Ngôn Tình [Dịch] Cô Vợ Cá Chép Thần Ngọt Ngào Như Mật - Tố Thủ Chiết Chi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Dịch Dương Thiên Tỉ, 23 Tháng sáu 2020.

  1. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 10: Trận chiến khốc liệt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cô đang nói cái gì vậy?" Chị Thanh tức giận nhìn Cẩm Lê.

    Cẩm Lê nhẹ nhàng nói: "Chẳng qua là thúc ép bản thân mà thôi, chị Thanh, em biết chị là người tốt, hai năm nay chị chịu bao nhiêu khổ giúp đỡ em trong bóng tối, em mới có thể đứng nguyên vẹn ở đây mà không bị công ty bán, nên em nguyện nói cho chị sự thật"

    Chị Thanh kinh ngạc.

    Cô mở to mắt nhìn chằm chằm Cẩm Lê, cô không thể tin được, câu nói vừa rồi là do Bạch Cẩm Lê nói.

    Cô ta, cô ta sao có thể biết được?

    Cẩm Lê cười một tiếng: "Không cần biết chị có tin hay không, chị Thanh, Bạch Cẩm Lê trước kia đã chết rồi".

    Cô mỉm cười yếu ớt với chị Thanh: "Em bây giờ, tên Cẩm Lê"

    Cá chép thần thiên giới, Cẩm Lê.

    Chị Thanh chỉ nghĩ cô nói chuyện vớ vẩn, đột nhiên bất ngờ nhìn Cẩm Lê, trên mặt có ba điểm kinh ngạc, ánh mắt phức tạp: "Cô, cô trước đây.. đều là giả vờ sao?"

    Ngay khi cô nói điều này, lại bắt đầu nói năng chua ngoa: "Sao cô lại có tâm tư đó, lại làm sao trở nên ngu ngốc hỗn độn như này?"

    Cẩm Lê: "..."

    Cô ước tính thời gian.

    Nhanh lên, hôm nay cô đến giải quyết việc này, sau khi làm xong việc này, cô còn phải vội vàng đi ăn trưa.

    Sáng sớm cô đã đặt hẹn với nhà hàng đặc biệt nổi tiếng ở trên mạng, cô không thể đến muộn!

    "Chị Thanh, em bây giờ phải đi đến phòng giám đốc, không thể nói chuyện cùng chị được nữa rồi"

    Cô nói xong liền đi, vừa bước ra cửa, cô đột nhiên quay đầu lại nhìn chị Thanh: "Đúng rồi, chị Thanh con gái chị không phải sắp nghỉ rồi sao? Chị có thể dành thời gian này bên con gái, tốt nhất là nên từ chức. Công ty Morningstar này không phải công ty tốt để làm việc"

    "Cái gì?" Chị Thanh cau mày, không hiểu câu nói không đầu không cuối của Cẩm Lê có ý gì.

    Nhưng đợi khi cô muốn hỏi, Cẩm Lê đã đi rồi.

    Phòng làm việc của giám đốc?

    Chị Thanh nghĩ đến điều gì đó, nhanh chóng đuổi theo, đến cửa phòng làm việc, bị trợ lý giám đốc chặn lại.

    Trong lòng cô dâng lên một dự cảm xấu.

    Chỉ với khuôn mặt của Cẩm Lê, đàn ông nào không rung động đâu, huống hồ giám đốc kia..

    Chị Thanh nghĩ tới đối phương, trong lòng cảm thấy ghê tởm.

    Đối phương đã đánh chủ ý lên Bạch Cẩm Lê một thời gian dài rồi.

    Bây giờ con cừu béo lại tự đến cửa, cô nam quả nữ ở cùng một phòng..

    Mặc dù chị Thanh có chút không thích Bạch Cẩm Lê, nhưng cô không thể giương mắt nhìn một cô gái trẻ trung bị hủy được, nhưng cô không thể giúp được.

    Chị Thanh đã cố xông vào, nhưng không thể làm được, nhanh chóng rút điện thoại ra muốn gọi cho Bạch Cẩm Lê.

    Ngay khi điện thoại được lấy ra, cô nhìn thấy một tin nhắn nhỡ.

    [Em rất ổn, không sao, đừng lo lắng]

    Đằng sau đó là một cái icon quen thuộc.

    Đây là giọng điệu của Bạch Cẩm Lê không sai được.

    Chị Thanh thở phào nhẹ nhõm.

    Cô ngập ngừng một lúc, từ từ quay lại phòng làm việc của mình, chỉ là không có đóng cửa, thuận thế để ý động tĩnh phòng làm việc của giám đốc.

    Bây giờ Cẩm Lê đang làm gì?

    Cô đang ngồi trên ghế da trong phòng sếp, trước mặt là đàn ông trung niên bụng phệ đầu hói.

    Đây là tổng giám đốc công ty Morningstar.

    Thể lực cô hiện tại ở cơ thể này không thể so với cơ thể người trần mạnh nhất nhưng cũng quả đủ để đánh một người đàn ông bị rượu đục khoét rồi, người đàn ông trung niên vừa có ý định động tay động chân với cô, lúc này đang nằm dưới đất như một con chó chết.

    "Nhanh giải quyết đi" Giọng của Cẩm Lê rất thiếu kiên nhẫn.

    Bản thân cô lớn lên trên trời dưới đất, đương nhiên khái niệm về cái đẹp của cô rất cao.

    Đối với cái đẹp, cô còn nguyện ý giảng giải đạo lý.

    Còn tổng giám đốc Morningstar..

    Không hợp tác?

    Vậy thì đánh một trận, rồi nói chuyện tiếp.

    "Bang!"

    Trong phòng kín âm thanh rên hiện lên quá rõ ràng.

    Người trợ lý cẩn thận canh gác ngoài cửa trong lòng đang cảm thấy ngưỡng mộ mà cảm thán: Nghe được âm thanh này, sức chiến đấu của tổng giám đốc thật khốc liệt nha.
     
    Gill, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
  2. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 11: Cơ thể giám đốc Mặc thật đau

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đáng thương cho giám đốc Mặc đang kêu ô ô, hy vọng trợ lý ngoài cửa có thể tâm linh tương thông với mình, xông vào cứu hắn khỏi tay quỷ nữ trước mặt.

    Hắn không giám hét to, bởi hắn mỗi lần định mở miệng hét, người con gái xinh đẹp khuyến rũ trước mắt lại như một nhà tiên tri đá hắn một cái.

    Cũng không biết đứa con gái yểu điệu lấy sức lực ở đâu, giám đốc Mặc cảm thấy xương của hắn như sắp bị gãy.

    Nhưng dường như trợ lý không hiểu giám đốc Mặc.

    Người trợ lý mơ hồ nghe thấy ấm thanh bị đè nén, thật đáng tiếc trong đầu anh ta chỉ toàn mộng tưởng, não bộ toàn hình cảnh phế liệu 2G.

    - -

    Dáng vẻ nước mắt nước mũi giám đốc Mặc, làm khuôn mặt càng thêm xấu xí.

    Cẩm Lê không chịu được quay đầu đi.

    Cô đưa hai ngón tay gõ nhẹ lên bàn, không nhịn được nói: "Giám đốc Mặc, ông đáp ứng hay không đáp ứng? Nếu ông không đáp ứng, thì tôi sẽ không khách khí với ông nữa!"

    Giám đốc Mặc cảm thấy đau khổ, toàn thân hắn nóng rát, khóc huhu nói: "Lẽ nào nãy giờ cô đối với tôi khách khí sao?"

    Cẩm Lê: "..."

    Giám đốc Mặc lúc này thật sự hối hận.

    Văn phòng của hắn, ban đầu được thiết lập camera, bình thường cũng mở.

    Nhưng hôm nay, hắn cố tình tắt để chơi trò văn phòng rầm rộ với mĩ nữ bé nhỏ.

    Thế nên nói, tự tạo nghiệp không thể sống.

    Giám đốc Mặc chưa nói, Cẩm Lê tiếp tục nói.

    Cô cầm trên tay tập tài liệu mỏng, đó là hợp đồng của cơ thể Bạch Cẩm Lê với Morningstar.

    Cho dù Cẩm Lê đối với vòng giải trí không hiểu lắm, nhưng chỉ cần một cái nhìn cũng có thể thấy bản hợp đồng này cực kì thiệt.

    Tại sao Bạch Cẩm Lê đồng ý kí hợp đồng với Morningstar thì không nói, dù sao thì một suy nghĩ của kẻ ngốc có thể vượt qua lí trí tưởng tượng của thần tiên.

    Cô chỉ cầm hợp đồng trên tay, nhẹ nhàng nói: "Giám đốc Mặc, ông xem, theo bản hợp đồng này nói là hai năm, cũng coi qua hai ba tháng nữa tôi có thể chấm dứt hợp đồng. Danh tiếng của tôi hiện tại, không đem lại cho công ty lợi ích gì, ông nên coi đây là một chuyện tốt, kí tên trên bản hợp đồng, chúng ta nhẹ nhàng thương lượng, tốt bao nhiêu"

    Trong lòng giám đốc Mặc có chấp nhận không?

    Đương nhiên là hắn không chấp nhận.

    Vẫn là câu nói đó---

    Mặc dù Bạch Cẩm Lê danh tiếng không tốt, kĩ năng diễn xuất cũng tệ, scandal cực kì nhiều.

    Nhưng người ta lớn lên xinh đẹp nha!

    Vòng giải trí này những ông kim chủ thích chơi quy tắc ngầm, những người thèm muốn vẻ đẹp cô có bao nhiêu người.

    Ngay cả khi còn vài tháng, hắn cũng phải đem Bạch Cẩm Lê bán đi, điều này sẽ đem lại lợi ích to lớn cho Morningstar.

    Giám đốc Mặc không bằng lòng nha!

    "Tôi biết ông không bằng lòng" Âm thanh dịu dàng, ngọt ngào vang lên trên đầu hắn.

    Giám đốc Mặc giật mình ngước lên.

    Cẩm Lê đúng lúc ngước xuống nhìn hắn, một vài sợi tóc tinh nghịch rũ xuống, chạm vào má trắng như tuyết.

    Tay cô chắp sau lưng, ngón tay như cọng hành, thật ôn nhu gợi tình

    Mỹ nhân đẹp ở mái tóc, nhưng giám đốc Mặc lại cảm thấy đẹp là ở trong tim mỗi người.

    Hắn nhất thời quên đi nỗi đau trên người, mê đắm nhìn.

    Giây tiếp theo, người con gái xinh đẹp với mái tóc đen, làn da trắng nhếch mép:

    "Ông có thể không bằng lòng? Không đồng ý tôi chỉ có thể tiếp tục đánh ông, đánh tới khi ông đồng ý thì thôi"

    Giám đốc Mặc: "..."

    Những hình ảnh dịu dàng trong tâm trí hắn lập tức bị phá vỡ.

    Toàn thân hắn bắt đầu cảm thấy đau nhức.
     
    Gill, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
  3. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 12: Giám đốc Mặc cảm thấy cực kì đau đớn



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đối diện với ánh mắt của Cẩm Lê, giám đốc Mặc có vẻ giống như một kẻ đáng thương đang bị bắt nạt, thân thể mập mập của hắn không chịu được, lùi về phía sau.

    Lão sụt sịt mũi, rên rỉ: "Cô không thể làm thế này được!"

    Cẩm Lê: ".. tôi cảm thấy ông nên thanh tỉnh một chút"

    Giám đốc Mặc mờ mịt: "Cái gì?"

    Khuôn mặt Cẩm Lê lộ vẻ chê bai: "Nên có chút hiểu biết về bản thân đi, với cái nhan sắc này của ông, giả vờ đáng thương không hề có tác dụng đâu, chỉ khiến tôi muốn đánh ông hơn thôi"

    Giám đốc Mặc: "..."

    "Cô như này là phạm pháp!" Lão cao giọng nói "Nếu cô làm tổn thương tôi, tôi sẽ gọi cảnh sát"

    "Ông nói cái quái gì vậy!" Cẩm Lê chỉ vào mình, đứng thẳng "Tôi yếu đuối, mỹ miều như này sao có thể đánh nổi ông?"

    Ánh mắt giám đốc Mặc tối lại.

    Yếu đuối?

    Mỹ miều?

    Sợ là một đứa bên ngoài yếu đuối, bên trong cứng rắn thì có.

    Điều đáng sợ còn ở phía sau.

    Cẩm Lê nâng cằm: "Ông tự xem đi, trên người tôi, giống như đánh người khác không?"

    Nghĩa là sao?

    Giám đốc Mặc ngạc nhiên cúi đầu nhìn cơ thể mình.

    Mới đầu lão không hiểu ý của Cẩm Lê, xắn tay áo lên--- trên cánh tay trắng trắng không có gì ngoài mỡ.

    Hửm?

    Vết thương đâu?

    Giám đốc mặt đột nhiên hiểu ý Cẩm Lê

    Cho dù lão gọi cảnh sát, cảnh sát cũng không nhìn ra trên cơ thể hắn có bất kì vết thương nào.

