Bài viết: 337 



Đề đọc hiểu 1: Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi:
"Tôi thích nhiều bài. Những bài hành khúc bộ đội hay hát trên những ngả đường mặt trận. Tôi thích dân ca quan họ mềm mại, dịu dàng. Thích Ca-chiu- sa của Hồng quân Liên Xô. Thích ngồi bó gối mơ màng:" Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.. ". Đó là dân ca Ý trữ tình giàu có, phải lấy giọng thật trầm. Thích nhiều. Nhưng tôi không muốn hát lúc này. Tôi đâm cáu với chị Thao, mặc dù, tôi hiểu, những tình cảm gì đang quay cuồng trong chị. Chị cứ đưa mắt nhìn Nho, lấy tay sửa cái cổ áo, cái ve áo và tóc nó. Chị không khóc đó thôi, chị không ưa cả nước mắt. Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau này là bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ."
(Ngữ văn 9, Tập hai)
Câu 1: Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?
Câu 2: Nêu hoàn cảnh sáng tác văn bản trên?
Câu 3:
A. Câu văn: "Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.." là lời dẫn trực tiếp hay gián tiếp?
B. Câu: "Thích nhiều." là câu đặc biệt hay câu rút gọn? Vì sao?
Câu 4: Câu cuối đoạn văn: "Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau này là bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ." có ý nghĩa gì?
Gợi ý học bài
Câu 1:
- Đoạn văn trên trích trong văn bản: "Những ngôi sao xa xôi"
- Tác giả: Lê Minh Khuê.
Câu 2:
- Hoàn cảnh sáng tác: Truyện ngắn "Những ngôi sao xa xôi" sáng tác 1971, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra ác liệt, lúc đó tác giả từng là chiến sĩ thanh niên xung phong ở Trường Sơn.
Câu 3:
A. Câu văn: "Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.." là lời dẫn trực tiếp
B. Câu: "Thích nhiều." là câu rút gọn.
- Vì dựa vào các câu văn trước đó, có thể xác định được bộ phận có mặt là vị ngữ, bộ phận được rút gọn là chủ ngữ và có thể khôi phục được bộ phận đã rút gọn.
Câu 4: Câu cuối đoạn văn: "Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau này là bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ." có ý nghĩa:
Nước mắt là bằng chứng của sự yếu mềm, của sự đầu hàng, sự thua cuộc. Bởi vì Nho bị thương trong lúc đang thực thi công việc, khóc khi đồng đội bị thương sẽ khiến mọi người dễ tủi thân, chán nản, mất niềm tin, mất chí khí. Họ cũng xót xa cho Nho, lo lắng cho Nho lắm chứ và Nho không khóc nhưng lại khiến tâm trạng của họ bị rối loạn và xúc động. Vậy nên, khóc bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ. Bởi có lẽ, công việc đầy nguy hiểm của họ không cho phép họ yếu đuối và rơi nước mắt, vì đó chẳng khác gì một sự tự nhục mạ cả. Họ đều hiểu rõ điều đó, và với sự cảm thông cho tâm trạng của nhau cũng như sự thấu hiểu của những người đồng đội, họ nhìn thấy điều đó trong mắt nhau.
Câu văn như một lời tự nhủ của các cô gái thanh niên xung phong: Cuộc sống càng khó khăn, gian khổ và nguy hiểm thì càng cần phải bản lĩnh, cứng rắn, kiên cường. Tuy cuộc sống nơi chiến trường của họ ác liệt và phải đối mặt với cái chết nhưng sự khốc liệt của cuộc chiến đã tôi luyện họ thành những người có ý chí kiên cường. Ba cô gái hội tụ vẻ đẹp của những thanh niên xung phong dũng cảm trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Những giọt nước mắt mong manh của người con gái đã bị kìm nén lại sâu bên trong bởi cái sự kiên cường, ý chí mạnh mẽ vả cứng cỏi của họ.
Qua đó, ta thấy vẻ đẹp tâm hồn của các cô gái Trường Sơn: Dũng cảm, can trường, giàu hy sinh và đầy bản lĩnh.
