Đam Mỹ [dịch] Đơn Hướng Yêu Thầm Ngươi - Nhu Nhiên Bảo Bối

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi nhimngoc, 5 Tháng bảy 2019.

  1. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 20

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ Độ nói xong những lời này liền bỏ đi, cũng không có nói gì với y cũng không có cái gì trừng phạt cả, mọi người trong phòng hội nghị hai mặt nhìn nhau.

    Tề An nghe được Từ Độ nói những lời này, đầu cúi thấp xuống, đôi tay nắm chặt quần của mình, nửa ngày đều không có nói chuyện.

    Không lâu sau, mọi người cũng liền bỏ đi, trong đó vui vẻ nhất vẫn là y, vênh váo tự đắc đi ra phòng hội nghị.

    Mễ Nho Nhỏ đi tới trước mặt Tề An, chạm chạm bả vai Tề An.

    Tề An vừa ngẩng đầu nhìn lên thấy Mễ Nho Nhỏ sắp khóc, Tề An sợ tới mức vội vàng từ trên chỗ ngồi đứng lên hỏi nàng làm sao vậy.

    Tề An vừa hỏi, Mễ Nho Nhỏ òa khóc, chỉ nghe nàng vừa khóc vừa nói, "Thực xin lỗi.. Tôi không phải cố ý muốn nói, ngươi rõ ràng nói tôi giữ bí mật, chính là tôi thật sự xem quá bất công đi, rõ ràng chính là ngươi làm."

    Tề An ngoéo cái môi, vỗ vỗ vai Mễ Nho Nhỏ, nhẹ giọng nói, "Không có việc gì không có việc gì, tôi vốn dĩ cũng liền không thèm để ý đến việc đó, là ai làm đều như nhau thôi."

    Mễ Nho Nhỏ nghe được Tề An nói xong liền khóc lớn hơn nữa, "Không giống nhau, nơi nào giống nhau? Vốn dĩ không phải nàng làm, vốn dĩ chính là ngươi làm, chính là ngươi làm.." Mễ Nho Nhỏ khóc lớn còn nói năng lộn xộn.

    Tề An bất đắc dĩ, chỉ có thể lại sửa lại nói, "Hảo hảo hảo, là tôi làm.. tôi làm."

    Khóc hơn nửa ngày, Mễ Nho Nhỏ mới ngừng được khóc, Tề An nhẹ nhàng đưa Nho Nhỏ cùng đi ra phòng hội nghị.

    Tề An một lần nữa ngồi trở lại vị trí chính mình, hít thật sâu một hơi, sau đó liền bắt đầu làm việc.

    Từ Độ hôm nay ở phòng hội nghị nói câu nói kia, Tề An cũng không phải không khổ sở, chỉ là khổ sở cũng vô dụng, hơn nữa Từ Độ nói cũng đúng, chính mình không nên loại chuyện gì cũng đều đáp ứng làm giùm đi.

    Trở lại trong văn phòng Từ Độ sắc mặt xanh mét, đem văn kiện trong tay lập tức liền ném lên trên bàn, phát ra tiếng "Bang" đáng sợ tới mức Jojo theo ở phía sau thở cũng không dám ra tiếng.

    Cho dù không dám, có chút lời cũng muốn nói, Jojo lấy ra một phần văn kiện đặt ở trước mặt Từ Độ nói, "Boss, đây là văn kiện hợp tác của tổng công ty bên kia cùng hàng trăm công ty khác, thỉnh ngài xem qua một chút, nếu cảm thấy có thể, tôi đi an bài gặp mặt một chút."

    Từ Độ mở văn kiện ra nhìn trong chốc lát, mở miệng nói, "Cái cô nói dối kia đuổi việc, đem cái cậu Tề An điều lên đây làm trợ lý cho tôi."

    Hả? Jojo vẻ mặt sững sờ, không phải đang nói chuyện hợp tác sao..

    Jojo sửng sốt nửa ngày không có nói gì, Từ Độ nhìn nàng không trả lời, ngẩng đầu lên nhìn Jojo, "Nghe không hiểu?"

    "Không có, hảo Boss tôi lập tức đi xử lý." Jojo vội vàng nói.

    Sau đó Từ Độ xua xua tay, ý bảo Jojo có thể đi xuống.

    Thời điểm buổi chiều, Jojo tới bộ phận tiêu thụ tuyên bố tin tức nói y rời khỏi công ty.

    Mà y nghe thấy cái tin tức này vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, sao có thể, rõ ràng Boss ở hội nghị trước đó đều không có nói trừng phạt mình ngược lại phê bình Tề An mà, không tin, nàng không tin.

    Y đi tới trước mặt Jojo, duỗi tay phải túm cổ áo Jojo, mà kéo Jojo kiến cô lức tiến lúc lui.

    "Không có khả năng, không có khả năng, cô gạt tôi có phải hay không?"

    Jojo nhìn vẻ mặt y sợ hãi cùng không thể tưởng tượng nổi lại một lần nói, "Không có lừa cô, là Boss chỉ thị, cô có thể rời khỏi công ty, công ty không cần nhân viên như cô."

    "Tôi không tin, tôi không tin." Y cũng dùng sức lắc đầu, duỗi tay liền bắt được quần áo Jojo, chết không buông tay.

    Jojo một bên tránh thoát, một bên gọi bảo an tới đem y đuổi ra ngoài.

    Nhân viên bộ phận tiêu thụ nhìn một màn trước mắt đều hai mặt nhìn nhau, người xấu chung quy là sẽ bị trừng phạt.

    Giải quyết xong cô ta, Jojo đi tới trước mặt Tề An.

    Tề An nhìn đến Jojo đi lại trước mặt mình thực sợ hãi, sẽ không cũng là đuổi mình đi chứ?

    Giây tiếp theo, chỉ nghe được Jojo nói, "Bắt đầu từ ngày mai, ngươi liền đi làm trợ lý của Boss."

    Jojo nói lời này so với tin đuổi việc Tề An khác nhau là mấy đều kinh thiên động địa, Tề An lập tức mở miệng cự tuyệt, "Không được."

    "Vì cái gì không được?" Jojo hỏi lại.

    Tề An lúc này mới chú ý tới lời nói chính mình có điểm cường ngạnh, vì thế cậu liền giải thích nói, "Ngươi cũng biết, chuyên ngành của tôi là quản lý kinh tế, đi làm trợ lý có phải hay không có chút không thích hợp.. Sẽ mang đến phiền toái cho Boss.."

    "Không quan hệ, tôi tin tưởng ngươi, kinh tế mặt sau còn không phải là quản lý sao, ngày mai hy vọng có thể ở trên lầu nhìn đến ngươi, về sau chúng tôi liền đều là Boss thủ hạ người." Jojo một phen nói cho hết lời, còn vỗ vỗ Tề An bả vai, sau đó không hề cấp Tề An mở miệng cự tuyệt cơ hội liền xoay người đi rồi.
     
    Last edited by a moderator: 25 Tháng sáu 2020
  2. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 21

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày thứ 2.

