Tiểu thư độc thân
Viết vì đam mê
Bài viết: 69 

Hồi trước khi mà mình còn đang học cấp một lúc đó mình không biết rõ về hoàn cảnh gia đình mình. Khi mình nhìn các bạn bè có tiền tiêu vặt khi đi học còn mình không có hoặc khi nhìn bạn bè được đi chơi thoải mái mà mình cứ phải ở nhà trông nhà, làm việc nhà. Hồi đó cảm thấy tủi thân lắm, cứ đi học về nhà không thấy bố mẹ đã vậy mấy người họ hàng còn nói là bố mẹ bỏ mình đi luôn rồi, mình nghe được là lại ở nhà cứ vừa làm việc nhà vừa khóc. Họ nói gì mình cũng tin luôn càng tưởng càng tủi thân. Sau này lớn dần cũng hiểu chuyện, biết thông cảm cho bố mẹ thì cảm thấy bình thường thôi chứ không có gì mà phải đùa đòi giống con nhà người ta cả, đủ ăn đủ mặc là được. Lớn rồi muốn mua gì thì tự kiếm tiền mua thôi.