ÂM THANH THÁNG TƯ Loa nén vỗ tay nghiêng cột điện Cờ vui tung gió vẫy phố phường Người như thác lũ nào thân thiết Ôm nhau xiết chặt cả trời thương. Tôi mặc áo trái không cài cúc Chân trần chạy khắp nẻo mừng vui Đang liệt nửa người nay bật dậy Nhờ thuốc hồi sinh tháng tư này. Ai kia cuống quýt xin lỗi mãi Hôn nhầm bà lão tưởng em yêu Già trẻ giờ đây như nhau hết Nào đâu có biết béo hay gầy. Âm thanh tháng tư rung trời đất Bốn bảy năm vang đến bây giờ Tôi ngồi với tương lai xoắn xuýt Cứ ngỡ mình trong giấc ngủ mơ? Phan Huy Hùng
VÁ LẠI NGÀY XƯA Xưa ta yêu nhau ngồi cách xa hai mét Anh nhìn sao trời run run Em cấu cỏ gà chân đê xoắn xuýt Xấu hổ với đồng lúa ghẹo trêu Không nói được câu gì chỉ nghe rõ tim yêu Đáp lời theo nhịp gõ Ánh mắt ấm cả vùng sương gió Đợi chờ vòng tay ôm Con cá rô đớp ánh trăng Em giật mình ngã vai anh nín thở Phút giây đọng một đời thương nhớ Âm vang tới bây giờ.. Nay ta ngồi với những mộng cùng mơ Cuối dốc đời mới quàng vai bá cổ Ta tập yêu tuổi bảy lăm bợ ngỡ Vá lại lỗ hổng ngày xưa! Phan Huy Hùng
MÙA SAY Em vẫy tay chào ngọn gió heo may Sợi nắng buộc vào ngày xuân đang hé Tiếng chim nghiêng dòng sông tuổi trẻ Anh ngơ ngác trời mây.. Như có ai đun đẩy bánh xe quay Lên dốc xuống ghềnh cuộc sống Hay bóng hình người xưa trong mộng Chắp cánh cuộc đời bay? Anh cùng em mở cánh cửa ngày Đôi vòng tay khóa chặt Như bầu trời ôm tròn trái đất Rạo rực đón mùa say! Phan Huy Hùng
NÍU Đưa tay níu nắng tháng ba Kéo hoa xoan tím mượt mà vào tôi Em cười nghiêng cả chỗ ngồi Tách cà phê cũng tím lời thủy chung. Chiều nay hoa gạo bập bùng Đầu thôn nhớ đỏ một vùng quê hương Cho tôi níu sợi nắng vương Khâu vào khuy áo mà thương mẹ già. Hoa sưa thẹn nắng tháng ba Em e ấp gói hương nhà gửi anh Lời hoa trao gió chòng chành Anh vui Níu gió vào mình Mà thơm! Phan Huy Hùng
SÔNG QUÊ Tôi ngâm mình trong dòng sông quê Nghe sóng đưa nôi Nhớ lời ru của mẹ Tháng ba hương bưởi bay về Hoa xoan cận kề rước ngõ Con sông quê bao mùa sóng gió Vui buồn uốn khúc đò đưa Lũ trẻ tắm truồng tập bơi sấp ngửa Như thấy mình trong đó Xưa ơi! Nay con về với tuổi ngoại bảy mươi Tìm lại tuổi thơ răng sún Hòn đá chênh vênh trượt chân trôi theo dòng nước Cây bần dang tay vớt tôi lên.. Sông quê như dòng sữa mẹ hiền Mang nặng phù sa đáp đền làng xóm Tưới mát bao đời xanh tươi mầm sống Thành cuộc đời nhà nông. Nay con về tắm lại dòng sông Gội mái đầu gió sương điểm bạc Có một điều không thể tin là thật Tự nhiên mái tóc đẹp như xưa.. Tuổi tôi Lại xanh như ruộng lúa đầu mùa? Phan Huy Hùng
HƯƠNG MỒNG TÁM THÁNG BA Anh cảm nhận được hương em ngày ấy Còn vương trên ngọn cỏ sau vườn Thơm như hạt lúa ngậm sương Dậy thì con gái. Nơi em ngồi Thơm hương mùa gặt hái Anh gánh trĩu vai Cơn gió thoảng hương thơm tròn mẩy Thẩm thấu vào anh tháng năm dài. Cho anh nhặt hương em bỏ vào kỷ niệm Thơm như một nửa yêu thương Nơi ngọn cỏ sau vườn Hơn bảy mươi năm vẫn còn vương vấn Hương mồng Tám tháng Ba Thơm từ cuộc sống thơm ra! Phan Huy Hùng
VŨ ĐIỆU THÁNG BA Cô gái ngoại quốc chào tháng Ba Bằng điệu múa bay lên từ đất Việt Bầu trời hòa bình không phân biệt Bên ta và bên Tây. Tình yêu nói gì trong vũ điệu cuồng say Thật thà không che dấu Cái tự nhiên con người mách bảo Từ trong bụng mẹ phôi thai Chẳng ai bảo ai Vũ điệu tháng Ba tuyệt đẹp Uốn cong người có gang có thép Dẻo mềm điệu múa tình yêu.. Phan Huy Hùng
CHÙM THƠ XUÂN (1) Đào hoa Đêm qua em tắm nước gì Mà sáng nay cứ dậy thì đào hoa Để cho cánh gió la đà Đong đưa sợi nắng say ngà ngà say Nụ đào chúm chím đợi ai Chờ anh đếm bước một hai bên đường Bao giờ cặp bến yêu thương Hai ta nở rộ một vườn đầy Xuân? (2) Mưa xuân Mưa tìm ve vuốt lá hoa Mưa ơi chớ chạm Ngọc ngà má em Mưa xem thì đứng ngoài thềm Mưa đừng cạy cửa Lay rèm Động Xuân! (3) Mắt mùa Xuân Sáng nay mây sát đỉnh đầu Gió sao sắc nhọn thốc vào tai tôi Thở ra toàn khói trắng thôi Lời chào bầm bập tím môi em rồi Rét gì lạ thế rét ơi Trà thơm vừa rót bay hơi gió mùa.. Chỉ riêng đôi mắt Xuân mơ Em trao hơi ấm bất ngờ cho anh! Phan Huy Hùng
TIẾNG CHIM Sáng vừa mở mắt chim cú hét Tiếng trong tiếng đục Vít Cô Vi Chén cười chén khóc nào ai biết Tôi tự giam tôi cách ly ngày Chim xưa im tiếng sâu thăm thẳm Chim nay Cô Vít nhẩy disco Sàn diễn khoe khoang gai chông nhọn Vi trùng moi rụng những cơn ho Tiếng chim hiền dữ tung văn toé Khạc cả Vi Cô nhoét nhoe cười Ngồi rỗi đếm đong thời gian chết Bao giờ mới hết Cô Vít ơi? Phan Huy Hùng
ĐÔI MẮT Đôi mắt phụ nữ Việt Nam Trong veo giếng làng Hiền như hạt gạo Tia nhìn níu áo Kéo tình yêu lại gần.. Đôi mắt phụ nữ Việt Nam Nung chảy ngai vàng phản quốc Bẻ cong họng súng xâm lược Khi ta soi vào thần mắt thấy bình yên Đôi mắt phụ nữ Việt Nam kéo gần khắp mọi miền Kéo mầm xanh mọc lên đất hiền quê mẹ Đôi mắt ươm vào em bé Mọc cánh thiên thần bay lên Đôi mắt phụ nữ Việt Nam Câu thơ tôi lúng liếng xe duyên! Phan Huy Hùng