Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 479: Muốn liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người Tần gia cố gắng liên lạc với bệnh viện Lạc Hải Sâm, không chỉ có một mình Tần Du Phàm, còn có cha của Tần Du Phàm, gia chủ Tần gia đương nhiệm, chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn Tần thị, Tần Chí Cả.

    Tần Chí Cả cùng Tần Xuyên là hai cha con, về mặt ngoại hình hai người có sáu bảy phần tương tự.

    Tần Chí Cả nhìn giống như là phiên bản khi già đi của Tần Xuyên.

    Mặc dù hiện tại, cũng như cũ rất có phong thái, có thể nghĩ đến năm đó là một chàng trai như thế nào.

    Một người anh họ của ông, cũng là một vị giám đốc rất có lực ảnh hưởng ở gia tộc Tần gia đang bị bệnh, hiện tại nhu cầu cấp bách muốn được cứu trị.

    Ông ấy đã có lời nói, mặc kệ là ai, có thể chữa khỏi bệnh của ông ấy, ông ấy nguyện ý giao ra toàn bộ cổ phần Tần gia mà ông ấy đang nắm giữ.

    Phần cổ phần này Tần Chí Cả đương nhiên muốn, nếu mà rơi xuống tay người khác, đối với Tần Chí Cả thậm chí toàn bộ tập đoàn Tần thị mà nói đều không thể nghi ngờ là một cái tai họa ngầm lớn.

    Cho nên ông hy vọng liên hệ được bệnh viện Lạc Hải Sâm, thông qua đạt được hiệp nghị với bệnh viện Lạc Hải Sâm, bắt được số cổ phần này.

    Ông có thể chi trả số tiền tương đương cho phần cổ phần này cho bệnh viện Lạc Hải Sâm, và số cổ phần này sẽ thuộc về ông.

    Tần Chí Cả đem Tần Xuyên gọi đến trước mặt mình, cùng anh nói đến cái ý tưởng này của mình, hơn nữa muốn anh phụ trách làm chuyện này.

    Tần Chí Cả tìm Tần Xuyên tới thương nghị chuyện này, cũng là vì ông càng có khuynh hướng muốn đem Tần gia giao cho Tần Xuyên, cũng không phải ông không hài lòng với năng lực của con gái Tần Du Phàm của mình.

    Ngược lại, ông đối với năng lực của con gái là thực tán thành.

    Chỉ là Tần gia bọn họ qua các đời đều là truyền cho con trai, nếu tới đời của ông, lại truyền cho con gái, thì sẽ vi phạm tổ huấn.

    Đây cũng là nguyên nhân mà có không ít trưởng bối Tần gia bọn họ ủng hộ Tần Xuyên.

    Tần Chí Cả nói với Tần Xuyên, "Cổ phần tập đoàn Tần thị không thể tùy tùy tiện tiện chuyển tới tay người ngoài, bác cả của con hiện tại bệnh nặng, trong đầu nghĩ không được nhiều như vậy, mới có thể nói liền đem cổ phần giao ra. Nhưng mà chúng ta không thể mặc kệ ông ấy làm như vậy. Hiện tại chúng ta chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chúng ta cùng bệnh viện Lạc Hải Sâm đạt thành hiệp nghị, hoặc là dứt khoát liền không cần điều trị."

    Lời này Tần Chí Cả sẽ không nói trước mặt người khác, nhưng mà trước mặt là con trai ông, Tần Chí Cả liền đem chuyện này nói trắng ra.

    Tần Chí Cả nói lời thấm thía, "Cổ phần Tần gia vô luận như thế nào cũng không thể rơi vào tay người ngoài. Một khi người bên ngoài nắm giữ quá nhiều cổ phần, can thiệp đến quyết sách hội đồng quản trị, đối với Tần gia chúng ta là một việc thập phần nguy hiểm. Cho nên bác cả của con, hoặc là bệnh chết, cổ phần của ông ấy sẽ được các con của ông ấy kế thừa, nếu muốn lấy cổ phần đi đổi sự cứu trị của bệnh viện Lạc Hải Sâm, phải làm sao để bệnh viện Lạc Hải Sâm cùng chúng ta đạt thành một cái hiệp nghị."

    Tần Xuyên cau mày, ý tưởng của Tần Chí Cả anh có thể lý giải.

    Chuyện này quan hệ đến lợi ích của tập đoàn Tần thị.

    Nhưng rốt cuộc đó là tài sản của bác cả họ của bọn họ, anh không có quyền quyết định.

    "Con cảm thấy làm như vậy không ổn, chúng ta không có quyền can thiệp vào quyết định của bác cả họ."

    "Tần Xuyên, con phải hiểu được, làm buôn bán cần thiết phải nhẫn tâm, con có nghĩ tới nếu cổ phần của bác cả họ của con rơi vào vào những người bụng dạ khôn lường đối với tập đoàn Tần thị chúng ta sẽ có hậu quả như thế nào không?"

    "Bệnh viện Lạc Hải Sâm mỗi năm tiếp nhận số lượng người bệnh hữu hạn, bác cả họ chưa chắc có thể được bọn họ cứu trị, con cảm thấy chúng ta không can thiệp chưa chắc đối với chuyện này sẽ có ảnh hưởng gì."

    "Tần Xuyên, những thứ con phải học còn quá nhiều, ở trên thương trường, con dựa vào tâm lý may mắn như vậy là trăm triệu lần không thể được!"

    Tần Xuyên trầm khuôn mặt, không nghĩ muốn cùng Tần Chí Cả cãi nhau.

    Tần Chí Cả thấy thế liền nói, "Con đi về trước suy nghĩ lại đi, suy nghĩ cẩn thận, lại đến tìm ta."

