Bài viết: 201 Tìm chủ đề
Chương 190: Cô ấy khó tính lắm, không phải dễ như mẹ đâu

[HIDE-THANKS]
Ninh Tuyết Lạc cầm lấy xấp giấy đặt trên bàn lên, đọc qua một lượt rồi phá lên cười một cách đắc ý: "Giỏi, lần này cô làm giỏi lắm."

Trên tay Ninh Tuyết Lạc là bản kê chi tiết các thành viên cổ đông của hãng thời trang Tắc Linh. Không những vậy, trong đó còn có cả danh sách lợi nhuận của các cửa hàng Tắc Linh còn hoạt động bên ngoài Trung Quốc. Chỉ có điều Ninh Tuyết Lạc không ngờ, lợi nhuận của các cửa hàng bên ngoài vậy mà lại cao đến mức khủng khiếp như vậy.

Theo quy định của công ty, với các giao dịch cổ phần dưới 3%, không cần phải báo cáo trong các cuộc họp cổ đông, nên lâu nay Ninh Tuyết Lạc cũng không thể biết hết số cổ phần còn lại đang lưu lạc nơi đâu, nhưng giờ thì cô đã có địa chỉ cụ thể, chỉ cần khống chế số lượng cổ phần này, kết hợp với số cổ phần mà người của cô ta đang nắm giữ, là có thể lật ngược được tình thế hiện nay.

"Trừ đám cao tầng trung thành, số còn lại cô có cách nào thu mua không?" Ninh Tuyết Lạc hạ thấp giọng hỏi Hàm Uyên.

"Khó lắm, nhưng để em tìm cách giúp chị, với lại số tiền để mua lại số cổ phần này em nghĩ không ít đâu, chị cứ chuẩn bị tiền đi." Hàm Uyên mặc dù tự tin, nhưng cô thấy cần phải ra vẻ khó khăn mới có thể cắt xẻo thêm được chỗ Ninh Tuyết Lạc.

Trong mấy ngày liên tiếp, Hàm Uyên thay mặt Ninh Tuyết Lạc đi gặp gỡ những cổ đông đang nắm số cổ phần trong tay theo như bản danh sách, phần lớn họ đều đồng ý chuyển nhượng, nhưng điều kiện đưa ra là phải đợi sau khi cuộc họp hội đồng quản trị kết thúc. Nếu thuận lợi, số cổ phần Ninh Tuyết Lạc nắm giữ sẽ ngang với số cổ phần hiện nay của Ninh Tịch.

----------​

"Ba, tại sao ba lại làm như vậy?" Từ Mạnh Khải ôm đầu ngồi gục xuống trên ghế sô pha. Đây cũng là câu hỏi mà Quỳnh Tương hỏi cậu khi cậu tiễn Quỳnh Tương ra ngoài bắt taxi. Cô cương quyết không để Từ Mạnh Khải đưa cô về khách sạn chỗ hai mẹ con ở.

"Thế con định bỏ tất cả công danh sự nghiệp sau này để ở bên Mỹ với Quỳnh Tương?" Từ Huy trừng mắt hỏi lại.

"Nhưng sao ba không hỏi ý kiến con trước?" Từ Mạnh Khải ngẩng đầu lên hỏi vặn lại. Cậu không phải là không hiểu, đây đúng là rào cản ngăn cách lớn nhất, nhưng cậu vẫn không cam tâm từ bỏ, ít nhất là thời điểm bây giờ. Vẫn còn thời gian, cậu hy vọng sẽ tìm ra cách giải quyết.

"Thế con nói thử ba nghe, lần sau bao giờ nó mới về lại đây? Con nên nhớ, lần này nó về là để chuyển quốc tịch đấy." Từ Huy dịu giọng lại và ngồi xuống bên cạnh Từ Mạnh Khải.

"Ba con nói đúng đấy, mẹ cũng đồng ý với cách này của ba con." Bà Vương lên tiếng.

