Đêm buồn xa xứ Một đêm buồn! Một đêm buồn, giữa dòng đời cô quạnh Ngắm sao trời thổn thức nhớ ngày xưa Nơi có tình người ấm nồng như bếp lửa Giờ lạnh lẽo, ngọn lửa đêm tàn lụi Suốt canh thâu chẳng chợp mắt một giờ Cũng bởi lòng âm ỉ nỗi buồn lo Buồn vì chẳng còn ai bầu bạn Chẳng còn ai để trút bỏ nỗi lòng Lo vì cơm áo gạo tiền Được bữa no rồi bữa đói triền miên Còn lo vì cảnh nghèo chẳng dứt Trăn trở hoài giấc mộng chẳng thành thơ Mong một mai áo ấm sum vầy Cùng gia đình, bè bạn sớm trưa Chung vui lại, nói cảnh đời xa xứ Biết bao giờ mới trở lại quê nhà. Tác giả: Dinhnhutung
Trở về nhà Con trở về nhà sau nhiều năm xa cách Nhà vẫn như xưa vẫn chan chứa tình người Nhà có mẹ, có cha Những người thân, bè bạn Có người con thương xa cách vẫn nhớ về Lòng bồi hồi, chan chứa Bao năm lạc chốn quê người Con lại về đây Ăn bữa cơm sum họp Kể nhau nghe những gian khổ lắng lo Vui sum vầy Ôi! Những ngày xa xứ Chẳng được bữa no Chẳng ấm áp tình người Con trở về không bao giờ đi nữa Ở bên mẹ già, vui vẻ bên cha. Tác giả: Dinhnhutung