    Tề An ủ rũ cụp mắt đi vào thang máy công ty, Tề An do dự không biết nên nhấn tầng mười một hay tầng mười nửa ngày, cuối cùng vẫn chọn tới tầng thứ mười một.

    Ngày hôm qua mãi cho đến tan tầm đều không có nhìn thấy Jojo, liền tính không muốn đi làm trợ lý cho Từ Độ cũng đi thông báo một chút đi.

    Thang máy ở tầng thứ mười một mở ra, Tề An đi ra thang máy, tầng mười một cùng các tầng phía dưới không giống nhau, đây là nơi làm việc của tổng tài, bên ngoài đều là tinh anh, hơn nữa nơi này đều thực an tĩnh, tất cả mọi người đều chăm chú làm công việc của mình, không giống phía dưới náo nhiệt như chợ bán thức ăn.

    Tề An đột nhiên cảm thấy chính mình giống như một kẻ hề, bước vào nơi không thuộc về chính mình, Tề An dùng tay nắm vạt áo âu phục mình.

    Tề An không biết làm sao liền đứng tại chỗ trong chốc lát, không biết nên đi nơi nào mới có thể tìm được Jojo.

    May mắn chính là, Jojo lúc này lại bước đến.

    Jojo nhìn Tề An đứng ở trước thang máy trên mặt mang theo nét tươi cười, "Ngươi đã đến rồi, tôi vừa lúc muốn đi tìm ngươi đi lên."

    "Ân.. Tôi.."

    "Tới, tôi trước mang ngươi đi đến chỗ làm việc."

    "Không phải.. Tôi.."

    Jojo căn bản không cho Tề An thời gian nói chuyện, mang theo Tề An liền tới bàn làm việc trước, nơi làm việc này lại cùng bên ngoài không giống nhau, có ngăn cách, diện tích bàn lớn hơn rất nhiều, hơn nữa có hai vị trí.

    Jojo chỉ chỉ vị trí đối diện nói, "Đó là vị trí của tôi, về sau xin chỉ giáo nhiều hơn." Jojo nói xong liền giơ tay lên ý muốn bắt tay cậu.

    Tề An gật gật đầu, bắt tay Jojo, "Xin chỉ giáo nhiều hơn."

    Tề An nói xong lời này về sau mới cảm thấy không thích hợp, "Không đối.."

    Jojo hỏi, "Làm sao vậy?"

    Rốt cuộc có cơ hội nói một chút ý nghĩ của mình, Tề An mặt thành khẩn xin lỗi nói, "Kỳ thật tôi không muốn làm trợ lý tổng tài.."

    "Vì cái gì lại không muốn?" Jojo lại hỏi.

    Tề An lại nói qua lý do ngày hôm qua, "Tôi cảm thấy tôi thật sự không thích hợp làm trợ lý, hơn nữa trước kia cũng chưa làm qua, tôi đảm nhiệm không được, sẽ mang đến cho các ngươi rất nhiều phiền toái.."

    Kỳ thật Tề An chỉ muốn cách xa Từ Độ một chút, càng xa càng tốt.

    Jojo nghe được Tề An nói liền cười, "Không cần lo lắng, còn có tôi, tôi tin tưởng cậu có thể, lý lịch sơ lược của cậu trước đó tôi cũng xem qua, phi thường tốt, học đại học bằng giỏi ra tài trí chắc chắn không tầm thường."

    Nghe Jojo nói làm Tề An nhíu mày, Tề An cắn cắn môi, nói lời trong lòng, "Thư kí Jojo, thực cảm tạ các ngươi cho tôi cơ hội, nhưng là tôi thật sự không muốn làm trợ lý tổng tài, thật sự, tôi cảm thấy tôi ở bộ phận tiêu thụ khá tốt, hy vọng ngươi có thể giúp tôi thu hồi thông báo." Tề An khẩn thiết nói, hơn nữa còn hít sâu 1 hơi.

    Jojo nghe Tề An nói ra lời nói như vậy cũng nhíu mày, Jojo không biết Tề An vì cái gì lại nhiều lần cự tuyệt chức vụ này, nếu cậu không muốn liền không làm khó cậu đi.

    Jojo vẻ mặt khó xử nói, "Ngươi là Boss tự mình điểm danh nói điều đi lên, tôi là vô pháp can thiệp, nếu ngươi không muốn làm như vậy, như vậy đi, ngươi cùng tôi đi vào cùng Boss giải trình tình huống một chút, tôi nghĩ Boss cũng không phải không rõ lý lẽ."

    Lời nói của Jojo một phen làm Tề An sợ tới mức quấn tũng, trong văn phòng Boss chính là Từ Độ a, chờ tới lúc đến trước mặt hắn, lời nói khi nãy mình nói với Jojo chắc chắn không thể thốt ra lời.

    "Tề An? Thế nào?" Jojo hỏi.

    Tề An sợ hãi lắc lắc đầu nói, "Không, tôi còn là.. Trước tiên ở nơi này làm thử xem đi.."

    Jojo vừa nghe cậu thay đổi chủ ý, tức khắc cười xuân về hoa nở, có thể ở lại làm là tốt nhất, rốt cuộc cậu cũng là Boss điều lên, mà Boss cũng không phải dễ nói chuyện.

    Vì thế Jojo vỗ vỗ vai Tề An rồi quay về chỗ ngồi mà Tề An lại là nơm nớp lo sợ ngồi ở vị trí làm việc mới của mình, sau đó mở máy tính ra..
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2020
  3. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tề An mới vừa ngồi xuống trong chốc lát, Từ Độ liền tới rồi, chỉ thấy Từ Độ sải bước đi đến.

    Tề An nhìn thấy Từ Độ trong nháy mắt sợ tới mức thở cũng không dám thở, cúi thấp đầu, sợ bị hắn gọi vào.

    May mắn, Từ Độ chỉ là lạnh lùng nhìn Tề An liếc mắt một cái, chưa nói gì liền đi rồi.

    Một buổi sáng, điện thoại nội bộ trên bàn Jojo không ngừng vang, mỗi lần vang lên, trong lòng Tề An liền run run một chút, sợ điện thoại trên bàn mình cũng vang lên.

    Trên thực tế là, Tề An suy nghĩ nhiều.

    Suốt một ngày, Tề An đều thấp thỏm bất an cuối cùng cũng vượt qua, nhưng là Từ Độ căn bản không có để ý đến Tề An, ngay cả ánh mắt đều chưa từng nhìn cậu.

    Bất quá như vậy, cũng tốt.

    Thời điểm tan tầm buổi chiều, Tề An bước ra khỏi công ty, cảm thấy cả người đều phải thư thái, kỳ thật cũng không có làm nhiều mệt, thậm chí là căn bản không có chuyện gì, nhàn muốn chết.

    Chính là cả ngày thần kinh căng thẳng, làm Tề An cảm thấy rất mệt mỏi.

    Ngày hôm sau, Tề An như cũ thật cẩn thận ngồi ở bàn làm việc, hôm nay cũng như cũ Từ Độ không có tiếp xúc gì với Tề An.

    Phàm là có chuyện gì, nhất định đều là chỉ kêu Jojo đi làm, cho dù là việc nhỏ như pha cà phê.