"Tôi thích nhiều bài. Những bài hành khúc bộ đội hay hát trên những ngả đường mặt trận. Tôi thích dân ca quan họ mềm mại, dịu dàng. Thích Ca-chiu- sa của Hồng quân Liên Xô. Thích ngồi bó gối mơ màng:" Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.. ". Đó là dân ca Ý trữ tình giàu có, phải lấy giọng thật trầm. Thích nhiều. Nhưng tôi không muốn hát lúc này. Tôi đâm cáu với chị Thao, mặc dù, tôi hiểu, những tình cảm gì đang quay cuồng trong chị. Chị cứ đưa mắt nhìn Nho, lấy tay sửa cái cổ áo, cái ve áo và tóc nó. Chị không khóc đó thôi, chị không ưa cả nước mắt. Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau này là bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ."
(Ngữ văn 9, Tập hai)
Câu 1: Đoạn văn trên trích trong văn bản nào? Tác giả là ai?
Câu 2: Nêu hoàn cảnh sáng tác văn bản trên?
Câu 3:
A. Câu văn: "Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.." là lời dẫn trực tiếp hay gián tiếp?
B. Câu: "Thích nhiều." là câu đặc biệt hay câu rút gọn? Vì sao?
Câu 4: Câu cuối đoạn văn: "Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau này là bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ." có ý nghĩa gì?
Gợi ý học bài

Câu 1:
- Đoạn văn trên trích trong văn bản: "Những ngôi sao xa xôi"
- Tác giả: Lê Minh Khuê.
Câu 2:
- Hoàn cảnh sáng tác: Truyện ngắn "Những ngôi sao xa xôi" sáng tác 1971, khi cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra ác liệt, lúc đó tác giả từng là chiến sĩ thanh niên xung phong ở Trường Sơn.
Câu 3:
A. Câu văn: "Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.." là lời dẫn trực tiếp
B. Câu: "Thích nhiều." là câu rút gọn.
- Vì dựa vào các câu văn trước đó, có thể xác định được bộ phận có mặt là vị ngữ, bộ phận được rút gọn là chủ ngữ và có thể khôi phục được bộ phận đã rút gọn.
Câu 4: Câu cuối đoạn văn: "Nước mắt đứa nào chảy trong khi cần cái cứng cỏi của nhau này là bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ." có ý nghĩa:
Nước mắt là bằng chứng của sự yếu mềm, của sự đầu hàng, sự thua cuộc. Bởi vì Nho bị thương trong lúc đang thực thi công việc, khóc khi đồng đội bị thương sẽ khiến mọi người dễ tủi thân, chán nản, mất niềm tin, mất chí khí. Họ cũng xót xa cho Nho, lo lắng cho Nho lắm chứ và Nho không khóc nhưng lại khiến tâm trạng của họ bị rối loạn và xúc động. Vậy nên, khóc bị xem như bằng chứng của một sự tự nhục mạ. Bởi có lẽ, công việc đầy nguy hiểm của họ không cho phép họ yếu đuối và rơi nước mắt, vì đó chẳng khác gì một sự tự nhục mạ cả. Họ đều hiểu rõ điều đó, và với sự cảm thông cho tâm trạng của nhau cũng như sự thấu hiểu của những người đồng đội, họ nhìn thấy điều đó trong mắt nhau.
Câu văn như một lời tự nhủ của các cô gái thanh niên xung phong: Cuộc sống càng khó khăn, gian khổ và nguy hiểm thì càng cần phải bản lĩnh, cứng rắn, kiên cường. Tuy cuộc sống nơi chiến trường của họ ác liệt và phải đối mặt với cái chết nhưng sự khốc liệt của cuộc chiến đã tôi luyện họ thành những người có ý chí kiên cường. Ba cô gái hội tụ vẻ đẹp của những thanh niên xung phong dũng cảm trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Những giọt nước mắt mong manh của người con gái đã bị kìm nén lại sâu bên trong bởi cái sự kiên cường, ý chí mạnh mẽ vả cứng cỏi của họ.
Qua đó, ta thấy vẻ đẹp tâm hồn của các cô gái Trường Sơn: Dũng cảm, can trường, giàu hy sinh và đầy bản lĩnh.
Chỉnh sửa cuối: