Hỏi đáp Đã Bao Giờ Bạn Tự Khóc Một Mình?

Thảo luận trong 'Hỏi Đáp' bắt đầu bởi Iseul Hạ Nhiên, 1 Tháng mười một 2021.

  1. Iseul Hạ Nhiên

    Bài viết:
    11
    Khóc có rất nhiều lí do.

    Vì buồn, vì vui, vì chán, vì hạnh phúc hay vân vân và mây mây lí do khác. Nhưng nếu khi khóc có người ở bên cạnh nghe chúng ta khóc, chia sẻ cho chúng ta về lí do đó thì có lẽ sẽ vui lắm nhỉ.

    Nhưng mình chưa bao giờ có người bên cạnh khi khóc. Khóc trước mặt ba vì bị ba đánh. Khóc trước mặt mẹ vì nhưng lời mình tâm sự của mình luôn bị mẹ nói ngược lại. Người duy nhất an ủi mình khi khóc đó là thằng bạn học chung cấp 1, nhưng bây giờ nó cũng không còn chơi với mình nữa (đến mình còn không biết lí do)

    Vậy nên mình toàn khóc một mình trong bóng tối và cảm thấy vừa vui vừa buồn vì điều đó.

    Có bao giờ bạn khóc một mình chưa? Và bạn có nhớ mình đã khóc một mình bao nhiêu lần.
     
  2. Vô Ky Cơ Tiện

    Bài viết:
    267
    Có rất nhiều lần là khác bên ngoài mình là là một người vui vẻ dễ gần bên ngoài mạnh mẽ, bên trong yếu mềm lắm mình hãy khóc một mình lắm khi nhớ về những điều trong quá khứ, khóc vì gia đình người thân, khóc vì bản thân, khóc một mình cũng là một cách giải tỏa áp lực của bản thân mình.
     
  3. Ngọc Thiền Sầu Hẹn kiếp sau, không tương phùng..

    Bài viết:
    363
    Từ hồi hiểu chuyện thì có lẽ mình chưa từng khóc trước mặt ai cả. Lần đầu thất tình, đó là một đêm mình khóc trong im lặng. Vào buổi học cuối cùng của thời học sinh, ai trong lớp cũng khóc còn mình thì chỉ tới ban đêm khi xung quanh không còn một tiếng động, những suy nghĩ ngổn ngang hiện lên trong đầu rằng sau khi lên đại học không còn gặp thầy cô, không còn gặp bạn bè, cũng có lẽ do áp lực thi đại học nên mình cũng chỉ ôm gối mà khóc. Bây giờ đôi lúc cảm thấy cô đơn hay áp lực về cuộc sống về việc học thì mình vẫn khóc và dĩ nhiên đó là những lúc không có ai. Không phải không có người an ủi, cũng không phải không có người quan tâm chỉ đơn giản nó là cách mình xả stress, khóc xong rồi lại tiếp tục học, tiếp tục cố gắng phát triển bản thân. Có thể nói mình cố tỏ ra mạnh mẽ cũng được nhưng mình thực sự không hi vọng những người mình quan tâm thấy mặt yếu đối của bản thân. Câu chuyện bạn chia sẻ mình cũng rất đồng cảm nhưng mình cũng đồng thời hi vọng bạn luôn vui vẻ. Nếu có một ngày mệt mỏi quá bạn có thể tìm và tâm sự với mình, mình sẵn sàng lắng nghe câu chuyện của bạn. Chúc bạn một ngày tốt lành!
     
  4. tbeo.04

    Bài viết:
    11
    Khóc một mình gần như là thói quen của mình luôn í, mình hễ gặp chuyện gì chạnh lòng đều kiếm một góc riêng và tự an ủi bản thân mình. Mình không giỏi chia sẻ cảm xúc của mình với người khác nghe nên ít ai có thể an ủi được mình ngoài chính bản thân mình.

    Nhưng nếu có một người ở bên để an ủi mình thì tốt biết mấy.
     
    Áng mâyMèo A Mao Huỳnh Mai thích bài này.
  5. Trường Ninh

    Bài viết:
    23
    Mình đã từng khóc một mình rất nhiều, thường là vùi đầu vào chăn rồi khóc. Mình khóc vì rất nhiều lý do, nhưng đến bây giờ mình vẫn chưa rơi một giọt nước mắt nào vì hạnh phúc cả;-; Nói vậy thôi chứ giờ cứ nghĩ lại về mấy cái lý do khiến mình khóc là lại thấy buồn cười. Kiểu là cứ nhớ lại việc gì buồn buồn là mình lại khóc, khóc mệt rồi thì đi ngủ, ngủ dậy rồi lại tiếp tục tận hưởng cuộc sống màu nhiệm này. Mình cũng không biết có phải do mình khóc nhiều quá hay không mà giờ mình có thêm một kĩ năng đặc biêt: Rơi nước mắt trong vòng 15 - 20s. (Có đôi lúc chỉ cần 5 - 10s). Mắt mình cũng kém nên nước mắt sinh lý hay bị chảy nhiều. Có lần mình còn bị người ta gọi là mít ướt nữa cơ, nghĩ lại thì thấy ấm ức quá nên lại ngồi khóc tiếp. Nhưng giờ mình đã đỡ hơn nhiều rồi. Là một người con gái thì mình luôn phải mạnh mẽ lên mà nhìn về trước tương lai, thay vì ngồi khóc sướt mướt hoài thì mình nên cười nhiều hơn, hòa đồng hơn, đến lúc đấy thì bạn sẽ thấy cuộc sống này thật kỳ diệu, chẳng còn âm u như trước nữa.
     
  6. Sống nhân hậu 16

    Bài viết:
    6
    Các em cố gắng lên nhé, anh năm nay 34 tuổi chắc là tuổi anh của các em rồi, cuộc đời anh đã trải qua khổ đau tận cùng, khổ đau vô hạn nhiều khi nằm nghĩ về đời mình cũng có lúc khóc
     
  7. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    Mình đã từng khóc một mình suốt hai năm. Khi đó, vì một vài lí do mà mình buộc phải nghỉ học khi đã học tới năm thứ 2 của bậc Đại học. Chuyện đó chỉ có mỗi mình mình biết, người nhà không ai biết.

    Ban ngày thì mình vẫn bình thường, tới tối, mỗi khi nghĩ tới cảnh bạn bè đi học, rồi làm lễ tốt nghiệp, chụp hình, ăn liên hoan các kiểu, còn mình phải sống lạc lõng, thậm chí còn không biết tương lai đi về đâu, thế là khóc. Cái nỗi đau đó nó chưa bao giờ dừng lại cho tới ngày mình kiếm được việc làm.

    Giờ thì mình ổn hơn rồi, ít nhất là không khóc một mình nữa. Khi cuộc sống hiện tại tốt hơn thì quá khứ không đủ sức dằn vặt con người nữa. ^^
     
    Áng mây, Gill, Tiểu Đan1 người nữa thích bài này.
  8. Thuvang

    Bài viết:
    12
    Mình rất không thích khóc trước mặt người khác. Cứ như thể đó là một sự thể hiện cái yếu đuối trong con người mình vậy, vì thế mình không bao giờ khóc trước mặt người khác. Thực ra, khóc là một sự giải tỏa cho những nỗi đau, bất hạnh, buồn bực, thậm chí cả vui của chúng ta. Một mình hay có ai bên cạnh là do cách chúng ta cảm nhận. Điều quan trọng hơn hết là khi chúng ta khóc xong, hãy cất hết những điều không vui đó đi để tiếp tục tiến lên phía trước.
     
    Áng mâyGill thích bài này.
  9. Tôi Là Mực

    Bài viết:
    8
    Mình biết khóc một mình thật thích.. nhưng lại chưa bao giờ khóc cùng một người khác.. cảm giác ấy thế nào nhỉ? Nhưng có lẽ sẽ chẳng bao giờ mình khóc cùng một người khác.. ừ cũng không biết tại sao.. trước mặt người khác lại chẳng thể khóc được.. trừ khi là quá bức xúc tới nỗi nhịn không được nữa, thì những giọt nước mắt kia lại thực không thoải mái tí nào, lại cực kì khó chịu. Nó không hề thuyên giảm đi cái bức bối trong lòng, mà còn tăng lên rất nhiều lần.

    Nhưng có rất nhiều lần nào đó, dù bạn một mình.. bạn muốn khóc mà những giọt nước mắt kia quá lì lợm.. không thể khóc được, cái cảm giác ấy.. thực rất khó giải thích
     
    Vô Ky Cơ Tiện, Áng mâyGill thích bài này.
  10. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
    Chào bạn.

    Tự khóc một mình thì Phàm nghĩ ai trong đời cũng có ít nhất một lần như thế.

    Riêng đối với những người sống hướng nội, thiên về thế giới bên trong nội tâm hơn thì thường có xu hướng che giấu cảm xúc cá nhân nhiều hơn những người hướng ngoại.

    Họ không muốn bộc lộ quá nhiều cảm xúc trước mặt người khác, việc khóc một mình có lẽ xảy ra thường xuyên hơn.

    Mình hy vọng bạn không quá kiềm nén nỗi buồn trong lòng, có thể xả ra bên ngoài được như vậy sẽ thoải mái hơn <3
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...