    Mãi cho đến ngày thứ ba ngày thứ tư ngày thứ năm thứ sáu liên tục hai tuần, Tề An cùng Từ Độ đều không có tiếp xúc.

    Tâm Tề An dần dần buông xuống, liền như vậy an ổn không có việc gì.

    Lại một tuần nữa, chừng giữa trưa.

    Jojo đi theo sau Từ Độ ra ngoài xã giao.

    Lúc Từ Độ từ văn phòng đi ra, Tề An đều cúi thấp đầu, Tề An nắm chặt bánh mì trong tay mình.

    Theo đạo lý, Từ Độ hẳn là đều sẽ không nhìn Tề An một cái liền từ trước mặt đi qua, chính là hôm nay lại không như vậy.

    Từ Độ dừng chân trong chốc lát, Tề An lại không có nghe được tiếng bước chân thầm nghĩ phỏng chừng Từ Độ hẳn là đi rồi.

    Sau đó Tề An mới ngẩng đầu lên chuẩn bị tiếp tục ăn bánh mì, chính là lúc Tề An vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy sắc mặt Từ Độ bất thiện nhìn chằm chằm chính mình.

    Tề An sợ tới mức thiếu chút nữa làm rơi bánh mì, sau đó lại lập tức cúi đầu như đà điểu.

    Chính là lần này Từ Độ không có buông tha cho Tề An, chỉ thấy Từ Độ duỗi chân ra, nhấc chân liền hướng bàn làm việc Tề An đá vào chân bàn, phát ra một tiếng nhỏ không lớn.

    Từ Độ đá cái bàn một cái làm Tề An sợ tới mức cả người run run, sau đó Tề An ngẩng đầu đứng lên hỏi, "Boss, có chuyện gì sao?"

    Đầu chỉ nâng vài giây lại cúi thấp xuống, ánh mắt Từ Độ thật sự là quá khủng bố.

    "Chúng tôi nuôi nhân viên không nghèo tới mức mỗi ngày chỉ có thể ăn bánh mì? Người khác không biết còn tưởng rằng tôi làm giám đốc lại đi cắt xén tiền lương của nhân viên?" thanh âm lạnh nhạt của Từ Độ vọng ở bên tai Tề An.

    Tề An cúi đầu không nói lời nào, kỳ thật Tề An chính là có điểm ngốc lăng, không biết nên trả lời như thế nào với Từ Độ.

    Thấy Tề An cúi đầu không nói một lời, sắc mặt Từ Độ lại ngày càng khó coi, hơi thở cuồng nộ trên người cũng phát tán ra xung quanh. Jojo đứng ở phía sau Từ Độ thu hết cảnh này vào trong mắt, Jojo cúi đầu cũng không nói lời nào, trong lòng thầm mắng cậu là đồ ngốc, nhưng nàng vẫn là đứng dậy, đứng sang bên Tề An nhìn Từ Độ, trên mặt Jojo nở nụ cười đối Từ Độ nói, "Boss là hảo giám đốc như thế nào lại không phát tiền lương, chỉ là công nhân nhà ăn người quá nhiều nên Tề An mới không đi, về sau nhất định mỗi ngày đều sẽ đi đúng không?" Jojo lại quay đầu lại nhìn Tề An, dùng tay chọt tay Tề An.

    Tề An lúc này mới gật đầu vội vàng nói, "Đúng.. đúng.. đúng vậy."

    Tề An ngẩng đầu lại thấy Từ Độ liếc mắt nhìn mình một cái, mặt Từ Độ như cũ đều đầy lệ khí đáng sợ tới mức Tề An lại cúi đầu.

    Từ Độ nghe được lời Tề An đáp ứng, lại nhìn chằm chằm cậu nửa ngày, cuối cùng nói một câu, "Thế là tốt nhất." Sau đó mới đi ra ngoài.
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2020
  4. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 23

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chờ Từ Độ đi rồi, Tề An liền đặt mông mình ngồi ở trên ghế, Tề An giơ tay xoa xoa mồ hôi trên trán, Từ Độ thật quá dọa người.

    Sau đó Tề An nhìn bánh mì đang cầm trên tay liền phát ngốc, cảm thấy Từ Độ hảo chán ghét, người khác ăn trưa cái gì đều phải quản ư, hắn chính là bởi vì chán ghét cậu mới cố ý tìm cậu gây phiền toái đi.

    Tuy rằng Tề An trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bữa trưa ngày hôm sau, Tề An vẫn là thành thành thật thật đi nhà ăn nhân viên ăn cơm.

    Liền như vậy an ổn không có việc gì hết một tuần, mọi việc lại xuất hiện biến chuyển.

    Jojo muốn kết hôn sớm, nghe đến tin tức này đỗi với Tề An quả thực là kinh thiên sét đánh.

    Jojo phải đi, có phải hay không cậu liền phải thay thế công việc của nàng?

    Đúng vậy, Tề An nghĩ không sai chút nào.

    Giờ này khắc này, Jojo một bên thu thập đồ vật một bên cùng Tề An nói chuyện, lời này hoàn toàn là chuyển đổi công việc sang cho cậu.

    "Boss hai ngày này có một cái hạng mục, cái này là hạng mục chính yếu, cho nên chỉ có một văn kiện cho ngươi." Jojo nói, một bên lấy ra một cái folder đưa cho Tề An, Tề An theo bản năng nhận lấy.

    "Đây là lịch trình công việc của Boss, không phải quá trọng yếu nhưng vẫn cần thiết xử lý, tôi sửa sang lại rồi, chính ngươi lật xem một chút." Jojo lại lấy ra tới một cái folder khác đưa cho Tề An.

    "Còn có, kỳ thật tôi chỉ là thư kí, nhưng có đôi khi làm việc lại vượt qua chức vụ phạm vi, hiện tại tôi có việc phải đi, những việc này nói cho ngươi làm ngươi về sau có thể tránh mắc sai phạm, hảo hảo phụ tá ở bên Boss, dù sao ngươi cũng là trợ lý của Boss, về sau thời gian ngươi ở chung cùng Boss sẽ rất nhiều. Còn có nhớ kỹ đừng chọc Boss sinh khí, chọc bực hắn đối với ngươi không.."

    "Không phải, Jojo.." Tề An rốt cuộc có thể cướp lời nói.

    "Ân? Làm sao vậy?" Jojo hỏi.

    "Ngươi chừng nào thì, có thể trở về a.." Tề An rụt rè hỏi.

    "Ân.." Jojo dùng tay sờ sờ cằm, suy nghĩ trong chốc lát nói, "Ngươi cũng biết tôi bận chuyện đám cưới, một năm? Hai năm? Dù sao trong thời gian ngắn là sẽ không trở lại."

    Tề An nghe được Jojo nói, mặt tức khắc nhăn lại, vậy phải làm sao bây giờ a, chính mình cùng Từ Độ ở chung, không được đâu.

