Chương 18: Biến Đổi.
"Các ngươi vẫn chưa giết Tatsuya Raito? Ngươi đang chống lệnh sao? Albert Trancy!"
Một người đàn ông xuất hiện trên màn hình liên hệ với Albert, dù chỉ tầm hơn bốn mươi tuổi, với mái tóc dài ngang vai và bộ quân phục màu đen đặc trưng của Quân đoàn phía Tây thuộc Đế quốc. Đối phương thể hiện sự không hài lòng với người đang ngồi trên bàn làm việc mà nhìn trực diện về màn hình trước mặt.
"Chúng ta không thể hành động vội vàng được, phía sau y là Nate River. Dù bản thân tôi đã không còn gì phải sợ nhưng các Ngài thì sao? Các Ngài có thể biết hắn sẽ làm gì nếu con trai hắn chết tại đây chứ?"
Albert ánh mắt sắc lạnh, trầm tĩnh mà nói một cách hết sức hợp tình hợp lý và đó cũng là cách nghĩ của ông ta trước khi Raito có ý định hợp tác với tổ chức Omega.
"..."
Đối phương trầm ngâm như có điều ngẫm nghĩ, dù là người ra lệnh nhưng bản thân kẻ trên màn hình có tuổi đời trẻ hơn Albert rất nhiều, quyền lực quyết định địa vị và tiếng nói giữa họ, thể hiện người trong bộ quân phục sang trọng trên màn hình có địa vị không nhỏ tại khu vực này.
"Cũng khá hợp lý! Nhưng ngươi phải đảm bảo hắn không thể mò đến bí mật của chúng ta, đặc biệt là không để hắn gặp Ngài ấy."
"Vâng!"
Trước những lời như mệnh lệnh truyền xuống của người trên màn hình, Albert tỏ ra phục tùng mà đáp lời. Dù biết quyền lực là thứ mà không phải ai cũng có thể tiếp cận được và chúng đáng ghét như thế nào, nhưng ông ta không còn cách nào khác hơn để tiếp tục duy trì cơ sở nghiên cứu này.
Cũng như ngày xưa chỉ vì muốn phát triển thành quả nghiên cứu của mình mà tìm đến con ác quỷ đến từ địa ngục kia, để kết quả không chỉ mất đi mọi thứ quan trọng, còn phải dựa vào cọng rơm cứu mạng là chúng.
Nỗi uất hận như trong quá khứ tìm về, những hình ảnh lúc đó hiện lên như những thướt phim còn lưu trữ kỹ càng trong trí nhớ của Albert.
"Albert!"
Một người đàn ông trong trang phục một nhà khoa học đang hớt hải chạy vào, ông ta lớn tiếng gọi người đang ngồi xem lại tài liệu trên bàn.
"Chuyện gì mà anh gấp thế?"
Albert quay đầu hỏi người đàn ông đang chạy đến, nếu so tuổi tác đối phương trông lớn tuổi hơn Albert chừng vài tuổi.
Đối phương chính là Denit Henessy, là người cộng tác cùng Albert để tạo ra công trình nghiên cứu mà họ cho là sẽ rất vĩ đại nếu được chính quyền Đại quốc thừa nhận.
Họ đã thành công tạo ra những chiến binh bất khả chiến bại, có khả năng tự hồi phục nếu bị thương tổn. Đây cũng là một tín hiệu tốt nếu áp dụng trong y học và với quân đội nếu nhân rộng sẽ tạo ra đội quân vô địch.
Chính vì vậy họ đã tìm cách liên hệ chào mời với người có quyền quyết định nhất tại đây, Đại tướng River. Với quân đội hùng hậu và chinh chiến khắp nơi, chắc chắn ông ta sẽ không từ chối lời mời hấp dẫn này.
Và đúng như những gì họ dự đoán, sau khi thông qua một Tướng quân khu vực trình trực tiếp báo cáo của họ lên Tổng bộ phía Tây, chưa tới mười ngày đã có hồi âm tích cực.