Từ Huy đặt tay lên vai Từ Mạnh Khải nói tiếp: "Con đừng nghĩ ba ghét bỏ gì Quỳnh Tương, ngược lại đối với ba mẹ mà nói, ba mẹ đều rất quý Quỳnh Tương, nếu không có nó, ba sợ giờ con bây giờ cũng lại giống như Hồng Quang con ông Lâm thôi."

Ngừng một lúc vẫn không thấy Từ Mạnh Khải trả lời, Từ Huy lại tiếp tục: "Mối tình đầu ai cũng có, nhưng điều đấy cũng không có nghĩa mọi mối tình đầu sẽ đi đến hôn nhân."

Từ Huy nói xong thì đứng dậy đi ra ngoài, trước khi bước ra cửa, ông quay lại nhìn vợ mình rồi gật đầu, bà Vương hiểu, ý của chồng mình khuyên bà ở nhà tiếp tục động viên Từ Mạnh Khải.

"Con đừng buồn nữa, ba con làm vậy cũng là vì hai mẹ con mình thôi." Bà Vương thở dài. Đúng là lúc đầu bà cũng hơi giận Từ Huy, khi đột nhiên nảy ra chủ ý này mà không báo trước, nhưng giờ bà đã hiểu, nếu hôm nay chồng bà không đặt vấn đề này ra, thì không biết đến bao giờ mới có cơ hội để nói ra. Chỉ sợ rằng đến lúc đấy, hai đứa cũng đã chia tay nhau rồi cũng nên.

Sau đấy, bà ngập ngừng một lúc rồi hỏi tiếp: "Con nói thật cho mẹ biết, giữa hai đứa đã có gì với nhau chưa?"

Từ Mạnh Khải ngơ ngác: "Có gì với nhau là sao mẹ?"

"Thì hai đứa đã ăn ngủ với nhau chưa?" Thấy thằng con ngu ngơ bà huỵch toẹt luôn. Bà thì bà chắc chắn lúc bà còn ở bên Mỹ, chuyện này gần như là không thể có, nhưng biết đâu được, lúc bà về lại bên này rồi có thì sao.

"Khụ, mẹ à! Con trai mẹ còn chưa được hôn nữa kìa, chứ ở đấy mà ăn với ngủ." Từ Mạnh Khải đỏ mặt thú nhận.

"Cái gì? Còn chưa cả được hôn nữa?" Bà Vương suýt nữa cắm mặt xuống đất, nếu nó không phải con trai bà, dám bà nghĩ nó có vấn đề về giới tính rồi quá.

"Cô ấy khó tính lắm, không phải dễ như mẹ đâu." Từ Mạnh Khải buột miệng.

Bà Vương nghe con trai nói câu này mà muốn khóc, chẳng là hồi còn ở bên Mỹ với Từ Mạnh Khải, mỗi lần con trai bà đi chơi với Quỳnh Tương về, bà đều hỏi nó hôm nay hai đứa đi đâu? Làm gì? Thấy con trai bà kể thì tuần nào cũng chỉ đi uống nước, đi ăn, với đôi lần đi xem phim, bà mới động viên con trai bà phải tranh thủ mà tấn công mạnh hơn nữa, kể cả đến bước cuối cùng luôn cũng được. Để cổ vũ con trai, bà còn lấy ba của Mạnh Khải ra làm ví dụ, mới tỏ tình với bà được hai tháng đã lừa ngủ với bà rồi. Chính vì vậy mà bà mới lấy ông ấy. Nhưng thật ra thì, cũng phải đến đêm động phòng, chồng bà mới đi được đến bước cuối cùng ấy.

"Ờ, vậy chứng tỏ con vẫn thua xa ba con đi, thôi con thu xếp rồi dẫn mẹ đến gặp hai mẹ con Quỳnh Tương." Nói xong bà Vương cũng để mặc Từ Mạnh Khải ngồi đấy rồi đi lên lầu.

-----------​

Quỳnh Tương nằm mãi mà vẫn không thể nào ngủ được. Hôm nay khi ba Từ Mạnh Khải đề nghị nhận cô làm con nuôi, cô hết sức bất ngờ, cuối cùng cô cũng chỉ nói với ông ấy, đợi cô hỏi ý kiến ba mẹ cô đã rồi sẽ trả lời họ sau.

"Con vẫn chưa ngủ à?" Lâm Chi Chi hỏi Quỳnh Tương, khi quay sang thấy con gái nằm bên cạnh vẫn còn đang mở mắt.

"Mẹ, hôm nay ăn cơm, ba Mạnh Khải muốn nhận con làm con nuôi." Quỳnh Tương đắn đo mãi rồi cũng quyết định nói cho Lâm Chi Chi nghe chuyện này.

"Cái gì?" Đang nằm chuẩn bị ngủ, nghe Quỳnh Tương nói vậy, cô liền ngồi hẳn dậy. "Sao lại như vậy được? Con với Mạnh Khải không phải đang yêu nhau sao?"

Quỳnh Tương cũng ngồi dậy, cô lấy chiếc gối kê lên đầu giường rồi nửa nằm nửa ngồi, sau đấy cô kể cho Lâm Chi Chi nghe về những khúc mắc giữa hai người gần đây, bắt nguồn từ chuyện sau này ra trường sẽ ở đâu.

Lâu nay, hai vợ chồng Lâm Chi Chi vẫn xem chuyện hai đứa đang yêu nhau là hiển nhiên, nhất là khi biết chuyện mẹ Từ Mạnh Khải còn sang ở hẳn bên Mỹ vì lo cho hai đứa, nên cả hai vợ chồng Lâm Chi Chi cũng đã coi Mạnh Khải như con rể tương lai của mình rồi. Cô đang còn định mấy hôm nữa, sau khi làm xong thủ tục xin chuyển quốc tịch, cô sẽ đến Từ gia thăm hai người họ, coi như gặp mặt chính thức.

"Chuyện này tùy ở con quyết định, ba mẹ sẽ không can thiệp." Lâm Chi Chi cũng chỉ còn biết động viên con gái như vậy. Sáng mai cô sẽ hỏi ý kiến Mục Dã xem sao.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 201 Tìm chủ đề
Chương 191: Lễ đính hôn

[HIDE-THANKS]
"Quá đáng, quá đáng, mấy người thật là quá đáng mà." Lục Cảnh Lễ gầm lên.

"Đây là ý nguyện của ông ngoại cô ấy, chứ không phải bọn tôi muốn giấu hai người." Vân Thâm kiên nhẫn giải thích.

Lục Cảnh Lễ nãy giờ cũng hoàn toàn bất ngờ trước thông tin mà Vân Thâm cung cấp. Nhưng giờ điều làm anh lo lắng nhất bây giờ là Tuệ Nhiên liệu có vượt qua được cơn sốc này hay không.

Hai năm cùng Tuệ Nhiên rong ruổi khắp nơi, Lục Cảnh Lễ cũng phần nào hiểu được tính cách và tâm sự của cô ấy, Tuệ Nhiên nếu không vì nghĩ đến mẹ và bà ngoại của mình, cô ấy đã không thể sống sót được cho đến ngày hôm nay, họ như một tín niệm của cô ấy, là liều thuốc kích thích sự sống của cô mỗi khi cô muốn gục ngã. Vậy mà giờ đây, mọi thứ lại phơi bày ra một cách tàn nhẫn như vậy.

"Mọi người ở đây đi, để tôi một mình đi vào gặp cô ấy trước." Kim Thường Long lên tiếng.

"Để cho cô ấy yên." Lục Cảnh Lễ quắc mắt nhìn Kim Thường Long.

"Cậu tránh ra đi." Kim Thường Long âm trầm nói. Vân Thâm và Carosan cũng chắn trước mặt Lục Cảnh Lễ để Kim Thường Long tiến vào.