    Ở lúcTề An ngốc lưng suy nghĩ, Jojo lại bắt đầu thuyên chuyển công việc cho Tề An, lần này là về sinh hoạt bình thường, "Boss mỗi ngày buổi sáng 8 giờ rưỡi muốn uống một ly cà phê không thêm đường, cộng thêm một mảnh bánh mì, Boss đối ăn uống không có quá yêu cầu khắt khe, nhưng là ngươi cũng không thể chuẩn bị cho hắn quá loa qua, Boss khẩu vị vẫn có điểm khắt khe. Cho ngươi cái này, cái này là tôi hai ngày này cấp sửa sang lại thực đơn, nhìn vào cái này mà chuẩn bị cho Boss hẳn là không có gì vấn đề lớn." Jojo nói, lại đem một cái folder đưa cho Tề An.

    "Ân.. Còn có chính là, Boss tính tình rất kém, phi thường kém, ngươi ngàn vạn không cần chọc hắn sinh khí, còn có nếu như cậu sai rồi, cũng không cần giải thích này nọ, chính là hắn nói cái gì ngươi cứ việc đáp ứng, ngàn vạn không cần đối với lời nói của hắn sinh ra nghi ngờ, bằng không xui xẻo nhất định là ngươi. Còn có chính là.."

    Jojo lải nhải nói, Tề An nghe đến phình đầu, nhưng cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là, "Jojo.."

    "Ân?"

    "Có thể hay không đem tôi trở về bộ phận tiêu thụ a.. Tôi cảm thấy các ngươi có thể tìm một người khác có thể đảm nhiệm công tác này của cô, tôi không làm được đâu.." Tề An cúi đầu, ấp úng nói.

    Chính là cả buổi, Jojo đều không có đáp lời, Tề An cảm thấy có điểm kỳ quái, liền ngẩng đầu lên xem Jojo.

    Lúc này, chỉ thấy Jojo quay người lại, cúi thấp đầu kêu một tiếng, "Boss."

    Tề An nghe thấy Jojo kêu Boss lập tức xoay người, quả nhiên liền thấy vẻ mặt lạnh băng của Từ Độ từ văn phòng đi ra.

    Hồn phách Tề An liền bị dọa bay đi mất, "Boss."

    Từ Độ bước từng bước đi tới trước mặt Tề An liền ngừng lại, Tề An cúi đầu thấy được một đôi giày da màu đen ngừng ở trước mặt chính mình, sợ tới mức cả người cũng không dám nhúc nhích.

    "Ngẩng đầu nhìn tôi." Thanh âm Từ Độ vang ở bên tai Tề An.

    Tề An theo bản năng liền ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt tràn ngập lệ khí của Từ Độ.

    "Cậu không muốn làm trợ lý của tôi?" Từ Độ hỏi.

    Đại não Tề An trống rỗng, chỉ biết ngốc ngốc lắc lắc đầu, không kịp suy nghĩ.

    Từ Độ nhìn Tề An lắc đầu, liền nói, "Nếu không nghĩ như vậy thì đừng nói nhảm nhiều, Jojo ngươi trở về hảo hảo nghỉ ngơi, cửa lớn công ty vĩnh viễn rộng mở chào đón ngươi sau này trở lại."

    "Vâng thưa Boss." Jojo gật gật đầu trả lời.

    Sau đó Từ Độ lại trở về văn phòng, Jojo lại cầm lấy đồ vật chính mình, vỗ vỗ bả vai Tề An rồi đi.

    Chỉ có Tề An vẻ mặt ngốc vòng đứng ở tại chỗ, chính mình khi nào nói muốn làm trợ lý cho hắn a..
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2020
  5. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 24

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cái này cho dù trong lòng Tề An không muốn, cũng phải làm trợ lý cho Từ Độ.

    Hơn nữa Tề An cũng không có lá gan lại đi tìm Từ Độ nói điều kiện, ngẫm lại Từ Độ luôn dùng một đôi mắt tràn ngập lệ khí cùng vĩnh viễn nhăn mày liền cảm thấy thật là khủng khiếp, nếu không phải khuôn mặt giống nhau, Tề An đều hoài nghi kia không phải là Từ Độ cậu quen biết ngày trước.

    Bởi vì, cùng học đại học chung giờ hắn lại khác biệt thật là quá lớn a..

    Tề An nằm ở trên giường, nghĩ nghĩ rồi ngủ quên.

    Ngày hôm sau, thứ ba, là một nngà mới, cũng là ngày đầu tiên Tề An chính thức làm trợ lý cho Từ Độ.

    Tề An hôm nay liền đến sớm, đem công việc Jojo giai lại là đi đưa cà phê cùng bánh mì đặt ở trước bàn làm việc của Từ Độ.

    Tề An hảo đưa cơm sáng về vị trí của chính mình trước, sau đó bắt đầu lật xem tư liệu mà Jojo ngày hôm qua đưa cho mình.

    Không nghĩ tới, Từ Độ mỗi ngày đều có nhiều công việc như vậy a..

    Thời điểm Tề An đang xem thì Từ Độ đến, đôi giày da Từ Độ đi phát ra tiếng "Bạch bạch".

    Từ Độ đến gần, Tề An cả người đều cứng đờ, ngồi ở vị trí không dám nhúc nhích.

    Từ Độ đi đến trước bàn Tề An, nói một câu, "Tới văn phòng tôi một chút." Sau đó liền bỏ đi.

    Tran Tề An đổ mồ hôi lạnh, ở ngồi vị trí của mình ngẩn người nửa ngày, mới đi vào văn phòng Từ Độ.

    Tề An đi tới trước bàn Từ Độ kêu một tiếng, "Boss."

    Từ Độ không đáp lời, chỉ là nhìn tư liệu trên tay.

    Tề An không biết Từ Độ có ý tứ gì, kêu chính mình tiến vào lại không nói lời nào, chỉ có thể đứng ở tại chỗ làm chờ.

    Chính là đợi nửa ngày, Từ Độ đều không có mở miệng nói chuyện, hai chân Từ An đều đã tê rần, mồ hôi trên trán cũng không ngừng rớt xuống.

    Đến lúc Tề An không thể kiên trì được nữa, Từ Độ rốt cuộc mở miệng nói chuyện, "Biết tôi kêu ngươi tiến vào làm gì sao?"

    "Không biết." Tề An lắc lắc đầu.

    "Ngươi buổi sáng như thế nào không đi tiếp tôi?" Từ Độ hỏi.

    "..."

    Tề An không rõ nguyên do.

    "A cái gì a?" Từ Độ hung thần ác sát nhìn Tề An, một phen đem văn kiện trên tay ném vào trên bàn.

    Tề An bị Từ Độ thình lình dọa nhảy dựng, nhưng là Tề An thật sự không hiểu lắm ý từ lời nói của Từ Độ.

    "Boss, đi tiếp ngươi là có ý tứ gì a.." Tề An đè nắn áp lực nhược nhược hỏi.

    Từ Độ mắng, "Ha? Ngươi là ngốc bức?"

    Chính là thật sự không biết a.. Tề An bị lời nói này của Từ Độ làm cho nghẹn không biết nên nói cái gì, chỉ có thể cúi đầu cắn môi.

    "Buổi sáng đi nhà tôi kêu tôi rời giường tiếp tôi đi làm, buổi tối cùng lý, hiểu?" Từ Độ nói.

    "A.. Vì cái gì muốn tôi đi kêu ngươi rời giường a.." Tề An theo bản năng hỏi, lại phát hiện chính mình nói có chút không ổn, lập tức sửa lời nói, "Jojo chưa nói có này hạng nhất a.."

    Từ Độ nhíu mày nói, "Jojo là thư kí ngươi là trợ lý, biết trợ lý nên làm điểm cái gì sao?"

    Từ Độ trong thanh âm đã mang lên không kiên nhẫn, Tề An gật đầu như tỏi, vội vàng nói, "Đã biết đã biết."

    "Đi ra ngoài đi." Từ Độ rốt cuộc cũng buông tha Tề An.

    Tề An nghe được những lời này gật gật đầu, sau đó quay đầu liền chạy.

    Tề An một lần nữa về tới vị trí của chính mình, nghĩ lại lời nói của Từ Độ, chính mình đương nhiên biết trợ lý cùng thư kí là bất đồng, nhưng là chính mình rốt cuộc là sinh hoạt trợ lý vẫn là công ty trợ lý, vẫn là.. Toàn chức trợ lý?

    Nếu không gọi điện thoại hỏi Jojo một chút? Tề An suy nghĩ nửa ngày, vẫn là quyết định không hỏi, Jojo mới vừa xin nghỉ cũng rất bận.

    Bất tri bất giác liền đến giữa trưa, Tề An đem trước thời gian điểm tốt cơm trưa đưa vào cho Từ Độ.

    Tề An đem cơm trưa đặt tới trên bàn Từ Độ, sau đó xoay người đi, thời điểm chuẩn bị ra khỏi lại bị Từ Độ gọi lại, "Chậm đã."

    Tề An lập tức xoay người, "Boss, còn có chuyện gì sao?"

    ".. Không có việc gì."

    "Không có việc gì tôi liền đi ra ngoài."
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2020
  6. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 25

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tề An từ văn phòng Từ Độ bước ra, cả người đều cảm thấy không tốt, mỗi ngày đối mặt mà hắn cứ hỉ nộ vô thường như thế thì cậu sợ là giảm thọ mất.

    Tề An ngồi xuống chỗ ngồi, từ trong ngăn kéo lấy ra một túi bánh mì để ăn.

    Đã liên tục ăn lần ở căn tin nhân viên, tuy rằng cơm khẳng định là ngon hơn bánh mì nhiều, nhưng là nó cũng đắt nha, hiện tại Jojo cũng không còn làm việc nữa, sẽ không con ai mỗi ngày giám sát cậu đi nhà ăn ăn cơm, ngẫu nhiên ăn một chút bánh mì cũng không có gì đi.

    Tề An ăn vài miếng, cảm thấy có chút nghẹn, liền đi lấy nước ở phòng trà rót một chén nước uồi quy về chỗ, cứ ăn một miếng bánh mì lại một ngụm nước.

    Mới vừa ăn không mấy miếng, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, Tề An thiếu chút nữa nghẹn, Tề An buông bánh mì để tiếp điện thoại, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, đối diện liền truyền đến một thanh ân lạnh lùng, "Tiến vào." Sau đó điện thoại đã bị cắt đứt.

    Tề An đứng dậy đi tới trước cửa văn phòng Từ Độ, sau đó gõ cửa đi vào.

    Tề An đi tới trước mặt Từ Độ, cúi đầu nói, "Boss, ngươi tìm tôi?"

    "Ngươi đây là mua thức ăn gì đây hả?" Truyền đến chính là giọng nói nghi ngờ của hắn.

    Tề An ngẩng đầu nhìn bàn đồ ăn, "Ở nhà hàng A mua cơm trưa, bánh bao thịt cua, cá tôm sủi cảo, còn có cơm dứa." Làm sao vậy..

    "Ân." Từ Độ lại hỏi.

    Tề An không biết Từ Độ cái này "Ân" tự là cái gì vấn đề, Tề An thẳng lưng lăng nhìn bàn đồ ăn, hẳn là không có vấn đề gì, mấy ngày hôm trước cũng đều là mua như vậy, Jojo trước cũng có ghi như vậy.

    "Cho nên vì cái gì mua đồ ăn khó ăn như vậy?" Từ Độ lại hỏi.

    Tề An lại nhìn bàn đồ ăn, hộp đóng gói đều không có mở ra, Tề An nhỏ giọng nói thầm, "Ngài không ăn như thế nào biết khó ăn.."

    Từ Độ nghe được Tề An nhỏ giọng nói thầm, lông mày lập tức nhíu lại, hỏi, "Ngươi nghi ngờ tôi?"

    "Không có không có.." Tề An lập tức lắc đầu như trống bỏi.

    "Còn không mau xử lý hết tôi?"

    "Hảo. Tôi lát nữa sẽ gọi 1 phần cơm khác cho ngài." Tề An tiến lên lấy hộp cơm, xoay người muốn đi, lấy đi ra ngoài để đổ, trong lòng còn thầm than nói lãng phí, liền quăng mấy món thức ăn này thực tiếc.

    "Chậm đã." Phía sau lại truyền đến thanh âm của Từ Độ.

    "Boss, còn có chuyện gì muốn phân phó?" Tề An xoay người hỏi.

    "Liền tại đây xử lý cho tôi." Từ Độ sắc mặt bất thiện nói.

    Tề An kinh ngạc, "A.. Tại đây xử lý như thế nào a.."

    "Ăn."

    "A.."

    "A cái gì a, mau ăn đi?" Từ Độ nhăn mày vẻ mặt tức giận, trên mặt đã không còn kiên nhẫn phi thường rõ ràng.

    Cái này Tề An không dám lại có cái gì dị nghị, đem hộp cơm đặt ở một bên trên bàn mở ra, sau đó ăn luôn.

    Tề An ăn ngấu nghiến, bởi vì cậu cảm giác được có một ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào chính mình, mồ hôi lạnh đều phải rơi xuống, Tề An chỉ nghĩ ăn nhanh để chạy xong hảo giải thoát một chút, căn bản không có tâm tư thưởng thức đồ ăn.

    Năm phút đồng hồ, Tề An liền ăn xong rồi.

    "Xem ra đồ ăn cũng không phải tệ a." thanh âm của hắn lại vang ở bên tai.

    Tề An lúng túng dùng tay áo lau miệng, sau đó một lần nữa đi tới trước mặt Từ Độ cúi đầu hỏi, "Boss, ngài có muốn ăn gì không để tôi đi giúp ngài lại mua một phần tới."

    "Ân, liền mua những thứ ngươi mới vừa ăn đó đi." Từ Độ nhìn máy tính, tùy ý nói.

    * * *

    "Hảo." Tề An trả lời.

    Tề An về tới chỗ ngồi, lại gọi điện thoại cấp toàn thịnh một lần nữa giao một phần cơm giống như phần khi nãy đến đây.

    Tề An cảm thấy, Từ Độ là ở cố ý làm khó chính mình, làm gì liền như vậy nhằm vào chính mình..

    Hảo hảo làm cấp trên cấp dưới không được sao?