    Hai cha con sau một hồi nói chuyện tan rã trong không vui.
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 480: Muốn liên hệ với bệnh viện Lạc Hải Sâm (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mạc Thi Vận gần đây rất bận.

    Bận rộn quay video ngắn.

    Hiện tại video ngắn thực có chút hot ở trên mạng, rất nhiều minh tinh đều dựa vào việc phát một số video ngắn của mình, thêm được nhiều lưu lượng mới.

    Mạc Thi Vận cũng ở cân nhắc chuyện này.

    Nhưng bởi vì hiện tại cô không có đoàn đội sau lưng vì cô bày mưu tính kế, hiện tại chuyện gì cũng đều chỉ có thể dựa vào chính mình làm.

    Quá trình thực gian nan, lần đầu tiên quay video ngắn, tuy rằng được quảng bá trên nền tảng, nhưng hiệu quả không tốt.

    Bình luận nói cô không có ấn tượng, nếu không bỏ xuống cái tôi liền không cần học người khác quay video hài.

    Mạc Thi Vận thực buồn rầu, cô biết xác thật mình không làm video hài được.

    Cho nên lúc này đây cô quyết định quay video ngắn theo phong cách khác, cô hiện tại đang nỗ lực nghiên cứu xem dùng ý tưởng nào.

    Mạc Tuệ Cầm thấy con gái gần đây làm lụng vất vả, thập phần đau lòng.

    Bà hầm tổ yến cho con gái.

    Hiện tại hai mẹ con bà đang thuê một căn phòng ở kinh thành.

    Thời kỳ đỉnh cao của Mạc Thi Vận, ở thành phố Hằng Viễn mua hai căn hộ.

    Một nơi để ở, một nơi để đầu tư.

    Đồng thời tiền tiết kiệm ở ngân hàng còn là tới gần tám chữ số.

    Nhưng sau này Mạc Thi Vận xuống dốc, mà mỗi ngày chi tiêu lại rất cao.

    Vì thế hai căn hộ đều bán, hai mẹ con đi tới kinh thành, tìm kiếm cơ hội phát triển.

    Sau này mọi chuyện vẫn luôn không tốt, con gái bà vài tháng mới có thể nhận được một cái hợp đồng, thù lao cũng thập phần hữu hạn.

    Nếu cam nguyện làm một người bình thường, một chút thu nhập này cũng có thể duy trì.

    Nhưng mà Mạc Thi Vận không chịu thua, cô đã từng đạt tới đỉnh cao nên cô còn muốn lại lần nữa đạt được.

    Vì thế Mạc Thi Vận chỉ là duy trì thể diện của mình liền yêu cầu tiêu phí rất nhiều.

    Cho nên hiện tại hai mẹ con bà sinh hoạt rất là gian khổ.

    Mạc Tuệ Cầm thở dài nói, "Nếu năm đó Hà Yến không đối với con trai của mình như vậy, không cho mình nếm mùi đau khổ, liền không có nhiều chuyện như vậy."

    Lúc ấy Mạc Thi Vận có kim chủ ở phía sau màn, một người là Hà Yến, một người là Tiền thiếu phu nhân.

    Hà Yến bị con trai của bà chỉnh đến nay vẫn không xoay được mình, bà ấy bị như vậy, cùng với Mạc Thi Vận quan hệ hợp tác cũng liền ngưng hẳn, Mạc Thi Vận mất đi hơn phân nửa quan hệ nhân mạch phía sau màn.

    Mà Tiền thiếu phu nhân cũng theo sau cùng Mạc Thi Vận phân rõ giới hạn, cụ thể nguyên nhân hai mẹ con bà đến nay còn không biết.

    Phàm là Hà Yến có chút thông minh một chút, cũng không đến mức nháo đến nông nỗi cùng con trai ruột của mình trở mặt thành thù, ở điểm này, Mạc Tuệ Cầm cảm thấy Hà Yến là ngu ngốc.

    Nếu bà ta không bị con trai mình hố chết, thì ít nhất hiện tại dựa theo mối quan hệ hợp tác giữa bà ta và con gái mình, hai người nhất định có thể đôi bên cùng có lợi.

    Lấy tiềm lực của con gái bà, nhất định có thể mang phong bao hồi báo cho Hà Yến.

    "Mẹ, con không có việc gì, mẹ đừng lo lắng, chỉ là suy nghĩ chủ ý quay cái video ngắn mà thôi, không vất vả như mẹ nghĩ đâu."

    Mạc Thi Vận không thèm để ý mình dùng bao nhiêu thời gian và sức lực để quay video ngắn, bởi vì cô hiện tại không có hợp đồng nào, thời gian rất nhiều.

    Cô để ý chính là sau khi phát có thu được phí hay không.

    Nếu phát rồi mà không thể tạo nên tác dụng gì, chi phí phát sóng liền tương đương với việc ném đá xuống sông.

    "Đúng rồi mẹ, con nhờ mẹ hỏi thăm chuyện kia thế nào?"

    Mạc Thi Vận cũng đang hỏi thăm chuyện của bệnh viện Lạc Hải Sâm.

    Bởi vì cô từ bạn bè của mình nghe được, Tần gia đang hỏi thăm bệnh viện thần bí này.

    Còn bởi vì cô gần đây có liên lạc với một lão đại của giới giải trí cũng nghe được tin tức, treo giải thưởng cho việc liên quan.

    Sinh bệnh là chuyện thường có.

    Khát vọng được chữa khỏi bệnh là bản năng của con người.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 481: Địch lão gia tử lừa Giản Nhất Lăng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi các bệnh viện bình thường không có cách nào chữa được, thì hiện lên trước mặt của người đó có một lựa chọn chính là bệnh viện thần bí này.