"Họ đã nhận lời mời của chúng ta."
Denit không giấu được sự vui mừng, tiến đến gần Albert mà nói. Khác với vẻ ngoài sắc lạnh của Albert, bản thân Denit có gương mặt hiền lành, phúc hậu, nếu Eva có thể nhận biết thì đây chính là vị Giáo sư đã xuất hiện trong ký ức của cô khi ở trong chiếc lồng kính kinh hoàng đó.
"Nhanh như vậy sao?"
Albert quay người hỏi với vẻ hết sức ngạc nhiên, ông ta không ngờ được bên phía Tổng bộ lại nhanh chóng đến vậy.
"Họ là đang cảm thấy hứng thú với nghiên cứu của chúng ta."
Denit rất hào hứng nói, bọn họ đã bỏ ra tâm huyết gần hai mươi năm mới có được chút thành quả này, nếu chỉ đem áp dụng trong y học thì thật quá lãng phí. Trong khi chiến tranh luôn luôn rất cần những con người thiện chiến và người biến đổi chính là lựa chọn tuyệt vời nhất.
"Họ nói Đại tướng sẽ đích thân đến để thị phạm, bảo chúng ta chuẩn bị thật kỹ càng để đón tiếp."
Denit hứng khởi nói tiếp những tin tức nhận được cho Albert nghe. Người đối diện không khỏi có chút hồi hợp mà hỏi lại:
"Khi nào Đại tướng River sẽ đến?"
Denit nhanh chóng lấy ra một tin tức được gửi trực tiếp vào liên lạc cá nhân của ông chuyển sang cho Albert xem, đồng thời mở miệng nói:
"Năm ngày sau."
...
Năm ngày sau.
Tầng hầm bí mật của cơ sở nghiên cứu Omega.
"Đây là thành quả tuyệt vời nhất của chúng tôi, E01!"
Lời nói phát ra trong một căn phòng dưới tầng hầm, xung quanh là những bức tường trắng và một bức tường kính lớn dùng để quan sát những gì xảy ra bên phía căn phòng đối diện, mà nơi đó hiện đang đứng là một bé gái chừng bảy, tám tuổi, ánh mắt vô hồn, chỉ biết nhìn vô định về một hướng.
Denit Henessy nghiêm chỉnh trong trang phục một nhà khoa học, mái tóc chảy sướt chỉnh chu, dáng vẻ và ngữ điệu hết sức chăm chút, cho thấy sự quan trọng trong lần gặp mặt lần này.
Ông ta đang đứng bên cạnh một người mặc trang phục màu đen hoàn toàn, trên mặt là chiếc mặt nạ màu trắng hình mặt cười rất đặc trưng. Nhưng nếu không có những vị Tướng quân khác tháp tùng bên cạnh, có lẽ Denit sẽ không thể nhận biết đây chính là Đại tướng River trong truyền thuyết.
Dù hết sức tỏ ra nhiệt tình và thân cận, nhưng từ khi đón tiếp người từ phi cơ đến giờ, Denit chưa từng được nghe người bên cạnh nói ra dù chỉ một từ. Mọi cuộc đàm thoại đều do vị Tướng quân bên cạnh đứng ra trao đổi với họ, như thể rõ ràng ông ta đến đây đúng như nhưng gì đã nói chính là "thị phạm"*.
*Thị phạm: có hai nghĩa tùy theo ngữ cảnh. Khi là động từ chỉ một hành động làm mẫu cho người khác quan sát, học tập. Trong lĩnh vực tiếp thị và quảng cáo: "Thị phạm" (target audience) là khách hàng mục tiêu mà một sản phẩm tiếp thị hướng đến, có đặc điểm, nhu cầu và sở thích tương tự và có khả năng trở thành khách hàng tiềm năng.
Người mang mặt nạ trắng không một lời mà ngồi xuống vị trí quan sát gian phòng bên cạnh thông qua tấm kính trong suốt. Sau khi nhìn đứa trẻ vô hồn vài giây, bàn tay mang chiếc găng cùng màu trang phục, không nặng không nhẹ ngón tay gõ một tiếng xuống mặt bàn màu trắng tương phản.
"Có thể bắt đầu rồi!"
Vị Tướng quân thân cận đứng bên cạnh nhanh chóng hiểu ý người đang ngồi trên ghế, quay mặt nói một tiếng với Denit đang đứng một bên như người hầu cận chờ đợi được sai xử.
"Vâng!"
Denit như nhận lệnh mà hết sức nghiêm túc đáp lời. Ông lập tức phát lệnh qua hệ thống liên hệ, những phụ tá trong cơ sở nghiên cứu dù không được trực tiếp đi theo đội hình những vị quan chức cấp cao này, nhưng vẫn ở bên ngoài và lân cận để phụ trách những màn trình diễn đón tiếp thật nồng hậu. Riêng biệt chỉ có Albert là vẫn chưa thấy xuất hiện.
Khi tín hiệu được phát ra, một hệ thống âm thanh vang vọng cả gian phòng bên cạnh, khiến đứa trẻ như vô hồn kia cũng phải ngẫng mặt nhìn. Không bao lâu sau đó, cánh cửa tự động phía đối diện cô bé được mở ra, hai hình hài quái dị từ đó mà tiến tới, chúng bước chân dị dạng, thân thể đã bị biến đổi không còn ra hình dạng con người, nếu dùng từ ngữ để hình dung có thể gọi là quái vật, đây là những sản phẩm thất bại dùng để E01 diễn tập chiến đấu.
Denit liếc nhìn người đang ngồi trên ghế quan sát, lo lắng liệu ông ta có ý kiến gì về hình hài đáng sợ của những sản phẩm thất bại này. Nhưng Denit đã quá xem thường cách nhìn của những nhà lãnh đạo hàng đầu này, không chỉ Tây Đại tướng không chút phản ứng mà ngay cả những tướng lĩnh đang đứng bên cạnh cũng không vì đó mà nháy mắt.
Hai con quái vật như nhìn thấy đứa trẻ trước mặt, chúng gào thét mà chạy đến, dù hình thù dị dạng nhưng di chuyển của chúng đủ nhanh để tiến đến con mồi, đôi tay chúng là những vũ khí sắt bén không còn là bàn tay con người nữa.
Ánh mắt vô hồn của cô bé bỗng chốc như tỉnh táo, ánh nhìn rất quyết đoán mà tránh được cái vồ đầy chết chóc của hai con quái vật xông đến. Sau một lúc tránh né hai con quái vật có thân hình to lớn và sức mạnh hơn người bình thường. Cô rất nhanh nhẹn mà đạp lên thân hình dị dạng của một trong hai để đạt độ cao cần thiết, vũ khí sắc bén từ đôi bàn tay biến đổi, nhanh chóng cắt lìa phần cổ của một trong hai, cơ thể có phần to lớn do biến dạng mà đổ ầm xuống, cô ngã ra một góc bên cạnh, máu từ chúng làm ướt một mảng bộ đồ màu trắng đang mặc trên người, hai bàn tay thu lại như bình thường mà lau đi vết máu dính trên mặt, hơi thở hổn hển vì dù sao cô cũng chỉ là bé gái chưa đầy mười tuổi.
Kẻ còn lại dù là quái vật nhưng vẫn thấy được đồng bọn đã bị hạ gục, lập tức hướng đến cô bé mà tấn công tới tấp, bé gái dù có đôi chân nhanh nhẹn liên tục tránh né đối kháng trực tiếp nhưng vẫn bị đánh trúng vài lần, may mắn là đó không phải đôi bàn tay như lợi khí sắc bén kia.
"E01, biến đổi đi!"
Một giọng nói như ra lệnh vang lên trong căn phòng nồng nặc mùi máu tanh này. Đó chính là giọng nói của Albert Trancy, ông ta không trực tiếp ra bên ngoài để đón tiếp chính là để điều khiển màn trình diễn đặc sắc này. Như dự tính sau khi kết thúc trận đấu sẽ đến gặp trực tiếp các lãnh đạo cấp cao của Đế quốc.
Sau khi giọng nói được phát ra, toàn thân đứa trẻ bỗng khựng lại, như cỗ máy được nhập lịch trình mà tiến hành biến đổi, ánh mắt mang con ngươi hổ phách sáng màu hơn đi kèm với tròng mắt như dã thú, chỉ trong chớp mắt màu sắc cả căn phòng đã thay đổi, kèm theo cả nét mặt và ánh mắt của những vị Tướng quân đang đứng bên ngoài quan sát, họ ngây ngẩn người nhìn lấy sự kỳ dị ngoài sức tưởng tượng, ánh sáng màu vàng như chói lọi cả không gian căn phòng, biến nó trở nên chói mắt người xem.
Không chỉ những vị tướng bên cạnh, ngay cả người mang mặt nạ đang ngồi nhìn trong sự tẻ nhạt từ ban đầu, cũng có chút ngạc nhiên mà nhìn về phía cô bé đang trong trạng thái biến đổi. Chỉ qua trong giây phút ngắn ngủi, ánh sáng màu vàng sáng chói đó như xuyên qua được cơ thể to lớn dị dạng trước mặt, khi mọi thứ qua đi, ánh sáng mất dần, E01 trở lại bình thường là một đứa trẻ, nhưng phía sau đứa trẻ đó cơ thể quái vật kia đã bị chẻ làm hai mảnh mà ngã ra sàn nhà.
"Đó là gì chứ?"
Một vị Tướng quân thất thố mà lên tiếng, sau đó y nhanh chóng ý thức được mình đang ở đâu mà ngậm miệng, lo lắng nhìn người đang ngồi đó vẫn đang lặng yên mà quan sát đứa trẻ sau khi trải qua biến đổi, sự sợ hãi, mịt mờ, như vừa trải qua một cơn ác mộng, giao lý trí bản thân cho một thế lực vô hình.
Một người đàn ông xuất hiện trên màn hình liên hệ với Albert, dù chỉ tầm hơn bốn mươi tuổi, với mái tóc dài ngang vai và bộ quân phục màu đen đặc trưng của Quân đoàn phía Tây thuộc Đế quốc. Đối phương thể hiện sự không hài lòng với người đang ngồi trên bàn làm việc mà nhìn trực diện về màn hình trước mặt.
"Chúng ta không thể hành động vội vàng được, phía sau y là Nate River. Dù bản thân tôi đã không còn gì phải sợ nhưng các Ngài thì sao? Các Ngài có thể biết hắn sẽ làm gì nếu con trai hắn chết tại đây chứ?"
Albert ánh mắt sắc lạnh, trầm tĩnh mà nói một cách hết sức hợp tình hợp lý và đó cũng là cách nghĩ của ông ta trước khi Raito có ý định hợp tác với tổ chức Omega.
"..."
Đối phương trầm ngâm như có điều ngẫm nghĩ, dù là người ra lệnh nhưng bản thân kẻ trên màn hình có tuổi đời trẻ hơn Albert rất nhiều, quyền lực quyết định địa vị và tiếng nói giữa họ, thể hiện người trong bộ quân phục sang trọng trên màn hình có địa vị không nhỏ tại khu vực này.
"Cũng khá hợp lý! Nhưng ngươi phải đảm bảo hắn không thể mò đến bí mật của chúng ta, đặc biệt là không để hắn gặp Ngài ấy."
"Vâng!"
Trước những lời như mệnh lệnh truyền xuống của người trên màn hình, Albert tỏ ra phục tùng mà đáp lời. Dù biết quyền lực là thứ mà không phải ai cũng có thể tiếp cận được và chúng đáng ghét như thế nào, nhưng ông ta không còn cách nào khác hơn để tiếp tục duy trì cơ sở nghiên cứu này.
Cũng như ngày xưa chỉ vì muốn phát triển thành quả nghiên cứu của mình mà tìm đến con ác quỷ đến từ địa ngục kia, để kết quả không chỉ mất đi mọi thứ quan trọng, còn phải dựa vào cọng rơm cứu mạng là chúng.
Nỗi uất hận như trong quá khứ tìm về, những hình ảnh lúc đó hiện lên như những thướt phim còn lưu trữ kỹ càng trong trí nhớ của Albert.
"Albert!"
Một người đàn ông trong trang phục một nhà khoa học đang hớt hải chạy vào, ông ta lớn tiếng gọi người đang ngồi xem lại tài liệu trên bàn.
"Chuyện gì mà anh gấp thế?"
Albert quay đầu hỏi người đàn ông đang chạy đến, nếu so tuổi tác đối phương trông lớn tuổi hơn Albert chừng vài tuổi.
Đối phương chính là Denit Henessy, là người cộng tác cùng Albert để tạo ra công trình nghiên cứu mà họ cho là sẽ rất vĩ đại nếu được chính quyền Đại quốc thừa nhận.
Họ đã thành công tạo ra những chiến binh bất khả chiến bại, có khả năng tự hồi phục nếu bị thương tổn. Đây cũng là một tín hiệu tốt nếu áp dụng trong y học và với quân đội nếu nhân rộng sẽ tạo ra đội quân vô địch.
Chính vì vậy họ đã tìm cách liên hệ chào mời với người có quyền quyết định nhất tại đây, Đại tướng River. Với quân đội hùng hậu và chinh chiến khắp nơi, chắc chắn ông ta sẽ không từ chối lời mời hấp dẫn này.
Và đúng như những gì họ dự đoán, sau khi thông qua một Tướng quân khu vực trình trực tiếp báo cáo của họ lên Tổng bộ phía Tây, chưa tới mười ngày đã có hồi âm tích cực.
"Họ đã nhận lời mời của chúng ta."
Denit không giấu được sự vui mừng, tiến đến gần Albert mà nói. Khác với vẻ ngoài sắc lạnh của Albert, bản thân Denit có gương mặt hiền lành, phúc hậu, nếu Eva có thể nhận biết thì đây chính là vị Giáo sư đã xuất hiện trong ký ức của cô khi ở trong chiếc lồng kính kinh hoàng đó.
"Nhanh như vậy sao?"
Albert quay người hỏi với vẻ hết sức ngạc nhiên, ông ta không ngờ được bên phía Tổng bộ lại nhanh chóng đến vậy.
"Họ là đang cảm thấy hứng thú với nghiên cứu của chúng ta."
Denit rất hào hứng nói, bọn họ đã bỏ ra tâm huyết gần hai mươi năm mới có được chút thành quả này, nếu chỉ đem áp dụng trong y học thì thật quá lãng phí. Trong khi chiến tranh luôn luôn rất cần những con người thiện chiến và người biến đổi chính là lựa chọn tuyệt vời nhất.
"Họ nói Đại tướng sẽ đích thân đến để thị phạm, bảo chúng ta chuẩn bị thật kỹ càng để đón tiếp."
Denit hứng khởi nói tiếp những tin tức nhận được cho Albert nghe. Người đối diện không khỏi có chút hồi hợp mà hỏi lại:
"Khi nào Đại tướng River sẽ đến?"
Denit nhanh chóng lấy ra một tin tức được gửi trực tiếp vào liên lạc cá nhân của ông chuyển sang cho Albert xem, đồng thời mở miệng nói:
"Năm ngày sau."
...
Năm ngày sau.
Tầng hầm bí mật của cơ sở nghiên cứu Omega.
"Đây là thành quả tuyệt vời nhất của chúng tôi, E01!"
Lời nói phát ra trong một căn phòng dưới tầng hầm, xung quanh là những bức tường trắng và một bức tường kính lớn dùng để quan sát những gì xảy ra bên phía căn phòng đối diện, mà nơi đó hiện đang đứng là một bé gái chừng bảy, tám tuổi, ánh mắt vô hồn, chỉ biết nhìn vô định về một hướng.