    Hắn kinh ngạc nhìn Cẩm Lê: Người phụ nữ này, cô ta là ác quỷ sao?

    Cẩm Lê dường như cảm nhận thấy sự hoảng loạn của hắn, nở nụ cười:

    "Vì vậy, dù tôi có tính ở đây đánh chết ông, bệnh viện cũng không tìm được bất kì dấu vết thương nào!"

    Giám đốc Mặc sợ hãi đái cả ra quần.

    Tại sao.. Bạch Cẩm Lê đột nhiên lại biến thành thế này?

    Lão tự hỏi bản thân: Tại sao lão lại đi khiêu khích một con quỷ như vậy?

    "Tôi, tôi.."

    "Tôi đương nhiên lừa ông" Cẩm Lê đứng lên, cúi xuống bên cạnh giám đốc Mặc, cầm hợp đồng dơ trước mặt ngớ ra của lão lắc lắc.

    Giám đốc Mặc theo quán tính nhìn cô, Cẩm Lê mỉm cười: "Tiểu tiên nữ lương thiện, xinh đẹp như tôi, sao có thể giết người cái chuyện tàn bạo thế được"

    "..."

    Giám đốc Mặc "..."

    Không phải chỉ là hủy bỏ hợp đồng sao

    Ta kí!

    Trợ lí rất có tâm ở ngoài tính thời gian cho tổng giám đốc nhà mình.

    Mười phút, ba mươi phút, nửa tiếng..

    Hắn không nhịn được thở dài vì xúc động: Giám đốc Mặc không tồi nha! Bảo đao cũ nhưng chưa hỏng! Lần trước rõ ràng trong vòng một tiếng đã xong rồi.

    Anh đang nghĩ, cửa đã được người bên trong mở ra.

    Cẩm Lê duyên dáng bước khỏi căn phòng.

    Trợ lý không nhịn được nhìn người cô: Hửm? Quần áo không xộc xệch, thậm trí còn không có nếp nhăn, kiểu tóc rất hoàn hảo, thâm trí cả son môi cũng không lem.

    Thật sự không giống dáng vẻ vừa trải qua chuyện đó nha!

    Hắn không nhịn được tiến lên phía trước: "Bạch tiểu thư.."

    Cẩm Lê quay đầu liếc nhìn anh ta.

    Lớn lên không ra sao.

    Không có hứng thú trò chuyện.

    Cô xua tay: "Anh đi gặp Mặc tổng đi, lão hình như tìm anh."

    Mặc tổng tìm mình!

    Mặc dù rất muốn nói chuyện với người đẹp, nhưng rõ ràng bát cơm quan trọng hơn.

    Trong lòng trợ lý tiếc nuối, nhưng vẫn bước nhanh vào phòng làm việc.

    Ngay sau khi anh vào phòng làm việc, trợ ý ngơ một lúc: Chỉ thấy Mặc tổng như một con cá ướp muối, không đúng, làm gì có con cá ướp muối nào béo như thế. Chỉ thấy Mặc tổng nằm trên đất như một con lợn, trông nhợt nhạt, toát mồ hôi lạnh.

    Bộ dạng thê thảm bị chà đạp.

    Liên tưởng đến dáng vẻ tinh thần sảng khoái của Bạch tiểu thư, trợ lý kinh ngạc:

    Chẳng lẽ, vừa nãy, không phải Mặc tổng chơi Bạch tiểu thư, mà là Bạch tiêu thư chơi Mặc tổng?

    Mặc tổng: Ta tuyên bố, công việc của anh mất rồi!
     
  4. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 13: Cẩm Lê nói: Giám đốc Mặc rất lương thiện:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trợ lý cảm thấy bản thân có thể hắn đã phát hiện ra điều gì đó khủng khiếp.

    Hắn thậm trí còn nghĩ, điều kinh khủng như vậy bị hắn biết được liệu ông chủ của hắn có giết người diệt khẩu không?

    Giám đốc Mặc hình như vẫn đang còn mơ màng sau chuyện đó, hắn có nên giả vờ không biết mà chuồn ra ngoài không?

    Đáng thương cho người trợ lý đang do dự, giám đốc Mặc đang nằm trên mặt đất từ từ mở mắt.

    Mở mắt liền nhìn thấy trợ lý đứng bên cạnh!

    Khúc gỗ vô dụng này, đứng đây mà không biết giúp hắn.

    Trước đó cũng vậy, bản thân hắn nỗ lực kêu cứu, mà hắn ta cũng không thèm vào xem.

    Không có chút hữu dụng nào!

    Giám đốc Mặc trong lòng cực kì bất mãn: "Còn không may đỡ tôi dậy!"

    Trợ lý: ! Giám đốc Mặc thế mà lại làm đi làm lại nhiều lần đến sức lực đứng dậy còn không có?

    Bạch tiểu thư thực sự giống hổ đói sói ăn nha!

    Hắn nhanh chóng đỡ giám đốc Mặc dậy.

    Lúc nãy có bao nhiêu cơ hội giúp hắn không nói nữa.

    Nói chung, trong lòng giám đốc Mặc đã thầm mua mấy tấm vé, quyết định cho ngày mai hắn ta bai bai.

    - -

    Ở nơi khác

    Cẩm Lê lấy được hợp đồng, bước khỏi công ty với tâm trạng cực kì tốt.

    Đi ngang qua văn phòng của chị Thanh, cô chào vài tiếng.

    "Hợp đồng chấm dứt?" Chị Thanh kinh ngạc nhìn món đồ trong tay Cẩm Lê.

    Cô là người quản lý của Cẩm Lê, sao cô không biết bản hợp đồng này kết thúc trong 2 tháng nữa.

    Thậm trí, giám đốc Mặc còn gọi riêng cô tới văn phòng để thảo luận, đến lúc đó, không biết phải dùng cách gì cô cũng phải dỗ Bạch Cầm Lê cùng với Morningstar tiếp tục hợp đồng.

    Tên keo kiệt Mặc đó, sao có thể sẵng sàng để miếng thịt lớn Bạch Cẩm Lê này đi?

    "Bởi vì giám đốc Mặc lương thiện nha" Cẩm Lê cười nói.

    Chị Thanh: "?"

    "Em nói bản thân vô dụng, tiếp tục ở lại công ty sẽ rất lãng phí tài nguyên, em không muốn lãng phí nó. Giám đốc Mặc vốn dĩ có chút tiếc nuối, chẳng qua em với ông ta thương lượng, ông ta liền sảng khoái đồng ý rồi!"

    Chị Thanh: ?

    So với giám đốc Mặc mà cô biết thực sự là một người?

    Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của chị Thanh, Cẩm Lê âm thầm cười, thở dài: "Chị Thanh, từ giờ trở đi em không còn là nghệ sĩ của chị nữa. Có duyên gặp lại nha"

    Thần sắc chị Thanh phức tạp, nhìn chằm chằm Cẩm Lê, âm thanh có chút ấm áp: "Em sau này.. tự chăm sóc bản thân"

    Cẩm Lê tươi cười, rồi bỏ đi.

    Trong cả công ty, để cô nói một câu tạm biệt chỉ có chị Thanh.

    Chẳng qua vừa ra khỏi Morningstar, Cẩm Lê đã bị một người bắt lại.

    Cẩm Lê: ?

    Cô nghi ngờ nhìn cô bé trước mặt.

    Cô bé khoảng 17, 18 tuổi, vẻ ngoài vẫn còn là một học sinh.

    Khuôn mặt mập mạp như em bé.

    "Cẩm, Cẩm Lê, em rất thích chị! Chị có thể, có thể kí tên cho em không?" Mặt cô gái đỏ lên vì phấn khích, giọng nói có chút lắp bắp.

    Cẩm Lê nhanh chóng hiểu, đây có lẽ là fan hâm mộ.

    Ánh mắt cô gái trước mặt trong suốt, nhìn Cẩm Lê với khuôn mặt đầy phấn khích.

    Cẩm Lê không hề ghét cái nhìn này, cô sảng khoái đáp: "Được"

    Nhận lấy bút và bức anh.. ơ? Bức ảnh này?

    Là bức ảnh trong phim, đó là tác phẩm đầu tay của Bạch Cẩm Lê, cô đóng vai người đẹp bình hoa không quá ba tập.

    Đó cũng là bộ phim đã đem lại cho cô rất nhiều fan trung thành đến nay.

    Cẩm Lê nhìn kĩ, cuối cùng nhận xét: "Chụp không tồi."

    Cô gái đột nhiên cười, khi nghe câu tiếp theo của Cẩm Lê:

    "Nhưng không đẹp bằng Cẩm Lê ngoài đời"
     
  5. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 14: Đây là thần tượng thần tiên gì chứ!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Fan: ?

    Cô ngơ ngác nhìn Cẩm Lê

    Đây không phải là minh tinh trong các cuộc phỏng vấn đều khiêm tốn sao?

    Tại sao Cẩm Lê lại lẽ thẳng khí hùng như vậy?

    Chẳng qua, cô nhìn kĩ Cẩm Lê, trong lòng vui mừng khôn xiết về lời tự khen của khuôn mặt xinh đẹp này, gật đầu mạnh mẽ: "Không sai không sai! Cẩm Lê ngoài đời đẹp hơn trong ảnh nhiều!"

    Câu này Cẩm Lê thích nghe

    Cô kí tên cô vào chỗ trống ở mặt sau bức tranh, hoàn toàn không quan tâm rằng chữ viết của mình khác với Bạch Cẩm Lê trước đó.

    Cô không có ý định sống trong hình ảnh do Bạch Cẩm Lê tạo ra, tại sao cô phải ủy khuất mình giả làm người khác.

    Đối với người hâm mộ..

    Hôm nay hoàn toàn bị vẻ đẹp thời thượng ở khoảng cách gần này mê hoặc, làm gì có thời gian để ý chữ kí?

    Bởi vì tâm tình không tệ, Cẩm Lê sau khi kí xong cực kì thân thiện hỏi: "Có cần một bức ảnh không?"

    Trời ơi, đây là thần tượng thần tiên!

    Cô gái quả thật muốn hét lên: "Cần!"

    Cuối cùng hai người chụp mười bức ảnh, thậm trí còn các tư thế khác nhau.

    Cô gái ban đầu sợ sự thiếu kiên nhẫn của Cẩm Lê, nhưng Cẩm Lê hiển nhiên đang chơi rất vui, cô cuối cùng hạnh phúc ôm lấy điện thoại mình, mỉm cười như con ngốc.

    Có thể nói lúc đầu, cô chỉ muốn làm fan chỉ thích vẻ bề ngoài của idol, so với người qua đường thì tốt hơn một chút.

    Nhưng hiện tại, cô xin tuyên bố: Bản thân chính thức làm fan chân chính của Bạch Cẩm Lê!

    Trên thế giới này sao lại có tiểu tiên nữ đẹp như vậy, đáng yêu, lương thiện như vậy chứ!

    Cô hướng về phía Cẩm Lê cúi đầu, nói to: "Cẩm Lê, em sẽ luôn ủng hộ chị"

    Cẩm Lê vừa định tỏ ra lịch sự, đột nhiên sững người.

    Bởi vì, ngay lúc cô gái nói ra câu đó, một ánh sáng màng mỏng như lông tơ tỏa ra từ tóc cô gái, như làn khói nhẹ, rơi trên người cô.

    Tinh lực khô cạn, không còn tí nào ở vùng đan điền, đột nhiên ấm lên.

    Ánh mắt Cẩm Lê sáng lên

    Cho dù là nhỏ bé, so với sức mạnh cuồn cuộn của cô bất quá chỉ như chín con bò mất một sợi lông, nhưng cô không thể bỏ qua nó, tia sáng vàng, sau khi đi vào cơ thể cô, biến thành tinh lực.

    Đây là mùi vị gì?

    Tích tiểu thành đại

    Nếu cô có thể tích lũy đủ ánh sáng vàng này, nói không chừng cô có thể hồi phục tinh lực, có thể trở về thiên giới?

    Điều này làm Cẩm Lê phấn khích điên lên

    Đối với người đối diện mà nói, ban đầu cô gái này cảm thấy Cẩm Lê vạn phần kinh diễm, lúc này lại càng tỏa sáng!

    Cô không thể đợi rời đi, lập tức lấy điện thoại, đăng lên weibo:

    Cô gái heo tinh tế V: Lần này đến công ty thử vận may, không thể ngờ được tôi thực sự gặp được Cẩm Lê! Người thật cực kì đẹp! Tính cách cũng rất tốt! Cực kì thích cười và dịu dàng! Là tiểu tiên nữ nha! [Ảnh] [Ảnh] [Ảnh]

    Cô mở mật khẩu, đem bức ảnh cô vừa chụp đăng lên.

    Sau khi phát ảnh lên cô mới nhận ra điều không ổn, quay lại hỏi Cẩm Lê: "Cẩm Lê, em vừa đăng bức ảnh đẹp nhất của chúng ta lên weibo rồi, đều là bức ảnh rất đẹp đó. Chị.. có để ý không? Nếu như chị để ý em sẽ xóa ngay!"

    Cẩm Lê ngẩn người một lúc, hiểu những gì cô ấy nói là gì, không để tâm lắc đầu: "Không để ý, chị đẹp thế này, nên để nhiều người khác cùng thấy nó!"

    Cô gái nghe được câu này, kinh ngạc không thể không rung động, cười lớn.

    Tại sao trước đây cô không biết, Cẩm Lê là người thẳng thắn đáng yêu như vậy?

    - -

    Cẩm Lê: Tôi tự tâng bốc bản thân, không tồi!

    #Hôm nay đại lợn đeo móng ra ngoài rồi phải không? #

    #Không có#

    Đại bảo đối di chuyển bàn tay nhỏ bé của các bạn, bấm yêu thích và theo dõi ủng hộ Bobo Taotao!
     
    Gill, Nghiêm NghiêmNỹ Tâm thích bài này.
  6. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 15: Tôi chúc cô và công ty cùng chìm:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bất đắc dĩ chia tay với fan hâm mộ, Cẩm Lê trở về nhà với khuôn mặt hạnh phúc.

    Vừa mở cửa, An Nhu đã ngồi trong phòng khách đợi cô.

    Vì có hy vọng giải quyết vấn đề tinh lực của mình nên tâm trạng Cẩm Lê cực kì tốt, thậm trí còn cảm thấy An Nhu thuận mắt hơn một chút.

    Nhưng đó chẳng qua chỉ là một chút, Cẩm Lê không thèm nhìn, ngân nga giai điệu bài hát bước nhanh về phòng.

    "Bạch Cẩm Lê!"

    An Nhu ban đầu ngồi trên ghế chờ Cẩm Lê tự chào mình, nhưng phát hiện người ta không hề có ý định chào mình, trong lòng càng khó chịu, chủ động gọi cô.

    Cẩm Lê dừng lại: "Có chuyện?"

    An Nhu hơi nhíu mày, thần thái lo ưu: "Tôi nghe nói, cậu hủy hợp đồng với công ty rồi?"

    Cẩm Lê đảo mắt nhìn An Nhu, tươi cười nói: "Xem ra, tin tức cô có được nhanh đấy"

    Cô vừa từ công ty trở về, An Nhu ở nhà liền biết tin này.

    Có thể tưởng tượng trong công ty cô ta có bao nhiêu tay chân.

    An Nhu không trả lời câu hỏi này, không tán thành, nhìn Cẩm Lê: "Tại sao cậu lại hủy hợp đồng với công ty? Tuy Morningstar không phải công ty lớn, nhưng công ty đối xử với chúng ta rất tốt, bình thường tài nguyên cũng không thiếu cho.."

    Cô nói đến đây, sắc mặt đột nhiên thay đổi, ngập ngừng nói: "Cậu không phải.. đã tìm được công ty mới rồi?"

    Cô nghĩ: Tuy não cô ta không bình thường, nhưng khuôn mặt của trời ban này, được công ty khác săn đón cũng là lẽ đương nhiên.

    Cẩm Lê biết An Nhu đang nghĩ gì, cô đơn giản trả lời: "Không có!"

    An Nhu thở phào nhẹ nhõm.

    Đáy lòng cô coi thường Cẩm Lê, cô cảm thấy ngoài việc cô không xinh lắm, còn những phương tiện còn lại đều hơn cô ta nghìn lần.

    Nếu ngay cả Cẩm Lê được mời, cô lại không nghe được tin tức, như thế nào cô cũng không thể tin.

    Cẩm Lê cười nhìn khuôn mặt thay đổi một cách khó hiểu của An Nhu, đợi cô ta tiếp tục biểu diễn.

    Quả nhiên, An Nhu lập tức đổi bộ mặt "Tôi là toàn tâm toàn ý vì cô mà nghĩ", dịu dàng nói: "Cẩm Lê, cậu cũng ở trong vòng giải trí này bao nhiêu năm, cậu chắc cũng biết, không có công ty thay nghệ sĩ lấy tài nguyên thì con đường cực kì thê tảm. Tôi cảm thấy cậu quá sốc nổi, vừa nãy tổng thanh tra Hà cùng tôi nói chuyện, anh ấy nói cậu rất đẹp, nếu như cậu chấp nhận cùng công ty ký hợp đồng, sẽ cho cậu một tác phẩm cực kì lớn.."

    Cẩm Lê ngắt lời cô.

    "Tôi cảm thấy cô nghĩ nhiều rồi"

    Cô sờ vào khuôn mặt mình, nhìn An Nhu với thần sắc thương xót: "Một người bình như cô, đương nhiên sẽ cân nhắc những thứ đó. Chẳng qua một mỹ nhân xinh đẹp như tiên nữ như tôi, cho dù có cùng công ty hủy hợp đồng, cũng sẽ có vô số công ty khác đến tìm tôi"

    An Nhu: "?"

    Rốt cuộc cô ta lấy tự tin từ đâu.

    Dựa vào scandal đầy người cô ta sao?

    Cô nhịn không được nói: "Cậu.."

    Cẩm Lê ngắt lời cô ta chân thành nói: "Tôi biết cô quan tâm tôi, được rồi, tôi biết rồi. Chẳng qua cô nên tự quan tâm bản thân mình đi. Moringstar là một công ty tốt, tôi chúc cô ở lại công ty tốt này, ở lại đến cuối đời, cùng với công ty chìm!"

    An Nhu: "..."

    Cô có chút choáng váng.

    Công ty tốt?

    Lời này cô chỉ để dỗ Cẩm Lê vui thôi.

    Tâm tư cô lớn như thế, sao có thể để ý công ty nhỏ như Morningstar, cô chỉ giữ nó làm cái bàn đạp mà thôi.

    Ai thèm chìm cùng cái công ty rẻ rách này cơ chứ?

    Bạch Cẩm Lê cô có biết cách nói chuyện không vậy?
     
    Nghiêm Nghiêm, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
  7. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 16: Anh tìm Bạch tiểu thư, cùng tôi có quan hệ gì?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cẩm Lê mới không quan tâm cô ta tức giận.

    Cô liếc nhìn An Nhu, cảm thấy đối phương thật vô vị, cô vẫy vẫy tay ý chỉ bản thân còn có việc, rồi quay về phòng.

    Cẩm Lê thực sự có việc sao?

    Đương nhiên.

    Cô muốn chuyển nhà.

    Đầu tiên không nói cùng An Nhu cùng phòng, thật sự rất tổn thọ, căn hộ này vốn dĩ là kí túc xá của Morningstar.

    Cô đã hủy hợp đồng với Morningstar, cô đương nhiên không thể sống ở đây.

    Cẩm Lê tính toán số dư tài khoản của bản thân, cảm thấy bản thân cũng là người phụ nữ giàu có so với người bình thường.

