Bạn được thanhgiang247 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
17,265 ❤︎ Bài viết: 362 Tìm chủ đề
Chương 187 & 188: Tạo Bất Ngờ Cho Chồng

"Anh York, tôi đang ở ngoài văn phòng anh. Anh đã nghỉ trưa chưa? Tôi đến đây để đưa anh đến cửa hiệu của tôi ăn trưa. Bất ngờ chưa!"

Zachary không nói nên lời. Chắc chắn đó là một bất ngờ, nhưng không phải là bất ngờ tốt đẹp. Tạ ơn Chúa vì anh rất giỏi giữ bình tĩnh, vụ này thực sự rất đáng sợ.

"Anh York?" Serenity nói khi không nhận được phản hồi từ người đàn ông.

Zachary kéo cà vạt, khàn khàn đáp: "Tôi đang nghỉ giải lao nhưng khách hàng vẫn chưa về. Chúng tôi vẫn đang thảo luận chi tiết công việc với khách hàng nên có lẽ sẽ mất một lúc. Sao cô không về trước, tôi sẽ gặp cô ở cửa hàng để ăn trưa?"

"Anh còn bao lâu nữa? Tôi không lái xe. Tôi đi taxi. Không sao đâu. Tôi sẽ đợi anh bên ngoài tòa nhà văn phòng. Chúng ta có thể về cùng nhau khi anh xong việc."

Zachary giơ tay lên nhìn đồng hồ mới trả lời: "Có một quán bán đồ tráng miệng ngay bên kia văn phòng. Đợi tôi ở đó. Tôi sẽ gặp cô sau."

Serenity quay đầu lại và nhìn thấy cửa hàng bán đồ tráng miệng. Không cần suy nghĩ thêm, cô chấp nhận lời đề nghị của Zachary. Ngay khi Serenity cúp máy, anh vô thức thở phào nhẹ nhõm. Anh sợ cô có thể xông vào.. Và điều này sẽ làm lộ tẩy bí mật của anh..

Vì Serenity đến đón nên Zachary đã đến quầy lễ tân VIP và nhanh chóng chốt giao dịch với khách hàng. Sau đó anh sắp xếp cho Josh và một số quản lý cấp cao đưa khách hàng đi dùng bữa tại Khách sạn Wiltspoon.

"Anh không đi cùng sao anh York?" Khách hàng hỏi.

"Có chuyện đột xuất nên tôi không thể dùng bữa trưa với anh được, anh Johnson. Chúng ta sẽ ăn trưa vào lúc khác nhé."

Khách hàng quan trọng hôm nay không ai khác chính là Remy Johnson, một thành viên của gia đình giàu có nhất ở Annenburg là FC & Co. Công ty con ở Wiltspoon của FC & Co. Đủ sáng suốt để không làm tranh chấp với ông trùm địa phương. Họ không có lý do gì để xung đột với tập đoàn York.

Lần này, chi nhánh Wiltspoon của FC & Co. Đã thực hiện một dự án lớn và đang tìm kiếm mối quan hệ đối tác tiềm năng với tập đoàn York Corporation hoặc tập đoàn Stone. Cả tập đoàn York và Stone đều quan tâm đến việc kinh doanh với Remy. Sau khi thảo luận với người đứng đầu gia đình Johnson, Remy đã nghiêng về phía hợp tác với tập đoàn York. Đó là khởi đầu cho mối quan hệ kinh doanh giữa hai gã khổng lồ.

Remy khéo léo kết thúc cuộc trò chuyện. Josh dẫn Remy đi cùng. Vệ sĩ của Remy đang đợi bên ngoài. Remy thường đi cùng đội an ninh của mình bất cứ khi nào anh ra ngoài. Người ta nói rằng trong số mười anh chị em của mình, Remy đã phải đấu đá để tồn tại. Vì thế anh luôn có vệ sĩ vây quanh khi ra nơi công cộng.

Zachary đích thân đưa Remy và đoàn tùy tùng đến thang máy. Khi cả nhóm đã vào thang máy, Zachary quay lại văn phòng và lấy một chiếc ống nhòm để nhìn xuống từ cửa sổ.

Trong khi Remy và những người khác lái xe ra khỏi Tập đoàn York, anh quay lại. Anh rút điện thoại ra gọi cho vệ sĩ đợi anh ở tầng một của tòa nhà văn phòng. Vài phút sau, Zachary xuống tầng một.

"Thưa anh."

"Hãy ăn trưa đi. Không cần theo tôi đâu. Đưa chìa khóa xe MPV cho tôi." Zachary vừa nói vừa bước đi.

Một vệ sĩ đưa chìa khóa xe MPV cho Zachary. Các vệ sĩ theo sau, Zachary vẫy tay với họ. Đó là tín hiệu yêu cầu ngừng theo của Zachary. Vì Zachary bảo dừng, nên họ không thể theo, điều này có nghĩa là anh sẽ đi cùng vợ.

Trong khi chờ Zachary ở quán tráng miệng, Serenity không muốn ngồi trong mà không mua gì, vì vậy cô đã gọi hai ly sữa lắc mang đi. Ngồi gần lối vào nên Serenity có thể thấy Zachary khi anh lái xe ra khỏi tòa nhà văn phòng.

Cô cầm hai ly sữa lắc và bước ra khỏi quán. Với nụ cười nở trên khuôn mặt xinh đẹp, Serenity vẫy tay chào Zachary. Zachary lái xe tới và dừng lại trước mặt cô.

Serenity tiến vài bước về phía trước và mở cửa ghế phụ. Cô ngồi vào xe và thắt dây an toàn trước khi Zachary khởi động lại xe.

"Sao anh lại đeo mặt nạ đen thế?" Serenity hỏi.

Không nói một lời, Zachary tháo mặt nạ ra. Anh không muốn ai nhận ra mình khi lái xe ra khỏi tòa nhà văn phòng. Mặc dù không nhiều người từng nhìn thấy anh ngoài đời thực, nhưng tốt nhất Zachary vẫn nên cẩn thận.

Thay vì thắc mắc sao Zachary không trả lời, Serenity lại hỏi: "Anh có muốn uống sữa lắc không? Tôi đã mua cho anh một cốc. Tôi sẽ uống cốc của tôi ngay bây giờ, và tôi sẽ lái xe khi uống xong. Sau đó anh có thể uống đồ uống của mình."