Denit Henessy nghiêm chỉnh trong trang phục một nhà khoa học, mái tóc chảy sướt chỉnh chu, dáng vẻ và ngữ điệu hết sức chăm chút, cho thấy sự quan trọng trong lần gặp mặt lần này.
Ông ta đang đứng bên cạnh một người mặc trang phục màu đen hoàn toàn, trên mặt là chiếc mặt nạ màu trắng hình mặt cười rất đặc trưng. Nhưng nếu không có những vị Tướng quân khác tháp tùng bên cạnh, có lẽ Denit sẽ không thể nhận biết đây chính là Đại tướng River trong truyền thuyết.
Dù hết sức tỏ ra nhiệt tình và thân cận, nhưng từ khi đón tiếp người từ phi cơ đến giờ, Denit chưa từng được nghe người bên cạnh nói ra dù chỉ một từ. Mọi cuộc đàm thoại đều do vị Tướng quân bên cạnh đứng ra trao đổi với họ, như thể rõ ràng ông ta đến đây đúng như nhưng gì đã nói chính là "thị phạm"*.
*Thị phạm: có hai nghĩa tùy theo ngữ cảnh. Khi là động từ chỉ một hành động làm mẫu cho người khác quan sát, học tập. Trong lĩnh vực tiếp thị và quảng cáo: "Thị phạm" (target audience) là khách hàng mục tiêu mà một sản phẩm tiếp thị hướng đến, có đặc điểm, nhu cầu và sở thích tương tự và có khả năng trở thành khách hàng tiềm năng.
Người mang mặt nạ trắng không một lời mà ngồi xuống vị trí quan sát gian phòng bên cạnh thông qua tấm kính trong suốt. Sau khi nhìn đứa trẻ vô hồn vài giây, bàn tay mang chiếc găng cùng màu trang phục, không nặng không nhẹ ngón tay gõ một tiếng xuống mặt bàn màu trắng tương phản.
"Có thể bắt đầu rồi!"
Vị Tướng quân thân cận đứng bên cạnh nhanh chóng hiểu ý người đang ngồi trên ghế, quay mặt nói một tiếng với Denit đang đứng một bên như người hầu cận chờ đợi được sai xử.
"Vâng!"
Denit như nhận lệnh mà hết sức nghiêm túc đáp lời. Ông lập tức phát lệnh qua hệ thống liên hệ, những phụ tá trong cơ sở nghiên cứu dù không được trực tiếp đi theo đội hình những vị quan chức cấp cao này, nhưng vẫn ở bên ngoài và lân cận để phụ trách những màn trình diễn đón tiếp thật nồng hậu. Riêng biệt chỉ có Albert là vẫn chưa thấy xuất hiện.
Khi tín hiệu được phát ra, một hệ thống âm thanh vang vọng cả gian phòng bên cạnh, khiến đứa trẻ như vô hồn kia cũng phải ngẫng mặt nhìn. Không bao lâu sau đó, cánh cửa tự động phía đối diện cô bé được mở ra, hai hình hài quái dị từ đó mà tiến tới, chúng bước chân dị dạng, thân thể đã bị biến đổi không còn ra hình dạng con người, nếu dùng từ ngữ để hình dung có thể gọi là quái vật, đây là những sản phẩm thất bại dùng để E01 diễn tập chiến đấu.
Denit liếc nhìn người đang ngồi trên ghế quan sát, lo lắng liệu ông ta có ý kiến gì về hình hài đáng sợ của những sản phẩm thất bại này. Nhưng Denit đã quá xem thường cách nhìn của những nhà lãnh đạo hàng đầu này, không chỉ Tây Đại tướng không chút phản ứng mà ngay cả những tướng lĩnh đang đứng bên cạnh cũng không vì đó mà nháy mắt.