"Tuệ Nhiên, anh là Thường Long đây, em ra gặp anh được không?" Kim Thường Long gõ cửa phòng nơi Tuệ Nhiên đang ở bên trong. Một lúc vẫn không thấy có tiếng trả lời, Kim Thường Long lại tiếp tục: "Ba anh, cũng là ba của em đã làm sai, ông ấy đã phải trả giá bằng tính mạng của mình rồi, anh cũng như em, cùng một lúc đều mất đi một người cha, đều là hai đứa trẻ mồ côi."

Rồi sau đó, bằng một giọng đều đều, anh kể cho Tuệ Nhiên nghe về những kỷ niệm ngày còn bé, kể cho cô nghe về ý định trả thù, rồi lại kể cho cô nghe về lần đầu tiên gặp mặt Lâm Chấn Tiêu và cả những lần anh âm thầm đi sau cô khắp nơi.

Tuệ Nhiên lúc này ở trong phòng cũng đã nước mắt đầy mặt. Đúng là cô vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật này. Nhưng trong lòng cô lại không hề có một sự oán hận nào hết, bây giờ nghe được chính Kim Thường Long kể lại, cô còn thấy thương anh ta hơn. Chỉ là cô cũng chưa biết phải đối diện với sự thật này như thế nào đây.

"Tại sao anh lại giấu em? Anh biết em đi tìm lại gia đình sao anh không nói cho em biết?" Tuệ Nhiên nức nở.

"Em mở cửa ra đi, đừng làm mọi người lo lắng nữa." Kim Thường Long cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy tiếng Tuệ Nhiên.

Cánh cửa bật mở, Tuệ Nhiên đi ra, vừa nhìn thấy Kim Thường Long cô liền lao vào ôm chặt lấy anh. Mặc kệ mọi chuyện đã xảy ra, cô chỉ biết đây là người thân duy nhất của mình. Cô và anh cũng đều chỉ là nạn nhân của số phận.

-----------​

"Bây giờ phải làm sao?" Trần Thành cuống cuồng hỏi Lục Kình Vũ.

Lục Kình Vũ không trả lời, nắm tay siết chặt như muốn bóp nát chiếc điện thoại, trên màn hình điện thoại lúc này hiển thị hình ảnh hai gia đình Quỳnh Tương và Từ Mạnh Khải, đang ngồi quây quần bên nhau một cách vui vẻ trong phòng khách ở Từ gia trong khu đại viện, vừa được Từ Mạnh Khải gửi đến.

Sáng nay, Lục Kình Vũ nhận được tin nhắn của Từ Mạnh Khải, mời cậu tối thứ bảy này đến nhà hàng Tân Hạnh Viên để dự lễ đính hôn của cậu ta với Quỳnh Tương. Lúc đầu, Lục Kình Vũ không thèm quan tâm, chỉ coi đây như một trò lừa đảo mang tính khiêu khích của tên Từ Mạnh Khải. Nhưng Lục Kình Vũ vẫn sai Trần Thành đi điều tra. Trần Thành xác nhận hiện cả gia đình Quỳnh Tương đang ở tại Từ gia.

Sau khi trấn tĩnh lại, Lục Kình Vũ cảm thấy như có gì đấy không đúng, với lại đây cũng chỉ là lời nói một phía của Từ Mạnh Khải, Lục Kình Vũ quyết định nhắn tin cho Quỳnh Tương "Chúc mừng em, thứ bảy này anh bận nên không đến được, có gì anh sẽ gửi quà mừng cho em sau."

Lục Kình Vũ vẫn hy vọng, tất cả chỉ là bịa đặt, là cái tên khốn Từ Mạnh Khải tự bịa đặt ra chuyện này, và nếu đúng là tên kia đang lừa cậu, Quỳnh Tương sẽ nhắn lại hỏi cậu chúc mừng cái gì? Tối thứ bảy này đến đâu? Và như vậy, cậu sẽ gửi tin nhắn này đến cho tên kia để vạch mặt hắn.

