Chương 80: Gặp lại Mạc Chi Lan
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Thành phố San Francisco, cách đại học Stanford sáu mươi cây số, hai chú cháu Mạc Kiều Lâm lúc này đang ở đây đợi Mạc Chi Lan từ trường học đến.
Mạc Kiều Lâm không xa lạ gì với mọi thứ nơi đây, anh cũng đã từng có một thời gian thực tập ở thung lũng Silicon, nằm sát bên đại học Stanford.
Hai vợ chồng Lục Đình Kiêu theo lịch trưa mai mới đến, nên hai chú cháu quyết định ở đây chơi, rồi trưa ngày mai sẽ ra sân bay đón bọn họ, sau đó tất cả cùng nhau về lại Trung Quốc.
Lục Duyệt Hề như nhớ ra chuyện gì, bèn quay sang hỏi: "Chú Kiều Lâm có giỏi võ không?"
Tại chú Kiều Lâm nói với nó, cô Chi Lan rất giỏi võ, rồi khuyên Duyệt Hề cũng nên học ít võ thuật để tự vệ. Câu này mẹ nó với chú Lãng cũng từng nói, nhưng nó chỉ yêu thích mỗi cái máy tính. Nhưng nếu là chú Kiều Lâm muốn, lần này về nó sẽ nhờ chú Lãng dạy nó vậy.
"Chú cũng biết, nhưng chỉ đủ tự vệ khỏi kẻ xấu thôi." Mà đúng như vậy, từ nhỏ anh cũng được ông nội anh đích thân chỉ điểm, nhưng cũng chỉ có em gái anh là học tới nơi tới chốn. Còn anh cũng chỉ đủ để gọi là tạm được, theo như lời ông nội anh nhận xét.
Lục Duyệt Hề đang ngồi gục đầu vào người Mạc Kiều Lâm thiu thiu ngủ, thì có bàn tay vuốt tóc nó. "Duyệt Hề, cháu đợi cô lâu đến mức buồn ngủ luôn rồi hả?"
Mấy ngày ở Trung Quốc, Mạc Chi Lan cũng đã gặp Duyệt Hề và còn đi ăn cùng nó hai lần. "Do cháu buồn ngủ thôi, cô Chi Lan mua quà gì cho cháu vậy?" Tại lúc qua điện thoại, Mạc Kiều Lâm có hỏi nó muốn quà gì để cô Chi Lan mua, nó nói miễn là quà của cô Chi Lan tặng, cái gì cũng được.
"Cháu đoán xem nào?"
"Là cái gì đó liên quan tới máy tính."
"Cháu của cô giỏi quá." Nói rồi Mạc Chi Lan lấy ra cho nó một cái máy tính nhỏ, chỉ nhỉnh hơn cái điện thoại một chút, nhưng nó biết đây là một loại máy tính đặc thù, còn có tên là SRBook, được chế tạo riêng dành cho một số nhà khoa học ở thung lũng Silicon, vẫn còn trong giai đoạn thử nghiệm, sử dụng màn hình và bàn phím ảo. Đã từng được Mạc Kiều Lâm giới thiệu qua một lần về loại máy tính này, nên nó thích lắm.
Mạc Chi Lan cũng chẳng thể kiếm được loại này, là do Mạc Kiều Lâm nhắn cho bạn anh ở thung lũng Silicon mang đến cho Mạc Chi Lan.
Sau đó ba người đi chơi một vòng rồi ghé qua một nhà hàng Ý ăn tối.
"Ba mẹ Duyệt Hề đã lên máy bay, trưa mai mọi người đến đây, em có muốn đi chơi cùng bọn anh không?" Mạc Kiều Lâm hỏi ý kiến em gái.
"Mai em lại bận rồi, à mà em quên nói anh biết, bạn trai em cũng có quan hệ họ hàng gần với mẹ Duyệt Hề đấy." Điều này cô cũng mới biết gần đây trong một lần cô khoe ảnh của Lục Duyệt Hề với Trang Vinh Quang.
Lục Kình Vũ lúc này đang ngồi suy tư trong phòng một mình. "Mình có nên tiếp tục hay dừng lại đây? Không, mình sẽ không bỏ cuộc." Không phải mẹ cũng đã từng nói, ngày nào mà đám cưới của cô ấy, tên chú rể không phải là tên của mình thì mới nên dừng lại hay sao?
Từ hôm gặp Quỳnh Tương trở về, cậu đúng là đã từng có ý định sẽ chấp nhận sự thật, từ bỏ việc theo đuổi Quỳnh Tương. Hôm đó là lần đầu tiên trong đời, hai người Hình Đương và Trần Thành thấy thiếu gia nhà mình uống rượu, đã vậy, còn uống tới nỗi say mèm, đến lúc gục xuống bàn mới ngưng.