    Trong một năm thời gian bệnh viện này thành lập và phát triển, Mạc Thi Vận là một người ngoài ngành cũng đã không dưới một lần nghe đến danh tiếng của bệnh viện này.

    "Thi Vận, mẹ vô dụng, mẹ tin tức nào cũng không nghe được."

    Mạc Tuệ Cầm hỏi thăm không được gì mới là bình thường.

    Tập đoàn tài chính người ta hao hết tâm tư cũng chưa tìm được tin tức, Mạc Tuệ Cầm dựa vào thời điểm năm đó con gái mình bạo hồng có quen biết mấy người, có thể hỏi thăm ra được tin tức gì.

    Mạc Thi Vận cũng biết có thể nghe ngóng được tin tức kia khả năng cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà vẫn muốn thử một lần, vạn nhất vận khí tốt cũng không phải không thể nào.

    Mạc Thi Vận học đại học ngành biểu diễn, cô hiện tại chỉ có một con đường có thể đi là làm diễn viên.

    Ở trước mặt cô cũng chỉ có hai con đường: Đường thứ nhất là thông qua tác phẩm thu hút được người xem, quay lại trong mắt của khán giả; hoặc đường thứ hai là tìm được một quan hệ nhân mạch mới, hoặc là ký được hợp đồng với một công ty quản lý.

    Nhưng mà hiện tại, hai con đường này cô đi đều thực gian nan.

    ###

    Địch lão gia tử trực tiếp tìm tới Giản Nhất Lăng.

    Nhìn hình dáng của cô bé nhỏ xinh trước mặt, Địch lão gia tử càng nhìn càng vui, càng xem càng cao hứng.

    Đặc biệt là nhìn thấy trên cổ trắng nõn của Giản Nhất Lăng đang đeo dây chuyền mặt ngọc kia.

    Chiếc cổ này thật là đẹp mắt, trời sinh liền thích hợp đeo mặt ngọc tổ truyền nhà bọn họ!

    Chiếc dây chuyền màu đen còn phụ trợ thêm cho cổ trắng nõn của cô, chất ngọc trong suốt óng ánh như pha lê càng tôn lên làn da của cô!

    Trang sức ngọc mặt, quả nhiên vẫn là mang lên mới đẹp, để trong hộp không ai nhìn chính là lãng phí.

    Địch lão gia tử mặt đầy tươi cười mà nhìn Giản Nhất Lăng, rất có vài phần hương vị quái quái.

    Sau khi nhìn một hồi lâu, Địch lão gia tử mới nhớ tới mục đích hôm nay tới đây.

    "Tiểu nha đầu, cháu trai lớn nhà ta cháu có quen biết, cháu cũng biết tình huống thân thể của hắn không phải thực tốt, ta muốn mời cho hắn một người hộ lý chuyên nghiệp bên người. Nhưng mà, tính tình của đứa cháu nhà ta rất quái lạ, người bình thường đều hầu hạ không được hắn, trước kia tìm thật nhiều người, đều bị hắn đuổi đi!"

    Địch lão gia tử vẻ mặt buồn rầu, rõ ràng là cố ý lộ ra cho Giản Nhất Lăng nhìn thấy.

    Những lời này nhưng đều là nói thật, là lời từ đáy lòng.

    Trời biết trước kia ông cùng chú hai của Địch Quân Thịnh suy nghĩ bao nhiêu phương pháp, ý đồ ở bên người Địch Quân Thịnh an bài một vị bác sĩ để chăm sóc.

    Nhưng đều không có được hắn tiếp nhận.

    Địch lão gia tử biết Giản Nhất Lăng hiện tại là sinh viên hệ y khoa, đồng thời còn là một người pháp y xuất sắc.

    Tuy rằng nghề nghiệp cũng không phải đúng lắm, nhưng mà phương hướng cũng không sai.

    Dùng cái này làm lý do, để bên người cháu trai lớn của ông, danh chính ngôn thuận, hợp tình hợp lý.

    Nếu hôm nay người tới là người khác, Giản Nhất Lăng không hề nghi ngờ sẽ từ chối.

    Nhưng Địch lão gia tử tìm Giản Nhất Lăng, là vì Địch Quân Thịnh.

    Không biết vì cái gì, những chuyện có liên quan đến Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng sẽ đối đãi rất khác.

    Giản Nhất Lăng nghĩ, đại khái là bởi vì chính mình thật sự thiếu anh rất nhiều đi?

    Không làm như vậy lương tâm của cô sẽ bất an.

    Hẳn là như vậy.

    Giản Nhất Lăng nghiêm túc mà suy nghĩ về đề nghị của Địch lão gia tử.

    Cô không phải là không muốn đáp ứng, mà lần này cô tới kinh thành, chỉ ở lại một thời gian ngắn.

    Công việc này không hề nghi ngờ là cần thời gian dài.

    Địch lão gia tử thấy Giản Nhất Lăng vẻ mặt trầm tư, trong não vừa chuyển, bắt đầu bán thảm.

    "Ai nha, ta lão già này cũng là mệnh khổ, tuổi một đống, cũng chỉ có một đứa cháu như vậy, hắn nếu đi rồi, ta người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, kia thật là so với để ta chết đi còn đỡ thống khổ hơn a!"
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Hongnhan, heoconchuayeuĐặng Nga8992x thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Hongnhan, Cham9597heoconchuayeu thích bài này.
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 484: Hội nghị giao lưu học thuật (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm rốt cuộc đã liên hệ được ban tổ chức hội nghị giao lưu học thuật, lấy thân phận tổng giám đốc tập đoàn Tần thị nhận được thư mời, toàn bộ quá trình tương đối phức tạp, cũng may cuối cùng vẫn có được thư mời.

    Tần Du Phàm đã đến hiện trường của buổi gặp gỡ trao đổi học thuật vô cùng đặc biệt này.

