SÀI GÒN Chợt cơn mưa cuối chiều mùa hạ Như giọt nước mắt em yêu Rơi vào anh chớp nhoáng Để suốt đời mang theo.. Quán ven đường ngả lưng từ sáng tới chiều Nhâm nhi cafe đọc báo Tự do thời gian, chủ không phiền não Nụ cười thường trực trên môi. Mua một quả dừa Xiêm thôi Người bán vui đưa lên tận tầng mười bảy Đi xe tắc xi bỏ quên điện thoại Lái xe tìm trả lại đúng người. Vào phố Hoa Kiều ăn vằn thắn Hương vị thơm ngon đọng vị thật thà Khách đã đi xa Chủ tiệm chạy theo trả tiền thừa dù vài đồng lẻ.. Đấy là chưa kể Những khoan thai dìu dặt đón đưa ngày Sài Gòn sáng như viên ngọc Đông Tây Thẩm thấu tim tôi lúc nào không biết nữa? Chưa đi xa mà lòng đã nhớ.. Phan Huy Hùng