Không cần hỏi họ cũng biết được nguyên nhân lý do tại sao Lục Kình Vũ lại như vậy, ngoại trừ Quỳnh Tương ra còn ai nữa?
Mấy ngày ở đây, Lục Kình Vũ cấm bọn họ đi theo, sợ Quỳnh Tương phát hiện. Với lại, tuy mang tiếng là vệ sỹ, chứ hai người bọn họ từ quyền cước tới khả năng bắn súng đều thua xa Lục Kình Vũ.
Hai người họ cũng ấm ức lắm, cả hai vậy mà lại thua cái tên Quan Chung Tử. Giờ phải trơ mắt lên nhìn cái tên Từ Mạnh Khải, cứ thế mà cắp người trong mộng của thiếu gia nhà bọn họ đi.
Hôm nay, cả hai cũng đi theo Lục Kình Vũ ra sân bay đón ông bà chủ từ bên Trung Quốc sang đây. Hai người thấy thiếu gia bọn họ hôm nay, hình như đã có gì thay đổi rất khác so với mấy ngày trước, trên mặt không còn nét ủ rũ, thay vào đó là sự bình thản trên khuôn mặt.
Hai vợ chồng Giang Mục Dã cũng biết tin hôm nay Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch sang đây thăm Lục Kình Vũ, tiện thể hợp tác với Carosan để làm một bộ phim. Nhưng vì chuyện hôm trước của hai đứa mà hai vợ chồng lại cảm thấy khó xử.
"Em hỏi ý kiến con gái xem sao? Nếu con gái không muốn đi, thì hai vợ chồng mình đi gặp mọi người một lát rồi về." Giang Mục Dã bàn với Lâm Chi Chi.
Quỳnh Tương đương nhiên là không muốn đi rồi. Cô nói ba mẹ cứ đi lúc nào về cũng được, tại hôm nay cô cũng muốn tự mình đi chơi một chuyến đến khu giải trí Walt Disney, nằm ở ngoại ô thành phố.
Ba người chia tay nhau ở cổng khách sạn, Quỳnh Tương cũng hiểu nỗi khó xử của ba mẹ mình có nguyên nhân bắt nguồn từ chuyện tình cảm của cô.
Khi hai vợ chồng Giang Mục Dã lên xe đi sân bay, Quỳnh Tương cũng bắt một xe khác đi đến ngoại ô thành phố, nơi có các nhân vật trong những bộ phim hoạt hình mà Quỳnh Tương từng yêu thích.
Mạc Kiều Lâm không xa lạ gì với mọi thứ nơi đây, anh cũng đã từng có một thời gian thực tập ở thung lũng Silicon, nằm sát bên đại học Stanford.
Hai vợ chồng Lục Đình Kiêu theo lịch trưa mai mới đến, nên hai chú cháu quyết định ở đây chơi, rồi trưa ngày mai sẽ ra sân bay đón bọn họ, sau đó tất cả cùng nhau về lại Trung Quốc.
Lục Duyệt Hề như nhớ ra chuyện gì, bèn quay sang hỏi: "Chú Kiều Lâm có giỏi võ không?"
Tại chú Kiều Lâm nói với nó, cô Chi Lan rất giỏi võ, rồi khuyên Duyệt Hề cũng nên học ít võ thuật để tự vệ. Câu này mẹ nó với chú Lãng cũng từng nói, nhưng nó chỉ yêu thích mỗi cái máy tính. Nhưng nếu là chú Kiều Lâm muốn, lần này về nó sẽ nhờ chú Lãng dạy nó vậy.
"Chú cũng biết, nhưng chỉ đủ tự vệ khỏi kẻ xấu thôi." Mà đúng như vậy, từ nhỏ anh cũng được ông nội anh đích thân chỉ điểm, nhưng cũng chỉ có em gái anh là học tới nơi tới chốn. Còn anh cũng chỉ đủ để gọi là tạm được, theo như lời ông nội anh nhận xét.
Lục Duyệt Hề đang ngồi gục đầu vào người Mạc Kiều Lâm thiu thiu ngủ, thì có bàn tay vuốt tóc nó. "Duyệt Hề, cháu đợi cô lâu đến mức buồn ngủ luôn rồi hả?"
Mấy ngày ở Trung Quốc, Mạc Chi Lan cũng đã gặp Duyệt Hề và còn đi ăn cùng nó hai lần. "Do cháu buồn ngủ thôi, cô Chi Lan mua quà gì cho cháu vậy?" Tại lúc qua điện thoại, Mạc Kiều Lâm có hỏi nó muốn quà gì để cô Chi Lan mua, nó nói miễn là quà của cô Chi Lan tặng, cái gì cũng được.
"Cháu đoán xem nào?"
"Là cái gì đó liên quan tới máy tính."
"Cháu của cô giỏi quá." Nói rồi Mạc Chi Lan lấy ra cho nó một cái máy tính nhỏ, chỉ nhỉnh hơn cái điện thoại một chút, nhưng nó biết đây là một loại máy tính đặc thù, còn có tên là SRBook, được chế tạo riêng dành cho một số nhà khoa học ở thung lũng Silicon, vẫn còn trong giai đoạn thử nghiệm, sử dụng màn hình và bàn phím ảo. Đã từng được Mạc Kiều Lâm giới thiệu qua một lần về loại máy tính này, nên nó thích lắm.
Mạc Chi Lan cũng chẳng thể kiếm được loại này, là do Mạc Kiều Lâm nhắn cho bạn anh ở thung lũng Silicon mang đến cho Mạc Chi Lan.
Sau đó ba người đi chơi một vòng rồi ghé qua một nhà hàng Ý ăn tối.
"Ba mẹ Duyệt Hề đã lên máy bay, trưa mai mọi người đến đây, em có muốn đi chơi cùng bọn anh không?" Mạc Kiều Lâm hỏi ý kiến em gái.
"Mai em lại bận rồi, à mà em quên nói anh biết, bạn trai em cũng có quan hệ họ hàng gần với mẹ Duyệt Hề đấy." Điều này cô cũng mới biết gần đây trong một lần cô khoe ảnh của Lục Duyệt Hề với Trang Vinh Quang.
----------
Lục Kình Vũ lúc này đang ngồi suy tư trong phòng một mình. "Mình có nên tiếp tục hay dừng lại đây? Không, mình sẽ không bỏ cuộc." Không phải mẹ cũng đã từng nói, ngày nào mà đám cưới của cô ấy, tên chú rể không phải là tên của mình thì mới nên dừng lại hay sao?
Từ hôm gặp Quỳnh Tương trở về, cậu đúng là đã từng có ý định sẽ chấp nhận sự thật, từ bỏ việc theo đuổi Quỳnh Tương. Hôm đó là lần đầu tiên trong đời, hai người Hình Đương và Trần Thành thấy thiếu gia nhà mình uống rượu, đã vậy, còn uống tới nỗi say mèm, đến lúc gục xuống bàn mới ngưng.
Không cần hỏi họ cũng biết được nguyên nhân lý do tại sao Lục Kình Vũ lại như vậy, ngoại trừ Quỳnh Tương ra còn ai nữa?
Mấy ngày ở đây, Lục Kình Vũ cấm bọn họ đi theo, sợ Quỳnh Tương phát hiện. Với lại, tuy mang tiếng là vệ sỹ, chứ hai người bọn họ từ quyền cước tới khả năng bắn súng đều thua xa Lục Kình Vũ.
Hai người họ cũng ấm ức lắm, cả hai vậy mà lại thua cái tên Quan Chung Tử. Giờ phải trơ mắt lên nhìn cái tên Từ Mạnh Khải, cứ thế mà cắp người trong mộng của thiếu gia nhà bọn họ đi.
Hôm nay, cả hai cũng đi theo Lục Kình Vũ ra sân bay đón ông bà chủ từ bên Trung Quốc sang đây. Hai người thấy thiếu gia bọn họ hôm nay, hình như đã có gì thay đổi rất khác so với mấy ngày trước, trên mặt không còn nét ủ rũ, thay vào đó là sự bình thản trên khuôn mặt.
-----------
Hai vợ chồng Giang Mục Dã cũng biết tin hôm nay Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch sang đây thăm Lục Kình Vũ, tiện thể hợp tác với Carosan để làm một bộ phim. Nhưng vì chuyện hôm trước của hai đứa mà hai vợ chồng lại cảm thấy khó xử.
"Em hỏi ý kiến con gái xem sao? Nếu con gái không muốn đi, thì hai vợ chồng mình đi gặp mọi người một lát rồi về." Giang Mục Dã bàn với Lâm Chi Chi.
Quỳnh Tương đương nhiên là không muốn đi rồi. Cô nói ba mẹ cứ đi lúc nào về cũng được, tại hôm nay cô cũng muốn tự mình đi chơi một chuyến đến khu giải trí Walt Disney, nằm ở ngoại ô thành phố.
Ba người chia tay nhau ở cổng khách sạn, Quỳnh Tương cũng hiểu nỗi khó xử của ba mẹ mình có nguyên nhân bắt nguồn từ chuyện tình cảm của cô.
Khi hai vợ chồng Giang Mục Dã lên xe đi sân bay, Quỳnh Tương cũng bắt một xe khác đi đến ngoại ô thành phố, nơi có các nhân vật trong những bộ phim hoạt hình mà Quỳnh Tương từng yêu thích.
Chỉnh sửa cuối: