Ngôn Tình [Dịch] Chinh Phục Kiều Thê Khó Thuần Phục - Bạch Công Tử

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi The Calantha, 29 Tháng bảy 2021.

  1. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 30: Vị này nhà các ngươi không phải người bình thường

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Vì vậy, bên trong cái váy đỏ của cô, còn thêm một cái quần đùi năm phân màu đen.

    Nhìn cô "Nghe lời" mà mặc quần, ánh mắt Hoàng Phủ Diệu Dương cũng dịu dàng đi phần nào.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Hắn rất hài lòng về biểu hiện như thế này của Lãnh Tiểu Dã.

    Quả nhiên, lão quản gia nói rất đúng, dịu dàng với cô một chút, cô cũng nghe lời rất nhiều.

    Hắn chủ động nắm tay cô, giơ tay ấn xuống cái chuông nói.

    "Đưa hai phần bữa sáng lên!"

    Sau đó hắn bước về phía trước, nắm tay cô đi ra khỏi phòng ngủ.

    Dựa vào biểu hiện không tệ của cô, hắn quyết định mang cô đi hít thở không khí, hóng gió một chút.

    Hai người lên sân thượng lớn một lần nữa, quản gia cũng đúng lúc đem bữa sáng đến.

    Mắt để ý tới dây xích giữa hai người họ, trên mặt của ông không có nửa điểm biểu tình khác thường nào, chỉ là chủ động đem ghế ăn vốn đặt ở bên cạnh bàn đưa tới, đặt ở vị trí chủ.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Sân thượng bừa bãi ngày hôm qua đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, trên bàn dài hiện cũng đã trải một tấm vải hoa mới.

    Nến bạc có phần lấp lánh dưới ánh mặt trời, thậm chí trên bình hoa còn có một bó hoa mang theo sương trong ánh nắng lại toát lên vẻ kiều diễm.

    Không phải là hoa hồng, mà là hoa tường vi- tường vi đỏ.

    Bây giờ không thể có sương như thế này, hắn vậy mà có hoa tường vi tươi như thế, rõ ràng là trên du thuyền có nhà kính trồng hoa.

    Một người ở trên du thuyền hạng sang, còn thiết kế một nhà kính trồng hoa, không thể không nói, người này yêu cầu đối với với chất lượng cuộc sống thật là cao.

    Hai người chia ra đi vào chỗ ngồi, ánh mắt Lãnh Tiểu Dã không tự chủ được mà rơi trên người Hoàng Phủ Diệu Dương.

    Quản gia gọi hắn là Bá tước tiên sinh, nhưng hắn lại nói hoàn toàn là tiếng Trung, thậm chí giọng nói còn mang theo chút giọng Bắc Kinh.

    Khuôn mặt hắn có sự sắc sảo của người da trắng, lại có sự tinh tế của người Phương Đông, dường như là lai giữa hai dòng máu.

    Người này, rốt cuộc là có lai lịch như thế nào?

    "Em là muốn ăn tôi sao?"

    Đối diện cô, vang lên âm thanh của Hoàng Phủ Diệu Dương lộ rõ ra vài phần chế nhạo.

    Nhìn tay trái hắn định giơ lên lấy cái ly sữa trên bàn, Lãnh Tiểu Dã đột nhiên thu tay phải lại.

    Tay trái của hắn nối liền với tay phải của cô, cô động một cái, hắn đương nhiên cũng chuyển động.

    Tay trái Hoàng Phủ Diệu Dương vụt qua một cái, sữa tươi bên trong lập tức lắc lư theo, chưa kể bắn tung tóe trên mặt hắn còn văng không ít lên tay và trên người.

    Liếc nhìn động tác chật vật của hắn, Lãnh Tiểu Dã đắc ý khẽ cong môi một cái.

    Người giúp việc ở bên cạnh hơi biến sắc, vội vàng xông về phía trước giúp hắn lau sữa tươi trên tay.

    Hoàng Phủ Diệu Dương hít thật sâu, kẻ khởi xướng Lãnh Tiểu Dã lại không để ý sự tức giận đang phát ra trên người hắn, chỉ thong thả duỗi cánh tay phải cầm bánh mì trong cái khay, quét một đường nước sốt lên bánh mì.

    Hắn tức giận nắm dây xích kéo mạnh.

    Biết người này sẽ không bỏ qua, thế nhưng cô sớm đã có chuẩn bị.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Lãnh Tiểu Dã cười khẩy một tiếng, giơ tay phải lên một cái, quét một lớp thật dầy sau đó lập tức bay tới trước mặt hắn.

    Hoàng Phủ Diệu Dương chợt nghiêng người, bánh mì bang một cái bay ra ngoài, dính trên mặt của tên trợ lý người da trắng.

    Sắc mặt trầm xuống, mắt kính người trợ lý da trắng hoàn toàn bị dính nước sốt, trên mặt cũng đầy nước sốt, nhưng lại đứng tại chỗ, động cũng không dám động.

    "Bá tước tiên sinh, tôi.. Tôi làm gì sai sao?"

    Lúc hắn nói chuyện, nước sốt trên mắt kính và trên mặt còn đang rơi xuống, bộ dáng kia thật sự rất buồn cười.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Nhìn người bị hại vô tội này, Lãnh Tiểu Dã không kìm chế được mà bật cười.

    "Anh đừng hiểu lầm, anh cái gì cũng không sai, sai chính là vị này nhà các anh không phải là người bình thường!"

    Lời này của cô chính là nhắm thẳng vào Hoàng Phủ Diệu Dương.

