Khác với ban ngày xe cộ tấp nập, người người, nhà nhà bận kế sinh nhai, khi ánh chiều tắt hẳn Bắc Kinh tiến vào trạng thái khác, về đêm có phần yên tĩnh hơn, mất mẻ hơn nhưng cũng thật lung linh, huyền ảo. Ban đêm cũng nhộn nhịp không kém nhưng là thời gian dành cho gia đình, cho các công việc làm thêm của sinh viên diễn ra, và đặc biệt cho các cặp tình nhân hẹn hò.
Hôm ấy, đối với Vũ Ngọc San là ngày vô cùng đặc biệt, bọn cô đi ăn với nhau và anh đã chính thức cầu hôn sau bốn năm quen nhau.
Cô biết bản thân cũng không phải quá đẹp, quá xuất sắc chỉ như bao cô gái bình thường, lúc nhỏ lại còn rất béo gần như tự ti về ngoại hình bản thân. Rồi khi ý thức được vấn đề cân nặng, nhờ bạn bè gia đình
yêu quý, động viên cô vượt qua được, sau đó tập thể dục, tự đưa ra chế độ ăn hợp lý, cuối cùng công sức bỏ ra cũng đáng, cô trở nên xinh xắn hơn, dù mặt hơi mủm mỉm chút.
Cô quen anh khi đang lúc thất tình trong cuộc tình đầu tiên, lúc ấy với cô, Trần Gia Minh- anh như một ánh sáng xuất hiện thật đúng lúc xua tan rét lạnh, đau khổ trong lòng cô. Anh rất đẹp trai, gia đình cũng khá giả, chỉ lớn hơn cô hai tuổi, nhưng lại có chút ngông cuồng, thích chơi bời nhưng khi gặp cô việc tụ tập lêu lỏng đã giảm bớt, có chí học hành, làm ăn hơn, cha mẹ anh đều rất hài lòng.
Anh đối với cô lúc đầu rất săn sóc, mọi thứ đều y cô.
Trong suốt bốn năm quen nhau thật bình lặng, chẳng có sóng gió nào, không ai xen vào cuộc sống của ai quá nhiều, đôi lúc giận hờn, cãi vã có nói lời chia tay nhưng rất nhanh chóng cô lại là người làm hòa trước.
Vũ Ngọc San nhớ lần cãi nhau rất căng trước ngày cầu hôn hơn bốn tháng thì phải, lần chia tay ấy suốt hai tháng trời không ai nhượng bộ ai, cô đã nghĩ cuộc tình này đã đến lúc chấm dứt. Cho đến khi, một nam nhân liên tục theo đuổi cô bị anh biết. Không biết nguyên do gì, cô lúc ấy nghĩ anh rất yêu cô, nếu tiếp tục anh sẽ mãi mãi mất đi cô. Anh đã đến nhà cô
- Dạ, con chào hai bác, hai bác khỏe không ạ?
- Ừ, tốt cả, cha mẹ con cũng vậy?
Bố mẹ cô lúc ấy tiếp chuyện cũng tốt không mặn không nhạt vì chuyện cô và anh chia tay, bố mẹ dù chưa biết nhưng có phần đoán được, vì dạo này cô có phần buồn bã, ăn ít đi, gầy bớt một vòng.
- Dạ, ba mẹ con vẫn khỏe ạ!.. À, Ngọc San có nhà không bác?
- Ừ, nó trên lầu.. dạo này hai đứa có chuyện gì sao? Hai đứa cũng còn trẻ có chuyện gì thì bảo ban, nhường nhau một chút, nếu không thể quay về như lúc ban đầu, cho lẫn nhau cơ hội nữa thì chia tay trong vui vẻ, chúc phúc đối phương.
- Dạ, con cảm ơn bác, con hiểu rồi ạ!
Sao đó cô cùng anh nói chuyện, đây cũng không phải lần đầu tiên hai người họ cãi nhau vì chuyện này, nhưng từ đầu đến cuối vẫn là cô xuống nước trước. Quả thật lần này khiến tim cô có phần nguội lạnh, nhưng anh vẫn kiên trì, một mực ngày ngày đứng trước cửa nhà xin cô tha thứ, ngay cả quỳ xuống hứa sẽ không để chuyện này xảy ra cũng có.
Phụ nữ mà có ai không mềm lòng, trong tình yêu lại cũng sẽ mù quáng, chính người đó đã từng là hy vọng, ánh sáng trong bạn nếu đã quay đầu, không lẽ bạn lại nỡ quay lưng, và Vũ Ngọc San cũng như vậy cô đồng ý quay trở về bên anh.
Họ trở lại như lúc ban đầu, sau khi tan học thì cùng đi chơi, đi xem phim, cuộc sống như về với quỹ đạo vốn có, mà còn ngọt ngào hơn trước nhưng thật là có thể trở về hoàn hảo như lúc ban đầu.
Hôm ấy kỉ niệm bốn năm quen nhau, sau trận cãi nhau quyết liệt ấy, anh lại cầu hôn cô, nhưng cô vẫn đang là sinh viên nên gia đình hai bên định ra sau khi cô tốt nghiệp sẽ làm đám cưới, hiện tại cứ để hai người đính hôn trước.
Sau khi đính hôn, Vũ Ngọc San vẫn đi học, Trần Gia Minh thì cuối cùng quyết định lập nghiệp với bạn mặc dù bố anh có một công ty muốn anh vào đó làm.
Trong thời gian anh mở công ty, nhiều lần bàn việc uống rượu xã giao. Hôm đấy, đi chơi ngoài ngoại ô cùng đám bạn cũ của anh thật rất vui, lần đó, uống rượu hơi nhiều, hai người cuối cùng vượt rào, cô cũng đã trao thân cho anh sau bốn năm quen nhau vì nghĩ bọn họ đã đính hôn nhưng sau này nghĩ lại đêm đó thật đáng châm chọc
- Bạn anh say quá rồi! Anh giúp mọi người đem mấy tên say mèm này lên phòng cái đã, rồi quay lại! Chìa khóa phòng này, em cứ về phòng nghỉ trước!
- Dạ!
Đây cũng là điều bình thường cô chẳng thấy gì lạ cho đến khi..
Sau đó, Trần Gia Minh quay trở lại phòng, cô tắm xong mở sẵn nước nóng, đi ra ngoài định ngủ trước, bất chợt anh từ đâu tiến lại, ôm chầm hôn lấy cô. Nụ hôn rất khẽ lên trán, rồi một đường đi xuống nhẹ nhàng ấm áp.. màn đêm còn rất dài! Trong lúc cao trào anh khẽ gọi!
- San.. g
Đây cũng không phải lần đầu bọn họ đi chơi xa nhà, ở cùng một phòng dù như thế nhưng chưa bao giờ vượt quy, không ngờ..
Hai tháng sau, trong lúc cùng bạn học đi dạo phố, cô sửng sốt, vui mừng rồi lại lo lắng khi phát hiện ra mình mang thai, tâm trạng rối bời vì hiện tại Vũ Ngọc San- cô vẫn còn là sinh viên, "việc học sẽ như thế nào đây?"