    Buổi hội nghị giao lưu học thuật này không công khai đối với bên ngoài.

    Hơn nữa hội trường bảo vệ nghiêm ngặt, chỉ có nhân tài giữ thư mời đặc thù mới có thể đi vào.

    Thông qua tầng tầng kiểm tra an ninh cùng xác nhận thân phận, Tần Du Phàm rốt cuộc cũng tiến vào trong hiện trường hội nghị giao lưu.

    Đây là một hội trường nhỏ.

    Chỗ ngồi bên trong đại khái chỉ có không quá 80 chỗ.

    Có thể thấy được người tới sẽ không quá nhiều.

    Nhưng có thể tới hơn phân nửa đều là nhân sĩ tinh anh trong nghề, cùng với các nhân vật quan trọng của các tập đoàn tài chính.

    Mới vừa tiến vào hội trường, Tần Du Phàm liền nhìn thấy một gương mặt đối với cô mà nói cũng không tính là gương mặt xa lạ.

    Giản Nhất Lăng?

    Cô ấy như thế nào lại ở chỗ này?

    Là Thịnh gia giúp cô ấy có được thư mời tới đây sao?

    Tần Du Phàm cảm thấy cái khả năng này tính ra sẽ lớn hơn một ít.

    Bằng không lấy chính thân phận của cô ấy, là không có khả năng lấy được thư mời đến nơi này.

    Cô ấy là sinh viên hệ y khoa, hẳn là sẽ đối với loại hội nghị giao lưu học thuật đại biểu đứng đầu giới y học thế giới này có hứng thú.

    Cô ấy nếu là cảm thấy có hứng thú, lấy tính tình của Thịnh gia, khẳng định là giúp cô ấy làm được.

    Tần Du Phàm xa xa mà thấy ở vị trí hậu đài, Giản Nhất Lăng ở cùng một người đàn ông trung niên tóc hoa râm đang nói chuyện.

    Bởi vì khoảng cách có chút xa, nội dung đối thoại cô ấy một chữ đều nghe không thấy.

    Không biết cái người đàn ông trung niên tóc hoa râm kia là ai, thoạt nhìn giống như cùng Giản Nhất Lăng còn rất quen thuộc.

    Tần Du Phàm nhìn trong chốc lát sau đó ý thức được hành vi của mình không đúng.

    Cô không có chuyện gì sao đi chú ý Giản Nhất Lăng?

    Chuyện của nữ sinh này như thế nào thành chuyện mà cô quan tâm vậy?

    Địch Quân Thịnh thích nha đầu chết tiệt này mà không thích cô là tổn thất của anh ta!

    Cô mới sẽ không đi học cái nha đầu chết tiệt này.

    Cô cũng không quan tâm cái nha đầu chết tiệt này đang làm cái gì, cô ấy như thế nào cũng đều cùng cô không có quan hệ!

    Hội nghị giao lưu học thuật bắt đầu, các lão đại trong vòng sôi nổi lên đài diễn thuyết.

    Nội dung bọn họ diễn thuyết đối với Tần Du Phàm mà nói quá mức khó hiểu, trên cơ bản đều nghe không hiểu.

    Tần Du Phàm càng chú ý chính là những người đến hội nghị giao lưu học thuật, cô cẩn thận mà quan sát những người đến hội nghị giao lưu này, ý đồ ở trong đó tìm ra cái người có thể là nhân viên của bệnh viện Lạc Hải Sâm kia.

    Sau khi tìm một vòng, Tần Du Phàm nhìn người nào cũng đều giống, nhìn lại thì người nào cũng đều không giống.

    Không có đầu mối.

    Bất quá Tần Du Phàm chú ý tới Giản Nhất Lăng không phải đang nghe người khác diễn thuyết.

    Cô ấy thật vất vả có được thư mời, như thế nào vào thời điểm quan trọng nhất lại không có ngồi nghe báo cáo học thuật đây?

    Thời điểm nghỉ ngơi giữa giờ, Tần Du Phàm cùng một ít nhân viên nghiên cứu y học chung quanh tiến hành giao lưu.

    Muốn từ trong miệng bọn họ thu hoạch được một ít tin tức của bệnh viện Lạc Hải Sâm.

    Sau đó Tần Du Phàm phát hiện, bọn họ cũng có những người vì tin tức của bệnh viện Lạc Hải Sâm mà tới.

    Hoàng giáo sư của đại học Kinh Thành hệ y khoa, cũng có ở hiện trường.

    Bởi vì danh ngạch hạn chế, Hoàng giáo sư chỉ có thể mang theo hai sinh viên đi cùng, mang theo hai sinh viên mà ông thập phần xem trọng, trong đó có một người cùng hướng hạng mục nghiên cứu với Giản Nhất Lăng, Lục Viện, một người khác là một sinh viên nam.

    Sinh viên trao đổi lâm thời lại đây Giản Nhất Lăng cũng không có ở trong đó.

    Cùng Tần Du Phàm giống nhau, tâm tư Hoàng giáo sư cũng không có ở trên nội dung của buổi giao lưu học thuật hôm nay.

    Lục Viện trong lúc vô ý thoáng nhìn thấy Giản Nhất Lăng, không phải ở hội trường, mà là ở lối vào hậu đài.

    "Lão sư, Giản Nhất Lăng hình như cũng tới."
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 485: Hội nghị giao lưu học thuật (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vừa rồi mọi người đều ngồi nghe diễn thuyết, Giản Nhất Lăng lại ngồi ở hàng ghế đầu tiên, cho nên những người khác đều không có chú ý tới.

    Hiện tại nghỉ ngơi giữa giờ, cô từ trên chỗ ngồi rời đi, Lục Viện mới nhìn thấy cô.

    Hoàng giáo sư nhìn qua phương hướng Lục Viện đang nhìn thoáng qua, sau đó không phải thực để ý nói, "Kệ con bé đi, con bé ở nước ngoài được các giáo sư đánh giá rất cao, nhân mạch trong vòng hẳn là cũng có."

    Hải Đức giáo sư là một vị giáo sư về ngành y khoa rất có lực ảnh hưởng trên thế giới, quan hệ nhân mạch của ông ấy so với Hoàng giáo sư càng rộng hơn nhiều.

    Lục Viện cũng không nghĩ nhiều, cô lúc trước cũng nghe Hoàng giáo sư nói qua, Giản Nhất Lăng là một thiên tài y học, được Hải Đức giáo sư đánh giá như thế nào.

    Lời đánh giá kia không giống như là đánh giá một sinh viên, càng giống như đánh giá về một vị giáo sư cùng đẳng cấp thậm chí là một chuyên gia y học.

    Nam sinh bên cạnh có chút hâm mộ, "Chỗ ngồi của cậu ấy lại còn là ở hàng đầu tiên."

    Hôm nay hội nghị giao lưu học thuật thực nghiêm khắc, mỗi vị khách đều có chỗ ngồi cố định, chỉ có thể ngồi ở vị trí đã được chỉ định.

    Nghe nói các chỗ ngồi khác đều là ngẫu nhiên, nhưng mà chỗ ngồi ở hàng đầu tiên là ban tổ chức giữ lại.

    Hiện tại Giản Nhất Lăng liền ngồi ở hàng đầu tiên xa xa kia.

    Nghe được lời này Hoàng giáo sư sắc mặt không tốt lắm.

    Lục Viện cũng vội vàng kéo ống tay áo của nam sinh kia nhắc nhở một chút.

    Đây có phải là nói Giản Nhất Lăng có chỗ ngồi tốt, không phải chính là đang nói Đải Đức giáo sư có địa vị cao sao? Trong trường hợp như ngày hôm nay, vậy Hoàng giáo sư ngồi ở vị trí bình thường trong lòng sẽ nghĩ như thế nào?

    Nam sinh kia lúc này mới ý thức được không đúng, vội vàng im lặng.

    Giản Nhất Lăng không chú ý phía sau có người nào thấy được cô không, cô nghe xong nửa phần đầu, liền đi ra hậu trường.

    Hoắc Ngọc cũng xuất hiện ở hậu trường hội nghị giao lưu.

    Hoắc Ngọc trong ba năm này sống cũng thật không quá tốt.

    Những việc nặng nhọc việc cực khổ đều để anh làm, trong ngoài nước, không biết ngày đêm.

    Chuyện này cũng có nguyên nhân, bởi vì ba năm trước đây anh giấu giếm chuyện Giản Nhất Lăng là người chơi cao cấp của công ty bọn họ không có thông báo cho Giản Duẫn Thừa.

    Sau đó Giản Duẫn Thừa tên hỗn đản này quan báo tư thù, dùng các loại công việc tra tấn anh.

    Anh nếu là ở trong phim truyền hình cung đấu, chính là phi tần cấp thấp bị Hoàng Hậu tra tấn, thậm chí có khi còn là một tiểu cung nữ!

    Hoắc Ngọc một bên mắng Giản Duẫn Thừa hỗn đản, một bên lại tiếp nhận nhiệm vụ mới đi tới kinh thành.

    Hoắc Ngọc hôm nay đến buổi giao lưu học thuật này đương nhiên không phải bởi vì có giấy mời, anh cùng giới y học là quăng tám sào cũng không tới.

    Anh tới nơi này là hỗ trợ kỹ thuật, bởi vì ban tổ chức với hội trường này yêu cầu độ an toàn đặc biệt cao, cho nên mời Hoắc Ngọc lại đây giúp một chút, xác định tính an toàn của hệ thống bảo an của bọn họ.

    Sau đó anh phát hiện anh nhìn thấy Giản Nhất Lăng.

    Bọn họ tuy rằng thật nhiều năm không gặp mặt, nhưng Hoắc Ngọc nhìn thấy ảnh chụp cùng video của Giản Nhất Lăng không ít.

    Không có biện pháp, Giản Duẫn Thừa cứ thường xuyên bắt hắn phải tra các chuyện của em gái anh ấy.

    Bất quá ba năm này, tư liệu về Giản Nhất Lăng thật sự là quá mức đơn giản, thi đậu đại học nước ngoài, khoa học chính quy, học nghiên cứu sinh, trên mạng có thể tra được nội dung cũng chỉ có nội dung cô ấy ở trong trường học.

    Nhất Lăng muội tử cũng tới?

    Oa, Nhất Lăng muội tử không hổ là học bá, cái hội nghị giao lưu học thuật đặc biệt như vậy mà cũng tới nghe, thật chuyên nghiệp.

    Về sau cô ấy cùng anh hai cô, một người là nhà sinh vật học một người là nhà nghiên cứu y học, cùng nhau song sát a!

    Hoắc Ngọc lập tức hướng tới Giản Nhất Lăng đi qua.

    Người nam nhân trung niên cùng với Giản Nhất Lăng nói chuyện khi nhìn thấy Hoắc Ngọc tới gần, liền vội vàng kết thúc cuộc nói chuyện với Giản Nhất Lăng.

    Thời điểm Hoắc Ngọc đến gần liền nghe được một hai từ ngữ không rõ nghĩa, cái gì viện trưởng, cái gì khảo hạch.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 486: Hội nghị giao lưu học thuật (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiểu Lăng Lăng~" Hoắc Ngọc dùng giọng điệu hơi bỉ ổi, cùng với biểu tình cũng hơi bỉ ổi la to hướng về phía Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng quay đầu, dùng ánh mắt thập phần có cảm giác khoảng cách nhìn Hoắc Ngọc.