    Sắc mặt của trợ lý càng thêm sợ hãi, cơ thể mấy người vệ sĩ từng người co rút lại, ngay cả lão quản gia cũng căng thẳng nhìn về phía gò má của Hoàng Phủ Diệu Dương.
     
  2. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 31: Nữ nhân bá đạo

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mọi ánh mắt đều dồn lên người Hoàng Phủ Diệu Dương, sợ sệt chờ đợi cơn thịnh nộ của hắn.

    Đột nhiêu trong boong tàu lại vang lên tiếng cười quỷ dị của Hoàng Phủ Diệu Dương.

    Nhưng mà, vẻ mặt của mọi người cũng không hề thả lỏng.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Trợ lý đứng bên hai chân mềm nhũn, đám người bảo tiêu cúi gằm mặt, lão quản gia khẩn trương giơ tay lau từng giọt mồ hôi hột trên trán.

    Đi theo Hoàng Phủ Diệu Dương nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên được chính mắt nhìn thấy hắn bị người khác mắng mà còn cười thành tiếng!

    Lão quản gia cũng có chút lo lắng, ông âm thầm thắp cho Lãnh Tiểu Dã một nén nhang.

    Người duy nhất trên boong tàu lúc này vẫn giữ được tình tĩnh là Lãnh Tiểu Dã.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Vươn tay trái đến đĩa trứng chiên, cô tuỳ tiện chấm một chút nước sốt, sau đó ung dung cắn một miếng.

    Ý cười chợt tắt trên môi Hoàng Phủ Diệu Dương, hắn nhìn cô đem trứng chiên đến bên miệng, bàn tay đặt trên bàn đột ngột đẩy về phía trước. Lãnh Tiểu Dã vốn đang tì khuỷu tay trái trên mặt bàn thì bị hắn đẩy một cái làm cho miếng trứng chiên có chấm tương cà dính lên trên má cô, màu sắc tương cà đỏ tươi nổi bật trên nền da trắng nõn.

    "Ha!" Trò đùa thành công hắn lại lần nữa cười to ra tiếng.

    Lãnh Tiểu Dã liếc cho hắn một cái trừng mắt.

    "Nhạt nhẽo!"

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Sau đó thu hồi ánh mắt, thản nhiên tiếp tục ăn bữa sáng của cô.

    Cô vừa mới đưa miếng trứng chiên lên trên miệng, đã thấy bàn tay hắn lại duỗi về phía cô, cô nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ thấy Hoàng Phủ Diệu Dương duỗi tay ra nhẹ nhàng chạm vào gò má của cô.

    Lãnh Tiểu Dã còn đang kinh ngạc vì động tác của hắn thì Hoàng Phủ Diệu Dương đã thu tay lại đặt miếng khăn bẩn lên bàn rồi tiếp tục ăn sáng.

    Lãnh Tiểu Dã nhìn hắn một lúc rồi tự rút ra kết luận.

    Tên đàn ông này.. có bệnh! Hơn nữa, còn là bệnh không hề nhẹ.

    Cô đã gặp không ít đàn ông từ lãnh khốc, yêu nghiệt, đến ôn nhu, dịu dàng.. đủ loại cả.

    Nhưng người hỉ nộ vô thường như hắn, tính tình nóng lạnh thất thường, lúc lại ôn nhu dịu dàng như gió xuân.. thì vẫn là người đầu tiên.

    Hoàng Phủ Diệu Dương đương nhiên không biết rằng bản thân hắn đã bị Lãnh Tiểu Dã liệt vào danh sách những kẻ "bệnh hoạn."

    Hắn vẫn thong thả ung dung ăn bữa sáng, ngước mắt nhìn Lãnh Tiểu Dã ăn uống vô cùng thỏa mãn, cô tuỳ ý động đũa nhưng vẫn không che dấu được vẻ xinh đẹp ưu nhã, bữa sáng trước mặt anh cũng bất giác trở lên ngon miệng.

    Lần đầu tiên trong đời anh bỗng nhiên cảm thấy ăn cơm cũng là một chuyện rất thú vị.

    Trợ lý đứng bên cạnh vẫn không dám động, an tĩnh làm tròn trách nhiệm của một tượng đá, thậm chí mồ hôi nhỏ giọt trên trán cũng không dám đưa tay lau đi.

    Anh ta nhìn boss nhà mình hình như không có đâu hiệu tức giận liền đưa ánh mắt qua lão quản gia dò hỏi.

    Lão quản gia nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương ít khi ăn sáng, giờ lại ăn ngon miệng như thế liền quay qua nhìn Lãnh Tiểu Dã, chợt hiểu ra, phất phất tay với trợ lý.

    Trợ lý lúc này mới dám hành động, cẩn thận từng chút mà lau đi vết nước sốt trên mặt

    Lãnh Tiểu Dã đã ăn xong bữa sáng, nhìn Hoàng Phủ Diệu Dương gọi người hầu bưng lên một ly sữa, khi hắn vừa uống được một ngụm, cô lập tức vươn tay đoạt ly sữa của anh.

    Hoàng Phủ Diệu Dương ra vẻ ngạc nhiên, đưa tay nâng cằm cô, chỉ thấy cô gái nhỏ đang thích chí uống sữa, "Đây là của tôi."

    Nhận lại chỉ là một ánh mắt khinh thường của Lãnh Tiểu Dã: "Tôi thích uống ly này, không được sao?"
     
  3. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 32: Hạ Dược không có mà

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rút kinh nghiệm từ lần trước, cô không thể không cẩn thận được, muốn giở trò trong món trứng chiên thì tương đối khó, nhưng đồ uống thì không như vậy.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Hơn nữa, vừa rồi lúc người hầu kia đem sữa tươi lên cho hai người, hình như là có chút do dự, sau đó mới chọn cái ly ở bên phải đưa cho Hoàng Phủ Diệu Dương.

    Động tác kia thật sự là quá rõ ràng.

    Ai mà biết được tên điên này có sai người động tay động chân với ly sữa của cô hay không?

    Lỡ như hắn ta lại vô sỉ hạ dược cô lần nữa, vậy không phải là cô lại bị hắn chiếm tiện nghi?

    Nói xong, cô tiếp tục uống sữa trong ly.

    Nhìn cô hé miệng nhấm nháp ly sữa mà anh đã uống qua, đôi mắt của Hoàng Phủ Diệu Dương khẽ nheo lại.

    "Tiên sinh, có cần đổi một ly khác không?"

    Lão quản gia lập tức bước lên.

    Thật là, ngọt không chịu nổi mà! Lãnh Tiểu Dã thầm nghĩ.

    "Không cần." Hoàng Phủ Diệu Dương duỗi tay lấy ly sữa của Lãnh Tiểu Dã, đưa đến bên môi, một hơi uống cạn.

    Nhìn thấy hắn uống hết sữa trong ly, Lãnh Tiểu Dã hơi nhướng nhướng mày.

    Nếu hắn đã dám uống hết, vậy chứng tỏ ly sữa này không có vấn đề, vậy quản gia vì sao lại muốn đổi ly khác cho hắn?

    Chẳng lẽ, tên điên này đang đánh tâm lý, cố ý muốn để cô uống ly sữa này?

    Nghĩ đến đây, cô vội vàng đặt ly xuống.

    Duỗi tay lấy lại ly sữa vốn đã chuẩn bị cho cô.

    "Sao thế?"

    Hoàng Phủ Diệu Dương nhẹ nhàng nhướng mày.

    "Bây giờ tôi muốn uống ly này, có ý kiến?"

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Cô bưng ly lên hớp một ngụm, không có gì khác biệt.

    Chẳng lẽ, là do cô đa nghi?

    "Tiên sinh!" Người mở miệng là một quản gia trẻ tuổi, hắn ta cẩn thận lên tiếng: "Có cần đổi một ly khác không ạ?"

    Hoàng Phủ Diệu Dương cầm ly sữa của Lãnh Tiểu Dã đã uống lên, "Không cần, tôi không ngại."

    Phụt!

    Lãnh Tiểu Dã thiếu chút nữa phun ngụm sữa trong miệng ra.

    Hắn.. Hắn không ngại?

    Thì ra, quản gia đến hai lần đều muốn đổi ly sữa khác cho hắn, là do chê cô bẩn?

    Đặt mạnh cái ly không xuống mặt bàn, nháy mắt Lãnh Tiểu Dã mất hết hứng ăn uống, hắn chê cô? Cô còn chưa ngại hắn bẩn đâu!

    Nhìn ra cô không vui, Hoàng Phủ Diệu Dương trừng mắt nhìn tên quản gia trẻ không biết điều kia một cái.

    Quản gia trẻ tuổi bị hắn trừng, trái tim mong manh run lên, buồn bực trong lòng, không hiểu nỗi bản thân đã làm sai cái gì, nhưng cũng rất thông minh mà khom người lui ra ngoài.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Lãnh Tiểu Dã nhìn thoáng qua mặt biển phía xa, đột nhiên quay mặt lại, cười cười với Hoàng Phủ Diệu Dương, trên mặt hiện lên chút tò mò giống hệt trẻ con.

    "Nhắc mới nhớ, đây là lần đầu tiên tôi ngồi du thuyền xa hoa thế này, có thể đưa tôi đi tham quan một chút hay không?"

    Hiện đã ăn uống no đủ, đến lúc tiếp tục chiến đấu rồi.

    Người này hình như thích mềm không thích cứng, vậy cô liền đổi phương pháp khác để đối phó hắn.

    Thu hết biểu cảm sinh động của cô vào đáy mắt, Hoàng Phủ Diệu Dương đứng lên.

    "Được thôi."

    Bảo tiêu vội vàng đi tới mở cửa cho hai người, cả hai liền cùng nhau rời khỏi boong tàu.

    Nghe được tiếng bước chân ở phía sau, Lãnh Tiểu Dã chủ động ôm lấy cánh tay hắn.

    "Không cho mấy người này đi theo có được không?"

    Giọng nói cô ngữ khí mềm mại, nghe vào tai giống như là cô gái nhỏ đang làm nũng với bạn trai mình.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
     
  4. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 33: Tôi Không Muốn Nhắc Đến Bà Ấy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng Phủ Diệu Dương nghiêng mắt nhìn Lãnh Tiểu Dã đang ôm lấy tay mình, ghì sát vào trong ngực.

    Phía sau, quản gia cùng với người hầu đồng thời dừng lại, không đi theo hai người kia.

    Từ lầu 4, hắn dẫn cô bước xuống lầu.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Du thuyền xa hoa này có tổng là bốn tầng, lầu 4 là phòng ngủ và thư phòng của hắn. Lầu 3 là nơi giải trí, gồm rất nhiều loại hình khác nhau, có khu tập thể hình, bida, chơi bài linh tinh các thứ.. Không những thế, tại đây còn có một khu xa hoa độc lập làm rạp chiếu phim.

    Lầu 2 là phòng khách, ngoài ra còn bao gồm cả nhà kính trồng hoa và nhà bếp.

    Hai người bước vào nhà kính trồng hoa, người làm vườn đang tu bổ lại khu vườn, cắt tỉa hoa lá. Thiết nghĩ, chưa từng có ai vào thăm ngoài boss đại nhân. Không ngờ lần này hắn lại mang theo Lãnh Tiểu Dã vào đây.

    Người kia lập tức buông cây kéo đang tỉa hoa, dùng vẻ mặt có phần sợ hãi mà chào đón.

    "Bá tước tiên sinh, thứ gì có thể khiến ngài tốn sức đến đây vậy?"

    "Tùy tiện đến xem." Hoàng Phủ Diệu Dương nhàn nhạt đáp lại.

    Lãnh Tiểu Dã ở một bên đã sớm buông tay hắn ra, bước đến gần một gốc cây hồ điệp lan hoa diệp.

    Cô nâng tầm mắt, nhìn qua người làm vườn đang đặt chậu lên bàn cắt hoa.

    Lãnh Tiểu Dã tiếp tục bước qua giá biên, đi sâu vào trong nhà kính trồng hoa.

    Nhà kính trồng hoa này vô cùng lớn, bốn phía đều là cửa sổ chạm đất, từ sớm đến tối đều có ánh mặt trời chiếu đến.

    Nhà kính này còn có không ít các chủng loại hoa, số lượng nhiều nhất nằm ở chỗ sâu nhất trong góc kia. Đó là một góc trồng đầy tường vi tạo thành một luống màu đỏ hồng như lửa.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Loại hoa này không phải là loại hoa quá quý hiếm, nói là quý hiếm cũng chẳng quý bằng hoa lan nằm trong góc, tuy nhiên, nó lại chiếm được vị trí tốt nhất. Sắp xếp kiểu này không khỏi khiến cô cảm thấy có chút đặc biệt.

    Hơn nữa cô nhớ rõ, lúc ăn bữa sáng, trên bàn đều có sắc đỏ tường vi.

    "Anh thích hoa tường vi sao?

    " Mẹ tôi thích nó! "

    Hoàng Phủ Diệu Dương ở bên cạnh cô mà đáp.

    " Tôi cũng thích! "Lãnh Tiểu Dã hái một phiến lá nhỏ, đáp lại." Cha anh là người châu Á, vậy mẹ anh nhất định là người phương Tây. Vậy tôi đoán xem, bà ấy là u duệ? "

    Tính tò mò ai mà chẳng có, Lãnh Tiểu Dã cũng không phải ngoại lệ.

    Cô tuy rằng không muốn chối bỏ, nhưng lại phải thừa nhận rằng, với thân phận người này, trong lòng cô tò mò thực sự.

    " Tôi không muốn em nhắc đến bà ấy. "

    Hoàng Phủ Diệu Dương lập tức kết thúc đề tài này.

    Lãnh Tiểu Dã nhún nhún vai, rõ ràng là hắn nhắc tới trước, cô mới hỏi, hiện tại hắn lại nói không muốn nhắc đến, quả nhiên là thay đổi thất thường.

    " Có thể giúp tôi cắt một bó hoa oải hương đưa lên phòng ngủ được không? "

    Cô lần nữa mở miệng, lại là nói với người làm vườn.

    Nam nhân làm vườn lập tức cung kính mà đáp ứng.

    " Đương nhiên có thể, một lát sẽ cho người đưa lên phòng cho cô. "

    " Cảm ơn "

    Lãnh Tiểu Dã nói xong liền quay người bước đi.

    Hoàng Phủ Diệu Dương bước theo cô ra khỏi nhà kính trồng hoa, hắn dừng lại trước của thang máy," Lầu 1 là nơi vệ sĩ ở, không có gì đáng xem, tôi dẫn em đi xem sủng vật của tôi"

    Sủng vật?

    Lãnh Tiểu Dã dừng bước, nghi hoặc nhìn biểu cảm trên mặt hắn.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Người này, chẳng lẽ trên thuyền còn sủng dưỡng thêm vài nữ nhân nữa?

    Truyện được dịch bởi: Team The Calantha . Lịch ra chap sẽ là: Mỗi ngày 1 chương từ 20h-21h30h. Nếu bạn yêu thích truyện này có thể ủng hộ tác giả thay lời cảm ơn.
     
  5. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 34: Cô Là Tôi Mua Tới!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thang máy tách ra, hắn ung dung cất bước vào bên trong, Lãnh Tiểu Dã đành phải đi vào theo.

    Thang máy đến nơi, chuyển đến tầng hầm hầm.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Vừa bước ra khỏi đó, tầm mắt liền mở rộng thông suốt.

    Dù là người có kiến thức sâu rộng như Lãnh Tiểu Dã cũng bất ngờ bị khung cảnh trước mắt làm cho chấn động toàn tập.

    Bốn phía tầng hầm là một cái khung trong suốt, bên trong lớp ngăn cách trong suốt ấy là hàng loạt sinh vật biển đang bơi đi bơi lại bên trong, xuyên qua hàng lớp san hô lớn bé cùng đá ngầm.

    Toàn bộ tầng hầm ngầm này rõ ràng là bày ra một thế giới đáy biển tuyệt đẹp.

    "Đây là sủng vật của anh?"

    Lãnh Tiểu Dã quả thực không nghĩ tới, người như hắn còn có sở thích nuôi cá, cái này thực sự không giống với tính cách của hắn chút nào!

    Trên đỉnh đầu cô bỗng có hai cái bóng thật lớn lướt qua.

    Lãnh Tiểu Dã ngẩng đầu lên, đó thật sự là quái vật khổng lồ, hai con cá dài đến 4, 5m.

    Chúng cứ lượn qua lượn lại trên đầu cô, hàm răng sắc nhọn ánh lên dưới ánh đèn hàn quang, nó có cái vây đuôi với đường cong xinh đẹp vô cùng.

    Chậm rãi đi qua, ngắm nhìn từng con cá hung dữ, đều thấy chúng toát lên khí chất mười phần vương giả.

    Lãnh Tiểu Dã nhận ra được loại cá này, nó là thứ sinh vật độc đoán, bá đạo nhất hải dương - Cá mập trắng.

    Hoàng Phủ Diệu Dương chăm chú nhìn cá mập trắng trong đó, đi đến trước bàn điều khiển, ấn vào một cái nút.

    "Hiện tại là thời gian nó dùng bữa, nếu em sợ nó, cứ đứng phía sau tôi, hoặc là nhắm mắt lại."

    Hoàng Phủ Diệu Dương vừa ấn nút, nước trong đó lập tức có biến đổi, ô cửa mở ra, hàng loạt các loại cá nhỏ theo nước biển tuôn vào.

    Hai con cá mập trắng thấy vậy, không chút khách khí, lập tức bơi đến thưởng thức bữa sáng của chính mình.

    Trong nước biển lập tức nhiễm vết máu, nước biến chất đến vẩn đục hoàn toàn.

    Hoàng Phủ Diệu Dương liền quay sang nhìn biểu cảm khuôn mặt của cô, "Em có phải cảm thấy chúng nó thực sự tàn nhẫn?"

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Lãnh Tiểu Dã hơi hơi ngẩng đầu, nhìn làn nước đục ngầu, đáp lại, "Chúng ăn no sẽ không thêm nữa, không giống kẻ nào đó, đã ăn đủ rồi vẫn còn muốn thêm".

    Đúng như lời cô nói, hai con cá mập kia, sau một hồi vồ mồi, tựa hồ đã ăn no, liền không thèm săn thêm. Dù trước mặt có rất nhiều cá, chúng cũng làm như là không thấy.

    Hoàng Phủ Diệu Dương biết cô đang ngầm chọc khoáy ai, chỉ khẽ mỉm cười "Hiện tại, chuyện của tôi em cũng biết không ít, có phải chúng ta cũng nên chuyển sang nói chuyện của em?"

    Ba tháng trước, hắn là tình cờ gặp được cô.

    Hắn tìm cô ròng rã ba tháng trời nhưng không có nửa điểm manh mối. Nếu lúc đó không đến xem thử chiếc du thuyền mới này, không thuận tiện đi xem đại hội đấu giá kia, hắn có lẽ sẽ bỏ lỡ cô.

    Nghĩ đến việc cô sẽ bị nam nhân khác mua mất, sẽ ngủ cùng nam nhân khác, nằm dưới thân của tên nam nhân đó, trong lòng hắn không khỏi dâng lên tức giận.

    "Vì cái gì mà bán đứng chính mình?"

    Lãnh Tiểu Dã bĩu môi "Là anh đem tôi đến, nhưng tôi không có bán cho anh!"

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Hoàng Phủ Diệu Dương giật mình "Em là tôi mua tới!"

    "Mua tới?" Lãnh Tiểu Dã nhíu mày "Từ chỗ nào?"

    Bộ dáng của hắn không giống nói dối. Tuy rằng ở cùng hắn chưa lâu, hiểu biết về con người hắn cũng không được nhiều, nhưng cô có thể chắc rằng như vậy.

    Bởi vì hắn không cần phải làm như thế!

    "Nói cho tôi lí do, vì sao tôi phải trả lời câu hỏi của em?"

    Truyện được dịch bởi: Team The Calantha . Lịch ra chap sẽ là: Mỗi ngày 1 chương từ 20h-21h30h. Nếu bạn yêu thích truyện này có thể ủng hộ tác giả thay lời cảm ơn.
     
  6. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 35: Tên Thật Của Em

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiếu Dã!" Lãnh Tiểu Dã thuận miệng bịa ra một bút danh, "Tiếu giống đồ đệ nhỏ, còn Dã là dã man vô lý."

    Biết cô đang cố ý mắng hắn là "Dã man vô lý giống tiếu tiểu đồ đệ", Hoàng Phủ Diệu Dương chỉ nhếch khóe môi lên trên một cái.

    "Tôi không tin."

    "Tin hay không thì tùy."

    Hoàng Phủ Diệu Dương thu hồi tầm mắt, ấn nút thay nước trên bàn điều khiển, nước biển sạch tràn vào, cuốn trôi nước biển đục ngầu, hồ cá khổng lồ cũng sạch sẽ trở lại.

    "Tiếu Dã."

    Hắn đột nhiên kêu cô một tiếng.

    "Hửm?"

    Lãnh Tiểu Dã đang nhìn nghiêng một con cá hề, quay mặt lại theo bản năng.

    Hừ, biết ngay là hắn sẽ kiểm tra cô!

    Trạng thái cao nhất để gây nhầm lẫn cho đối phương chính là nửa sự thật.

    Loại chuyện này, với tư cách là con của một người lính đặc biệt, cha đã dạy cho cô sự hoàn hảo khi cô mới 5 tuổi.

    Vẻ mặt của cô vô cùng tự nhiên, như là nghe đến tên của chính mình, lập tức phản ứng lại.

    Hoàng Phủ Diệu Dương có chút kinh ngạc, cô thật sự nói cho hắn biết tên thật?

    Tiếu Dã?

    Không thể không nói, tên này thực sự phù hợp với cô ấy.

    Tuy rằng hắn là lần đầu tiên gọi cái tên này, nhưng không biết tại sao, hắn vẫn luôn cảm thấy rất êm tai, tâm trạng bỗng nhiên trở nên minh mẫn trở lại.

    "Em là do tôi từ trên một con thuyền mua về, bọn họ bán đấu giá bất cứ thứ gì, châu báu, văn vật.. Hoặc cũng có thể là nữ nhân."

    Bây giờ cô nói tên, hắn cũng đưa ra đáp án theo thỏa thuận trước đó.

    Bán đấu giá?

    Lãnh Tiểu Dã hơi nhíu mày.

    Nói như vậy, nàng là bị người bán đi?

    Cô nhớ rằng vào tối thứ năm, cô đã tham dự một bữa tiệc với bạn cùng lớp và người bạn thân nhất của cô Tống An Nhã, chẳng nhẽ Tống An Nhã là người bán cô?

    Tuy nhiên, cô không chắc, và cô không thể nhớ tình hình cụ thể lúc đó.

    Phải biết rằng Tống An Nhã và cô là bạn tốt được ba năm rồi, hơn nữa, cô ấy sao có thể sẽ liên quan đến loại tổ chức này.

    Không được, sau khi cô rời khỏi đây, cô phải kiểm tra điều này.

    "Bao nhiêu tiền?" Lãnh Tiểu Dã hỏi.

    Nếu cô là do hắn mua về, vậy chắc sẽ có một con số.

    "Một trăm triệu."

    Giọng nói của hắn bình tĩnh, cũng không có xuất hiện bất kỳ thăng trầm với con số này, bình tĩnh như người thường nói chỉ một đô.

    Lãnh Tiểu Dã quay mặt đi, nghiêm nghị nhìn anh, "Chúng ta thật sự gặp nhau rồi sao?"

    Nhớ rõ, vào đêm đầu tiên, hắn hỏi cô, "Không nhớ tôi nữa sao?".

    Lúc đó cô không quan tâm, nhưng bây giờ nghe anh nói như vậy, cô không khỏi nghĩ lại chi tiết này.

    Hắn trông hoàn toàn không phải là người đàn ông thiếu phụ nữ chút nào, việc trả 100 triệu cho cô là hơi quá đáng.

    Tuy rằng, Lãnh Tiểu Dã cảm thấy giá trị của mình hoàn toàn vượt quá mức giá này, nhưng trị giá lớn như vậy cũng không phải là chuyện quan trọng.

    Hoàng Phủ Diệu Dương nắm lấy lòng bàn tay của cô và bước vào thang máy.

    "Bây giờ là câu hỏi thứ hai của tôi, em bao nhiêu tuổi?"

    Truyện được dịch bởi: Team The Calantha . Lịch ra chap sẽ là: Mỗi ngày 1 chương từ 20h-21h30h. Nếu bạn yêu thích truyện này có thể ủng hộ tác giả thay lời cảm ơn.
     
  7. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 36: Bắt Đầu Từ Hôn Đi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô rụt tay lại, người liền dựa vào thành thang máy, những sợi dây chuyền vàng kêu lạch cạch theo cái lắc của cô.

    "Tuổi của phụ nữ không thể tùy tiện nói."

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    "Như vậy, ít nhất nói cho tôi biết, em là người lớn sao?"

    "Đừng lo lắng, tôi đã trưởng thành rồi. Mà này, chẳng phải anh chỉ muốn biết anh có phải là người đàn ông đầu tiên của tôi không?" Lãnh Tiểu Dã lười biếng đưa lòng bàn tay lên đập vào miệng. Ngáp một cái, nói từng chữ, "Không, có!"

    Cô sẽ không để hắn thỏa mãn chủ nghĩa chiếm hữu dục vọng đâu!

    "Người đàn ông đầu tiên của tôi là bạn học cấp ba của tôi, anh ấy trông dễ thương hơn nhiều so với anh, và sau này chúng tôi cũng qua lại.." Lãnh Tiểu Dã duỗi lòng bàn tay và kéo ngón tay của mình, "Không đếm xuể, giống như bốn hoặc năm người bạn trai, đến nỗi một đêm làm linh tinh gì thì càng không cần phải nói, nói cho anh biết, tôi thường thức dậy vào buổi sáng và không nhớ người đàn ông của tôi là ai!"

    Hừ hừ, cho tức chết hắn!

    "Nói như vậy, kỹ năng của cô rất tốt?"

    "Đương nhiên, tôi không giống anh, ngu như gà con.."

    Bang!

    Hoàng Phủ Diệu Dương lòng bàn tay trực tiếp đè lên thành thang máy bên cạnh đầu cô, khuôn mặt anh tuấn từ trên cao xuống đến gần cô, "Vậy được rồi, cô dạy tôi đi."

    Cô đảo mắt di chuyển sang một bên mà không để lộ dấu vết.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Lòng bàn tay còn lại của anh đã chặn ở phía bên kia trước khi cô trốn thoát, khóa cô hoàn toàn giữa thang máy và cơ thể anh.

    Hơi thở nam tính mạnh mẽ phả vào mặt, lộ ra vẻ nguy hiểm.

    Hơi thở của anh ta hơi nặng nhọc, đôi mắt xanh lam lộ rõ vẻ tức giận.

    Lãnh Tiểu Dã ý thức được, vừa rồi chính mình chơi hơi quá đà, tên tự cao ngạo mạn này rõ ràng là thực sự có chút tức giận.

    Trong một không gian nhỏ hẹp như vậy, cô căn bản không còn nơi nào để trốn thoát.

    "Không bằng, bắt đầu từ việc hôn đi?"

    Hắn dựa vào gần cô hơn, khuôn mặt hắn gần như áp vào mặt cô, khi dừng lại, hơi thở của hắn phả vào mặt cô.

    Mẹ kiếp, cô ấy đã hấp thụ quá nhiều CO2 từ khí thải!

    "Cái đó!" Lãnh Tiểu Dã nhếch khóe môi và dùng một lòng bàn tay đẩy ngực hắn ra ngoài, "Anh có thể xích ra xa hơn không? Như vậy tôi sẽ bị thiếu oxi!"

    "Không thể." Người đàn ông như núi, không đẩy được mà lại càng nhích gần cô, "Hay là, chúng ta trực tiếp đến phần luyện tập đi?"

    Khuôn mặt hai người như muốn áp vào nhau, khi anh nói, môi anh như muốn cọ sát vào người cô.

    Chạm rất nhẹ nhưng trong lòng lại gợn sóng nhấp nhô.

    Lãnh Tiểu Dã cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, và tính khí của cô cũng nổi lên.

    "Cút.. Ô.."

    Ngay khi cô định chửi thề, môi đã bị bịt kín, hắn không khách sáo đưa lưỡi xâm nhập qua khe hở giữa hai hàm răng của cô.

    Cô định cắn, nhưng anh đã rút khỏi miệng cô, chuyển nụ hôn xuống, hôn lên cổ cô.

    Cô vẫy tay muốn đánh anh, nhưng bị anh nắm cả hai tay, phong ấn lên đỉnh đầu.

    Lãnh Tiểu Dã vô cùng tức giận, hung hăng giơ chân lên, đá chết hắn.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên
     
  8. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 37: Tôi thà cầu xin một con chó

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đầu gối của Lãnh Tiểu Dã hung hăng đá vào chỗ điểm yếu Hoàng Phủ Diệu Dương.

    Nếu cú đá này trúng, chỉ sợ nếu không đoạn tử tuyệt tôn*, thì cũng khiến anh ân hận suốt đời.

    *đoạn tử tuyệt tôn: Không có con cháu để nối dõi đời sau

    Đúng lúc có một bàn tay chặn đầu gối cô, đó là bàn tay của Hoàng Phủ Diệu Dương.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Trước khi cô đá trúng anh, thì bắp chân đã bị nắm lấy, đồng thời còn bị kéo sang một bên vòng qua eo của anh, từng bước tiến tới Hoàng Phủ Diệu Dương đã đem đùi mình ép vào giữ hai chân cô.

    Lãnh Tiểu Dã rơi vào trạng thái hoàn toàn bị khống chế, chỉ còn lại một cái chân, nhưng căn bản lại không có lực.

    Nụ hôn của người đàn ông rời khỏi cổ cô, không ngừng lại mà đáp xuống trước ngực của cô, cách một lớp áo vừa hôn vừa khẽ cắn.

    Không chỉ vậy, Hoàng Phủ Diệu Dương bắt lấy chân cô thuận thế trượt vào trong làn váy..

    Cảm giác chính cơ thể mình bắt đầu bị khống chế, Lãnh Tiểu Dã tức giận mắng ra tiếng.

    "Hoàng Phủ Diệu Dương, tên cầm thú này.. buông tôi ra.."

    Anh thở hổn hển ngẩng mặt lên khỏi trên ngực cô, một ngọn lửa đang được che giấu trong con người màu lam kia.

    "Cầu xin tôi, tôi liền buông em ra."

    Lúc đầu, anh chỉ muốn trêu chọc cô một chút, nhưng khi anh hôn cô, dục vọng gần như muốn cắn nuốt lý trí của anh.

    Lãnh Tiểu Dã nghiến răng, "Tôi thà đi cầu xin một con chó còn hơn!"

    Cô dám mắng anh không bằng một con chó?

    Hoàng Phủ Nghiêu sắp phát điên, "Em muốn tìm cái chết?"

    Lãnh Tiểu Dã lập tức tức giận mắng, "Vậy anh giết tôi đi, bây giờ anh giết tôi, tôi còn muốn cảm ơn anh, bởi vì tôi tình nguyện chết, còn hơn phải đối mặt với anh!"

    Câu này hoàn toàn khiến anh tức giận.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Lòng bàn tay anh rơi xuống chiếc cổ nhỏ của cô, "Mau sửa lại!"

    "Hừm!" Cô hừ lạnh một cái.

    Anh sắp phát điên lên với cô, nhìn cô mà trong lòng anh lại cảm thấy đau đớn, gần như không thở nổi.

    Chỉ cần siết chặt ngón tay, cái cổ thon dài của cô sẽ bị anh bóp nát.

    Tuy nhiên, anh rõ ràng là rất tức giận, nhưng ngón tay lại run rẩy, không hề có chút sức lực.

    Tại sao cô luôn cứng đầu với anh như vậy, nói chuyện với anh như vừa rồi không phải là tốt hơn sao?

    Chỉ cần cô ngoan ngoãn, anh có thể cho cô bất cứ thứ gì, đá quý, quần áo.. cái gì cũng được, chỉ cần là anh mua, chỉ cần là anh có thể cho, anh có thể chia sẻ tất cả với cô, thậm chí chiều chuộng cô

    Nhưng tại sao cô lại không chịu nghe lời?

    "Tôi không quan tâm em có muốn hay không, đời này, em đừng mong rời xa tôi, em là của tôi, của tôi!"

    Anh độc đoán gầm lên, liền nhấc lòng bàn tay lên mà nhéo lấy cằm cô, cuồng nhiệt mà hôn lên.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Không khí bị anh cướp mất, cằm cô lại bị anh véo, cô không thể chống lại, chỉ có thể mặc anh tàn phá khoang miệng, cô vô lực hô hấp, muốn thở cũng không có cơ hội.

    Anh vẫn hôn cô, cảm xúc dâng trào.

    Nếu là bất kỳ người nào khác, lúc này cô đã không còn sống trên cõi đời này nữa rồi.

    Nhưng là Lãnh Tiểu Dã cô, anh bất đắc dĩ, chỉ có làm như này mới có thể giữ cô lại bên mình.
     
  9. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 38: Anh giữ chặt quá

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tinh!

    Cửa thang máy mở ra.

    "Ngài Bá tước!" Vệ sĩ ngoài cửa thang máy khi nhìn thấy, lập tức cung kính cúi chào.

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Lí trí của Hoàng Phủ Diệu Dương một lần nữa quay trở lại, anh ngẩng mặt lên, buông Lãnh Tiểu Dã ra đang bị đè dưới thân ra.

    Ngay khi anh buông tay, toàn thân cô mềm nhũn ngã xuống thành thang máy.

    "Tiểu Dã"

    Hoàng Phủ Diệu Dương vội vàng đỡ cô dậy, thấy mắt cô nhắm chặt và khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, không thấy dấu hiệu của sự hô hấp, hắn hoảng loạn ôm cô đi ra khỏi thang máy.

    "Gọi bác sĩ!"

    Người vệ sĩ vội vã làm theo, anh đặt cô nằm trên mặt đất, quỳ xuống bên cạnh cô với vẻ mặt hoảng sợ chưa từng có.

    Véo mũi, hít vào, thở ra bằng miệng, hô hấp nhân tạo, ấn lồng ngực một lúc để tim hồi sức.

    Khi bác sĩ và quản gia chạy tới, họ nhìn thấy Hoàng Phủ Diệu Dương đang quỳ gối bên cạnh Lãnh Tiểu Dã, vẻ mặt lo lắng và nghiêm nghị mà họ chưa từng thấy.

    "Ngài bá tước, bác sĩ đến rồi," ông quản gia già nói một cách thận trọng.

    Hoàng Phủ Diệu Dương nhẹ nhàng nhấc khuôn mặt khỏi môi cô, "Nếu cô ấy mà chết, tôi sẽ cho tất cả các ngươi chết cùng cô ấy!"

    Bác sĩ hoảng sợ quỳ xuống đất, vội vàng lấy dụng cụ y tế ra, chuẩn bị kiểm tra cho Lãnh Tiểu Dã.

    "Khụ!"

    Lúc này, Lãnh Tiểu Dã đang nằm trên mặt đất nhẹ nhàng ho khẽ một tiếng.

    Hoàng Phủ Diệu Dương vươn lòng bàn tay ra chặn bác sĩ, đôi mắt xanh biếc nhìn Lãnh Tiểu Dã đầy lo lắng.

    "Khụ!"

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Cô lại ho, lần này tiếng ho rõ rệt hơn cái trước đó.

    Không những thế, lông mi khẽ run lên, sau đó hai mắt từ từ mở ra.

    "Tiểu Dã!" Anh vui vẻ gọi tên cô, ôm cô vào lòng, "Thật tốt quá, thật tốt quá, tôi biết em sẽ không chết, tôi không để em chết thì em không thể chết.."

    Lãnh Tiểu Dã không nói được lời nào, hơi thở vừa mới chậm lại đã bị ôm chặt khiến cô lại càng ho nhiều hơn.

    "Ngài bá tước." Bác sĩ thận trọng nói, "Nếu ngài giữ chặt như vậy sẽ ảnh hưởng đến hô hấp của cô ấy.."

    "Câm miệng!"

    Hoàng Phủ Diệu Dương quát lên, cánh tay thả lỏng.

    Lãnh Tiểu Dã hít thở sâu vài lần trước khi dịu đi.

    "Em không sao chứ?" Hoàng Phủ Diệu Dương vui mừng nhìn cô.

    Lãnh Tiểu Dã nhếch khóe môi nhợt nhạt nhìn anh, giơ tay trái lên, làm động tác vuốt ve giữa cổ anh.

    "Tôi sẽ giết chết anh!"

    Anh giương môi lên cười, "Em muốn làm gì cũng được!"

    Truyện được dịch bởi team The Calantha và đăng tải ở dtruyen- dembuon.vn - s2. Truyenhd, nếu bạn đọc nơi khác chính tỏ là ăn cắp. Hãy chỉ đọc bản chính và đẩy lùi các kiếm tiền phi pháp này bằng cách đọc truyện tại page team và 3 web trên

    Vừa nói anh vừa ôm cô đi vào phòng ngủ.

    Chỉ cần cô còn sống, cô có thể làm bất cứ điều gì nếu muốn.

    Lãnh Tiểu Dã không cử động, vừa mới bình phục sau cơn ngạt thở, sức lực còn rất yếu, đầu óc choáng váng.

    Lão quản gia cùng bác sĩ cũng đi theo sau đó, bác sĩ cẩn thận kiểm tra cơ thể cô, cuối cùng chẩn đoán cô bị hạ đường huyết.

    Nếu Lãnh Tiểu Dã có thể cử động mạng, cô nhất định sẽ đá anh ta thật mạnh bằng hai chân.

    Cô rõ ràng là bị nụ hôn của tên khốn này làm cho ngất xỉu, không liên quan gì đến lượng đường trong máu cả.

    Đương nhiên Hoàng Phủ Diệu Dương biết sự thật, nghe nói cô không sao, anh hoàn toàn yên tâm, nhẹ nhàng nâng lòng bàn tay lên.
     
  10. Linh Bư Hãy Ủng Hộ Linh Bư Bằng 1 like

    Bài viết:
    286
    Chương 39: Ngoan đợi anh

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng tám 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...