- Tên bài thơ: Đêm trăn trở - Tác giả: Chuotchubuxu - Thể loại: Tự do - Hoàn cảnh sáng tác: Cuộc sống mệt mỏi, khó khăn đổ dồn liên tục vào một thời điểm khiến ai trong gia đình cũng mệt mỏi mà không chia sẻ thành lời. Ai cũng né tránh than thở, ai cũng tự cố gắng vượt qua. Khi màn đêm buông xuống, mọi người đã ngủ say thì người mẹ trẻ nằm thao thức trăn trở, đối diện với tâm trí, cảm giác của chính mình. Người mẹ trẻ ngẫm về gia đình nhỏ của bản thân, ngẫm về bố mẹ mình, ngẫm về khó khăn phải tự vượt qua giai đoạn này và rồi tự động viên là ai cũng phải vậy. Một cảm giác mệt, nản, loay hoay, bế tắc nhưng vẫn ráng tìm ra ánh sáng le lói tốt đẹp. (Câu hỏi tu từ hay các đoạn ngắt quãng tưởng như không vần điệu lại có tính liên kết với nhau và là chủ ý của người viết) - Nội dung: Đêm khuya, Bóng bố nằm dài ngủ.. mệt Bóng con nằm cạnh.. co ro Mẹ trăn trở, toan tính nhiều nỗi lo Liệu hết mưa trời có rạng? Đêm ngẫm, Ông ngoại.. một đời giản dị Bà ngoại.. một đời gian truân Giờ đã già vẫn phải lo nuôi thân Con cháu liệu có bao giờ nghĩ? Đêm thương, Mỗi thành viên vẫn phải lo cơm áo Tháng ngày dài chưa dứt nỗi khổ đau Chỉ có niềm vui nhỏ sau mỗi bữa cơm rau Hạnh phúc đơn sơ, mong manh, ngắn ngủi. Có lẽ, Rồi cuộc đời ai cũng được phủ bụi: Bằng tháng ngày dài, thấm đẫm mồ hôi Bằng khó khăn, thử thách không thôi Bằng ký ức buồn vui, pha trộn. Để, Bản lĩnh được tôi rèn Niềm tin được vun đắp Con đường đi có nhọc Vẫn đứng vững, không lùi Cuộc sống có chôn vùi Vẫn hiên ngang, đối diện. Mong: Bình an, đủ đầy, hạnh phúc? * * * Trống rỗng một đêm khuya. Đêm muộn. Hà Nội, 29.07.2024