    Vì vậy cô đóng gói hành lý, gọi điện cho một công ty chuyển nhà, chuyển trực tiếp cô đến một khách sạn nổi tiếng.

    Chuyện này ban đầu căn bản rất thuận lợi.

    Chẳng qua khi Cẩm Lê đang đợi công ty chuyển nhà, cô gặp phải một chuyện nhỏ.

    Một chiếc nhe Bentley dừng ở trước cửa căn hộ.

    Cẩm Lê vốn dĩ chỉ liếc nhìn một cái, không hề quan tâm đến nó.

    Nhưng một người đàn ông trong bộ vest, đeo kính râm bước từ xe xuống, đi thẳng về phía cô, dừng lại trước mặt cô hai mét.

    "Bạch tiểu thư" người đàn ông trong bộ vest chào cô một cách lịch sự.

    Cẩm Lê nhìn kỹ người đàn ông, thấy anh ta thần sắc bình thường, vận khí cũng không tồi. Rõ ràng, anh ta là người đàn ông thành đạt giữa loài người.

    Cô lướt qua kí ức Bạch Cẩm Lê, không hề biết có quen người này.

    Cô cau mày: "Tôi quen anh à?"

    Người đàn ông trong bộ vest khẽ mỉm cười: "Tôi tự giới thiệu bản thân, tôi tên Bạch Ngạn, chúng ta cũng coi như là người một nhà"

    Cẩm Lê gật đầu: "Ừm, anh với Bạch Cẩm Lê là người một nhà, nhưng tôi không phải Bạch Cẩm Lê"

    Bạch Ngạn: "..."

    Từ xưa đến nay anh đối nhân xử thế linh hoạt, nhất thời anh lại có cảm giác mờ mịt, cô ta vừa nói là có ý nghĩa gì?

    Sao tách riêng mỗi từ anh có thể hiểu, nhưng ghép lại lại không hiểu?

    Chẳng qua trong lòng có nuỗi nhớ nhà bức bách, nhưng làm một người thành công, trên mặt không thể biểu hiện vui mừng hớn hở.

    Vì vậy Bạch Ngạn vẫn nở nụ cười thoải mái, nói rõ ý tứ của mình: "Tiên sinh nhà tôi muốn gặp Bạch tiểu thư đi một lần"

    Cẩm Lê có chút tức giận: "Vừa nãy tôi đã nói rồi tôi là Cẩm Lê, sao anh vẫn gọi là cô Bạch!"

    Bạch Ngạn: "..."

    Hắn là người biết lắng nghe: "Cẩm, Cẩm Lê tiểu thư"

    Cẩm Lê hài lòng, từ chối anh ta: "Tôi không quen biết tiên sinh của các anh, không gặp"

    Bạch Ngạn: "..."

    Anh không thể không hỏi lại: "Bạch.. Cẩm Lê tiêu thư có biết tiên sinh là ai không?"

    Cẩm Lê lắc đầu một cách sảng khoái: "Không biết"

    Bạch Ngạn nói ám chỉ: "Có rất nhiều người muốn gặp tiên sinh chúng tôi một lần cũng không được gặp, Cẩm Lê tiểu thư nếu gặp rồi, sự nghiệp của cô, chí ít cũng không phải phấn đấu mười năm!"

    Cẩm Lê nghe xong rất cảm động, từ chối anh ta.

    Không có chuyện gì ra vẻ nịnh bợ, không ăn cắp cũng là ăn trộm.

    Cô liếc Bạch Ngạn, hỏi: "Tiên sinh của anh, nói là muốn gặp Bạch tiểu thư đúng không?"

    Bạch Ngạn không thấy câu hỏi có bất kì vấn đề gì, gật đầu.

    Cẩm Lê buông tay: "Thế là đúng rồi, tiên sinh của anh bảo gặp là Bạch tiểu thư, với tôi Cẩm Lê có quan hệ gì?"

    Bạch Ngạn: "..."

    Anh đứng đơ tại chỗ, lần đầu tiên anh cảm thấy đuối lý.

    Cẩm Lê vẫy tay với anh: "Tôi đi trước đây nhé, tạm biệt"

    Bạch Ngạn nhìn cô một cách máy móc: ".. Tạm biệt"

    Hắn trở về xe, sắc mặt người lái xe không tốt, có chút lo lắng hỏi một câu.

    Bạch Ngạn lau mặt, thần sắc đau thương: "Tôi không sao, đi gặp tiên sinh trước di, tôi không mời nổi Cẩm Lê tiểu thư"
     
    Nghiêm Nghiêm, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
  8. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 17: Lục Tranh Nhai là boss lớn:



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cẩm Lê không hề để "tiên sinh" gì đó ở trong lòng.

    Cô không hề nghĩ tới, tiên sinh kia, chính là người hôm qua khi mình nhập vào Bạch Cẩm Lê bị trúng thuốc đã dùng chai rượu đánh cho bất tỉnh.

    Đương nhiên, trên thực tế cô đã sớm quên chuyện không quá quan trọng này rồi.

    Trước mắt! Việc khẩn cấp!

    Vẫn phải tìm ra, cái ánh sáng vàng kim kia thông qua đâu mới có được!

    Lúc này, Cẩm Lê ăn uống no nê nằm trên giường lớn của khách sạn, một bên nghịch máy tính một bên nghịch điện thoại, bắt đầu dùng phương pháp loại bỏ để dự đoán.

    * * *

    Cùng lúc đó, Bạch Ngạn đang đứng trong văn phòng trang trí cực kì lạnh lẽo.

    Trên người Lục Tranh Nhai đang khoác bộ vest Tây xử lý công việc, Bách Ngạn không có chuyện gì để nói, đành lặng lẽ đứng một bên.

    Đến khi đối phương dừng bút, quay đầu nhìn hắn: "Người đâu?"

    Thanh âm của Lục Tranh Nhai không trong trẻo, êm tai như một cậu bé mà có chất giọng riêng thuộc về đàn ông, như các loại rượu vang ủ nhiều năm hấp dẫn.

    Nhân viên nữ trong công ty không biết bao nhiêu lần thảo luận qua vấn đề này, Lục tiên sinh mọi mặt đều hoàn hảo, âm thanh hay đến nỗi khiến người nghe mang thai!

    Thật đáng tiếc, dù bao nhiêu mỹ nữ ôm mộng tưởng, nhưng đừng nói trong lòng, ngay cả mắt người ta còn không thèm liếc một lần.

    Bạch Ngạn cảm thán trong lòng: Lần này hắn sẽ nói cho người khác, tiên sinh chủ động bảo hắn đi tìm ming tinh tuyến ba khét tiếng, nhưng sợ rằng người khác không tin.

    Mà càng làm người khác không tin là minh tinh đó lại thực sự từ chối tiên sinh!

    Trên thế giới này, lại có người từ chối tiên sinh!

    Lục tiên sinh, Lục Tranh Nhai là ai?

    Gia chủ của Lục gia ở Đế Đô.

    Lục gia tồn tại thế nào?

    Trên dưới hai năm năm, Lục gia là một ổ thổ phỉ.

    Lão gia lão thái thái của Lục gia kiếm được tài sản bằng việc không văn hóa, ép mấy đứa còn của mình cưới những người con gái đã có học thức. Lục gia thay đổi từ kẻ cướp man rợ sang kẻ cướp có văn hóa.

    Sau đó, vương triều cũ sụp đổ, mọi thứ hỗn loạn, lão gia Lục thái tái nắm bắt cơ hội, thành lập quân phiệt xưng bá.

    Vài thập kỉ tiếp theo, Lục gia đổi trắng thay đen phát triển thành một lực lượng khổng lồ.

    Cho đến khi chế độ mới thành lập, Lục lão thái đưa ra một quyết định ảnh hưởng đến Lục gia trong hàng trăm năm: Cấp lưu dũng thoát*

    *Rút lui khi đang có thế lực

    Lục gia bắt đầu biến đổi.

    Từ đen sang trắng.

    Trọng tâm sự nghiệp cũng chuyển từ chính trị sang kinh doanh.

    Năm đó Lục lão thái gia làm chuyện này, vẫn còn rất nhiều người cười nhạo ông, làm phá hoại sự nghiệp mà tổ tiên gây dựng.

    Lục lão thái gia đối với chuyện này không hề đáp lại.

    Cho đến tận bây giờ, Lục gia vẫn là một trong những gia đình quyền lực và giàu có nhất Đế Đô, còn những gia đình chế giễu lão thái gia ngày xưa đã sớm không còn bóng dáng.

    Thời gian là câu trả lời tốt nhất, nó sẽ nói cho thế giới: Cuối cùng ai mới là kẻ khôn ngoan còn ai mới là kẻ ngủ ngốc?

    Lục Tranh Nhai là người thừa kế một gia đình được truyền lại hàng trăm năm, lực lượng trong tay hắn khó có thể tưởng tượng được.

    Mà Lục Tranh Nhai con trai út Lục gia, có thể vượt qua chị gái của mình và hai anh trai để trở thành gia chủ, thủ đoạn cũng khó có thể hình dung được.

    Những điều Bạch Ngạn nói, là nhìn thấy Lục tiên sinh, sự nghiệp của hắn phấn đấu cũng phải mười năm, hoàn toàn không phải nói quá.

    Hắn nghe thấy lời của Lục Tranh Nhai, càng nghĩ tới Cẩm Lê.

    Nghĩ đến Cẩm Lê, càng nghĩ về cuộc nói chuyện nghẹt thở giữa hai người.
     
    Nghiêm Nghiêm, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
  9. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 18: Bị đại móng heo theo dõi!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đối mặt với sự dò hỏi của Lục Tranh Nhai, thần sắc Bạch Ngạn phức tạp: "Là do tôi vô dụng, không mời được Cẩm Lê tiểu thư"

    "Cẩm Lê tiểu thư, gọi thân mật thế?" Lục Tranh Nhai nhìn chằm chằm Bạch Ngạn.

    Bạch Ngạn: "..."

    Anh nhanh chóng giải thích: "Cẩm Lê tiểu thư không cho người khác gọi là Bạch tiểu thư"

    Anh nhắc lại những gì Cẩm Lê đã nói trước đó.

    Lúc nghe được câu "Tiên sinh của anh muốn gặp Bạch tiểu thư, cùng tôi Cẩm Lê có quan hệ gì?" Lục Tranh Nhai giống Bạch Ngạn đều rơi vào trạng thái im lặng.

    Lúc lâu sau, anh mới cười thầm.

    "Thú vị"

    Bạch Cẩm Lê này với Bạch Cẩm Lê anh nhìn thấy trên tài liệu hoàn toàn khác nhau.

    Cũng là

    Dù sao cũng..

    Lục Thanh Nhai cảm thấy sau gáy mình vẫn còn đau.

    Rốt cục cũng có người phụ nữ dám lấy chai rượu đập đầu mình, có chút cá tính, cũng rất bình thường.

    Bạch Ngạn nhìn tiên sinh nhà mình cười đến vui vẻ, trong lòng có chút sợ hãi – Lần cuối cùng tiên sinh cười, là khi tiên sinh lật đổ cha mình Lục lão tiên sinh, ném hai anh trai đến Nam Phi đào quặng, hoàn toàn kiểm soát Lục gia.

    * * *

    Cẩm Lê không hề biết bản thân đã bị móng lợn bắt được.. Ừm, là một con lợn rất lớn nhắm trúng cô

    Cô đang dùng ID của mình vừa đăng kí được, lặn trong diễn đàn nổi tiếng chửi nhau.

    Chủ yếu là mở bài viết liên quan đến mình.

    Nửa giờ sau, Cẩm Lê nhận thức sâu sắc được thế nào gọi là nữ hoàng tai tiếng.

    Trong diễn đàn này, 80% các bài liên quan đến Bạch Cẩm Lê đều là loại tin tức được băm nhỏ, nóng hổi, toàn sacandal.

    Còn 20% còn lại, đều là fan qua đường, fan trung thành của Bạch Cẩm Lê.

    Cẩm Lê tập trung vào lời nói, hình ảnh của người hâm mộ.

    Sau đó cô phát hiện, không hề có biến động gì liên quan đến ánh sáng vàng kim đó.

    Hửm?

    Chẳng lẽ suy đoán trước đó của cô đã sai?

    Ánh sáng vàng kim đó, không phải phát ra từ người gần gũi yêu thương cô, tương tự như sức mạnh tín ngưỡng?

    Cẩm Lê chán nản vỗ nhẹ vào mặt mình, lập tức phản ứng lại, đau lòng dần biến mất.

    Khuôn mặt xinh đẹp này, không thể bị đánh bại.

    Cho dù là bản thân cũng không được!

    Ngay khi Cẩm Lê đang sụp đổ, đột nhiên!

    Cẩm Lê bất ngờ mở to mắt.

    Cô thấy rồi, một tia sáng vàng kim, không biến từ đâu tới, vượt qua mọi trở ngại vật lý, đến bên cô.

    Ánh sáng nhẹ nhàng ấm áp chiếu xuống cô, toàn thân dường như nóng lên.

