Bài thơ: Cội nguồn bình yên Tác giả: Tuyết bích chì Hãy là ánh sáng, tình yêu cho chính bạn Đừng vay mượn thứ mà ta sẵn có Sự vững vàng nằm ngay ở bên trong Hãy cứ đi để biết đời to nhỏ Có huy hoàng như là ta vẫn nghĩ Hay đập đi ảo mộng ta từng xây. Sâu bên trong là từng cơn sóng nhỏ Sóng xô đời đẩy chẳng biết đâu là "nhà" Đến lúc thật đau tưởng chừng như bất tỉnh Ta lại tìm được nơi chốn bình yên Là nương tựa nhưng lại không nương tựa Không là gì và cũng chẳng là ai Ta là tất cả trong muôn vàn nhận biết Là hư không trong mọi sự hết thảy Biết chính mình là trí tuệ càn khôn Ta đứng ngoài nhưng lại trong tất cả Hợp nhất thành một ta giải thoát tại đây. - Tuyết bích chì -