

Đã khi nào bạn trở về nhà với một điểm 8, điểm 9 trong tay nhưng cha mẹ bạn lại nói rằng đứa con nhà hàng xóm hay con nhà bạn của cha/mẹ được điểm 10, được vào đội tuyển ABC, XYZ nào đấy chưa?
Có khi nào bạn hí hửng cầm một phần của tháng lương đầu tiên về biếu người thân nhưng nhận lại câu nói rằng đứa D, E, F nào đó tháng kiếm ra cả chục triệu, xây cho người thân nhà nó một căn nhà 3 tầng, mua xe hơi xịn cho người ta chưa?
Đã khi nào bạn cố gắng hết sức để làm mọi thứ tốt nhất có thể nhưng vẫn bất lực khi không bao giờ có thể bằng người ta?
Những câu nói không phải so sánh, những câu ca ngợi vu vơ nhưng lại đến đúng vào lúc mình đã làm tất cả và kết quả không được như ý muốn. Âu cũng chỉ là sự vô tình nhưng cái vô tình đó lại tạo ra một sự mặc cảm không ai nhìn thấy được bên trong lòng người nghe, buộc người nghe phải cố, cố nữa, cố mãi để đến khi nào thành cái hình mẫu như người nói ước ao.
Bạn đã từng bị áp lực như thế bao giờ chưa?
Có khi nào bạn hí hửng cầm một phần của tháng lương đầu tiên về biếu người thân nhưng nhận lại câu nói rằng đứa D, E, F nào đó tháng kiếm ra cả chục triệu, xây cho người thân nhà nó một căn nhà 3 tầng, mua xe hơi xịn cho người ta chưa?
Đã khi nào bạn cố gắng hết sức để làm mọi thứ tốt nhất có thể nhưng vẫn bất lực khi không bao giờ có thể bằng người ta?
Những câu nói không phải so sánh, những câu ca ngợi vu vơ nhưng lại đến đúng vào lúc mình đã làm tất cả và kết quả không được như ý muốn. Âu cũng chỉ là sự vô tình nhưng cái vô tình đó lại tạo ra một sự mặc cảm không ai nhìn thấy được bên trong lòng người nghe, buộc người nghe phải cố, cố nữa, cố mãi để đến khi nào thành cái hình mẫu như người nói ước ao.
Bạn đã từng bị áp lực như thế bao giờ chưa?