    Đây, đây là ánh sáng tương tự ánh sáng của cô bé trước đó!

    Đôi mắt Cẩm Lê sáng lên, cô nhanh chóng nhắm mắt, ngồi thiền.

    Cô phải tìm ra nguồn gốc của những ánh sáng đó!

    Vài phút sau, cô mở mắt.

    Cô lấy điện thoại, mở Weibo của mình.

    Vô số bài toán, tin tức chìm ngập.

    Weibo của cô trước đây do người quản lý quản lý, việc này so với để công ty quản lý cũng thuận tiện hơn, cũng ngăn chặn việc nghệ sĩ đăng những thứ không thích hợp.

    Nhật kí weibo của Bạch Cẩm Lê cơ bản đều là những tấm ảnh chụp đường phố, tuyên truyền cho công ty.

    Số lượng fan hiện tại 10 triệu fan, hơn một nửa là dùng tiền mua người hâm mộ ảo, số còn lại antifan vượt qua cả fan.

    Mà trong số fan này không biết có bao nhiêu người là người qua đường.

    Một câu tổng kết lại: Chướng khí mù mịt

    - -lời tác giả--

    Chúc mừng nam chủ của chúng ta cuối cùng đã khởi quay rồi, rải hoa.

    #Mặc dù vẫn bị người vợ lãng quên#

    Yêu cầu bỏ phiếu mỗi ngày!
     
    Nghiêm Nghiêm, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
  10. Dịch Dương Thiên Tỉ Quả táo chán cậu rồi

    Bài viết:
    126
    Chương 19: Tìm thấy năng lượng vàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Như bây giờ, Cẩm Lê tình cờ quyết tất cả các loại ID, quả nhiên là một đống bài chửi rủa.

    "Rác rưởi Bạch Cẩm Lê cút ra khỏi giới giải trí" cực kì nhiều

    Những điều này, lúc trước Bạch Cẩm Lê để trong lòng nên sợ là toàn tức giận cả một ngày.

    Nói cho cùng Bạch Cẩm Lê cô ta cũng bướng bỉnh, biết rằng mỗi ngày antifan đều mắng mình, mà không chịu đi dọn dẹp weibo.

    Nếu như không thể nhẫn nhịn tốt thì thôi đi, nhưng Bạch Cẩm Lê vào vòng giải trí hơn hai năm rồi, xem được tin tức mắng mình vẫn chịu không nổi, vẫn tức giận.

    Vì vậy từ khi Bạch Cẩm Lê bước vào giới giải trí, hai năm gần đây, Bạch Cẩm Lê dùng một nửa thời gian để tức giận.

    Tức giận khiến cô ta không thể kiếm soát được bản thân, đứng trước mặt fan và phóng viên, cô ta nói những điều không thông minh.

    Vì vậy, toàn thân đều là scandal.

    Thật sự không thể đổ lỗi cho người khác.

    * * *

    Có những truyện trong lòng Cẩm Lê còn chưa làm, bản thân không có tâm trạng đi quan tâm những chuyện chửi bới như này.

    Cô trực tiếp bỏ qua những lời mắng chửi, tìm ra nguồn gốc của ánh sáng vàng.

    Khi nhìn thấy nguồn gốc, cô sững sờ.

    Đây là một cái weibo rất quen thuộc.

    Chủ nick chỉ là một cô gái có lượt theo dõi bình thường, nhưng có lượt bình luận vượt xa số người theo dõi.

    Đó là người hâm mộ hôm nay cô gặp ở trước cửa công ty.

    Cô nhìn vào những bức ảnh, ánh sáng vàng khẽ rung lên, điều này thế hiện ít nhiều nó cũng liên quan rất lớn đến những bức ảnh.

    Nguồn năng lượng vàng..

    Cẩm Lê mở bình luận weibo:

    [Cô gái bé nhỏ thật may mắn nha! Không ngờ lại gặp được Lê của tôi!]

    [Không cần biết người khác nói Cẩm Lê của chúng tôi ra sao, tôi vẫn trưng bộ mặt này ra, làm fan cô ấy mười nghìn năm nữa]

    [Người qua đường bị thu hút bởi tấm ảnh, không dám khen ngợi diễn xuất và tính cách Cẩm Lê nhưng vẻ bề ngoài rất xinh đẹp]

    [Aaa bùng nổ nữ vương xinh đẹp, cảm thấy hôm nay Lê của tôi cực kì đẹp và phong độ]

    [Oh, có phải mở tám trăm độ bộ lọc làm đẹp không? Photoshop không tồi, bố mẹ là lợn thì cũng có thể trở nên xinh đẹp]

    [Bạch Cẩm Lê phẫu thuật thẫm mĩ khi quay trở lại? Chỉnh ở đâu vậy, trông khá chân thật]

    [Những người anh hùng bàn phím tức giận là đúng rồi, thấy người ta xinh đẹp lại bảo người ta phẫu thuật thẩm mỹ, Photoshop, xin lỗi đi, từ khi xuất đạo đến giờ vẫn đẹp [Ảnh] [Ảnh], không chấp nhận phản bác!]

    [Oh oh, chỉ có fan của Lê mới có thể thổi gió (khen) vào mặt Bạch Cẩm Lê, dù gì cái quan tâm chỉ là cái khuôn mặt đẹp, còn đâu đều vô dụng]

    [Bạch Cẩm Lê dạo này có tác phẩm nào không? Mau lấy ra mà xào mà nấu]

    "..."

    Cẩm Lê lướt qua tất cả bình luận không hay, cuối cùng cũng phát hiện, ánh sáng màu vàng kim đó, được sinh ra dưới những bình luận này, những bình luận của fan hâm mộ khen mình dưới weibo này.

    Nhưng không phải bình luận của tất cả người hâm mộ đều được đưa vào.

    Sau khi đọc hàng trăm bình luận liên tiếp, cuối cùng cũng đem ra kết luận"

    Những lời nói ân cần và chân thành mới có thể tạo ra năng lượng vàng để cô hấp thụ.

    Nói cách khác, những người này đại khái là fan hâm mộ trung thành của cô.

    Những người này xem xong ảnh của cô, bình luận sinh ra năng lượng.

    Hơn nữa, chỉ có weibo ngày hôm nay mới có năng lượng vàng này, những tấm ảnh Bạch Cẩm Lê trước đó đều không có.

    Điều đó cũng phải, dưới những bức ảnh trước kia của Bạch Cẩm Lê, mọi thích là Bạch Cẩm Lê

    Không phải cô, Cẩm Lê.
     
    Nghiêm Nghiêm, Nỹ Tâmhuy mạnh thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...