anh, đặc biệt là ở dưới tình huống anh không muốn bị quấy rầy đến.

    La Tú Ân đi rồi, Giản Vũ Mân càng bực bội.

    Nữ nhân này thật đúng là liền đi rồi!

    Anh hiện tại mị lực kém như vậy sao?

    Nhìn thấy La Tú Ân vội vội vàng vàng mà rời đi, Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng nhất trí quay đầu mà nhìn về phía Giản Vũ Mân.

    "Đừng nhìn, chuyện hôm nay thông minh một chút!" Giản Vũ Mân tức giận mà nói.

    "Ngao, tẩu tử chúng ta chạy." Giản Vũ Tiệp đối với Giản Nhất Lăng nói.

    Nói xong chính mình mở to hai mắt nhìn, hậu tri hậu giác phát hiện chân tướng sự tình.

    Ngọa tào, anh trai cậu ta thích Ân tỷ a?
     
    heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 696: Anh họ Giản Dật Hành

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Vũ Tiệp miệng mở cả buổi, lúc sau mới khép lại được.

    Sau đó hỏi Giản Nhất Lăng ngồi đối diện, "Tiểu Lăng, em không kinh ngạc sao?"

    "Kinh ngạc." Vẻ mặt bình tĩnh mà trả lời.

    "Ách.." Tiểu Lăng, biểu tình kinh ngạc không phải như thế!

    "Ân tỷ khá tốt." Giản Nhất Lăng lại nói.

    Cô thích Ân tỷ, Ân tỷ làm chị dâu của cô cũng khá tốt.

    Đương nhiên tiền đề còn phải là hai người bọn họ thích lẫn nhau.

    "Tiểu Lăng em cũng cảm thấy cô ấy tốt sao?" Giản Vũ Mân rất có hứng thú mà hỏi Giản Nhất Lăng.

    "Ân."

    "Nhưng mà cô ấy người này quá vô tình, quay đầu liền không nhận." Giản Vũ Mân có chút bực bội.

    Không thể nói tới là bởi vì La Tú Ân quay đầu không nhận người bực bội, hay là bởi vì chính mình mị lực không bằng lúc trước liền fan đều lưu không được mà bực bội.

    "Anh, anh hãy cố lên, trở thành người đầu tiên trong chúng ta thoát cô đơn!" Giản Vũ Tiệp vì Giản Vũ Mân mà cổ vũ.

    Nếu chuyện của anh trai thành, vậy cậu liền lại có nhiều thêm một vị đại tẩu xinh đẹp a!

    Lúc này điện thoại Giản Nhất Lăng vang lên, là Giản Dật Thần gọi lại đây.

    Điện thoại chuyển được, Giản Nhất Lăng nghe được chính là tiếng cầu cứu của Giản Dật Thần.

    "Tiểu Lăng cứu mạng, em mau tới cứu anh!"

    "Anh ở đâu?"

    Thanh âm mềm mại có chút sốt ruột.

    "Anh ở nhà."

    "Ai thương tổn anh?"

    "Còn có ai, anh trai anh a! Em lại không tới, anh liền sắp bị anh ấy đánh chết!"

    "..."

    Anh trai Giản Dật Thần, là Giản Dật Hành.

    Tiệc đính hôn của Giản Nhất Lăng anh ấy không có tới, bởi vì anh ấy lúc đó đang ở nước ngoài đến một nơi phi hòa bình hộ tống phóng viên chiến tranh, một chốc một lát cũng không về được.

    Không nghĩ tới Giản Dật Hành đến kinh thành việc đầu tiên cư nhiên là đánh em trai của mình một trận.

    Giản Dật Thần năng lực chịu trận, đại khái chính là như vậy được luyện ra.

    Nghe được là Giản Dật Hành tới, biểu tình của Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp đều có điểm cứng đờ.

    "Tiểu Lăng, anh cảm thấy em vẫn là đừng đi nữa, anh Dật Hành đối với anh Dật Thần vẫn là sẽ thủ hạ lưu tình, chúng ta vẫn là không cần làm cá trong chậu bị tai vạ."

    "Không sai không sai, quá nguy hiểm, Dật Hành chính là một chân có thể đá sụp một bức tường, chúng ta loại bình thường này bị cậu ta một chân đá, phỏng chừng nằm bệnh viện đến nửa năm."

    Quan điểm của hai anh em Giản Vũ Mân Giản Vũ Tiệp thập phần nhất trí: Trân ái sinh mệnh, rời xa Giản Dật Hành.

    Hơn nữa Giản Dật Hành là người duy nhất trong Giản gia đối với Giản Nhất Lăng không có cảm giác tồn tại.

    Không biết có phải bởi vì mẹ của anh Nhiếp Quân quá dong dài hay không, dẫn tới Giản Dật Hành đối nữ hài tử trước nay đều không có kiên nhẫn.

    Ở trong lòng anh, nữ hài tử đều quá mức mảnh mai, hơn nữa khó hiểu, âm tình bất định.

    Anh tự nhận là không có cách nào đoán được tâm tình của nữ hài tử, cho nên đối với nữ hài tử luôn luôn là kính nhi viễn chi.

    Trong đó cũng bao gồm Giản Nhất Lăng.

    Ở trong lòng Giản Dật Hành, Giản Nhất Lăng là một nữ hài tử đặc biệt mảnh mai.

    Giống như anh dùng tay nhéo một cái, cô liền sẽ bị đánh rớt.

    Cho nên Giản Dật Hành trước nay đều cách Giản Nhất Lăng rất xa, thậm chí đều không cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện.

    Giản Dật Thần kêu Giản Nhất Lăng cứu mạng, Giản Nhất Lăng cũng không nhất định có thể cứu được anh ấy.

    Dù sao Giản Dật Hành đánh em trai mình cũng là chuyện thường có, bọn họ cũng không cần quá lo lắng.

    Huống chi chờ bọn họ đi qua, Giản Dật Hành sớm đã đánh xong.

    Giản Nhất Lăng không rõ lắm tình huống, thu được Giản Dật Thần điện thoại cầu cứu, liền tính toán đi qua.

    Giản Vũ Mân không muốn qua, nhưng vì em gái muốn đi, anh cũng chỉ có thể liều mình bồi quân tử.

    Lái xe chở Giản Nhất Lăng cùng Giản Vũ Tiệp chạy tới nhà Giản Dật Thần.

    Quả nhiên thời điểm đến nơi Giản Dật Thần đã bị đánh xong.
     
    Heoheocon9552, heoconchuayeuILoveUBaka thích bài này.
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 697: Anh là anh trai ruột của em sao?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời điểm bọn họ vào cửa, liền thấy được Giản Dật Thần vẻ mặt đáng thương vô cùng.

    Mà ngồi trên sô pha bên cạnh là một nam nhân có khuôn mặt lạnh lùng biểu tình nghiêm túc.

    Nam nhân ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, dáng ngồi không chút cẩu thả.

    Bờ môi của anh nhấp thành một đường thẳng tắp.

    Toàn thân đều lộ ra một cổ hơi thở cương nghị, chỉ nhìn liền cảm thấy thật không dễ chọc vào.

    Không cần phải nói, cái người lạnh lùng soái ca này chính là con trai cả của Nhiếp Quân, anh trai ruột của Giản Dật Thần, Giản Dật Hành.

    Cũng là nam nhân có thể đánh nhất trong anh em Giản gia bọn họ, giá trị chiến đấu bạo biểu, khả năng bảy người cháu trai khác cùng ở với nhau, cũng đều đánh không lại Giản Dật Hành một người.

    Giản Vũ Tiệp cảm thấy may mắn khi Giản Dật Hành không theo chân bọn họ đoạt em gái, nếu anh ấy muốn cướp, căn bản không còn chuyện cho người khác.

    Giản Nhất Lăng nhìn Giản Dật Hành, anh ấy so tưởng tượng của cô còn muốn hảo một chút.

    Cô mới đầu cho rằng sẽ nhìn thấy một người nam nhân thập phần cường tráng, cùng giống như những người đoạt giải quán quân.

    Nhưng trên thực tế không có khoa trương như vậy, anh ấy thoạt nhìn cũng không có khoa trương cơ bắp, dáng người cân xứng, chỉ nhìn thoáng qua so với người bình thường thoạt nhìn chắc nịch một chút.

    Giản Dật Thần vừa nhìn thấy Giản Nhất Lăng bọn họ liền bắt đầu cáo trạng.

    "Tiểu Lăng, anh lại bị đánh."

    "Anh vì cái gì, bị đánh?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Anh cả ghét bỏ anh quá yếu, nói anh lần trước bị bắt cóc làm mất mặt anh ấy, anh ấy nói anh ấy muốn rèn luyện anh."

    Nói xong Giản Dật Thần oán hận mà trừng mắt nhìn anh trai Giản Dật Hành đang ngồi bên cạnh liếc mắt một cái.

    Vừa rồi thời điểm Giản Nhất Lăng bọn họ không có tới anh cũng không dám trừng anh trai của mình như vậy.

    Hiện tại người tới, anh chắc chắn anh trai anh sẽ không ở trước mặt anh em mình mà đánh mình mới dám dùng ánh mắt như vậy kháng nghị.

    Giản Dật Hành mặt không biểu tình mà giải thích, "Anh không có đánh nó, anh là đang cùng nó huấn luyện, nó quá yếu."

    Giản Dật Thần vội vàng phản bác, "Em nơi nào yếu, em rõ ràng là người bình thường được không?"

    Anh thực bình thường, không bình thường chính là anh trai của anh, cường đến quá mức.

    Nào có người cùng anh ấy như vậy, thể loại võ thuật nào cũng đều học, nhưng phàm là cùng đánh nhau có quan hệ, anh liền mạnh mẽ mà huấn luyện.

    "Em cần rèn luyện thân thể lại, lần sau liền sẽ không ở thời điểm bị người bắt đi chỉ có thể bị động bị đánh."

    "Em cảm thấy thân thể của em có thể, Tiểu Lăng, em nói có phải hay không?"

    Giản Dật Thần hướng Giản Nhất Lăng tìm kiếm nhận đồng.

    "Ân, anh thực tốt." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Giản Vũ Mân trắng ra phá đám, "Thôi đi, đừng nói em mà dù mấy anh em khác hỏi Tiểu Lăng, Tiểu Lăng cũng sẽ trả lời giống nhau, con bé là không đành lòng làm thương tâm em."

    Giản Dật Thần vừa muốn giơ lên khóe miệng ngạnh sinh sinh bị Giản Vũ Mân cấp đè xuống.

    "Anh Vũ Mân, anh có thể cho em một chút mặt mũi không?"

    "Anh nói chính là lời nói thật, em không tin thì hỏi Tiểu Tiệp." Giản Vũ Mân trả lời.

    Giản Dật Thần tâm tắc.

    Giản Vũ Tiệp nhìn thoáng qua Giản Dật Thần khuôn mặt ủy khuất kia, vẫn quyết định không tiếp tục thọc anh ấy một dao, tuy rằng anh trai cậu là nói sự thật.

    "Rống, các người đều khi dễ tôi." Giản Dật Thần ủy khuất lên án.

    "Không sai biệt lắm, đừng giả vờ, em là người nào, chúng ta đều rất rõ ràng."

    Giản Dật Hành vô tình mà vạch trần.

    "Anh là anh trai ruột của em sao?" Giản Dật Thần mếu máo.

    Giản Dật Hành biểu tình từ đầu đến cuối đều là nghiêm túc, bình tĩnh, cũng không vì Giản Dật Thần biểu tình cố ý kia mà sở động.

    "Là anh trai ruột của em mới hy vọng em có thể lại cường một chút, bằng không tiếp theo phát sinh tình huống như vậy, em còn có thể tồn tại trở về hay không liền khó nói."

    Giản Dật Hành làm việc cùng nói chuyện như nhau, đều là có nề nếp, cùng em trai anh Giản Dật Thần là hai loại tính cách hoàn toàn khác nhau.
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 698: Em gái làm cơm thật ngon (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Dật Thần nói, "Anh, anh từ bỏ đi, em là cái nguyên liệu gì anh cũng biết, từ nhỏ dưới sự huấn luyện dã man của anh cũng chưa thể cường kiện lên thân thể thì đời này cũng đều không có khả năng cường kiện lên. Nói nữa, em chính là Dật Thần tỷ tỷ của Tiểu Lăng, các anh bảy người phụ trách bạn trai lực bạo, em cùng Tiểu Lăng phụ trách xinh đẹp như hoa."

    "Anh xem là Tiểu Lăng phụ trách mạo mỹ, em phụ trách như hoa." Giản Vũ Mân nói như hoa là như một nhân vật nam trong một phim truyền hình hài nào đó giả nữ trang nhưng lại thật sự xấu độc đáo.

    "Anh Vũ Mân, anh như vậy là sẽ không tìm thấy được bạn gái!" Giản Dật Thần u oán mà trừng mắt nhìn Giản Vũ Mân liếc mắt một cái.

    "Nói giống như các cậu tìm được rồi vậy." Giản Vũ Mân phản bác đến thập phần hữu lực, nói năng có khí phách.

    Dù sao mọi người đều không tìm được, liền ai cũng không cần ghét bỏ ai.

    Giản Vũ Tiệp vội nói, "Em còn nhỏ, các anh đừng nhìn em."

    Giản Dật Thần hừ hừ, "Em cũng còn nhỏ."

    ╭ (╯^╰) ╮

    Xú không biết xấu hổ.

    Sau đó Giản Dật Thần lại hỏi Giản Dật Hành, "Anh, Tiểu Lăng đính hôn anh bỏ lỡ, anh có muốn bổ sung một phần lễ vật tặng Tiểu Lăng hay không a?"

    Giản Dật Thần muốn dẫn đường cho Giản Dật Hành cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện.

    "Không chuẩn bị." Giản Dật Hành trả lời.

    Giản Dật Thần vội giúp Giản Dật Hành tìm lý do, "Ngao, có phải bởi vì anh bận quá hay không, anh lúc trước ở nơi đó còn đang đánh nhau, hẳn là không có gì để chuẩn bị."

    Kỳ thật Giản Dật Hành không chuẩn bị là về tình cảm có thể tha thứ, anh ấy lúc trước người là ở một mảnh đất không có hòa bình, gặp phải tình huống có khả năng nguy hiểm đến tánh mạng.

    "Không nhớ tới." Giản Dật Hành ăn ngay nói thật.

    Sau đó Giản Dật Hành quay đầu nhìn Giản Nhất Lăng liếc mắt một cái.

    Giản Dật Hành mơ hồ nhớ rõ bộ dáng Giản Nhất Lăng thời điểm mới sinh ra, nho nhỏ một đoàn, cảm giác cũng lớn hơn không được bao nhiêu so với mèo con.

    Đến bây giờ cũng không có tốt hơn bao nhiêu, trên người không có hai lạng thịt, cảm giác một khi không cẩn thận sẽ có nguy hiểm đến sinh mệnh.

    So sánh ra, em trai anh liền rắn chắc hơn nhiều.

    Tầm mắt Giản Dật Hành chỉ dừng lại một thời gian rất ngắn ở trên người Giản Nhất Lăng, thực mau liền dời đi.

    ###

    Khó được cùng Giản Dật Hành gặp nhau, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng liền lưu lại cùng anh ấy dùng cơm.

    Giản Nhất Lăng tự mình xuống bếp vì các anh trai chuẩn bị bữa tối.

    Giản Nhất Lăng chuẩn bị bánh bao thịt, gà muối ớt, cá hầm cải chua, thăn bò, rau lang xào tỏi, còn có canh thịt heo.

    Bởi vì Giản Dật Hành thích ăn thịt, tuy rằng cá cũng ăn, nhưng càng thiên vị ăn thịt.

    Nhà bếp của Giản Dật Thần là thiết kế mở, cho nên Giản Dật Hành có thể nhìn thấy quá trình làm món ăn của Giản Nhất Lăng.

    Trong tay của anh cầm một quyển tạp chí, biểu tình xem rất nghiêm túc, đôi mắt dư quang lại là nhìn đến phòng bếp bên kia.

    Đồng thời mũi anh cũng có thể ngửi được mùi hương đồ ăn mà Giản Nhất Lăng làm.

    Theo Giản Nhất Lăng khéo tay nấu nướng, cổ hương vị kia bắt đầu trở nên mê người, câu lấy đầu mũi.

    Nước miếng trong bất tri bất giác thấm vào toàn bộ khoang miệng.

    Giản Dật Hành bắt đầu có chút phân thần, lực chú ý có chút không tập trung.

    Anh giống như có chút chờ mong bữa tối hôm nay.

    Đồ ăn được bưng lên bàn, đầy bàn đều là thái sắc anh thích, cái này làm cho ngón trỏ của anh giật mạnh.

    Giản Dật Hành không kén ăn, thời điểm lần trước ở chiến khu, đồ ăn rất nhiều cũng không mới mẻ, anh cũng có thể ăn ngấu nghiến.

    Nhưng mà con người đều sẽ hướng tới mỹ thực, ăn uống chi dục là bản năng nhân loại, Giản Dật Hành cũng không ngoại lệ.

    Giản Dật Hành động chiếc đũa, trước kẹp một khối bánh bao thịt, để vào trong miệng.

    Hương vị của nó, thế nhưng cũng như mùi hương mà nó phát ra giống nhau, mỹ vị ngon miệng đến mê người.

    Ngoài giòn trong mềm, thịt chất non mềm, bên ngoài bao vây một tầng nước sốt vừa vặn tốt.
     
    Heoheocon9552Bonie thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...