Bài viết: 60 

Đã bao nhiêu lần bạn thức quá mười hai giờ khuya, bạn thức để xem phim, chơi game, nhắn tin hay lướt web. Tôi thì tất cả, bởi cuộc sống về đêm, ánh đèn về đêm rực rỡ hơn bao giờ hết, đôi khi tôi thích sống về đêm hơn đôi khi lại ghét nó. Ban ngày đối mặt với công việc làm cho bản thân bận rộn khiến bản thân mệt mỏi để tối đến ngủ một giấc thật say, nhưng khi hoàng hôn khuất núi màn đêm nhẹ nhàng bao phủ, giấc ngủ vẫn chưa đến tìm, có lẽ do chính cái cuộc sống này rồi, tối đến họ tay trong tay đi dạo phố tôi vẫn bơ vơ một mình trên vỉa hè, họ cùng nhau ăn cơm, tôi lại ăn một mình, họ cùng nhau đi mua đồ, tôi cũng chỉ một mình chọn lựa, họ cùng cười nói, tôi chỉ lặng yên một mình. Cuộc sống về đêm của tôi thường như vậy, một mình tôi lang thang từng góc quán lề đường, ăn những món ăn lề đường, sau đó trở về phòng trọ, tẻ nhạt và vô vị chính là thứ cảm giác mà tôi có, vốn đã rất ít nói, tôi càng khiến cho cuộc sống của mình trở nên qua loa, mờ nhạt dần vào quên lãng. Bạn có tin rằng có những ngày tôi nói chưa quá trăm từ, có lẽ vì thế tôi trở nên ngại ngùng khi giao tiếp, nhận ra khuyết điểm của bản thân như vậy nhưng không thể nào thay đổi, có lẽ trời sinh tính vậy rồi, có lẽ vì thế nên tôi vẫn một mình, vẫn một mình thức về đêm để tự tìm kiếm niềm an ủi nơi con tim chứa đựng biết bao nỗi niềm u sầu này.
Có lẽ bạn cũng đang giống như tôi phải không?
Có lẽ bạn cũng đang giống như tôi phải không?