    Tề An nhìn nhìn bánh mì trên bàn khi nãy chỉ mới ăn một nửa, sờ sờ bụng, đã ăn không vô.

    Tề An thở dài một hơi, sau đó đem bánh mì thừa ném vào thùng rác.
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2020
  7. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 26

    Tác giả: Nhu Nhiên Bảo Bối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cái kia phiền nhân thân ảnh rốt cuộc từ chính mình trước mặt biến mất, Từ Độ ngửa đầu tựa lưng vào ghế ngồi, dùng tay nhéo nhéo chính mình thường thường nhăn lại ấn đường.

    Tề An, chính là vừa mới đi ra ngoài cái kia, lớn lên xấu xuyên xấu, can sự cũng không nhanh nhẹn, suốt ngày ngượng ngùng xoắn xít bộ dáng, nhìn liền phiền.

    Nhưng là, chính là không có lý do gì sẽ đi chú ý cậu.

    Liền ở vừa mới, Từ Độ đi ra ngoài chuẩn bị lấy cái văn kiện thời điểm, thấy được ngồi ở vị trí thượng gặm trứ bánh mì Tề An.

    Bánh mì bánh mì, luôn là bánh mì, bánh mì có như vậy ăn ngon sao?

    Một khuôn mặt chỉ còn lại có một cái miệng, một đại nam nhân thủ đoạn tế liền nữ nhân đều không bằng, còn ăn mặc cái dài rộng tây trang phục, a, quả thực buồn cười đến cực điểm.

    Từ Độ đã quên chính mình là ra tới lấy văn kiện, cuối cùng cái gì cũng chưa lấy liền một lần nữa trở về chính mình văn phòng.

    Từ Độ vẻ mặt lệ khí ngồi trở lại chính mình vị trí thượng, đầy mình buồn bực, nhìn cái gì đều không vừa mắt, trong đầu luôn là thổi qua Tề An ngồi ở chỗ kia hai tay phủng bánh mì gặm.

    Vì thế, liền đã xảy ra sau lại Từ Độ không có việc gì tìm việc kia một màn.

    Xem đồ ăn bị Tề An giải quyết, Từ Độ trong lòng thoải mái nhiều.

    Sau đó mãi cho đến buổi chiều tôin tầm, Từ Độ cũng chưa lại đi tìm đủ an phiền toái.

    Tới rồi tan tầm thời gian, Tề An còn nhớ rõ Từ Độ buổi sáng nói, muốn đón đưa cậu đi làm tan tầm.

    Kết quả là, Tề An thu thập hảo tự mình đồ vật, ngồi ở chính mình vị trí thượng đẳng Từ Độ ra tới.

    Không quá vài phút, liền nhìn đến Từ Độ kia cao lớn thân ảnh từ văn phòng đi ra.

    Từ Độ vừa ra tới, Tề An liền đứng lên, sau đó đi theo Từ Độ phía sau hướng thang máy đi đến.

    Dọc theo đường đi, Tề An cùng Từ Độ đều không có một câu giao lưu.

    Tề An là không dám cùng Từ Độ nói chuyện, hơn nữa cũng không nghĩ nói.

    Mà Từ Độ là làm chuẩn an không có muốn cùng chính mình nói chuyện ý tứ, cũng lười đến đi chủ động phản ứng.

    Liền như vậy một đường trầm mặc tới rồi ngầm gara, Từ Độ một phen đem chìa khóa xe ném cho Tề An, Tề An luống cuống tay chân tiếp nhận chìa khóa xe.

    Từ Độ ngồi ở hậu tòa, Tề An ngồi ở ghế điều khiển, Tề An bắt lấy chìa khóa xe vẻ mặt rối rắm, chìa khóa chậm chạp đều không có cắm vào đi.

    Điều khiển chứng, chính mình là có, chính là này xe là cơ bản không khai quá.

    Bằng lái mới vừa khảo ra tới không bao lâu, chính mình trong nhà liền có chuyện, sở hữu tiền đều quăng vào bệnh viện, căn bản không có dư thừa tiền mua xe.

    Cho nên, Tề An là cái danh xứng với thực sách vở tộc, lần này tử làm cậu lái xe, có điểm miễn cưỡng.

    Lại còn có nhớ rõ, bằng lái vẫn là cùng Từ Độ ở đại học thời điểm cùng đi khảo, khi đó Từ Độ thích lười biếng không xem đề, khoa sửng sốt là khảo hai lần mới quá.

    Tề An nửa ngày không động tác, Từ Độ cũng không nóng nảy, chỉ là cầm di động không biết đang nhìn cái gì.

    Tề An dùng sức lắc lắc đầu, không nghĩ, không có gì có thể tưởng tượng.

    Tề An cắn cắn miệng mình, sau đó quay đầu đối Từ Độ nói, "Boss.. Tôi nhớ rõ ngươi có tài xế.."

    Tề An nói thành công làm Từ Độ lực chú ý từ trên màn hình di động chuyển qua Tề An trên người, Từ Độ chọn chọn mày kiếm, nói, "Kia muốn ngươi cái này trợ lý làm gì? Về sau tôi đều không có tài xế, ngươi chính là tôi tài xế."

    Từ Độ nói thế nhưng làm Tề An không lời gì để nói, Tề An gật gật đầu nói, "Úc."

    Tề An ăn ba ba bộ dáng thoạt nhìn có điểm đáng thương, Từ Độ nhịn không được muốn cười.

    Mà Tề An còn lại là đối với xe đĩa quay phát ngốc, phát ngốc lâu lắm rốt cuộc khiến cho Từ Độ chú ý.

    "Như thế nào? Còn có đi hay không?" Từ Độ ra tiếng thúc giục nói.

    "Đi đi đi." Tề An phản xạ có điều kiện tính trả lời, sau đó một phen đem chìa khóa cấp cắm đi vào, sau đó phát động xe, bất cứ giá nào.

    Tề An thuận lợi đem xe khai ra ngầm gara, bên ngoài đều là bình thản đại đạo, hơn nữa không có nhiều ít xe, này xe khai còn xem như an ổn, Tề An tâm tùng tùng, thở ra một hơi.

    Nhưng chính là này một hơi thở, Tề An không có chú ý tới phía trước xe dừng lại, sau đó, "Phanh" một tiếng đụng phải phía trước xe, cộng thêm mặt sau xe cũng đi theo theo đuôi.

    May mắn Tề An kịp thời dẫm phanh lại, người không có việc gì, chính là tránh không được xe không có việc gì.

    Từ Độ vẻ mặt lệ khí đứng ở xe ngoại, phía sau đứng Tề An.

    Phía trước xe hơi nhỏ xe chủ xuống dưới, mặt sau xe hơi xe chủ cũng xuống dưới, Tề An biết đây là chính mình sai, không chờ Từ Độ mở miệng nói chuyện, liền dẫn đầu mở miệng cản lại trách nhiệm.

    Tề An đi đến phía trước xe hơi xe chủ trước mặt nói khiểm, "Thực xin lỗi, ngài xe tôi sẽ bồi cho ngài sửa chữa phí."

    Phía trước xe chủ là vị nữ sĩ, xuyên người trộm chó dạng, nói ra nói lại không quá xuôi tôii, "Hừ, xem ngươi xuyên này nghèo kiết hủ lậu dạng, ngươi bồi khởi sao? Ngươi biết tôi này xe bao nhiêu tiền sao?"

    Cứ việc lời nói lại không dễ nghe, cũng là chính mình sai rồi, Tề An lại nói thanh khiểm, "Thực xin lỗi, ngài xe sửa chữa phí tôi nhất định một phân không lầm bồi cho ngài."

    Có lẽ là bởi vì Tề An không kiêu ngạo không siểm nịnh thái độ chọc giận vị này nữ sĩ, nữ sĩ bắt đầu vô cớ gây rối, "Thực hảo, đây chính là tôi bạn trai tháng này mới cho tôi tân mua, trọng yếu phi thường, hiện tại bị ngươi đụng phải, đã không hoàn mỹ, ngươi nói một chút, này nên làm cái gì bây giờ?"

    Nữ sĩ nói sặc Tề An có điểm nói không ra lời, mặt sau theo đuôi nam xe chủ cũng nhân cơ hội tới quấy rối.

    "Ngươi nhìn xem tôi này xe đầu, đều đã đâm không thành bộ dáng, ngươi nói, bồi cho tôi bao nhiêu tiền?"

    "Tôi xem cũng liền một hai trăm vạn đi." Nữ sĩ ở một bên thêm mắm thêm muối nói.

    Tề An bị hai vị này hùng hổ dọa người xe chủ cấp nói có chút giảng không ra lời nói tới, mồ hôi lạnh lả tả đi xuống rớt.

    Lúc này, một bên Từ Độ rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói chuyện, chỉ thấy Từ Độ sắc mặt bất thiện đi tới bọn họ trước mặt, một mét chín người cao to nghiền áp toàn trường, sắc bén ánh mắt nhìn xuống các nàng, làm hai vị kẻ xướng người họa xe chủ đình chỉ hùng hổ dọa người lời nói.

    Từ Độ từ trong bao móc ra hai trương chi phiếu thiêm thượng tên của mình sau đó đệ ở hai vị xe chủ trước mặt, sau đó mở miệng nói, "Vị tiểu thư này, ngươi xe ít nhất mua có ba năm trở lên, hơn nữa chịu đâm không nghiêm trọng, mười vạn đủ rồi."

    "Vị tiên sinh này, ngươi xe là theo đuôi, không truy ngươi trách nhiệm liền đủ không tồi, đồng dạng mười vạn, câm miệng của ngươi lại."

    Từ Độ dăm ba câu thật sự khiến cho hai người câm miệng, cuối cùng hai người đều cầm chi phiếu xám xịt đi rồi.

    Người đều đi rồi, Tề An mới tìm về chính mình thanh âm, "Boss, tôi.."

    Từ Độ vẻ mặt lệ khí, lông mày nhăn gắt gao, không nghe Tề An nói cho hết lời, "Ngươi cũng câm miệng, lên xe."

    Lần này là Từ Độ ngồi ở ghế điều khiển, Tề An ngồi ở phó giá tòa.

    Tề An rất nhiều lần mở miệng tưởng nói chuyện lại đều bị Từ Độ khó coi sắc mặt sợ tới mức đem lời nói cấp nghẹn đi trở về.

    Qua đã lâu đã lâu, Từ Độ mới mở miệng chủ động nói chuyện, "Ngươi có phải hay không sẽ không lái xe?"

    Bị cậu phát hiện, Tề An cúi đầu, sau đó lại gật gật đầu, "Ân."

    Từ Độ làm chuẩn an thừa nhận, sắc mặt biến càng khó nhìn, nói ra nói cũng càng khó nghe xong, "Sẽ không lái xe sẽ không nói sao? Muốn chết chính mình chết đi, còn kéo lên người khác bồi ngươi cùng nhau?"

    Tề An nghe được Từ Độ lời nói đầu thấp càng thấp, "Thực xin lỗi.."

    "Thực xin lỗi hữu dụng còn muốn cảnh sát làm gì?" Từ Độ lập tức sặc trở về thanh.

    Tề An bị Từ Độ giáo huấn không chỗ dung thân, chỉ có thể cúi đầu, đôi tay nắm chặt quần của mình.

    Từ Độ hỏa khí lớn đâu, xem chính mình trào phúng Tề An hai câu cậu liền không trở về lời nói, vẻ mặt túng dạng ngồi ở chỗ kia, nhìn liền phiền, Từ Độ đơn giản không hề đi làm chuẩn an, cũng lười đến phản ứng cậu.
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng bảy 2020
  8. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 27

    Tác giả: Nhu Nhiên Bảo Bối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nửa giờ qua đi, xe ở bốn mùa tiểu khu một đống biệt thự trước dừng lại, Từ Độ gia tới rồi.

    Tề An cùng Từ Độ song song cởi bỏ đai an toàn xuống xe, Từ Độ xuống xe về sau việc đầu tiên chính là gọi điện thoại cấp xe cửa hàng nói xử lý rớt chính mình này chiếc xe, sau đó lại đưa một chiếc tân xe lại đây.

    Chờ Từ Độ nói chuyện điện thoại xong về sau, Tề An mới mở miệng nói chuyện, "Boss, xe phí dụng tôi sẽ đủ số bồi cho ngài."

    Từ Độ phiết Tề An liếc mắt một cái, nói, "Không cần."

    Tề An nhấp nhấp môi lại lần nữa nói, "Nếu là tôi lộng hư, xe phí dụng tôi đều sẽ bồi cho ngài, nhiều ít tôi đều sẽ còn."

    "Tôi con mẹ nó nói không cần nghe không hiểu? Tôi hiếm lạ điểm này nhi tiền?" Từ Độ đầy mặt lệ khí nói ra những lời này, kiên nhẫn đã toàn bộ biến mất.

    Tề An bị Từ Độ răn dạy nói không ra lời, chỉ có thể đứng ở tại chỗ nhéo chính mình góc áo.

    Lại là dáng vẻ này, từ hơn xem càng cảm thấy sốt ruột, Từ Độ một mình đi vào chính mình biệt thự, giữ cửa lập tức cấp đóng lại, phát ra "Phanh" một tiếng vang lớn.

    Tề An tại chỗ ngây người trong chốc lát, sau đó liền xoay người rời đi.

    May mắn còn không có quá muộn, Tề An đi đến trạm xe buýt ngồi xe về nhà.

    Trở lại chính mình tiểu gác mái, Tề An lấy ra chính mình di động tìm tòi Từ Độ kia chiếc màu đen Bentley xe giá cả. Kết quả vừa thấy, ít nhất muốn một ngàn vạn, Tề An bị cái này thật lớn con số cấp dọa tới rồi.

    Đem chính mình cấp bán cũng sẽ không có nhiều như vậy tiền, Tề An dùng miệng cắn cắn chính mình ngón tay, sau đó đi đầu giường trước đem chính mình sổ tiết kiệm cấp lấy ra tới, hiện tại bên trong có hơn bốn trăm vạn, chính là này tiền không thể động, đến lúc đó ba ba giải phẫu vẫn là một bút không nhỏ phí dụng, hơn nữa trong lúc này, còn có nằm viện phí tiền thuốc men gì.