"Không, cảm ơn." Zachary chưa bao giờ uống sữa lắc trước đây.

"Vậy tôi sẽ đưa nó cho Jasmine. Jasmine thích sữa lắc. Cô nàng thích kết hợp sữa lắc với đồ ngọt khi uống."

"Tôi đoán là con gái thích uống sữa lắc hơn. Tôi hiếm khi uống. Tôi cũng không thích lắm."

Sereillty nhấp một ngụm và nói: "Tôi cũng hiếm khi uống sữa lắc. Nó không thực sự là thứ lành mạnh nhất."

Cô ấy luôn gọi nước trái cây mỗi khi Jasmine gọi sữa lắc.

"Sao hôm nay cô đến tận đây đón tôi?" Zachary hỏi nhỏ. "Cô có thể gọi điện trước khi đến. Nếu tôi không ở văn phòng thì sao? Cô sẽ đi cả chặng đường dài này mà chẳng được gì cả."

Anh trùng hợp có mặt ở văn phòng hôm nay. Thường thì Zachary sẽ không có mặt vào giờ này.

"Anh luôn bàn việc khi đến giờ ăn sao?"

"Đúng vậy." Zachary nói thêm: "Nhiều giao dịch được chốt trong các cuộc hẹn ăn trưa và ăn tối."

Serenity nói: "Ồ, vậy lần sau tôi sẽ gọi điện trước cho anh. Tôi chỉ muốn tạo cho anh một bất ngờ. Tôi đoán là tôi đã khiến anh hoảng nhiều hơn là bất ngờ thú vị. Chị gái tôi đang tìm việc và sẽ cùng chúng ta ăn trưa ở cửa hiệu, nên tôi đã nấu thêm. Anh rất hào phóng và quan tâm đến tôi, tôi nên đền đáp anh, vì vậy tôi đến đón anh ăn trưa cùng."

Sau một hồi im lặng, Zachary ngập ngừng nói: "Serenity, dù chúng ta đã ký thỏa thuận, nhưng cô không cần phải bận tâm về chuyện ly hôn khi thời hạn kết thúc. Chúng ta có thể hòa thuận như những cặp đôi bình thường khác. Không cần phải cảm thấy như cô nợ tôi mọi thứ."

"Tất cả đều là sự cho và nhận giữa vợ và chồng." Serenity nói một cách thực tế.

Zachary nghẹn không biết nói gì, bởi vì cô nói đúng.

"Nếu anh không thích tôi đón anh cùng nhau ăn cơm thì tôi sẽ không đến nữa." Serenity nghĩ rằng anh không đồng ý để cô đến nơi làm việc của anh.

Cô vẫn còn nhớ những gì anh đã nói với cô khi họ vừa nhận được giấy đăng ký kết hôn. Họ phải giữ bí mật về cuộc hôn nhân của mình. Serenity không được tiết lộ tình trạng của mình cho bất kỳ ai nếu không có sự đồng ý của anh.

Zachary lại im lặng một lần nữa. Anh không biết phải nói gì. Việc Serenity đón anh ở nơi làm việc có nghĩa là cô đang bắt đầu quan tâm và chăm sóc anh. Tuy nhiên, họ phải giữ kín cuộc hôn nhân của mình. Anh không muốn dối trá để giấu thân phận mỗi lần cô đến.

Serenity xem sự im lặng của Zachary là đồng thuận với điều cô đã nói. Uống hết ly sữa lắc, cô tự nhủ sẽ không bao giờ đón anh ở tập đoàn York nữa.
 
Chỉnh sửa cuối:
17,265 ❤︎ Bài viết: 362 Tìm chủ đề
Chương 189 & 190: Tôi Thích Yên Tĩnh

"Nhắc mới nhớ. Tôi cần nói với anh một chuyện." Serenity đổi chủ đề.

Qua giọng nói vui vẻ của cô, Zachary có thể biết sự im lặng của anh không khiến cô phát điên. Chẳng hiểu sao Zachary lại thấy không vui khi cô không tức giận.

"Chuyện gì thế?"

"Nội muốn ở lại nhà chúng ta vào cuối tuần. Bà bảo tôi bàn với anh trong trường hợp anh từ chối. Anh là cháu của bà nên tất nhiên, anh sẽ đồng ý."

Bà May chỉ đơn giản là không muốn xen vào thời gian riêng tư của cặp đôi. Lý do thật sự chỉ có mình bà May hiểu mà thôi.

Làm gì có thời gian riêng tư giữa cô và Zachary bởi vì họ chỉ là cặp vợ chồng về mặt pháp lý. Họ bận rộn làm việc riêng của mình vào ban ngày và ngủ trên giường riêng vào ban đêm.

Họ chỉ trao đổi với nhau khi có việc. Những lúc khác, họ không có cơ hội hoặc thời gian để trò chuyện. Serenity tin rằng đó sẽ là một viễn cảnh không tệ, và bây giờ nó chính xác như cô mong đợi.

Cô có chút thích Zachary, nhưng vì sự im lặng của Zachary sau khi cô đến đón anh ở chỗ làm, ngọn lửa trong Serenity đã tắt. Tốt nhất là nên tuân thủ hợp đồng sáu tháng. Cô sẽ lại độc thân sau năm tháng nữa.

Zachary thực sự không muốn bà mình đến. Nội là một con cáo ranh mãnh thích chơi khăm các cháu của mình. Biết rằng anh và Serenity chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, nội sẽ ở lại và cố gắng mọi cách đưa họ vào chung giường.

"Chúng ta có việc phải làm vào cuối tuần. Không ai trong chúng ta có thời gian để bầu bạn với nội. Nội cũng có thể ở lại nhà mình. Các con trai và con dâu của nội đã nghỉ hưu, vì vậy họ có thể dành thời gian cho bà."

Nghe Zachary nói, Serenity nghiêng đầu nhìn anh. Không có gì ngạc nhiên khi nội liên tục yêu cầu cô nói chuyện với Zachary về điều này, thay vì tự mình đưa ra quyết định. Anh chàng này đúng là không thích bà mình đến nhà.

"Anh không muốn nội ở lại vài ngày sao? Không ở lâu đâu. Chỉ hai ngày thôi. Nội nói nội sẽ chỉ đến vào buổi chiều nếu được. Tôi không nghĩ đó là vấn đề lớn nếu nội ở lại nhà chúng ta. Nội từng quanh quẩn ở cửa hiệu của tôi. Nội có thể đi cùng tôi đến hiệu sách nếu nội ở lại qua đêm. Anh York, bà là bà anh. Nội của anh."

Zachary nghĩ thầm: "Cô nghĩ tôi sẽ cưới cô nếu bà không quậy sao?"

Nhưng rồi anh nói: "Tôi không nói nội không thể đến. Được rồi. Tôi sẽ gọi nội để nói chuyện này sau."

Serenity giữ im lặng một lúc rồi hỏi dò: "Anh York, mối quan hệ của anh với nội.. Ừm.. Không tốt lắm sao? Anh không nghĩ là chỗ chúng ta hơi yên tĩnh sao? Sẽ sôi động hơn nếu có thêm một người nữa trong nhà."

Nội là người khá vui vẻ. Serenity tin rằng sự hiện diện của bà sẽ mang lại sức sống cho ngôi nhà.

"Tôi đã chuyển ra ngoài để tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng."

Serenity im lặng một lúc rồi trả lời: "Vậy thôi. Anh nên nói chuyện với nội. Anh gọi điện thoại đi. Tôi vẫn nghĩ là chỗ chúng ta quá yên tĩnh. Nội chỉ ở lại vài ngày nếu bà đến. Anh York, tôi có thể nuôi hai con chó và hai con mèo trong nhà không?"

Zachary quay đầu liếc nhìn cô rồi mới chuyển mắt nhìn đường. Anh nói khẽ: "Chó và mèo không thể nói tiếng người. Thêm vào đó chúng phá hoại nhà, rụng lông và đại tiện khắp nơi. Tôi ghét điều đó. Tất nhiên, tôi không có vấn đề gì với việc cô nuôi thú cưng nếu cô nhốt chúng trong phòng và nhìn chúng quanh quẩn ở đó."

Serenity cạn lời. Anh rất có khiếu bóp chết cuộc trò chuyện. Serenity lặng lẽ ngồi đó nhìn cảnh đường phố bên ngoài cửa sổ mà không nói thêm lời nào.

Liberty vừa mới tới thì Serenity và Zachary đến cửa hàng.

"Chị Liberty." Serenity nói khi bước ra khỏi xe.

Liberty quay lại và nhận ra đó là em gái và Zachary. Cô hỏi với khuôn mặt rạng rỡ: "Em và Zachary đi đâu về thế?"

"Em đến chỗ làm việc của anh ấy để gọi anh ấy đến ăn trưa. Sao rồi chị Liberty? Chị đã tìm được việc chưa?"

Zachary bước xuống xe và chào Liberty. Liberty đáp lại vui vẻ nhưng cô tỏ ra thất vọng khi em gái nhắc đến công việc.

Cô lắc đầu và trả lời: "Chưa. Chị đã nộp một loạt hồ sơ xin việc, nhưng hoặc là chưa nhận được phản hồi, hoặc là bị từ chối thẳng thừng,"

Sau một hồi im lặng, Liberty nói thêm: "Khi họ biết chị có một đứa con hai tuổi ở nhà, họ nói chị bận và sẽ sao nhãng vì đứa trẻ. Điều đó làm chị tức giận vô cùng. Ai nói một bà mẹ có con nhỏ không thể tập trung? Chị đã nói với họ rằng sẽ có người trông con, nên chị chắc chắn sẽ dốc toàn lực trong giờ làm việc. Họ từ chối nghe và ngó ngơ. Có vẻ như các bà mẹ hiện nay phải đối mặt với sự phân biệt đối xử khi tìm việc làm."

Liberty mệt mỏi và đói sau buổi sáng đi tìm việc mà chẳng có kết quả gì. Tâm trí cô nhớ lại thời điểm gia đình chồng chỉ trích rằng cô sẽ không thể sống được nếu cô bỏ Hank. Liberty đã không ra ngoài xã hội ba năm. Sau một thời gian dài gián đoạn, Liberty sẽ không có cơ hội lựa chọn nơi làm việc.

Thay vào đó cô phải phụ thuộc vào các công ty tuyển dụng. Lúc này, cô vẫn mơ về việc quay lại vai trò giám đốc tài chính ngày trước. Bây giờ có vẻ chỉ cần tìm được việc ở bất kỳ ngành nào đã là may mắn rồi.

"Không sao đâu chị Liberty. Không cần vội. Cứ từ từ. Chị sẽ tìm được một công việc phù hợp thôi." Serenity an ủi chị gái trong khi khoác tay chị bước vào cửa hiệu. "Chúng ta hãy ăn trưa và nghỉ ngơi. Chị có thể tiếp tục tìm việc sau. Có lẽ chị có thể nộp đơn xin việc trực tuyến và chờ đến khi được gọi phỏng vấn mới đi."

"Chị đã nộp một số đơn xin việc trực tuyến nhưng không nhận được nhiều cuộc gọi phỏng vấn."

Về việc quay lại làm việc, ban đầu Liberty rất tự tin nhưng việc đi tìm vào buổi sáng khiến cô có chút hụt hẫng. Có lẽ cô nên hạ thấp tiêu chuẩn của mình xuống. Công việc không nhất thiết phải liên quan đến tài chính. Cô có thể thử ngành khác

"Sonny có ngoan không?"

"Nó ngoan lắm. Nó vui vẻ với Jasmine. Nó đang ngủ trưa sau bữa ăn khi em ra ngoài đón anh Zachary. Chắc nó vẫn còn ngủ."

Liberty cười vui: "Nó là một con khỉ láo xược khi ở với chị nhưng lại là một đứa bé ngoan đối với người khác, em thấy đấy."

Cô đi xem con trai mình. Khi thấy con ngủ say, Liberty đưa tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé của con và cúi xuống hôn. Sau đó Liberty ra ngoài để cùng mọi người dùng bữa trưa.

"Anh York, ăn thêm chút nữa đi vì anh phải làm việc nhiều mà." Serenity đưa cho chồng một phần thức ăn thêm.