Hai con quái vật như nhìn thấy đứa trẻ trước mặt, chúng gào thét mà chạy đến, dù hình thù dị dạng nhưng di chuyển của chúng đủ nhanh để tiến đến con mồi, đôi tay chúng là những vũ khí sắt bén không còn là bàn tay con người nữa.
Ánh mắt vô hồn của cô bé bỗng chốc như tỉnh táo, ánh nhìn rất quyết đoán mà tránh được cái vồ đầy chết chóc của hai con quái vật xông đến. Sau một lúc tránh né hai con quái vật có thân hình to lớn và sức mạnh hơn người bình thường. Cô rất nhanh nhẹn mà đạp lên thân hình dị dạng của một trong hai để đạt độ cao cần thiết, vũ khí sắc bén từ đôi bàn tay biến đổi, nhanh chóng cắt lìa phần cổ của một trong hai, cơ thể có phần to lớn do biến dạng mà đổ ầm xuống, cô ngã ra một góc bên cạnh, máu từ chúng làm ướt một mảng bộ đồ màu trắng đang mặc trên người, hai bàn tay thu lại như bình thường mà lau đi vết máu dính trên mặt, hơi thở hổn hển vì dù sao cô cũng chỉ là bé gái chưa đầy mười tuổi.
Kẻ còn lại dù là quái vật nhưng vẫn thấy được đồng bọn đã bị hạ gục, lập tức hướng đến cô bé mà tấn công tới tấp, bé gái dù có đôi chân nhanh nhẹn liên tục tránh né đối kháng trực tiếp nhưng vẫn bị đánh trúng vài lần, may mắn là đó không phải đôi bàn tay như lợi khí sắc bén kia.
"E01, biến đổi đi!"
Một giọng nói như ra lệnh vang lên trong căn phòng nồng nặc mùi máu tanh này. Đó chính là giọng nói của Albert Trancy, ông ta không trực tiếp ra bên ngoài để đón tiếp chính là để điều khiển màn trình diễn đặc sắc này. Như dự tính sau khi kết thúc trận đấu sẽ đến gặp trực tiếp các lãnh đạo cấp cao của Đế quốc.
Sau khi giọng nói được phát ra, toàn thân đứa trẻ bỗng khựng lại, như cỗ máy được nhập lịch trình mà tiến hành biến đổi, ánh mắt mang con ngươi hổ phách sáng màu hơn đi kèm với tròng mắt như dã thú, chỉ trong chớp mắt màu sắc cả căn phòng đã thay đổi, kèm theo cả nét mặt và ánh mắt của những vị Tướng quân đang đứng bên ngoài quan sát, họ ngây ngẩn người nhìn lấy sự kỳ dị ngoài sức tưởng tượng, ánh sáng màu vàng như chói lọi cả không gian căn phòng, biến nó trở nên chói mắt người xem.
Không chỉ những vị tướng bên cạnh, ngay cả người mang mặt nạ đang ngồi nhìn trong sự tẻ nhạt từ ban đầu, cũng có chút ngạc nhiên mà nhìn về phía cô bé đang trong trạng thái biến đổi. Chỉ qua trong giây phút ngắn ngủi, ánh sáng màu vàng sáng chói đó như xuyên qua được cơ thể to lớn dị dạng trước mặt, khi mọi thứ qua đi, ánh sáng mất dần, E01 trở lại bình thường là một đứa trẻ, nhưng phía sau đứa trẻ đó cơ thể quái vật kia đã bị chẻ làm hai mảnh mà ngã ra sàn nhà.
"Đó là gì chứ?"
Một vị Tướng quân thất thố mà lên tiếng, sau đó y nhanh chóng ý thức được mình đang ở đâu mà ngậm miệng, lo lắng nhìn người đang ngồi đó vẫn đang lặng yên mà quan sát đứa trẻ sau khi trải qua biến đổi, sự sợ hãi, mịt mờ, như vừa trải qua một cơn ác mộng, giao lý trí bản thân cho một thế lực vô hình.
Chỉnh sửa cuối: