Bài thơ: Chiều Tây Bắc Tác giả: Nguyễn Đình Xuân Lời thơ: Dốc, dốc khuất vào bóng núi Quanh co con đường trong mây Phía xa nhà sàn om khói Chiều hoang ngọn gió heo may. Lưng đồi rừng cây rụng lá Nghiêng bậc thang nhớ ruộng xanh. Sau mùa chim tìm gốc rạ Đàn trâu nằm nhai nắng hanh. Chợt nghe tròng trành câu hát Gọi nhau rạo rực đêm xoè. Lắng trong tiếng khèn dìu dặt Người yêu ngày hội có nghe? Sương lạnh giăng trùm bản nhỏ Bàn chân xẻ tứa hoàng hôn Mẹ gùi vầng trăng về bản Nụ cười bên bếp tỏa hương.. Bài thơ tái hiện hình ảnh thiên nhiên miền Tây Bắc bao la hùng vĩ. Thiên nhiên nước ta, đặc biệt là vùng núi rừng Tây Bắc, không những là khu căn cứ địa tuyệt vời của quân ta mà khung cảnh thiên nhiên nơi đây cũng đẹp đến nao lòng. Những khung cảnh tự nhiên hùng vĩ, không phải do nhân tạo mà là thiên nhiên ban cho khiến các nhà thơ, nhà văn tốn không biết bao giấy mực về nó. Các bạn hãy cùng mình đọc và cảm nhận bài thơ trên nhé