    "Tiểu Lăng Lăng, em đừng nói cho anh biết em không nhớ rõ anh đi?" Hoắc Ngọc lập tức lộ ra biểu tình bi thương, "Anh bi thương, anh đau khổ, trái tim nhỏ bé của anh đã chịu nỗi đau thật lớn a~"

    Vốn dĩ Giản Nhất Lăng là không nhận ra ai tới, nhưng nghe Hoắc Ngọc nói mấy câu này, Giản Nhất Lăng là có thể đủ xác định thân phận của anh.

    Anh là Hoắc Ngọc.

    Là bạn tốt của anh cả cô một thiên tài máy tính, đồng thời cũng là cộng sự của anh cô trong Công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Du, sáng tạo ra trò chơi "Trùng tộc xâm lấn".

    "Hoắc Ngọc." Giản Nhất Lăng nói.

    "Ô ô ô, em trước kia đều là kêu anh là anh Ngọc!" Hoắc Ngọc kháng nghị xưng hô của Giản Nhất Lăng đối với anh.

    Đương nhiên đây là Hoắc Ngọc từ không nói thành có, Giản Nhất Lăng trước nay liền không có kêu anh ấy như vậy.

    Giản Nhất Lăng khi còn nhỏ, anh liền có ý đồ lừa Giản Nhất Lăng kêu anh "anh Ngọc", đến nay vẫn không có thành công.

    Hoắc Ngọc chính là một kẻ dở hơi, ngày thường không có làm được chuyện gì, nhưng nói về phương diện vấn đề máy tính tìm anh ấy là chuẩn không sai, vẫn là đáng tin cậy.

    "Ông đi ra hội trường trước đi." Giản Nhất Lăng quay đầu nói với người đàn ông trung niên.

    "Được."

    Không biết có phải là ảo giác của Hoắc Ngọc hay không, anh mạc danh mà cảm thấy thái độ của người đàn ông trung niên này đối với Giản Nhất Lăng có chút cung kính, sự cung kính không giống như thái độ của một người trưởng bối nên có đối với một hậu bối có độ tuổi so với ông nhỏ hơn rất nhiều.

    Người đàn ông trung niên đi rồi, Hoắc Ngọc tiếp tục cùng Giản Nhất Lăng ba hoa, "Tiểu Lăng Lăng, em gần đây đang làm gì vậy? Anh cả em lâu lâu liền hỏi anh chuyện của em, em nói hắn có chuyện gì sao không thể trực tiếp gọi điện thoại hỏi em liền rõ ràng hơn sao? Thế nào cũng phải từ chỗ anh báo lại như vậy! Có phải em cũng cảm thấy người anh này của em siêu cấp chán ghét siêu cấp khó hầu hạ cho nên không muốn cùng hắn nhiều lời hay không?"

    Hoắc Ngọc lại cùng Giản Nhất Lăng nói, "Đúng rồi Tiểu Lăng Lăng, em tới hội nghị giao lưu học thuật này là để nghe diễn thuyết sao? Vậy sao em như thế nào lại ở hậu trường, hội trường diễn thuyết ở phía trước, em hẳn là nên đi đến phía trước nghe mới đúng chứ."

    "Không nghe báo cáo, tới nói chuyện khác." Giản Nhất Lăng giải thích.

    Bệnh viện bọn họ cần tuyển dụng nhân viên, vừa vặn cô đang ở kinh thành, liền thuận tiện lại đây giúp người chịu trách nhiệm tuyển dụng nhân viên, cho một chút ý kiến.

    Hoắc Ngọc rất là buồn bực, Tiểu Lăng Lăng cần nói chuyện gì mà phải chạy tới một hội nghị giao lưu học thuật nghiêm túc như vậy để nói chứ?

    Anh nghe nói hội nghị giao lưu này có rất nhiều người muốn đến đều không có đến được.

    Rất vinh dự mới có thể đến được.

    Tiểu Lăng Lăng như thế nào sẽ tới hội nghị giao lưu này, lại là muốn nói về chuyện gì?

    Thật không hổ là người ở nhà cũ Giản gia, làm việc không theo kịch bản gì cả.

    ###

    Hội nghị giao lưu học thuật tiến hành nửa phần sau.

    Lúc này người chủ trì mời một người đàn ông trung niên lên sân khấu.

    Người đàn ông thoạt nhìn bộ dạng bình thường, một khuôn mặt đại chúng, cho dù là chiều cao hay là ngoại hình, đều rất khó cho người ta lưu lại ấn tượng.

    Ông không có trong danh sách diễn thuyết hôm nay.

    Người chủ trì giới thiệu với mọi người thân phận của người đàn ông trung niên.

    Là nhân viên làm nhiệm vụ đối ngoại của bệnh viện Lạc Hải Sâm.

    Lần này, ánh mắt của toàn bộ người ở hội trường nhìn ông đều thay đổi.

    Cho nên người đàn ông này chính là người mà bọn họ vẫn luôn muốn nhìn thấy, nhân viên phụ trách công tác tuyển dụng của bệnh viện Lạc Hải Sâm hay sao?

    Nói là nhân viên công tác, kỳ thật bệnh viện Lạc Hải Sâm có rất ít thành viên, nhưng phàm là người có thể trở thành thành viên của bọn họ, đều thực không đơn giản.

    Họ đều có những khả năng phi thường trong một lĩnh vực nào đó.

    Đầu tiên có thể xác định một chút, người này tuyệt đối không phải là người mới trong ngành y, nếu không hiểu gì về kiến thức y học, thì không có cách nào phụ trách việc tuyển dụng của bệnh viện Lạc Hải Sâm.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 487: Hội nghị giao lưu học thuật (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm kinh ngạc phát hiện, cái người đàn ông trung niên này chính là người vừa rồi cô thoáng nhìn thấy cùng nói chuyện với Giản Nhất Lăng!

    Giản Nhất Lăng còn quen biết với người của bệnh viện Lạc Hải Sâm sao?

    Người đàn ông trung niên hướng đến mọi người bắt đầu tự giới thiệu.

    "Xin chào các vị giáo sư cùng các vị khách mời, tôi tên là Lý Trác Gia, là nhân viên của bệnh viện Lạc Hải Sâm."

    Chỉ một câu nói này, dưới đài liền vang lên tiếng sấm vỗ tay.

    Sau đó Lý Trác Gia tạm thời trở thành người diễn thuyết, hướng về mọi người diễn thuyết một đề tài ngắn gọn về phương diện y học.

    Ở một mức độ nào đó, ông đã cho mọi người thấy được trình độ y học của mình.

    Nhưng mà về vấn đề mọi người vẫn bàn tán riêng là chuyện tuyển dụng, ông lại chưa đề cập đến.

    Chuyện này làm trong lòng mọi người dưới đài có chút ngứa ngáy.

    Những nội dung diễn thuyết sau đó, mọi người hầu như đều chăm chú nghe, lực chú ý đều ở trên người đàn ông trung niên tên Lý Trác Gia kia.

    ###

    Thời điểm kết thúc hội nghị giao lưu học thuật, Tần Du Phàm tìm thấy Giản Nhất Lăng, hơn nữa còn cản đường đi của cô.

    "Cô quen biết với vị Lý tiên sinh kia?" Tần Du Phàm cũng không quá xác định, bởi vì cô ấy chỉ thấy Giản Nhất Lăng cùng Lý Trác Gia cùng nhau nói chuyện, cụ thể nói cái gì cô ấy không nghe được.

    "Ân." Giản Nhất Lăng không phủ nhận chuyện này.

    "Cô.. như thế nào quen biết?" Trong lòng Tần Du Phàm tràn đầy tò mò.

    Người như vậy, Giản Nhất Lăng lại như thế nào có thể quen biết?

    Người của bệnh viện Lạc Hải Sâm có tiếng là thần bí.

    "Quen biết lúc làm nghiên cứu."

    Tần Du Phàm nhớ ra, Giản Nhất Lăng hình như ở nước ngoài đi theo một vị chuyên gia y học là một giáo sư thực nổi danh trong ngành y, có lẽ là thông qua vị chuyên gia kia gián tiếp mà quen biết?

    Giải thích như vậy, còn có thể dễ hiểu một chút.

    "Giúp tôi giới thiệu, tiền thù lao tuỳ vào cô." Tần Du Phàm ngữ khí cao ngạo trước sau như một.

    Nhưng mà không biết có phải chính cô ấy cũng cảm giác được có chút ngại ngùng hay không, mà thời điểm nói chuyện, đôi mắt không có nhìn thẳng vào Giản Nhất Lăng.

    "Từ chối." Giản Nhất Lăng từ chối đến không chút do dự.

    Âm thanh nghe còn rất mềm mại, không phải là cái kiểu từ chối phi thường cường ngạnh.

    Nhưng người quen thuộc Giản Nhất Lăng đều biết, cô nói từ chối, chính là từ chối, cùng giọng nói cũng không có một chút nào quan hệ.

    "Cô.." Tần Du Phàm một hơi bị chắn ở ngực, không thể đi lên cũng không hạ xuống được.

    Nha đầu chết tiệt này như thế nào lại chán ghét như vậy?

    Cô ấy trước kia chỉ là chướng mắt cô, hiện tại là thật sự chán ghét cô!

    Hít sâu một hơi, Tần Du Phàm nói, "Không phải chỉ nhờ cô giúp đỡ giới thiệu một chút thôi sao? Cũng sẽ không có tổn hại gì đến cô, tôi cũng sẽ không làm chuyện xúc phạm tới Lý tiên sinh, cũng sẽ không cưỡng bách ông ấy, chính là muốn làm quen với ông ấy một chút!"

    "Vậy chính cô tự mình tìm ông ấy, cứ hỏi chuyện bình thường, ông ấy sẽ hiểu."

    Lý Trác Gia chính là người phụ trách đối ngoại, các chuyện giao lưu thông thường đều là do ông làm.

    Sau khi Lý Trác Gia lựa chọn xong thì Giản Nhất Lăng mới gặp.

    Hiện tại Tần Du Phàm đang làm thao tác trái ngược.

    Tần Du Phàm thật là bị Giản Nhất Lăng làm cho tức chết rồi, cái người này như thế nào lại cứng nhắc như vậy? Cho cô ấy cách kiếm tiền mà cô ấy cũng không cần!

    "Tôi không muốn ông ấy lưu lại ấn tượng không tốt! Có người giới thiệu sẽ tốt hơn rất nhiều!"

    Tần Du Phàm biết rõ ấn tượng đầu tiên của một người là rất quan trọng, cô ấy không muốn đánh cuộc trong chuyện này, cho nên mới muốn nhờ Giản Nhất Lăng giúp cô ấy giới thiệu.

    Bởi vì vừa rồi cô ấy nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng người đàn ông trung niên kia nói chuyện thật lâu, quan hệ rõ ràng là không tồi, thích hợp làm người giới thiệu.

    "Cô cứ tìm ông ấy bình thường, sẽ không lưu lại ấn tượng không tốt."

    Giản Nhất Lăng thật sự không cảm thấy cần phải có người trung gian hỗ trợ giới thiệu, nếu Tần Du phàm là có việc cùng Lý Trác Gia nói.
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 488: Bạn trai phú nhị đại

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tần Du Phàm nhìn khuôn mặt nhỏ nghiêm túc kia của Giản Nhất Lăng, càng nhìn càng tức giận.

    "Cùng cô nói chuyện không được mà!"

    Tần Du Phàm dẫm lên giày cao gót, thở phì phì mà rời đi.

    Cùng cái nha đầu chết tiệt này nói chuyện thật là mệt chết!

    Một chuyện đơn giản như vậy, cô ấy cũng có thể kéo hết nửa ngày! Địch Quân Thịnh rốt cuộc thích cô ấy cái gì? Không có mắt nhìn!

    ###

    Hoàng giáo sư đi tìm Lý Trác Gia.

    Lục Viện cùng một nam sinh khác lúc ra khỏi hội trường thì gặp Giản Nhất Lăng.

    Lục Viện bước nhanh tiến lên, chủ động tìm Giản Nhất Lăng nói chuyện, "Giản Nhất Lăng, cậu hôm nay đến đây là bởi vì Hải Đức giáo sư sao? Hải Đức giáo sư cùng người của bệnh viện Lạc Hải Sâm có quen biết phải không? Hay là quen biết với người của ban tổ chức?"

    Cô ấy đến quá gần, Giản Nhất Lăng theo bản năng lui về phía sau một bước, thích hợp mà kéo ra một khoảng cách nhỏ.

    Cô cùng Lục Viện không phải rất quen thuộc, người không thân cùng cô đứng quá gần sẽ làm cô cảm thấy không tốt.

    Lục Viện nhận thấy được động tác nhỏ của Giản Nhất Lăng, nụ cười trên mặt lập tức liền phai nhạt xuống.

    Có một loại xấu hổ khi chính mình lấy mặt nóng mà dán mông lạnh.

    Nam sinh bên cạnh thấy thế, đứng ra giảng hòa, "Bạn học Giản Nhất Lăng, không nghĩ tới cậu hôm nay cũng tới, hôm nay nội dung giao lưu cậu cảm thấy thế nào?"

    Kỳ thật nam sinh chính mình nghe không hiểu được nhiều.

    Nếu có thể toàn bộ nghe đều hiểu rõ, vậy cậu ấy hiện tại cũng sẽ không vẫn là nghiên cứu sinh.

    Có nhiều bài diễn thuyết của một số giáo sư, có khả năng Hoàng giáo sư của bọn họ nghe cũng không có hiểu toàn bộ, rốt cuộc phương hướng nghiên cứu chuyên nghiệp không giống nhau.

    "Không tệ." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Trả lời như vậy, nghe có chút không thoải mái.

    Nghe không hiểu thẳng thắn thừa nhận là không hiểu thì có gì, nói một câu không tệ, cảm giác như người mà cô ấy nhận xét có vẻ còn thua kém cô ấy.

    Cùng một câu nói, nhưng từ những người có thân phận địa vị khác nhau nói ra hiệu quả là không giống nhau.

    Thực hiển nhiên Giản Nhất Lăng nói câu "không tệ" này có điểm không thích hợp, với thân phận của cô ấy, không nên nói với người có vị trí như thế này, cho dù cô ấy tuổi trẻ tài cao, thiên phú cũng rất cao.

    Người nam sinh xấu hổ mà cười cười, sau đó nói với Lục Viện, "Lục Viện, mình thấy nếu không chúng mình cùng nhau đưa bạn học Giản Nhất Lăng trở về đi."

    Tuy rằng là đồng cấp, nhưng tuổi Giản Nhất Lăng xác thật so với bọn họ ít hơn, ở loại chuyện này, chiếu cố một chút cũng tốt.

    "Không cần, cảm ơn, có người sẽ đến đón tôi." Giản Nhất Lăng uyển chuyển cự tuyệt.

    Bởi vì Địch Quân Thịnh lúc trước liền đã nói chờ sau khi kết thúc anh ấy muốn tới đón cô.

    "Như vậy a, kia cũng được." Nam sinh không nói cái gì nữa.

    Ba người cùng nhau đi ra khỏi hội trường.

    Tới cửa, phát hiện một chiếc xe thể thao màu sắc bên ngoài thập phần rất khoe khoang và bắt mắt ngừng ở đối diện cửa ra vào.

    Thập phần ngang ngược, cũng mặc kệ có phải có chặn người khác hay không.

    Liền như vậy kiêu ngạo mà dừng lại.

    Loại xe này, vừa thấy chính là cái loại xe mà mấy phú nhị đại có tiền thích.

    Địch Quân Thịnh từ vị trí điều khiển đi xuống, hướng tới Giản Nhất Lăng.

    "Anh tới sớm."

    Còn chưa tới thời gian hẹn.

    "Vừa vặn không có chuyện gì."

    Địch Quân Thịnh thuận miệng trả lời.

    Không thừa nhận chính mình là sợ cô ấy chờ anh, cho nên đã đến đây sớm nửa giờ chờ ở bên ngoài.

    Sau đó Giản Nhất Lăng liền cùng Địch Quân Thịnh lên xe, xe khởi động, nghênh ngang mà rời đi.

    Lưu lại tại chỗ Lục Viện và bạn nam sinh kia đang đợi xe buýt nhìn nhau liếc mắt một cái.

    Bạn trai Giản Nhất Lăng, cư nhiên là phú nhị đại.

    ###

    Địch Quân Thịnh hôm nay cho thủ hạ của mình đi mua rất nhiều đồ vật.

    Một đống đồ vật màu hồng nhạt.

    Mềm mại, đáng yêu.

    Còn mua một đống thú nhồi bông, để đặt ở trong phòng ngủ của cô.

    Đương nhiên ở trên bàn làm việc Giản Nhất Lăng cũng có không ít.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...