    Tề An cuối cùng tính một chút, chính mình có thể lấy ra tay chỉ có mười vạn khối, không khỏi cũng quá ít..

    Nếu không, tồn tồn trả lại cho cậu được không?

    Lúc này, Tề An trong đầu đột nhiên truyền đến Từ Độ hôm nay buổi tối lời nói, "Tôi con mẹ nó nói không cần ngươi nghe không hiểu? Hơn nữa tôi hiếm lạ điểm này nhi tiền?"

    Tề An tính tiền tay ngừng lại, đúng vậy cậu không hiếm lạ chút tiền ấy ở chính mình nơi này lại là cả đời đều kiếm không trở lại tiền.

    Tề An cười khổ, khi nào, chính mình cùng cậu chi gian chênh lệch đã lớn như vậy lớn như vậy đâu?

    Sáng sớm hôm sau, Tề An dậy thật sớm, so ngày thường đều sớm, sau đó Tề An ngồi trên xe buýt đi hướng Từ Độ gia.

    Tề An không có quên, Từ Độ nói muốn đón đưa cậu đi làm tôin tầm.

    Chờ Tề An tới rồi Từ Độ biệt thự cửa, tối hôm qua chiếc xe kia đầu cùng đuôi xe đều đã bị đâm hư màu đen Bentley đã không còn nữa, Tề An cắn cắn môi, sau đó đi tới Từ Độ biệt thự cửa ấn chuông cửa.

    Chính là ấn vài thanh, đều không có đáp lại, Tề An sợ chiêu Từ Độ phiền liền đứng ở cửa chờ.

    Này nhất đẳng, chính là nửa giờ, Tề An nhìn di động thời gian, lập tức đi làm liền phải đến muộn.

    Thật sự không có biện pháp, Tề An cấp Từ Độ đánh một chiếc điện thoại, điện thoại mới vừa bị chuyển được liền truyền đến Từ Độ khẩu khí không tốt lắm thanh âm, "Ngươi như thế nào còn chưa tới công ty?"

    "..."

    Tề An có chút kinh ngạc Từ Độ nói.

    "A cái gì? Thân là một trợ lý so giám đốc tới còn muốn vãn sao?" Sau đó điện thoại đã bị cắt đứt.

    Nguyên lai Từ Độ đã đi rồi a..
     
  9. nhimngoc n&n

    Bài viết:
    0
    CHƯƠNG 28

    Tác giả: Nhu Nhiên Bảo Bối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mấy ngày kế tiếp, Từ Độ cùng Tề An chi gian quan hệ quả thực là hàng tới rồi băng điểm, Từ Độ không hề mở miệng cùng Tề An nói một lời, suốt ngày đều là mặt âm trầm, mà Tề An cũng sẽ không tự thảo mất mặt thấu đi lên, chỉ là tận lực làm tốt chính mình bản chức công tác.

    Thứ sáu, Tề An cùng thường lui tới giống nhau đi làm, đem cơm sáng lấy lòng đặt ở Từ Độ bàn làm việc thượng.

    Chính là hôm nay vừa đến gần giữa trưa 10 giờ chung thời điểm, Từ Độ vẫn là không có đi làm.

    Từ Độ không có tới đi làm, Tề An liền không có năng lực xử lý trên tay công tác, bởi vì Tề An mỗi hạng nhất công tác đều là cùng Từ Độ cùng một nhịp thở.

    Tề An muốn đánh cái điện thoại hỏi Từ Độ vì cái gì không có tới đi làm, chính là nhớ tới hai ngày này Từ Độ khủng bố biểu tình, vẫn là thôi đi..

    Cuối cùng, Tề An đánh một hồi điện thoại cấp Jojo, không quá vài phút, điện thoại đã bị tiếp nghe xong.

    "Uy." Đối diện truyền đến chính là Jojo thanh âm.

    "Jojo, là tôi, Tề An."

    "Áo Tề An, làm sao vậy? Cùng Boss ở chung còn vui sướng sao?"

    Một chút cũng không thoải mái, bất quá những lời này Tề An cũng liền ở trong lòng ngẫm lại, vì thế Tề An mở miệng nói, "Là cái dạng này, Boss hôm nay không có tới công ty, trước kia có tình huống như vậy sao?"

    "Nga tôi trời ạ." Jojo thanh âm rất là kinh ngạc.

    Tề An khó hiểu, "Làm sao vậy?"

    "Hôm nay là mấy hào?" Jojo hỏi.

    "Tháng năm mười chín hào." Tề An trả lời nói.

    "Tôi thế nhưng quên cùng ngươi nói chuyện này, hôm nay ngàn vạn không cần đi tìm Boss, không cần quấy rầy cậu cũng ngàn vạn không cần cho cậu gọi điện thoại, hết thảy hành trình đều sau này đẩy. May mắn ngươi chưa cho Boss gọi điện thoại, về sau không quá xác định sự tình đều có thể trước gọi điện thoại hỏi tôi."

    "Ân tôi đã biết," Tề An đáp ứng nói, "Có thể hỏi một chút nguyên nhân sao?"

    "Ân.. Hôm nay là Boss cha mẹ ngày giỗ.." Điện thoại bên kia truyền đến chính là Jojo hơi hơi thở dài thanh âm.

    Cuối cùng, Tề An đã không nhớ rõ điện thoại là như thế nào cắt đứt, Tề An vẫn duy trì gọi điện thoại tư thế thật lâu thật lâu.

    Từ Độ cha mẹ.. Ngày giỗ?

    Đúng rồi, như vậy chuyện quan trọng, chính mình sao lại có thể quên mất.

    5 năm trước, cũng là lúc này, này thiên hạ bàng bạc mưa to, phòng ngủ người khác đều về nhà, chỉ có chính mình một người lưu tại ký túc xá.

    Tề An nhìn trong chốc lát thư chuẩn bị lên giường ngủ thời điểm, phòng ngủ môn đột nhiên bị mở ra, đứng ở cửa chính là bị nước mưa xối cả người ướt đẫm Từ Độ.

    Còn nhớ rõ, Từ Độ lúc ấy là cái gì phản ứng cùng biểu tình?

    Nhớ rõ, giống như lại không nhớ rõ.

    Tề An chỉ biết chính mình lấy khăn lông cấp Từ Độ thời điểm, Từ Độ ôm chặt chính mình, Từ Độ trên tóc nước mưa hoạt vào chính mình cổ, có lạnh cũng có nhiệt.

    Kia một ngày, từ trước đến nay có chuyện gì nói cái gì Từ Độ một câu cũng không chịu nói, chỉ là gắt gao ôm chính mình.

    Thẳng đến ngày đó ban đêm, Từ Độ nâng lên mặt, lộ ra một cái sắp khóc ra tới tươi cười, thanh âm khàn khàn nói, "Tôi ba mẹ, ra tôii nạn xe cộ, đã chết."

    Vì cái gì, như vậy chuyện quan trọng, chính mình lại thiếu chút nữa quên mất?
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...