Nghe em gái mình gọi em rể là anh York, Liberty nói: "Thật lạ khi em gọi Zachary là anh York."

Serenity khúc khích: "Ổn mà. Em luôn gọi anh ấy bằng những cái tên khác nhau. Dù sao thì đó cũng là cách gọi anh ấy. Anh ấy đã quen với điều đó rồi."

Zachary đồng tình với lời cô: "Chị Liberty, chúng em gọi nhau bất cứ cái tên nào chúng em muốn. Đôi khi em gọi cô ấy là cô Hunt."

Liberty trả lời với một nụ cười: "Được rồi, được rồi. Chị thấy là cậu có chút vui vẻ khi được gọi thế. Vậy tùy ý đi."

Cô và Hank gọi nhau là 'cưng' suốt ngày khi họ yêu và mới cưới. Sau đó, Liberty bắt đầu gọi Hank bằng tên và ngược lại. Có vẻ như đã lâu rồi Hank không gọi cô là 'em yêu' nữa.
 
17,265 ❤︎ Bài viết: 362 Tìm chủ đề
Chương 191 & 192: Thái Độ Của Cô Phản Ứng Cách Hành Xử Của Anh

Sau bữa ăn, Liberty muốn về nhà và nghỉ ngơi. Liberty cảm thấy kiệt sức vì phải tìm việc cả buổi sáng. Sự tự tin của cô bị ảnh hưởng khi cô không tìm được việc. Vì vậy, cô muốn về nhà viết lại một vài bản sơ yếu lý lịch và chuẩn bị tinh thần để xem liệu mình có thể được nhận vào làm hay không.

"Liberty, em sẽ đưa chị về." Serenity nói.

Liberty nhìn em rể, Zachary đúng lúc nói: "Em sẽ quay lại văn phòng."

"Vậy được. Lái xe cẩn thận nhé." Liberty dặn dò.

Sau khi em rể rời đi, Liberty bế cậu con trai vẫn đang ngủ và lên xe của em gái mình.

"Nếu Zachary không có giờ nghỉ trưa dài, em có thể chở cậu ấy quay lại văn phòng để cậu ấy không phải lái xe. Không thì cậu ấy không được nghỉ ngơi trong giờ giải lao."

"Dạ chị." Serenity nói khi khởi động xe.

Cô sẽ không bao giờ đến Tập đoàn York nữa. Nhưng Serenity không nói ra điều này vì sợ chị gái sẽ mắng mình. Serenity có thể biết được Liberty chấp thuận Zach – người em rể này đến mức nào.

Giờ nghỉ trưa đã kết thúc, mọi người quay trở lại văn phòng.

Vừa bước ra khỏi thang máy, thư ký đã nhìn thấy anh và chào một cách kính trọng: "Anh York, anh Bucham đang đợi anh."

Zachary gật đầu trong khi bước những bước đều đặn về phía văn phòng. Cùng lúc đó, anh yêu cầu thư ký: "Vui lòng pha cho tôi một tách cà phê không đường hoặc sữa."

Anh thích cà phê đen.

Thư ký trả lời theo thói quen: "Nhưng anh không uống cà phê vào lúc này mà."

Zachary thường uống một tách cà phê vào buổi sáng, để anh tỉnh táo suốt cả ngày. Nếu anh uống thêm một cốc buổi chiều, anh sẽ không thể ngủ được vào ban đêm. Vì vậy Zachary không uống cà phê vào buổi chiều.

Zachary không trả lời thư ký, và thư ký cũng không dám nói thêm lời nào nữa. Sau khi Zachary bước vào văn phòng, cô thư ký nhanh chóng pha cà phê cho sếp.

Bước vào phòng làm việc, Zachary thấy Josh đang đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài bằng ống nhòm. Zachary bước tới và lấy lại ống nhòm với vẻ mặt đưa đám.

"Đừng chạm vào đồ của tôi."

"Sao có vẻ hơi cáu vậy.." Josh trêu chọc thêm, "Ông để nó trên bàn nên tôi chỉ nhìn chút thôi mà."

Hai người quay lại bàn và ngồi xuống. Zachary cất ống nhòm đi.

"Trưa nay vợ ông đến phải không?"

"Josh, ông rảnh đến mức suốt ngày chỉ biết buôn chuyện à?"

Josh cười khúc khích.

"Làm việc cho ông chán lắm. Giờ cuối cùng cũng có điều gì đó thú vị trong cuộc sống của ông, tôi không thể không buôn chuyện. Cây thông mô hình của ông lớn hơn cây trên bàn của Callum một chút. Vợ ông chắc chắn rất giỏi trong việc tạo ra những tác phẩm điêu khắc giống như thật như vậy."

Zachary nói một cách vô cảm: "Sao Callum có thể so sánh với tôi?"

Anh là chồng của Serenity trong khi Callum chỉ là em họ của chồng.

Josh nói: "Tôi sẽ bảo thư ký đặt hàng sau. Tôi sẽ mua một cái lớn hơn để đặt trên bàn làm việc. Để xem liệu tôi có thực sự may mắn không!"

Zachary liếc nhìn anh ta: "Tốt hơn là ông nên mua hết đồ thủ công trong cửa hàng của cô ấy."

"Tôi làm việc cho ông, và ông trả lương cho tôi. Nhưng ông muốn tôi tiêu hết lương của mình ở cửa hàng của vợ ông sao? Điều đó có nghĩa là lương của tôi sẽ vào ví của vợ ông. Zachary, ông có thể xảo quyệt hơn nữa không?"

"Lần sau, tôi sẽ đào một cái hố thật to và chôn ông xuống. Cho ông thấy tôi có thể xảo quyệt đến mức nào."

Josh đầu hàng: "Được rồi, được rồi! Tôi sẽ không trêu chọc ông nữa đâu."

"Remy đi rồi à?" Zachary hỏi về công việc trước đó.

"Ừm, anh ấy đã đi rồi. Anh ấy trở về Anni sau khi ký hợp đồng và ăn trưa. Vệ sĩ của anh ấy.. Thực sự không rời khỏi anh ấy."

Zachary nói nhẹ nhàng: "Khả năng tự vệ của Remy không đạt yêu cầu. Gia đình Johnson, giống như gia đình tôi ở Wiltspoon, là gia đình giàu có nhất ở Annenburg. Vì lý do an toàn, Remy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mang theo nhiều vệ sĩ hơn ở mọi nơi anh ấy đến. Đâu phải là ông không biết chuyện này, sao giờ lại làm quá lên? Nếu ông ghen tị với sự phô trương của Remy, ông cũng có thể thuê tám đến mười vệ sĩ đi theo ông mà."

Josh không có vệ sĩ vì anh rất giỏi võ thuật. Hơn nữa, không nhiều người biết danh tính của anh nên sẽ quá lộ liễu nếu anh ra ngoài cùng vệ sĩ.

Hai người đang nói chuyện công việc thì thư ký gõ cửa.

"Anh York, đây là loại cà phê mà anh yêu cầu." Thư ký mang cốc cà phê mới pha tới và nhẹ nhàng đặt trước mặt Zachary.

Sau khi thư ký rời đi, Josh nói đùa với người bạn kiêm sếp của mình: "Ông không có năng lượng để làm việc sau cuộc lãng mạn nho nhỏ với vợ à? Vậy thì ông nên uống thêm hai tách cà phê nữa đi."

Khuôn mặt Zachary méo mó. Hẹn hò lãng mạn à? Zachary cảm thấy có điều gì đó không vui giữa anh và Serenity. Serenity đến đón anh đi ăn trưa, nhưng anh không mấy vui về điều này.

Dù Serenity không nói gì hay thậm chí nổi giận với anh, Zachary vẫn có cảm giác rằng cô sẽ không bao giờ đến đón anh ở văn phòng anh nữa.

"Sao mặt cô bí xị thế? Hai người cãi nhau à? Tôi nghĩ vợ ông là người tốt tính."

Serenity không có vẻ gì là một người vô lý. Zachary im lặng một lúc lâu mà không nói cho Josh biết lý do.

Josh kín miệng nhưng lại tò mò. Zachary sợ rằng nếu Josh biết quá nhiều, anh ta sẽ vô tình tiết lộ mọi thứ khi say rượu. Có điều Zachary muốn hỏi Josh một số lời khuyên để làm dịu đi sự bế tắc vô hình giữa anh và Serenity. Vì vậy Zachary nói:

"Tôi nghĩ mình đã làm tổn thương cảm xúc của cô ấy."

Mắt Josh sáng lên. Anh ta hỏi đi hỏi lại: "Ông đã làm tổn thương cảm xúc của cô ấy như thế nào? Kể cho tôi nghe thêm về điều đó."

Zachary đá Josh dưới gầm bàn. Josh né với một nụ cười toe toét.

"Ông chỉ kể nửa câu chuyện kích tôi Zachary, tôi không nhận những đồ đệ như ông."

"Ông không cần biết tôi đã làm tổn thương cô ấy như thế nào. Chỉ cần nói cho tôi biết tôi nên làm gì?"

"Tặng cô ấy một món quà. Phương pháp trực tiếp nhất cũng là phương pháp hiệu quả nhất. Tất cả những gì ông cần làm là an ủi cô ấy. Tôi đảm bảo cô ấy sẽ không giận ông nữa."

Sau khi Josh nói xong những gì cần nói, anh ta lại bị Zachary đá. Josh đứng dậy kéo ghế ra xa Zachary để Zachary không thể với tới anh ta.

"Hai người là vợ chồng sau khi có giấy phép kết hôn. Tất cả các cặp vợ chồng đều quan hệ tình dục. Hai người định kiêng mãi sao?"

Zachary cau mày. Anh thậm chí còn không cho Serenity bước vào phòng mình vì sợ cô sẽ lợi dụng anh. Zachary cũng không muốn vào phòng Serenity vì sợ nhìn thấy điều gì đó mà anh không nên nhìn thấy, giống như đêm đầu tiên.

"Nhưng tôi đoán đó là kiểu sống thường ngày của ông. Suy cho cùng thì chính bà đã ép ông phải kết hôn với cô ấy. Ông thậm chí có thể sẽ sớm ly hôn." Josh hiểu rõ Zachary, nên anh cho rằng Zachary và Serenity chỉ là vợ chồng trên giấy tờ và sống một cuộc sống rất buồn tẻ.

"Ông đang mong chờ chuyện ly hôn của tôi à?" Zachary hỏi một cách u ám. Anh cầm tách cà phê lên uống hai ngụm.

Josh mỉm cười nói: "Sao tôi phải chờ việc ông ly hôn chứ? Điều đó chẳng có lợi gì cho tôi cả. Tôi chỉ biết rằng với tính khí của ông, có lẽ ông không định dành phần đời còn lại của mình với Serenity. Ông kết hôn với cô ấy vì bà mình. Nếu không ông đã không giữ bí mật về cuộc hôn nhân của mình. Việc che giấu cuộc hôn nhân của ông là không công bằng với vợ. Cô ấy sẽ cảm thấy buồn vì điều đó. Nếu ông không quan tâm đến việc cô ấy bị tổn thương, điều đó có nghĩa là ông không có ý định sống với cô ấy suốt quãng đời còn lại. Trong trường hợp này, tốt hơn hết giữ bí mật về cuộc hôn nhân của ông để bảo vệ cô ấy. Bằng cách đó, cô ấy sẽ không bị ảnh hưởng và có thể tái hôn sau khi hai người ly hôn."

Chẳng hiểu sao Zachary cảm thấy không thoải mái sau khi nghe phân tích của Josh, đặc biệt là khi Josh nói về khả năng Serenity tái hôn.
 
17,265 ❤︎ Bài viết: 362 Tìm chủ đề
Chương 193 & 194: Bắt Gặp Tình Địch Và Vợ Đang Ăn Trưa Cùng Nhau

"Duncan đã rủ chúng ta đi ăn trưa ngày mai ở nơi chúng ta thường đến. Anh chàng đó lúc nào cũng tới chỗ cũ của cả bọn! Tôi biết đồ ăn ở Grace's Diner rất ngon, nhưng tôi sẽ không đi nếu không có quán Beans & Cream của bà ở ngay bên cạnh. Ít nhất thì chúng ta có thể tụ tập ở quán cà phê."

"Chúng ta thường đến đó. Duncan quả là một chàng trai hoài cổ." Zachary chen vào.

Trước khi đảm nhiệm vị trí hiện tại trong công ty, Zachary vẫn chưa phải là người quản lý và vẫn đang trong quá trình đào tạo. Thậm chí lúc đó, anh cũng không thích tiết lộ danh tính của mình, vì vậy anh thường ăn ở những quán ăn bình dân với bạn bè.

Beans & Cream là chỗ lớn và sang trọng nhất ở Wiltspoon. Các cửa hàng quần áo và nhà hàng gần đó cũng không hẳn là hạng thấp. Nguyên nhân là do các cửa hàng cấp thấp sẽ không thể thu hút lượng khách hàng thích Beans & Cream.

Khách hàng của Beans & Cream chủ yếu là những người đi làm và thích tự thưởng cho mình. Họ thường thử các nhà hàng khác nhau hoặc mua quần áo gần Beans & Cream. Do đó, con phố đỏ nhộn nhịp quanh Beans & Cream có rất nhiều cửa hàng từ trung cấp đến cao cấp.

"Ông có đi không?"

"Tất nhiên rồi, nhất là khi hắn ta mời!" Zachary nở một nụ cười hiếm hoi trên khuôn mặt, cho thấy tình bạn tuyệt vời của anh với Josh và Duncan.

Zachary quyết định đi ăn trưa cùng Duncan vì tình bạn của họ. Một lý do khác là để tránh gặp Serenity ở nhà vì sợ ngượng.

"Vậy tôi cũng đi. Cuối cùng cũng đến cuối tuần để tôi có thể thư giãn! Sau bữa trưa, chúng ta hãy thư giãn tại quán cà phê của bà và tổ chức tiệc nướng ngoài bãi biển vào buổi tối nhé?"

Zachary từ chối. Anh thích chơi golf hơn là đi ăn thịt nướng. Josh trò chuyện một lúc lâu trước khi rời đi. Sau khi Josh rời đi, Zachary gọi điện cho bà mình.

"Zack, Serenity đã nói với con chưa?"

"Dạ rồi." Zachary nói nhỏ: "Nội à, mới tuổi này mà nội hay quên thế, để con nhắc lại cho nội nhé. Con đã thực hiện mong muốn kết hôn với Serenity của nội rồi, và nội đã hứa sẽ không can thiệp vào mối quan hệ của chúng con sau khi kết hôn."

Bà cụ không nói nên lời. Thật là một thằng nhỏ nóng tính! Nếu bà May không can thiệp, bà phải đợi bao lâu nữa mới có được một đứa chắt gái? Bà cụ thở dài! Bà lo lắng quá!

Zachary không quan tâm đến phản ứng của bà mình mà cúp máy sau khi nói xong. Sau khi uống nửa tách cà phê, anh bắt đầu tập trung vào đống công việc của mình. Phải đến tận đêm khuya Zachary mới hoàn thành công việc và về nhà. Khi anh về đến nhà thì đã hơn một giờ sáng và Serenity ngủ rồi.

Ngôi nhà lớn của họ yên tĩnh, không có dấu hiệu của sự sống như Serenity thường nói. Serenity muốn nuôi một chú chó cưng, nhưng Zachary thực sự không thích nuôi thú cưng.

Sau khi ngồi im lặng ở hành lang một lúc, Zachary trở về phòng mình. Đêm tĩnh lặng và bình yên.

Ngày hôm sau, Zachary thức dậy vào giữa buổi sáng. Serenity không còn ở nhà nữa, nhưng cô đã chu đáo mua bữa sáng cho anh và đặt nó trên bàn ăn để anh có thể nhìn thấy ngay khi anh bước ra khỏi phòng.

Zachary bước tới và nhìn thấy một tờ giấy ghi chú trên bàn. Anh ấy cầm tờ giấy có dòng chữ: "Tôi đến nhà chị gái và sẽ không quay lại ăn trưa. Anh có thể tự giải quyết."

Zachary vò nát tờ giấy thành một cục và ném vào thùng rác. Trùng hợp anh cũng sắp đi ăn với bạn vào buổi trưa nên họ tách ra.

Zachary mở nắp hộp đựng đồ dùng một lần và nhìn thấy bữa sáng Serenity mua cho mình - một chiếc bánh Burrito* cho bữa sáng. Anh không muốn ăn nó nên đã đóng nắp lại, cầm hộp định vứt vào thùng rác. Nhưng rồi đột nhiên anh dừng lại.

Sau một hồi suy nghĩ, Zachary cuối cùng cũng ngồi xuống bàn ăn. Anh mở nắp hộp đựng đồ dùng một lần và lặng lẽ ăn món burrito mà anh không thích. Zachary phải thừa nhận rằng sống cùng Serenity khiến anh trở nên giống người bình thường hơn. Anh đã ăn rất nhiều đồ ăn đường phố mà trước đây anh chưa từng nếm qua.

Sau bữa sáng, Zachary ra ban công. Anh ngồi xuống xích đu và ngắm nhìn những bông hoa và cây cối của Serenity. Anh ngồi đó đến mười một giờ thì nhận được cuộc gọi từ Josh nhắc anh về cuộc hẹn ăn trưa. Zachary quay lại phòng mặc quần áo và ra ngoài.

Biết rằng Serenity đang ở nhà chị gái, Zachary nghĩ họ sẽ không chạm mặt nhau nên thay vì lái chiếc xe MPV bình dân, anh ngồi trong chiếc Rolls-Royce sang trọng của mình.

Như thường lệ, anh được hộ tống một cách khoa trương đến Grace's Diner bởi đoàn vệ sĩ. Đoàn xe đỗ trước quán cà phê của bà May, và Zachary đi bộ đến quán ăn để không gây chú ý.

Khi Zachary đến quán ăn, Duncan và Josh đã có mặt. Họ vẫy tay chào Zachary, người đang đi tới cùng một đám vệ sĩ. Những người bảo vệ tự động ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh ba người họ. Theo cách này, họ đủ gần để bảo vệ ông chủ của mình nhưng đủ xa để không làm phiền bữa ăn của anh.

Chỉ có Duncan và Josh mới có thể mời Zachary đến nơi như thế này. Họ ngồi ở góc xa nhất của quán ăn nên rất yên bình.

"Zachary, ông gọi món đi." Duncan đưa thực đơn cho Zachary.

Zachary không cầm thực đơn mà chỉ nói một cách vô cảm: "Chúng ta là khách quen ở đây, nên chỉ cần nói với người quản lý là chúng ta sẽ dùng món thường dùng."

"Ông không muốn thử món mới sao?"

Josh xen vào: "Cậu ta kén ăn lắm. Cậu ta có thể sẽ không ăn gì nếu chúng ta gọi món mới. Chúng ta cứ gọi món thường gọi thôi."

Thấy bạn không muốn gọi món mới, Duncan gọi người phục vụ lại để ghi món thường gọi của họ.

"Tôi đi vệ sinh." Zachary đứng lên và rời đi.

Một vệ sĩ cũng đứng dậy và đi theo anh. Họ không lo lắng ai đó sẽ tấn công Zachary ở đây, nhưng họ lo rằng những người phụ nữ có thể lao vào quấy rối Zachary.

Zachary là một nam châm hút gái cực mạnh. Anh luôn là tâm điểm chú ý của đám đông ở bất cứ nơi nào anh đến.

"Shawn cậu uống thêm đi. Hãy ăn thỏa thích nhé!"

Sau khi ra khỏi phòng vệ sinh, Zachary đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Giọng nói này là vợ anh, Serenity.

Zachary tìm nơi phát ra giọng nói và phát hiện Serenity đang ngồi tại một chiếc bàn không xa cạnh cửa sổ. Trên bàn đầy những món ăn hấp dẫn.

Serenity và Shawn ngồi đối diện nhau, trò chuyện và cười đùa. Serenity thậm chí còn để thứ gì đó vào đĩa của Shawn và mỉm cười với cậu ta khi giục cậu ta ăn thêm.

Dù Jasmine đang ngồi cạnh Serenity, nhưng Zachary vẫn cảm thấy khó chịu khi chứng kiến cảnh này. Shawn phải lòng Serenity. Cậu ta là tình địch của Zachary.

Serenity nói với Zachary rằng cô sẽ đến nhà chị gái mình. Cô đã nói dối anh! Rõ ràng là cô đang dùng bữa với tình địch của Zachary! Người vệ sĩ cũng nhìn thấy cảnh này.

"Thưa anh, phu nhân chỉ đang ăn trưa với bạn bè thôi." Người vệ sĩ bảo vệ Serenity bằng giọng nhỏ nhẹ."

Zachary không nói gì và bỏ đi.

Người vệ sĩ nhìn Serenity với ánh mắt cảm thông và nhanh chóng theo chân Zachary mà cô không hề biết chuyện này.

Serenity không biết rằng Zachary cũng thường xuyên lui tới quán ăn này. Cô mời Shawn đi ăn trưa vì cô nợ Shawn một ân tình.

Cô luôn coi Shawn như em trai mình, vì vậy cô thường gắp thức ăn vào đĩa của Shawn khi họ ăn cùng nhau, và cậu ấy cũng làm như vậy với cô.

Cô không hề nghĩ nhiều. Cô không biết rằng một cơn bão thầm lặng đang hình thành và cô sẽ gặp rắc rối bởi vì chồng đã nhìn thấy cảnh tượng này.

*Chú thích: Burrito (tiếng Anh: /bəˈriːtoʊ/, tiếng Tây Ban Nha: [buˈrito] ) là một món ăn trong ẩm thực Mexico. Bánh gồm lớp vỏ bên ngoài làm bằng bột mì trộn ngô rán, bọc bên trong là phần nhân bánh, có thể có thịt, trứng gà, rau sống, cà chua, dưa chuột và các loại sốt, tương ớt kèm theo.

Nhiều thông tin hơn xin vui lòng tra Google.
 
17,265 ❤︎ Bài viết: 362 Tìm chủ đề
Chương 195 & 196: Cố Tỏ Vẻ Không Quan Tâm

Zachary quay lại bàn với vẻ mặt bình tĩnh. Sau khi các món ăn được dọn ra, anh ăn một cách lặng lẽ mà không tham gia vào cuộc trò chuyện của bạn bè. Anh chỉ nghĩ đến việc Serenity mỉm cười và gắp thức ăn vào đĩa của Shawn.

"Zachary, hôm nay ông cư xử hơi lạ đấy." Duncan dùng nĩa xiêng một loại rau và ăn. Anh nhìn Zachary, người đang ngồi đối diện mình và nói: "Sao hôm nay ông im lặng thế? Ông cứ nhét thức ăn vào miệng thôi."

Josh gật đầu đồng tình.

Zachary nói một cách vô cảm: "Tôi đói."

Anh chỉ ăn một chiếc bánh burrito mà mình không thích vào buổi sáng. Nó không lắp đầy bụng anh được. Đương nhiên Zachary cũng đang có tâm trạng không tốt. Khi tâm trạng không tốt, anh chỉ ăn không ngừng.

Zachary nghĩ thì đã sao nếu cô phục vụ đồ ăn cho Shawn? Anh không quan tâm. Cô nghĩ anh sẽ ghen sao? Như anh đã nói trước đó, anh không biết ghen là gì và sẽ không bao giờ trải qua cảm giác này!

Họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa và đã ký một thỏa thuận rằng sẽ không can thiệp vào chuyện riêng của nhau. Serenity cần tìm người chồng kế tiếp trước khi họ ly hôn. Chỉ cần cô và Shawn không chuyển đến sống chung trong thời gian cô kết hôn với Zachary và không lừa dối anh, thì Zachary sẽ nhắm mắt làm ngơ.

Zachary lặng lẽ tự thuyết phục mình. Tuy nhiên, hình ảnh Serenity và Shawn trò chuyện và cười đùa cứ hiện lên trong tâm trí anh.

Duncan và Josh chỉ biết Zachary không thể chịu được việc bị bà mình cằn nhằn, nên cuối cùng đã kết hôn với người phụ nữ đã cứu bà.

Nghe Zachary nói đói, Josh trêu chọc: "Ông không phải là đàn ông đã có vợ sao? Sao ông có thể đói được? Vợ ông không chuẩn bị bữa sáng ngon lành cho ông hả?"

Khi Josh gặp Zachary ở văn phòng và đề nghị đặt bữa sáng cho Zachary, Zachary luôn khoe khoang với Josh rằng anh là đàn ông đã có vợ.

Josh đưa tay kéo tay áo của Zachary: "Ông là đàn ông đã có vợ, nên ông phải mặc quần áo vợ mua cho."

Zachary tỏ vẻ không bận tâm. Anh đánh vào tay Josh rồi lạnh lùng nói: "Cô ấy và tôi chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi. Thỉnh thoảng chúng tôi sẽ diễn trước mặt nội."

Serenity bận nói chuyện và cười đùa với Shawn, còn gắp đồ ăn cho cậu ấy. Cô chẳng có thời gian chuẩn bị bữa sáng cho Zachary, nên chỉ mua cho anh một suất burrito giá rẻ.

Ban đầu Zachary đã không thích ăn burrito vào buổi sáng. Tuy nhiên anh nghĩ rằng cô mua nó cho mình, nên cô sẽ cảm thấy tiền bị lãng phí nếu anh vứt nó đi. Vì vậy anh ép mình ăn nó.

Còn nữa, lần trước Serenity chỉ mua cho anh một áo vest và một chiếc cà vạt. Cô không mua cho anh bất kỳ bộ quần áo thường ngày nào. Không lẽ anh mặc vest ở nhà vào cuối tuần?

Ồ đúng rồi. Serenity chỉ tặng anh chiếc áo như một lời cảm ơn vì đã giúp cô giải quyết câu chuyện hot trên Twitter. Cô biết ơn anh vì vậy bộ đồ đó chỉ là sự đền đáp!

"Chậc! Diễn xuất của hai người tốt đến mức tôi gần như tin rằng hai người là một cặp đôi kiểu mẫu. Tôi thậm chí còn đang cân nhắc xem có nên kết hôn ngay từ cái nhìn đầu tiên hay không!" Josh cười nói, "Duncan, ông không biết Zack khoe khoang cuộc hôn nhân của mình ở văn phòng bao nhiêu lần đâu. Tôi nghĩ độc thân là điều tuyệt vời, nhưng khi thấy cậu ta liên tục khoe cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, tôi gần như muốn cưới ngay!"

Duncan mỉm cười và nói: "Vậy thì ông nên làm liền đi. Với điều kiện của ông, nhiều phụ nữ sẽ lao vào ông ngay khi ông nói ông đang tìm vợ."

Duncan thì khác. Anh có xuất thân gia đình tốt vì là con trai thứ tư của gia đình Lewis. Nhưng anh có một vết sẹo rất đáng sợ trên mặt. Anh không có bạn gái vì anh chưa gặp được người mình thích, và phụ nữ cũng không thích khuôn mặt đầy sẹo của anh.

Duncan làngười đàn ông cao lớn. Với vết sẹo trên mặt, hầu hết mọi người đều nghĩ rằng anh trông quá hung dữ. Nhưng anh chẳng quan tâm. Anh quyết định thuận theo tự nhiên khi nói đến tình yêu và hôn nhân.

Không giống như bạn tốt của mình, Duncan không muốn bị bà ép buộc phải kết hôn với một người phụ nữ mà anh chẳng có tình cảm. Duncan sẽ không vui ngay cả khi đó chỉ là một cuộc hôn nhân danh nghĩa được giữ kín.

Zachary nghe hai người bạn của mình nói đùa và giữ im lặng trong khi tiếp tục ăn bữa ăn của mình. Chẳng mấy chốc anh đã no nê.

"Tôi đến quán cà phê của bà đây. Hai người có thể từ từ ăn."

Zachary đặt dao nĩa xuống và lau vết dầu mỡ quanh miệng bằng khăn giấy rồi đứng dậy rời đi.

"Chúng tôi ăn xong rồi. Chúng tôi đi cùng ông!"

Duncan và Josh cũng đặt dao nĩa xuống và đi đến quán Beans & Cream bên cạnh cùng Zachary.

Các vệ sĩ cũng đã no. Thấy sếp mình sắp rời đi, họ lặng lẽ đứng dậy và bước ra ngoài để bảo vệ anh. Họ sợ làm đánh động vợ của anh.

Serenity đang ăn cùng Shawn, người đã từng gặp Zachary trước đó, nên đội vệ sĩ không thể cảnh báo Serenity. Nếu không, danh tính của Zachary sẽ bị lộ.

Duncan đi thanh toán hóa đơn. Josh đợi Duncan thanh toán hóa đơn rồi cùng anh chàng đi ra ngoài.

Anh thì thầm: "Duncan, ông không thấy Zachary hôm nay cư xử lạ sao? Ừm khi cậu ta mới tới, cậu ta vẫn bình thường. Giờ trông không lạnh lùng thế."

Mọi người đều biết Zachary điềm tĩnh và nghiêm nghị đến thế nào, nhưng Zachary sẽ không xa cách như vậy khi ở riêng với bạn bè.

"Tôi nghĩ tâm trạng của cậu ta thay đổi sau khi cậu ta đi vệ sinh quay lại."

Josh đột nhiên dừng bước và quay lại. Anh nói: "Tôi sẽ đi kiểm tra xem cậu ta đã gặp phải chuyện gì trong nhà vệ sinh."

Duncan túm lấy và kéo anh ta ra ngoài rồi nói một cách hài hước: "Kể cả khi cậu ấy nhìn thấy điều gì đó. Thì giờ đã không còn dấu vết!"

"Tôi nghi vẫn còn đó."

"Zachary luôn như thế này. Ông nghĩ quá rồi." Duncan không nghĩ bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì có thể ảnh hưởng đến sự thay đổi tâm trạng của Zachary ngay lập tức. Zachary có tính cách điềm tĩnh và vẫn giữ nguyên biểu cảm ngay cả khi trời sắp sụp.

"Tôi không nghĩ quá nhiều. Cậu ta hẳn đã nhìn thấy điều gì đó khiến cậu ta cay đắng." Josh thực sự tò mò về những gì Zachary thấy trong nhà vệ sinh.

Anh ta thì thầm lần nữa: "Duncan, ông có nghĩ là cậu ấy đã vô tình gặp một cặp đôi đang quan hệ tình dục trong phòng tắm và nghĩ rằng điều đó thật kinh tởm không? Đó là lý do tại sao cậu ta lại có tâm trạng tồi tệ như vậy?"
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back