Mấy phút sau, cậu nhận được tin nhắn trả lời của Quỳnh Tương "Cảm ơn anh đã gửi lời chúc mừng, em định nhắn tin mời anh tối thứ bảy này đến chơi, mà Mạnh Khải nói anh ấy báo anh rồi nên em cũng không báo lại anh nữa."

Lục Kình Vũ thẫn thờ khi đọc xong tin nhắn của Quỳnh Tương gửi đến, vậy là đúng, vậy là không phải tên Mạnh Khải đang lừa cậu. Vậy là cậu đã thua rồi sao?

Trần Thành ngồi bên cạnh, nhìn thấy biểu cảm trên mặt Lục Kình Vũ thì cũng đã đoán được kết quả, với lại lúc nãy cậu cũng đã gọi điện hỏi nhà hàng Tân Hạnh Viên, họ cũng xác nhận tối thứ bảy này Từ gia đã bao trọn khuôn viên nhà hàng để tổ chức một buổi tiệc, mà số khách mời tham dự lên đến hơn hai trăm người.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 201 Tìm chủ đề
- Tròn 2 năm kể từ ngày ngưng viết, lâu lâu vẫn quay lại đọc những gì mình đã từng viết. Cũng nhận được khá nhiều lời trách móc khi drop truyện, và cũng nhận được khá nhiều lời động viên viết tiếp vì muốn biết khi kết thúc thì số phận của những nhân vật trong truyện sẽ như thế nào? Nhưng thực sự lại khá ngại viết khi không còn sự nhiệt huyết như lúc ban đầu.

- Truyện này không phải viết tới đâu mình mới nghĩ đến phần tiếp theo, mà đã xây dựng xong toàn bộ nội dung câu chuyện, nên cái kết tất nhiên đã có, thôi thì spoil trước kết thúc rồi sau này nếu có thời gian cũng như muốn quay lại, mình sẽ viết nốt khoảng 50 chương còn lại sau vậy:

+ Lục Kình Vũ với Quỳnh Tương sau những sóng gió thì cũng về chung 1 nhà.

+ Cá chép Lục Cảnh Lễ cũng đã thành công đem được con cá 2 về cho bà Lục.

+ Vân Thâm và Carorsan đến được với nhau nhưng có kết thúc khá buồn.

+ Đường Lãng và Đường Dạ trở thành ông chủ nhà hàng nổi tiếng về phá sản và thất bại.

+ Mạc Kiều Lâm chết trên tay Duyệt Hề, và sau này khi Duyệt Hề cũng chết theo thì mới biết Duyệt Hề yêu Kiều Lâm sâu đậm.

+ Lão gia chính là người yêu cũ của Nhan Như Ý, và sau bị bắt vì tội phá hoại an ninh quốc gia TQ. Cũng từ đây thân phận của tổ chức bí mật CLA được công khai và kết thúc sứ mệnh. Lục Đình Kiêu giải nghệ cả bên kinh doanh lẫn nhà nước, giao lại toàn bộ cty cho Lục Kình Vũ.

+ Kỷ Thâm cũng chính là đội trưởng CLA, và là anh em song sinh với 1 người trước đây dưới trướng Vân Thâm là Đường Tinh.

+ Ninh Tuyết Lạc bị vạch trần, trở nên điên loạn và sau bị chết vì tai nạn giao thông. Lý Nhâm bị bắt nhưng được Kỷ Thâm đưa ra chứng cứ có công trong việc triệt phá đường dây phạm tội của Lão gia và Ninh Tuyết Lạc, đồng thời minh oan tội trước đây, nên được thả tự do.

+ Khả Ninh bị bắt và bị tuyên án tử hình.

+ Còn khá nhiều tình tiết xoay quanh 1 số nhân vật nhỏ sẽ được đề cập đến trong truyện nếu mình quay lại viết tiếp. Còn không thì cũng không ảnh hưởng đến phần chính nhiều.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back