Review Sách Có Phải Thanh Xuân Là Tiếc Nuối - Phú An

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Tuyettuyetlanlan, 10 Tháng mười một 2023.

  1. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    300
    SÁCH:

    CÓ PHẢI THANH XUÂN LÀ TIẾC NUỐI

    Tác giả: Phú An


    [​IMG]

    Tuổi trẻ trôi qua như nước chảy, chẳng chờ đợi ai. Nó qua đi một cách nhanh chóng, đến mức khi chúng ta học được cách trân trọng tuổi trẻ cũng là lúc phải tạm biệt nó, nhìn nó sắp qua đi mà nói lời tiễn biệt muộn màng.

    Thanh xuân thường đi kèm với hai chữ tiếc nuối có ai chưa từng tiếng nói về thanh xuân đã qua của mình chưa. Thời học sinh mình không hiểu vì sao nhiều người thường nói giá như hồi đó như thế này như thế kia. Khi nào con ra trường rồi con bước vào thế giới người lớn ngoài kia con sẽ thấy nhớ về những ngày tháng còn ngồi trên ghế nhà trường.

    Những năm tháng ấy mình không hề hiểu. Mình chỉ biết mỗi ngày ngồi trên ghế nhà trường cùng lũ bạn vui đùa tám chuyện trên trời dưới đất. Hay là những phút giây căng thẳng chỉ mong cho hết giờ tan học mà thôi hoặc là những lúc làm bài kiểm tra vắt hết não để suy nghĩ ra đáp án hoặc là liếc mắt nhìn đứa kế bên coi nó làm được không.

    Giờ lớn lên rồi bước ra xã hội rồi mới hiểu cảm giác tiếc nuối về một thời thanh xuân đã qua như thế nào. Ngày ấy cho dù đi học trễ đi chăng nữa bạn chỉ phải viết kiểm điểm mà thôi chứ không bị trừ lương như bây giờ đi làm. Hôm nào bệnh có thể xin nghỉ một hôm chỉ cần chép bài đầy đủ ôn bài là được. Chứ không phải như bây giờ khi nào xin nghỉ phải có người thế mới nghỉ được. Nhiều lúc mình có việc bận muốn nghỉ nhưng mà ngày đó có quản lý muốn nghỉ thì mình cũng chẳng thể nghỉ được ngày đó.

    Ngày thường chị em thân thiết tới khi có chuyện thì mạnh thân đứa nào đứa ấy lo. Chưa đổ tội cho là may rồi. Không như thời học sinh chỉ là mấy chuyện nhỏ nhặt nhưng tình bạn nó còn bền. Đi làm gặp nhau là đồng nghiệp chứ không phải bạn bè nhiều chuyện không thể nói cho nhau biết. Tâm sự này kia chuyện riêng tư càng không thể nói bởi vì chẳng khác nào đào hố chôn mình. Bởi vì đồng nghiệp chỉ là đồng nghiệp thôi.

    Ai từng hoài niệm thanh xuân hãy theo chân mình đến với một cuốn sách "có phải thanh xuân là tiếc nuối" của tác giả Phú An. Nhân vật chính của câu chuyện là một chàng trai trẻ 22 tuổi là một nhân viên văn phòng luật sư mỗi ngày công việc của anh là đối mặt với hàng đóng giấy tờ cùng với ông sếp khó tính. 22 tuổi cái tuổi mà mới bước ra xã hội mới vừa tốt nghiệp đại học bước vào thế giới của người trưởng thành nó áp lực dữ lắm.

    Bản thân mình năm nay cũng vừa mới 22 tuổi nhưng mình học cao đẳng cho nên đã đi làm được một năm rồi. Vừa trùng hợp tương tự với nhân vật chính đã đi làm được một thời gian. Từ trên ghế nhà trường bước vào xã hội của người lớn cảm giác như cả hai thế giới cách biệt nhau. Thế giới của những đứa còn sống nhờ cha mẹ và những đứa tự nuôi thân mình. Bởi vì lớn lên rồi chẳng muốn trở thành gánh nặng của người khác. Cho dù đó là cha mẹ mình đi nữa.

    Không dám thất nghiệp không phải vì sẽ chết đói mà làm sợ lời ra tiếng vào của hàng xóm dị nghị. Những cái loa chạy bằng cơm này lực công kích vô cùng mạnh. Mình từng thất nghiệp một tuần khi mới ra trường cảm giác của mình nó cực kỳ áp lực. Mình đang ở trên thành phố cho nên bà con họ hàng cô bác thì không có gặp nhiều. Nên cũng đỡ nghe lời ra tiếng vào. Nhưng mà ánh mắt của người trong nhà của mình là mình càng áp lực hơn.

    Nhân vật chính phủ dù áp lực công việc như thế nào cũng không dám xin nghỉ việc. Dù chán nản tới công việc như thế nào nhưng vẫn phải cắn răng mà làm tiếp. Mở đầu câu chuyện là áp lực trở thành người lớn của một đứa trẻ năm xưa không cố gắng học hành. Trên đường cứu một cô bé gặp tai nạn trở lại cấp 3 năm đó thay đổi cuộc đời của mình.

    [​IMG]

    Từ một học sinh thông minh nhưng mà nghịch ngợm trở thành một học sinh giỏi. Ngày xưa cậu con trai không chịu chăm chỉ học hành dưới sự động viên của cô gái mình thích đã chăm chỉ trở thành một học sinh top của trường. Những lời yêu thương chưa kịp nói đã chia xa cậu con trai năm đó được gặp lại cô gái mình yêu năm nào. Chuyện tình ngọt ngào của Vũ và Hà My tuy không rung động nhưng lại rất ngọt. Tình yêu thời học sinh thuần túy và ngọt ngào.

    [​IMG]

    Cứ tưởng là xuyên không chứ ai ngờ chỉ là một giấc mơ. Kết thúc truyện rất bất ngờ mình cứ tưởng tới đây là kết thúc rồi nhưng không tác giả cho nhân vật Vũ một cái kết có hậu. Hà My cùng với Vũ đều có ký ức khi Vũ thay đổi. Có lẽ trên đời này còn có một thế giới song song nào đó ở đó ta có một cuộc đời khác đi.

    Nỗ lực của cậu không phải là vô ích cậu không phải chỉ làm một giấc mơ. Có người chứng kiến giấc mơ đẹp của cậu. Và cô còn chứng kiến sự nỗ lực không ngừng nghỉ của cậu. Một cái kết không thể tốt hơn nữa cho nhân vật Vũ.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của tuyettuyetlanlan

    [​IMG]
     
    Last edited by a moderator: 13 Tháng mười một 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. chiqudoll

    Bài viết:
    1,421
    Phiên bản review này.. nói sao nhỉ, Chiqu thấy nàng bơi hơi xa bờ.

    Chắc là tình tiết trong truyện nó tương đồng với nàng quá cho nên cảm xúc nàng dạt dào.

    Truyện này mình chưa đọc nên đọc nghiên cứu review trước, bất quá trọng tâm của bài viết lại là câu chuyện của reviewer mà không phải của nhân vật.

    Ơi hỡi nàng ơi, cả nam lẫn nữ chính của câu chuyện không có điểm nhấn ấn tượng gì để nàng ghi nó ra à? *vno 30*

    Điểm sáng của bài reviewer là người viết, nhân vật nép sang một bên đứng đi.

    Biết hai bạn HE tạm an ủi rồi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng mười một 2023
  4. Tuyettuyetlanlan

    Bài viết:
    300
    Bài review này mình bơi xa thiệt. Nói như thế nào nhỉ hai nhân vật này tác giả xây dựng cũng ổn không có bất kỳ vấn đề gì cả. Bộ này mình không đọc mà mình nghe sách nói nha. Nhưng không hiểu sao cứ càng nghe mình càng nghĩ tới cảm nhận của bản thân. Khi nghe mình vẫn nghĩ tới nhân vật chính mà không biết vì sao khi viết lại quên mất người ta.

    Nói như thế nào nhỉ câu chuyện này tuy có nhân vật chính. Nhưng thông qua đôi mắt của nhân vật ta nhìn thấy cuộc đời của mình. Mình cảm nhận thì thông qua từng lời văn cuộc đời đầu tiên ta thấy chính là cuộc đời thanh xuân của mình. Cảm giác nhân vật Vũ đại diện cho chính chúng ta một thanh xuân tươi đẹp. Thời học sinh có ai mà không nghịch ngợm lười biếng chứ.

    Hiếm hoi lắm mới có một bạn chăm chỉ học tập không một chút lười biếng. Nhưng nếu thanh xuân không có bất kỳ trò vui nào thì cũng rất tiết nuối. Vũ là một nhân vật đại diện cho niềm hối tiếc của những con người đã bước ra xã hội hối hận vì năm xưa không chịu cố gắng. Bây giờ cần bằng cấp không đủ kinh nghiệm không có kỹ năng không cao bắt đầu hối hận vì ngày xưa không chịu cố gắng.

    Còn Hà My là một cô gái chăm chỉ học hành nhưng cũng không phải không có tiếc nuối gì. Thời học sinh của cô chỉ toàn học với học mà thôi không có thời gian trải nghiệm những thú vui chỉ có trong thời học sinh.

    Cuốn sách này phần lớn nội dung là cuộc sống học tập của hai bạn này thôi. Bây giờ nỗ lực học tập để tương lai có thể tốt đẹp hơn. Khi bạn gặp bế tắc trong cuộc sống hiện tại thì có nghĩ trở về quá khứ thay đổi cuộc đời mình không. Nhân vật chính được một vé trở về quá khứ có thời hạn. Nỗ lực thay đổi kết quả thi đại học của bản thân với số điểm cao rồi tỉnh lại.

    Tới khúc này mình giật mình cứ tưởng tất cả chỉ là một giấc mơ của vai chính thôi nhưng Hà My xuất hiện. Chứng tỏ nỗ lực của Vũ không hề chỉ là một giấc mộng hảo huyền. Có một không gian song song nào đó cậu trở thành con ngoan trò giỏi. Và có 1 tương lai sáng lạn.

    Cho nên mình viết những cảm nhận của bản thân mình khi đọc bộ truyện này mình nghĩ gì. Còn về nhân vật Vũ và Hà My mình cảm thấy mỗi người có một cách nhìn khác về họ cho nên mình không review thêm nhiều nữa. Viết một hồi nó xa lắc xa lơ tiêu đề luôn. Cảm ơn chiqudoll đã đọc và góp ý nha.
     
  5. chiqudoll

    Bài viết:
    1,421
    Nghe có vẻ hết sức thực tế luôn nhỉ, ngoài đời mình cũng gặp cả hai điển hình như này. Có hồi trẻ không lo học mà ham chơi, lớn lên va vấp đủ thứ vì bằng cấp, kiến thức, kỹ năng không đủ trình nốc ao đối thủ. Cũng có mọt sách chỉ lo học thôi, trưởng thành rồi mới vỡ lẽ xã hội cần nhiều thứ khác nữa bên cạnh thành tích học thuật ấn tượng.

    Dù sao thì kiểu gì cũng sẽ có tiếc nuối hết á.

    Chiqu chắc thuộc dạng nửa mùa quá, thời học sinh học thì học mà chơi thì vẫn chơi. Nhưng nếu mình có vé sửa đổi quá khứ chắc chắn mình gật đầu cái rụp ngay luôn. (^_^)

    Không hối tiếc chuyện này thì sẽ là chuyện kia, cả đời bất hối.. cái này khó, ai làm được chắc không phải người quá. *qobe 100*

    Cuốn này nghe vậy có vẻ ổn, noted vô list chờ, chừng nào có mood đọc thanh xuân vườn trường lôi em nó ra.

    Hơi lâu rồi mình không xem thanh xuân vườn trường, tự dưng giảm hứng thú với chủ đề này, kỳ ghê! Rõ ràng có dạo mình thích mê đi được.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...